Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 226 : Xảy ra chuyện, ảnh chụp bị phát hiện

    trước sau   
gwcjc nàjrjgy, đfykuhkrli mặhkmdt vớqmfvi sựferw tứrbsdc giậyxijn củyipia Doãdnesn Thu Ngọyipic, cômuvz thựferwc sựferw đfykuãdnes hếiteit đfykuưwysvrylcng chốhkrli cãdnesi rồkfqmi. Cômuvz phảhyoqi phảhyoqn bátvrlc sao đfykuâjqvdy, cômuvz thậyxijt sựferw bịjrjg éyaqep buộvjdxc khômuvzng cójqvdtvrlch nàjrjgo sao?

muvz chỉmmdo đfykuàjrjgnh hờrylc hữldhgng cúgwcji đfykuhkmdu xuốhkrlng.

Trômuvzng thấsgnry phảhyoqn ứrbsdng củyipia cômuvz, cômuvz ta bỗbfaung nhiêxmkjn cưwysvrylci lạfsbrnh, hung átvrlc nójqvdi: “Hừhdhm, đfykukfqm đfykuàjrjgn bàjrjg đfykuêxmkj tiệrylcn, bâjqvdy giờrylcmuvziwkfn cójqvdtvrli gìmuvz đfykutvrljqvdi. Xem ra cômuvz chíhkrlnh làjrjg loạfsbri phụmjbd nữldhg khômuvzng sạfsbrch sẽkaou, thủyipi đfykuoạfsbrn nhưwysv vậyxijy, lạfsbri cójqvd thểtvrljrjgy ra vátvrln cờrylcjrjgy ngay từhdhm đfykuhkmdu, giàjrjgnh đfykuưwysvclooc sựferw tin tưwysvujjqng củyipia tômuvzi, còiwkfn quyếitein rũjycwwysvu. Nójqvdi mau! Cômuvz tiếiteip cậyxijn anh ấsgnry cójqvd mụmjbdc đfykuíhkrlch gìmuvz khômuvzng thểtvrl đfykutvrl ngưwysvrylci khátvrlc biếiteit khômuvzng?”

“…”

Đgxgjưwysvrylcng Tinh Khanh cắiyrgn chặhkmdt mômuvzi dưwysvqmfvi, sắiyrgc mặhkmdt tátvrli nhợcloot nójqvdi khômuvzng nêxmkjn lờrylci. Lúgwcjc nàjrjgy tấsgnrt cảhyoq cảhyoqm giátvrlc khójqvd chịjrjgu cùjrjgng khômuvzng còiwkfn cátvrlch nàjrjgo ngẩvegeng đfykuhkmdu nhìmuvzn ngưwysvrylci khátvrlc đfykuisziu xômuvzng lêxmkjn đfykuhkmdu. Trong tâjqvdm tríhkrlmuvz vẫlggtn còiwkfn quanh quẩvegen vẻxxyg mặhkmdt hưwysvujjqng thụmjbdujjq tấsgnrm ảhyoqnh kia. Cômuvzjqvdu sắiyrgc cảhyoqm thấsgnry, mìmuvznh đfykuãdnes bịjrjg chíhkrlnh bảhyoqn thâjqvdn phảhyoqn bộvjdxi…

Đgxgjhkrli mặhkmdt vớqmfvi câjqvdu hỏxzasi củyipia cômuvz ta, cômuvzjycwng khômuvzng cójqvd lờrylci nàjrjgo đfykutvrljqvdi, thậyxijm chíhkrliwkfn khômuvzng thểtvrl phảhyoqn bátvrlc lạfsbri dùjrjg chỉmmdojrjg mộvjdxt câjqvdu.




Thấsgnry cômuvzgwcji đfykuhkmdu khômuvzng dátvrlm thừhdhma nhậyxijn, Doãdnesn Thu Ngọyipic càjrjgng tứrbsdc giậyxijn hơvjdxn. Cômuvz ta xômuvzng lêxmkjn muốhkrln cho cômuvz thêxmkjm mấsgnry cátvrli tátvrlt nữldhga. Khi tay cômuvz ta vừhdhma mớqmfvi chuẩvegen bịjrjg vung lêxmkjn, lúgwcjc nàjrjgy đfykuvjdxt nhiêxmkjn cójqvd giọyiping nójqvdi truyềiszin tớqmfvi từhdhm phòiwkfng làjrjgm việrylcc, “Doãdnesn Thu Ngọyipic, cômuvz đfykuang làjrjgm gìmuvz vậyxijy?”

“Lưwysvu!”

Đgxgjvjdxng tátvrlc nàjrjgy củyipia cômuvz ta bịjrjg ngưwysvrylci khátvrlc quátvrlt to, cômuvz ta quay đfykuhkmdu nhìmuvzn vềiszi phíhkrla nơvjdxi phátvrlt ra âjqvdm thanh, vẻxxyg mặhkmdt vốhkrln dữldhg tợcloon chỉmmdo trong chớqmfvp mắiyrgt đfykuãdnes trởujjqxmkjn tủyipii thâjqvdn, vômuvzjrjgng đfykuátvrlng thưwysvơvjdxng. Hai mắiyrgt cômuvz ta đfykuxzasdnesng tựferwa nhưwysv bấsgnrt cứrbsdgwcjc nàjrjgo nưwysvqmfvc mắiyrgt cũjycwng cójqvd thểtvrlvjdxi xuốhkrlng, vừhdhma tộvjdxi nghiệrylcp lạfsbri dùjrjgng lờrylci lẽkaou đfykuúgwcjng đfykuiyrgn nójqvdi: “Lưwysvu, em đfykuang dạfsbry dỗbfau ngưwysvrylci phụmjbd nữldhg thừhdhma dịjrjgp em khômuvzng ởujjq cạfsbrnh màjrjg quyếitein rũjycw anh, đfykukfqm đfykuàjrjgn bàjrjg đfykuêxmkj tiệrylcn nàjrjgy quảhyoq thựferwc khômuvzng biếiteit xấsgnru hổwysv! Lạfsbri dátvrlm tátvrln tỉmmdonh đfykuàjrjgn ômuvzng đfykuãdnesjqvd vợcloo.”

Đgxgjômuvzng Phùjrjgng Lưwysvu khômuvzng nhanh khômuvzng chậyxijm đfykui tớqmfvi, trômuvzng thấsgnry Đgxgjưwysvrylcng Tinh Khanh đfykuang cúgwcji đfykuhkmdu, dátvrlng vẻxxyg giốhkrlng nhưwysv đfykuãdnes chịjrjgu rấsgnrt nhiềisziu đfykuhyoqhkrlch, còiwkfn cójqvd mấsgnry tấsgnrm ảhyoqnh trêxmkjn mặhkmdt đfykusgnrt. Tuy đfykurbsdng ởujjq xa, nhưwysvng khi nghe thấsgnry lờrylci nójqvdi cùjrjgng vớqmfvi vẻxxyg mặhkmdt hậyxijn khômuvzng thểtvrl giếiteit chếiteit cômuvz củyipia cômuvz ta, anh cũjycwng biếiteit đfykuãdnes xảhyoqy ra chuyệrylcn gìmuvz.

Anh bỗbfaung dừhdhmng lạfsbri, duy trìmuvz khoảhyoqng cátvrlch vàjrjgi bưwysvqmfvc vớqmfvi hai ngưwysvrylci, vẻxxyg mặhkmdt lạfsbrnh lùjrjgng, mặhkmdt khômuvzng thay đfykuwysvi nójqvdi: “Cátvrli nàjrjgy cójqvdmuvz tốhkrlt đfykutvrlhkrlnh toátvrln, đfykuếitein mứrbsdc cômuvzhkmdm ĩhdhm đfykuếitein tậyxijn cômuvzng ty chứrbsd?”

“Lưwysvu!” Vốhkrln dĩhdhmmuvz ta muốhkrln giảhyoq bộvjdxmuvznh vômuvzjrjgng tổwysvn thưwysvơvjdxng cầhkmdn đfykuưwysvclooc an ủyipii, nhưwysvng lờrylci nójqvdi củyipia anh đfykuãdnes lậyxijp tứrbsdc khiếitein cho cômuvz ta lộvjdx nguyêxmkjn hìmuvznh. Cômuvz ta khômuvzng dátvrlm tin trợcloon mắiyrgt nhìmuvzn anh, tứrbsdc giậyxijn lớqmfvn tiếiteing kêxmkju lêxmkjn: “Lưwysvu! Lờrylci nàjrjgy củyipia anh làjrjgjqvd ýzjsomuvz? Lẽkaoujrjgo anh muốhkrln bao che cho ngưwysvrylci phụmjbd nữldhg đfykuêxmkj tiệrylcn nàjrjgy?”

“Tômuvzi khômuvzng bao che cômuvzsgnry.” Phảhyoqn ứrbsdng củyipia anh rấsgnrt bìmuvznh tĩhdhmnh, nhìmuvzn vềiszi phíhkrla Đgxgjưwysvrylcng Tinh Khanh đfykuang khômuvzng dátvrlm ngẩvegeng đfykuhkmdu nhìmuvzn mìmuvznh, lạfsbrnh nhạfsbrt nójqvdi: “Chẳypugng qua đfykuâjqvdy cũjycwng khômuvzng phảhyoqi làjrjg chuyệrylcn đfykuátvrlng giátvrl đfykutvrlmuvzjrjgm loạfsbrn.”

“Đgxgjômuvzng Phùjrjgng Lưwysvu!” Doãdnesn Thu Ngọyipic giưwysvơvjdxng mắiyrgt đfykurylc đfykulggtn đfykui vềiszi phíhkrla anh, khẽkaou lắiyrgc lưwysvtvrlnh tay anh.

muvz ta kêxmkju lêxmkjn: “Tạfsbri sao anh cójqvd thểtvrljqvdi nhưwysv vậyxijy chứrbsd? Em chíhkrlnh làjrjg vợcloo chưwysva cưwysvqmfvi củyipia anh, vậyxijy màjrjg anh lạfsbri bảhyoqo em khômuvzng cầhkmdn đfykutvrl ýzjso đfykuếitein nhữldhgng kẻxxyg thứrbsd ba muốhkrln quyếitein rũjycw anh? Rốhkrlt cuộvjdxc anh cójqvd coi em làjrjg vợcloo chưwysva cưwysvqmfvi củyipia anh khômuvzng?”

“Đgxgjâjqvdy làjrjg hai vấsgnrn đfykuiszi khátvrlc nhau.” Anh bìmuvznh tĩhdhmnh nhìmuvzn Doãdnesn Thu Ngọyipic đfykuang tứrbsdc giậyxijn, thờrylc ơvjdxjqvdi: “Cômuvz khômuvzng nêxmkjn ngu ngốhkrlc làjrjgm loạfsbrn ởujjq chỗbfaujrjgy.”

“Em gâjqvdy sựferwmuvzzjso?” Anh lạfsbrnh nhạfsbrt tứrbsdc giậyxijn nójqvdi khiếitein cômuvz ta bậyxijt khójqvdc, nưwysvqmfvc mắiyrgt cômuvz ta àjrjgo àjrjgo chảhyoqy xuốhkrlng, khójqvdc sưwysvqmfvt mưwysvqmfvt, tủyipii thâjqvdn nhìmuvzn anh, nójqvdi: “Anh còiwkfn nójqvdi em gâjqvdy sựferwmuvzzjso… Lưwysvu… Chúgwcjng ta đfykuãdnesjqvdtvrlu năjycwm tìmuvznh cảhyoqm, anh lạfsbri muốhkrln em mặhkmdc kệrylc nhữldhgng ngưwysvrylci phụmjbd nữldhg quyếitein rũjycw anh, còiwkfn nójqvdi em gâjqvdy sựferwmuvzzjso… Lưwysvu, trưwysvqmfvc đfykuâjqvdy anh khômuvzng thếiteijrjgy, anh nójqvdi đfykui, cójqvd phảhyoqi anh đfykuãdnes con hồkfqm ly tinh nàjrjgy câjqvdu mấsgnrt hồkfqmn rồkfqmi khômuvzng? Cho nêxmkjn mớqmfvi nójqvdi giúgwcjp cômuvz ta nhưwysv vậyxijy, cójqvd phảhyoqi khômuvzng?”

“Đgxgjhdhmng ồkfqmn àjrjgo nữldhga! Chuyệrylcn nàjrjgy, tômuvzi sẽkaou cho cômuvz mộvjdxt câjqvdu trảhyoq lờrylci thíhkrlch hợcloop.” Nójqvdi xong, anh đfykuãdnes nghĩhdhm đfykuếitein việrylcc muốhkrln hủyipiy bỏxzasmuvzn ưwysvqmfvc.

“Anh còiwkfn hung dữldhg vớqmfvi em… Anh lạfsbri hung dữldhg vớqmfvi em! Hu hu hu… Em phảhyoqi vềiszijqvdi vớqmfvi bốhkrl, nójqvdi anh ởujjqxmkjn ngoàjrjgi cójqvd ngưwysvrylci khátvrlc, khômuvzng còiwkfn yêxmkju em nữldhga rồkfqmi…” Cômuvz ta khójqvdc lójqvdc nójqvdi.




wysvqmfvi cátvrli nhìmuvzn củyipia cômuvz ta, vẻxxyg mặhkmdt khômuvzng kiêxmkjn nhẫlggtn củyipia anh chíhkrlnh làjrjg phảhyoqn ứrbsdng khômuvzng hàjrjgi lòiwkfng vớqmfvi cômuvz ta, đfykukfqmng thờrylci trong lòiwkfng càjrjgng thêxmkjm hậyxijn Đgxgjưwysvrylcng Tinh Khanh, lòiwkfng anh nhấsgnrt đfykujrjgnh đfykuãdnes bịjrjgmuvz ta chiếiteim đfykuưwysvclooc, nếiteiu khômuvzng anh sẽkaou khômuvzng đfykuhkrli xửdnes vớqmfvi cômuvz ta thếiteijrjgy.

Nhiềisziu năjycwm nhưwysv vậyxijy, khômuvzng phảhyoqi chưwysva từhdhmng xuấsgnrt hiệrylcn chuyệrylcn xấsgnru củyipia anh vớqmfvi phụmjbd nữldhg, nhưwysvng Đgxgjômuvzng Phùjrjgng Lưwysvu đfykuisziu đfykutvrlmuvz ta tùjrjgy ýzjso xửdneszjso, mộvjdxt câjqvdu cũjycwng khômuvzng nójqvdi. Vậyxijy màjrjgjqvdy giờrylc anh khômuvzng nhữldhgng nhúgwcjng tay vàjrjgo màjrjgiwkfn hung dữldhg vớqmfvi cômuvz ta.

Anh bao che cho Đgxgjưwysvrylcng Tinh Khanh khiếitein cômuvz ta càjrjgng thêxmkjm hậyxijn cômuvz.

“…” Cômuvz khômuvzng nójqvdi đfykuưwysvclooc lờrylci nàjrjgo, chỉmmdo nắiyrgm chặhkmdt tay lạfsbri, dùjrjgng sứrbsdc cắiyrgn chặhkmdt mômuvzi dưwysvqmfvi, sắiyrgc mặhkmdt tátvrli nhợcloot khômuvzng cójqvd mộvjdxt tia mátvrlu.

Nghe nhữldhgng lờrylci cômuvz ta nójqvdi, Đgxgjômuvzng Phùjrjgng Lưwysvu cũjycwng sa sầhkmdm mặhkmdt, anh nhíhkrlu màjrjgy, lẳypugng lặhkmdng nhìmuvzn vềiszi phíhkrla Doãdnesn Thu Ngọyipic đfykuang đfykurbsdng ởujjqvjdxi đfykuójqvd khójqvdc sưwysvqmfvt mưwysvqmfvt, “Doãdnesn Thu Ngọyipic, đfykuhdhmng lấsgnry bốhkrlmuvz ra uy hiếiteip tômuvzi, tômuvzi sẽkaou khômuvzng quan tâjqvdm đfykuâjqvdu.”

Sắiyrgc mặhkmdt anh nặhkmdng nềiszi đfykuếitein đfykuátvrlng sợcloo, átvrlnh mắiyrgt lạfsbrnh lùjrjgng nhưwysvjycwng nhìmuvzn cômuvz ta, “Nếiteiu nhưwysvmuvz muốhkrln mau chójqvdng kếiteit thúgwcjc hômuvzn ưwysvqmfvc củyipia chúgwcjng ta, vậyxijy thìmuvz tốhkrlt quátvrl, tômuvzi cũjycwng đfykuang cójqvd ýzjso đfykuójqvd.”

“Anh…” Lờrylci nójqvdi củyipia anh lạfsbrnh đfykuếitein thấsgnru xưwysvơvjdxng khiếitein toàjrjgn thâjqvdn cômuvz ta khômuvzng nhịjrjgn đfykuưwysvclooc màjrjg khẽkaou run, cômuvz ta cũjycwng khômuvzng kịjrjgp khójqvdc, liềiszin vộvjdxi vàjrjgng tiếitein lêxmkjn nắiyrgm chặhkmdt tay anh, lắiyrgc đfykuhkmdu liêxmkjn tụmjbdc, giọyiping nójqvdi mang theo cầhkmdu xin: “Đgxgjhdhmng… Lưwysvu, em biếiteit lỗbfaui rồkfqmi, sau nàjrjgy em sẽkaou khômuvzng bao giờrylc lấsgnry bốhkrl ra uy hiếiteip anh nữldhga, anh đfykuhdhmng nójqvdng giậyxijn, em khômuvzng dátvrlm nữldhga đfykuâjqvdu…”

Anh lạfsbrnh lùjrjgng hừhdhm mạfsbrnh, lầhkmdn nàjrjgy khômuvzng hấsgnrt tay cômuvz ta ra nữldhga, nhưwysvng sắiyrgc mặhkmdt vẫlggtn khójqvd coi nhưwysv trưwysvqmfvc, lạfsbrnh lùjrjgng nójqvdi: “Cômuvz vềiszi nhàjrjg trưwysvqmfvc đfykui, chuyệrylcn lầhkmdn nàjrjgy tômuvzi sẽkaou cho cômuvz mộvjdxt câjqvdu trảhyoq lờrylci.”

“Nhưwysvng…” Thấsgnry anh muốhkrln đfykuuổwysvi mìmuvznh đfykui, tâjqvdm trạfsbrng cômuvz ta lậyxijp tứrbsdc luốhkrlng cuốhkrlng, khômuvzng cam lòiwkfng trừhdhmng mắiyrgt nhìmuvzn Đgxgjưwysvrylcng Tinh Khanh, lạfsbri dùjrjgng átvrlnh mắiyrgt đfykuátvrlng thưwysvơvjdxng buồkfqmn bãdnes nhìmuvzn anh, nójqvdi: “Nhưwysvng ngưwysvrylci phụmjbd nữldhgjrjgy muốhkrln quyếitein rũjycw anh…”

“Cômuvzsgnry khômuvzng quyếitein rũjycwmuvzi, chuyệrylcn ảhyoqnh chụmjbdp lầhkmdn nàjrjgy… chỉmmdojrjg hiểtvrlu lầhkmdm.” Giọyiping nójqvdi củyipia anh cójqvd chúgwcjt khômuvzng kiêxmkjn nhẫlggtn.

Cảhyoqm thấsgnry anh khômuvzng vui vẻxxyg, cômuvz ta hátvrl miệrylcng, nhưwysvng cuốhkrli cùjrjgng chỉmmdojqvd thểtvrl ngoan ngoãdnesn ngậyxijm lạfsbri.

Biếiteit anh đfykuang tứrbsdc giậyxijn, cômuvz ta cũjycwng khômuvzng dátvrlm nójqvdi thêxmkjm gìmuvz nữldhga, rấsgnrt sợcloo anh khômuvzng vui rồkfqmi hủyipiy bỏxzasmuvzn ưwysvqmfvc củyipia hai ngưwysvrylci bọyipin họyipi.

muvz ta đfykuãdnes phảhyoqi cốhkrl gắiyrgng sátvrlu năjycwm, khômuvzng muốhkrln thấsgnrt bạfsbri chỉmmdomuvz mộvjdxt ngưwysvrylci phụmjbd nữldhg khômuvzng cójqvdwysvtvrlch đfykutvrl đfykusgnru tranh nhưwysv vậyxijy.

Chẳypugng qua chỉmmdojrjg trômuvzng thấsgnry dátvrlng ngưwysvrylci lảhyoqwysvqmfvt tinh tếiteijrjgng gưwysvơvjdxng mặhkmdt xinh đfykuorvap củyipia cômuvz, cômuvz ta vẫlggtn cójqvd chúgwcjt ghen tỵvrup, cộvjdxng thêxmkjm việrylcc hômuvzm nay Đgxgjômuvzng Phùjrjgng Lưwysvu đfykurbsdng ra nójqvdi chuyệrylcn giúgwcjp cômuvz ta, càjrjgng khiếitein cômuvz ta thêxmkjm thùjrjg hằprlan cômuvz.

jqvdu nójqvdi hiểtvrlu lầhkmdm nàjrjgy chỉmmdojrjgng đfykuxxyg lừhdhma gạfsbrt trẻxxyg con, cômuvz ta căjycwn bảhyoqn cũjycwng sẽkaou khômuvzng tin. Cômuvz ta cũjycwng khômuvzng phảhyoqi làjrjg khômuvzng cójqvd mắiyrgt, trong ảhyoqnh đfykuójqvd bọyipin họyipi thâjqvdn mậyxijt nhưwysv vậyxijy, sao cójqvd thểtvrljrjg hiểtvrlu lầhkmdm chứrbsd? Đgxgjhkmdc biệrylct làjrjg biểtvrlu cảhyoqm trêxmkjn mặhkmdt ngưwysvrylci phụmjbd nữldhg kia, muốhkrln ngưwysvrylci khátvrlc khômuvzng tin cũjycwng khójqvd.

muvz ta oátvrln hậyxijn suy nghĩhdhm trong lòiwkfng: Đgxgjưwysvrylcng Tinh Khanh, cômuvz chờrylc đfykuójqvd, tômuvzi nhấsgnrt đfykujrjgnh sẽkaou khômuvzng tha cho cômuvz.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.