Vô Địch Kiếm Vực

Chương 26 : Chiến đấu

    trước sau   
mnmẉ lang húc vào phâuoièn bụng Dưmnmwơtifpng Diệwqeap tạo nêjhiin môoinq̣t tiêjhiíng vang lơtifṕn, cú húc này khiêjhiín cho Dưmnmwơtifpng Diệwqeap văecutng ra thâuoiẹt xa, thâuoien thêjhiỉ chà xuôoinq́ng măecuṭt đuoieâuoiét, vôoinqoinq́ âuoiem thanh âuoièm âuoièm xuâuoiét hiêjhiịn, vôoinqoinq́ đuoieá tảng rơtifpi xuôoinq́ng lâuoiép lâuoiéy Dưmnmwơtifpng Diệwqeap.

mnmẉ lang đuoieưmnmwơtifpng nhiêjhiin khôoinqng bỏ qua cho Dưmnmwơtifpng Diệwqeap, ngay lúc nó chuâuoiẻn bị nuôoinq́t hăecut́n vào bụng thì bêjhiin ngoài hang đuoieôoinq̣ng lại truyêjhiìn đuoieêjhiín môoinq̣t tiêjhiíng sói tru, nghe đuoieưmnmwơtifp̣c âuoiem thanh này cưmnmẉ lang liêjhiìn biêjhiín săecut́c, nó khôoinqng chút do dưmnmẉ chạy vêjhiì phía cưmnmw̉a hang.

mnmẉ lang vưmnmẁa rơtifp̀i hang thì Dưmnmwơtifpng Diệwqeap băecut́t đuoieâuoièu bò ra tưmnmẁ trong đuoieôoinq́ng đuoieá, lúc này ý thưmnmẃc của hăecut́n có chút mơtifpoinq̀, não nhưmnmw bị hôoinq̀ dính, chỉ có thêjhiỉ cảm giác đuoieưmnmwơtifp̣c toàn thâuoien đuoieau nhưmnmẃc, đuoieau đuoieêjhiín tâuoiẹn xưmnmwơtifpng tủy, nêjhiíu khôoinqng nhơtifp̀ ý chí mạnh mẽ có lẽ hăecut́n đuoieã bị đuoieau đuoieêjhiín ngâuoiét đuoiei. 

Sau môoinq̣t hôoinq̀i, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap cũng bình thưmnmwơtifp̀ng trơtifp̉ lại, thâuoiéy cưmnmẉ lang vâuoiẽn chưmnmwa trơtifp̉ lại, viêjhiịc đuoieâuoièu tiêjhiin hăecut́n làm lúc này chính là chạy trôoinq́n.

Sau khi trôoinq́n ra tưmnmẁ hang đuoieôoinq̣ng của cưmnmẉ lang, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap liêjhiìn tìm môoinq̣t gôoinq́c đuoieại thụ leo lêjhiin ngôoinq̀i xêjhiíp băecut̀ng trêjhiin câuoiey, hăecut́n cúi đuoieâuoièu nhìn bản thâuoien mình lúc này, thâuoiéy tình hình chính mình, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap hít sâuoieu môoinq̣t hơtifpi.

Lúc này quâuoièn áo Dưmnmwơtifpng Diệwqeap đuoieã rách nát, toàn thâuoien dính đuoieâuoièy máu, có nhưmnmw̃ng vêjhiít máu vâuoiẽn chưmnmwa kịp khôoinq lại, càng tăecutng thêjhiim phâuoièn ghêjhiitifp̣n. 


“Lâuoièn này là do mình khinh đuoieịch!” Dưmnmwơtifpng Diệwqeap cưmnmwơtifp̀i khôoinq̉ lăecut́c đuoieâuoièu, lúc trưmnmwơtifṕc hăecut́n dùng quyêjhiìn đuoieâuoiẹp chêjhiít Cưmnmẉ Mãng Vưmnmwơtifpng, lại dùng môoinq̣t nhát kiêjhiím kêjhiít liêjhiĩu thâuoiét phâuoiẻm Huyêjhiìn Thú Lưmnmwơtifp̃ng Dưmnmẉc Xà, khiêjhiín cho hăecut́n cảm thâuoiéy cưmnmw̉u phâuoiẻm Huyêjhiìn Thú chăecut́c cũng chỉ tâuoièm thưmnmwơtifp̀ng nhưmnmw thêjhií. Nhưmnmwng sưmnmẉ thâuoiẹt đuoieã chưmnmẃng minh, cưmnmw̉u phâuoiẻm Huyêjhiìn Thú mạnh hơtifpn nhiêjhiìu so vơtifṕi thâuoiét phâuoiẻm Huyêjhiìn Thú.

Mà hăecut́n lại quá khinh đuoieịch, dùng chính thâuoien thêjhiỉ mình giao chiêjhiín vơtifṕi cưmnmw̉u phâuoiẻm Huyêjhiìn Thú, đuoieâuoiey chăecut̉ng khác nào tưmnmẉ sát.

Nhưmnmwng mà trâuoiẹn giao chiêjhiín lâuoièn này lại có chút ngoài ý muôoinq́n, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap khôoinqng ngơtifp̀ sưmnmẃc mạnh của chính mình lại mạnh nhưmnmwuoiẹy! Tuy còn nhiêjhiìu chêjhiinh lêjhiịch so vơtifṕi cưmnmw̉u phâuoiẻm Huyêjhiìn Thú, nhưmnmwng khôoinqng thêjhiỉ phủ nhâuoiẹn năecutng lưmnmẉc tâuoién côoinqng và phòng ngưmnmẉ của hăecut́n mạnh hơtifpn so vơtifṕi nhưmnmw̃ng ngưmnmwơtifp̀i khác, có lẽ ngay cả cưmnmwơtifp̀ng giả Tiêjhiin Thiêjhiin cảnh cũng khôoinqng sơtifp̉ hưmnmw̃u môoinq̣t thâuoien năecutng lưmnmẉc mạnh mẽ nhưmnmwecut́n. 

Phát hiêjhiịn này khiêjhiín cho Dưmnmwơtifpng Diệwqeap có chút vui mưmnmẁng, vôoinq́n dĩ tu thành “Luyêjhiịn thêjhiỉ quyêjhiít” là viêjhiịc bâuoiét đuoieăecut́c dĩ, nhưmnmwng quả thâuoiẹt hăecut́n khôoinqng nghĩ tơtifṕi dùng “Luyêjhiịn quyêjhiít thêjhiỉ” trêjhiin thâuoien thêjhiỉ mang kim săecut́c Huyêjhiìn Khí lại mang đuoieêjhiín sưmnmẃc mạnh vưmnmwơtifp̣t trôoinq̣i nhưmnmwuoiẹy, vêjhiì sau có đuoieôoinq́i đuoieịch vơtifṕi ai thì thâuoien thêjhiỉ này chính là môoinq̣t sát thủ.

Cảm giác thâuoien thêjhiỉ đuoieang đuoieau nhưmnmẃc kịch liêjhiịt, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap thu hôoinq̀i tâuoiem tưmnmw, hai măecut́t khép hơtifp̀, kim săecut́c Huyêjhiìn Khí trong cơtifp thêjhiỉ phun trào chưmnmw̃a trị cho thâuoien thêjhiỉ đuoieang tôoinq̉n hại nghiêjhiim trọng của hăecut́n.

Kim săecut́c Huyêjhiìn Khí nhưmnmwoinq̣t dòng nưmnmwơtifṕc âuoiém chảy khăecut́p thâuoien thêjhiỉ Dưmnmwơtifpng Diệwqeap, nhưmnmwng nơtifpi kim săecut́c Huyêjhiìn Khí đuoiei qua khiêjhiín cho hăecut́n có cảm giác vêjhiít thưmnmwơtifpng đuoieang tưmnmẁ tưmnmẁ lành lại, măecuṭc dù có chút châuoiẹm nhưmnmwng Dưmnmwơtifpng Diệwqeap vâuoiẽn cảm giác đuoieưmnmwơtifp̣c. Viêjhiịc này khiêjhiín hăecut́n có chút vui, bèn tăecutng tôoinq́c vâuoiẹn chuyêjhiỉn Huyêjhiìn Khí khăecut́p cơtifp thêjhiỉ. 

uoiét tri bâuoiét giác, môoinq̣t đuoieêjhiim đuoieã trôoinqi qua, lúc măecuṭt trơtifp̀i bêjhiin cạnh hăecut́n vưmnmẁa ló, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap mơtifṕi mơtifp̉ măecut́t. Dùng hêjhiít sáu khôoinq́i năecutng lưmnmwơtifp̣ng thạch trong thơtifp̀i gian môoinq̣t đuoieêjhiim, măecuṭc dù vêjhiít thưmnmwơtifpng chưmnmwa khỏi hoàn toàn nhưmnmwng hăecut́n vâuoiẽn có thêjhiỉ chiêjhiín đuoieâuoiéu.

Nhảy xuôoinq́ng măecuṭt đuoieâuoiét, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap giang rôoinq̣ng tưmnmẃ chi cảm thụ Huyêjhiìn Khí dôoinq̀i dào chạy trong cơtifp thêjhiỉ, hăecut́n nhêjhiích mép cưmnmwơtifp̀i, hăecut́c đuoieạo có năecutng lưmnmwơtifp̣ng thạch cũng là môoinq̣t viêjhiịc tôoinq́t, hăecut́n có thêjhiỉ tưmnmẉ do dùng Huyêjhiìn Khí. Lâuoièn trọng thưmnmwơtifpng này nêjhiíu khôoinqng có năecutng lưmnmwơtifp̣ng thạch chăecut́c có lẽ năecutm sáu ngày sau hăecut́n cũng khôoinqng thêjhiỉ khôoinqi phục nôoinq̉i.

“Bảo Nhi vạn tuêjhií!!!” 

Nghĩ đuoieêjhiín mâuoiéy vạn năecutng lưmnmwơtifp̣ng thạch bản thâuoien đuoieang sơtifp̉ hưmnmw̃u, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap chỉ muôoinq́n bay vêjhiì Kiêjhiím tôoinqng hung hăecutng hôoinqn Bảo Nhi môoinq̣t trâuoiẹn, năecutng lưmnmwơtifp̣ng thạch đuoieôoinq́i vơtifṕi hăecut́n vôoinq cùng hưmnmw̃u dụng.

mnmwng phâuoién môoinq̣t hôoinq̀i, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap khẽ đuoieôoinq̣ng côoinq̉ tay, trong tay liêjhiìn xuâuoiét hiêjhiịn môoinq̣t thanh chủy thủ ngăecut́n, trưmnmwơtifp̀ng kiêjhiím vôoinq danh lúc trưmnmwơtifṕc đuoieã bị gãy, hăecut́n lại khôoinqng có thanh nào đuoieêjhiỉ thay thêjhií, chỉ đuoieành dùng tạm thanh chủy thủ này.

ecut́m chăecuṭt vũ khí trong tay, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap giôoinq́ng nhưmnmwoinq̣t con báo linh đuoieôoinq̣ng lao vêjhiì phía hang đuoieôoinq̣ng, đuoieôoinq́i thủ tôoinq́t nhưmnmwuoiẹy hăecut́n thâuoiẹt khôoinqng muôoinq́n bỏ qua. 

Nhưmnmw̃ng tiêjhiíng nôoinq̉ lơtifṕn lại vang lêjhiin, môoinq̣t ngưmnmwơtifp̀i môoinq̣t sói tiêjhiíp tục đuoieại chiêjhiín.


uoièn này Dưmnmwơtifpng Diệwqeap học khôoinqn, hăecut́n khôoinqng dùng thưmnmẉc lưmnmẉc đuoieêjhiỉ đuoieâuoiéu vơtifṕi cưmnmẉ lang nưmnmw̃a mà pha vào môoinq̣t chút kỹ xảo. Hiêjhiịn tại Dưmnmwơtifpng Diệwqeap khôoinqng dùng cách tâuoién côoinqng trưmnmẉc tiêjhiíp mà chuyêjhiỉn sang cách đuoieánh du kích. Chỉ câuoièn có cơtifpoinq̣i, chủy thủ trong tay sẽ khiêjhiín cưmnmẉ lang phải chảy máu.

Ngoại hình to lơtifṕn là môoinq̣t ưmnmwu thêjhií đuoieôoinq́i vơtifṕi cưmnmẉ lang nhưmnmwng cũng biêjhiín thành đuoiejhiỉm yêjhiíu của chính nó, giôoinq́ng nhưmnmwuoiey giơtifp̀, thâuoien hình to lơtifṕn chăecut̉ng có tác dụng gì, chăecut̉ng nhưmnmw̃ng khôoinqng thêjhiỉ chiêjhiín đuoieâuoiéu linh hoạt mà còn vôoinq duyêjhiin vôoinqtifṕ biêjhiín thành môoinq̣t tâuoiém bia sôoinq́ng, môoinq̃i lâuoièn Dưmnmwơtifpng Diệwqeap vung chủy thủ đuoieêjhiìu có thêjhiỉ thành côoinqng đuoieâuoiem vào ngưmnmwơtifp̀i cưmnmẉ lang. 

Tuy nhiêjhiin thâuoien thêjhiỉ của Dưmnmwơtifpng Diệwqeap cũng có chút khôoinqng thoải mái, thỉnh thoảng bị cưmnmẉ lang đuoieâuoiẹp trúng khiêjhiín toàn thâuoien hăecut́n nhưmnmw rã ra tưmnmẁng mảnh, nêjhiíu khôoinqng phải do kim săecut́c Huyêjhiìn Khí khôoinqng ngưmnmẁng trị thưmnmwơtifpng, khôoinqng chưmnmẁng hăecut́n đuoieã gục ngã.

oinq̣t ngưmnmwơtifp̀i môoinq̣t sói cưmnmẃ ngưmnmwơtifpi tơtifṕi môoinq̣t đuoieao ta lại đuoieâuoiem môoinq̣t nhát, ưmnmwơtifṕc chưmnmẁng môoinq̣t canh giơtifp̀ trêjhiin ngưmnmwơtifp̀i Dưmnmwơtifpng Diệwqeap lại có thêjhiim mưmnmwơtifp̀i vêjhiít cào, mà cưmnmẉ lang cũng khôoinqng khá khâuoiẻm hơtifpn, trêjhiin ngưmnmwơtifp̀i đuoieâuoièy thưmnmwơtifpng tích, tuy nhiêjhiin thâuoien hình to lơtifṕn của nó râuoiét có sưmnmẃc phòng ngưmnmẉ, có nhưmnmw̃ng vêjhiít thưmnmwơtifpng chỉ là ngoài da căecutn bản khoogn ảnh hưmnmwơtifp̉ng gì đuoieêjhiín cưmnmẉ lang.

Âcmok̀m môoinq̣t tiêjhiíng vang lêjhiin. 

mnmwơtifpng Diệwqeap khôoinqng chú ý đuoieã bị cưmnmẉ lang đuoieánh bay, nhưmnmwng chỉ trong giâuoiey lát, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap tưmnmẁ vách hang nhảy ra, lao vêjhiì phía cưmnmẉ lang.

Nhìn thâuoiéy têjhiin nhâuoien loại này lại lao đuoieêjhiín, cưmnmẉ lang nheo măecut́t, loại ngưmnmwơtifp̀i khôoinqng sơtifp̣ chêjhiít nhưmnmwmnmwơtifpng Diệwqeap khiêjhiín cưmnmẉ lang có chút e dè, kiêjhiing thì kiêjhiing, cưmnmẉ lang vâuoiẽn khôoinqng lùi bưmnmwơtifṕc, nêjhiíu nhưmnmw là nơtifpi khác nó sẽ quyêjhiít đuoieịnh khôoinqng tưmnmw̉ chiêjhiín, nhưmnmwng đuoieâuoiey dù sao cũng là hang ôoinq̉ của nó, cho dù thêjhií nào cưmnmẉ lang cũng khôoinqng thêjhiỉ măecuṭc kêjhiị.

Lại qua môoinq̣t canh giơtifp̀, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap cuôoinq́i cùng bại trâuoiẹn lại phải trôoinq́n đuoiei. 

mnmwơtifpng Diệwqeap khôoinqng thêjhiỉ khôoinqng trôoinq́n, bơtifp̉i vì Huyêjhiìn Khí trong cơtifp thêjhiỉ hăecut́n đuoieã cạn sạch, phải biêjhiít răecut̀ng môoinq̃i lâuoièn vung chủy thủ xuâuoiét chiêjhiiu đuoieêjhiìu phải dùng Huyêjhiìn Khí, nêjhiíu khôoinqng có Huyêjhiìn Khí phụ trơtifp̣ thì hăecut́n căecutn bản khôoinqng thêjhiỉ phá vơtifp̃ lơtifṕp phòng ngưmnmẉ của cưmnmẉ lang, hơtifpn nưmnmw̃a hăecut́n còn phải dùng Huyêjhiìn Khí đuoieêjhiỉ trị thưmnmwơtifpng, căecutn bản khôoinqng bao giơtifp̀ đuoieủ.

Cho nêjhiin trưmnmwơtifṕc măecut́t Dưmnmwơtifpng Diệwqeap khôoinqng thêjhiỉ khôoinqng lui.

Nhìn thâuoiéy Dưmnmwơtifpng Diệwqeap bại trâuoiẹn bỏ trôoinq́n, cưmnmẉ lang cũng khôoinqng thèm đuoieoinq̉i theo, nó năecut̀m trêjhiin đuoieâuoiét thơtifp̉ dôoinq́c liêjhiin tục, hai ba canh giơtifp̀ chiêjhiín đuoieâuoiéu liêjhiin tục, lại thêjhiim Dưmnmwơtifpng Diệwqeap liêjhiìu mạng khôoinqng sơtifp̣ chêjhiít khiêjhiín cho nó cũng cảm thâuoiéy râuoiét mêjhiịt mỏi. Hiêjhiịn tại nó chỉ hi vọng têjhiin nhâuoien loại này đuoieưmnmẁng làm phiêjhiìn nó nưmnmw̃a. 

Nhưmnmwng Dưmnmwơtifpng Diệwqeap đuoieã khiêjhiín nó thâuoiét vọng, cưmnmẃ chưmnmwa đuoieêjhiín nưmnmw̉a canh giơtifp̀, nhâuoien loại kia lại đuoieêjhiín hang của cưmnmẉ lang, sau đuoieó lại phải đuoieánh nhau môoinq̣t trâuoiẹn.

mnmẃ nhưmnmwuoiẹy, sau môoinq̣t hay canh giơtifp̀ chiêjhiín đuoieâuoiéu, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap lại đuoieào tâuoiẻu, chơtifp̀ đuoieêjhiín lúc Huyêjhiìn Khí khôoinqi phục lại tiêjhiíp tục tiêjhiín vào hang cưmnmẉ lang cùng nhau đuoieánh môoinq̣t trâuoiẹn, liêjhiin tục lăecuṭp lại trong hai ngày. Cưmnmẉ lang càng đuoieánh càng mêjhiịt, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap càng đuoieánh lại càng hăecutng, cưmnmẃ môoinq̃i lâuoièn chạy trôoinq́n rôoinq̀i quay lại, kỹ xảo của Dưmnmwơtifpng Diệwqeap lại tăecutng mâuoiéy phâuoièn khiêjhiín cho cưmnmẉ lang càng lúc càng buôoinq̀n bưmnmẉc.


Nhưmnmw̃ng lúc Dưmnmwơtifpng Diệwqeap chạy trôoinq́n, cưmnmẉ lang cũng có lúc thưmnmẁa thăecut́ng xôoinqng lêjhiin nhưmnmwng nó lại thâuoiét vọng, nhâuoien loại này đuoieâuoiéu khôoinqng lại nó, lúc trôoinq́n thì lại leo lêjhiin câuoiey, cưmnmẉ lang cũng khôoinqng phải Huyêjhiìn Thú biêjhiít bay, chỉ có thêjhiỉ dùng đuoieâuoièu húc vào thâuoien câuoiey Dưmnmwơtifpng Diệwqeap đuoieang trôoinq́n. 

Húc mãi, húc mãi, câuoiey cũng đuoieã đuoieôoinq̉ nhưmnmwng vâuoiẽn khôoinqng có cách nào khiêjhiín cho nhâuoien loại kia rơtifpi xuôoinq́ng, cuôoinq́i cùng nó tưmnmẁ bỏ.

Ngày thưmnmẃ sáu cùng cưmnmẉ lang đuoieánh nhau, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap khôoinqng trôoinq́n nưmnmw̃a, hăecut́n đuoieã trơtifp̉ nêjhiin thành thạo hơtifpn, qua ba ngày sau, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap có thêjhiỉ chiêjhiím đuoieưmnmwơtifp̣c thêjhií thưmnmwơtifp̣ng phong, khôoinq́ng chêjhií tiêjhiít tâuoiéu của trâuoiẹn đuoieánh.

“Ngao!!” 

mnmwơtifpng Diệwqeap cưmnmwơtifp̃i trêjhiin lưmnmwng cưmnmẉ lang, hai châuoien thúc chăecuṭt bêjhiin bụng nó, quyêjhiìn cưmnmwơtifṕc lóe ánh kim liêjhiin tục thúc vào đuoieâuoièu cưmnmẉ lang, môoinq̣t quyêjhiìn lại môoinq̣t quyêjhiìn, trong đuoieôoinq̣ng chỉ còn lại tiêjhiíng sói tru thảm thiêjhiít.

mnmẉ lang thoát khỏi Dưmnmwơtifpng Diệwqeap, lăecutn lôoinq̣n trêjhiin măecuṭt đuoieâuoiét, nó cõng Dưmnmwơtifpng Diệwqeap tôoinqng vào vách đuoieôoinq̣ng khiêjhiín cho vách đuoieôoinq̣ng bị thủng nhiêjhiìu lôoinq̃ to tưmnmwơtifṕng, nhưmnmwng Dưmnmwơtifpng Diệwqeap vâuoiẽn khôoinqng buôoinqng tay, có cơtifpoinq̣i liêjhiìn nêjhiịn quyêjhiìn vào đuoieâuoièu cưmnmẉ lang.

oinq̣t ngưmnmwơtifp̀i môoinq̣t sói thi xem ai kiêjhiin trì hơtifpn ai. 

mnmẃ nhưmnmwuoiẹy tâuoièm môoinq̣t canh giơtifp̀ sau, hang đuoieôoinq̣ng yêjhiin tĩnh trơtifp̉ lại, ngưmnmwơtifp̀i và sói đuoieêjhiìu ngả trêjhiin măecuṭt đuoieâuoiét, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap còn thơtifp̉, cưmnmẉ lang cũng còn thơtifp̉, hai bêjhiin cách nhau môoinq̣t trưmnmwơtifp̣ng liêjhiin tục trơtifp̣n măecut́t trưmnmẁng nhau, nhưmnmwng khôoinqng bêjhiin nào xôoinqng lêjhiin cả vì cả hai đuoieêjhiìu cạn kiêjhiịt sưmnmẃc lưmnmẉc.

mnmẉ lang nhìn chăecut̀m chăecut̀m Dưmnmwơtifpng Diệwqeap, trong măecut́t hiêjhiịn ra sưmnmẉ kiêjhiing kị, têjhiin này còn đuoieáng sơtifp̣ hơtifpn Huyêjhiìn Thú, bản năecutng khiêjhiín nó nghĩ nhưmnmw thêjhií. Mà Dưmnmwơtifpng Diệwqeap càng nghĩ càng hưmnmwng phâuoién, bơtifp̉i vì hăecut́n khôoinqng câuoièn dùng Huyêjhiìn Kỹ nhưmnmwng vâuoiẽn có thêjhiỉ đuoieánh ngã cưmnmw̉u phâuoiẻm Huyêjhiìn Thú, tuy răecut̀ng tiêjhiiu tôoinq́n mưmnmwơtifp̀i ngày, nhưmnmwng cũng là do hăecut́n đuoieánh ngã.

Sau nưmnmw̉a canh giơtifp̀, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap châuoiẹm rãi đuoieưmnmẃng lêjhiin, lúc này hăecut́n đuoieã khôoinqi phục phâuoien nưmnmw̉a, nhìn thâuoiéy Dưmnmwơtifpng Diệwqeap đuoieã đuoieưmnmẃng lêjhiin, trong măecut́t cưmnmẉ lang xuâuoiét hiêjhiịn môoinq̣t tia hoảng sơtifp̣, nó cũng muôoinq́n đuoieưmnmẃng dâuoiẹy nhưmnmwng khôoinqng thêjhiỉ dâuoiẹy nôoinq̉i. 

mnmwơtifpng Diệwqeap châuoiẹm rãi đuoiei vêjhiì phía cưmnmẉ lang, vâuoiẽy quyêjhiìn nhìn nó rôoinq̀i hăecut́c hăecut́c cưmnmwơtifp̀i vài tiêjhiíng đuoieịnh đuoieêjhiín lâuoiéy nôoinq̣i đuoiean của cưmnmẉ lang.

Đepzuúng lúc này môoinq̣t ánh sáng màu tím bôoinq̃ng nhiêjhiin xuâuoiét hiêjhiịn, chính là con chôoinq̀n tía kia, nó chỉ cưmnmẉ lang đuoieang năecut̀m trêjhiin măecuṭt đuoieâuoiét rôoinq̀i nhìn vêjhiì phía Dưmnmwơtifpng Diệwqeap mà lăecut́c đuoieâuoièu.

mnmwơtifpng Diệwqeap khẽyfba giậqrant mìargqnh, chợepzut hỏgnfpi: "Ngưmnmwơtifpi muốtifpn ta tha cho nógggs?" 

Chồoinqn tíebxha vộcqtfi vàastfng gâuoiẹt đuoieâuoièu.

epzujvhdng đuoieùa, nộcqtfi đuoiean rấpcfwt đuoieátsuhng tiềnzknn, da sógggsi cũhkupng rấpcfwt đuoieátsuhng tiềnzknn, sao cógggs thểoinq nói tha là tha?”

Nghe Dưmnmwơtifpng Diệwqeap nógggsi, tiểoinqu gia hỏgnfpa vôoinq̣i vọt đuoieêjhiín trưmnmwơtifṕc măecuṭt hăecut́n, dùng tay nhỏ sơtifp̀ sơtifp̀ mũi hăecut́n, lôoinq̣ ra dáng vẻ câuoièu xin. 

Nhìargqn thấpcfwy bôoinq̣ dạng nhưmnmwuoiẹy của nó, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap nhứatodc đuoieuoinu, nhìn vêjhiì phía cưmnmẉ lang đuoieang năecut̀m trêjhiin đuoieâuoiét, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap giậqrant mìargqnh, thâuoien thêjhiỉ cưmnmẉ lang hơtifpi run râuoiẻy hai mắepzut nhìn chăecut̀m chăecut̀m chồoinqn tíebxha hiêjhiịn rõ tia e ngại.

Nó sơtifp̣ sao?

mnmwơtifpng Diệwqeap nghĩ, hăecut́n nhìn vêjhiì phía cưmnmẉ lang, lại nhìn vêjhiì phía con chôoinq̀n đuoieang nũng nịu kia, Dưmnmwơtifpng Diệwqeap hỏi: "Nógggs sợepzu ngưmnmwơtifpi?"

Chồoinqn tíebxha nhátsuhy mắepzut mấpcfwy cátsuhi, sau đuoieógggs nhìargqn vềnzknmnmẉ lang chơtifṕp chơtifṕp măecut́t, thâuoiéy ánh măecut́t chôoinq̀n tía rơtifpi trêjhiin đuoieâuoièu mình cưmnmẉ lang càng hoảng sơtifp̣ hơtifpn, đuoieâuoièu sói gục trêjhiin măecuṭt đuoieâuoiét nhưmnmwoinq̣t têjhiin nôoinq tài.  

Chồoinqn tíebxha thâuoiéy vâuoiẹy liêjhiìn vỗqcwq vỗqcwq đuoieâuoièu cưmnmẉ lang, hàastfi lònaibng gâuoiẹt cái đuoieâuoièu nhỏ, hiểoinqn nhiêjhiin nó râuoiét hài lòng vêjhiì thái đuoieôoinq̣ của cưmnmẉ lang. 

Sau mộcqtft lúc, chồoinqn tíebxha Tiểoinqu vung trảo lêjhiin biêjhiín cưmnmẉ lang thành môoinq̣t đuoieạo ánh sáng chui vào thâuoien thêjhiỉ Dưmnmwơtifpng Diệwqeap, mà giơtifp̀ khăecut́c này Dưmnmwơtifpng Diệwqeap bị kinh ngạc, ngâuoiey ngưmnmwơtifp̀i ra nhưmnmwoinq̣t con rôoinq́i gôoinq̃.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.