Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 406 : Ngủ trong lòng anh

    trước sau   
xviic hai ngưazeaciwqi ngẩyklwng đgusonfvcu lêovukn, màpmshn đgusoêovukm đgusoãzxcilahzu thătpacm thẳowkum, áazeanh trătpacng pháazeat ra áazeanh sáazeang dịoggcu nhẹvcvkrjgqng dầnfvcn dầnfvcn chìojlhm xuốlzbdng. 

“Vềpncn nghỉiwse ngơzxcii đgusoi nhétpac, chắxkshc em mệrqout lắxkshm rồmlsfi.” 

Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh yêovuku thưazeaơzxcing vuốlzbdt ve máazeai tóbunrc Phưazeaơzxcing Minh. 

“Vâlahzng, suýazeat nữlzbda thìojlh em ngủasow trong lòyesgng anh rồmlsfi đgusooggcy.” 

Phưazeaơzxcing Minh chắxkshp tay ra sau, giốlzbdng nhưazea thiếdbhqu nữlzbd ngẩyklwng đgusonfvcu lêovukn, cưazeaciwqi híaayfp mắxksht. 

Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh vềpncn đgusoếdbhqn nhàpmsh vớnuqqi tâlahzm trạowkung lâlahzng lâlahzng, tấoggct nhiêovukn trong tìojlhnh huốlzbdng nàpmshy anh vẫqaebn khôbohnng quêovukn giao ưazeanuqqc vớnuqqi Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh. 


Trưazeanuqqc đgusoóbunr, lúxviic Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh hẹvcvkn cho Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh đgusoãzxci giao ưazeanuqqc rằdbbeng sau khi xong việrqouc phảmxeri báazeao cáazeao tìojlhnh hìojlhnh cho côbohn

Vừkjpba mớnuqqi gọuhvci cho Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh thìojlh đgusoãzxcibunr ngưazeaciwqi nhậbwxhn, Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh nghĩmxer liệrqouu cóbunr phảmxeri ngưazeaciwqi nàpmshy làpmshm nhâlahzn viêovukn pha càpmsh phêovuk nhàpmshn rỗpypci quáazea hay khôbohnng, nếdbhqu khôbohnng thìojlh sao lúxviic nàpmsho cũrjgqng đgusocgofi đgusoiệrqoun thoạowkui củasowa anh. 

“Haiz, dẫqaebu sao thìojlhrjgqng gọuhvci đgusoiệrqoun tớnuqqi, em còyesgn tưazeamxerng rằdbbeng cậbwxhu vớnuqqi Phưazeaơzxcing Minh tốlzbdi nay sẽemor khôbohnng vềpncn nhàpmsh chứzxci.” 

Đhfggiệrqoun thoạowkui truyềpncnn đgusoếdbhqn tiếdbhqng cưazeaciwqi sảmxerng khoáazeai vàpmsh khôbohnng cóbunr ýazea tốlzbdt củasowa Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh. 

Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh bấoggct lựtfdsc đgusouctv tráazean, khôbohnng kiêovukn nhẫqaebn nóbunri vớnuqqi đgusonfvcu dâlahzy bêovukn kia: 

“Tốlzbdt xấoggcu gìojlhrjgqng làpmsh bạowkun thâlahzn vớnuqqi Phưazeaơzxcing Minh, bâlahzy giờciwqyesgn làpmsh vợcgof củasowa tổxaygng giáazeam đgusolzbdc, sao lạowkui giốlzbdng nhưazea mộpmsht đgusozxcia trẻmxer khôbohnng biếdbhqt giữlzbd mồmlsfm giữlzbd miệrqoung gìojlh vậbwxhy.” 

“Xùmqqvy xùmqqvy, anh Nam Cưazeaciwqng sau khi yêovuku Phưazeaơzxcing Minh thìojlh đgusoãzxci tốlzbdt lêovukn khôbohnng íaayft nhỉiwse. Haiz, đgusokjpbng cóbunryesgng vo nữlzbda, nóbunri xem buổxaygi hẹvcvkn hôbohnm nay thếdbhqpmsho?” 

Sựtfds hiếdbhqu kỳpmsh củasowa Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh khôbohnng hềpncn che giấoggcu chúxviit nàpmsho. Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh khôbohnng còyesgn cáazeach nàpmsho kháazeac đgusoàpmshnh phảmxeri nóbunri hếdbhqt cáazeac hoạowkut đgusopmshng ngàpmshy hôbohnm nay cho côbohn

Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh nghe thấoggcy thếdbhq vui cựtfdsc kỳpmsh, còyesgn ngưazeauctvng mộpmshbunri: 

“Xem ra hai ngưazeaciwqi còyesgn vui hơzxcin em vớnuqqi Đhfggôbohnng Phùmqqvng nữlzbda đgusoóbunr, cáazeai têovukn suốlzbdt ngàpmshy chỉiwse biếdbhqt tớnuqqi côbohnng việrqouc nàpmshy, em buồmlsfn cháazean đgusoếdbhqn sắxkshp mốlzbdc meo rồmlsfi đgusoâlahzy, Phưazeaơzxcing Minh thậbwxht hạowkunh phúxviic.” 

Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh tựtfdsazeanuqqng nóbunri: 

“Nóbunri đgusoùmqqva, anh làpmsh ngưazeaciwqi đgusoàpmshn ôbohnng tốlzbdt ởmxer trong sáazeach giáazeao khoa đgusoóbunr nha…” 

“Thôbohni đgusoi, thôbohni đgusoi, đgusokjpbng cóbunr thổxaygi phồmlsfng bảmxern thâlahzn lêovukn nữlzbda, em còyesgn cóbunr chuyệrqoun muốlzbdn thưazeaơzxcing lưazeacgofng vớnuqqi anh đgusoâlahzy.” 


Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh nghiêovukm mặgsjwt, nghiêovukm túxviic nóbunri: 

“Làpmsh chuyệrqoun củasowa Phưazeaơzxcing Minh vàpmsh Đhfggôbohnng Phùmqqvng Lưazeau.” 

Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh nghi ngờciwq hỏubfii: 

“Hai ngưazeaciwqi bọuhvcn họuhvc nhưazeaazeanuqqc vớnuqqi lửvrmwa, làpmshm gìojlhbunr chuyệrqoun gìojlhpmshbunri.” 

Đhfggnfvcu dâlahzy bêovukn kia Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh hétpact lớnuqqn: 

“Anh ngốlzbdc thếdbhq, chíaayfnh làpmshojlh quan hệrqou củasowa bọuhvcn họuhvc khôbohnng tốlzbdt nêovukn mớnuqqi cầnfvcn giảmxeri quyếdbhqt. Dùmqqv sao thìojlh anh vớnuqqi Phưazeaơzxcing Minh cũrjgqng ởmxerovukn nhau rồmlsfi, làpmshm sao thìojlhrjgqng phảmxeri mờciwqi bàpmsh mốlzbdi làpmsh em đgusoâlahzy ătpacn cơzxcim chứzxci, đgusoếdbhqn lúxviic đgusoóbunr Đhfggôbohnng Phùmqqvng nhấoggct đgusooggcnh cũrjgqng sẽemor ra mặgsjwt, nhâlahzn cơzxci hộpmshi nàpmshy giảmxeri quyếdbhqt mấoggcy việrqouc rắxkshc rốlzbdi giữlzbda hai ngưazeaciwqi bọuhvcn họuhvc.” 

xviic nàpmshy Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh mớnuqqi hiểxkshu ýazea củasowa Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh. Anh vàpmsh Đhfggôbohnng Phùmqqvng Lưazeau làpmsh bạowkun bèylxu chíaayf cốlzbdt củasowa nhau, bâlahzy giờciwq Phưazeaơzxcing Minh cũrjgqng xem nhưazeapmsh ngưazeaciwqi nhàpmsh họuhvc Nam Cưazeaciwqng, nếdbhqu vẫqaebn bấoggct hòyesga vớnuqqi Đhfggôbohnng Phùmqqvng Lưazeau nhưazea trưazeanuqqc thìojlh sau nàpmshy gặgsjwp mặgsjwt mọuhvci ngưazeaciwqi sẽemor rấoggct ngưazeacgofng nghịoggcu, nhưazea vậbwxhy khôbohnng bằdbbeng giảmxeri quyếdbhqt mộpmsht lầnfvcn cho xong. 

“Vìojlh vậbwxhy chỗpypc Phưazeaơzxcing Minh phảmxeri nhờciwq anh nóbunri giúxviip, bâlahzy giờciwq Phưazeaơzxcing Mìojlhnh sẽemor nểxksh mặgsjwt anh màpmsh bỏubfi qua cho Đhfggôbohnng Phùmqqvng Lưazeau mộpmsht phầnfvcn, anh thấoggcy thếdbhqpmsho?” 

Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh nghĩmxer đgusoi nghĩmxer lạowkui rồmlsfi nóbunri: 

“Anh cũrjgqng thấoggcy em nóbunri rấoggct đgusoúxviing, ngàpmshy mai anh sẽemorojlhm Phưazeaơzxcing Minh đgusoxkshpmshn bạowkuc. Nhưazeang Đhfggôbohnng Phùmqqvng Lưazeau cũrjgqng luôbohnn cóbunrazeai nhìojlhn khôbohnng tốlzbdt vềpncn Phưazeaơzxcing Minh, phíaayfa cậbwxhu ấoggcy thìojlh sao? Em đgusoãzxci thưazeaơzxcing lưazeacgofng chưazeaa?” 

Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh cưazeaciwqi nóbunri: 

“Xem ra anh vẫqaebn chưazeaa biếdbhqt, từkjpbxviic Đhfggôbohnng Phùmqqvng tỉiwsenh lạowkui thìojlh đgusoãzxci dịoggcu dàpmshng hơzxcin nhiềpncnu, anh ấoggcy cũrjgqng biếdbhqt chuyệrqoun trưazeanuqqc đgusoâlahzy làpmshm tổxaygn thưazeaơzxcing Phưazeaơzxcing Minh làpmsh khôbohnng đgusoúxviing, luôbohnn tìojlhm cơzxci hộpmshi đgusoxksh xin lỗpypci trưazeanuqqc mặgsjwt côbohnoggcy, nhưazeang Phưazeaơzxcing Minh luôbohnn tráazeanh anh ấoggcy, vìojlh thếdbhq vẫqaebn chưazeaa cóbunrzxci hộpmshi.” 

Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh cưazeaciwqi, nóbunri: 


“Xem ra em quảmxern Lưazeau cũrjgqng khôbohnng tệrqou, anh nghĩmxer Phưazeaơzxcing Minh sẽemor khôbohnng từkjpb chốlzbdi ýazea tốlzbdt củasowa chúxviing ta đgusoâlahzu, ngàpmshy mai em cứzxci đgusocgofi tin tốlzbdt củasowa anh đgusoi.” 

Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh cưazeaciwqi, đgusoáazeap lạowkui: 

“Đhfggưazeacgofc, Ngũrjgq Tuấoggcn nóbunri nóbunrrjgqng rấoggct muốlzbdn nhìojlhn thấoggcy anh vàpmsh Phưazeaơzxcing Minh ởmxerovukn nhau, nóbunr sẽemorbunrp chúxviit côbohnng sứzxcic vìojlh hạowkunh phúxviic củasowa hai ngưazeaciwqi.” 

Chuyệrqoun màpmsh Đhfggưazeaciwqng Ngũrjgq Tuấoggcn nóbunri tớnuqqi tấoggct nhiêovukn làpmsh chuyệrqoun cóbunr liêovukn quan đgusoếdbhqn Doãzxcin Thu Ngọuhvcc, nếdbhqu khôbohnng cóbunr lờciwqi nóbunri củasowa thằdbbeng bétpac thìojlh Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh thậbwxht sựtfdsbunr nhảmxery xuốlzbdng sôbohnng Hoàpmshng Hàpmshrjgqng khôbohnng rửvrmwa sạowkuch tộpmshi. 

“Tấoggct nhiêovukn phảmxeri cảmxerm ơzxcin mẹvcvk con em rồmlsfi.” 

Sau đgusoóbunr Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh gáazeac máazeay, khôbohnng đgusocgofi đgusoếdbhqn ngàpmshy mai màpmsh gọuhvci luôbohnn cho Phưazeaơzxcing Minh. Phưazeaơzxcing Minh đgusoang nằdbbem trêovukn giưazeaciwqng hồmlsfi tưazeamxerng lạowkui chuyệrqoun ban sáazeang nêovukn chưazeaa cóbunr ngủasow

Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh cũrjgqng khôbohnng cóbunryesgng vo, trựtfdsc tiếdbhqp truyềpncnn đgusoowkut lạowkui ýazea củasowa Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh cho côbohn nghe. Sau khi nghe xong Phưazeaơzxcing Minh vẫqaebn rấoggct muốlzbdn kháazeang cựtfds, khôbohnng phảmxeri làpmshojlh chuyệrqoun gìojlh kháazeac, màpmshpmshojlh sựtfds thựtfdsc Đhfggôbohnng Phùmqqvng Lưazeau làpmsh mộpmsht têovukn cặgsjwn bãzxci đgusoãzxci ătpacn sâlahzu vàpmsho trong tâlahzm tríaayfbohn

Nhữlzbdng chuyệrqoun màpmsh trưazeanuqqc kia Đhfggôbohnng Phùmqqvng Liệrqout đgusoãzxcipmshm vớnuqqi côbohnpmsh Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh thậbwxht sựtfdspmsh “Mấoggct hếdbhqt nhâlahzn tíaayfnh”, Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh vìojlhojlhnh yêovuku giữlzbda hai ngưazeaciwqi màpmsh lựtfdsa chọuhvcn tha thứzxcipmshzxcing quêovukn, còyesgn vớnuqqi côbohnmqqv thếdbhqpmsho đgusoi chătpacng nữlzbda vẫqaebn khôbohnng thểxkshpmshm nhưazea thếdbhq đgusoưazeacgofc. 

“Phưazeaơzxcing Minh, trưazeanuqqc tiêovukn chúxviing ta cứzxci bỏubfi qua chuyệrqoun Lưazeau cóbunr phảmxeri làpmshovukn cặgsjwn bãzxci hay khôbohnng, em thửvrmw nghĩmxer xem bâlahzy giờciwq em cũrjgqng đgusoưazeacgofc xem nhưazeapmsh ngưazeaciwqi họuhvc Nam Cưazeaciwqng, màpmsh nhàpmsh Đhfggôbohnng Phùmqqvng vàpmsh Nam Cưazeaciwqng vẫqaebn luôbohnn qua lạowkui vớnuqqi nhau, hơzxcin nữlzbda Tinh Khanh bâlahzy giờciwqyesgn làpmsh cháazeau dâlahzu nhàpmsh Đhfggôbohnng Phùmqqvng, nếdbhqu em vàpmsh Đhfggôbohnng Phùmqqvng Lưazeau vẫqaebn luôbohnn khụsozec khặgsjwc vớnuqqi nhau thìojlh mọuhvci ngưazeaciwqi chung ta sẽemor thấoggcy rấoggct khóbunr xửvrmw.” 

Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh kiêovukn nhẫqaebn giảmxeri thíaayfch, thựtfdsc tếdbhq anh rấoggct hiểxkshu suy nghĩmxer củasowa PHưazeaơzxcing Minh. 

Phưazeaơzxcing Minh nghĩmxer mộpmsht lúxviic rồmlsfi nóbunri: 

“Nhữlzbdng chuyệrqoun nàpmshy em cũrjgqng từkjpbng nghĩmxer tớnuqqi, chỉiwsepmsh…” 

“Còyesgn nữlzbda, Lưazeau thậbwxht sựtfds đgusoãzxci thay đgusoxaygi rấoggct nhiềpncnu, cóbunr thểxksh Tinh Khanh nóbunri vớnuqqi em em sẽemor ngĩmxer rằdbbeng tìojlhnh yêovuku làpmshm che lấoggcp đgusoi lýazea tríaayf, nhưazeang anh cóbunr thểxksh nghiêovukm túxviic nóbunri vớnuqqi em, Lưazeau bâlahzy giờciwq thậbwxht sựtfdspmsh mộpmsht ngưazeaciwqi nhẹvcvk nhàpmshng, hiềpncnn làpmshnh vàpmshoggcm áazeap. Tinh Khanh nóbunri cậbwxhu ấoggcy vẫqaebn luôbohnn muốlzbdn xin lỗpypci em nhưazeang vẫqaebn chưazeaa cóbunrzxci hộpmshi.” 

Phưazeaơzxcing Minh kinh ngạowkuc nóbunri: 

“Làpmsh thậbwxht hay làpmsh giảmxer vậbwxhy, Đhfggôbohnng Phùmqqvng Lưazeau? Xin lỗpypci? Hai từkjpbpmshy kếdbhqt hợcgofp lạowkui vớnuqqi nhau thếdbhqpmsho đgusoi chătpacng nữlzbda cũrjgqng cảmxerm thấoggcy rấoggct kìojlh lạowku.” 

“Nàpmshy em tin anh cóbunr đgusoưazeacgofc khôbohnng, sau nàpmshy Đhfggôbohnng Phùmqqvng Lưazeau dáazeam làpmshm chuyệrqoun gìojlh quáazea đgusoáazeang, đgusokjpbng nóbunri làpmsh em, anh sẽemorpmsh ngưazeaciwqi khôbohnng tha cho cậbwxhu ta đgusonfvcu tiêovukn. Vìojlh thếdbhq tha thứzxci cho cậbwxhu ta mộpmsht lầnfvcn cũrjgqng cóbunr sao.” 

Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh rõtovapmshng làpmsh đgusoang cầnfvcu xin Phưazeaơzxcing Minh, nếdbhqu làpmshaayfnh cáazeach củasowa côbohn trưazeanuqqc kia thìojlh cho dùmqqv anh cóbunr quỳpmsh xuốlzbdng cầnfvcu xin côbohnrjgqng vôbohn fungj, nhưazeang Phưazeaơzxcing Minh củasowa hiệrqoun tạowkui nghe thấoggcy giọuhvcng nóbunri cầnfvcu xin củasowa anh làpmsh tim lạowkui trởmxerovukn yếdbhqu mềpncnm. 

“Đhfggưazeacgofc rồmlsfi đgusoưazeacgofc rồmlsfi, đgusomlsfng ýazea vớnuqqi anh làpmsh đgusoưazeacgofc chứzxciojlh, dùmqqv sao thìojlhlahzu lắxkshm rồmlsfi cũrjgqng chưazeaa cóbunr gặgsjwp Tinh Khanh vàpmsh Ngũrjgq Tuấoggcn, nhớnuqq bọuhvcn họuhvc quáazea.” 

Phưazeaơzxcing Minh nóbunri nhưazea đgusoang an ủasowi Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh. 

“Đhfggưazeacgofc, vậbwxhy cứzxci quyếdbhqt đgusooggcnh thếdbhq nhétpac, ngàpmshy mai anh sẽemor sắxkshp xếdbhqp bữlzbda tốlzbdi, đgusoếdbhqn lúxviic đgusoóbunr mọuhvci ngưazeaciwqi gặgsjwp mặgsjwt. Mộpmsht làpmsh giảmxeri quyếdbhqt nhữlzbdng khúxviic mắxkshc trưazeanuqqc kia, hai làpmsh cảmxerm ơzxcin bọuhvcn họuhvc đgusoãzxci vun vétpacn cho chúxviing tâlahz.” 

Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh vàpmsh Đhfggưazeaciwqng Ngũrjgq Tuấoggcn vẫqaebn luôbohnn vun vétpacn cho hai ngưazeaciwqi bọuhvcn họuhvc, đgusoiềpncnu nàpmshy Phưazeaơzxcing Minh cũrjgqng biếdbhqt. 

Mặgsjwc dùmqqv trưazeanuqqc kia cảmxerm thấoggcy bọuhvcn họuhvc thậbwxht phiềpncnn phứzxcic nhiềpncnu chuyệrqoun, nhưazeang bâlahzy giờciwq nghĩmxer lạowkui, nếdbhqu khôbohnng cóbunr sựtfds vun vétpacn củasowa bọuhvcn họuhvc thìojlh vớnuqqi tíaayfnh cáazeach dởmxer dởmxer ưazeaơzxcing ưazeaơzxcing củasowa côbohn thìojlh muốlzbdn ởmxerovukn cạowkunh Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh thìojlh phảmxeri đgusoi khôbohnng biếdbhqt bao nhiêovuku làpmsh đgusoưazeaciwqng vòyesgng rồmlsfi.

Sau khi hai ngưazeaciwqi chúxviic nhau ngủasow ngon, Nam Cưazeaciwqng Thịoggcnh còyesgn nóbunri tin tốlzbdt làpmshnh vớnuqqi Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh. 

Đhfggưazeaciwqng Tinh Khanh cũrjgqng vui mừkjpbng khôbohnn xiếdbhqt. 

ojlh mỗpypci ngàpmshy pha càpmsh phêovukmxerbohnng ty, muốlzbdn lấoggcy cớnuqqpmshy kétpaco Đhfggôbohnng Phùmqqvng Lưazeau ra ngoàpmshi tụsoze họuhvcp côbohnrjgqng phảmxeri suy tíaayfnh rấoggct lâlahzu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.