Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 112 : Ba ơi, sao ba lại muốn hại con

    trước sau   
qzeuc Quáuefzch Thanh Túqzeu nhìedtzn rõsqwjukedơzkmzng mặctypt ngưukedhwmbi đukedếvgwpn, gưukedơzkmzng mặctypt nhỏeign lậbawwp tứkjojc trắctypng bệqygsch, côsvqexhrjng thẳscdqng nhìedtzn Tăxhrjng Thanh Hảuefzi, “Làrkra, làrkra ba em đukedếvgwpn kìedtza.”

xhrjng Thanh Hảuefzi cũrkrang nhìedtzn thấsqwjy đukedáuefzm đukedôsvqeng kípnjs giảuefzscdqn cạxhrjnh Quáuefzch Hoàrkrang Tùspulng, sắctypc mặctypt anh sầxhrjm xuốqfxdng, nắctypm chặctypt bàrkran tay.

sqwjrkrang làrkra Quáuefzch Hoàrkrang Tùspulng cốqfxd ýziin đukedếvgwpn gâdbply rốqfxdi.

xhrjng Thanh Hảuefzi nhẹqfhh nhàrkrang nắctypm tay Quáuefzch Thanh Túqzeu, thấsqwjp giọwgkpng an ủuugfi côsvqe: “Thanh Túqzeu, đukedpdrung sợrori, còmuuon cójpyw anh ởvcxc đukedâdbply, khôsvqeng ai cójpyw thểfxkv chia cáuefzch đukedôsvqei ta.”

Quáuefzch Thanh Túqzeu gắctypng sứkjojc gậbawwt đukedxhrju, côsvqe rấsqwjt căxhrjng thẳscdqng, mípnjs mắctypt đukedzxcit nhiêscdqn giậbawwt mấsqwjy cáuefzi liềrpuwn. Trong lòmuuong cójpyw mộzxcit dựzxci cảuefzm mãsqwjnh liệqygst, côsvqe biếvgwpt ôsvqeng trờhwmbi sẽzdpf khôsvqeng đukedqfxdi tốqfxdt vớeatni côsvqe đukedâdbplu màrkra, dễwelqrkrang đukedoạxhrjt lấsqwjy hạxhrjnh phúqzeuc sắctypp đukedếvgwpn tay côsvqe.

Trong chốqfxdc láuefzt, Quáuefzch Hoàrkrang Tùspulng đukedãsqwj đukedi đukedếvgwpn trưukedeatnc mặctypt Quáuefzch Thanh Túqzeu.




Quáuefzch Hoàrkrang Tùspulng nhìedtzn đukedôsvqei côsvqedbplu chúqzeu rểfxkv trưukedeatnc mắctypt, áuefznh mắctypt lộzxci vẻsign bi thưukedơzkmzng, “Hai đukedkjoja khôsvqeng thểfxkv kếvgwpt hôsvqen đukedưukedroric!”

“Tạxhrji sao?” Tăxhrjng Thanh Hảuefzi vàrkra Quáuefzch Thanh Túqzeu đukediyqpng thanh hỏeigni.

Ágpqrnh mắctypt Quáuefzch Hoàrkrang Tùspulng rơzkmzi lêscdqn mặctypt Quáuefzch Thanh Túqzeu, dừpdrung lạxhrji trong giâdbply láuefzt, “Nójpywrkra em gáuefzi cậbawwu!”

“Cáuefzi gìedtz?” Tim Tăxhrjng Thanh Hảuefzi nhưuked bịmuuo thứkjojedtz đukedójpywjpywp nghẹqfhht, khôsvqeng thểfxkvpnjst thởvcxc đukedưukedroric.

Quáuefzch Thanh Túqzeu trợrorin mắctypt ngạxhrjc nhiêscdqn, hồiyqpi lâdbplu sau, côsvqe mớeatni túqzeum chặctypt lấsqwjy tay Quáuefzch Hoàrkrang Tùspulng, “Ba, ba đukedang lừpdrua chúqzeung con àrkra? Ba vìedtz muốqfxdn chúqzeung con chia tay nêscdqn mớeatni kiếvgwpm cáuefzi cớeatn hoang đukedưukedhwmbng nàrkray hay sao? Ba nójpywi dốqfxdi...”

Trêscdqn mặctypt Quáuefzch Hoàrkrang Tùspulng khôsvqeng cójpyw bấsqwjt cứkjoj biểfxkvu cảuefzm gìedtz, “Ba khôsvqeng lừpdrua con, mẹqfhh con... cùspulng vớeatni Tăxhrjng Chípnjsspulng!”

“Mẹqfhh!”

xhrjng Thanh Hảuefzi khôsvqeng ngờhwmb rằjbveng mẹqfhhedtznh lạxhrji tớeatni.

Khuấsqwjt Mỹqhkx Tuyếvgwpt đukedzxcii mũrkrarkranh rộzxcing đukedeo kípnjsnh đukeden từpdru trong xe xuốqfxdng đukedãsqwj bịmuuo mộzxcit đukedáuefzm phójpywng viêscdqn bao lấsqwjy.

Đypqeèdxbun flash chớeatnp nháuefzy liêscdqn tụgpqrc, phójpywng viêscdqn giốqfxdng mộzxcit đukedàrkran ong vâdbply quanh Khuấsqwjt Mỹqhkx Tuyếvgwpt.

svqen lễwelqpnjs mậbawwt củuugfa cậbawwu chủuugfxhrjng bịmuuo bọwgkpn họwgkpjjngn chụgpqrp đukedưukedroric, đukediềrpuwu oanh tạxhrjc hơzkmzn làrkra lộzxci ra nộzxcii tìedtznh côsvqedbplu chúqzeu rểfxkvrkra anh em ruộzxcit, đukedâdbply làrkra tin tứkjojc phójpywng viêscdqn nàrkrao cũrkrang muốqfxdn tranh cưukedeatnp.

“Xin chàrkrao bàrkra Khuấsqwjt, xin hỏeigni tổzdpfng giáuefzm đukedqfxdc Tăxhrjng vàrkrasvqedbplu củuugfa anh ấsqwjy làrkra anh em ruộzxcit sao? Năxhrjm đukedójpywrkrarkraukedrorit quáuefz giớeatni hạxhrjn? Hay làrkra chồiyqpng củuugfa bàrkrarkra ôsvqeng Tăxhrjng Chípnjsspulng vưukedrorit quáuefz giớeatni hạxhrjn?”

“Bàrkra Khuấsqwjt, nghe nójpywi bàrkrarkra ôsvqeng Tăxhrjng vẫokevn ởvcxc riêscdqng, cójpyw phảuefzi cójpyw liêscdqn quan đukedếvgwpn việqygsc ngoạxhrji tìedtznh nàrkray khôsvqeng?”




Đypqeqfxdi mặctypt vớeatni câdbplu hỏeigni củuugfa đukedôsvqeng đukeduefzo phójpywng viêscdqn, Khuấsqwjt Mỹqhkx Tuyếvgwpt bìedtznh tĩtqlpnh nhưuked thưukedhwmbng, vẫokevn duy trìedtz nụgpqrukedhwmbi mỉvwlqm vớeatni ốqfxdng kípnjsnh trưukedeatnc mặctypt.

“Tôsvqei chỉvwlq muốqfxdn côsvqeng bốqfxd mộzxcit chuyệqygsn, chuyệqygsn nàrkray đukedãsqwjpnjsch tụgpqr trong lòmuuong tôsvqei nhiềrpuwu năxhrjm nay. Đypqeójpyw chípnjsnh làrkra, tôsvqei muốqfxdn ly hôsvqen vớeatni Tăxhrjng Chípnjsspulng. Quáuefzch Thanh Túqzeu khôsvqeng phảuefzi con gáuefzi tôsvqei, côsvqesqwjy làrkra con gáuefzi củuugfa Tăxhrjng Chípnjsspulng, tôsvqei nghĩtqlp chuyệqygsn nàrkray ôsvqeng ấsqwjy hẳscdqn làrkra rấsqwjt rõsqwjrkrang...”

Giọwgkpng nójpywi củuugfa Khuấsqwjt Mỹqhkx Tuyếvgwpt rơzkmzi vàrkrao tai Quáuefzch Thanh Túqzeu khôsvqeng sójpywt mộzxcit chữxmxw.

svqe nhưuked bịmuuojjngt đukedáuefznh trúqzeung, ngay tứkjojc khắctypc ngơzkmz ra.

svqerkra con gáuefzi củuugfa Tăxhrjng Chípnjsspulng?? Mẹqfhhsvqe phảuefzn bộzxcii ba côsvqe, côsvqe khôsvqeng phảuefzi con gáuefzi ruộzxcit củuugfa ba?

svqe biếvgwpt, ba côsvqejpyw thểfxkvjpywi đukedùspula, cójpyw thểfxkv nghĩtqlp biệqygsn pháuefzp chia cáuefzch côsvqerkraxhrjng Thanh Hảuefzi, nhưukedng ôsvqeng ta tuyệqygst đukedqfxdi khôsvqeng thểfxkv lấsqwjy danh tiếvgwpng củuugfa mìedtznh ra đukedùspula. Côsvqeng bốqfxd tin tứkjojc nàrkray chípnjsnh làrkra tuyêscdqn bốqfxd rằjbveng quan hệqygs ba con giữxmxwa ôsvqeng ta vàrkra Quáuefzch Thanh Túqzeu kếvgwpt thúqzeuc tạxhrji đukedâdbply.

Tạxhrji sao mọwgkpi chuyệqygsn lạxhrji thàrkranh ra thếvgwprkray?

“Thanh Túqzeu, Thanh Túqzeu, nghe anh nójpywi, đukedâdbply khôsvqeng phảuefzi sựzxci thậbawwt...”

xhrjng Thanh Hảuefzi nhìedtzn sắctypc mặctypt đukedhwmb đukedokevn củuugfa Quáuefzch Thanh Túqzeu, nhấsqwjt thờhwmbi sốqfxdt ruộzxcit khôsvqeng biếvgwpt phảuefzi làrkram sao, anh liềrpuwu mạxhrjng lắctypc ngưukedhwmbi Quáuefzch Thanh Túqzeu.

Mặctypt Quáuefzch Thanh Túqzeuuefzm ngoéjjngt, trong mắctypt làrkra thầxhrjn sắctypc đukedáuefzng tiếvgwpc.

Ngưukedhwmbi đukedàrkran ôsvqeng côsvqe thípnjsch mưukedhwmbi mấsqwjy năxhrjm lạxhrji làrkra anh trai ruộzxcit củuugfa côsvqe!

xhrjng Thanh Hảuefzi gọwgkpi đukediệqygsn cho Tăxhrjng Chípnjsspulng, “Ba, đukedâdbply rốqfxdt cuộzxcic làrkra sao?”

xhrjng Chípnjsspulng ngồiyqpi trong nhàrkra, còmuuon khôsvqeng biếvgwpt đukedãsqwj xảuefzy ra chuyệqygsn gìedtz.




“Con đukedang nójpywi cáuefzi gìedtz?”

“Ba nójpywi thậbawwt cho con biếvgwpt, ba vớeatni mẹqfhh củuugfa Quáuefzch Thanh Túqzeu, cójpyw phảuefzi làrkrajpywukededtznh đukedúqzeung khôsvqeng?”

Đypqeqfxdi mặctypt vớeatni chấsqwjt vấsqwjn củuugfa con trai, Tăxhrjng Chípnjsspulng cójpywzkmzi hoảuefzng hốqfxdt, “Thanh Hảuefzi, con đukedang nójpywi cáuefzi gìedtz? Tìedtznh cảuefzm củuugfa ba vớeatni mẹqfhh con rấsqwjt tốqfxdt, con đukedpdrung nójpywi linh tinh.”

“Ba đukedpdrung cójpyw lừpdrua con tiếvgwpp nữxmxwa, mẹqfhh đukedãsqwjjpywi rồiyqpi, ba vớeatni mẹqfhh củuugfa Quáuefzch Thanh Túqzeujpywukededtznh, cójpyw đukedúqzeung khôsvqeng?”

Thấsqwjy hếvgwpt thảuefzy đukedrpuwu bịmuuo lậbawwt tẩpruxy, Tăxhrjng Chípnjsspulng áuefz khẩpruxu khôsvqeng trảuefz lờhwmbi đukedưukedroric, “Ba xin lỗsovsi, Thanh Hảuefzi, làrkra ba cójpyw lỗsovsi vớeatni mẹqfhh con. Nhưukedng nhiềrpuwu năxhrjm qua, ba đukedrpuwu nỗsovs lựzxcic bùspul đukedctypp lạxhrji.”

xhrjng Thanh Hảuefzi chỉvwlq thấsqwjy lòmuuong bàrkran châdbpln mìedtznh nhưuked nhũrkran ra, chẳscdqng tráuefzch năxhrjm đukedójpyw ba muốqfxdn đukedưukeda bọwgkpn họwgkp chuyểfxkvn nhàrkra, chípnjsnh làrkraedtz nhữxmxwng chuyệqygsn kinh khủuugfng ôsvqeng ta đukedãsqwjrkram ra, nójpywng lòmuuong bỏeign trốqfxdn ưuked?

“Nhưuked vậbawwy, cójpyw phảuefzi Thanh Túqzeurkra em gáuefzi ruộzxcit củuugfa con khôsvqeng?” Tăxhrjng Thanh Hảuefzi hoảuefzng hốqfxdt hỏeigni.

“Thanh Hảuefzi, con đukedpdrung kípnjsch đukedzxcing, Quáuefzch Thanh Túqzeu, khôsvqeng phảuefzi ba từpdrung nójpywi rồiyqpi sao, ba khôsvqeng táuefzn thàrkranh hai đukedkjoja...”

“Ba mau nójpywi đukedi, rốqfxdt cuộzxcic côsvqesqwjy cójpyw phảuefzi em gáuefzi con...”

xhrjng Chípnjsspulng vôsvqespulng chậbawwt vậbawwt, “Ba khôsvqeng biếvgwpt, năxhrjm đukedójpyw Lộzxci Vi khôsvqeng nójpywi cáuefzi gìedtz hếvgwpt!”

“Đypqepdrung hỏeigni nữxmxwa!”

Quáuefzch Thanh Túqzeu đukedzxcit nhiêscdqn cưukedeatnp lấsqwjy đukediệqygsn thoạxhrji củuugfa Tăxhrjng Thanh Hảuefzi, cuộzxcic đukedqfxdi thoạxhrji củuugfa Tăxhrjng Thanh Hảuefzi vàrkraxhrjng Chípnjsspulng lọwgkpt vàrkrao trong tai côsvqe toàrkran bộzxci khôsvqeng thiếvgwpu mộzxcit từpdru.

svqe khójpywc xin Tăxhrjng Thanh Hảuefzi đukedpdrung tiếvgwpp tụgpqrc hỏeigni nữxmxwa, côsvqe khôsvqeng muốqfxdn chípnjsnh tai nghe thấsqwjy sựzxci thậbawwt tàrkran nhẫokevn kia.




svqe suýziint chúqzeut nữxmxwa đukedãsqwj lấsqwjy anh trai ruộzxcit củuugfa mìedtznh, đukedsqwjy chípnjsnh làrkra loạxhrjn luâdbpln đukedójpyw!

“Thanh Túqzeu, cójpyw lẽzdpf mọwgkpi chuyệqygsn khôsvqeng phảuefzi nhưuked em tưukedvcxcng tưukedroring đukedâdbplu, đukedâdbply nhấsqwjt đukedmuuonh làrkra mộzxcit âdbplm mưukedu!”

xhrjng Thanh Hảuefzi mấsqwjt đukedi lípnjs trípnjs, anh cảuefzm thấsqwjy tai ùspul đukedi, Quáuefzch Thanh Túqzeu tuyệqygst vọwgkpng nhìedtzn anh, chầxhrjm chậbawwm cáuefzch xa anh.

Anh đukedưukeda tay muốqfxdn giữxmxwsvqe lạxhrji, nhưukedng côsvqe lạxhrji lắctypc đukedxhrju, dùspulng sứkjojc đukedpruxy anh ra, “Đypqepdrung, đukedpdrung qua đukedâdbply!”

ukedeatnc mắctypt bi thưukedơzkmzng run rẩpruxy trong mắctypt Quáuefzch Thanh Túqzeu, mẹqfhh, mẹqfhh tớeatni cùspulng còmuuon cójpywedtz giấsqwju con nữxmxwa!!

Tin tứkjojc chấsqwjn đukedzxcing đukedếvgwpn cảuefz kháuefzch mờhwmbi đukedang ngồiyqpi đukedójpyw. Trong nhữxmxwng ngưukedhwmbi nàrkray cójpyw phầxhrjn lớeatnn làrkra nhâdbpln viêscdqn côsvqeng ty củuugfa Tăxhrjng Thanh Hảuefzi, bọwgkpn họwgkp tuyệqygst đukedqfxdi khôsvqeng ngờhwmbsvqen lễwelquefzo nhiệqygst lạxhrji diễwelqn biếvgwpn thàrkranh nhưuked vậbawwy.

“Côsvqe Quáuefzch, chúqzeung tôsvqei làrkra phójpywng viêscdqn củuugfa đukedàrkrai truyềrpuwn hìedtznh, chúqzeung tôsvqei muốqfxdn phỏeignng vấsqwjn côsvqe mộzxcit chúqzeut, côsvqe vớeatni anh trai ruộzxcit củuugfa côsvqe, cũrkrang chípnjsnh làrkra cậbawwu chủuugfxhrjng, cójpyw từpdrung pháuefzt sinh quan hệqygs thâdbpln mậbawwt hay chưukeda?”

“Côsvqe Quáuefzch, xin hỏeigni côsvqejpyw quan đukediểfxkvm gìedtz đukedqfxdi vớeatni chuyệqygsn nàrkray? Sau nàrkray hai ngưukedhwmbi sẽzdpf chung sốqfxdng ra sao?”

“Côsvqe Quáuefzch, chúqzeung tôsvqei làrkra phójpywng viêscdqn kêscdqnh Sưukedu Sưukedu, vềrpuw chuyệqygsn nàrkray, cójpywuefznh hưukedvcxcng đukedếvgwpn quan hệqygs củuugfa côsvqerkra ba côsvqe khôsvqeng?”

uefzc loạxhrji câdbplu hỏeigni cay nghiệqygst trắctypng trợrorin giốqfxdng nhưuked thủuugfy triềrpuwu ậbawwp đukedếvgwpn Quáuefzch Thanh Túqzeu.

rkrao lúqzeuc nàrkray, Tăxhrjng Thanh Hảuefzi cũrkrang bịmuuo mộzxcit đukedáuefzm phójpywng viêscdqn vâdbply quanh khôsvqeng thểfxkv thoáuefzt ra.

Quáuefzch Thanh Túqzeu liềrpuwu mạxhrjng đukedpruxy hếvgwpt mọwgkpi thứkjoj trưukedeatnc mắctypt ra, côsvqe muốqfxdn thoáuefzt đukedi, côsvqe chỉvwlq muốqfxdn thoáuefzt khỏeigni nơzkmzi nàrkray nhanh mộzxcit chúqzeut.

Nhâdbpln sinh tặctypng cho côsvqe mộzxcit câdbplu chuyệqygsn cưukedhwmbi trípnjs mạxhrjng nhấsqwjt, côsvqe khôsvqeng muốqfxdn nhìedtzn thấsqwjy nhữxmxwng thứkjojrkray! Khôsvqeng phảuefzi thếvgwprkray! Tuyệqygst đukedqfxdi khôsvqeng phảuefzi thếvgwprkray!




Ágpqrp lựzxcic khiếvgwpn Quáuefzch Thanh Túqzeu khôsvqeng thểfxkv thởvcxc nổzdpfi.

Khắctypp nơzkmzi đukedrpuwu làrkra ngưukedhwmbi, từpdrung cáuefzi từpdrung cáuefzi miệqygsng, mộzxcit loạxhrjt camera chớeatnp nháuefzy, tay ngưukedhwmbi xôsvqe đukedpruxy, hìedtznh thàrkranh mộzxcit vòmuuong vâdbply to lớeatnn, làrkram côsvqe khôsvqeng thểfxkv thoáuefzt thâdbpln.

Đypqezxcit nhiêscdqn, mộzxcit cáuefznh tay duỗsovsi vềrpuw phípnjsa côsvqe, kéjjngo côsvqe ra khỏeigni vòmuuong vâdbply.

“Đypqeưukeda tôsvqei đukedi, đukedưukeda tôsvqei đukedi...”

Quáuefzch Thanh Túqzeu ôsvqem mặctypt, thìedtz thàrkrao, nójpywi khôsvqeng đukedxhrju khôsvqeng đukedsvqei, côsvqe muốqfxdn rờhwmbi đukedi...

svqem nay làrkra ngàrkray kếvgwpt hôsvqen củuugfa côsvqe, sốqfxd phậbawwn biếvgwpn côsvqe thàrkranh mộzxcit câdbplu chuyệqygsn hàrkrai quốqfxdc dâdbpln.

svqe, làrkram côsvqedbplu anh trai ruộzxcit củuugfa mìedtznh!!

Toàrkran bộzxci hy vọwgkpng vàrkra hạxhrjnh phúqzeuc, hếvgwpt thảuefzy đukedrpuwu trôsvqei sạxhrjch rồiyqpi. Côsvqe chỉvwlq biếvgwpt, ôsvqeng trờhwmbi sẽzdpf khôsvqeng quan tâdbplm côsvqe đukedâdbplu.

svqe khôsvqeng cójpywukeduefzch đukedưukedroric hạxhrjnh phúqzeuc.

Tạxhrjp âdbplm xung quanh dầxhrjn dầxhrjn rờhwmbi xa.

rkrang khôsvqeng biếvgwpt đukedãsqwj qua bao lâdbplu, Quáuefzch Thanh Túqzeu dầxhrjn tỉvwlqnh táuefzo lạxhrji. Côsvqe mởvcxc mắctypt, lúqzeuc nàrkray mớeatni pháuefzt hiệqygsn mìedtznh đukedang ngồiyqpi trêscdqn xe củuugfa Lâdbplm Việqygst Thịmuuonh, chiếvgwpc xe đukedang chạxhrjy ổzdpfn đukedmuuonh.

Chốqfxdng lạxhrji con ngưukedơzkmzi đukeden sâdbplu thẳscdqm củuugfa Lâdbplm Việqygst Thịmuuonh, lòmuuong Quáuefzch Thanh Túqzeu bốqfxdi rốqfxdi nójpywi khôsvqeng ra lờhwmbi, nhấsqwjt đukedmuuonh hắctypn ta đukedang cưukedhwmbi côsvqe, Quáuefzch Thanh Túqzeu, cuốqfxdi cùspulng côsvqe đukedãsqwj nếvgwpm mùspuli quảuefzuefzo rồiyqpi!

“Dừpdrung xe, tôsvqei muốqfxdn xuốqfxdng xe!”

“Đypqeếvgwpn đukedưukedhwmbng phípnjsa trưukedeatnc tôsvqei sẽzdpf thảuefzsvqe xuốqfxdng, hiệqygsn tạxhrji cáuefzch đukedáuefzm phójpywng viêscdqn kia rấsqwjt gầxhrjn.”

dbplm Việqygst Thịmuuonh dửypqeng dưukedng nójpywi, Quáuefzch Thanh Túqzeu quay đukedxhrju, nhìedtzn thấsqwjy cójpyw mộzxcit bójpywng hìedtznh quen thuộzxcic đukedang liềrpuwu mạxhrjng truy đukeduổzdpfi phípnjsa sau xe.

Anh vừpdrua đukedqfxdi phójpyw vớeatni sựzxci đukedeo báuefzm củuugfa phójpywng viêscdqn, vừpdrua gàrkrao lêscdqn vềrpuw phípnjsa côsvqe, “Thanh Túqzeu, Thanh Túqzeu!”

Quáuefzch Thanh Túqzeu đukedau khổzdpf nhắctypm mắctypt lạxhrji, từpdru nay trởvcxc đukedi, thếvgwp giớeatni nàrkray đukedqfxdi vớeatni côsvqerkrajpywi đukedãsqwj lậbawwt đukedzdpf rồiyqpi.

svqe mấsqwjt đukedi ngưukedhwmbi yêscdqu, mấsqwjt đukedi ba, mấsqwjt đukedi chípnjsnh bảuefzn thâdbpln mìedtznh.

svqe nhắctypm mắctypt, mặctypc xe chạxhrjy nhưuked bay.

Khôsvqeng biếvgwpt thờhwmbi gian đukedãsqwj trôsvqei qua bao lâdbplu, chiếvgwpc xe dừpdrung lạxhrji.

Quáuefzch Thanh Túqzeu dụgpqri mắctypt, nhìedtzn Lâdbplm Việqygst Thịmuuonh mộzxcit cáuefzi, đukedpruxy cửypqea xe ra ngoàrkrai.

jpywng dáuefzng củuugfa Lâdbplm Việqygst Thịmuuonh đukedi ra theo sáuefzt phípnjsa sau côsvqe.

“Quáuefzch Thanh Túqzeu, nếvgwpu giờhwmbsvqejpyw lờhwmbi gìedtz muốqfxdn nójpywi, tôsvqei cójpyw thểfxkvrkram thípnjsnh giảuefz củuugfa côsvqe.”

Quáuefzch Thanh Túqzeu đukedkjojng lạxhrji, quay đukedxhrju nhìedtzn Lâdbplm Việqygst Thịmuuonh, khẽzdpf lắctypc đukedxhrju, “Tôsvqei muốqfxdn yêscdqn tĩtqlpnh mộzxcit mìedtznh mộzxcit láuefzt, đukedưukedroric khôsvqeng?”

dbplm Việqygst Thịmuuonh khôsvqeng héjjngxhrjng, Quáuefzch Thanh Túqzeu coi nhưukedrkra hắctypn đukediyqpng ýziin rồiyqpi, mộzxcit mìedtznh côsvqe mờhwmb mịmuuot bưukedeatnc đukedi.

Trêscdqn phốqfxd, áuefznh dưukedơzkmzng ấsqwjm áuefzp chiếvgwpu rọwgkpi, ngưukedhwmbi đukedi đukedưukedhwmbng đukedrpuwu nhìedtzn côsvqe vớeatni áuefznh mắctypt kinh ngạxhrjc.

qzeuc bấsqwjy giờhwmb, Quáuefzch Thanh Túqzeu vẫokevn còmuuon mặctypc váuefzy cưukedeatni trắctypng tinh, chỉvwlqjpyw đukediềrpuwu châdbpln váuefzy cưukedeatni đukedãsqwj bịmuuo ngưukedhwmbi ta dẫokevm đukedxhrjp thàrkranh rấsqwjt bẩpruxn thỉvwlqu lộzxcin xộzxcin. Mặctypc dùspulsvqe vẫokevn xinh đukedqfhhp lộzxcing lẫokevy, nhưukedng gưukedơzkmzng mặctypt nhỏeignuefzi nhợrorit, đukedôsvqei mắctypt vôsvqe hồiyqpn.

svqe đukedi rấsqwjt lâdbplu, bỗsovsng mộzxcit cáuefzi áuefzo khoáuefzc lêscdqn ngưukedhwmbi côsvqe, Quáuefzch Thanh Túqzeu quay lạxhrji nhìedtzn, hójpywa ra làrkra áuefzo vest củuugfa Lâdbplm Việqygst Thịmuuonh. Côsvqe thậbawwt khôsvqeng ngờhwmbdbplm Việqygst Thịmuuonh lạxhrji đukedi theo côsvqedbplu đukedếvgwpn vậbawwy.

Quáuefzch Thanh Túqzeu ngồiyqpi xuốqfxdng chiếvgwpc ghếvgwprkrai ven đukedưukedhwmbng, sắctypp xếvgwpp lạxhrji dòmuuong suy nghĩtqlp hỗsovsn loạxhrjn.

“Sao lạxhrji đukedi theo tôsvqei, nhìedtzn thấsqwjy dáuefzng vẻsignrkray củuugfa tôsvqei, cójpyw phảuefzi anh rấsqwjt hảuefzscdq khôsvqeng? Anh suy nghĩtqlpedtz thìedtz cứkjojjpywi ra, tôsvqei khôsvqeng sợrori, tôsvqei còmuuon chịmuuou đukedưukedroric...” Quáuefzch Thanh Túqzeuukedhwmbi lạxhrjnh nójpywi.

Đypqeau khổzdpf lớeatnn nhấsqwjt cũrkrang cójpyw thểfxkv đukedqfxdi mặctypt chịmuuou đukedzxcing, côsvqe khôsvqeng quan tâdbplm đukedếvgwpn việqygsc cójpyw thêscdqm mộzxcit ngưukedhwmbi khinh bỉvwlqsvqe.

dbplm Việqygst Thịmuuonh khôsvqeng nójpywi mộzxcit lờhwmbi, hắctypn dựzxcia vàrkrao cạxhrjnh côsvqe, cùspulng côsvqe ngồiyqpi xuốqfxdng. Nơzkmzi xa xa, Lêscdqspulng Việqygst dừpdrung xe bêscdqn đukedưukedhwmbng, thỉvwlqnh thoảuefzng lạxhrji nhìedtzn qua bêscdqn nàrkray, Lâdbplm Việqygst Thịmuuonh ra dấsqwju tay, bảuefzo anh ta cáuefzch xa mộzxcit chúqzeut.

“Quáuefzch Thanh Túqzeu, tôsvqei cójpyw lờhwmbi muốqfxdn nójpywi!”

dbplm Việqygst Thịmuuonh đukedzxcit nhiêscdqn cưukedhwmbi nójpywi: “Nếvgwpu côsvqe muốqfxdn khójpywc, tôsvqei cójpyw thểfxkv cho côsvqeukedrorin bờhwmb vai.”

“Khôsvqeng phảuefzi anh đukedếvgwpn xem tròmuuoukedhwmbi củuugfa tôsvqei sao?” Quáuefzch Thanh Túqzeujpywi.

“Hìedtznh tưukedroring củuugfa tôsvqei trong lòmuuong côsvqe tệqygs đukedếvgwpn vậbawwy hảuefz?” Lâdbplm Việqygst Thịmuuonh nhếvgwpch môsvqei nhưuked mọwgkpi khi, phầxhrjn lớeatnn sựzxciedtznh đukedrpuwu nằjbvem trong khốqfxdng chếvgwp củuugfa hắctypn ta rồiyqpi.

“...” Quáuefzch Thanh Túqzeu khôsvqeng nójpywi gìedtz, coi nhưuked ngầxhrjm thừpdrua nhậbawwn. Dựzxcia theo hiểfxkvu biếvgwpt củuugfa côsvqe vềrpuwdbplm Việqygst Thịmuuonh, hắctypn ta chípnjsnh làrkra hạxhrjng ngưukedhwmbi hay giậbawwu đukedzdpfedtzm leo, đukedáuefzng ra lúqzeuc nàrkray hắctypn ta phảuefzi chửypqei côsvqe đukedáuefzng đukedhwmbi, sau đukedójpyw lạxhrji chếvgwp nhạxhrjo côsvqe thêscdqm vàrkrai câdbplu.

Thếvgwp nhưukedng, mọwgkpi chuyệqygsn xảuefzy ra ngoàrkrai dựzxci đukeduefzn củuugfa côsvqe, Lâdbplm Việqygst Thịmuuonh khôsvqeng làrkram vậbawwy.

“Anh yêscdqn tâdbplm đukedi, Lâdbplm Việqygst Thịmuuonh, tôsvqei khôsvqeng đukedưukedroric nuôsvqeng chiềrpuwu. Từpdruukedhwmbi năxhrjm trưukedeatnc, tôsvqei đukedãsqwj khôsvqeng đukedưukedroric nuôsvqeng chiềrpuwu nữxmxwa rồiyqpi, tôsvqei cójpyw thểfxkv chịmuuou đukedưukedroric đukeduefzpnjsch...”

Ngưukedhwmbi đukedàrkran ôsvqeng côsvqescdqu nhấsqwjt biếvgwpn thàrkranh anh trai, may làrkrasvqemuuon chưukeda từpdrung pháuefzt sinh quan hệqygs vớeatni anh ta, nếvgwpu khôsvqeng côsvqe thậbawwt sựzxci khôsvqeng thểfxkv tha thứkjoj cho bảuefzn thâdbpln mìedtznh.

“Hêscdq, xem ra tôsvqei khôsvqeng nhìedtzn nhầxhrjm côsvqe, quảuefz nhiêscdqn làrkra mộzxcit câdbply cỏeign dạxhrji tràrkran đukedxhrjy sinh lựzxcic. Nhưukedng màrkradbply giờhwmbspul cho côsvqe muốqfxdn làrkram cáuefzi gìedtzsvqei cũrkrang sẽzdpfvcxcscdqn côsvqe, dùspul sao thìedtz chúqzeung ta đukedãsqwj từpdrung làrkra... tìedtznh nhâdbpln!”

“Đypqeúqzeung làrkra khôsvqeng nhìedtzn ra Lâdbplm Việqygst Thịmuuonh anh còmuuon làrkra mộzxcit ngưukedhwmbi đukedàrkran ôsvqeng cójpywedtznh cójpyw nghĩtqlpa. Tuy nhiêscdqn, bâdbply giờhwmbsvqei chỉvwlq muốqfxdn yêscdqn tĩtqlpnh mộzxcit mìedtznh, tôsvqei muốqfxdn làrkram rõsqwj xem mọwgkpi chuyệqygsn đukedếvgwpn cùspulng làrkra sao.”

Quáuefzch Thanh Túqzeu hếvgwpt sứkjojc cốqfxd chấsqwjp từpdru chốqfxdi ýziin tốqfxdt củuugfa Lâdbplm Việqygst Thịmuuonh. Bâdbply giờhwmb trong lòmuuong côsvqe vẫokevn đukedang rấsqwjt loạxhrjn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.