Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 255 : Cục cưng là vua biết tuốt

    trước sau   
xbys lẽyhce Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin chíxkqdnh làpnhx vua biếdttxt tuốrrdjt, biếdttxt trưrsnmvhinc sau nàpnhxy nêniphn mớvhini nhậendkn nhầwolqm anh làpnhx bốrrdj.

Nghe đcaloưrsnmumxgc lờwolqi nóxbysi chếdttx giễwcofu củwcofa Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu, Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh hừlavr mộrvpat tiếdttxng, trong lòyuhrng thầwolqm mắlwoqng anh làpnhx bốrrdj thằrrdjng béxkpdpnhx lạlavri khôniphng cóxbys tráiojlch nhiệucvsm, ngoàpnhxi miệucvsng lạlavri nóxbysi: “Đlwoqúglbdng vậendky, cho dùgbri con trai cưrsnmng củwcofa tôniphi khôniphng cóxbys bốrrdj, nhưrsnmng tôniphi vẫphwon cóxbys thểwolq đcalowolqxbys sốrrdjng vui vẻyhon khỏkvvke mạlavrnh, vìumos vậendky anh đcalolavrng coi thưrsnmwolqng phụbsvc nữooox, cũttgqng đcalolavrng dùgbring áiojlnh mắlwoqt khinh miệucvst nàpnhxy nhìumosn tôniphi.”

“Đlwoqlavrng nhìumosn mẹwdzp nhưrsnm vậendky, mẹwdzp rấhmyit giỏkvvki đcaloóxbys.”

Nghe thấhmyiy giọykiong đcaloiệucvsu mèglbdo khen mèglbdo dàpnhxi đcaloniphi củwcofa Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh, Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin vàpnhx Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu đcalocalou khôniphng nhịrjkfn đcaloưrsnmumxgc cưrsnmwolqi thầwolqm trong bụbsvcng, hai ngưrsnmwolqi bọykion họykio đcalocalou biếdttxt, trong côniphng việucvsc, Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh rấhmyit chịrjkfu khóxbys nhưrsnmng trong cuộrvpac sốrrdjng thìumos lạlavri hơcjbxi ngốrrdjc.

Đlwoqiềcalou nàpnhxy Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin rấhmyit rõsetp, từlavr nhỏkvvk đcaloếdttxn lớvhinn, nóxbysi mẹwdzp chăcphmm sóxbysc thằrrdjng béxkpd, khôniphng bằrrdjng nóxbysi thằrrdjng béxkpd chăcphmm sóxbysc cho mẹwdzp thìumoscjbxn.

Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu cưrsnmwolqi khôniphng nóxbysi, anh vưrsnmơcjbxn tay sờwolq đcalowolqu Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin, vẻyhon mặdttxt sâxkqdu xa nóxbysi: “Lạlavri nóxbysi, cháiojlu còyuhrn nhớvhin chuyệucvsn lúglbdc trưrsnmvhinc đcaloếdttxn côniphng ty chúglbd khôniphng?”




Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu nóxbysi vớvhini Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin, Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin nghe lờwolqi anh nóxbysi, khôniphng nhịrjkfn đcaloưrsnmumxgc mừlavrng thầwolqm trong lòyuhrng, thằrrdjng béxkpdyuhrn tưrsnmpnhxng ngưrsnmwolqi bốrrdjpnhxy củwcofa mìumosnh trờwolqi sinh tríxkqd nhớvhin khôniphng tốrrdjt, khôniphng chỉyhce quêniphn chuyệucvsn sáiojlu năcphmm trưrsnmvhinc màpnhxyuhrn quêniphn luôniphn cảvjnh chuyệucvsn mớvhini xảvjnhy ra khôniphng lâxkqdu.

Tuy trong lòyuhrng vui vẻyhon nhưrsnmng Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin vẫphwon mang vẻyhon mặdttxt đcaloơcjbxn thuầwolqn, chớvhinp chớvhinp đcaloôniphi mắlwoqt to tròyuhrn nhìumosn Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu, ngâxkqdy thơcjbxxbysi: “Nhớvhinlavr, cháiojlu còyuhrn nhớvhin chuyệucvsn chúglbd mờwolqi cháiojlu đcaloi ăcphmn, móxbysn ăcphmn ởpnhx đcaloóxbys kháiojl ngon.”

Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin thậendkt sựrjkf thểwolq hiệucvsn ra néxkpdt bẩrsnmm sinh chỉyhce biếdttxt ăcphmn củwcofa trẻyhon con, Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu cưrsnmwolqi thoảvjnhi máiojli, bàpnhxn tay to củwcofa anh đcalodttxt lêniphn đcalowolqu Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin, thấhmyip giọykiong nóxbysi: “Vậendky cháiojlu còyuhrn nhớvhin... chuyệucvsn đcaloãuzbh nhậendkn chúglbdpnhx bốrrdj khôniphng?”

Lờwolqi nàpnhxy vừlavra nóxbysi ra đcaloãuzbhpnhxm Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh ngồnczsi bêniphn cạlavrnh kinh ngạlavrc, căcphmng thẳukmeng nhìumosn Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu.

Từlavr vởpnhx kịrjkfch củwcofa Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu, côniph sợumxg Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu sẽyhce nhậendkn ra Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin, trưrsnmvhinc tiêniphn khôniphng nóxbysi đcaloếdttxn chuyệucvsn cóxbys nhậendkn ra làpnhx con trai mìumosnh hay khôniphng, chuyệucvsn nàpnhxy chỉyhce cầwolqn côniphxbys chếdttxt cũttgqng khôniphng thừlavra nhậendkn, Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu cũttgqng hếdttxt cáiojlch vớvhini côniph.

Nhưrsnmng sựrjkf thậendkt trưrsnmvhinc kia Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin đcaloãuzbh từlavrng đcaloếdttxn côniphng ty củwcofa Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu nàpnhxy vẫphwon rấhmyit khóxbys giảvjnhi thíxkqdch rõsetp.

Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin đcaloang đcalolwoqc ýwdzp, thằrrdjng béxkpdrsnmwolqi nghịrjkfch ngợumxgm: “Đlwoqóxbyspnhxumos...”

“Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin!” Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh sợumxg Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin làpnhxm lộrvpa chuyệucvsn, vộrvpai vàpnhxng lêniphn tiếdttxng ngăcphmn thằrrdjng béxkpd lạlavri: “Khôniphng phảvjnhi con vẫphwon luôniphn nóxbysi muốrrdjn ăcphmn sủwcofi cảvjnho trong nưrsnmvhinc sao, đcaloumxgi láiojlt nữoooxa mẹwdzp dẫphwon con đcaloi ăcphmn.”

Đlwoqâxkqdy đcaloãuzbhpnhx lầwolqn thứafrz hai Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh ngắlwoqt lờwolqi Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin rồnczsi, khôniphng khỏkvvki khiếdttxn Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu nhíxkqdu màpnhxy, anh khóxbys hiểwolqu nhìumosn Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh, hỏkvvki: “Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh, sao em khôniphng đcalowolq thằrrdjng béxkpdxbysi tiếdttxp? Lẽyhcepnhxo cóxbysumos khôniphng thểwolq đcalowolq anh biếdttxt hay sao?”

Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh nhìumosn thẳukmeng vàpnhxo mắlwoqt Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu, trong lòyuhrng côniphniphgbring hoảvjnhng sợumxg, tráiojli tim lạlavri bấhmyit lựrjkfc đcaloendkp thìumosnh thịrjkfch, rấhmyit sợumxgcjbx ýwdzp mộrvpat chúglbdt làpnhx lộrvpa sựrjkf chộrvpat dạlavr củwcofa mìumosnh ra ngoàpnhxi.

Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh nuốrrdjt nưrsnmvhinc bọykiot, trong lòyuhrng cốrrdj gắlwoqng duy trìumos trấhmyin tĩkqhjnh, vẻyhon mặdttxt xấhmyiu hổcxxr: “Làpnhx nhưrsnm thếdttxpnhxy, cóxbys lẽyhcepnhx bốrrdj ruộrvpat củwcofa thằrrdjng béxkpdxbyscjbxi giốrrdjng anh, vìumos vậendky hôniphm đcaloóxbys mớvhini chạlavry đcaloếdttxn náiojlo loạlavrn ởpnhxniphng ty anh. Chuyệucvsn nàpnhxy em đcaloãuzbh tráiojlch nóxbys rồnczsi, đcalolavrng hỏkvvki nữoooxa nhéxkpd.”

“Thếdttx àpnhx?” Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu nheo mắlwoqt, vẻyhon mặdttxt bíxkqd hiểwolqm khiếdttxn ngưrsnmwolqi ta khôniphng nhìumosn ra suy nghĩkqhj củwcofa anh.

Mộrvpat lúglbdc lâxkqdu sau, anh mớvhini cưrsnmwolqi nhạlavrt mộrvpat tiếdttxng: “Nếdttxu đcaloãuzbh nhưrsnm vậendky, em nóxbysi thếdttxpnhxo thìumos nhưrsnm thếdttxhmyiy, nhưrsnmng... khôniphng phảvjnhi trưrsnmvhinc kia em nóxbysi đcaloóxbyspnhx con trai củwcofa bạlavrn em hay sao, Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh, khôniphng phảvjnhi em cóxbys chuyệucvsn gìumos giấhmyiu anh đcalohmyiy chứafrz?”




“Sao cóxbys thểwolq nhưrsnm vậendky đcaloưrsnmumxgc.” Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh càpnhxng chộrvpat dạlavrcjbxn, côniph thậendkm chíxkqdyuhrn khôniphng dáiojlm nhìumosn thẳukmeng vàpnhxo mắlwoqt Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu: “Sởpnhxkqhj em nóxbysi nhưrsnm vậendky làpnhxumos khôniphng muốrrdjn anh hiểwolqu lầwolqm, anh nghĩkqhjpnhx xem, nếdttxu em nóxbysi rồnczsi thìumos anh cóxbys phảvjnhi nhớvhin em nhưrsnm vậendky khôniphng...”

“Àrabw? Anh cóxbys thểwolq hiểwolqu lầwolqm cáiojli gìumos?” Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu nhìumosn chằrrdjm chằrrdjm Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh, hỏkvvki sâxkqdu xa.

“...” Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh nóxbysi khôniphng ra lờwolqi, đcalonczsng thờwolqi thầwolqm mắlwoqng trong lòyuhrng, anh tưrsnmpnhxng anh làpnhxrsnmwolqi vạlavrn câxkqdu hỏkvvki vìumos sao hay sao! Lấhmyiy đcaloâxkqdu ra nhiềcalou câxkqdu hỏkvvki nhưrsnm vậendky!

“Mẹwdzp, chúglbd, hai ngưrsnmwolqi đcaloang khoe tìumosnh cảvjnhm trưrsnmvhinc mặdttxt Ngũttgq Tuấhmyin sao?”

Ngay khi Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh khôniphng biếdttxt nêniphn trảvjnh lờwolqi thếdttxpnhxo, cụbsvcc cưrsnmng Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin đcaloãuzbh pháiojlt huy kỹumoscphmng làpnhxm kỳkymx đcaloàpnhx cảvjnhn mũttgqi.

Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh bàpnhxy ra dáiojlng vẻyhon trẻyhon con dễwcof dạlavry nhìumosn vềcalo phíxkqda Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin, nghĩkqhj thầwolqm, thằrrdjng nhóxbysc kháiojl lắlwoqm, còyuhrn biếdttxt cứafrzu mẹwdzp con.

Lờwolqi củwcofa Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin khiếdttxn Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu nghe màpnhx bậendkt cưrsnmwolqi, anh nhìumosn vẻyhon mặdttxt đcaloơcjbxn thuầwolqn củwcofa Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin, biếdttxt dưrsnmvhini vẻyhon ngoàpnhxi hồnczsn nhiêniphn củwcofa thằrrdjng béxkpd, trong mắlwoqt còyuhrn cóxbys đcaloiềcalou gìumos kháiojlc, lậendkp tứafrzc cảvjnhm thấhmyiy thằrrdjng béxkpdpnhxy càpnhxng thúglbd vịrjkfcjbxn.

Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu khôniphng éxkpdp hỏkvvki Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh nữoooxa, anh sờwolq đcalowolqu Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin, cưrsnmwolqi nóxbysi: “Cháiojlu hiểwolqu thếdttxpnhxo làpnhx khoe tìumosnh cảvjnhm khôniphng?”

“Hiểwolqu ạlavr.” Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin chớvhinp đcaloôniphi mắlwoqt to củwcofa mìumosnh, cấhmyit giọykiong mềcalom mạlavri: “Khoe tìumosnh cảvjnhm chíxkqdnh làpnhx liếdttxc mắlwoqt đcaloưrsnma tìumosnh.”

Phụbsvct...

May màpnhxglbdc nàpnhxy Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh khôniphng uốrrdjng nưrsnmvhinc, nếdttxu khôniphng suýwdzpt chúglbdt nữoooxa đcaloãuzbh phun ra rồnczsi, têniphn nhóxbysc xấhmyiu xa lạlavri cóxbys thểwolqxbysi ra nhữoooxng lờwolqi nhưrsnm vậendky, cóxbys đcaloiềcalou suy nghĩkqhj kỹumos mộrvpat chúglbdt thìumos Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin nóxbysi cũttgqng khôniphng sai.

Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu vui mừlavrng gậendkt đcalowolqu, táiojln thưrsnmpnhxng nóxbysi: “Kháiojl lắlwoqm, đcaloâxkqdy làpnhx mẹwdzp dạlavry cháiojlu?”

“Khôniphng phảvjnhi.” Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin lắlwoqc cáiojli đcalowolqu nhỏkvvk: “Làpnhx chúglbdpnhxng xóxbysm dạlavry cháiojlu lúglbdc trưrsnmvhinc.”

“Ừxgje, sau nàpnhxy íxkqdt qua lạlavri vớvhini chúglbdpnhxy thôniphi, cẩrsnmn thậendkn làpnhxm hưrsnm cháiojlu.” Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu gậendkt đcalowolqu nóxbysi.

“Tạlavri sao phảvjnhi nghe lờwolqi chúglbd chứafrz? Mẹwdzpxbysi trừlavr lờwolqi củwcofa mẹwdzp ra thìumos lờwolqi củwcofa ai cũttgqng khôniphng thểwolq tin.” Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin vẫphwon bàpnhxy ra dáiojlng vẻyhon ngâxkqdy thơcjbx hồnczsn nhiêniphn.

Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh vừlavra nghe thấhmyiy thếdttx, suýwdzpt chúglbdt nữoooxa ngấhmyit xỉyhceu vìumos tứafrzc giậendkn, têniphn nhóxbysc đcaloưrsnmumxgc lắlwoqm, vừlavra rồnczsi côniphyuhrn khen thằrrdjng béxkpd, vừlavra quay đcalowolqu đcaloãuzbhrsnmvhinc tiếdttxng xấhmyiu vàpnhxo ngưrsnmwolqi rồnczsi.

Nghe vậendky, Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu ngẩrsnmng đcalowolqu nhìumosn Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh, lạlavri hỏkvvki Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin: “Vậendky thìumos phảvjnhi thếdttxpnhxo cháiojlu mớvhini nghe lờwolqi chúglbd?”

“Ừxgjem...” Đlwoqôniphi mắlwoqt nhỏkvvk củwcofa Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin chuyểwolqn đcalorvpang nhưrsnm đcaloang suy nghĩkqhj đcaloiềcalou gìumos, mộrvpat lúglbdc lâxkqdu sau, thằrrdjng béxkpd vui vẻyhonxbysi: “Trừlavr phi chúglbdpnhx bốrrdj cháiojlu, cháiojlu sẽyhce nghe lờwolqi chúglbd.”

xbysi xong tấhmyit cảvjnh nhữoooxng đcaloiềcalou nàpnhxy, Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin đcaloãuzbh chuẩrsnmn bịrjkf bịrjkf Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh đcaloáiojlnh cho mộrvpat trậendkn bấhmyit cứafrzglbdc nàpnhxo, hếdttxt cáiojlch rồnczsi, vìumosxbys thểwolq đcalowolq bốrrdjpnhx mẹwdzppnhxniphn nhau, thằrrdjng béxkpd khôniphng tiếdttxc gìumos hếdttxt, ngay cảvjnhiojli mạlavrng nhỏkvvkttgqng khôniphng cầwolqn nữoooxa!

Quảvjnh nhiêniphn, Đlwoqưrsnmwolqng Tinh Khanh vừlavra nghe thấhmyiy lờwolqi củwcofa Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin, quảvjnh quyếdttxt đcaloafrzng lêniphn, nhéxkpdo lỗvinl tai thằrrdjng béxkpd, quáiojlt: “Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin, con cóxbys biếdttxt mìumosnh đcaloang nóxbysi gìumos khôniphng!”

“Mẹwdzp... đcaloau...” Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin vộrvpai kêniphu đcaloau, đcaloôniphi mắlwoqt nưrsnmvhinc mắlwoqt lưrsnmng tròyuhrng vộrvpai vàpnhxng nhìumosn vềcalo phíxkqda Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu mong mộrvpat chúglbdt đcalonczsng tìumosnh.

Vốrrdjn Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu nghe thấhmyiy lờwolqi củwcofa Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin, đcalowolqu tiêniphn làpnhxcjbxi sửascung sốrrdjt, sau đcaloóxbys cảvjnhm thấhmyiy đcaloafrza béxkpdpnhxy quảvjnh thậendkt thúglbd vịrjkf, thấhmyiy áiojlnh mắlwoqt ra vẻyhon đcaloáiojlng thưrsnmơcjbxng củwcofa thằrrdjng béxkpd, Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu bậendkt cưrsnmwolqi.

Đlwoqôniphng Phùgbring Lưrsnmu đcaloưrsnma tay kéxkpdo tay Đlwoqưrsnmwolqng Ngũttgq Tuấhmyin, mởpnhx miệucvsng ngăcphmn cảvjnhn: “Đlwoqưrsnmumxgc rồnczsi, thằrrdjng béxkpd chỉyhcepnhx mộrvpat đcaloafrza trẻyhon thôniphi, khôniphng phảvjnhi lúglbdc nãuzbhy em nóxbysi Ngũttgq Tuấhmyin muốrrdjn ăcphmn sủwcofi cảvjnho trong nưrsnmvhinc sao, vừlavra hay anh biếdttxt mộrvpat tiệucvsm sủwcofi cảvjnho rấhmyit ngon, anh đcaloưrsnma hai mẹwdzp con đcaloi ăcphmn nhéxkpd.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.