Vô Địch Kiếm Vực

Chương 29 : Tẩu thoát

    trước sau   
Sau khi Dưeafpơulhang Diêthhf̣p và bạch y nưeafp̃ tưeafp̉ rơulhài đhdtdi chưeafp̀ng nưeafp̉a canh giơulhà thì có môptiṇt gã trung niêthhfn đhdtdâxyiz̀u trọc xuâxyiźt hiêthhf̣n, đhdtdi đhdtdêthhf́n bêthhfn cạnh thi thêthhf̉ của Huyêthhf́t Thủ. Gã tâxyiz̀m bôptińn mưeafpơulhai tuôptin̉i, thâxyizn trêthhfn đhdtdêthhf̉ trâxyiz̀n lôptiṇ ra các hoa văfgmtn có hình thù quái dị, nhưeafp̃ng hoa văfgmtn đhdtdó nhưeafpxyiẓt sôptińng, châxyiẓm rãi ngọ nguâxyiẓy trôptinng quỷ dị vôptin cùng!

Gã dò xét xung quanh, cuôptińi cùng ánh măfgmt́t rơulhai xuôptińng thi thêthhf̉ khôptinng đhdtdâxyiz̀u, gã lăfgmt́c đhdtdâxyiz̀u, săfgmt́c măfgmṭt nghiêthhfm trọng, trâxyiz̀m giọng tưeafp̣ hỏi: "Huyếlykqt Thủpyclaolpi đhdtdecyei phưeafpơulhang đhdtdã trúng Hắgsdpc Huyếlykqt Phong, nhưeafpng vìzzfi sao hăfgmt́n lại chêthhf́t thảm nhưeafpxyiẓy? Chẳxghung lẽzeat Kiếlykqm Tôptinng còn có nhữhoisng cưeafpecyeng giảlgpi kháqscdc?"

aolpi rôptiǹi, gã vòng ra măfgmṭt trưeafpơulhác thi thêthhf̉ kiêthhf̉m tra vêthhf́t thưeafpơulhang trêthhfn ngưeafp̣c Huyêthhf́t Thủ, khi thấeafpy vêthhf́t thưeafpơulhang do kiêthhf́m gâxyizy nêthhfn, gã trâxyiz̀m măfgmṭt, nghiêthhfm túc nhâxyiẓn xét: "Chỉ có ba vêthhf́t thưeafpơulhang làeafp do kiêthhf́m của Tôptin tiêthhfn tửbgqnxyizy ra, vêthhf́t còn lại khôptinng phải" Nhìzzfin vêthhf́t thưeafpơulhang do dao găfgmtm đhdtdêthhf̉ lại trêthhfn thi thêthhf̉, gã lại tiêthhf́p tục nhâxyiẓn xét: "Kiếlykqm khíqacr phùprlz phiếlykqm, khôptinng rõ ràng, lạplxzi táqscdn loạplxzn, ngưeafpơulhài pháqscdt ra đhdtdplxzo kiếlykqm khíqacr chăfgmt́c hăfgmt̉n chỉ mơulhái đhdtdạt đhdtdêthhf́n Tiêthhfn Thiêthhfn! cảnh" 

Trong chôptińc lát gã dưeafpơulhàng nhưeafp đhdtdã hiêthhf̉u ra đhdtdưeafpơulhạc Huyếlykqt thủpycl khôptinng phảlgpii do Tôptin tiêthhfn tửbgqn giêthhf́t, hẳxghun làeafp chếlykqt trêthhfn tay cái têthhfn Tiêthhfn Thiêthhfn cảnh bâxyiźt ngơulhà xuâxyiźt hiêthhf̣n kia. Nghĩ đhdtdêthhf́n đhdtdâxyizy, gã đhdtdôptiṇt nhiêthhfn vung tay lêthhfn, mộewjxt đhdtdplxzo truyềkhkdn âxyizm phùprlz đhdtdưeafpơulhạc tung ra, nói: "Huyếlykqt Thủpycl đhdtdãxnzo chếlykqt, khôptinng cầltjen đhdtdếlykqn nưeafp̃a, Tôptin tiêthhfn tửbgqn đhdtdãxnzo dính Hắgsdpc Huyếlykqt Phong tu vi mấeafpt hếlykqt, đhdtdâxyizy làeafp mộewjxt cơulha hộewjxi tôptińt, Huyếlykqt Sáqscdt cùprlzng Huyếlykqt Liêthhfm hãy đhdtdêthhf́n Vạplxzn Xàeafpxyizm chặulhan đhdtdưeafpecyeng, vêthhf̀ ngưeafpơulhài có tu vi Tiêthhfn Thiêthhfn cảlgpinh tạplxzm thờecyei thảlgpieafṕ đhdtdêthhf̉ đhdtdó, hãy lục soát kĩ hai nơulhai U Minh cốecyec và Đppajoạplxzn Hồwywfn Uyêthhfn, tuyệhlxwt đhdtdecyei khôptinng thểhkjw đhdtdhkjw chúng quay vêthhf̀ Kiêthhf́m tôptinng, nêthhf́u khôptinng kêthhf́ hoạch của chúng ta e răfgmt̀ng sẽ có biêthhf́n!" Nóaolpi xong gã khẽ đhdtdôptiṇng khiêthhf́n toàn thâxyizn hóaolpa thàeafpnh mộewjxt đhdtdplxzo hắgsdpc ảlgpinh rôptiǹi biêthhf́n mâxyiźt.

Trong rưeafp̀ng, Dưeafpơulhang Diệhlxwp cõxtpdng bạplxzch y nữhois tửbgqn chạy hôptińi hả, tuy trêthhfn lưeafpng cõng môptiṇt nưeafp̃ tưeafp̉ nhưeafp hoa nhưeafp ngọc, nhưeafpng Dưeafpơulhang Diệhlxwp cũatylng khôptinng cóaolpxyizm tưeafp nghĩgsdpxyizu xa, hiêthhf̣n tại hăfgmt́n chỉ nghĩ làm sao đhdtdêthhf̉ toàn mạng chạy thoát.

eafpơulhang Diệhlxwp đhdtdã giêthhf́t ngưeafpơulhài của Quỷzzfiptinng, hắgsdpn khôptinng tin đhdtdecyei phưeafpơulhang sẽzeatthhf̃ dàng bỏewjx qua, nhìn thưeafp̣c lưeafp̣c của gã Huyêthhf́t Thủ vưeafp̀a rôptiǹi mà xem, khăfgmt̉ng đhdtdịnh ngưeafpơulhài đhdtdêthhf́n giúp đhdtdơulhã y cũng khôptinng phải loại tâxyiz̀m thưeafpơulhàng. Cho dùprlz Huyêthhf́t Thủ chỉ gọi rác rưeafpơulhải đhdtdêthhf́n giúp, thì Dưeafpơulhang Diệhlxwp cũng tuyêthhf̣t đhdtdôptińi khôptinng phải là đhdtdôptińi thủ của chúng. Nhưeafpng mà hắgsdpn cũatylng khôptinng hốecyei hậykzbn, Huyêthhf́t Thủ muốecyen giếlykqt hắgsdpn, vậykzby tạplxzi sao hăfgmt́n khôptinng thểhkjw giếlykqt Huyêthhf́t Thủ? 


"Ta có thêthhf̉ cảlgpim nhậykzbn đhdtdưeafpfkqic có kẻ đhdtdang lùprlzng bắgsdpt chúyijxng ta!" Lúyijxc nàeafpy, nưeafp̃ tưeafp̉ sau lưeafpng hăfgmt́n chơulhạt lêthhfn tiêthhf́ng.

"Ngưeafpơulhai đhdtdã khôptini phụqopsc thựajdwc lựajdwc?" Dưeafpơulhang Diệhlxwp vui vẻbcvt, hắgsdpn cõxtpdng nữhois tửbgqneafpy chạplxzy trốecyen, cưeafpơulhạc răfgmt̀ng nàng ta có thêthhf̉ tưeafp̀ tưeafp̀ khôptini phục tu vi, hoặulhac cũatylng gọi ai đhdtdêthhf́n giúyijxp, dùprlz sao Kiếlykqm Tôptinng cáqscdch nơulhai nàeafpy gầltjen nhưeafp vậykzby, nưeafp̃ tưeafp̉ này nhâxyiźt đhdtdịnh sẽ dùng bí pháp gì đhdtdó gọi ngưeafpơulhài đhdtdêthhf́n!

"Khôptinng!" Nữhois tửbgqn lạnh nhạplxzt lêthhfn tiếlykqng: "Hắgsdpc Huyếlykqt Phong làeafp chiêthhfu thưeafṕc râxyiźt lơulhại hại, Huyêthhf́t Thủ lại tôptińn nhiêthhf̀u côptinng sưeafṕc mơulhái có thêthhf̉ thi triêthhf̉n đhdtdưeafpơulhạc, nêthhf́u khôptinng cóaolp ngưeafpecyei ngoàeafpi trợfkqi giúyijxp, ta căfgmtn bảlgpin khôptinng cóaolp khảlgpifgmtng khôptini phụqopsc! Sơulhả dĩgsdp ta cóaolp thểhkjw cảlgpim nhậykzbn đhdtdưeafpfkqic, làeafp vì thầltjen thứusnkc của ta, tuy răfgmt̀ng tu vi bị phong bêthhf́, nhưeafpng thầltjen thứusnkc vẫecyen bìzzfinh thưeafpecyeng!" 

Nghe nữhois tửbgqnaolpi, Dưeafpơulhang Diệhlxwp trâxyiz̀m lăfgmṭng trong giâxyizy lát, sau đhdtdóaolp lạplxzi nóaolpi: "Ngưeafpơulhai có gọatyli ai đhdtdêthhf́n giúp khôptinng?"

"Khôptinng!"

"Tạplxzi sao?" Dưeafpơulhang Diệhlxwp suýt chút té nhào, hắgsdpn còxyizn tưeafphkjwng rằatylng đhdtdecyei phưeafpơulhang đhdtdãxnzo gọatyli ngưeafpơulhài đhdtdêthhf́n giúp, mặulhac dùprlz trong lòng cóaolp chúyijxt khẩhkjwn trưeafpơulhang, nhưeafpng chưeafpa đhdtdếlykqn mứusnkc hoảlgping sợfkqi, nhưeafpng làeafp hiệhlxwn tạplxzi... 

"Tu vi của ta đhdtdã bị phong bêthhf́, sao có thêthhf̉ thi triêthhf̉n bí pháp báo cho Kiêthhf́m tôptinng đhdtdưeafpơulhạc cơulha chưeafṕ?"

Nghe vậykzby, Dưeafpơulhang Diệhlxwp vộewjxi vàeafpng nóaolpi: “Dùng truyêthhf̀n âxyizm phù đhdtdi! Khôptinng phải Huyêthhf́t Thủ cũng dùng truyêthhf̀n âxyizm phù sao?"

"Ta khôptinng cóaolp!" 

eafpơulhang Diệhlxwp im lặulhang, hăfgmt́n đhdtdewjxt nhiêthhfn dừrlleng lạplxzi, sau đhdtdó rẽ qua môptiṇt hưeafpơulháng khác.

Thâxyiźy Dưeafpơulhang Diệhlxwp im lăfgmṭng, nữhois tửbgqn lại lêthhfn tiêthhf́ng: "Cóaolp phảlgpii đhdtdã hôptińi hâxyiẓn vì dâxyiz̃n ta theo?”

"Cóaolp chút!" Dưeafpơulhang Diệhlxwp đhdtdáp. 

"Thả ta xuôptińng đhdtdâxyizy đhdtdi, môptiṇt mình ngưeafpơulhai chạplxzy trốecyen, cóaolp lẽzeat sẽ có cơulhaptiṇi trôptińn thoát!"


Nghe vậykzby, Dưeafpơulhang Diệhlxwp cóaolp chúyijxt cảm đhdtdôptiṇng, hăfgmt́n lăfgmt́c đhdtdâxyiz̀u nghĩ đhdtdêthhf́n đhdtdịa vị ơulhả Kiêthhf́m tôptinng của nưeafp̃ tưeafp̉, bỏ nàng lại nơulhai này, vạn nhâxyiźt nàng khôptinng chêthhf́t thì sau này chính là hăfgmt́n chêthhf́t. Vả lại Dưeafpơulhang Diêthhf̣p cũatylng khôptinng tin ngưeafpơulhài của Quỷzzfiptinng sẽzeat bỏewjx qua cho hắgsdpn, dù sao nhìn Huyêthhf́t Thủ cũng khôptinng phải môptiṇt ngưeafpơulhài có đhdtdịa vị thâxyiźp trong tôptinng nhưeafpng lại bị hăfgmt́n giêthhf́t.

"Bọatyln họatyl sẽzeat khôptinng bỏewjx qua cho ta, cõng theo ta, ngưeafpơulhai sẽ khiêthhf́n bản thâxyizn găfgmṭp phải râxyiźt nhiêthhf̀u phiềkhkdn phứusnkc!" 

eafpơulhang Diệhlxwp cưeafpecyei khổhois, nóaolpi: "Chăfgmt̉ng lẽ ta đhdtdêthhf̉ ngưeafpơulhai lại chỗbvdheafpy, bọn chúng giêthhf́t ngưeafpơulhai xong sẽ quêthhfn ta, khôptinng đhdtdêthhf́n tìm ta gâxyizy phiêthhf̀n phưeafṕc?"

Nữhois tửbgqnaolpi: "Tuy răfgmt̀ng khôptinng biêthhf́t cảnh giơulhái của kẻ mà Huyêthhf́t Thủ gọi đhdtdêthhf́n, nhưeafpng ta tin răfgmt̀ng đhdtdôptińi phưeafpơulhang râxyiźt khó khăfgmtn đhdtdêthhf̉ nhâxyiẓn ra Huyêthhf́t Thủ có phải do ta giêthhf́t hay khôptinng. Hơulhan nưeafp̃a tu vi của ta đhdtdã mấeafpt hếlykqt, khôptinng thểhkjweafpo có thêthhf̉ chạplxzy xa nhưeafpxyiẓy, bọn chúng sẽ biêthhf́t có ngưeafpơulhài giúp đhdtdơulhã ta, Quỷzzfiptinng thủpycl đhdtdoạplxzn tàeafpn nhẫecyen, sẽzeat khôptinng bỏewjx qua cho ngưeafpơulhai!"

"Cũng chưeafpa chăfgmt́c!" Dưeafpơulhang Diệhlxwp cưeafpecyei khổhoiseafpecyei, nóaolpi: "Bọatyln chúng tấeafpt nhiêthhfn sẽ khôptinng bỏ qua cho ta, mang theo hay bỏ ngưeafpơulhai lại thâxyiẓt ra cũng khôptinng khác biêthhf̣t gì nhiêthhf̀u. Vớwfzti lạplxzi cóaolp ngưeafpơulhai bêthhfn cạnh, ta cảlgpim thâxyiźy an tâxyizm hơulhan môptiṇt chút!" 

ulhài hắgsdpn nóaolpi là thâxyiẓt lòng, Dưeafpơulhang Diêthhf̣p cũng đhdtdã tâxyiẓn măfgmt́t chưeafṕng kiêthhf́n thưeafp̣c lưeafp̣c của nàng, nếlykqu khôptinng phảlgpii do chủpycl quan thì đhdtdơulhài nào hăfgmt́n mơulhái có thêthhf̉ giêthhf́t đhdtdưeafpơulhạc Huyêthhf́t Thủ. Có môptiṇt cưeafpơulhàng giả mạnh nhưeafp nàng bêthhfn ngưeafpơulhài, có lẽ sau này hăfgmt́n sẽ có cơulhaptiṇi chuyêthhf̉n mình, lâxyiz̀n này Dưeafpơulhang Diêthhf̣p quyêthhf́t đhdtdịnh đhdtdăfgmṭt cưeafpơulhạc.

Nữhois tửbgqn trầltjem mặulhac nửbgqna ngàeafpy, nóaolpi: "Tạplxzi sao khôptinng chạy vêthhf̀ phía Vạplxzn Xàeafpxyizm mà lại đhdtdôptin̉i hưeafpơulháng, ngưeafpơulhai hẳxghun phảlgpii biếlykqt, chỉabrzaolp quay vêthhf̀ Kiếlykqm Tôptinng, chúng ta mơulhái có cơulhaptiṇi sôptińng sót!”

“Nếlykqu ngưeafpơulhai là ngưeafpơulhài Huyêthhf́t Thủ gọi đhdtdêthhf́n, đhdtdâxyiz̀u tiêthhfn ngưeafpơulhai sẽ nghĩ gì?" 

Nữhois tửbgqn trầltjem mặulhac, nếlykqu nhưeafpeafpng là ngưeafpơulhài đhdtdêthhf́n giúp Huyêthhf́t Thủ, khẳxghung đhdtdkhkdnh sẽ chặulhan đhdtdưeafpecyeng vêthhf̀ Kiêthhf́m tôptinng của hai ngưeafpơulhài. Nghĩ đhdtdêthhf́n đhdtdâxyizy, nữhois tửbgqnyijxi đhdtdltjeu nhìzzfin Dưeafpơulhang Diệhlxwp mộewjxt chúyijxt, áqscdnh mắgsdpt lộewjx rõ sưeafp̣ táqscdn thưeafphkjwng, trẻbcvt tuổhoisi nhưeafp vậykzby, khôptinng chỉabrzeafpptiṇt trong Ngũatyleafpnh Huyềkhkdn Khíqacr trong truyêthhf̀n thuyêthhf́t, mà còn râxyiźt thôptinng minh, nếlykqu nhưeafp Kiếlykqm Tôptinng dôptińc toàeafpn lựajdwc bồwywfi dưeafpymkang vài năfgmtm, cóaolp lẽzeatfgmt́n có khả năfgmtng lọt vào Nam Vựajdwc Thanh Vâxyizn bảlgping.

Thanh Vâxyizn bảlgping, đhdtdã hơulhan mâxyiźy chục năfgmtm Kiếlykqm Tôptinng vâxyiz̃n chưeafpa môptiṇt ai có ngưeafpơulhài lọt vào.

Lúc này Dưeafpơulhang Diệhlxwp hy vọatylng biêthhf́t bao nhiêthhfu cóaolp thểhkjwulhả hưeafp̃u năfgmtng lưeafp̣c chạy trôptińn nhưeafp tiểhkjwu tưeafp̉ chôptiǹn tía kia, nêthhf́u nhưeafpxyiẓy hăfgmt́n câxyiz̀n gì phải sơulhạ đhdtdôptiǹ bỏ Quỷ tôptinng đhdtdang truy sát mình chưeafṕ. 

Lao nhanh gầltjen hai canh giờecye, Dưeafpơulhang Diêthhf̣p có chút mêthhf̣t, hăfgmt́n vôptiṇi cõng bạch y nưeafp̃ tưeafp̉ trôptińn vào môptiṇt câxyizy đhdtdại thụ râxyiẓm rạp trong rưeafp̀ng.

Ngăfgmt́m gưeafpơulhang măfgmṭt tinh xảo của nàng, tim Dưeafpơulhang Diệhlxwp đhdtdôptiṇt nhiêthhfn đhdtdâxyiẓp thâxyiẓt nhanh, hăfgmt́n vôptiṇi đhdtdèlvouzzfin loại cảm giác kì quái trong lòng kia, trầltjem giọatylng nóaolpi: "Vơulhái bôptiṇ dạng này của chúyijxng ta thì chạy loạn khôptinng phải là cách hay, nêthhf́u cưeafṕ nhưeafpxyiẓy khôptinng lâxyizu sau chúng ta nhâxyiźt đhdtdịnh sẽ bị tóm đhdtdưeafpơulhạc, ngưeafpơulhai có cao kiêthhf́n gì khôptinng?"


"Khôptinng cóaolp!" Nữhois tửbgqn trả lơulhài đhdtdơulhan giản lại trưeafp̣c tiêthhf́p. 

fgmṭt Dưeafpơulhang Diệhlxwp nhăfgmtn lại thành môptiṇt đhdtdôptińng, suýt chút bị nàng làm cho tưeafṕc đhdtdêthhf́n hôptiṇc máu, nóaolpi: "Xin nhờecye, thựajdwc lựajdwc của ngưeafpơulhai mạplxznh nhưeafp vậykzby, chẳxghung lẽzeat khôptinng cóaolp biệhlxwn pháqscdp nào hay sao?"

Nữhois tửbgqn nhàeafpn nhạplxzt nhìzzfin Dưeafpơulhang Diệhlxwp mộewjxt chúyijxt, nóaolpi: "Mang ta vềkhkd Kiếlykqm Tôptinng, sau đhdtdóaolp ta sẽ dẫecyen ngưeafpecyei đhdtdếlykqn giêthhf́t sạch bọn chúng, đhdtdâxyizy là cách duy nhâxyiźt ta có thêthhf̉ nghĩgsdp đhdtdếlykqn!"

eafpơulhang Diệhlxwp im lặulhang, thâxyiz̀m nghĩgsdp ta cũatylng muốecyen đhdtdưeafpa ngưeafpơulhai vêthhf̀ Kiêthhf́m tôptinng! Nhưeafpng bâxyizy giơulhà có thêthhf̉ vêthhf̀ đhdtdưeafpơulhạc sao? Lúc này trêthhfn đhdtdưeafpơulhàng vêthhf̀ Kiếlykqm Tôptinng khẳxghung đhdtdkhkdnh cóaolp cao thủpycl Quỷ tôptinng chơulhà săfgmt̃n, quay vêthhf̀ chăfgmt̉ng khác nào chui đhdtdâxyiz̀u vào rọ cả! 

"Ngưeafpơulhai thuôptiṇc Ngũatyleafpnh Huyềkhkdn Khíqacr, sao tưeafp̀ trưeafpơulhác đhdtdêthhf́n này ơulhả Kiếlykqm tôptinng ta chưeafpa bao giơulhà biêthhf́t đhdtdêthhf́n ngưeafpơulhai?" Ánh măfgmt́t nữhois tửbgqnptiṇ ra vẻ hiêthhf́u kì cùng hưeafṕng thú.

"Ta làeafp đhdtdhlxw tửbgqn tạplxzp dịkhkdch." Dưeafpơulhang Diệhlxwp câxyiz̀m môptiṇt khôptińi năfgmtng lưeafpơulhạng thạch, vưeafp̀a hâxyiźp thu năfgmtng lưeafpơulhạng vưeafp̀a nghe nưeafp̃ tưeafp̉ hỏi, hăfgmt́n đhdtdáp bưeafp̀a.

ppajêthhf̣ tưeafp̉ tạplxzp dịkhkdch?" Nữhois tửbgqn cau mày, nóaolpi: "Làeafpm sao cóaolp thểhkjw? Cảnh giơulhái của ngưeafpơulhai tuy thấeafpp, nhưeafpng thưeafp̣c lưeafp̣c khôptinng hêthhf̀ thâxyiźp, vả lại còn mang thuôptiṇc tính kim trong Ngũatyleafpnh Huyềkhkdn Khí, sao có thêthhf̉ là môptiṇt têthhfn đhdtdêthhf̣ tưeafp̉ tạp dịch?” 

ppajêthhf̣ tưeafp̉ tạp dịch quang vinh lăfgmt́m sao? Ta câxyiz̀n gì phải giả mạo?" Dưeafpơulhang Diệhlxwp tứusnkc giậykzbn nóaolpi. Nưeafp̃ tưeafp̉ trưeafpơulhác măfgmt́t, giơulhà phút này vâxyiz̃n còxyizn tâxyizm tìzzfinh cùng hăfgmt́n thảo luâxyiẓn linh tinh, chăfgmt̉ng lẽ nàng khôptinng biêthhf́t có ngưeafpơulhài thâxyiẓm chí là nhiêthhf̀u ngưeafpơulhài đhdtdang truy đhdtdptin̉i họ sao?

Nữhois tửbgqn trầltjem mặulhac nửbgqna ngàeafpy, dưeafpecyeng nhưeafp nghĩgsdp đhdtdếlykqn đhdtdthhf̀u gì măfgmṭt nàng trâxyiz̀m xuôptińng, nóaolpi: "Nếlykqu nhưeafp ngoạplxzi môptinn trưeafphkjwng lãxnzoo của Kiêthhf́m tôptinng chèlvoun ézzfip ngưeafpơulhai, thì xin ngưeafpơulhai hãy yêthhfn tâxyizm, nếlykqu chúyijxng ta cóaolp thểhkjw trởhkjw vềkhkd, ta sẽzeat đhdtdíqacrch thâxyizn tra rõxtpd việhlxwc nàeafpy, dáqscdm chèn ép nhâxyizn tài có thưeafp̣c lưeafp̣c, khôptinng cầltjen biếlykqt làeafp ai, ta quyếlykqt sẽ khôptinng buôptinng tha!"

eafpơulhang Diệhlxwp giậykzbt mìzzfinh, đhdtdịa vị của nàng ởhkjw Kiếlykqm Tôptinng khẳxghung đhdtdkhkdnh khôptinng hêthhf̀ thâxyiźp chút nào! Vưeafp̀a lúc hăfgmt́n Dưeafpơulhang Diêthhf̣p chuâxyiz̉n bị hỏi lai lịch đhdtdôptińi phưeafpơulhang ra sao, nữhois tửbgqn bấeafpt ngơulhà quay đhdtdltjeu nhìzzfin vềkhkd phía xa, trầltjem giọatylng nóaolpi: "Cóaolpeafpơulhàng giả Tiêthhfn Thiêthhfn cảlgpinh đhdtdêthhf́n tưeafp̀ phía bêthhfn kia, làeafp Quỷzzfiptinng! Khôptinng chỉabrz có mộewjxt têthhfn." 

Nghe vậykzby, Dưeafpơulhang Diệhlxwp bỗbvdhng bâxyiẓt dâxyiẓy, khôptinng chúyijxt do dựajdw, cõng nưeafp̃ tưeafp̉ lêthhfn lao vút vêthhf̀ phưeafpơulhang xa.

eafp̀a chạy, Dưeafpơulhang Diêthhf̣p vưeafp̀a hỏi: "Nếlykqu nhưeafp ta cóaolp truyềkhkdn âxyizm phùprlz, ngưeafpơulhai cóaolp thểhkjwprlzng truyềkhkdn âxyizm phùprlz báo cho các cưeafpơulhàng giả Kiếlykqm Tôptinng khôptinng?"

Nữhois tửbgqn khẽzeat giậykzbt mìzzfinh, lâxyiẓp tưeafṕc nóaolpi: "Có thêthhf̉, nhưeafpng têthhf̣ nhấeafpt phảlgpii làeafp trung phẩhkjwm truyềkhkdn âxyizm phùprlz. Ngưeafpơulhai cóaolp à?" 

"Tạplxzm thờecyei ta vâxyiz̃n chưeafpa cóaolp!"

“...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.