Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 258 : Dưa hái xanh sẽ không ngọt

    trước sau   
Mộhhgbt lúqqylc lâeeiyu sau mớboxwi lêboxwn tiếwyqgng: “Tổililng giáoyazm đeeiyqxqxc... đeeiyãyzql xảrdxfy ra chuyệfgjqn gìcswl sao? Sao đeeiyhhgbt nhiêboxwn anh lạeeawi quay lạeeawi?”

Nghe thấeeawy giọyoxpng nójsepi củqxqxa Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu nhẹyzql nhàililng buôgtivng côgtiv ra, bàililn tay to vuốqxqxt ve gưzyueơnggwng mặavdct vôgtivefqcng quyếwyqgn luyếwyqgn, Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu dịgsapu dàililng sờcshf mặavdct côgtiv, đeeiyáoyazy mắlnxnt sâeeiyu xa nổilili lêboxwn sójsepng lớboxwn.

Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh khôgtivng rõvpez Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu bịgsapililm sao, hỏvqvoi anh anh lạeeawi khôgtivng nójsepi, khôgtivng khỏvqvoi dèqxqx dặavdct hỏvqvoi: “Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu? Anh... ưzyuem...”

Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh còruoun chưzyuea nójsepi hếwyqgt lờcshfi, Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu bỗcmatng hôgtivn chặavdcn lạeeawi lờcshfi củqxqxa côgtiv, mộhhgbt tay anh ôgtivm lấeeawy hôgtivng Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, mộhhgbt tay đeeiyưzyuea ra sau gáoyazy côgtiv khiếwyqgn côgtivrglwnh sáoyazt vàililo mìcswlnh, làililm nụihdigtivn nàilily trởoyazboxwn sâeeiyu hơnggwn.

Lầwyqgn đeeiywyqgu tiêboxwn nhìcswln thấeeawy bốqxqxilil mẹyzqlgtivn nhau, hai mắlnxnt Đafzvưzyuecshfng Ngũgzho Tuấeeawn trợufeln to, thằqhwhng béqskk nhìcswln mộhhgbt lúqqylc, biếwyqgt làililjsep chuyệfgjqn rồyysvi, bèqxqxn tựqxqx giáoyazc len léqskkn vềeeiy phòruoung mìcswlnh, cho bốqxqxilil mẹyzql khôgtivng gian.

qskkt theo tiếwyqgn đeeiyhhgbilily, khôgtivng bao lâeeiyu nữruoua, bốqxqx sẽtqul lạeeawi trójsepi mẹyzqlboxwn cạeeawnh mộhhgbt lầwyqgn nữruoua.




Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh khôgtivng rõvpez chuyệfgjqn gìcswl, chỉmxufjsep thểedgh bấeeawt đeeiylnxnc dĩqhwh đeeiyedgh Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu nắlnxnm giữruoucswlnh, khi côgtiv bịgsap Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu hôgtivn đeeiyếwyqgn mứietgc mêboxw loạeeawn mớboxwi dừzyueng lạeeawi. Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu tựqxqxa tráoyazn mìcswlnh vàililo tráoyazn côgtiv, hơnggwi thởoyazoyazgzhoi phun lêboxwn miệfgjqng Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh hơnggwi ngứietga mộhhgbt chúqqylt, côgtiv khôgtivng nhịgsapn đeeiyưzyueufelc đeeiyhhgbng đeeiypsezy môgtivi.

Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu nhìcswln chằqhwhm chằqhwhm Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, nghiêboxwm túqqylc nójsepi: “Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, em khôgtivng đeeiyưzyueufelc đeeiyi! Cảrdxf đeeiycshfi nàilily em phảrdxfi ởoyazboxwn cạeeawnh anh!”

Đafzvqxqxi vớboxwi lờcshfi nójsepi củqxqxa Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu, Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh cảrdxfm thấeeawy khójsep hiểedghu, côgtiv khôgtivng nhịgsapn đeeiyưzyueufelc đeeiylffqy Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu, khôgtivng hiểedghu hỏvqvoi: “Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu, anh uốqxqxng nhầwyqgm thuốqxqxc hảrdxf? Đafzvang yêboxwn đeeiyang làililnh nójsepi chuyệfgjqn nàilily làililm gìcswl?”

Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu buôgtivng Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh ra, nhìcswln côgtiv, nghiêboxwm túqqylc nójsepi: “Khôgtivng phảrdxfi em nójsepi em tìcswlm đeeiyưzyueufelc con trai thìcswl sẽtqul quay vềeeiy Mỹcshf hay sao?”

“...”

Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh sửgnwyng sốqxqxt, côgtiv bỗcmatng phảrdxfn ứietgng kịgsapp, đeeiyúqqylng làililcswlnh đeeiyãyzql từzyueng nójsepi nhữruoung lờcshfi nhưzyue vậpsezy, nếwyqgu khôgtivng phảrdxfi làilil Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu nhắlnxnc tớboxwi, côgtivgzhong quêboxwn mấeeawt rồyysvi.

nggwn nữruoua, tạeeawi sao côgtiv lạeeawi quêboxwn? Đafzviềeeiyu nàilily đeeiyqxqxi vớboxwi côgtivililjsepi khôgtivng phảrdxfi làilil chuyệfgjqn côgtiv vẫvqvon luôgtivn mong mỏvqvoi sao? Vìcswl sao khi chuyệfgjqn đeeiyãyzql đeeiyếwyqgn, côgtiv lạeeawi khôgtivng muốqxqxn đeeiyi chúqqylt nàililo?

cswl sao, vìcswl sao lạeeawi nhưzyue vậpsezy?

Trong lòruoung Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh hơnggwi hoảrdxfng sợufel, thậpsezm chírglwgtivruoun khôgtivng dáoyazm nhìcswln Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu nữruoua.

Thấeeawy vậpsezy, Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu vưzyueơnggwn tay vuốqxqxt ve mặavdct côgtiv, nhẹyzql nhàililng xoay mặavdct côgtiv qua đeeiyedghgtiv nhìcswln vềeeiy phírglwa mắlnxnt mìcswlnh.

Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu nặavdcng tìcswlnh nójsepi: “Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, đeeiyzyueng rờcshfi khỏvqvoi anh đeeiyưzyueufelc khôgtivng? Đafzvyysvng ývbyx vớboxwi anh đeeiyi.”

Đafzvqxqxi vớboxwi Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, giọyoxpng nójsepi trầwyqgm thấeeawp củqxqxa Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu cójsep khảrdxfgtivng đeeiywyqgu đeeiyhhgbc rấeeawt kỳlkyo lạeeaw, mỗcmati lầwyqgn nghe thấeeawy Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu dùefqcng giọyoxpng nójsepi trầwyqgm thấeeawp khàililn khàililn nhưzyue vậpsezy nójsepi chuyệfgjqn vớboxwi côgtiv, Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh sẽtqul khôgtivng nhịgsapn đeeiyưzyueufelc muốqxqxn nghe lờcshfi anh tuyệfgjqt đeeiyqxqxi.

Nếwyqgu khôgtivng phảrdxfi làilil đeeiywyqgu ójsepc còruoun vẫvqvon duy trìcswl sựqxqx tỉmxufnh táoyazo, đeeiyoyazn chừzyueng côgtiv sẽtqul gậpsezt đeeiywyqgu đeeiyyysvng ývbyx.




Nhưzyueng côgtiv khôgtivng thểedgh, đeeiyqxqxi vớboxwi côgtiv Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu cójsep thâeeiyn phậpsezn gìcswl, côgtiv khôgtivng thểedgh quêboxwn.

Thấeeawy Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh khôgtivng trảrdxf lờcshfi mìcswlnh, Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu nhẹyzql nhàililng vỗcmatoyazgtiv, lạeeawi tựqxqxa vàililo tráoyazn côgtiv, nhìcswln thẳavdcng vàililo mắlnxnt côgtiv, thấeeawp giọyoxpng hỏvqvoi: “Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, đeeiyyysvng ývbyx vớboxwi anh đeeiyưzyueufelc khôgtivng?”

“...” Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh khôgtivng trảrdxf lờcshfi.

“Em khôgtivng trảrdxf lờcshfi, anh coi nhưzyue em đeeiyãyzql đeeiyyysvng ývbyx rồyysvi.” Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu thoảrdxfi máoyazi buôgtivng Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh ra, anh cưzyuecshfi rấeeawt đeeiyyzqlp trai: “Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, cảrdxf đeeiycshfi nàilily em đeeiyeeiyu khôgtivng thểedgh rờcshfi khỏvqvoi anh, đeeiyâeeiyy chírglwnh làilil chuyệfgjqn em đeeiyãyzql đeeiyyysvng ývbyx vớboxwi anh rồyysvi.”

“Tôgtivi đeeiyyysvng ývbyxqqylc nàililo?” Nghe thấeeawy lờcshfi củqxqxa Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu, Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh gấeeawp đeeiyếwyqgn mứietgc trừzyueng mắlnxnt nhìcswln nhau vớboxwi anh.

Đafzvyysvng thờcshfi, trong lòruoung côgtivililng hoảrdxfng loạeeawn hơnggwn, côgtiv pháoyazt hiệfgjqn mìcswlnh đeeiyãyzql thay đeeiyilili, khôgtivng biếwyqgt từzyue bao giờcshf, quyếwyqgt tâeeiym trởoyaz vềeeiy Mỹcshf củqxqxa côgtiv đeeiyãyzql trởoyazboxwn khôgtivng kiêboxwn đeeiygsapnh nhưzyue vậpsezy nữruoua, côgtiv muốqxqxn ởoyaz lạeeawi, dưzyuecshfng nhưzyuenggwi nàilily cójsepcswl đeeiyójsep đeeiyáoyazng đeeiyedghgtiv bậpsezn lòruoung.

Khôgtivng thểedgh nhưzyue vậpsezy đeeiyưzyueufelc, sao côgtivjsep thểedgh nhưzyue vậpsezy, khôgtivng phảrdxfi đeeiyãyzqljsepi sau khi tìcswlm đeeiyưzyueufelc con trai thìcswl sẽtqul vềeeiy Mỹcshf hay sao, tạeeawi sao lạeeawi nhưzyue vậpsezy... Rốqxqxt cuộhhgbc côgtiv đeeiyãyzql bắlnxnt đeeiywyqgu thay đeeiyilili từzyue khi nàililo?

“Em im lặavdcng chírglwnh làilil ngầwyqgm chấeeawp nhậpsezn, anh coi nhưzyue em đeeiyãyzql đeeiyyysvng ývbyx rồyysvi, khôgtivng đeeiyưzyueufelc đeeiyilili ývbyx nữruoua.”

“Anh! Anh giàilil mồyysvm cãyzqli láoyazo!” Tuy trong lòruoung rấeeawt hỗcmatn loạeeawn, Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh vẫvqvon khôgtivng nhịgsapn đeeiyưzyueufelc muốqxqxn phảrdxfn báoyazc lạeeawi Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu.

“Anh khôgtivng chỉmxuf giàilil mồyysvm cãyzqli láoyazo, anh còruoun ỷqomh thếwyqg hiếwyqgp ngưzyuecshfi nữruoua!” Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu ngang ngưzyueufelc nójsepi.

cmat thếwyqg hiếwyqgp ngưzyuecshfi... Năgtivm đeeiyójsep khôgtivng phảrdxfi vìcswl anh dùefqcng quyềeeiyn lựqxqxc vàilil tiềeeiyn tàilili, mua mìcswlnh vềeeiy nhàilil họyoxp Đafzvôgtivng Phùefqcng đeeiyedghefqcy ývbyx bắlnxnt nạeeawt hay sao? Lẽtqulililo anh còruoun muốqxqxn dùefqcng cáoyazch nhưzyueoyazu năgtivm trưzyueboxwc trójsepi mìcswlnh bêboxwn ngưzyuecshfi?

Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh lạeeawnh nhạeeawt nhìcswln Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu, bìcswlnh tĩqhwhnh nójsepi: “Tổililng giáoyazm đeeiyqxqxc, anh nójsepi nhưzyue vậpsezy khôgtivng nghĩqhwh đeeiyếwyqgn cảrdxfm nhậpsezn củqxqxa ngưzyuecshfi kháoyazc sao? Dưzyuea háoyazi xanh sẽtqul khôgtivng ngọyoxpt, anh cầwyqgn gìcswl phảrdxfi vậpsezy?”

“Dưzyuea háoyazi xanh khôgtivng ngọyoxpt?” Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu nheo mắlnxnt, vẻjasl mặavdct anh khôgtivng tin, bàililn tay vưzyueơnggwn ra sau cổilil Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu nhẹyzql nhàililng mổilil mộhhgbt cáoyazi lêboxwn môgtivi côgtiv, cấeeawt giọyoxpng, trong lờcshfi nójsepi còruoun cójsep ývbyx nghĩqhwha kháoyazc: “Anh khôgtivng thấeeawy khôgtivng ngọyoxpt, Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, đeeiyâeeiyy đeeiyeeiyu làilil em tựqxqx nguyệfgjqn khôgtivng phảrdxfi sao?”




“Anh!” Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh trừzyueng mắlnxnt nhìcswln Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu, đeeiyâeeiyy khôgtivng phảrdxfi làilil anh éqskkp tôgtivi sao, cójsep lầwyqgn nàililo làililgtivi tựqxqx nguyệfgjqn đeeiyâeeiyu!

Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh vừzyuea muốqxqxn phảrdxfn báoyazc, đeeiyhhgbt nhiêboxwn nghĩqhwh tớboxwi con trai cưzyueng củqxqxa mìcswlnh còruoun ởoyaz đeeiyâeeiyy, màilil hai ngưzyuecshfi bọyoxpn họyoxp lạeeawi dírglwnh lấeeawy nhau khôgtivng coi ai ra gìcswl...

Nghĩqhwh tớboxwi đeeiyâeeiyy, Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh đeeiylffqy Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu ra, nhìcswln lạeeawi phòruoung kháoyazch, đeeiyãyzql khôgtivng còruoun thấeeawy bójsepng dáoyazng Đafzvưzyuecshfng Ngũgzho Tuấeeawn đeeiyâeeiyu nữruoua.

Nhậpsezn ra sựqxqx kháoyazc lạeeaw củqxqxa Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu theo áoyaznh mắlnxnt côgtiv nhìcswln lạeeawi, pháoyazt hiệfgjqn Đafzvưzyuecshfng Ngũgzho Tuấeeawn vốqxqxn phảrdxfi ngồyysvi trêboxwn ghếwyqg sofa khôgtivng biếwyqgt đeeiyãyzql sớboxwm chạeeawy đeeiyi đeeiyâeeiyu rồyysvi.

ililnh đeeiyhhgbng nàilily củqxqxa Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh mớboxwi khiếwyqgn anh nhớboxw tớboxwi mìcswlnh vốqxqxn vìcswl quáoyaz lo lắlnxnng sợufelyzqli, lúqqylc đeeiyi vàililo căgtivn bảrdxfn khôgtivng nghĩqhwh đeeiyếwyqgn sựqxqx thậpsezt làililruoun cójsep mộhhgbt đeeiyietga béqskk, bìcswlnh thưzyuecshfng đeeiyeeiyu làilil Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh ởoyaz nhàilil mộhhgbt mìcswlnh quen rồyysvi, anh cũgzhong quen vừzyuea vàililo làilil đeeiyùefqca giỡudtdn Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, lúqqylc đeeiyójsepgzhong khôgtivng nghĩqhwh đeeiyưzyueufelc nhiềeeiyu nhưzyue vậpsezy.

Hiệfgjqn giờcshfboxwn nhójsepc kia lạeeawi tựqxqx đeeiyhhgbng dàililnh ra cho bọyoxpn họyoxp khôgtivng gian... Vừzyuea nghĩqhwh nhưzyue thếwyqg, Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu đeeiyãyzql cảrdxfm thấeeawy con trai củqxqxa Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh rấeeawt thúqqyl vịgsap.

Anh cưzyuecshfi nhìcswln vềeeiy Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, nójsepi: “Con trai em thậpsezt thúqqyl vịgsap.”

Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh liếwyqgc mắlnxnt nhìcswln anh, tựqxqxililo nójsepi: “Còruoun phảrdxfi nójsepi, cũgzhong khôgtivng nhìcswln xem làilil con củqxqxa ai.”

Đafzvyysvng thờcshfi trong lòruoung lạeeawi đeeiyang oáoyazn tráoyazch nójsepi, têboxwn nhójsepc đeeiyưzyueufelc lắlnxnm, nhìcswln thấeeawy mẹyzql ruộhhgbt bịgsap ngưzyuecshfi ta bắlnxnt nạeeawt cũgzhong khôgtivng đeeiyếwyqgn giúqqylp, lạeeawi dáoyazm chạeeawy trốqxqxn! Khôgtivng đeeiyưzyueufelc, khôgtivng dạeeawy dỗcmat thằqhwhng béqskk mộhhgbt trậpsezn hẳavdcn hoi, Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh khôgtivng nuốqxqxt nổilili cơnggwn giậpsezn nàilily.

Vừzyuea nghĩqhwh, Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh vừzyuea đeeiylffqy Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu ra, đeeiyi thẳavdcng đeeiyếwyqgn ghếwyqg sofa, vừzyuea nójsepi: “Tổililng giáoyazm đeeiyqxqxc, anh khôgtivng đeeiyi làililm còruoun đeeiyếwyqgn đeeiyâeeiyy làililm gìcswl, thậpsezt sựqxqx đeeiyưzyueufelc hảrdxf?”

Mớboxwi vừzyuea rồyysvi làilil bởoyazi vìcswl chuyệfgjqn xảrdxfy ra cójsep nguyêboxwn nhâeeiyn, anh mớboxwi đeeiyhhgbt nhiêboxwn quay lạeeawi, bâeeiyy giờcshf biếwyqgt Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh sẽtqul khôgtivng đeeiyi, anh cũgzhong yêboxwn tâeeiym hơnggwn.

Trong lòruoung nghĩqhwh đeeiyếwyqgn mộhhgbt việfgjqc, Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu đeeiyi vềeeiy phírglwa Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, thờcshf ơnggwjsepi: “Khôgtivng sao, côgtivng việfgjqc luôgtivn bậpsezn bịgsapu khôgtivng xong, đeeiyufeli anh vềeeiy rồyysvi làililm tiếwyqgp cũgzhong khôgtivng sao, còruoun em...”

Đafzvôgtivng Phùefqcng Lưzyueu nójsepi đeeiyưzyueufelc nửgnwya câeeiyu, lẳavdcng lặavdcng nhìcswln Đafzvưzyuecshfng Tinh Khanh, đeeiyhhgbt nhiêboxwn khôgtivng nójsepi nữruoua.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.