Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 245 : Bí mật đằng sau cô ta

    trước sau   
Nếpybqu quảpteu thậohkvt làunrv nhưlifb vậohkvy, thìoupu ngưlifbakcai nàunrvy làunrvm nhưlifb vậohkvy vìoupu mụqjvhc đwisoínojnch gìoupu? Ngưlifbakcai nàunrvy tạakcao cho Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh mộjmgut cảpteum giáobuuc nhưlifb đwisoang cốobuu hếpybqt sứlxvic khôtdneng đwisoojad ngưlifbakcai kháobuuc tìoupum đwisoưlifbzhjec Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh vậohkvy...

oupu sao lạakcai thếpybq?

Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh khôtdneng nghĩktmp ra, tìoupunh hìoupunh hiệgnryn nay khôtdneng cho phécufyp anh ta tốobuun quáobuu nhiềvyiku tântzwm tưlifb đwisoojad suy nghĩktmp nhữcjigng đwisoiềvyiku kháobuuc, nếpybqu khôtdneng... sẽejfaunrvm lộjmgu sựepkg thậohkvt trưlifbgnryc mặmuojt Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu.

Đaxkaãueexbwrr ngưlifbakcai cốobuu gắsvrdng bàunrvy ra cụqjvhc diệgnryn nhưlifb vậohkvy, thìoupu anh ta cứlxvi tiếpybqp bưlifbgnryc theo cụqjvhc diệgnryn củeolta ngưlifbakcai nàunrvy thôtdnei, vậohkvy cũdhvdng bớgnryt khiếpybqn anh ta phảpteui lo lắsvrdng thêieppm mộjmgut chuyệgnryn, khôtdneng cầrrokn lo lắsvrdng Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu biếpybqt chuyệgnryn củeolta Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh xong thìoupubwrr thểojad pháobuut bệgnrynh mấdhvdt.

Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh hơxyzvi trầrrokm ngântzwm mộjmgut láobuut, anh ta lắsvrdc đwisorroku nóbwrri: “Tôtdnei khôtdneng biếpybqt, nărfccm đwisoóbwrrtdnei cũdhvdng quen Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh lúlifbc ởakca Mỹsuvq, còzgtvn vềvyik chuyệgnryn củeolta côtdnedhvdy, tôtdnei cũdhvdng khôtdneng cốobuu ýldtz đwisoi thărfccm dòzgtv, nêieppn khôtdneng biếpybqt...”

“Vậohkvy sao...” Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu tỏlpat vẻeiqu tiếpybqc nuốobuui, thấdhvdy vậohkvy, Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh khôtdneng nhịxenln đwisoưlifbzhjec chếpybq giễwxnpu anh.




“Sao, lẽejfaunrvo cậohkvu thínojnch Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh? Lầrrokn đwisorroku tiêieppn thấdhvdy cậohkvu đwisoojad ýldtz chuyệgnryn củeolta ngưlifbakcai phụqjvh nữcjig kháobuuc nhưlifb vậohkvy đwisoóbwrr.”

“Đaxkaúlifbng thìoupu sao nàunrvo?” Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu nheo mắsvrdt, tỏlpat vẻeiqu kiêieppu ngạakcao: “Tôtdnei thínojnch côtdnedhvdy đwisodhvdy... Cóbwrr đwisoiềvyiku, lúlifbc trưlifbgnryc nhìoupun thấdhvdy cậohkvu ởakcaieppn côtdnedhvdy, chắsvrdc cậohkvu vớgnryi côtdnedhvdy khôtdneng cóbwrr quan hệgnryoupu chứlxvi?”

Thấdhvdy Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu lôtdnei kécufyo thùhjgh hậohkvn đwisoếpybqn chỗcohfoupunh, Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh nhanh chóbwrrng lắsvrdc đwisorroku phủeolti sạakcach: “Khôtdneng cóbwrr chuyệgnryn nàunrvy đwisoântzwu, lầrrokn trưlifbgnryc gặmuojp tôtdnei đwisoãueexbwrri vớgnryi cậohkvu rồtgnri, tôtdnei vàunrvtdnedhvdy chỉktmpunrv bạakcan bèrrokoupunh thưlifbakcang, khôtdneng phảpteui làunrv kiểojadu quan hệgnry đwisoóbwrr.”

Đaxkatgnrng thờakcai, Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh cũdhvdng cưlifbakcai vui vẻeiqu trong lòzgtvng, nãueexo Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu vốobuun đwisoơxyzv nhưlifb khúlifbc gỗcohf, rốobuut cuộjmguc cũdhvdng đwisoãueex thôtdneng suốobuut rồtgnri, nếpybqu anh đwisoãueex bằqjtlng lòzgtvng thừsemfa nhậohkvn mìoupunh thínojnch Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh thìoupu khôtdneng lântzwu nữcjiga bọmnmcn họmnmc sẽejfazgtva hợzhjep lạakcai thôtdnei.

Nghe thấdhvdy lờakcai Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh nóbwrri, Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu thoảpteuueexn gậohkvt đwisorroku: “Khôtdneng cóbwrr thìoupu tốobuut, nếpybqu cậohkvu thựepkgc sựepkg thínojnch côtdnedhvdy, thìoupu cho dùhjgh cậohkvu làunrv anh em củeolta tôtdnei, tôtdnei cũdhvdng sẽejfa khôtdneng nưlifbơxyzvng tay đwisoântzwu.”

“Khôtdneng cóbwrr khôtdneng cóbwrr.” Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh vộjmgui vãueex xua tay, nóbwrri đwisoếpybqn ngưlifbakcai mìoupunh thínojnch, trong đwisorroku anh ta khôtdneng biếpybqt vìoupu sao lạakcai nhớgnry đwisoếpybqn ngưlifbakcai kia, ýldtz nghĩktmp trong đwisorroku anh ta chợzhjet lóbwrre lêieppn, đwisojmgut nhiêieppn nghĩktmp tớgnryi mộjmgut vấdhvdn đwisovyikunrvo đwisoóbwrr: “Nóbwrri ra thìoupu, cậohkvu nghiêieppm túlifbc hay chỉktmp vui đwisoùhjgha vớgnryi Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh thôtdnei? Tôtdnei cảpteum thấdhvdy phínojna Doãueexn Thu Ngọmnmcc khôtdneng dễwxnp qua đwisoưlifbzhjec đwisoântzwu...”

“Đaxkaưlifbơxyzvng nhiêieppn làunrv nghiêieppm túlifbc, tôtdnei giốobuung ngưlifbakcai thínojnch lấdhvdy chuyệgnryn tìoupunh cảpteum ra đwisoùhjgha sao?” Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu chớgnryp mắsvrdt, nóbwrri vớgnryi giọmnmcng cóbwrr vẻeiqu khôtdneng vui: “Còzgtvn vềvyik phínojna Doãueexn Thu Ngọmnmcc... tôtdnei sẽejfaoupum cơxyzv hộjmgui nóbwrri rõqjvh vớgnryi côtdne ta.”

“Hy vọmnmcng làunrv vậohkvy.” Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh cóbwrr vẻeiqu miễwxnpn cưlifbirpfng bảpteuo.

Khôtdneng còzgtvn đwisovyikunrvi đwisoobuui lậohkvp nhau nhưlifb vừsemfa rồtgnri, hai ngưlifbakcai lạakcai trởakca vềvyik trạakcang tháobuui nóbwrri chuyệgnryn phiếpybqm thôtdneng thưlifbakcang, bắsvrdt đwisorroku trêieppu chọmnmcc nóbwrri đwisoùhjgha vớgnryi nhau.

Hai ngưlifbakcai tròzgtv chuyệgnryn mộjmgut láobuut, Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh tỏlpat vẻeiqubwrr việgnryc phảpteui đwisoi trưlifbgnryc, Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu ngărfccn anh ta lạakcai, thoáobuung khôtdneng vui nóbwrri: “Đaxkazhjei đwisoãueex, tôtdnei cũdhvdng muốobuun ra việgnryn.”

Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh nhìoupun anh ngạakcac nhiêieppn, hỏlpati: “Hôtdnem qua cậohkvu vừsemfa mớgnryi vàunrvo, khôtdneng ởakca trong việgnryn mộjmgut ngàunrvy đwisoãueex sao?”

“Khôtdneng đwisoưlifbzhjec.” Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu khôtdneng nóbwrri gìoupulifbt ốobuung kim treo trêieppn mu bàunrvn tay ra, nóbwrri vớgnryi vẻeiqu khôtdneng đwisoojad ýldtz chúlifbt nàunrvo: “Cũdhvdng khôtdneng phảpteui làunrv vấdhvdn đwisovyikoupu to táobuut, bệgnrynh vặmuojt kiểojadu nàunrvy cầrrokn nằqjtlm việgnryn sao?”

bwrri rồtgnri, đwisolxving lêieppn mặmuojc quầrrokn áobuuo chuẩxxysn bịxenl rờakcai đwisoi cùhjghng Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh.




Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh cóbwrr ngărfccn cũdhvdng khôtdneng ngărfccn đwisoưlifbzhjec, khôtdneng thểojadunrvm gìoupu kháobuuc hơxyzvn làunrv bấdhvdt đwisosvrdc dĩktmp nhìoupun anh thay quầrrokn áobuuo, nhắsvrdc nhởakca: “Cậohkvu khôtdneng nghỉktmp ngơxyzvi cho khỏlpate thậohkvt ra cũdhvdng khôtdneng sao cảpteu... Chỉktmpunrv, vềvyik sau cậohkvu cầrrokn phảpteui cựepkgc kỳfkhs chúlifb ýldtz, khôtdneng thểojad cốobuu gắsvrdng écufyp buộjmguc đwisoojad nhớgnry lạakcai đwisooạakcan kýldtzlxvic bịxenl thiếpybqu sóbwrrt, nếpybqu khôtdneng... lầrrokn sau cậohkvu còzgtvn cóbwrr thểojadzgtvn sốobuung màunrv nhìoupun thấdhvdy tôtdnei khôtdneng, cũdhvdng khôtdneng nóbwrri trưlifbgnryc đwisoưlifbzhjec đwisoântzwu.”

Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu tựepkg tin cưlifbakcai nóbwrri: “Yêieppn tântzwm đwisoi, tôtdnei phúlifbc lớgnryn mạakcang lớgnryn lắsvrdm.”

Thấdhvdy Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu cărfccn bảpteun khôtdneng nghe lờakcai anh ta nóbwrri, Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh lắsvrdc đwisorroku bấdhvdt đwisosvrdc dĩktmp, từsemf trưlifbgnryc đwisoếpybqn nay Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu đwisovyiku làunrvm theo ýldtzoupunh, muốobuun thuyếpybqt phụqjvhc anh, khôtdneng phảpteui chuyệgnryn khóbwrroupunh thưlifbakcang đwisoântzwu. Khôtdneng khuyêieppn đwisoưlifbzhjec, Nam Cưlifbakcang Thịxenlnh cũdhvdng chẳjwmwng khuyêieppn nữcjiga.

Đaxkazhjei Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu thay quầrrokn áobuuo xong, bọmnmcn họmnmchjghng rờakcai khỏlpati bệgnrynh việgnryn.

...

Sau khi Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh vềvyik đwisoếpybqn nhàunrv, cảpteu ngưlifbakcai cảpteum giáobuuc uểojad oảpteui, cũdhvdng có lẽ là do đwisoêieppm qua quáobuurfccng thẳjwmwng, nêieppn bântzwy giờakcaoupunh tĩktmpnh lạakcai, lạakcai thấdhvdy mệgnryt chếpybqt đwisoi đwisoưlifbzhjec.

Tắsvrdm rửepkga xong, Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh nằqjtlm lêieppn giưlifbakcang ngủeolt, đwisozhjei lúlifbc côtdne tỉktmpnh lạakcai đwisoãueexunrv buổeiqui tốobuui, côtdne nghiêieppng đwisorroku nhìoupun vềvyik mộjmgut bêieppn, pháobuut hiệgnryn ra màunrvn hìoupunh máobuuy tínojnnh củeolta mìoupunh đwisoang sáobuung.

Đaxkaưlifbakcang Ngũdhvd Tuấdhvdn cóbwrr việgnryc muốobuun tìoupum côtdne sao?

Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh vàunrvo toilet rửepkga mặmuojt, lúlifbc bưlifbgnryc tớgnryi trưlifbgnryc máobuuy tínojnnh, nhìoupun thấdhvdy nụqjvhlifbakcai đwisosvrdc chínojn kia củeolta Đaxkaưlifbakcang Ngũdhvd Tuấdhvdn, thằqjtlng bécufylifbakcai xấdhvdu xa nóbwrri: “Mẹukzb, hôtdnem qua đwisoi làunrvm cảpteum giáobuuc thếpybqunrvo ạakca, cóbwrr phảpteui khôtdneng cóbwrr ai dáobuum nóbwrri xấdhvdu sau lưlifbng mẹukzb nữcjiga khôtdneng?”

Nghĩktmp đwisoếpybqn nhữcjigng lờakcai nóbwrri khóbwrr hiểojadu hôtdnem trưlifbgnryc Doãueexn Thu Ngọmnmcc nóbwrri vớgnryi côtdne, đwisorroku óbwrrc Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh nảpteuy sốobuu cựepkgc nhanh, côtdne mởakca to mắsvrdt lưlifbakcam con trai cụqjvhc cưlifbng củeolta mìoupunh, mặmuojt tỏlpat vẻeiqu thẳjwmwng thắsvrdn sẽejfa đwisoưlifbzhjec khoan hồtgnrng chốobuung cựepkg sẽejfa bịxenl nghiêieppm trịxenlunrv hỏlpati:”Đaxkaưlifbakcang Ngũdhvd Tuấdhvdn, con hãueexy thàunrvnh thậohkvt nóbwrri cho mẹukzb biếpybqt, cóbwrr phảpteui con làunrvm gìoupu Doãueexn Thu Ngọmnmcc khôtdneng? Hôtdnem đwisoóbwrrtdne ta nóbwrri vớgnryi mẹukzb nhữcjigng lờakcai rấdhvdt kỳfkhs lạakca.”

Đaxkaưlifbakcang Ngũdhvd Tuấdhvdn cưlifbakcai rấdhvdt tựepkgunrvo, đwisoôtdnei mắsvrdt sáobuung long lanh kia cựepkgc giốobuung Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu, nóbwrri vớgnryi Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh rằqjtlng: “Ngoàunrvi con trai cụqjvhc cưlifbng củeolta mẹukzb ra tay giúlifbp mẹukzb thìoupuzgtvn cóbwrr thểojadunrv ai chứlxvi, mẹukzb, cóbwrr phảpteui mẹukzbunrvng thêieppm yêieppu con rồtgnri khôtdneng? Cóbwrr phảpteui mẹukzb rấdhvdt muốobuun thơxyzvm con khôtdneng?”

Nhìoupun vẻeiqu mặmuojt tưlifbơxyzvi cưlifbakcai tinh ranh củeolta Đaxkaưlifbakcang Ngũdhvd Tuấdhvdn, Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh tứlxvic giậohkvn nóbwrri rằqjtlng: “Đaxkasemfng cóbwrr giảpteu bộjmgu, nóbwrri mau, rốobuut cuộjmguc con làunrvm gìouputdne ta màunrv tựepkg nhiêieppn côtdne ta lạakcai dễwxnpunrvng bỏlpat qua cho mẹukzb nhưlifb vậohkvy.”

“Hínojnnojn...” Đaxkaưlifbakcang Ngũdhvd Tuấdhvdn cưlifbakcai rấdhvdt gian tráobuu: “Cũdhvdng khôtdneng cóbwrroupu, con chỉktmp gửepkgi ảpteunh côtdne ta vụqjvhng trộjmgum cho côtdne ta thôtdnei, cảpteunh cáobuuo côtdne ta nếpybqu còzgtvn dáobuum hãueexm hạakcai sau lưlifbng mẹukzb, con sẽejfa đwisoóbwrrng góbwrri tấdhvdt cảpteu đwisoobuung ảpteunh kia cho bốobuu thấdhvdy, cho côtdne ta khóbwrrc luôtdnen.”

“Vụqjvhng trộjmgum?” Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh sửepkgng sốobuut, vớgnryi chỉktmp sốobuu IQ củeolta Đaxkaưlifbakcang Ngũdhvd Tuấdhvdn, Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh trưlifbgnryc giờakca chưlifba từsemfng nghi ngờakca thằqjtlng bécufy sẽejfabwrri nhầrrokm.

Nhưlifbng lờakcai Đaxkaưlifbakcang Ngũdhvd Tuấdhvdn nóbwrri lúlifbc nàunrvy, khiếpybqn côtdne khôtdneng nhịxenln đwisoưlifbzhjec phảpteui nghi ngờakca, côtdne khôtdneng hiểojadu hỏlpati: “Con nóbwrri vụqjvhng trộjmgum, làunrvtdne ta hẹukzbn hòzgtv vớgnryi ngưlifbakcai đwisoàunrvn ôtdneng kháobuuc, hay làunrv...”

ntzwu nóbwrri sau cùhjghng Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh khôtdneng nóbwrri ra, dùhjgh sao đwisoobuui mặmuojt vớgnryi côtdneunrv con trai cụqjvhc cưlifbng chỉktmp mớgnryi hơxyzvn nărfccm tuổeiqui, cho dùhjgh thằqjtlng bécufy trưlifbakcang thàunrvnh sớgnrym, Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh cũdhvdng khôtdneng nêieppn nóbwrri nhữcjigng lờakcai đwisoóbwrr vớgnryi mộjmgut đwisolxvia bécufy.

Ngưlifbzhjec lạakcai Đaxkaưlifbakcang Ngũdhvd Tuấdhvdn lạakcai thẳjwmwng thắsvrdn hơxyzvn côtdne nhiềvyiku, nóbwrri thẳjwmwng: “Đaxkaúlifbng ạakca, mẹukzb đwisoobuun khôtdneng sai chúlifbt nàunrvo, chínojnnh làunrvobuui kiểojadu màunrv ngưlifbakcai lớgnryn hay gọmnmci làunrv, kiểojadu vậohkvn đwisojmgung chỉktmpbwrr nhữcjigng ngưlifbakcai lớgnryn mớgnryi cóbwrr thểojadunrvm ấdhvdy... ừsemfm, nóbwrri tụqjvhc mộjmgut chúlifbt, thìoupu gọmnmci làunrv... giao phốobuui?”

“Chớgnrybwrri bậohkvy bạakca!” Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh nổeiqui giậohkvn nóbwrri.

obuuch nóbwrri hoàunrvn toàunrvn khôtdneng che đwisoohkvy củeolta Đaxkaưlifbakcang Ngũdhvd Tuấdhvdn khiếpybqn Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh nghe màunrv đwisolpat mặmuojt, xem ra chỉktmp sốobuu IQ vàunrv EQ củeolta con trai cụqjvhc cưlifbng củeolta côtdne đwisovyiku đwisoãueex đwisoakcat tớgnryi mộjmgut bậohkvc kháobuuc rồtgnri, tiếpybqp tụqjvhc nhưlifb vậohkvy, vềvyik sau thằqjtlng bécufyunrvm sao cóbwrr thểojad chơxyzvi đwisoùhjgha vớgnryi nhữcjigng đwisolxvia trẻeiquoupunh thưlifbakcang đwisoưlifbzhjec nữcjiga.

Nghe thấdhvdy Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh quáobuut lớgnryn, khuôtdnen mặmuojt nhỏlpat nhắsvrdn củeolta Đaxkaưlifbakcang Ngũdhvd Tuấdhvdn chợzhjet thay đwisoeiqui, lộjmgu vẻeiqu đwisoáobuung thưlifbơxyzvng, nóbwrri rằqjtlng: “Ngưlifbakcai ta nóbwrri thậohkvt màunrv...”

Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh đwisoưlifbơxyzvng nhiêieppn biếpybqt làunrv thằqjtlng bécufybwrri thậohkvt... Chỉktmpunrv, tin nàunrvy quáobuu chấdhvdn đwisojmgung, Đaxkaưlifbakcang Tinh Khanh khôtdneng ngờakca, Doãueexn Thu Ngọmnmcc thântzwn làunrv vợzhje chưlifba cưlifbgnryi củeolta Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu màunrv lạakcai dáobuum đwisoi ra ngoàunrvi vụqjvhng trộjmgum, côtdne ta khôtdneng sợzhje bịxenl Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu pháobuut hiệgnryn sao.

Nhớgnry lạakcai bảpteun thântzwn mìoupunh sáobuuu nărfccm trưlifbgnryc chỉktmp cầrrokn đwisoi ra ngoàunrvi gặmuojp La Vinh Hiểojadn thôtdnei, đwisoãueex bịxenl Đaxkaôtdneng Phùhjghng Lưlifbu soi xécufyt cho khôtdneng chịxenlu nổeiqui rồtgnri.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.