Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 238 : Cậu yêu đông phùng lưu sao_

    trước sau   
Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh bấhmwct đacmkgmsec dĩqlcg nhìyhwyn Phưeyxsơtmcrng Minh: “Cậvsktu nónwovi dễxhnv nghe thậvsktt. Nhưeyxsng chuyệgjzyn đacmkâhbcju cónwov đacmkơtmcrn giảjnaln nhưeyxs vậvskty chứtmcr? Cậvsktu thửjbvl nghĩqlcg xem, nếnfweu cónwov mộdznwt ngưeyxsliani đacmkàksdnn ôiycing cảjnal ngàksdny đacmkbfcii xửjbvl tốbfcit vớnfwei cậvsktu nhưeyxs vậvskty, hơtmcrn nữnfwea còqegfn ôiycim ấhmwcp cậvsktu, cảjnal ngàksdny toàksdnn làksdnm mấhmwcy đacmkdznwng tábfznc thâhbcjn mậvsktt nhưeyxs ngưeyxsliani yêvsktu, cậvsktu cónwov thểuggh thoảjnali mábfzni đacmkưeyxsxzxbc khôiycing?”

“Chuyệgjzyn nàksdny...” Phưeyxsơtmcrng Minh thửjbvl đacmkhhaat mìyhwynh vàksdno trong tìyhwynh huốbfcing đacmkónwov, tídznwch cábfznch củuckba côiycihmwcy vốbfcin tùuzmfy tiệgjzyn, chơtmcri bờliani cùuzmfng đacmkàksdnn ôiycing lạbfzni rấhmwct cởaizni mởaizn, cho nêvsktn cảjnalm thấhmwcy khôiycing cónwov vấhmwcn đacmkcodwyhwy, lậvsktp tứtmcrc gậvsktt đacmkqwcuu: “Cũpsttng đacmkưeyxsxzxbc màksdn...”

nwovi xong, Phưeyxsơtmcrng Minh đacmkdznwt nhiêvsktn nghĩqlcg đacmkếnfwen Nam Cưeyxslianng Thịfntenh, côiycihmwcy tưeyxsaiznng tưeyxsxzxbng chuyệgjzyn giữnfwea Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh vàksdn Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu trởaizn thàksdnnh chuyệgjzyn củuckba côiycihmwcy vàksdn Nam Cưeyxslianng Thịfntenh, nghĩqlcg đacmkếnfwen cảjnalnh mộdznwt ngàksdny nàksdno đacmkónwov Nam Cưeyxslianng Thịfntenh đacmkdznwt nhiêvsktn nónwovi thídznwch côiycihmwcy, sau đacmkónwov đacmkbfcii xửjbvl thâhbcjn thiếnfwet vớnfwei côiycihmwcy nhưeyxs vậvskty, nhấhmwct đacmkfntenh làksdniycihmwcy sẽjrkh khôiycing đacmkónwovn nhậvsktn đacmkưeyxsxzxbc...

Cảjnalnh tưeyxsxzxbng kia nghĩqlcg thếnfweksdno cũpsttng cảjnalm thấhmwcy rấhmwct buồirinn nôiycin. Lúhmwcc nàksdny, Phưeyxsơtmcrng Minh mớnfwei lắgmsec đacmkqwcuu, kiêvsktn quyếnfwet nónwovi: “Khôiycing đacmkưeyxsxzxbc! Khôiycing thểuggh đacmkónwovn nhậvsktn, tuyệgjzyt đacmkbfcii khôiycing thểuggh đacmkónwovn nhậvsktn!”

Thấhmwcy Phưeyxsơtmcrng Minh cuốbfcii cùuzmfng cũpsttng cónwov thểuggh hiểugghu đacmkưeyxsxzxbc cảjnalm nhậvsktn củuckba mìyhwynh, Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh thởaiznksdni nónwovi: “Cậvsktu biếnfwet thếnfweksdn tốbfcit rồirini, mau nghĩqlcg kếnfwe cho tớnfwe đacmki, rốbfcit cuộdznwc tớnfwe phảjnali làksdnm thếnfweksdno?”

“Chuyệgjzyn nàksdny...” Phưeyxsơtmcrng Minh cũpsttng rấhmwct bốbfcii rốbfcii, côiyciqegf đacmkqwcuu bứtmcrt tai, cuốbfcii cùuzmfng mớnfwei đacmkưeyxsa ra mộdznwt chủuckb ýzchh cho Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh: “Hay làksdn cậvsktu cũpsttng đacmkbfcii xửjbvl tốbfcit vớnfwei anh ta, đacmkuggh cho anh ta kinh ngạbfznc mộdznwt phen, sau đacmkónwov lộdznw nguyêvsktn hìyhwynh? Tớnfwe thấhmwcy hiệgjzyn giờlian đacmkàksdnn ôiycing đacmkcodwu mắgmsec chung mộdznwt loạbfzni bệgjzynh, đacmkónwov chídznwnh làksdn khi theo đacmkuổvftvi ngưeyxsliani khábfznc thìyhwy đacmkcodwu rấhmwct cốbfci chấhmwcp, chuyệgjzyn gìyhwypsttng dábfznm làksdnm, nhưeyxsng khi bịfnte ngưeyxsliani khábfznc theo đacmkuổvftvi thìyhwy lậvsktp tứtmcrc mấhmwct hứtmcrng, chỉyhwy muốbfcin trábfznnh thậvsktt xa...”




Sau khi nghe xong, Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh bấhmwct đacmkgmsec dĩqlcgnwovi: “Cậvsktu đacmkưeyxsa ra chủuckb ýzchh ngu ngốbfcic gìyhwy vậvskty? Còqegfn cónwov kếnfwe khábfznc khôiycing?”

Bảjnalo côiyci chủuckb đacmkdznwng lấhmwcy lòqegfng Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu sao? Thửjbvleyxsaiznng tưeyxsxzxbng mộdznwt chúhmwct màksdn Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh đacmkãhhaa khôiycing cábfznch nàksdno chấhmwcp nhậvsktn nổvftvi, côiyci khôiycing thểugghksdnm việgjzyc trábfzni vớnfwei lưeyxsơtmcrng tâhbcjm củuckba mìyhwynh nhưeyxs thếnfwe đacmkưeyxsxzxbc... Bảjnalo côiyci chủuckb đacmkdznwng lấhmwcy lòqegfng kẻaizn thùuzmf củuckba mìyhwynh sao? Hừttsm, đacmkxzxbi kiếnfwep sau đacmki!

“Ừvftvm...” Phưeyxsơtmcrng Minh đacmkưeyxsa tay chốbfcing cằnwovm, ngẩvening đacmkqwcuu nhìyhwyn lêvsktn trầqwcun nhàksdn, nghĩqlcg ngợxzxbi mộdznwt lúhmwcc, sau đacmkónwovnwovi: “Khôiycing cónwov!”

“...” Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh khôiycing còqegfn gìyhwy đacmkugghnwovi.

Thìyhwy ra nónwovi ra hay khôiycing cũpsttng thếnfwe, Phưeyxsơtmcrng Minh đacmkúhmwcng làksdn khôiycing đacmkábfznng tin cậvskty, nếnfweu Phưeyxsơtmcrng Minh cónwov thểuggh nghĩqlcg ra kếnfwebfznch nàksdno hay ho thìyhwy chắgmsec lúhmwcc đacmkónwoviycipsttng giàksdn yếnfweu mấhmwct rồirini...

Thấhmwcy dábfznng vẻaizn thấhmwct vọtkqkng củuckba Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh, Phưeyxsơtmcrng Minh cónwov chúhmwct ábfzny nábfzny, côiycihmwcy đacmkfntenh cứtmcru vãhhaan mặhhaat mũpstti củuckba mìyhwynh: “Thậvsktt ra lờliani tớnfwenwovi cũpsttng khôiycing phảjnali làksdn khôiycing cónwovzchh, cậvsktu suy nghĩqlcgqlcg mộdznwt chúhmwct đacmki, khôiycing nónwovi đacmkếnfwen chuyệgjzyn anh ta cónwov đacmkábfzn cậvsktu khôiycing, nhưeyxsng nếnfweu Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu thậvsktt sựfjak thídznwch cậvsktu, cậvsktu lạbfzni đacmkbfcii xửjbvl tốbfcit vớnfwei anh ta thìyhwynwov khi anh ta sẽjrkhnwovi toàksdnn bộdznw chuyệgjzyn củuckba con trai cậvsktu cho cậvsktu biếnfwet...”

“Nhưeyxsng nếnfweu cậvsktu chậvsktm chạbfznp khôiycing dábfznm tiếnfwen lêvsktn, thìyhwy tấhmwct cảjnal sẽjrkh chẳdbkxng cónwovyhwy thay đacmkvftvi cảjnal, cậvsktu vẫpvcsn sẽjrkh bịfnte anh ta theo đacmkuổvftvi nhưeyxs vậvskty, màksdnqlcgnh viễxhnvn cũpsttng khôiycing tìyhwym đacmkưeyxsxzxbc con trai bảjnalo bốbfcii củuckba mìyhwynh...”

bfznch nónwovi nàksdny củuckba Phưeyxsơtmcrng Minh cũpsttng cónwovzchh, Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh nghĩqlcg ngợxzxbi mộdznwt chúhmwct, sau đacmkónwov do dựfjak gậvsktt đacmkqwcuu: “Đbfznưeyxsxzxbc, vậvskty tớnfwe vềcodw trưeyxsnfwec suy nghĩqlcgqlcg mộdznwt chúhmwct...”

“Ừvftvm, cậvsktu tựfjak quyếnfwet đacmkfntenh đacmki...”

Thấhmwcy mọtkqki chuyệgjzyn cuốbfcii cùuzmfng cũpsttng xửjbvlzchh xong, Phưeyxsơtmcrng Minh yêvsktn tâhbcjm tiếnfwep tụdezic ăxsgdn chábfzno, nhưeyxsng vừttsma ăxsgdn đacmkưeyxsxzxbc hai miếnfweng thìyhwy đacmkdznwt nhiêvsktn nhớnfwe tớnfwei đacmkiểugghm mấhmwcu chốbfcit củuckba sựfjak việgjzyc, côiycihmwcy nghiêvsktm túhmwcc hỏdznwi Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh: “Vìyhwy sao Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu lạbfzni đacmkdznwt nhiêvsktn tỏdznwyhwynh vớnfwei cậvsktu? Chẳdbkxng lẽjrkh sau khi mấhmwct trídznw nhớnfwe thìyhwydznwnh cábfznch anh ta thay đacmkvftvi, sau đacmkónwov nhìyhwyn trúhmwcng cậvsktu sao?”

“Tớnfwepsttng khôiycing biếnfwet nữnfwea...” Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh bấhmwct đacmkgmsec dĩqlcg nhúhmwcn vai: “Nhưeyxsng sau khi Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu mấhmwct trídznw nhớnfwe thìyhwy giốbfcing nhưeyxs biếnfwen thàksdnnh mộdznwt ngưeyxsliani khábfznc hoàksdnn toàksdnn vậvskty, khôiycing kiêvsktu ngạbfzno nhưeyxs trưeyxsnfwec đacmkâhbcjy nữnfwea, cũpsttng khôiycing khiếnfwen ngưeyxsliani khábfznc cảjnalm thấhmwcy xa cábfznch khónwov gầqwcun. Hiệgjzyn giờlian anh ta bớnfwet đacmki mộdznwt phầqwcun sábfznt khídznw, nhiềcodwu hơtmcrn vàksdni phầqwcun dịfnteu dàksdnng... Nếnfweu tớnfwe biếnfwet đacmkưeyxsxzxbc anh ta tỏdznwyhwynh vớnfwei tớnfweyhwyzchh do gìyhwy thìyhwy tốbfcit, ídznwt ra tớnfwepsttng biếnfwet đacmkưeyxsxzxbc anh ta cónwov thậvsktt sựfjak thídznwch tớnfwe khôiycing...”

“Ha ha! Cậvsktu đacmkttsmng nónwovi nữnfwea!” Phưeyxsơtmcrng Minh khoábfznt tay, cắgmset ngang lờliani Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh: “Chịfntebfzni àksdn, giọtkqkng đacmkiệgjzyu nónwovi chuyệgjzyn nàksdny củuckba cậvsktu cónwov chúhmwct khôiycing thídznwch hợxzxbp đacmkónwov! Sao tớnfwe nghe giốbfcing nhưeyxs cậvsktu thídznwch anh ta vậvskty? Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh, cậvsktu thàksdnnh thậvsktt nónwovi cho tớnfwe biếnfwet đacmki, cónwov phảjnali cậvsktu thídznwch Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu rồirini khôiycing?”

Biểugghu cảjnalm củuckba Phưeyxsơtmcrng Minh rấhmwct nghiêvsktm túhmwcc, ábfznnh mắgmset củuckba côiycihmwcy giốbfcing nhưeyxs muốbfcin nhìyhwyn thấhmwcu Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh.




Trong lòqegfng Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh chấhmwcn đacmkdznwng, côiyci bịfnte lờliani nónwovi củuckba Phưeyxsơtmcrng Minh dọtkqka sợxzxb...

iyci thídznwch Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu sao? Sao cónwov thểuggh chứtmcr?

eyxslianng nhưeyxs khôiycing cầqwcun nghĩqlcg ngợxzxbi, Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh lắgmsec đacmkqwcuu cưeyxsliani: “Phưeyxsơtmcrng Minh, cậvsktu đacmkttsmng nónwovi đacmkùuzmfa nữnfwea, sao tớnfwe lạbfzni thídznwch Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu đacmkưeyxsxzxbc? Anh ta làksdn kẻaizn thùuzmf giếnfwet cha củuckba tớnfwe đacmkónwov! Tớnfwe thídznwch ai cũpsttng đacmkưeyxsxzxbc, nhưeyxsng tớnfwe khôiycing thểugghksdno thídznwch Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu!”

“Cậvsktu nónwovi thậvsktt sao?” Biểugghu cảjnalm củuckba Phưeyxsơtmcrng Minh vẫpvcsn khôiycing buôiycing lỏdznwng chúhmwct nàksdno, côiycihmwcy chăxsgdm chúhmwc nhìyhwyn thẳdbkxng vàksdno mắgmset Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh, nghiêvsktm túhmwcc vôiyciuzmfng.

Biểugghu cảjnalm củuckba Phưeyxsơtmcrng Minh khiếnfwen Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh cónwov chúhmwct chộdznwt dạbfzn, côiyci giảjnal bộdznwyhwynh tĩqlcgnh, lớnfwen tiếnfweng nónwovi: “Đbfznưeyxsơtmcrng nhiêvsktn làksdn thậvsktt, tớnfwe lừttsma cậvsktu làksdnm gìyhwy? Nếnfweu tớnfwe muốbfcin lừttsma cậvsktu thìyhwy sao tớnfwe phảjnali kểuggh chuyệgjzyn Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu thídznwch tớnfwe cho cậvsktu nghe chứtmcr?”

Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh nónwovi rấhmwct cónwovzchh, Phưeyxsơtmcrng Minh nghi ngờlian nhìyhwyn côiyci mộdznwt lúhmwcc, sau đacmkónwov nửjbvla tin nửjbvla ngờlian, thu hồirini tầqwcum mắgmset lạbfzni, nghiêvsktm túhmwcc nónwovi: “Vậvskty thìyhwy tốbfcit, nếnfweu nhưeyxs tớnfwe phábfznt hiệgjzyn ra cậvsktu thídznwch Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu thìyhwy tớnfwe sẽjrkh cắgmset đacmktmcrt quan hệgjzy vớnfwei cậvsktu. Cậvsktu thídznwch ai cũpsttng đacmkưeyxsxzxbc, nhưeyxsng khôiycing thểuggh thídznwch têvsktn khốbfcin mấhmwct hếnfwet nhâhbcjn tídznwnh nhưeyxs Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu, ai màksdn biếnfwet bao giờlian anh ta sẽjrkh khôiycii phụdezic lạbfzni trídznw nhớnfwe chứtmcr?”

“Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh, tớnfwenwovi cho cậvsktu biếnfwet, cậvsktu phảjnali luôiycin nhớnfweqlcg đacmkiềcodwu nàksdny, Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu làksdn kẻaizn thùuzmf giếnfwet cha củuckba cậvsktu. Cậvsktu vĩqlcgnh viễxhnvn khôiycing thểuggh quêvsktn đacmki mốbfcii thùuzmfksdny! Nếnfweu anh ta đacmkbfcii tốbfcit vớnfwei cậvsktu, cậvsktu cứtmcr nhậvsktn lấhmwcy, khôiycing phảjnali chỉyhwy bịfnte ngưeyxsliani ta sàksdnm sỡnpuj mộdznwt tídznw thôiycii sao? Chỉyhwy cầqwcun anh ta khôiycing cưeyxsnpujng bứtmcrc cậvsktu thìyhwy nhữnfweng chuyệgjzyn khábfznc đacmkcodwu dễxhnvnwovi... Nếnfweu anh ta dábfznm làksdnm chuyệgjzyn kia vớnfwei cậvsktu thìyhwy cậvsktu hãhhaay tìyhwym tớnfwe, tớnfwe sẽjrkh giếnfwet chếnfwet anh ta...”

Lờliani nónwovi củuckba Phưeyxsơtmcrng Minh vôiyciuzmfng dứtmcrt khoábfznt, khôiycing cónwov mộdznwt kẽjrkh hởaiznksdno.

Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh nghe xong, tâhbcjm trạbfznng nặhhaang nềcodwtmcrn vàksdni phầqwcun. Thậvsktt ra côiyci hiểugghu vìyhwy sao Phưeyxsơtmcrng Minh lạbfzni kídznwch đacmkdznwng nhưeyxs vậvskty, bởaizni vìyhwy hai ngưeyxsliani đacmkãhhaa sớnfwem quen biếnfwet, côiyci từttsmng dẫpvcsn Phưeyxsơtmcrng Minh vềcodw nhàksdn, Phưeyxsơtmcrng Minh cũpsttng biếnfwet cha củuckba côiyci...

Bởaizni vìyhwyvsktu ai yêvsktu cảjnal đacmkưeyxslianng đacmki, bốbfcivsktu con gábfzni, đacmkưeyxsơtmcrng nhiêvsktn sẽjrkh đacmkbfcii xửjbvl vớnfwei bạbfznn củuckba con gábfzni rấhmwct tốbfcit. Màksdn Phưeyxsơtmcrng Minh cũpsttng yêvsktu thídznwch tídznwch cábfznch phónwovng khoábfznng củuckba ôiycing Đbfznưeyxslianng, tìyhwynh cảjnalm hai ngưeyxsliani khábfzn tốbfcit, thỉyhwynh thoảjnalng còqegfn cùuzmfng đacmki câhbcju cábfzn.

nwov thểugghnwovi, giữnfwea Phưeyxsơtmcrng Minh vàksdn bốbfci củuckba côiycipsttng cónwov chúhmwct tìyhwynh cảjnalm, khi biếnfwet bốbfciiyci bịfnte Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu hạbfzni chếnfwet, Phưeyxsơtmcrng Minh đacmkãhhaa tứtmcrc đacmkếnfwen phábfznt khónwovc.

Đbfznónwovksdn lầqwcun đacmkqwcuu tiêvsktn Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh nhìyhwyn thấhmwcy Phưeyxsơtmcrng Minh rơtmcri nưeyxsnfwec mắgmset, côiyci quen biếnfwet Phưeyxsơtmcrng Minh lâhbcju nhưeyxs vậvskty, còqegfn chưeyxsa từttsmng thấhmwcy côiycihmwcy khónwovc bao giờlian. Bâhbcjy giờlian nghe đacmkưeyxsxzxbc lờliani Phưeyxsơtmcrng Minh, lạbfzni nghĩqlcg tớnfwei trưeyxsnfwec kia, nhấhmwct thờliani khôiycing kiềcodwm néaemhn đacmkưeyxsxzxbc cảjnalm xúhmwcc.

Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh cốbfci gắgmseng trấhmwcn tĩqlcgnh lạbfzni, côiyci an ủuckbi: “Cậvsktu yêvsktn tâhbcjm đacmki, đacmkưeyxsơtmcrng nhiêvsktn tớnfwe sẽjrkh khôiycing thídznwch Đbfznôiycing Phùuzmfng Lưeyxsu. Cậvsktu đacmkttsmng nghĩqlcg nhiềcodwu nữnfwea, nhanh ăxsgdn sábfznng đacmki...”

“Ừvftvm...”

Vừttsma nónwovi đacmkếnfwen chuyệgjzyn quábfzn khứtmcr, hai ngưeyxsliani cũpsttng chẳdbkxng còqegfn tâhbcjm trạbfznng ăxsgdn sábfznng nữnfwea, chỉyhwy ăxsgdn qua loa vàksdni miếnfweng, sau đacmkónwov nhanh chónwovng tạbfznm biệgjzyt nhau. Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh còqegfn phảjnali đacmki làksdnm, Phưeyxsơtmcrng Minh cũpsttng cónwov việgjzyc riêvsktng củuckba mìyhwynh.

Sau khi hai ngưeyxsliani chàksdno tạbfznm biệgjzyt, Phưeyxsơtmcrng Minh nhìyhwyn theo bónwovng lưeyxsng củuckba Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh. Vừttsma nãhhaay, khi côiycihmwcy nhìyhwyn lêvsktn gưeyxsơtmcrng mặhhaat Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh, côiyci luôiycin cónwov cảjnalm giábfznc đacmkãhhaa gặhhaap mộdznwt ngưeyxsliani cónwovbfznng vẻaizn giốbfcing hệgjzyt Đbfznưeyxslianng Tinh Khanh ởaizn đacmkâhbcju đacmkónwov...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.