Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 108 : Chìm đắm trong lòng anh

    trước sau   
Buổfkyhi tốayzei, Quápgjuch Thanh Túusavhviifqtfng Thanh Hảbejxi cùusavng đhiuqi dạnwdto siêzdpnu thịvhzc, mua mộesyxt lưhhrzmgewng lớfgkhn đhiuqxodfusavng hằfdnbng ngàhviiy. Nghĩnwdt đhiuqếrypbn việvctac sắwnrap bắwnrat đhiuqtwyqu cuộesyxc sốayzeng mớfgkhi ápgjunh mắwnrat Tăfqtfng Thanh Hảbejxi toápgjut lêzdpnn vẻuwhahhrzng phấfkyhn.

Quápgjuch Thanh Túusav khôklokng yêzdpnn lòhficng chọusavn thiệvctap cưhhrzfgkhi trêzdpnn quầtwyqy hàhviing.

hviim sao bâvesqy giờskxz? Làhviim sao bâvesqy giờskxz?

Quay ngưhhrzskxzi lạnwdti thấfkyhy Tăfqtfng Thanh Hảbejxi đhiuqang đhiuqcpgeng trong góuktzc gọusavi đhiuqiệvctan thoạnwdti, vẻuwha mặcnlkt rấfkyht khóuktz coi.

“... Cápgjui gìbhrc, giápgju cổfkyh phiếrypbu đhiuqãjosv rớfgkht mộesyxt phầtwyqn ba, ngàhviiy mai lậewkap tứcpgec tổfkyh chứcpgec cuộesyxc họusavp cổfkyh đhiuqôklokng!”

fqtfng Thanh Hảbejxi ngẩwcfrng đhiuqtwyqu, thấfkyhy ápgjunh mắwnrat lo lắwnrang củfgkha Quápgjuch Thanh Túusav thìbhrc vộesyxi vàhviing cúusavp đhiuqiệvctan thoạnwdti, anh mỉqhnmm cưhhrzskxzi dịvhzcu dàhviing đhiuqi đhiuqếrypbn chỗbhrcklok.




“Thanh Túusav!”

“Anh Hảbejxi, thậewkat sựfkyh rấfkyht nghiêzdpnm trọusavng rồxodfi phảbejxi khôklokng?” Quápgjuch Thanh Túusav lo lắwnrang hỏllzci.

fqtfng Thanh Hảbejxi nhẹtpxe nhàhviing ôklokm eo côklok, vừgzcca cưhhrzskxzi vừgzcca nóuktzi: “Khôklokng sao, thưhhrzơfcmkng trưhhrzskxzng nhưhhrz chiếrypbn trưhhrzskxzng, mấfkyhy chuyệvctan thếrypbhviiy anh trảbejxi qua nhiềxxmiu rồxodfi. Em khôklokng cầtwyqn lo lắwnrang, ngàhviiy mai chúusavng ta còhficn phảbejxi đhiuqi chụmxdfp ảbejxnh cưhhrzfgkhi, lo lắwnrang nhưhhrz vậewkay làhviim sao chụmxdfp đhiuqtpxep đhiuqưhhrzmgewc.”

Quápgjuch Thanh Túusavusavc nàhviiy mớfgkhi mỉqhnmm cưhhrzskxzi.

Hai ngưhhrzskxzi trởaoow vềxxmifqtfn nhàhviijosvng mạnwdtn.

Trảbejxi qua chuyệvctan lầtwyqn trưhhrzfgkhc, Tăfqtfng Thanh Hảbejxi đhiuqãjosvbhrcm thêzdpnm 2 bảbejxo vệvcta ngàhviiy đhiuqêzdpnm tuầtwyqn tra, đhiuqxodfng thờskxzi lắwnrap lan can sắwnrat cao thêzdpnm hai mésqpzt.

Quápgjuch Thanh Túusav mệvctat mỏllzci ngồxodfi xuốayzeng ghếrypbklok pha, Tăfqtfng Thanh Hảbejxi bưhhrzng mộesyxt chậewkau nưhhrzfgkhc nóuktzng từgzcc phòhficng vệvcta sinh ra đhiuqcnlkt dưhhrzfgkhi châvesqn côklok.

“Nàhviio, đhiuqmgew anh mápgjut-xa cho em nàhviio, con gápgjui phảbejxi thưhhrzskxzng xuyêzdpnn ngâvesqm châvesqn, cóuktz lợmgewi cho sứcpgec khỏllzce.”

Quápgjuch Thanh Túusavfcmki ngưhhrzmgewng ngùusavng, Tăfqtfng Thanh Hảbejxi đhiuqãjosv cởaoowi tấfkyht ra cho côklok, lạnwdti vôklokusavng săfqtfn sóuktzc màhvii xoa bóuktzp. Cảbejxm giápgjuc thoảbejxi mápgjui từgzcchficng bàhviin châvesqn truyềxxmin lêzdpnn, gưhhrzơfcmkng mặcnlkt nhỏllzc nhắwnran củfgkha Quápgjuch Thanh Túusav đhiuqllzc bừgzccng.

Dẫxxmiu sao hai ngưhhrzskxzi cũrttkng chưhhrza chíebsjnh thứcpgec ởaoowusavng nhau, sựfkyh thâvesqn mậewkat thếrypbhviiy khiếrypbn côklokuktz chúusavt thẹtpxen thùusavng.

Ngâvesqm châvesqn xong, Tăfqtfng Thanh Hảbejxi cầtwyqm khăfqtfn lau khôklok châvesqn cho côklok.

Quápgjuch Thanh Túusavusavi vàhviio trong sôklok pha, Tăfqtfng Thanh Hảbejxi đhiuqãjosv cởaoowi ápgjuo vest ngoàhviii, trêzdpnn ngưhhrzskxzi chỉqhnm mặcnlkc mỗbhrci chiếrypbc ápgjuo phôklokng màhviiu xanh da trờskxzi, trôklokng khápgjuusavy tiệvctan, cứcpge nhưhhrz anh hàhviing xóuktzm nhàhviizdpnn vậewkay!

fqtfng Thanh Hảbejxi ngồxodfi xuốayzeng cạnwdtnh Quápgjuch Thanh Túusav, anh cầtwyqm chiếrypbc đhiuqiềxxmiu khiểmgewn bấfkyhm bấfkyhm vàhviii núusavt.




Đwnraesyxt nhiêzdpnn mộesyxt mặcnlkt tưhhrzskxzng rung lêzdpnn, xuấfkyht hiệvctan mộesyxt cápgjunh cửslkqa ngầtwyqm, chiếrypbc késqpzt sắwnrat rơfcmki vàhviio tầtwyqm mắwnrat củfgkha Quápgjuch Thanh Túusav.

fqtfng Thanh Hảbejxi cưhhrzskxzi nóuktzi: “Trong nàhviiy cóuktz mấfkyhy trăfqtfm triệvctau tiềxxmin mặcnlkt, đhiuqmgew lạnwdti cho em dùusavng lúusavc ởaoow nhàhvii, muốayzen tiêzdpnu thếrypbhviio cũrttkng đhiuqưhhrzmgewc.”

Quápgjuch Thanh Túusavuktz cảbejxm giápgjuc ngọusavt ngàhviio nhưhhrz vừgzcca ăfqtfn kẹtpxeo, Tăfqtfng Thanh Hảbejxi châvesqn thàhviinh vớfgkhi côklok đhiuqếrypbn thếrypb, côklok rấfkyht cảbejxm đhiuqesyxng. Quápgjuch Thanh Túusav mỉqhnmm cưhhrzskxzi tựfkyha đhiuqtwyqu vàhviio vai Tăfqtfng Thanh Hảbejxi, anh ngồxodfi thẳspzing dậewkay nâvesqng mặcnlkt côklok, thâvesqm tìbhrcnh nhìbhrcn vàhviio mắwnrat côklok.

“Thanh Túusav, em thậewkat đhiuqtpxep!”

vesqu nóuktzi thẳspzing thừgzccng nhưhhrz vậewkay khôklokng hợmgewp vớfgkhi tíebsjnh cápgjuch củfgkha anh, Quápgjuch Thanh Túusav xấfkyhu hổfkyh. Tăfqtfng Thanh Hảbejxi ghésqpzpgjut tai côklok thấfkyhp giọusavng: “Anh muốayzen hôklokn em...”

Quápgjuch Thanh Túusav nhớfgkh đhiuqếrypbn lầtwyqn trưhhrzfgkhc, lầtwyqn đhiuqtwyqu tiêzdpnn anh hôklokn côklok lạnwdti bịvhzcklok thôklok bạnwdto đhiuqwcfry ra, chắwnrac hẳspzin anh rấfkyht tổfkyhn thưhhrzơfcmkng.

Thếrypbzdpnn bâvesqy giờskxz muốayzen hôklokn côklok lạnwdti phảbejxi xin ýbakk kiếrypbn trưhhrzfgkhc.

Quápgjuch Thanh Túusav ngưhhrzmgewng ngùusavng nhắwnram mắwnrat, Tăfqtfng Thanh Hảbejxi dịvhzcu dàhviing hôklokn lêzdpnn.

fcmki thởaoow gấfkyhp gápgjup củfgkha hai ngưhhrzskxzi hòhfica vàhviio nhau, đhiuqôkloki môkloki anh đhiuqàhviio củfgkha Quápgjuch Thanh Túusavsqpz mởaoow, tảbejxn ra hưhhrzơfcmkng thơfcmkm ngọusavt ngàhviio.

fqtfng Thanh Hảbejxi nóuktzng mặcnlkt, anh cạnwdty môkloki côklok, từgzcc từgzccvesqm nhậewkap.

fqtfng Thanh Hảbejxi dịvhzcu dàhviing săfqtfn sóuktzc, mỗbhrci lầtwyqn tiếrypbn bưhhrzfgkhc làhvii mộesyxt lầtwyqn thăfqtfm dòhfic, thấfkyhy côklok khôklokng phảbejxn cảbejxm mớfgkhi xâvesqm nhậewkap sâvesqu hơfcmkn.

Tay anh trưhhrzfgkhc sau vẫxxmin giữuktz vai côklok, khôklokng hềxxmi đhiuqesyxng chạnwdtm nhữuktzng nơfcmki khôklokng đhiuqưhhrzmgewc phésqpzp xâvesqm phạnwdtm.

Mộesyxt nụmxdfklokn triềxxmin miêzdpnn khiếrypbn anh nóuktzng rựfkyhc, ngưhhrzskxzi nhưhhrz lửslkqa đhiuqayzet.




Thâvesqn thểmgew mềxxmim mạnwdti củfgkha Quápgjuch Thanh Túusav nhưhhrzuktza thàhviinh vũrttkng nưhhrzfgkhc trong lòhficng anh, dầtwyqn dàhvii, Tăfqtfng Thanh Hảbejxi khôklokng còhficn thỏllzca mãjosvn vớfgkhi nụmxdfklokn nhưhhrz vậewkay nữuktza.

Anh đhiuqãjosvhhrzơfcmkng lêzdpnn, muốayzen thâvesqn mậewkat hơfcmkn mộesyxt bưhhrzfgkhc nữuktza.

“Thanh Túusav, anh muốayzen em, Thanh Túusav...”

fqtfng Thanh Hảbejxi thởaoow dốayzec, mặcnlkt vùusavi vàhviio hõhhrzm cổfkyhklok, ngửslkqi hưhhrzơfcmkng vịvhzc ngọusavt ngàhviio củfgkha côklok. Tay anh chạnwdtm vàhviio bộesyx ngựfkyhc nữuktzebsjnh quyếrypbn rũrttk củfgkha côklok.

Trong đhiuqtwyqu Quápgjuch Thanh Túusav đhiuqesyxt nhiêzdpnn hiệvctan lêzdpnn mộesyxt khuôklokn mặcnlkt khápgjuc, côklok nhẹtpxe nhàhviing đhiuqwcfry anh ra: “Anh Hảbejxi, khôklokng đhiuqưhhrzmgewc, em còhficn chưhhrza chuẩwcfrn bịvhzc tinh thầtwyqn.”

fqtfng Thanh Hảbejxi từgzcc từgzcc ngẩwcfrng mặcnlkt lêzdpnn, đhiuqôkloki mắwnrat anh đhiuqllzcsqpz, ápgjunh mắwnrat thoápgjung chúusavt ngưhhrzmgewng ngùusavng: “Thanh Túusav, em đhiuqtpxep quápgju, anh khôklokng kìbhrcm lòhficng đhiuqưhhrzmgewc... Thanh Túusav, còhficn 10 ngàhviiy nữuktza chúusavng ta kếrypbt hôklokn rồxodfi, đhiuqmgew anh ôklokm em, đhiuqưhhrzmgewc khôklokng?”

Quápgjuch Thanh Túusav co hai châvesqn lêzdpnn, lùusavi ra phíebsja bêzdpnn kia sôklok pha, míebsjm môkloki cưhhrzskxzi hìbhrcbhrc. Lúusavc nàhviiy Tăfqtfng Thanh Hảbejxi nhưhhrz mộesyxt đhiuqcpgea trẻuwha muốayzen ăfqtfn tápgjuo màhvii khôklokng ăfqtfn đhiuqưhhrzmgewc vậewkay, ápgjunh mắwnrat anh nóuktzng bỏllzcng gấfkyhp gápgjup.

Anh cũrttkng chỉqhnmhvii mộesyxt ngưhhrzskxzi đhiuqàhviin ôklokng bìbhrcnh thưhhrzskxzng, muốayzen thâvesqn mậewkat vớfgkhi vợmgewhhrzơfcmkng lai cũrttkng mìbhrcnh cũrttkng làhvii chuyệvctan thưhhrzskxzng.

Lầtwyqn đhiuqtwyqu tiêzdpnn côklok nhìbhrcn thấfkyhy Tăfqtfng Thanh Hảbejxi nhưhhrz thếrypbhviiy, ápgjunh mắwnrat côklokklokbhrcnh liếrypbc thấfkyhy “túusavp lềxxmiu” đhiuqang dựfkyhng đhiuqcpgeng, mặcnlkt nhấfkyht thờskxzi đhiuqllzczdpnn.

“Anh Hảbejxi, mưhhrzskxzi năfqtfm cũrttkng chờskxz đhiuqưhhrzmgewc, còhficn sợmgewhhrzskxzi ngàhviiy sao?”

fqtfng Thanh Hảbejxi cóuktz chúusavt thấfkyht vọusavng, thếrypb nhưhhrzng vẫxxmin gậewkat đhiuqtwyqu: “Đwnraưhhrzmgewc, anh chờskxz em!”

Đwnraiệvctan thoạnwdti di đhiuqesyxng củfgkha Tăfqtfng Thanh Hảbejxi lạnwdti vang lêzdpnn, anh nhìbhrcn sốayze đhiuqiệvctan thoạnwdti, chuẩwcfrn bịvhzc nhấfkyhn tắwnrat, Quápgjuch Thanh Túusav vộesyxi vàhviing ngăfqtfn cảbejxn.

“Cứcpge trốayzen trápgjunh nhưhhrz vậewkay cũrttkng khôklokng phảbejxi làhviipgjuch, anh nghe đhiuqiệvctan thoạnwdti đhiuqi.”




fqtfng Thanh Hảbejxi nhìbhrcn Quápgjuch Thanh Túusav rồxodfi mởaoow loa ngoàhviii, anh khôklokng muốayzen lừgzcca gạnwdtt Quápgjuch Thanh Túusav nữuktza.

“A Hảbejxi, anh đhiuqang ởaoow đhiuqâvesqu, sao anh lạnwdti tắwnrat mápgjuy, sao anh khôklokng đhiuqếrypbn thăfqtfm em.” Giọusavng nóuktzi nghẹtpxen ngàhviio đhiuqápgjung thưhhrzơfcmkng củfgkha Lýbakk Vi Vi vang lêzdpnn.

“Xin lỗbhrci Vi Vi, nhữuktzng gìbhrc cầtwyqn nóuktzi anh đhiuqãjosvuktzi rõhhrz. Lầtwyqn trưhhrzfgkhc anh đhiuqãjosvbhrc em màhvii suýbakkt đhiuqápgjunh mấfkyht Thanh Túusav. Thếrypbzdpnn vềxxmi sau anh sẽgzcc khôklokng làhviim chuyệvctan ngu ngốayzec ấfkyhy nữuktza, Anh yêzdpnu Thanh Túusav, anh sẽgzcc khôklokng rờskxzi xa côklokfkyhy.”

“Khôklokng, A Hảbejxi, em yêzdpnu anh, em thậewkat sựfkyhzdpnu anh, khôklokng cóuktz anh em sẽgzcc khôklokng sốayzeng nổfkyhi.”

“Xin lỗbhrci Vi Vi, anh chỉqhnmuktz thểmgewaoowzdpnn mộesyxt ngưhhrzskxzi phụmxdf nữuktz.”

fqtfng Thanh Hảbejxi nóuktzi xong cúusavp mápgjuy luôklokn.

Áviyfnh mắwnrat Quápgjuch Thanh Túusavpgjung lêzdpnn, côklok nhàhviio vàhviio lòhficng anh: “Anh Hảbejxi, anh thậewkat tốayzet vớfgkhi em.”

klok cảbejxm đhiuqesyxng chảbejxy nưhhrzfgkhc mắwnrat, ôklokm chặcnlkt lấfkyhy Tăfqtfng Thanh Hảbejxi.

“Đwnraưhhrzmgewc rồxodfi, anh đhiuqưhhrza em vềxxmi nhàhvii, trápgjunh cho chúusav Quápgjuch lo lắwnrang...”

fqtfng Thanh Hảbejxi chủfgkh đhiuqesyxng đhiuqưhhrza Quápgjuch Thanh Túusav vềxxmi nhàhvii, đhiuqiềxxmiu nàhviiy làhviim côklokhviing thêzdpnm cảbejxm đhiuqesyxng: “Vâvesqng!”

fqtfng Thanh Hảbejxi đhiuqưhhrza Quápgjuch Thanh Túusav đhiuqếrypbn tậewkan cửslkqa nhàhvii, nhìbhrcn côklok đhiuqi vàhviio, mãjosvi đhiuqếrypbn khi phòhficng đhiuqãjosv bậewkat đhiuqèfdnbn mớfgkhi rờskxzi khỏllzci.

“Ba, tìbhrcnh hìbhrcnh côklokng ty ba gầtwyqn đhiuqâvesqy thếrypbhviio?”

“Rấfkyht tốayzet!” Quápgjuch Hoàhviing Tùusavng ngồxodfi đhiuqusavc bápgjuo trêzdpnn sôklok pha, thấfkyhy con gápgjui tưhhrzơfcmki cưhhrzskxzi rạnwdtng rỡxodf thìbhrc lạnwdti nhìbhrcn thêzdpnm vàhviii lầtwyqn.




“Nghe nóuktzi mấfkyhy hôklokm trưhhrzfgkhc khu rừgzccng bêzdpnn đhiuqóuktzuktz bắwnrat đhiuqưhhrzmgewc hai têzdpnn cưhhrzfgkhp đhiuqfkyhy, vềxxmi sau con íebsjt qua đhiuqóuktz thôkloki, nhấfkyht làhvii buổfkyhi tốayzei.”

“Con biếrypbt rồxodfi ba!”

Quápgjuch Thanh Túusavfdnbhhrzxodfi, may màhviiklok khôklokng nóuktzi chuyệvctan hôklokm trưhhrzfgkhc, khôklokng thìbhrc ba côklok khôklokng chỉqhnm lo lắwnrang vậewkay thôkloki đhiuqâvesqu.

“Ba, mai con đhiuqi chụmxdfp ảbejxnh cưhhrzfgkhi...”

“Ừucjx!” Quápgjuch Hoàhviing Tùusavng tiếrypbp tụmxdfc đhiuqusavc bápgjuo, khôklokng quay đhiuqtwyqu lạnwdti.

“Ba, ba nóuktzi xem chúusavng con nêzdpnn chọusavn nhàhviihviing nàhviio tổfkyh chứcpgec tiệvctac cưhhrzfgkhi?”

“Đwnraâvesqy làhvii chuyệvctan củfgkha hai đhiuqcpgea, hai đhiuqcpgea tựfkyh quyếrypbt đhiuqvhzcnh làhvii đhiuqưhhrzmgewc rồxodfi.”

“Ba, anh Hảbejxi nóuktzi, trưhhrzfgkhc khi cửslkqhviinh hôklokn lễfcmk tốayzet nhấfkyht nêzdpnn mờskxzi gia trưhhrzaoowng hai bêzdpnn gặcnlkp mặcnlkt, khi nàhviio ba rảbejxnh?” Quápgjuch Thanh Túusavfdnb dặcnlkt nhìbhrcn ba. Thậewkat làhvii kỳrzyb lạnwdt, mưhhrzskxzi năfqtfm trưhhrzfgkhc hai ôklokng vốayzen làhvii bạnwdtn thâvesqm giao, giờskxzrttkng sắwnrap thàhviinh thôklokng gia rồxodfi, vậewkay màhvii lạnwdti khôklokng muốayzen gặcnlkp mặcnlkt. Chuyệvctan nàhviiy khiếrypbn Quápgjuch Thanh Túusav chẳspzing hiểmgewu ra sao.

Quápgjuch Hoàhviing Tùusavng buôklokng tờskxzpgjuo xuốayzeng, hờskxz hữuktzng nóuktzi: “Ba bậewkan nhiềxxmiu việvctac, khôklokng cóuktz thờskxzi gian gặcnlkp.”

“Ba!” Quápgjuch Thanh Túusav vộesyxi vãjosv ra chiêzdpnu sápgjut thủfgkh, làhviim nũrttkng đhiuqnwdti phápgjup.

“Ba, đhiuqâvesqy làhvii chuyệvctan đhiuqnwdti sựfkyh cảbejx đhiuqskxzi củfgkha con màhvii. Con hy vọusavng cóuktz thểmgew nhậewkan đhiuqưhhrzmgewc lờskxzi chúusavc phúusavc củfgkha ba. Ba chỉqhnm cầtwyqn gặcnlkp mặcnlkt bápgjuc Tăfqtfng, ăfqtfn bữuktza cơfcmkm, sau đhiuqóuktzhviin bạnwdtn chúusavt chuyệvctan mờskxzi khápgjuch thôkloki màhvii, sẽgzcc khôklokng mấfkyht quápgju nhiềxxmiu thờskxzi gian đhiuqâvesqu. Nhưhhrz vậewkay đhiuqi, ngàhviiy kia làhvii cuốayzei tuầtwyqn, ba đhiuqi mộesyxt chuyếrypbn đhiuqưhhrzmgewc khôklokng?”

Quápgjuch Hoàhviing Tùusavng khôklokng chịvhzcu nổfkyhi chiêzdpnu làhviim nũrttkng củfgkha con gápgjui, cuốayzei cùusavng đhiuqàhviinh phảbejxi đhiuqxodfng ýbakk.

klokm sau lúusavc chụmxdfp ảbejxnh cưhhrzfgkhi, tâvesqm trạnwdtng Quápgjuch Thanh Túusav rấfkyht tốayzet. Tăfqtfng Thanh Hảbejxi mặcnlkc bộesyx vest quýbakk tộesyxc nhưhhrz bạnwdtch mãjosvhhrzơfcmkng tửslkq củfgkha hoàhviing thấfkyht vậewkay. Quápgjuch Thanh Túusav thìbhrc mặcnlkc chiếrypbc vápgjuy cưhhrzfgkhi trắwnrang thuầtwyqn, dápgjung vẻuwha ngọusavt ngàhviio đhiuqápgjung yêzdpnu, vôklokusavng hấfkyhp dẫxxmin ápgjunh mắwnrat ngưhhrzskxzi khápgjuc.

fqtfng Thanh Hảbejxi dịvhzcu dàhviing nho nhãjosv, săfqtfn sóuktzc đhiuqiềxxmim đhiuqnwdtm, trong lúusavc chụmxdfp ảbejxnh càhviing quan tâvesqm chu đhiuqápgjuo đhiuqếrypbn Quápgjuch Thanh Túusav.

usavc chụmxdfp ảbejxnh ngoàhviii trờskxzi, trong lúusavc Quápgjuch Thanh Túusav đhiuqcpgeng trêzdpnn tấfkyhm vápgjun lóuktzt cùusavng Tăfqtfng Thanh Hảbejxi thìbhrc đhiuqesyxt nhiêzdpnn đhiuqnwdtp hụmxdft bưhhrzfgkhc, tuy Tăfqtfng Thanh Hảbejxi nhanh chóuktzng đhiuqxodf lấfkyhy côklok nhưhhrzng Quápgjuch Thanh Túusav vẫxxmin bịvhzc ngãjosv xuốayzeng đhiuqfkyht, bịvhzc trặcnlkc châvesqn.

Việvctac chụmxdfp ảbejxnh cưhhrzfgkhi đhiuqãjosv đhiuqưhhrzmgewc mộesyxt nửslkqa đhiuqàhviinh phảbejxi ngừgzccng lạnwdti, Tăfqtfng Thanh Hảbejxi đhiuqưhhrza côklok đhiuqếrypbn bệvctanh việvctan.

Sau khi kiểmgewm tra mộesyxt loạnwdtt, bápgjuc sĩnwdt gọusavi Tăfqtfng Thanh Hảbejxi sang phòhficng bêzdpnn.

“Châvesqn củfgkha vợmgew cậewkau khôklokng sao, cóuktz đhiuqiềxxmiu đhiuqcpgea bésqpz trong bụmxdfng khôklokng chịvhzcu khổfkyh đhiuqưhhrzmgewc đhiuqâvesqu, vềxxmi sau đhiuqgzccng đhiuqi giàhviiy cao góuktzt, còhficn ngãjosv nữuktza rấfkyht cóuktz thểmgew sẽgzcc bịvhzc đhiuquwha non...”

“Cápgjui gìbhrc? Ôaohvng nóuktzi cápgjui gìbhrc?” Gưhhrzơfcmkng mặcnlkt tuấfkyhn túusav củfgkha Tăfqtfng Thanh Hảbejxi trởaoowzdpnn vặcnlkn vẹtpxeo, anh tóuktzm lấfkyhy tay bápgjuc sĩnwdt.

pgjuc sĩnwdtrttkng quen thấfkyhy thanh niêzdpnn kíebsjch đhiuqesyxng khi biếrypbt mìbhrcnh lầtwyqn đhiuqtwyqu làhviim cha rồxodfi.

“Ha ha, thằfdnbng nhóuktzc nàhviiy, cậewkau khôklokng phảbejxi đhiuqếrypbn vợmgewbhrcnh mang thai cũrttkng khôklokng biếrypbt đhiuqóuktz chứcpge!”

Sắwnrac mặcnlkt Tăfqtfng Thanh Hảbejxi trắwnrang bệvctach, mọusavi hy vọusavng dầtwyqn dầtwyqn biếrypbn mấfkyht. Anh nhưhhrz ngưhhrzskxzi rơfcmki từgzcc trêzdpnn mâvesqy xuốayzeng. Ngưhhrzskxzi con gápgjui anh thíebsjch lạnwdti mang thai con củfgkha gãjosv đhiuqàhviin ôklokng khápgjuc, màhviizdpnn kia lạnwdti chíebsjnh làhvii kẻuwha thùusav muốayzen đhiuqwcfry anh vàhviio chỗbhrc chếrypbt. Ôaohvng trờskxzi ơfcmki, ôklokng còhficn cóuktz tròhfic đhiuqùusava nàhviio tàhviin nhẫxxmin hơfcmkn thếrypb khôklokng?

“Bápgjuc sĩnwdt, ôklokng khôklokng nhầtwyqm chứcpge? Côklokfkyhy, côklokfkyhy sao cóuktz thểmgew mang thai đhiuqưhhrzmgewc?”

Anh rấfkyht rõhhrz bảbejxn thâvesqn anh khôklokng nỡxodf đhiuqmxdfng vàhviio côklok, vậewkay chắwnrac chắwnran khôklokng phảbejxi làhvii con anh.

“Ha ha, khôklokng sai đhiuqâvesqu, tôkloki đhiuqãjosvhviim bápgjuc sĩnwdt 40 năfqtfm rồxodfi, nếrypbu ngay cảbejx mang thai cũrttkng khôklokng khápgjum ra đhiuqưhhrzmgewc thìbhrc chẳspzing hóuktza phíebsjklokng họusavc y rồxodfi ưhhrz. Đwnraưhhrzmgewc rồxodfi, giờskxz mớfgkhi mang thai đhiuqưhhrzmgewc 3 tuầtwyqn, cậewkau phảbejxi cẩwcfrn thậewkan bảbejxo vệvcta vợmgew cậewkau đhiuqfkyhy...”

Toàhviin thâvesqn Tăfqtfng Thanh Hảbejxi lạnwdtnh ngắwnrat, anh bưhhrzfgkhc ra khỏllzci phòhficng làhviim việvctac củfgkha bápgjuc sĩnwdt.

Đwnratwyqu anh nhưhhrz mộesyxt mớfgkh hỗbhrcn đhiuqesyxn, khôklokng đhiuqưhhrzmgewc, anh khôklokng thểmgew nhậewkan thua nhưhhrz thếrypb đhiuqưhhrzmgewc. Anh thíebsjch Quápgjuch Thanh Túusavhhrzskxzi mấfkyhy năfqtfm rồxodfi, anh đhiuqãjosvbhrcm côklokhhrzskxzi năfqtfm, anh cãjosvi nhau vớfgkhi ba, đhiuqếrypbn cảbejx vịvhzcklokn thêzdpn ban đhiuqtwyqu cũrttkng bỏllzc qua, suýbakkt nữuktza phảbejxi trảbejx giápgju cảbejxklokng ty mìbhrcnh.

Khóuktz khăfqtfn lắwnram mớfgkhi lấfkyhy đhiuqưhhrzmgewc trápgjui tim ngưhhrzskxzi đhiuqtpxep, anh khôklokng thểmgew chịvhzcu thua, khôklokng thểmgew mấfkyht đhiuqi côklok.

Quápgjuch Thanh Túusav đhiuqmgewi hơfcmkn hai tiếrypbng mớfgkhi thấfkyhy Tăfqtfng Thanh Hảbejxi vàhviio đhiuqóuktzn côklok.

Nhìbhrcn vẻuwha mặcnlkt tápgjui xanh vàhvii tinh thầtwyqn hoảbejxng hốayzet củfgkha anh, côklok khôklokng khỏllzci căfqtfng thẳspzing: “Anh Hảbejxi, cóuktz phảbejxi châvesqn củfgkha em bịvhzc thưhhrzơfcmkng nặcnlkng lắwnram khôklokng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.