Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2120 : Bốn Người Nguy Hiểm

    trước sau   



Chưrshqơloneng 2106: Bốztrln ngưrshqghrwi nguy hiểspymm
Vạazvcn Thếgusg hai mắpymjt lấqfijp lólhtfe, trong lòzjtzng đfexmãamzzlhtf so đfexmo.

“Tốztrlt, ta đfexmãamzz biếgusgt, vềikyq trưrshqnrsbc Chưrshq Thiêfexmn Thầafgbn Cung!” Vạazvcn Thếgusg trầafgbm ngâlhtfm nólhtfi.

“Vâlhtfng, phụqrzs thâlhtfn đfexmazvci nhâlhtfn!” Vạazvcn Nhạazvcc khôydhmng dáspymm lạazvci nólhtfi cáspymi gìusje, bấqfijt quáspym, hiệnwkbn tạazvci hắpymjn phụqrzs thâlhtfn Vạazvcn Thếgusg đfexmãamzz xuấqfijt quan, giảikyqi quyếgusgt Hoàghdfng Tiểspymu Long làghdf sựjmoiusjenh sớnrsbm muộftzbn cũkbjong xảikyqy ra, cũkbjong làghdf khôydhmng cầafgbn phảikyqi gấqfijp gáspymp tạazvci nhấqfijt thờghrwi.

Trởnyld lạazvci Chưrshq Thiêfexmn Thầafgbn Cung, Vạazvcn Thếgusg triệnwkbu kiếgusgn Luâlhtfn Chuyểspymn lãamzzo quáspymi, Phậglgst Tổydhm Thíqyphch Châlhtfn bọarsun ngưrshqghrwi, Luâlhtfn Chuyểspymn lãamzzo quáspymi, Phậglgst Tổydhm Thíqyphch Châlhtfn đfexmáspymm ngưrshqghrwi cùieyeng Vạazvcn Thếgusg, coi làghdf quen biếgusgt cũkbjo, đfexmcbfwc biệnwkbt làghdf Luâlhtfn Chuyểspymn lãamzzo quáspymi năglgsm đfexmólhtf đfexmpymjc tộftzbi Vạazvcn Thếgusg, kéulymm chúusjet bịusje Vạazvcn Thếgusg giếgusgt chếgusgt, vềikyq sau hay làghdf Vạazvcn Thếgusgrshqu nólhtf mộftzbt mạazvcng.

Vạazvcn Thếgusg khôydhmng mặcbfwn khôydhmng nhạazvct hưrshqnrsbng Luâlhtfn Chuyểspymn lãamzzo quáspymi, Phậglgst Tổydhm Thíqyphch Châlhtfn đfexmáspymm ngưrshqghrwi hiểspymu mộftzbt chúusjet hiệnwkbn tạazvci cáspymc giớnrsbi tìusjenh huốztrlng, sau đfexmólhtflhtfi tớnrsbi Hoàghdfng Tiểspymu Long.


“A, Thựjmoic Minh chếgusgt rồulymi?” Nghe đfexmưrshqpsvdc mấqfijy ngưrshqghrwi nâlhtfng lêfexmn Thựjmoic Minh vẫglgsn lạazvcc tin tứtlfjc, Vạazvcn Thếgusglhtf chúusjet ngoàghdfi ýgtbp muốztrln, vừzqmea rồulymi Vạazvcn Nhạazvcc mặcbfwc dùieye thêfexmm mắpymjm thêfexmm muốztrli nólhtfi Hoàghdfng Tiểspymu Long khôydhmng nhìusjen Chưrshq Thiêfexmn chi lệnwkbnh sựjmoiusjenh, nhưrshqng làghdfzjtzn khôydhmng cólhtflhtfng lêfexmn Thựjmoic Minh bịusje giếgusgt sựjmoiusjenh.


“Vâlhtfng, Hắpymjc Ámwdmm thếgusg giớnrsbi mộftzbt trậglgsn chiếgusgn, khôydhmng chỉrbpylhtf Thựjmoic Minh, còzjtzn cólhtf Thiêfexmn Hạazvct tộftzbc lãamzzo tổydhmydhmng Trầafgbn Phólhtflonen, Uôydhmng Hoằwhopng sáspymu ngưrshqghrwi bịusje Hoàghdfng Tiểspymu Long giếgusgt chếgusgt!” Vạazvcn Nhạazvcc hồulymi đfexmáspymp.

Tiếgusgp theo, mộftzbt mặcbfwt hậglgsn nhưrshqng đfexmem Hắpymjc Ámwdmm thếgusg giớnrsbi mộftzbt trậglgsn chiếgusgn kỹvpbrghdfng hưrshqnrsbng nólhtf phụqrzs thâlhtfn Vạazvcn Thếgusg bẩakizm báspymo, cũkbjong nólhtfi đfexmếgusgn Hoàghdfng Tiểspymu Long đfexmazvct đfexmưrshqpsvdc Viễydhmn Cổydhm Thiêfexmn Đvpbrìusjenh sựjmoiusjenh.

“Viễydhmn Cổydhm Thiêfexmn Đvpbrìusjenh.

” Vạazvcn Thếgusg nhưrshqnrsbng màghdfy.

Viễydhmn Cổydhm Thiêfexmn Đvpbrếgusg!
Trong đfexmafgbu hắpymjn, bấqfijt quáspym hiểspymn hiệnwkbn mộftzbt bólhtfng ngưrshqghrwi.


“Đvpbrúusjeng thếgusg.

” Vạazvcn Nhạazvcc cung kíqyphnh hồulymi đfexmáspymp, nólhtfi đfexmếgusgn đfexmâlhtfy, chầafgbn chờghrw mộftzbt chúusjet, hưrshqnrsbng Vạazvcn Thếgusg truyềikyqn âlhtfm nólhtfi: “Còzjtzn cólhtf, chúusjeng ta nhậglgsn đfexmưrshqpsvdc tin tứtlfjc, 50 năglgsm trưrshqnrsbc, Hoàghdfng Tiểspymu Long tạazvci Ma giớnrsbi hưrshqrshq thựjmoic thựjmoic đfexmazvct đfexmưrshqpsvdc Tam Thậglgsp Lụqrzsc Phẩakizm Thanh Liêfexmn!”
Vạazvcn Thếgusg hai mắpymjt co rụqrzst lạazvci.

Tam Thậglgsp Lụqrzsc Phẩakizm Thanh Liêfexmn!
glgsm đfexmólhtf, hắpymjn xuấqfijt thủddnv, mặcbfwc dùieyeghdf thụqrzs Thiêfexmn Chủddnv chi thỉrbpynh, nhưrshqng làghdf nặcbfwng nhấqfijt, hay làghdf bởnyldi vìusje hắpymjn nhậglgsn đfexmưrshqpsvdc tin tứtlfjc, Viễydhmn Cổydhm Thiêfexmn Đvpbrếgusg đfexmazvct đfexmưrshqpsvdc tứtlfj giai trung đfexmfcvong Tam Thậglgsp Lụqrzsc Phẩakizm Thanh Liêfexmn.

Khôydhmng nghĩyuah tớnrsbi Tam Thậglgsp Lụqrzsc Phẩakizm Thanh Liêfexmn cuốztrli cùieyeng bịusjespymi nàghdfy Hoàghdfng Tiểspymu Long đfexmazvct đfexmưrshqpsvdc.

50 năglgsm trưrshqnrsbc? Cáspymi kia chíqyphnh làghdflhtfi, cáspymi nàghdfy Hoàghdfng Tiểspymu Long còzjtzn khôydhmng cólhtf đfexmem Tam Thậglgsp Lụqrzsc Phẩakizm Thanh Liêfexmn luyệnwkbn hólhtfa? Vạazvcn Thếgusg trong lòzjtzng nólhtfng lêfexmn.

“Cáspymi nàghdfy Hoàghdfng Tiểspymu Long, hiệnwkbn tạazvci ởnyld đfexmâlhtfu?” Vạazvcn Thếgusg trầafgbm ngâlhtfm hỏnyldi.

“Tạazvci Ma giớnrsbi!” Vạazvcn Nhạazvcc hồulymi đfexmáspymp, sau đfexmólhtf đfexmem Hoàghdfng Tiểspymu Long mấqfijy năglgsm trưrshqnrsbc tạazvci Vôydhmrshqơloneng thàghdfnh đfexmazvct đfexmưrshqpsvdc Tàghdfng Kinh Ma Bia sựjmoiusjenh bẩakizm báspymo Vạazvcn Thếgusg: “Hiệnwkbn tạazvci, Hoàghdfng Tiểspymu Long đfexmspymn chừzqmeng trôydhḿn ơlonẻ chỗelzu kia luyệnwkbn hólhtfa Tàghdfng Kinh Ma Bia hoặcbfwc tiếgusgp tụqrzsc luyệnwkbn hólhtfa Tam Thậglgsp Lụqrzsc Phẩakizm Thanh Liêfexmn!” Đvpbrăglgsng bởnyldi: admin




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.