Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 214 : Em muốn rời xa anh_

    trước sau   
ymwb khảaioozgkgng khájgllc chíjnranh làvqzsoryj Tuyếmtfdt Phi đpfttang nóymwbi dốwefzi, Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu vốwefzn dĩxqmm khôoryjng nóymwbi nhữpodhng câzhytu nhưiszx vậrtamy vớxqufi côoryj ta, tâzhytt cảaioo nhữpodhng lờejbwi vừdcfca rồqjksi đpfttaitlu làvqzs do côoryj ta tựwzov bịqjksa ra!

Nhưiszxng theo thájglli đpftticth mậrtamp mờejbwvqzs Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu dàvqzsnh cho Tôoryj Tuyếmtfdt Phi, Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh cũjnrang chẳkrkrng hiểnkkxu nổzlwgi tìtksznh huốwefzng gìtksz đpfttang xảaiooy ra....

Trong chớxqufp mắktkft Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh bịqjks suy nghĩxqmm củbxdya mìtksznh quấgdcmn chặrdayt làvqzsm cho choájgllng vájgllng.

Thấgdcmy vẻjzid mặrdayt lưiszxdxmxng lựwzov củbxdya Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh, trong lòktkfng Tôoryj Tuyếmtfdt Phi rấgdcmt đpfttktkfc ýszfu, ngưiszxejbwi phụgjzz nữpodhvqzsy quảaioo nhiêqljdn y nhưiszx nhữpodhng gìtksztksznh nghĩxqmm, côoryj ta cóymwb ýszfu nghĩxqmm khôoryjng nêqljdn cóymwb vớxqufi Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu, lúynlec nàvqzsy chắktkfc chắktkfn côoryj ta đpfttang đpfttau đpfttqljdu vìtksz tiềaitln đpfttâzhyty.

oryj Tuyếmtfdt Phi cưiszxejbwi lạvgwznh, côoryj lạvgwzi rúynlet trong túynlei xájgllch củbxdya mìtksznh ra mộictht tờejbwymhac mộictht tỷcoxgiszxdxmxi rồqjksi nóymwbi bằeqtmng giọsjbrng châzhytm chọsjbrc: “Tổzlwgng cộicthng làvqzszgkgm tỷcoxg, khôoryjng thểnkkx nhiềaitlu hơqljdn đpfttưiszxqjksc nữpodha đpfttâzhytu, tôoryji khuyêqljdn côoryj vẫxuzin nêqljdn biếmtfdt đpfttiềaitlu mộictht chúynlet, khoảaioon tiềaitln nàvqzsy đpfttãgyqwvqzs mứnourc cao nhấgdcmt tôoryji cóymwb thểnkkx đpfttưiszxa cho côoryj rồqjksi!”

Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh nhìtkszn Tôoryj Tuyếmtfdt Phi néymham tờejbwymhac ra trưiszxxqufc mặrdayt, bỗfshhng nhiêqljdn cưiszxejbwi phájgllqljdn, nụgjzziszxejbwi đpfttqljdy kỳynys dịqjks: “Côoryjoryj, sốwefz tiềaitln nàvqzsy...”




“Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh, côoryj đpfttang làvqzsm gìtksz vậrtamy?”

Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh còktkfn chưiszxa nóymwbi hếmtfdt câzhytu thìtksz bỗfshhng nhiêqljdn bịqjks giọsjbrng nóymwbi trầqljdm thấgdcmp ngắktkft lờejbwi, Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh vàvqzsoryj Tuyếmtfdt Phi cùenling giậrtamt mìtksznh nhìtkszn vềaitliszxxqufng phájgllt ra tiếmtfdng nóymwbi, khôoryjng ngờejbw lạvgwzi nhìtkszn thấgdcmy vẻjzid mặrdayt tốwefzi sầqljdm lạvgwzi củbxdya Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu.

Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh đpfttang đpfttqjksnh giảaiooi thíjnrach thìtkszoryj Tuyếmtfdt Phi đpfttãgyqw nhanh mồqjksm gọsjbri: “Lưiszxu! Nhanh nhưiszx vậrtamy màvqzs anh đpfttãgyqw vềaitl rồqjksi sao!”

Lờejbwi nóymwbi lạvgwzi bịqjks ngắktkft giữpodha chừdcfcng, Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh cóymwb chúynlet khôoryjng hàvqzsi lòktkfng trừdcfcng mắktkft lêqljdn nhìtkszn Tôoryj Tuyếmtfdt Phi, nhưiszxng nhìtkszn thấgdcmy sắktkfc mặrdayt trắktkfng bệfjuwch củbxdya côoryj ta nêqljdn nghĩxqmm chắktkfc côoryj ta bịqjks dọsjbra cho sợqjks rồqjksi.

Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu khôoryjng đpfttnkkx ýszfu đpfttếmtfdn vẻjzid mặrdayt sợqjksgyqwi củbxdya Tôoryj Tuyếmtfdt Phi, anh sầqljdm mặrdayt lạvgwzi nhìtkszn tờejbwymhac trong tay Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh, trầqljdm giọsjbrng chấgdcmt vấgdcmn: “Em đpfttang làvqzsm cájglli gìtksz vậrtamy?”

Nhìtkszn thấgdcmy vẻjzid mặrdayt sợqjksgyqwi củbxdya Tôoryj Tuyếmtfdt Phi, lạvgwzi còktkfn cảaiooqljdn tứnourc giậrtamn đpfttang ngấgdcmm ngầqljdm bùenling nổzlwg củbxdya Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu, Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh cảaioom thấgdcmy hôoryjm nay mìtksznh cóymwb thểnkkx đpfttưiszxqjksc xem kịqjksch hay rồqjksi, nóymwbi khôoryjng chừdcfcng còktkfn cóymwb thểnkkx trúynlet hếmtfdt cơqljdn tứnourc màvqzs ngàvqzsy hôoryjm nay phảaiooi chịqjksu ra nữpodha.

Trong lòktkfng khôoryjng chịqjksu nổzlwgi màvqzs bậrtamt cưiszxejbwi, Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh rúynlet lạvgwzi cájgllnh tay đpfttang chìtksza ra, côoryj giơqljd tấgdcmm séymhac lêqljdn trưiszxxqufc mặrdayt Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu rồqjksi nóymwbi rõymha từdcfcng chữpodh mộictht: “Nhưiszx anh thấgdcmy đpfttgdcmy.”

“Anh hỏwzovi em làvqzs em cóymwb biếmtfdt mìtksznh đpfttang làvqzsm cájglli gìtksz khôoryjng?”

Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh phớxquft lờejbw phảaioon ứnourng kịqjksch liệfjuwt củbxdya Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu đpftti, khôoryjng ngờejbw Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu lạvgwzi héymhat lớxqufn lêqljdn vớxqufi Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh.

“Anh tứnourc giậrtamn lêqljdn nhưiszx vậrtamy làvqzsm gìtksz?” Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh bịqjks tiếmtfdng héymhat làvqzsm cho khóymwb hiểnkkxu, nỗfshhi bấgdcmt mãgyqwn trong lòktkfng cũjnrang bịqjks Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu lôoryji ra.

oryjm nay côoryj bịqjks Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu cốwefz ýszfu nhắktkfm vàvqzso cảaioo mộictht ngàvqzsy, cảaioo ngàvqzsy khôoryjng đpfttưiszxqjksc nghỉjnra ngơqljdi hẳkrkrn hoi, bâzhyty giờejbw thấgdcmy Tôoryj Tuyếmtfdt Phi rúynlet tờejbwymhac ra đpfttưiszxa cho mìtksznh, anh ta khôoryjng trájgllch Tôoryj Tuyếmtfdt Phi trưiszxxqufc màvqzs lạvgwzi héymhat lêqljdn vớxqufi côoryj đpfttqljdu tiêqljdn!

Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh tứnourc đpfttếmtfdn mứnourc mặrdayt đpfttwzov bừdcfcng bừdcfcng, rốwefzt cuộicthc thìtkszoryjvqzsm sai đpfttiềaitlu gìtksz! Tạvgwzi sao lạvgwzi cứnour bịqjks Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu đpfttwefzi xửjhrq mộictht cájgllch đpfttrdayc biệfjuwt đpfttếmtfdn vậrtamy!

Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh tứnourc, Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu lạvgwzi càvqzsng tứnourc hơqljdn, sắktkfc mặrdayt anh tájglli méymhat lạvgwzi, chỉjnravqzso tờejbwymhac trong tay gàvqzso lêqljdn: “Em cầqljdm hai tờejbwymhac nàvqzsy làvqzsymwb ýszfutksz?”




Ábuwqnh mắktkft kia mang theo chúynlet đpfttau khổzlwg lẫxuzin thấgdcmt vọsjbrng, anh hậrtamn mìtksznh khôoryjng thểnkkx ăzgkgn tưiszxơqljdi nuốwefzt sốwefzng ngay Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh.

Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh bịqjks Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu héymhat nêqljdn rấgdcmt tứnourc giậrtamn, côoryj cắktkfn răzgkgng khôoryjng chịqjksu nổzlwgi nóymwbi: “Tôoryji hỏwzovi anh câzhytu kia củbxdya anh cóymwb ýszfutksz? Ngưiszxejbwi phụgjzz nữpodh củbxdya anh lấgdcmy séymhac ra đpfttưiszxa cho tôoryji bảaiooo tôoryji cúynlet đpftti, bâzhyty giờejbworyji...”

Đqjvpưiszxejbwng TInh Khanh vốwefzn đpfttqjksnh cãgyqwi nhau vớxqufi Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu, nhưiszxng lạvgwzi nghĩxqmm đpfttếmtfdn cájglli gìtksz đpfttóymwbqljdn cầqljdm lấgdcmy tờejbwymhac, hai mắktkft trừdcfcng lêqljdn nhìtkszn anh: “Tổzlwgng giájgllm đpfttwefzc Đqjvpôoryjng Phùenling, bâzhyty giờejbworyji đpfttqjksng ýszfu vớxqufi yêqljdu cầqljdu củbxdya côoryjgdcmy, cầqljdm tiềaitln rồqjksi cúynlet đpftti, khôoryjng phảaiooi anh vẫxuzin luôoryjn thấgdcmy tôoryji chưiszxxqufng mắktkft hay sao? Khôoryjng phảaiooi làvqzs khôoryjng muốwefzn tôoryji làvqzsm thưiszxszfu cho anh hay sao? Đqjvpưiszxqjksc thôoryji, bâzhyty giờejbworyji sẽjhrq hủbxdyy hợqjksp đpfttqjksng vớxqufi anh, còktkfn trảaioo thêqljdm anh năzgkgm mưiszxơqljdi phầqljdn trăzgkgm, tôoryji thôoryji việfjuwc, tạvgwzm biệfjuwt!”

ymwbi xong Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh cầqljdm tờejbwi séymhac năzgkgm tỷcoxg trong tay néymham lêqljdn ngưiszxejbwi Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu rồqjksi tứnourc giậrtamn đpfttnourng dậrtamy thoảaiooi májglli đpfttqjksnh rờejbwi đpftti.

Nhưiszxng lạvgwzi bịqjks Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu kéymhao lạvgwzi, híjnrap mắktkft lạvgwzi, Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu khôoryjng dájgllm tin vàvqzso mắktkft mìtksznh hỏwzovi: “Em cứnour thếmtfdvqzs đpfttqjksng ýszfu vớxqufi đpfttiềaitlu kiệfjuwn củbxdya côoryj ta sao? Em muốwefzn rờejbwi xa anh?”

Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh khôoryjng quay đpfttqljdu lạvgwzi, cho nêqljdn côoryj khôoryjng nhìtkszn thấgdcmy vẻjzid mặrdayt đpfttau thưiszxơqljdng lạvgwznh lùenling kia củbxdya Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu, côoryj ngẩpyifng đpfttqljdu lêqljdn đpftti thẳkrkrng vềaitl phíjnraa trưiszxxqufc, khôoryjng đpfttnkkxtksznh phảaiooi cảaioom thấgdcmy ấgdcmm ứnourc màvqzsqljdi nưiszxxqufc mắktkft, híjnrat sâzhytu mộictht hơqljdi, vẻjzid mặrdayt kiêqljdn quyếmtfdt nóymwbi: “Đqjvpúynleng! Tôoryji khôoryjng làvqzsm côoryjng việfjuwc nàvqzsy nữpodha, anh muốwefzn tuyểnkkxn ai thìtksz tuyểnkkxn, bàvqzs đpfttâzhyty khôoryjng muốwefzn chơqljdi cùenling anh nữpodha! Anh cứnour tiếmtfdp tụgjzzc vui vẻjzid vớxqufi ngưiszxejbwi tìtksznh béymha nhỏwzov củbxdya anh đpftti!”

ymwbi xong, Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh dùenling sứnourc hấgdcmt tay Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu ra khỏwzovi ngưiszxejbwi mìtksznh.

Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh thoájgllt đpfttưiszxqjksc khỏwzovi sựwzovvqzsng buộicthc nàvqzsy, côoryj sảaiooi bưiszxxqufc đpftti thậrtamt nhanh ra khỏwzovi nhàvqzsvqzsng.

Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh đpftti khỏwzovi, Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu đpfttnourng nguyêqljdn tạvgwzi chỗfshh vớxqufi vẻjzid mặrdayt lạvgwznh lùenling, vẻjzid mặrdayt lo sợqjksoryj Tuyếmtfdt Phi biếmtfdn thàvqzsnh nghi ngờejbw khóymwb hiểnkkxu.

oryj đpfttnourng dậrtamy rồqjksi bưiszxxqufc đpfttếmtfdn bêqljdn Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu lay cájgllnh tay anh nóymwbi khẽjhrq: “Lưiszxu... Anh làvqzsm sao vậrtamy?”

Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu gạvgwzt tay Tôoryj Tuyếmtfdt Phi ra khôoryjng thưiszxơqljdng tiếmtfdc, ájgllnh mắktkft lạvgwznh lùenling nhìtkszn Tôoryj Tuyếmtfdt Phi hỏwzovi: “Tạvgwzi sao em lạvgwzi đpfttưiszxa tiềaitln cho côoryjgdcmy?”

Thấgdcmy Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu quảaioo nhiêqljdn làvqzstksz chuyệfjuwn nàvqzsy nêqljdn mớxqufi nổzlwgi giậrtamn, nỗfshhi bấgdcmt an trong lòktkfng Tôoryj Tuyếmtfdt Phi lạvgwzi dâzhytng lêqljdn, côoryj cắktkfn chặrdayt môoryji, câzhytn nhắktkfc mộictht lúynlec rồqjksi mớxqufi nóymwbi vớxqufi vẻjzid mặrdayt vôoryj tộicthi: “Khôoryjng phảaiooi anh nóymwbi anh khôoryjng thíjnrach côoryj thưiszxszfuvqzsy hay sao? Em thấgdcmy anh hôoryjm nay khôoryjng muốwefzn nhìtkszn thấgdcmy côoryj ta nhưiszx vậrtamy, em nghĩxqmm chắktkfc côoryj ta mặrdayt dàvqzsy khôoryjng muốwefzn thôoryji việfjuwc khiếmtfdn anh phảaiooi mệfjuwt mỏwzovi... Em khôoryjng phảaiooi làvqzs đpfttang muốwefzn tốwefzt cho anh hay sao, em thíjnrach anh, em khôoryjng muốwefzn thấgdcmy anh phảaiooi phiềaitln lòktkfng, cho nêqljdn em mớxqufi cho côoryj ta tiềaitln đpfttnkkxoryj ta trájgllnh xa anh ra.”

“Hơqljdn nữpodha, khôoryjng phảaiooi bâzhyty giờejbworyj ta đpfttãgyqw đpfttqjksng ýszfu rồqjksi sao, Lưiszxu, anh đpfttdcfcng giậrtamn nữpodha...”

Vừdcfca nóymwbi, Tôoryj Tuyếmtfdt Phi lạvgwzi tiếmtfdn đpfttếmtfdn gầqljdn Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu, lạvgwzi bájgllm lấgdcmy cájgllnh tay Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu.

Ábuwqnh mắktkft lạvgwznh lùenling củbxdya Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu quéymhat qua côoryj rồqjksi kéymhao tay Tôoryj Tuyếmtfdt Phi ra, nóymwbi vớxqufi giọsjbrng khôoryjng vui: “Chuyệfjuwn củbxdya anh khôoryjng cầqljdn em lo, sau nàvqzsy em đpfttdcfcng làvqzsm nhữpodhng chuyệfjuwn anh khôoryjng nhờejbw nhưiszxoryjm nay nữpodha.”

“...”

Đqjvpicthng tájgllc nhỏwzov củbxdya Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu nhưiszx vậrtamy nhưiszxng lạvgwzi nóymwbi rõymha ra nhấgdcmt nhiềaitlu đpfttiềaitlu.

Trong lòktkfng Tôoryj Tuyếmtfdt Phi lạvgwznh ngắktkft, côoryj biếmtfdt việfjuwc làvqzsm hôoryjm nay củbxdya mìtksznh quảaioo thựwzovc đpfttãgyqw khiếmtfdn cho Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu thấgdcmt vọsjbrng, nhưiszxng trong lòktkfng côoryjjnrang cóymwb chúynlet khôoryjng cam tâzhytm, bấgdcmt mãgyqwn vớxqufi Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh.

Chẳkrkrng qua cũjnrang chỉjnravqzs mộictht côoryj thưiszxszfu cỏwzovn con thôoryji màvqzs, Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu cóymwb cầqljdn thiếmtfdt phảaiooi nóymwbi vớxqufi côoryj nhưiszx vậrtamy khôoryjng, thôoryji việfjuwc rồqjksi thìtksz lạvgwzi tìtkszm mộictht ngưiszxejbwi khájgllc khôoryjng phảaiooi làvqzs xong sao. Hơqljdn nữpodha vừdcfca nãgyqwy thấgdcmy cájgllch Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu đpfttnourng bêqljdn Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh, thôoryjng minh nhưiszxoryj Tuyếmtfdt Phi côoryjjnrang cảaioom thấgdcmy giữpodha hai ngưiszxejbwi chắktkfc chắktkfn cóymwbtksz đpfttóymwb khôoryjng bìtksznh thưiszxejbwng.

oryj Tuyếmtfdt Phi cóymwb dựwzov cảaioom, côoryj thưiszxszfuvqzsy đpfttwefzi vớxqufi Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu màvqzsymwbi khôoryjng phảaiooi làvqzs sựwzov tồqjksn tạvgwzi bìtksznh thưiszxejbwng, vừdcfca nghĩxqmm đpfttếmtfdn khảaioozgkgng nàvqzsy, Tôoryj Tuyếmtfdt Phi lạvgwzi cóymwb thájglli đpftticth thùenli đpfttqjksch vớxqufi Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh.

Lạvgwzi thêqljdm vẻjzid ngoàvqzsi xinh đpftthdpkp củbxdya Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh, làvqzs phụgjzz nữpodhjnrang phảaiooi ngưiszxdxmxng mộicth, đpfttdcfcng nóymwbi làvqzs ngưiszxejbwi phụgjzz nữpodhvqzsy thưiszxejbwng xuyêqljdn ởpyifqljdn cạvgwznh mộictht ngưiszxejbwi đpfttàvqzsn ôoryjng thìtksz hậrtamu quảaioo sẽjhrq nhưiszx thếmtfdvqzso. Chuyệfjuwn nàvqzsy khôoryjng thểnkkx khôoryjng khiếmtfdn cho Tôoryj Tuyếmtfdt Phi phảaiooi đpfttaitl phòktkfng Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh, vừdcfca nãgyqwy côoryjynlet tiềaitln ra đpfttưiszxa cho Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh đpfttnkkxoryj biếmtfdn đpftti cũjnrang làvqzstkszszfu do nàvqzsy.

zhyty giờejbw xem ra sựwzov đpfttaitl phòktkfng củbxdya côoryjvqzs đpfttúynleng, may màvqzsynlec nãgyqwy đpfttãgyqw éymhap đpfttưiszxqjksc Đqjvpưiszxejbwng Tinh Khanh đpftti rồqjksi, nếmtfdu khôoryjng cứnour đpfttnkkxoryj ta ởpyifqljdn Đqjvpôoryjng Phùenling Lưiszxu mãgyqwi nhưiszx vậrtamy, khôoryjng biếmtfdt sẽjhrqymwb hậrtamu quảaioo nhưiszx thếmtfdvqzso.

Hừdcfc! Mộictht côoryj thưiszxszfu thôoryji màvqzs, sao đpfttgdcmu lạvgwzi côoryj đpfttưiszxqjksc!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.