Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 287 : Anh không đủ đẹp trai

    trước sau   
leyyi rồqyqji, Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh tựjcjtcbqpnh đgpgfi vềdlrf phíivtka cửiedva, chưakjma kịpdkmp mởivtk cửiedva, Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu đgpgfãigja rờbqoki mắyscot khỏqjhmi máhdqby tíivtknh, giọtwfrng đgpgfiệhfcyu mang đgpgfbqoky vẻsyon giễludwu cợrpuot: “Đavizi? Em quêfuiin mấvmtnt hợrpuop đgpgfqyqjng em vừkelra mớzrjzi kýdbeh rồqyqji àswoe? Hửiedvm?”

“Hợrpuop đgpgfqyqjng làswoem sao?” Câbxwxu nóleyyi củxmwwa Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu khiếnexkn Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh ngừkelrng lạdakri mộtqost láhdqbt, côivtk quay đgpgfbqoku, chẳfkyhng hiểqjhmu ra sao, đgpgfàswoenh đgpgfem hếnexkt tấvmtnt cảnpvv nhữgmmong gìcbqpcbqpnh hiểqjhmu nóleyyi cho Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu: “Trêfuiin hợrpuop đgpgfqyqjng chỉjqxa viếnexkt tôivtki khôivtkng đgpgfưakjmrpuoc rờbqoki khỏqjhmi anh, chứiedv khôivtkng hềdlrf hạdakrn chếnexkivtki muốyihkn đgpgfi đgpgfâbxwxu nhỉjqxa?”

“Chíivtknh làswoe khôivtkng đgpgfưakjmrpuoc rờbqoki khỏqjhmi anh.” Hai tay Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu chốyihkng lêfuiin bàswoen, nheo mắyscot nhìcbqpn vềdlrf phíivtka Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh, nóleyyi: “Hàswoenh đgpgftqosng bâbxwxy giờbqok củxmwwa em khôivtkng phảnpvvi rờbqoki khỏqjhmi anh thìcbqpswoecbqp? Lẽltfeswoeo em muốyihkn làswoem tráhdqbi vớzrjzi hợrpuop đgpgfqyqjng?”

Nghe Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu nóleyyi, Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh hoàswoen toàswoen hoảnpvvng sợrpuo, chẳfkyhng lẽltfe ýdbeh củxmwwa Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu làswoe muốyihkn côivtk luôivtkn luôivtkn phảnpvvi ởivtkfuiin cạdakrnh anh, khôivtkng đgpgfưakjmrpuoc đgpgfi đgpgfâbxwxu hếnexkt? Dùmykh cho làswoe mộtqost khắyscoc rờbqoki khỏqjhmi cũhfcyng tíivtknh làswoeswoem tráhdqbi vớzrjzi hợrpuop đgpgfqyqjng?

Đavizâbxwxy chẳfkyhng phảnpvvi làswoe quáhdqb khôivtkng cóleyy nhâbxwxn quyềdlrfn rồqyqji àswoe?

Sau khi Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh hiểqjhmu đgpgfưakjmrpuoc ýdbeh củxmwwa Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu, côivtk trợrpuon mắyscot háhdqb hốyihkc miệhfcyng, phẫludwn nộtqos nhìcbqpn Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu: “Anh cũhfcyng báhdqb đgpgfdakro quáhdqb rồqyqji đgpgfvmtny, lẽltfeswoeo tôivtki đgpgfi làswoem cũhfcyng khôivtkng đgpgfưakjmrpuoc?”




“Đavizi làswoem? Em làswoem gìcbqp chứiedv? Anh đgpgfãigja cho phérpuop em thôivtki việhfcyc rồqyqji àswoe?” Mặkelrt Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu lạdakrnh nhưakjmjnflng, anh đgpgfiedvng dậiafcy, giọtwfrng tứiedvc giậiafcn: “Em tựjcjt tiệhfcyn thôivtki việhfcyc, anh còltfen chưakjma tíivtknh sổiedv đgpgfâbxwxu, bâbxwxy giờbqok em còltfen hùmykhng hổiedv muốyihkn chốyihkng lạdakri anh? Lạdakri còltfen dáhdqbm đgpgfếnexkn côivtkng ty kháhdqbc làswoem việhfcyc. Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh, xem ra em ăjnfln phảnpvvi gan hùmykhm rồqyqji đgpgfúrwekng khôivtkng?”

“Tôivtki…tôivtki…” Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh bịpdkm Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu chặkelrn họtwfrng, đgpgfếnexkn mộtqost câbxwxu hoàswoen chỉjqxanh cũhfcyng khôivtkng thốyihkt ra đgpgfưakjmrpuoc, cứiedv “tôivtki…tôivtki” cảnpvv nửiedva ngàswoey. Côivtk mởivtk trừkelrng mắyscot giậiafcn dữgmmo nhìcbqpn Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu: “Tuy nóleyyi làswoe nhưakjm vậiafcy, nhưakjmng trong chuyệhfcyn nàswoey anh cũhfcyng cóleyy phầbqokn khôivtkng đgpgfúrwekng, nếnexku khôivtkng phảnpvvi anh thưakjmbqokng hay làswoem nhữgmmong chuyệhfcyn khóleyy hiểqjhmu vớzrjzi tôivtki, thìcbqpivtki cóleyy bỏqjhm chạdakry khôivtkng?”

Nghe Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh nóleyyi, Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu lạdakri khôivtkng hềdlrf cho làswoe đgpgfúrwekng, nóleyyi: “Nếnexku em đgpgfãigja đgpgfqjhm ýdbeh nhưakjm vậiafcy, đgpgfqyqjng ýdbehfuiiu cầbqoku củxmwwa anh sớzrjzm mộtqost chúrwekt khôivtkng phảnpvvi làswoe tốyihkt hơyscon sao, dùmykh cho em cóleyy giãigjay giụbwula phảnpvvn kháhdqbng thếnexkswoeo, tâbxwxm ýdbeh củxmwwa anh cũhfcyng sẽltfe khôivtkng bao giờbqok thay đgpgfiedvi.”

Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh trợrpuon mắyscot giậiafcn dữgmmo, lồqyqjng ngựjcjtc phậiafcp phồqyqjng, phẫludwn nộtqosleyyi: “Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu, tốyihkt xấvmtnu gìcbqpivtki cũhfcyng làswoe mộtqost con ngưakjmbqoki, khôivtkng phảnpvvi mộtqost con thúrwekakjmng đgpgfưakjmrpuoc nuôivtki trong lồqyqjng củxmwwa anh. Anh cứiedv érpuop tôivtki ởivtkfuiin cạdakrnh anh, nhưakjm vậiafcy vui lắyscom àswoe?”

“Vậiafcy thìcbqpleyy sao?” Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu nhưakjmzrjzng màswoey khinh thưakjmbqokng nóleyyi, “Chỉjqxa cầbqokn em cam tâbxwxm tìcbqpnh nguyệhfcyn ởivtkfuiin anh thìcbqp sẽltfe khôivtkng còltfen phiềdlrfn phứiedvc nữgmmoa, nóleyyi đgpgfi nóleyyi lạdakri, Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh, rốyihkt cuộtqosc làswoecbqpdbeh do gìcbqpswoe khiếnexkn em kiêfuiin quyếnexkt từkelr chốyihki anh nhưakjm vậiafcy, lẽltfeswoeo làswoe anh khôivtkng đgpgfxmww xuấvmtnt sắyscoc, khôivtkng cóleyy nhiềdlrfu tiềdlrfn, khôivtkng đgpgfxmww đgpgfzrjzp trai ưakjm?”

Lờbqoki nóleyyi tựjcjt luyếnexkn nhưakjm vậiafcy chắyscoc cũhfcyng chỉjqxaleyy mỗkkqfi anh mớzrjzi nóleyyi ra đgpgfưakjmrpuoc.

Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh thầbqokm dèleyy bỉjqxau trong lòltfeng, thấvmtny bầbqoku khôivtkng khíivtk đgpgfang cóleyy khuynh hưakjmzrjzng nóleyyng dầbqokn lêfuiin, côivtkhfcyng khôivtkng nểqjhm nang gìcbqp nữgmmoa, dùmykh sao vốyihkn dĩnuev kếnexk hoạdakrch củxmwwa côivtk khi đgpgfếnexkn đgpgfâbxwxy làswoe phảnpvvi ghérpuot bỏqjhm Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu.

Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh lậiafcp tứiedvc hấvmtnt hàswoem, kiêfuiin quyếnexkt nóleyyi: “Anh nóleyyi đgpgfúrwekng rồqyqji, trong mắyscot tôivtki, anh chíivtknh làswoe khôivtkng đgpgfxmww xuấvmtnt sắyscoc, khôivtkng cóleyy nhiềdlrfu tiềdlrfn, khôivtkng đgpgfxmww đgpgfzrjzp trai! Vậiafcy nêfuiin tôivtki đgpgfãigja sớzrjzm khuyêfuiin anh dẹzrjzp cáhdqbi ýdbeh nghĩnuevswoey đgpgfi, cảnpvv đgpgfbqoki nàswoey tôivtki cũhfcyng sẽltfe khôivtkng thíivtkch anh đgpgfâbxwxu!”

Nghe đgpgfưakjmrpuoc lờbqoki nàswoey củxmwwa Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh, Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu tứiedvc giậiafcn tộtqost đgpgftqos rồqyqji lạdakri bậiafct cưakjmbqoki, anh lạdakrnh lùmykhng nóleyyi: “Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh, đgpgfkelrng cóleyyleyyi mộtqost cáhdqbch tựjcjtigjan nhưakjm vậiafcy, cẩzudjn thậiafcn lỡmapb đgpgfâbxwxu mộtqost ngàswoey nàswoeo đgpgfóleyy em phảnpvvi lòltfeng anh, anh lạdakri đgpgfáhdqb em, đgpgfếnexkn lúrwekc đgpgfóleyy em khóleyyc cũhfcyng khôivtkng kịpdkmp nữgmmoa đgpgfâbxwxu.”

“Tôivtki còltfen lâbxwxu mớzrjzi khóleyyc vìcbqp mộtqost têfuiin khốyihkn nạdakrn nhưakjm anh!” Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh phảnpvvn báhdqbc ngay lậiafcp tứiedvc.

Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu nhưakjmzrjzng màswoey khinh thưakjmbqokng, khẽltfeakjmbqoki, sau khi Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh nóleyyi dứiedvt câbxwxu, anh lạdakri quay vềdlrf ngồqyqji ởivtk vịpdkm tríivtkhfcy, vẻsyon mặkelrt lạdakrnh tanh nhìcbqpn máhdqby tíivtknh.

Xem ra làswoe khôivtkng muốyihkn ngóleyy ngàswoeng đgpgfếnexkn câbxwxu nóleyyi củxmwwa Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh nữgmmoa, anh tuyệhfcyt đgpgfyihki tựjcjt tin vàswoeo bảnpvvn thâbxwxn mìcbqpnh, nhấvmtnt đgpgfpdkmnh sẽltfe nắyscom giữgmmo đgpgfưakjmrpuoc côivtk.

Thậiafct ra, sởivtknuev anh cốyihk chấvmtnp vớzrjzi Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh nhưakjm vậiafcy cũhfcyng làswoe do cóleyy phầbqokn tứiedvc giậiafcn, từkelr nhỏqjhm đgpgfếnexkn lớzrjzn, lúrwekc nàswoeo anh cũhfcyng luôivtkn đgpgfưakjmrpuoc ngưakjmbqoki kháhdqbc tung hứiedvng, đgpgfưakjmrpuoc cảnpvv đgpgfáhdqbm con gáhdqbi theo đgpgfuổiedvi, vậiafcy màswoe chỉjqxaleyy Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh, bấvmtnt luậiafcn anh cóleyy cốyihk gắyscong thếnexkswoeo, côivtk đgpgfdlrfu trưakjmng ra dáhdqbng vẻsyon thờbqok ơysco, dửiedvng dưakjmng, đgpgfiềdlrfu nàswoey đgpgfãigja giáhdqbng mộtqost cúrwek mạdakrnh vàswoeo lòltfeng tựjcjt áhdqbi củxmwwa anh.




Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu khôivtkng thểqjhm chịpdkmu đgpgfưakjmrpuoc cảnpvvm giáhdqbc thấvmtnt bạdakri khi bịpdkm phụbwul nữgmmo coi thưakjmbqokng nàswoey, anh quyếnexkt đgpgfpdkmnh, nhấvmtnt đgpgfpdkmnh phảnpvvi tóleyym đgpgfưakjmrpuoc đgpgfưakjmrpuoc Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh, phảnpvvi khiếnexkn côivtk thíivtkch anh, khiếnexkn côivtkcbqp anh màswoe phảnpvvi bậiafct khóleyyc đgpgfau đgpgfzrjzn.

Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh khôivtkng hềdlrf biếnexkt suy nghĩnuev trong lòltfeng Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu, côivtk tứiedvc giậiafcn đgpgfùmykhng đgpgfùmykhng mởivtk cửiedva, kếnexkt quảnpvv lạdakri pháhdqbt hiệhfcyn hai ngưakjmbqoki vệhfcynuev vẫludwn đgpgfiedvng vữgmmong nhưakjmakjmrpuong ởivtk hai bêfuiin cửiedva. Nhìcbqpn thấvmtny Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh mởivtk cửiedva, bọtwfrn họtwfr chắyscon ngang đgpgfưakjmbqokng giốyihkng mộtqost bứiedvc tưakjmbqokng chặkelrn đgpgfiedvng ngay trưakjmzrjzc mặkelrt côivtk.

Thấvmtny vậiafcy, Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh hằrwuam hằrwuam đgpgfóleyyng cửiedva lạdakri, côivtk bấvmtnt mãigjan trừkelrng mắyscot nhìcbqpn vềdlrf phíivtka Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu mặkelrt vẫludwn lạdakrnh tanh ngồqyqji trưakjmzrjzc máhdqby tíivtknh, phẫludwn nộtqosleyyi: “Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu, tôivtki muốyihkn đgpgfi vệhfcy sinh!”

Nghe vậiafcy, Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu chỉjqxa vềdlrf phíivtka phòltfeng nghỉjqxa, thờbqok ơyscoleyyi, “Nhàswoe vệhfcy sinh ởivtkfuiin trong, em vàswoeo đgpgfi.”

Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh trừkelrng mắyscot hung hãigjan nhìcbqpn Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu, lúrwekc nàswoey mớzrjzi tâbxwxm khôivtkng cam, tìcbqpnh khôivtkng nguyệhfcyn cấvmtnt bưakjmzrjzc đgpgfi vềdlrf phíivtka phòltfeng nghỉjqxa.

Khi vàswoeo nhàswoe vệhfcy sinh, Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh rửiedva mặkelrt đgpgfqjhm cho bảnpvvn thâbxwxn mìcbqpnh bìcbqpnh tĩnuevnh lạdakri, nhấvmtnt đgpgfpdkmnh phảnpvvi bìcbqpnh tĩnuevnh! Khôivtkng thểqjhm đgpgfqjhm Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu nắyscom mũhfcyi dắyscot đgpgfi đgpgfưakjmrpuoc.

Dầbqokn dầbqokn, tâbxwxm trạdakrng Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh bìcbqpnh tĩnuevnh lạdakri, côivtkleyyc đgpgfiệhfcyn thoạdakri ra, gọtwfri đgpgfiệhfcyn cho ôivtkng chủxmww, nóleyyi rõzjvlcbqpnh hìcbqpnh vớzrjzi ôivtkng, tiệhfcyn thểqjhm thôivtkng báhdqbo mộtqost chúrwekt vềdlrf chuyệhfcyn củxmwwa mìcbqpnh.

Rấvmtnt nhanh đgpgfyihki phưakjmơyscong liềdlrfn bắyscot máhdqby, Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh lậiafcp tứiedvc nóleyyi: “Ôzeejng chủxmww, vềdlrf chuyệhfcyn hạdakrng mụbwulc hợrpuop đgpgfqyqjng đgpgfãigjadbeh xong xuôivtki cảnpvv rồqyqji... còltfen nữgmmoa... ôivtkng chủxmww, tôivtki thôivtki việhfcyc rồqyqji.”

“Cáhdqbi gìcbqp?” Ôzeejng chủxmwwivtk đgpgfbqoku dâbxwxy bêfuiin kia dưakjmbqokng nhưakjm nhậiafcn đgpgfưakjmrpuoc mộtqost cúrwek đgpgfnpvvivtkch lớzrjzn, ôivtkng khôivtkng tin vàswoeo tai mìcbqpnh, hérpuot lêfuiin: “Côivtk muốyihkn thôivtki việhfcyc?”

Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh bịpdkm tiếnexkng hérpuot làswoem cho chóleyyi tai, côivtk đgpgfqjhm đgpgfiệhfcyn thoạdakri tráhdqbnh ra xa rồqyqji mớzrjzi dáhdqbm nóleyyi tiếnexkp: “Đavizúrwekng vậiafcy, khôivtkng sai, vìcbqp mộtqost vàswoei lýdbeh do đgpgfkelrc biệhfcyt nêfuiin tôivtki phảnpvvi nghỉjqxa việhfcyc, cảnpvvm ơyscon sựjcjt chăjnflm sóleyyc củxmwwa ôivtkng chủxmww trong quãigjang thờbqoki gian nàswoey, cũhfcyng cảnpvvm ơyscon đgpgfqyqjng nghiệhfcyp đgpgfãigja giúrwekp đgpgfmapbivtki, cảnpvvm ơyscon mọtwfri ngưakjmbqoki!”

“Khôivtkng, khôivtkng phảnpvvi...” Ôzeejng chủxmww nhấvmtnt thờbqoki khôivtkng chấvmtnp nhậiafcn đgpgfưakjmrpuoc sựjcjt thậiafct nàswoey, lắyscop bắyscong nóleyyi: “Sao đgpgftqost nhiêfuiin côivtk lạdakri từkelr chứiedvc, đgpgfang êfuiim đgpgfzrjzp thếnexkswoey màswoe... bâbxwxy giờbqok hạdakrng mụbwulc hợrpuop đgpgfqyqjng khôivtkng phảnpvvi đgpgfãigjaswoen xong xuôivtki rồqyqji àswoe, tôivtki còltfen đgpgfang tíivtknh tăjnflng lưakjmơyscong cho côivtk... côivtk... sao đgpgftqost nhiêfuiin côivtkleyyi đgpgfi làswoe đgpgfi ngay thếnexk!”

“Xin lỗkkqfi.” Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh cúrweki đgpgfbqoku, giọtwfrng đgpgfiệhfcyu thàswoenh khẩzudjn: “Tôivtki biếnexkt chuyệhfcyn nàswoey xảnpvvy ra cóleyyyscoi đgpgftqost ngộtqost, nhưakjmng tôivtki thậiafct sựjcjthfcyng làswoe bấvmtnt đgpgfyscoc dĩnuev, xin lỗkkqfi ôivtkng chủxmww. Mấvmtny hôivtkm nữgmmoa đgpgfơyscon từkelr chứiedvc sẽltfe đgpgfưakjmrpuoc gửiedvi đgpgfếnexkn côivtkng ty, sau nàswoey nếnexku cóleyyysco hộtqosi sẽltfeltfen gặkelrp lạdakri.”

“Khôivtkng phảnpvvi... Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh...” Dưakjmbqokng nhưakjm ôivtkng chủxmww vẫludwn còltfen muốyihkn nóleyyi thêfuiim đgpgfiềdlrfu gìcbqp đgpgfóleyy nhưakjmng Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh đgpgfãigjarwekp máhdqby rồqyqji.

Đavizưakjmbqokng Tinh Khanh cháhdqbn chưakjmbqokng dựjcjta vàswoeo tưakjmbqokng, sựjcjt khôivtkng cam tâbxwxm vàswoe nỗkkqfi hậiafcn trong lòltfeng nhấvmtnt thờbqoki lạdakri tràswoeo lêfuiin. Nếnexku nhưakjm khôivtkng phảnpvvi tạdakri têfuiin Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu hoàswoenh hàswoenh hốyihkng háhdqbch báhdqb đgpgfdakro kia thìcbqpivtk vẫludwn cóleyy thểqjhm vui vẻsyonswoem côivtkng việhfcyc màswoeivtk thíivtkch chứiedv khôivtkng phảnpvvi bịpdkm Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu bắyscot nhốyihkt nhưakjm mộtqost tùmykh binh.

Thậiafct làswoe phiềdlrfn phứiedvc, quáhdqb thấvmtnt bạdakri, đgpgfếnexkn lúrwekc nàswoeo côivtk mớzrjzi cóleyy thểqjhm hoàswoen toàswoen cắyscot đgpgfiedvt quan hệhfcy vớzrjzi Đavizôivtkng Phùmykhng Lưakjmu đgpgfâbxwxy?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.