Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 106 : Hai chúng ta đã kết thúc rồi

    trước sau   
Quáxdruch Thanh Túguqe khôyoifng còxlqmn buồytfbn ngủhagz chúguqet nànikoo, bêialcn ngoànikoi trờlxzbi đfewvãxctp tảdrmpng sáxdrung.

Đgmhtếpiqbn khi Quáxdruch Hoànikong Tùbvisng tắeabum xong đfewvi ra, Quáxdruch Thanh Túguqe nhìfewvn chằukbkm chằukbkm bóvuzung dáxdrung Quáxdruch Hoànikong Tùbvisng, đfewvnikot nhiêialcn nóvuzui: “Ba, con đfewvãxctp gặaflzp báxdruc Khuấhagzt rồytfbi.”

Quáxdruch Hoànikong Tùbvisng cứczdqng ngưumwzlxzbi, đfewvnikot ngộnikot quay đfewvnzvou, áxdrunh mắeabut kinh ngạkkmfc: “Còxlqmn gặaflzp bànikohagzy lànikom gìfewv?”

“Bànikohagzy làniko mẹfewv củhagza anh Hảdrmpi, con gặaflzp thìfewvgrdfng đfewvâsutwu cóvuzufewv lạkkmf?”

“Àczdq!” Vẻfzjm mặaflzt Quáxdruch Hoànikong Tùbvisng thoáxdrung thảdrmp lỏalnlng: “Thanh Túguqe, con đfewvi ngủhagz đfewvi! Ba phảdrmpi đfewvếpiqbn côyoifng ty đfewvâsutwy!”

“Ba, ba cóvuzu gặaflzp báxdruc Khuấhagzt chưumwza? Báxdruc ấhagzy vẫhtvon xinh đfewvfewvp nhưumwz trưumwzxlwhc...” Quáxdruch Thanh Túguqe cốsupk ýumwz dẫhtvon dụfrdz Quáxdruch Hoànikong Tùbvisng.




Quáxdruch Hoànikong Tùbvisng vẫhtvon bìfewvnh tĩxlwhnh nhưumwz thưumwzlxzbng, ôyoifng tựsesx nhiêialcn dùbvisng khădrmpn tắeabum lau tóvuzuc, từalnl tốsupkn nóvuzui: “Ba cũgrdfng khôyoifng thâsutwn vớxlwhi bànikohagzy, gặaflzp bànikohagzy lànikom gìfewv? Trong đfewvnzvou con nghĩxlwhfewv thếpiqb hảdrmp?”

“Đgmhtâsutwu cóvuzufewv, nếpiqbu con lấhagzy anh Hảdrmpi thìfewv hai ngưumwzlxzbi sớxlwhm muộnikon gìfewvgrdfng phảdrmpi gặaflzp nhau màniko.”

Quáxdruch Hoànikong Tùbvisng quay đfewvnzvou nhìfewvn Quáxdruch Thanh Túguqe mộnikot cáxdrui, sau đfewvóvuzu lạkkmfi đfewvi vềltle phòxlqmng mìfewvnh.

guqec đfewvi ra, ôyoifng đfewvãxctp thay sang bộniko đfewvytfbyoifng sởhtvo.

“Con tựsesxnikom bữnikoa sáxdrung đfewvi, ba đfewvi trưumwzxlwhc!”

Quáxdruch Hoànikong Tùbvisng vộnikoi vànikong ra khỏalnli nhàniko.

Quáxdruch Thanh Túguqe đfewvi đfewvếpiqbn cửalnla phòxlqmng tắeabum, thấhagzy trong máxdruy giặaflzt làniko chiếpiqbc sơmlqw mi trắeabung ba côyoif vừalnla thay ra. Đgmhtnzvou côyoifvuzue lêialcn ýumwz nghĩxlwhfewv đfewvóvuzukkmfn tựsesx tay giởhtvo chiếpiqbc áxdruo sơmlqw mi ra, bêialcn trêialcn quảdrmp nhiêialcn cóvuzu mộnikot dấhagzu son môyoifi...

Quáxdruch Thanh Túguqe nghe thấhagzy tiếpiqbng đfewvnikong ởhtvo cửalnla phòxlqmng thìfewv vộnikoi vànikong đfewvi ra.

Quáxdruch Hoànikong Tùbvisng đfewvi rồytfbi lạkkmfi quay lạkkmfi, ôyoifng đfewvi thẳbvgrng vànikoo phòxlqmng tắeabum, ấhagzn núguqet đfewviềltleu khiểfewvn máxdruy giặaflzt.

Quáxdruch Thanh Túguqe lạkkmfnh lùbvisng nhìfewvn ôyoifng.

Quáxdruch Hoànikong Tùbvisng ra khỏalnli phòxlqmng tắeabum: “Vừalnla rồytfbi ba quêialcn giặaflzt quầnzvon áxdruo, láxdrut nữnikoa giặaflzt xong con phơmlqwi giúguqep ba nhébpyi.”

“Con biếpiqbt rồytfbi!”

Giọbpying Quáxdruch Thanh Túguqe nhỏalnl đfewvếpiqbn mứczdqc chỉhagzfewvnh côyoif nghe đfewvưumwzmlqwc, ba muốsupkn giặaflzt quầnzvon áxdruo hay hủhagzy chứczdqng cứczdq?




izdlnikong ba côyoif đfewvãxctp gặaflzp báxdruc Khuấhagzt, tạkkmfi sao lạkkmfi phảdrmpi phủhagz nhậguqen? Lẽwrfonikoo báxdruc Khuấhagzt thậguqet sựsesxnikofewvnh nhâsutwn củhagza ba côyoif?

Nhưumwzng, lờlxzbi nhưumwz vậguqey Quáxdruch Thanh Túguqe khôyoifng thểfewv hỏalnli thẳbvgrng đfewvưumwzmlqwc.

bvis sao mẹfewvyoifgrdfng đfewvãxctp qua đfewvlxzbi, ba côyoifvuzu muốsupkn tìfewvm phụfrdz nữnikoyoifgrdfng khôyoifng muốsupkn ngădrmpn cảdrmpn. Chỉhagzniko tuyệuljxt đfewvsupki khôyoifng thểfewvnikoxdruc Khuấhagzt đfewvưumwzmlqwc.

Tốsupki ngủhagz khôyoifng ngon giấhagzc, Quáxdruch Thanh Túguqe ădrmpn qua loa bữnikoa sáxdrung rồytfbi lạkkmfi nằukbkm lỳlzqs trêialcn giưumwzlxzbng ngủhagz.

Trong cơmlqwn mơmlqwnikong, côyoif nghe tiếpiqbng gõizdl cửalnla vang lêialcn thậguqet lâsutwu.

“Thanh Túguqe, mởhtvo cửalnla! Thanh Túguqe, mởhtvo cửalnla mau lêialcn!”

drmpng Thanh Hảdrmpi gọbpyii mộnikot tiếpiqbng lạkkmfi đfewvguqep cửalnla mộnikot cáxdrui, lànikom Quáxdruch Thanh Túguqe tỉhagznh táxdruo lạkkmfi. Côyoif đfewvi ra cửalnla ngóvuzu qua mắeabut mèkkmfo nhìfewvn ra ngoànikoi.

drmpng Thanh Hảdrmpi đfewvang lo lắeabung đfewvczdqng ởhtvo cửalnla, trêialcn gưumwzơmlqwng mặaflzt dịyyilu dànikong cóvuzu chúguqet mấhagzt máxdrut.

“Thanh Túguqe, em ởhtvo nhàniko phảdrmpi khôyoifng? Mởhtvo cửalnla ra đfewvưumwzmlqwc khôyoifng?”

Quáxdruch Thanh Túguqebpyio cửalnla ra, im lặaflzng nhìfewvn Tădrmpng Thanh Hảdrmpi đfewvang đfewvczdqng bêialcn ngoànikoi.

Đgmhtếpiqbn giờlxzbnikoy mớxlwhi đfewvếpiqbn tìfewvm côyoif! Nếpiqbu hôyoifm qua khôyoifng cóvuzusutwm Việuljxt Thịyyilnh, khôyoifng biếpiqbt côyoif đfewvãxctp chếpiqbt bao nhiêialcu lầnzvon rồytfbi. Côyoif khôyoifng thísdzvch cảdrmpm giáxdruc bịyyil anh lãxctpng quêialcn chúguqet nànikoo.

drmpng Thanh Hảdrmpi vịyyiln cửalnla hoa sắeabut, áxdrunh mắeabut đfewvnzvoy vẻfzjm lo lắeabung vànikodrmpng thẳbvgrng: “Thanh Túguqe, xin lỗbwqgi em, làniko anh khôyoifng tốsupkt, đfewvfewv em bịyyil sợmlqwxctpi. Anh vừalnla mớxlwhi nghe Lưumwzu Hoa nóvuzui chuyệuljxn côyoifng nhâsutwn lắeabup đfewvaflzt rồytfbi. Thanh Túguqe, mởhtvo cửalnla đfewvi, cho anh vànikoo đfewvưumwzmlqwc khôyoifng? Đgmhtfewv anh xem em cóvuzu bịyyil thưumwzơmlqwng khôyoifng?”

nikonh mắeabut Quáxdruch Thanh Túguqe đfewvalnlialcn, côyoif nhìfewvn anh ta chằukbkm chằukbkm, khôyoifng hềltle nhúguqec nhísdzvch.




“Anh Hảdrmpi, em nghĩxlwh đfewváxdrum cưumwzxlwhi củhagza chúguqeng ta phảdrmpi suy nghĩxlwhxlwh lạkkmfi! Lýumwz Vi Vi cầnzvon anh hơmlqwn em, đfewvmlqwi bệuljxnh côyoifhagzy ổflcan đfewvyyilnh rồytfbi chúguqeng ta lạkkmfi tísdzvnh sau!”

Thanh Túguqe lộniko vẻfzjm mấhagzt máxdrut, hai tay anh nắeabum chặaflzt cửalnla hoa sắeabut, khuôyoifn mặaflzt tuấhagzn túguqe trànikon đfewvnzvoy bi thưumwzơmlqwng.

“Thanh Túguqe, em nghe anh nóvuzui đfewvưumwzmlqwc khôyoifng? Mởhtvo cửalnla cho anh vànikoo, nghe anh nóvuzui xong rồytfbi em hãxctpy quyếpiqbt đfewvyyilnh cóvuzu đfewvưumwzmlqwc khôyoifng?”

Anh rấhagzt sợmlqw mấhagzt đfewvi côyoif lầnzvon nữnikoa. Anh đfewvãxctp mấhagzt côyoif mộnikot lầnzvon, lầnzvon đfewvóvuzu đfewvãxctp khiếpiqbn anh phảdrmpi đfewvmlqwi 10 nădrmpm ròxlqmng.

Đgmhtlxzbi ngưumwzlxzbi cóvuzu mấhagzy lầnzvon 10 nădrmpm chứczdq, anh khôyoifng thểfewv bỏalnl lỡflca nữnikoa.

Quáxdruch Thanh Túguqe ngâsutwy ra mộnikot lúguqec mớxlwhi mởhtvo cửalnla. Cáxdrunh cửalnla kêialcu kẹfewvt mộnikot tiếpiqbng, Tădrmpng Thanh Hảdrmpi vộnikoi vànikong lùbvisi lạkkmfi kébpyio cửalnla chốsupkng trộnikom ra. Anh vọbpyit vànikoo, lấhagzy tốsupkc đfewvniko nhanh nhấhagzt ôyoifm Quáxdruch Thanh Túguqenikoo lòxlqmng.

Anh ôyoifm vôyoifbvisng cẩgdnrn thậguqen, nhưumwz ôyoifm mộnikot bảdrmpo vậguqet trâsutwn quýumwz nhấhagzt trầnzvon đfewvlxzbi.

“Thanh Túguqe, anh xin lỗbwqgi, tốsupki hôyoifm qua em nhấhagzt đfewvyyilnh rấhagzt sợmlqwxctpi. Anh hiểfewvu, anh hiểfewvu hếpiqbt. Làniko lỗbwqgi củhagza anh, anh khôyoifng nêialcn bỏalnlmlqwi em. Tốsupki hôyoifm qua Lýumwz Vi Vi muốsupkn nhảdrmpy lầnzvou tựsesxxdrut, chỉhagz cầnzvon anh rờlxzbi khỏalnli côyoifhagzy sẽwrfoguqet kim tiêialcm, khôyoifng muốsupkn sốsupkng nữnikoa. Anh khôyoifng còxlqmn cáxdruch nànikoo đfewvsupki phóvuzu, ba mẹfewvyoifhagzy lạkkmfi khôyoifng ởhtvo thànikonh phốsupk S, trừalnl anh ra khôyoifng ai cóvuzu thểfewv chădrmpm sóvuzuc côyoifhagzy đfewvưumwzmlqwc.”

Quáxdruch Thanh Túguqebvisng vẫhtvoy nhôyoif đfewvnzvou ra khỏalnli ngựsesxc anh. Côyoif buồytfbn rầnzvou nhìfewvn anh, nưumwzxlwhc mắeabut tủhagzi hờlxzbn trànikoo ra.

yoif suýumwzt nữnikoa đfewvãxctp chếpiqbt, chỉhagz suýumwzt chúguqet nữnikoa. Lúguqec côyoif cầnzvon sựsesx bảdrmpo vệuljx nhấhagzt, ngưumwzlxzbi đfewvànikon ôyoifng củhagza côyoif lạkkmfi đfewvang bảdrmpo vệuljx ngưumwzlxzbi phụfrdz nữniko kháxdruc.

“Anh Hảdrmpi, em biếpiqbt Lýumwz Vi Vi khôyoifng thểfewv rờlxzbi xa anh. Thếpiqbialcn đfewvfewv khôyoifng tổflcan thưumwzơmlqwng côyoifhagzy, đfewváxdrum cưumwzxlwhi củhagza chúguqeng ta hãxctpy tạkkmfm thờlxzbi hoãxctpn lạkkmfi đfewvi! Cũgrdfng làniko đfewvfewv cho hai ta thờlxzbi gian suy nghĩxlwhxlwh.”

“Khôyoifng, Thanh Túguqe, anh khôyoifng muốsupkn suy nghĩxlwh. Anh khôyoifng muốsupkn hoãxctpn lạkkmfi. Chúguqeng ta đfewvãxctpvuzui rồytfbi, chỉhagzxlqmn 19 ngànikoy. Anh đfewvãxctpsdzvnh kĩxlwh, phòxlqmng đfewvãxctp sửalnla xong, ngànikoy mai anh sẽwrfobvisng em đfewvi chụfrdzp ảdrmpnh cưumwzxlwhi, 3 hôyoifm nữnikoa chúguqeng ta sẽwrfo đfewvi đfewvaflzt nhànikonikong. Còxlqmn áxdruo cưumwzxlwhi vàniko âsutwu phụfrdzc, chúguqeng ta còxlqmn phảdrmpi dànikonh thờlxzbi gian đfewvi báxdrui tếpiqb mẹfewv em. Thanh Túguqe, em xem, anh đfewvãxctp sắeabup xếpiqbp ổflcan thỏalnla nhưumwz vậguqey, khôyoifng thểfewv hoãxctpn lạkkmfi đfewvưumwzmlqwc...”

“Nhưumwzng mànikoumwz Vi Vi côyoifhagzy...”




drmpng Thanh Hảdrmpi mỉhagzm cưumwzlxzbi ngắeabut lờlxzbi côyoif: “Anh cam đfewvoan, vềltle sau sẽwrfo khôyoifng quan tâsutwm đfewvếpiqbn côyoifhagzy nữnikoa. Tuy đfewvãxctp từalnlng yêialcu nhau, nhưumwzng anh chỉhagzvuzu thểfewv lo cho côyoifhagzy đfewvếpiqbn thếpiqb thôyoifi. Ngưumwzlxzbi anh yêialcu làniko em, Thanh Túguqe, anh khôyoifng thểfewv bỏalnlmlqwi em vìfewv mộnikot ngưumwzlxzbi kháxdruc. Em mớxlwhi làniko ngưumwzlxzbi màniko anh quan tâsutwm nhấhagzt.”

drmpng Thanh Hảdrmpi nâsutwng mặaflzt Quáxdruch Thanh Túguqeialcn, dịyyilu dànikong nhìfewvn chădrmpm chúguqenikoo côyoif. Anh cúguqei đfewvnzvou, nhẹfewv nhànikong hôyoifn lêialcn bờlxzbyoifi côyoif.

Quáxdruch Thanh Túguqe cảdrmpm nhậguqen đfewvưumwzmlqwc hơmlqwi thởhtvo củhagza anh, trong lòxlqmng côyoif đfewvnikot nhiêialcn lạkkmfi lóvuzue lêialcn mộnikot ýumwz nghĩxlwh. Trong khoảdrmpnh khắeabuc nhắeabum mắeabut, côyoif đfewvãxctp nghĩxlwh đfewvếpiqbn mộnikot ngưumwzlxzbi đfewvànikon ôyoifng kháxdruc.

Nụfrdzyoifn ấhagzy mạkkmfnh mẽwrfoxdru đfewvkkmfo, khiếpiqbn cho con tim côyoif rung đfewvnikong.

Bỗbwqgng chợmlqwt, côyoif đfewvgdnry Tădrmpng Thanh Hảdrmpi ra.

drmpng Thanh Hảdrmpi bi thưumwzơmlqwng nhìfewvn côyoif: “Thanh Túguqe, em khôyoifng thểfewv tha thứczdq cho anh sao? Anh cóvuzu thểfewv hiểfewvu đfewvưumwzmlqwc tâsutwm trạkkmfng củhagza em. Tốsupki hôyoifm qua cóvuzu phảdrmpi rấhagzt đfewváxdrung sợmlqw khôyoifng, cảdrmpnh sáxdrut đfewvãxctp bắeabut hai têialcn kia lạkkmfi rồytfbi.”

“Têialcn, têialcn mậguqep kia chếpiqbt rồytfbi sao?” Vừalnla nghĩxlwh đfewvếpiqbn chuyệuljxn phòxlqmng cưumwzxlwhi củhagza mìfewvnh cóvuzu ngưumwzlxzbi chếpiqbt, Quáxdruch Thanh Túguqe đfewvãxctp sợmlqw run ngưumwzlxzbi, vềltle sau côyoif khôyoifng dáxdrum mộnikot mìfewvnh ởhtvo đfewvóvuzu nữnikoa.

“Thanh Túguqe đfewvalnlng sợmlqw, hai têialcn kia khôyoifng chếpiqbt. Nghe nóvuzui mộnikot têialcn bịyyil thưumwzơmlqwng nhưumwzng đfewvãxctp đfewvưumwzmlqwc cứczdqu sốsupkng, khôyoifng chếpiqbt. Em đfewvalnlng sợmlqw!”

“Anh Hảdrmpi, cóvuzu phảdrmpi em làniko đfewviềltlem xấhagzu khôyoifng? Chỉhagz cầnzvon em xuấhagzt hiệuljxn ởhtvo đfewvâsutwu lànikomlqwi đfewvóvuzu gặaflzp chuyệuljxn phiềltlen phứczdqc. Khi còxlqmn bébpyi em khắeabuc chếpiqbt mẹfewv, đfewvưumwzmlqwc chịyyil nuôyoifi dưumwzflcang lạkkmfi khắeabuc chếpiqbt chịyyil, còxlqmn cảdrmpxdruc cảdrmp nữnikoa. Giờlxzbhtvobvisng anh lạkkmfi rưumwzxlwhc lấhagzy bao nhiêialcu tai vạkkmf nhưumwz vậguqey, hạkkmfi anh vôyoif duyêialcn vôyoif cớxlwh mấhagzt Thanh Túguqeguqet Mànikou, còxlqmn gặaflzp phảdrmpi nhiềltleu phiềltlen phứczdqc nhưumwz vậguqey...”

drmpng Thanh Hảdrmpi vộnikoi vànikong dùbvisng ngóvuzun tay đfewvèkkmfialcn bờlxzbyoifi mềltlem mạkkmfi củhagza Quáxdruch Thanh Túguqe: “Suỵkupxt! Thanh Túguqe đfewvalnlng nóvuzui lung tung, đfewvâsutwy chỉhagzniko trùbvisng hợmlqwp. Sinh lãxctpo bệuljxnh tửalnl đfewvltleu nằukbkm trong sựsesx khốsupkng chếpiqb củhagza ôyoifng trờlxzbi, khôyoifng ai cóvuzu thểfewv thay đfewvflcai. Sao em lạkkmfi đfewvflca nhữnikong sai lầnzvom nànikoy lêialcn đfewvnzvou mìfewvnh chứczdq! Chịyyilxdrui em bịyyil bệuljxnh tim bẩgdnrm sinh, côyoifhagzy cóvuzu thểfewv sốsupkng hơmlqwn 20 tuổflcai đfewvãxctp tốsupkt lắeabum rồytfbi, chuyệuljxn nànikoy liêialcn quan gìfewv tớxlwhi em chứczdq? Cáxdrui chếpiqbt củhagza báxdruc cảdrmp em cădrmpn bảdrmpn khôyoifng liêialcn quan đfewvếpiqbn em. Em đfewvalnlng suy nghĩxlwh lung tung!”

drmpng Thanh Hảdrmpi dùbvisng sứczdqc ôyoifm chặaflzt Quáxdruch Thanh Túguqe, hai ngưumwzlxzbi ngồytfbi trêialcn ghếpiqbyoif pha, Quáxdruch Thanh Túguqe tựsesxa đfewvnzvou trêialcn cáxdrunh tay Tădrmpng Thanh Hảdrmpi, trong lòxlqmng dầnzvon dầnzvon bìfewvnh tĩxlwhnh lạkkmfi.

“Thanh Túguqe, xin lỗbwqgi, làniko do anh sơmlqw suấhagzt, bâsutwy giờlxzb mớxlwhi biếpiqbt chuyệuljxn kia...”

“Đgmhtúguqeng rồytfbi anh Hảdrmpi, bọbpyin chúguqeng nóvuzui anh giấhagzu 3 tỷzefqhtvo trong phòxlqmng, sao lạkkmfi nhưumwz vậguqey?”




“Àczdq, anh đfewvfewv ísdzvt tiềltlen mặaflzt đfewvfewv chuẩgdnrn bịyyilguqec kếpiqbt hôyoifn sẽwrfo đfewvưumwza em dùbvisng. Cóvuzu lẽwrfoniko bấhagzt cẩgdnrn bịyyil bọbpyin chúguqeng nhìfewvn thấhagzy. Nhưumwzng màniko em đfewvalnlng lo lắeabung, tiềltlen vẫhtvon còxlqmn.”

“Ừxlwhm!” Quáxdruch Thanh Túguqe thấhagzp giọbpying đfewváxdrup.

Loạkkmfi chuyệuljxn nànikoy cũgrdfng khôyoifng thểfewv tráxdruch anh Hảdrmpi, ai biếpiqbt đfewvưumwzmlqwc lạkkmfi gặaflzp phảdrmpi chuyệuljxn nhưumwz vậguqey chứczdq!

“Anh Hảdrmpi, em khôyoifng sao rồytfbi, anh đfewvếpiqbn côyoifng ty đfewvi!”

“Anh đfewvưumwza em đfewvi ădrmpn cơmlqwm, ởhtvo nhàniko mộnikot mìfewvnh cóvuzu bứczdqc bốsupki lắeabum khôyoifng?”

“Khôyoifng đfewvâsutwu, em ổflcan màniko!”

“Ha ha, hôyoifm nay khôyoifng đfewvếpiqbn côyoifng ty nữnikoa, anh đfewvưumwza em đfewvi ra ngoànikoi cho khuâsutwy khỏalnla mộnikot chúguqet!”

drmpng Thanh Hảdrmpi ôyoifm Quáxdruch Thanh Túguqe đfewvczdqng dậguqey, đfewvnikot nhiêialcn đfewviệuljxn thoạkkmfi vang lêialcn.

drmpng Thanh Hảdrmpi nhìfewvn thoáxdrung qua dãxctpy sốsupk rồytfbi ấhagzn núguqet tắeabut.

Sau đfewvóvuzu lạkkmfi nhìfewvn sang Quáxdruch Thanh Túguqe: “Làniko đfewviệuljxn thoạkkmfi củhagza Lýumwz Vi Vi, anh cam đfewvoan vềltle sau chúguqeng ta ởhtvoialcn nhau sẽwrfo khôyoifng bịyyilyoifhagzy lànikom phiềltlen nữnikoa.”

“Lỡflca nhưumwzyoifhagzy nghĩxlwh quẩgdnrn thìfewv sao?” Quáxdruch Thanh Túguqe lo lắeabung hỏalnli.

“Thanh Túguqe, giờlxzb anh chỉhagz chịyyilu tráxdruch nhiệuljxm vớxlwhi em, còxlqmn nhữnikong côyoifxdrui kháxdruc anh khôyoifng thểfewv chădrmpm lo hếpiqbt đfewvưumwzmlqwc. Chúguqeng ta ra ngoànikoi đfewvi!”

“Vâsutwng!”

Quáxdruch Thanh Túguqeumwzơmlqwi tỉhagznh hắeabun, thếpiqbnikoy mớxlwhi làniko anh Hảdrmpi mànikoyoif mong muốsupkn, làniko ngưumwzlxzbi côyoifvuzu thểfewv dựsesxa dẫhtvom.

Hai ngưumwzlxzbi cùbvisng đfewvi ădrmpn đfewvytfb Trung, trong lúguqec đfewvóvuzu, đfewviệuljxn thoạkkmfi củhagza Lýumwz Vi Vi vẫhtvon vang liêialcn tụfrdzc, Tădrmpng Thanh Hảdrmpi nhắeabun tắeabut ba lầnzvon, cuốsupki cùbvisng tắeabut hẳbvgrn máxdruy.

“Thanh Túguqe, tốsupki qua vìfewv đfewviệuljxn thoạkkmfi di đfewvnikong hếpiqbt pin nêialcn anh mớxlwhi khôyoifng nghe đfewviệuljxn, lạkkmfi vìfewvumwz Vi Vi vẫhtvon luôyoifn náxdruo loạkkmfn nêialcn anh khôyoifng cóvuzu cảdrmp thờlxzbi gian đfewvi sạkkmfc pin. Anh còxlqmn tưumwzhtvong em sẽwrfo khôyoifng tứczdqc giậguqen, khôyoifng ngờlxzb lạkkmfi xảdrmpy ra chuyệuljxn nhưumwz vậguqey.”

Quáxdruch Thanh Túguqe nhấhagzp từalnlng ngụfrdzm canh, nhúguqen vai: “Khôyoifng sao, chuyệuljxn đfewvãxctp qua rồytfbi.”

“Ơfjwe, Quáxdruch Thanh Túguqe, trùbvisng hợmlqwp quáxdru!”

Quáxdruch Thanh Túguqexlqmn chưumwza húguqep xong thìfewva canh, Dưumwzơmlqwng Hàniko Khuêialc đfewvãxctpbpyio tay Lâsutwm Việuljxt Thịyyilnh chạkkmfy qua.

Quáxdruch Thanh Túguqe mặaflzc mộnikot chiếpiqbc áxdruo phôyoifng đfewvơmlqwn giảdrmpn mànikou trắeabung phốsupki vớxlwhi quầnzvon bòxlqmnikou xanh nhạkkmft, tóvuzuc đfewven xõizdla vai, đfewvôyoifi mắeabut to sáxdrung, lànikon da trắeabung nõizdln, trong sáxdrung đfewváxdrung yêialcu.

drmpng Thanh Hảdrmpi mặaflzc sơmlqw mi mànikou gạkkmfo phốsupki quầnzvon âsutwu mànikou xáxdrum nhạkkmft, áxdruo vest vắeabut trêialcn ghếpiqb dựsesxa sau lưumwzng, toànikon thâsutwn toáxdrut lêialcn vẻfzjm nho nhãxctp anh tuấhagzn, Dưumwzơmlqwng Hàniko Khuêialc chạkkmfy thẳbvgrng đfewvếpiqbn trưumwzxlwhc mặaflzt hai ngưumwzlxzbi.

Đgmhtôyoifi mắeabut to chớxlwhp chớxlwhp, côyoifnikong tựsesx nhiêialcn cưumwzlxzbi nóvuzui: “Thanh Túguqe, đfewvâsutwy chísdzvnh làniko anh bạkkmfn trai vôyoif tráxdruch nhiệuljxm đfewvóvuzu củhagza côyoif àniko?”

Quáxdruch Thanh Túguqe suýumwzt nữnikoa thìfewv sặaflzc, Dưumwzơmlqwng Hàniko Khuêialcnikoy thậguqet cóvuzu duyêialcn quáxdru, vừalnla gặaflzp mặaflzt đfewvãxctpvuzui ngưumwzlxzbi ta vôyoif tráxdruch nhiệuljxm.

Nụfrdzumwzlxzbi trêialcn mặaflzt Tădrmpng Thanh Hảdrmpi hơmlqwi cứczdqng lạkkmfi, áxdrunh mắeabut lưumwzxlwht qua Lâsutwm Việuljxt Thịyyilnh trànikon đfewvnzvoy thùbvis đfewvyyilch.

sutwm Việuljxt Thịyyilnh đfewvúguqet tay túguqei quầnzvon, thoạkkmft nhìfewvn ung dung nhànikon nhãxctp, đfewvôyoifi mắeabut toáxdrut lêialcn vẻfzjmniko áxdruc, bờlxzbyoifi mỏalnlng hơmlqwi mísdzvm lạkkmfi, khôyoifng lêialcn tiếpiqbng.

Thựsesxc ra trong lòxlqmng hắeabun đfewvãxctp sớxlwhm sóvuzung gióvuzu cuồytfbn cuộnikon. Nghĩxlwh đfewvếpiqbn chuyệuljxn tốsupki hôyoifm qua Quáxdruch Thanh Túguqe suýumwzt chúguqet đfewvãxctp bỏalnl mạkkmfng trong tay hai têialcn côyoifn đfewvytfb, hắeabun hậguqen khôyoifng thểfewv lộnikot da Tădrmpng Thanh Hảdrmpi.

Nhưumwzng vìfewv Quáxdruch Thanh Túguqe, giờlxzb hắeabun chỉhagzvuzu thểfewv nhịyyiln, khôyoifng thểfewv nổflcai xung.

“Dưumwzơmlqwng Hàniko Khuêialc, hai ngưumwzlxzbi cũgrdfng đfewvếpiqbn ădrmpn cơmlqwm àniko?”

Quáxdruch Thanh Túguqe cốsupk ýumwz đfewváxdrunh trốsupkng lảdrmpng, Dưumwzơmlqwng Hàniko Khuêialc tiệuljxn tay kébpyio cáxdrui ghếpiqbialcn cạkkmfnh cho côyoif ngồytfbi xuốsupkng.

“Thanh Túguqe, đfewvalnlng quêialcn, tốsupki qua côyoifxlqmn nợmlqwyoifi mộnikot bữnikoa cơmlqwm đfewvóvuzu. Chọbpyin ngànikoy khôyoifng bằukbkng gặaflzp ngànikoy, giờlxzb mờlxzbi chúguqeng tôyoifi cùbvisng ădrmpn luôyoifn!” Dưumwzơmlqwng Hàniko Khuêialcbpyio Lâsutwm Việuljxt Thịyyilnh ngồytfbi xuốsupkng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.