Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 525 :

    trước sau   
60525.Thẩkigxm Sởwgvbfcab lắekwmc đeddhkobeu khôlbcnng nófgzmi gìctjc. Khôlbcnng phảkobei côlbcn ta khôlbcnng biếeddht cághvoch xửctjcfdig chuyệjdban củghvoa Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch, màfcabctjc vừfzksa rồctqvi khi nghe thấvuqky nhữejzwng lờeddhi Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjchfgzmi vớdncli An Đdtqoiềtwknm, côlbcn ta đeddhiwrit nhiêdygtn nhớdncl ra chuyệjdban Chu Hághvon Khanh đeddhãnlnp đeddhưqstotwknc mìctjcnh thảkobe cho đeddhi.

Thẩkigxm Sởwgvbfcab vốqjjln đeddhphesnh chờeddh đeddhếeddhn khi Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch chiếeddhm đeddhưqstotwknc côlbcnng ty Cốqjjl Thịphes, sẽzmmw lợtwkni dụtwknng Chu Hághvon Khanh đeddhvizofcabm hạhshki An Đdtqoiềtwknm.

Nhưqstong bâffhby giờeddh Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch đeddhãnlnp thấvuqkt bạhshki, Thẩkigxm Sởwgvbfcab đeddhiwrit nhiêdygtn khôlbcnng biếeddht phảkobei làfcabm gìctjc nữejzwa!

Khôlbcnng biếeddht Chu Hághvon Khanh đeddhãnlnp chếeddht trong đeddhêdygtm mưqstoa đeddhófgzm hay chưqstoa nữejzwa…

Thẩkigxm Sởwgvbfcab siếeddht chặfgzmt tay mìctjcnh, rồctqvi đeddhiwrit nhiêdygtn lạhshki thảkobe lỏctjcng ra trong giâffhby tiếeddhp theo: Tófgzmm lạhshki, chẳbwvzng bao lâffhbu nữejzwa mìctjcnh vàfcab Thiêdygtn Kỳkjch sẽzmmw quay vềtwkn Mỹvizo, chỉrwzz cầkoben mìctjcnh chúlzjc ýfdig đeddhếeddhn an toàfcabn củghvoa Thiêdygtn Kỳkjch trong mấvuqky ngàfcaby nàfcaby làfcab đeddhưqstotwknc.

ekwmn vềtwkn An Đdtqoiềtwknm…


Trong mắekwmt củghvoa Thẩkigxm Sởwgvbfcab bỗiwmgng lófgzme lêdygtn mộiwrit tia sághvong: Việjdbac sốqjjlng chếeddht củghvoa An Đdtqoiềtwknm cũmokyng khôlbcnng còekwmn liêdygtn quan đeddhếeddhn mìctjcnh nữejzwa! Chu Hághvon Khanh muốqjjln đeddhếeddhn trảkobe thùibmi, vậieuvy cứvuqk đeddhvizo anh ta trảkobe thùibmi đeddhi!

“Côlbcn Thẩkigxm? Côlbcn Thẩkigxm? Côlbcnfgzmi gìctjc đeddhi chứvuqk!” Susan nhìctjcn thấvuqky bộiwri dạhshkng mấvuqkt tậieuvp trung củghvoa Thẩkigxm Sởwgvbfcab, còekwmn tưqstowgvbng rằqcjkng ngay cảkobe Thẩkigxm Sởwgvbfcabmokyng khôlbcnng cófgzmghvoch, nêdygtn đeddhiwrit nhiêdygtn khôlbcnng biếeddht phảkobei làfcabm gìctjc.

Susan cắekwmn môlbcni vàfcab nhớdncl lạhshki trưqstodnclc đeddhâffhby khi làfcabm trợtwknfdig củghvoa Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn, mìctjcnh làfcab mộiwrit ngưqstoeddhi rấvuqkt cófgzm chủghvo kiếeddhn. Nhưqstong khi ởwgvb trưqstodnclc mặfgzmt cậieuvu chủghvo, sao mìctjcnh lạhshki khôlbcnng thểvizofcabm đeddhưqstotwknc đeddhiềtwknu đeddhófgzm?

“Đdtqoưqstotwknc rồctqvi, đeddhưqstotwknc rồctqvi. Tôlbcni biếeddht rồctqvi!” Thẩkigxm Sởwgvbfcab hoàfcabn hồctqvn lạhshki. Côlbcn ta nhìctjcn vàfcabo Susan đeddhang đeddhctjc hoe hai mắekwmt, vỗiwmg vỗiwmgdygtn tay côlbcnfgzmi. “Tôlbcni sẽzmmw thuyếeddht phụtwknc Thiêdygtn Kỳkjch. Côlbcnwgvb lạhshki đeddhâffhby chỉrwzzfcabm cậieuvu ấvuqky bựejzwc bộiwrii hơctqvn, thôlbcni côlbcn vềtwkn trưqstodnclc đeddhi!”

“Nhưqstong màfcab…” Susan quay đeddhkobeu lạhshki nhìctjcn Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch vẫllmwn đeddhang đeddhi tìctjcm rưqstotwknu khắekwmp nơctqvi, cảkobem thấvuqky khôlbcnng đeddhưqstotwknc yêdygtn tâffhbm.

“Nếeddhu côlbcn khôlbcnng chịphesu thìctjclbcni cũmokyng hếeddht cághvoch.” Thẩkigxm Sởwgvbfcabekwme hai tay. Côlbcn ta quay ngưqstoeddhi lạhshki vừfzksa đeddhi vềtwkn phíieuva cửctjca vừfzksa nófgzmi. “Nếeddhu côlbcnfgzm đeddhghvo tựejzw tin sẽzmmw dỗiwmg đeddhưqstotwknc Thiêdygtn Kỳkjch, vậieuvy côlbcn cứvuqkwgvb lạhshki đeddhâffhby đeddhi, tôlbcni sẽzmmw đeddhi!”

“Côlbcn Thẩkigxm! Tôlbcni khôlbcnng cófgzm ýfdigfcaby!” Susan vộiwrii vàfcabng lắekwmc đeddhkobeu. Côlbcn đeddhvuqkng chặfgzmn ngay trưqstodnclc mặfgzmt Thẩkigxm Sởwgvbfcab, cúlzjci đeddhkobeu xuốqjjlng vàfcab khẽzmmwfgzmi. “Vậieuvy tôlbcni sẽzmmw đeddhi trưqstodnclc. Côlbcn Thẩkigxm àfcab, côlbcn nhớdncl chădcosm sófgzmc tốqjjlt cho cậieuvu chủghvo nhégkbe.”

“Việjdbac nàfcaby khôlbcnng cầkoben côlbcn phảkobei nhắekwmc.” Thẩkigxm Sởwgvbfcab liếeddhc nhìctjcn Susan, giọdvoang đeddhiệjdbau khôlbcnng mặfgzmn màfcab.

“Vậieuvy đeddhưqstotwknc.” Susan gậieuvt đeddhkobeu. Côlbcn lạhshki liếeddhc nhìctjcn Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch rồctqvi nófgzmi vớdncli Thẩkigxm Sởwgvbfcab. “Tôlbcni đeddhi trưqstodnclc đeddhâffhby.”

Thẩkigxm Sởwgvbfcab khoághvot tay, ra hiệjdbau rằqcjkng Susan cófgzm thểvizo đeddhi.

Cuốqjjli cùibming, Susan liếeddhc nhìctjcn Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch mộiwrit cághvoi rồctqvi đeddhkigxy cửctjca ra vàfcab đeddhi ra ngoàfcabi.

Thấvuqky Susan đeddhãnlnp đeddhófgzmng cửctjca lạhshki, Thẩkigxm Sởwgvbfcabqstoeddhi khẩkigxy đeddhkobey kiêdygtu ngạhshko. Côlbcn ta cũmokyng làfcab phụtwkn nữejzw, dĩywnf nhiêdygtn làfcab cảkobem nhậieuvn đeddhưqstotwknc tìctjcnh cảkobem màfcab Susan dàfcabnh cho Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch.

Chỉrwzzfgzm đeddhiềtwknu, Thẩkigxm Sởwgvbfcab hoàfcabn toàfcabn khôlbcnng coi Susan làfcab đeddhqjjli thủghvo. Thứvuqk nhấvuqkt, Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch tuyệjdbat đeddhqjjli sẽzmmw khôlbcnng đeddhvizo mắekwmt đeddhếeddhn Susan. Thứvuqk hai, Susan cũmokyng khôlbcnng cófgzmqstoghvoch gìctjc đeddhvizo cạhshknh tranh vớdncli mìctjcnh!


ffhby giờeddh, đeddhiềtwknu quan trọdvoang nhấvuqkt làfcab đeddhiwring viêdygtn Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch.

fgzm lẽzmmw, lầkoben nàfcaby Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch thấvuqkt bạhshki, vớdncli mìctjcnh màfcabfgzmi, lạhshki làfcab chuyệjdban tốqjjlt!

Ínbist nhấvuqkt, lầkoben nàfcaby tranh giàfcabnh côlbcnng ty Cốqjjl Thịphes thấvuqkt bạhshki, đeddhãnlnpfcabm cho Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjchfcab An Đdtqoiềtwknm càfcabng xa cághvoch nhau hơctqvn. Còekwmn mìctjcnh, cũmokyng cófgzm thểvizo lợtwkni dụtwknng cơctqv hộiwrii đeddhvizo chen vàfcabo, an ủghvoi Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch thậieuvt tốqjjlt, đeddhvizo cậieuvu ấvuqky càfcabng xem trọdvoang mìctjcnh hơctqvn!

Nghĩywnf đeddhếeddhn đeddhâffhby, trêdygtn mặfgzmt Thẩkigxm Sởwgvbfcab dầkoben xuấvuqkt hiệjdban nụtwknqstoeddhi. Côlbcn ta híieuvt mộiwrit hơctqvi thậieuvt sâffhbu vàfcab đeddhi đeddhếeddhn cạhshknh Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch: “Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch, cậieuvu đeddhfzksng nhưqsto vậieuvy nữejzwa. Cậieuvu cófgzm biếeddht mìctjcnh đeddhau lòekwmng đeddhếeddhn thếeddhfcabo khôlbcnng?”

Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch vẫllmwn khôlbcnng chúlzjc ýfdig đeddhếeddhn Thẩkigxm Sởwgvbfcab, chỉrwzz tiếeddhp tụtwknc uốqjjlng rưqstotwknu.

ekwmn Thẩkigxm Sởwgvbfcab, vẫllmwn khuyêdygtn nhủghvo vớdncli giọdvoang ôlbcnn hòekwma…

Sau khi bịphes Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch ngắekwmt mághvoy…

An Đdtqoiềtwknm nghe thấvuqky âffhbm bághvoo mághvoy bậieuvn ởwgvb đeddhkobeu bêdygtn kia đeddhiệjdban thoạhshki, côlbcn từfzks từfzks đeddhfgzmt đeddhiệjdban thoạhshki xuốqjjlng, cúlzjci đeddhkobeu vàfcab khôlbcnng biếeddht phảkobei làfcabm gìctjc.

Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn nhìctjcn thấvuqky bộiwri dạhshkng khófgzm xửctjc củghvoa An Đdtqoiềtwknm, liềtwknn bưqstodnclc đeddhếeddhn vàfcab ôlbcnm lấvuqky vai côlbcn, rồctqvi nhẹhcmc giọdvoang khuyêdygtn nhủghvo: “Em đeddhãnlnpfcabm nhữejzwng gìctjc em nêdygtn làfcabm, vậieuvy làfcab đeddhưqstotwknc rồctqvi. Nhữejzwng chuyệjdban còekwmn lạhshki, hãnlnpy đeddhvizo Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch tựejzw hiểvizou ra.”

“Nhưqstong, vừfzksa rồctqvi Thiêdygtn Kỳkjch phảkoben ứvuqkng nhưqsto vậieuvy, em thấvuqky hơctqvi lo.” An Đdtqoiềtwknm thởwgvbfcabi, khôlbcnng biếeddht mìctjcnh phảkobei làfcabm gìctjc.

“Em nhưqsto thếeddhfcaby, anh cũmokyng hơctqvi lo đeddhvuqky!” Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn végkbeo mághvo An Đdtqoiềtwknm. “Ởkigx trưqstodnclc mặfgzmt anh màfcab quan tâffhbm đeddhếeddhn ngưqstoeddhi đeddhàfcabn ôlbcnng khághvoc nhưqsto vậieuvy, anh lo sághvong mai em sẽzmmw khôlbcnng thểvizo xuốqjjlng khỏctjci giưqstoeddhng đeddhưqstotwknc. Còekwmn lo, nếeddhu khôlbcnng xuốqjjlng khỏctjci giưqstoeddhng đeddhưqstotwknc, làfcabm sao chúlzjcng ta đeddhi thửctjc đeddhctqvqstodncli.”

“Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn!” An Đdtqoiềtwknm trợtwknn mắekwmt nhìctjcn Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn. “Bâffhby giờeddhfcablzjcc nófgzmi đeddhùibmia hảkobe?”

“Anh đeddhâffhbu cófgzm đeddhùibmia.” Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn nhúlzjcn vai. “Nhữejzwng lờeddhi anh nófgzmi, rấvuqkt cófgzm khảkobedcosng trởwgvb thàfcabnh sựejzw thậieuvt. Chẳbwvzng lẽzmmw ngàfcaby mai em khôlbcnng muốqjjln đeddhi thửctjc đeddhctqvqstodncli vớdncli anh àfcab?”


“Thậieuvt ra,” Khi An Đdtqoiềtwknm nghe thấvuqky câffhbu nàfcaby củghvoa Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn, côlbcn thựejzwc sựejzw đeddhãnlnp gậieuvt đeddhkobeu. “Dờeddhi lạhshki ngàfcaby cưqstodncli củghvoa chúlzjcng ta mộiwrit cághvoch hợtwknp lýfdig, vậieuvy cũmokyng ổqtndn màfcab.”

ibmictjcffhby giờeddh Cốqjjl Thiêdygtn Kỳkjch nhưqsto thếeddh, An Đdtqoiềtwknm thựejzwc sựejzwmokyng khôlbcnng cófgzmffhbm trạhshkng đeddhvizo kếeddht hôlbcnn. Hơctqvn nữejzwa, Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn cũmokyng nófgzmng vộiwrii quághvo, buổqtndi sághvong mớdncli cầkobeu hôlbcnn, ngàfcaby mai đeddhãnlnp đeddhi thửctjc đeddhctqvqstodncli, mộiwrit thághvong sau sẽzmmw kếeddht hôlbcnn!

“An Đdtqoiềtwknm!” Áwxmrnh mắekwmt củghvoa Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn ngay lậieuvp tứvuqkc trởwgvbdygtn sắekwmc bégkben. “Em nófgzmi lạhshki lầkoben nữejzwa đeddhi.”

“Làfcabm gìctjc hung dữejzw nhưqsto vậieuvy? Rõumumfcabng do anh đeddhtwkn cậieuvp màfcab!” An Đdtqoiềtwknm bĩywnfu môlbcni. “Vậieuvy màfcab khôlbcnng cho em nófgzmi!”

“Thôlbcni đeddhưqstotwknc.” Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn gậieuvt đeddhkobeu. Anh kégkbeo tay An Đdtqoiềtwknm vàfcab đeddhi vềtwkn phíieuva phòekwmng ngủghvo. “An Đdtqoiềtwknm, em qua đeddhâffhby. Anh cófgzm mộiwrit chuyệjdban rấvuqkt quan trọdvoang muốqjjln nófgzmi vớdncli em.”

An Đdtqoiềtwknm còekwmn chưqstoa kịphesp phảkoben ứvuqkng thìctjc đeddhãnlnp bịphes Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn kégkbeo thẳbwvzng vàfcabo phòekwmng ngủghvo. Côlbcn chớdnclp mắekwmt vàfcab hỏctjci: “Cófgzm chuyệjdban gìctjc vậieuvy?”

“Chíieuvnh làfcab chuyệjdban nàfcaby!” Giọdvoang củghvoa Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn vừfzksa dứvuqkt, tay anh đeddhãnlnp luồctqvn thẳbwvzng vàfcabo trong ághvoo củghvoa An Đdtqoiềtwknm.

“Ưdzhem…”

An Đdtqoiềtwknm đeddhiwrit nhiêdygtn run rẩkigxy cảkobe ngưqstoeddhi, côlbcn vộiwrii giữejzw nắekwmm chặfgzmt cághvonh tay củghvoa Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn, ai ngờeddh đeddhãnlnp quághvo muộiwrin, kỹvizodcosng mởwgvb ághvoo lófgzmt bằqcjkng mộiwrit tay củghvoa Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn đeddhãnlnp hếeddht sứvuqkc đeddhdygtu luyệjdban. Khi anh rúlzjct tay ra ngoàfcabi, đeddhãnlnp luôlbcnn tiệjdban négkbem cághvoi ághvoo lófgzmt đeddhãnlnp đeddhưqstotwknc mởwgvb ra kia xuốqjjlng đeddhvuqkt.

“Anh…” An Đdtqoiềtwknm che ngựejzwc mìctjcnh lạhshki. “Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn, anh cófgzm biếeddht xấvuqku hổqtnd khôlbcnng?”

“Xấvuqku hổqtndfcabctjc? Cófgzm ădcosn đeddhưqstotwknc khôlbcnng?” Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn đeddhkigxy An Đdtqoiềtwknm sághvot vàfcabo tưqstoeddhng, giang hai tay ra vàfcab ôlbcnm An Đdtqoiềtwknm vàfcabo lòekwmng. “Dùibmifgzm rấvuqkt ngon, nhưqstong cũmokyng khôlbcnng thểvizo ngon bằqcjkng em đeddhưqstotwknc.”

“Anh, anh, anh…” An Đdtqoiềtwknm thựejzwc sựejzw khôlbcnng biếeddht nófgzmi gìctjc vớdncli Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn, chỉrwzz đeddhctjc bừfzksng hai mághvofcab nhìctjcn anh vừfzksa xấvuqku hổqtnd, vừfzksa giậieuvn dữejzw.

“Anh phảkobei làfcabm gìctjc đeddhâffhby? Ngay cảkobe khi đeddhctjc mặfgzmt màfcabmokyng xinh nhưqsto thếeddh.” Khófgzme miệjdbang Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn hơctqvi nhếeddhch lêdygtn, anh đeddhưqstoa tay ra vàfcabffhbng cằqcjkm An Đdtqoiềtwknm lêdygtn. “Em nófgzmi xem, nếeddhu anh khôlbcnng tổqtnd chứvuqkc đeddhághvom cưqstodncli càfcabng sớdnclm càfcabng tốqjjlt, sao màfcab anh chờeddh cho đeddhưqstotwknc?”

Hai mághvo củghvoa An Đdtqoiềtwknm càfcabng đeddhctjcctqvn, khôlbcnng biếeddht phảkobei nófgzmi gìctjc, chỉrwzzfgzm thểvizo tiếeddhp tụtwknc trợtwknn mắekwmt lêdygtn nhìctjcn Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn, vừfzksa xấvuqku hổqtnd vừfzksa giậieuvn dữejzw.

lzjcc nàfcaby, nhữejzwng đeddhkobeu ngófgzmn tay củghvoa Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn đeddhi dọdvoac theo cằqcjkm củghvoa An Đdtqoiềtwknm từfzks từfzks di chuyểvizon xuốqjjlng dưqstodncli, đeddhếeddhn chiếeddhc cổqtndfgzm tỉrwzz lệjdba hoàfcabn hảkobeo củghvoa An Đdtqoiềtwknm, rồctqvi đeddhếeddhn xưqstoơctqvng quai xanh, rồctqvi đeddhếeddhn cổqtnd ághvoo, rồctqvi tiếeddhp tụtwknc tiếeddhn xuốqjjlng dưqstodncli…

“Ưdzhem…” An Đdtqoiềtwknm khẽzmmwdygtn lêdygtn mộiwrit tiếeddhng, vìctjc Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn dùibming sứvuqkc hơctqvi mạhshknh mộiwrit tíieuv.

Tiếeddhng rêdygtn khe khẽzmmw nhưqstofgzm nhưqsto khôlbcnng nàfcaby ngay lậieuvp tứvuqkc giốqjjlng nhưqsto mộiwrit ngôlbcni sao hỏctjca nhảkobey vàfcabo thùibming thuốqjjlc súlzjcng, ngọdvoan lửctjca hừfzksng hựejzwc bỗiwmgng quégkbet qua khắekwmp ngưqstoeddhi Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn. Anh dùibming mộiwrit tay giữejzw chặfgzmt hai bàfcabn tay củghvoa An Đdtqoiềtwknm lạhshki, sau đeddhófgzm đeddhưqstoa ngưqstotwknc chúlzjcng lêdygtn trêdygtn đeddhrwzznh đeddhkobeu củghvoa côlbcn.

Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn vừfzksa nhìctjcn chằqcjkm chằqcjkm vàfcabo đeddhôlbcni mághvo ngàfcaby càfcabng đeddhctjcctqvn củghvoa côlbcn, vừfzksa dùibming sứvuqkc nófgzmng bỏctjcng củghvoa mìctjcnh dághvon thậieuvt chặfgzmt vàfcabo cághvoi bụtwknng nhỏctjc mềtwknm mạhshki củghvoa An Đdtqoiềtwknm.

qstong An Đdtqoiềtwknm díieuvnh sághvot vàfcabo mộiwrit bứvuqkc tưqstoeddhng lạhshknh lẽzmmwo, còekwmn phíieuva trưqstodnclc lạhshki làfcabctqv thểvizofgzmng nhưqsto lửctjca củghvoa Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn. Côlbcn di chuyểvizon cơctqv thểvizo đeddhphesnh thoághvot khỏctjci sựejzwfcabng buộiwric củghvoa Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn, nhưqstong nófgzm lạhshki khơctqvi dậieuvy khághvot vọdvoang chiếeddhm hữejzwu mạhshknh mẽzmmwctqvn củghvoa anh.

Trong giâffhby tiếeddhp theo, Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn hôlbcnn lêdygtn cổqtnd An Đdtqoiềtwknm, vàfcab tay kia thìctjcffhbng châffhbn côlbcndygtn cao.

“Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn…” An Đdtqoiềtwknm còekwmn chưqstoa nófgzmi xong, đeddhiwring tághvoc bấvuqkt ngờeddh củghvoa Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn đeddhãnlnp ngắekwmt ngang lờeddhi côlbcn.

Cảkobe ngưqstoeddhi An Đdtqoiềtwknm ngay lậieuvp tứvuqkc mềtwknm nhũmokyn ra trong vòekwmng tay Cốqjjl Thiêdygtn Tuấvuqkn. Côlbcn nhắekwmm mắekwmt lạhshki, đeddhôlbcni môlbcni cădcosng mọdvoang vẫllmwn khôlbcnng ngừfzksng phághvot ra tiếeddhng rêdygtn rỉrwzz khófgzmctjcm négkben đeddhưqstotwknc…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.