Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 523 :

    trước sau   
60523.Vẻnqho mặrhjqt Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn rấnlbbt nghiêndgvm túhdqbc, cùctiyng lúhdqbc khi nóakkii ra câggfpu đluvyóakki, anh đluvyãnikv lấnlbby chiếthdvc nhẫhmvsn đluvyưnlbbnikvc chuẩvlcjn bịmguxgiac mậnqhot trưnlbbwnaic đluvyóakkimutl đluvyeo thẳpvkcng vàmutlo ngóakkin áyykop úhdqbt củosvla An Đsxfdiềbbngm.

“Anh…” An Đsxfdiềbbngm liếthdvc Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn mộpvkct cáyykoi, rồitfti nhìvcccn xuốjobgng chiếthdvc nhẫhmvsn trêndgvn tay mìvcccnh, rồitfti hỏfzodi mộpvkct cáyykoch khóakki tin. “Chỉitft thếthdvmutly thônlbbi?”

“Chứbbng thếthdvmutlo nữhtwpa?” Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn khônlbbng hiểbpaiu.

“Hônlbbn lễrlytmutl em chờycyu đluvynikvi đluvyãnikv rấnlbbt lâggfpu, vậnqhoy màmutl anh đluvyeo cho em mộpvkct chiếthdvc nhẫhmvsn làmutl xong àmutl?” Trêndgvn mặrhjqt An Đsxfdiềbbngm xuấnlbbt hiệutoyn vẻnqho khônlbbng cam tâggfpm, cônlbb liếthdvc nhìvcccn chiếthdvc nhẫhmvsn trêndgvn tay mìvcccnh, rồitfti đluvyưnlbba thẳpvkcng ra trưnlbbwnaic mắebutt Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn vàmutlakkii vớwnaii giọdvdjng oáyykon tráyykoch. “Anh nhìvcccn xem, chiếthdvc nhẫhmvsn nàmutly khônlbbng nhữhtwpng khônlbbng phùctiy hợnikvp, màmutl trêndgvn đluvyóakkiakkin vẽqhxu mộpvkct vòakking tròakkin đluvyrhjqc biệutoyt xấnlbbu xígiacmutl xiêndgvn xẹifyco. Ývcccvccc đluvyâggfpy?”

“Đsxfdóakki, đluvyóakkimutl chữhtwp G viếthdvt hoa, viếthdvt tắebutt cho chữhtwpyykoi đluvyhmstu tiêndgvn trong têndgvn củosvla anh.” Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn đluvyrhjq mồitftnlbbi hộpvkct, anh đluvyưnlbba bàmutln tay đluvyang đluvyeo nhẫhmvsn củosvla mìvcccnh ra trưnlbbwnaic mặrhjqt An Đsxfdiềbbngm, cốjobg muốjobgi mặrhjqt vàmutl tiếthdvp tụbbmzc giảuqmai thígiacch. “Em nhìvcccn chiếthdvc nhẫhmvsn trêndgvn tay anh nàmutly, cũacqwng đluvyưnlbbnikvc khắebutc mộpvkct chữhtwp A, đluvyóakkimutl chữhtwp viếthdvt tắebutt cho chữhtwpyykoi đluvyhmstu tiêndgvn trong têndgvn củosvla em.”

“Ồugjm…” An Đsxfdiềbbngm thấnlbby hơmowpi khóakki hiểbpaiu, mộpvkct đluvydvdji tổrhjqng tàmutli nhưnlbb Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn, lẽqhxumutlo lạdvdji làmutlm chuyệutoyn trẻnqho con vàmutl sởfhqzn gai ốjobgc nhưnlbb vậnqhoy?


“Còakkin nữhtwpa…” Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn dừezwbng lạdvdji rồitfti tiếthdvp tụbbmzc giảuqmai thígiacch: “Mặrhjqc dùctiy kỹboydezwbng vàmutl sởfhqz thígiacch trong việutoyc đluvyiềbbngu hàmutlnh cônlbbng ty vàmutlyykoc mặrhjqt kháyykoc đluvybbngu đluvydvdjt đluvyiểbpaim tốjobgi đluvya, nhưnlbbng mấnlbby việutoyc thủosvlnlbbng nàmutly, thựqhxuc sựqhxu khônlbbng ổrhjqn lắebutm.”

Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn lầhmstn đluvyhmstu tiêndgvn thừezwba nhậnqhon mìvcccnh vẫhmvsn còakkin chuyệutoyn làmutlm khônlbbng tốjobgt: “Hai chiếthdvc nhẫhmvsn nàmutly do anh đluvyígiacch thâggfpn làmutlm, nêndgvn nóakki mớwnaii trônlbbng rấnlbbt thônlbb nhưnlbb vậnqhoy.”

“Anh tựqhxumutlm sao?” An Đsxfdiềbbngm nhìvcccn vàmutlo Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn vớwnaii vẻnqho mặrhjqt khóakki tin, nhưnlbbng cùctiyng lúhdqbc vớwnaii việutoyc cảuqmam thấnlbby hơmowpi buồitftn cưnlbbycyui, cônlbbmutlng thấnlbby cảuqmam đluvypvkcng hơmowpn.

Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn, đluvyưnlbbycyung đluvyưnlbbycyung làmutl mộpvkct đluvydvdji tổrhjqng tàmutli, vẫhmvsy tay mộpvkct cáyykoi làmutl mua đluvyưnlbbnikvc chiếthdvc nhẫhmvsn kim cưnlbbơmowpng lớwnain nhấnlbbt thếthdv giớwnaii.

Nhưnlbbng, cóakki thểbpai khiếthdvn anh đluvyígiacch thâggfpn làmutlm nhẫhmvsn, nhấnlbbt đluvymguxnh đluvyâggfpy làmutl lầhmstn đluvyhmstu tiêndgvn!

An Đsxfdiềbbngm cúhdqbi nhìvcccn chiếthdvc nhẫhmvsn trêndgvn tay mìvcccnh, đluvypvkct nhiêndgvn cảuqmam thấnlbby nóakki đluvyáyykong yêndgvu hơmowpn nhiềbbngu, vìvcccakki khônlbbng thểbpai đluvyo đluvyưnlbbnikvc bằgxkdng tiềbbngn. Tay nghềbbng củosvla Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn thựqhxuc sựqhxu rấnlbbt tệutoy, nhưnlbbng chiếthdvc nhẫhmvsn khônlbbng đluvyưnlbbnikvc trang trígiacvccc nhưnlbb thếthdvmutly, làmutl đluvypvkcc nhấnlbbt vônlbb nhịmgux trêndgvn thếthdv giớwnaii.

“Ừbbmzm.” Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn gậnqhot đluvyhmstu: “Mặrhjqc dùctiymowpi thônlbb, nhưnlbbng nóakkimutl cặrhjqp nhẫhmvsn dễrlyt nhìvcccn nhấnlbbt trong sốjobg nhữhtwpng chiếthdvc nhẫhmvsn màmutl anh làmutlm hỏfzodng rồitfti đluvynlbby.”

“Vàmutl tấnlbbt nhiêndgvn,” Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn dừezwbng lạdvdji vàmutl bắebutt đluvyhmstu pháyykot huy đluvyhmsty đluvyosvl nhữhtwpng phẩvlcjm chấnlbbt quýldzxyykou củosvla mộpvkct ngưnlbbycyui chồitftng - bàmutln bạdvdjc hỏfzodi ýldzx kiếthdvn, kiêndgvn nhẫhmvsn thuyếthdvt phụbbmzc, hứbbnga hẹifycn long trọdvdjng. “Nếthdvu em khônlbbng hàmutli lòakking vớwnaii chiếthdvc nhẫhmvsn nàmutly, vậnqhoy mỗfhqzi năezwbm anh sẽqhxumutlm mộpvkct cặrhjqp nhẫhmvsn, vàmutl tậnqhon tay đluvyeo cho em vàmutlo kỷsxfd niệutoym ngàmutly cưnlbbwnaii hàmutlng năezwbm. Hãnikvy tin anh, khi An An khônlbbn lớwnain, chúhdqbng ta đluvybbngu giàmutl hếthdvt rồitfti. Àifyc khônlbbng, em sẽqhxu khônlbbng giàmutl đluvyâggfpu, em mãnikvi mãnikvi làmutl ngưnlbbycyui xinh đluvyifycp nhấnlbbt.”

Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn dừezwbng mộpvkct lúhdqbc rồitfti lạdvdji thay đluvyrhjqi cáyykoch nóakkii: “Đsxfdếthdvn khi anh giàmutl đluvyi, thìvccc chiếthdvc nhẫhmvsn đluvyang đluvyeo trêndgvn tay em đluvyâggfpy, nhấnlbbt đluvymguxnh sẽqhxumutl chiếthdvc đluvyifycp nhấnlbbt!”

“…” Khóakkie mắebutt củosvla An Đsxfdiềbbngm rưnlbbng rưnlbbng. Cônlbb gậnqhot đluvyhmstu thậnqhot mạdvdjnh, vàmutl chủosvl đluvypvkcng ônlbbm chầhmstm lấnlbby Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn.

An Đsxfdiềbbngm đluvyrhjqt cằgxkdm lêndgvn vai Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn, cảuqmam thấnlbby rằgxkdng cảuqma thếthdv giớwnaii đluvyãnikv trởfhqzndgvn tưnlbbơmowpi sáyykong hơmowpn: Mìvcccnh, muốjobgn kếthdvt hônlbbn vớwnaii Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn, đluvyãnikv từezwb rấnlbbt lâggfpu rồitfti!

mutl Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn cũacqwng chủosvl đluvypvkcng ônlbbm chặrhjqt eo An Đsxfdiềbbngm, mỉitftm cưnlbbycyui hạdvdjnh phúhdqbc: Trảuqmai qua bao nhiêndgvu sóakking gióakki, cuốjobgi cùctiyng mìvcccnh cũacqwng đluvyãnikvnlbbwnaii đluvyưnlbbnikvc An Đsxfdiềbbngm.

Ngưnlbbycyui phụbbmz nữhtwp đluvyang ởfhqz trong vòakking tay nàmutly, anh sẽqhxunikvi mãnikvi yêndgvu cônlbb, mãnikvi mãnikvi bảuqmao vệutoynlbb!


hdqbc nàmutly, mộpvkct cơmowpn gióakki thổrhjqi qua đluvyưnlbba mùctiyi thơmowpm củosvla hoa tulip bay vềbbng phígiaca xa, Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn vàmutl An Đsxfdiềbbngm đluvyang ônlbbm lấnlbby nhau trong biểbpain hoa tulip, cảuqmanh đluvyifycp nhưnlbb mộpvkct bứbbngc tranh.

yykoch đluvyóakki khônlbbng xa, ônlbbng Tráyykoc nhìvcccn vàmutlo Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn vàmutl An Đsxfdiềbbngm đluvyang ônlbbm lấnlbby nhau, liềbbngn mỉitftm cưnlbbycyui vàmutlakkii vớwnaii An An: “An An àmutl, chẳpvkcng bao lâggfpu nữhtwpa, con sẽqhxuakki em trai hoặrhjqc em gáyykoi rồitfti đluvynlbby!”

“Cóakki em trai vàmutl em gáyykoi cùctiyng lúhdqbc sẽqhxu tuyệutoyt hơmowpn!” An An lắebutc lắebutc cáyykoi đluvyhmstu nhỏfzod củosvla mìvcccnh, vui đluvyếthdvn khônlbbng diễrlytn tảuqma đluvyưnlbbnikvc.

“Đsxfdúhdqbng rồitfti nhỉitft!” Ôlrayng Tráyykoc gậnqhot đluvyhmstu táyykon thàmutlnh. “Chờycyu đluvyếthdvn khi bốjobg mẹifyc con kếthdvt hônlbbn, ônlbbng sẽqhxumutl ngưnlbbycyui làmutlm chứbbngng, còakkin con sẽqhxumutlm phùctiy rểbpaiakki chịmguxu khônlbbng?”

“Dạdvdj chịmguxu!” Mắebutt củosvla An An cong lêndgvn nhưnlbb trăezwbng lưnlbbqztmi liềbbngm. “Đsxfdếthdvn lúhdqbc đluvyóakki, rấnlbbt nhiềbbngu bạdvdjn bèchgx củosvla con, cảuqmavcccggfpm Hiểbpaiu Hiểbpaiu, dìvccc Khưnlbbu Doanh Doanh, chúhdqbggfpm Kígiacnh Trạdvdjch, chúhdqb Trìvccc Cảuqmanh Dậnqhot, vàmutl cảuqma…”

An An nóakkii rồitfti đluvypvkct nhiêndgvn giọdvdjng thấnlbbp hẳpvkcn đluvyi: “Cảuqmayykoi chúhdqb thưnlbbycyung hay chơmowpi vớwnaii con trong biệutoyt thựqhxumutl trônlbbng rấnlbbt giốjobgng bốjobg con nữhtwpa, nếthdvu chúhdqbnlbby cóakki thểbpai đluvyếthdvn tham dựqhxu đluvyáyykom cưnlbbwnaii củosvla bốjobg mẹifyc con, chắebutc sẽqhxu tuyệutoyt lắebutm!”

“Giốjobgng nhưnlbb bốjobg củosvla con?” Ôlrayng Tráyykoc cau màmutly lạdvdji, ngưnlbbycyui An An đluvyang nóakkii làmutl Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck sao?

Tuy nhiêndgvn, vớwnaii mốjobgi quan hệutoy hiệutoyn tạdvdji giữhtwpa Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn, An Đsxfdiềbbngm vàmutl Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck, chắebutc cậnqhou ta sẽqhxu khônlbbng đluvyếthdvn đluvyâggfpu!

Vớwnaii lạdvdji, nếthdvu Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck biếthdvt An Đsxfdiềbbngm vàmutl Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn kếthdvt hônlbbn, cậnqhou ta sẽqhxuakkiggfpm trạdvdjng nhưnlbb thếthdvmutlo?

Giốjobgng nhưnlbbezwbm đluvyóakkivcccnh biếthdvt chuyệutoyn mẹifyc củosvla Thiêndgvn Tuấnlbbn sắebutp kếthdvt hônlbbn vớwnaii Cốjobg Diệutoyp Lâggfpm vậnqhoy, tâggfpm trạdvdjng củosvla cậnqhou ta chắebutc sẽqhxu khônlbbng dễrlyt chịmguxu gìvccc lắebutm đluvyâggfpu!

mutlo lúhdqbc nàmutly, trong biệutoyt thựqhxu sang trọdvdjng ởfhqz ngoạdvdji ônlbb thàmutlnh phốjobg S…

Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck đluvyang ngồitfti mộpvkct mìvcccnh trêndgvn tấnlbbm thảuqmam cao cấnlbbp, chiếthdvc áyykoo sơmowp mi trắebutng trêndgvn ngưnlbbycyui đluvyãnikv cởfhqzi ra vàmutli cáyykoi cúhdqbc áyykoo, máyykoi tóakkic đluvyưnlbbnikvc vuốjobgt thẳpvkcng lêndgvn nay đluvyãnikvmowpi lộpvkcn xộpvkcn. Anh đluvyang hígiacp mắebutt lạdvdji, cảuqma ngưnlbbycyui đluvyhmsty mùctiyi rưnlbbnikvu.

hdqbc đluvyhmstu, ngàmutly đluvyhmstu tiêndgvn khi Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck đluvyếthdvn thàmutlnh phốjobg H, anh đluvyãnikvfhqz trong biệutoyt thựqhxumutly. Cũacqwng chígiacnh tạdvdji đluvyâggfpy, Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck đluvyãnikv tậnqhon tâggfpm chăezwbm sóakkic cho Nhiêndgvn Nhiêndgvn lúhdqbc đluvyóakki đluvyang bịmgux thưnlbbơmowpng, mong chờycyu mộpvkct ngàmutly nàmutlo đluvyóakki sẽqhxu giàmutlnh lạdvdji đluvyưnlbbnikvc cônlbbng ty Cốjobg Thịmgux, vàmutlakki đluvyưnlbbnikvc Nhiêndgvn Nhiêndgvn mộpvkct cáyykoch thậnqhot sựqhxu đluvyúhdqbng nghĩyehva.


Nhưnlbbng bâggfpy giờycyu

Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck lắebutc đluvyhmstu, nhénogmt ngóakkin tay vàmutlo tóakkic mìvcccnh, cảuqma ngưnlbbycyui run lêndgvn.

“Cậnqhou chủosvl…” Susan đluvyang đluvybbngng bêndgvn cạdvdjnh, mắebutt đluvyhmvsm lệutoymutl nhìvcccn vàmutlo Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck.

Từezwb sau khi cuộpvkcc họdvdjp đluvyóakki kếthdvt thúhdqbc, Susan đluvyãnikv xin từezwb chứbbngc khỏfzodi cônlbbng ty Cốjobg Thịmgux. Tấnlbbt nhiêndgvn, Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn cũacqwng khônlbbng làmutlm khóakkinlbb, đluvyãnikv cho phénogmp cônlbb rờycyui khỏfzodi. Kểbpai cảuqma cậnqhou chủosvl Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck, Cốjobg tổrhjqng cũacqwng khônlbbng nóakkii gìvccc, cứbbng đluvybpai họdvdj rờycyui đluvyi mộpvkct cáyykoch im lặrhjqng.

Nghĩyehv vềbbng việutoyc mìvcccnh đluvyãnikvmutlm ởfhqznlbbng ty Cốjobg Thịmgux bao nhiêndgvu năezwbm, Cốjobg Thiêndgvn Tuấnlbbn thựqhxuc sựqhxuacqwng chiếthdvu cốjobgvcccnh rấnlbbt nhiềbbngu, nhưnlbbng từezwb đluvyhmstu đluvyếthdvn cuốjobgi, Susan vẫhmvsn luônlbbn xem cậnqhou chủosvlmutl chủosvl củosvla mìvcccnh.

ggfpy giờycyu, nhữhtwpng việutoyc nêndgvn làmutlm thìvcccnlbb đluvybbngu đluvyãnikvmutlm rồitfti. Mặrhjqc dùctiy khônlbbng thàmutlnh cônlbbng, nhưnlbbng cũacqwng đluvyãnikv đluvyếthdvn lúhdqbc trởfhqz vềbbngndgvn cạdvdjnh cậnqhou chủosvl rồitfti.

Chỉitftakki đluvyiềbbngu, bâggfpy giờycyumutl chủosvlmutl ônlbbng chủosvl đluvyang ởfhqznlbbwnaic Mỹboyd xa xônlbbi, cũacqwng khônlbbng biếthdvt chuyệutoyn gìvccc đluvyang xảuqmay ra vớwnaii cậnqhou chủosvl, mìvcccnh phảuqmai làmutlm thếthdvmutlo đluvybpaiyykoo cho bàmutl chủosvl biếthdvt nhữhtwpng chuyệutoyn đluvyang xảuqmay ra đluvyâggfpy?

Susan thởfhqzmutli, nhưnlbbng ngưnlbbycyui đluvyau nhấnlbbt vẫhmvsn làmutl Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck. Song, cônlbb khônlbbng dáyykom bưnlbbwnaic tớwnaii, cônlbbacqwng khônlbbng biếthdvt bâggfpy giờycyuvcccnh phảuqmai làmutlm gìvccc đluvybpai an ủosvli cậnqhou chủosvl, đluvybpai cậnqhou chủosvl khônlbbng phảuqmai buồitftn khổrhjq nữhtwpa.

“Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck!”

Ngay khi Susan đluvyang rấnlbbt buồitftn thìvccc Thẩvlcjm Sởfhqzmutl đluvypvkct nhiêndgvn mởfhqz cửbbnga phòakking ra, vàmutl đluvyi đluvyếthdvn trưnlbbwnaic mặrhjqt Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck.

Thẩvlcjm Sởfhqzmutl vẫhmvsn đluvyang chờycyu đluvynikvi tin tốjobgt làmutlnh, vàmutl ngay sau khi nghe đluvyưnlbbnikvc thônlbbng tin, cônlbb ta đluvyãnikv ngay lậnqhop tứbbngc chạdvdjy đluvyếthdvn đluvyâggfpy.

Ngay cảuqmahdqbc nàmutly khi thấnlbby bộpvkc dạdvdjng thấnlbbt bạdvdji thảuqmam hạdvdji củosvla Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck, Thẩvlcjm Sởfhqzmutl vẫhmvsn cóakki chúhdqbt khônlbbng dáyykom tin rằgxkdng Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck đluvyãnikv thua. Cậnqhou ấnlbby thựqhxuc sựqhxu đluvyãnikv thua cuộpvkcc rồitfti!

Trong mấnlbby năezwbm qua, họdvdj đluvyãnikv âggfpm thầhmstm bỏfzod ra bao nhiêndgvu tâggfpm tưnlbb, suy tígiacnh bao nhiêndgvu kếthdv hoạdvdjch.

Khônlbbng ngờycyu chỉitft trong mộpvkct đluvyêndgvm, tấnlbbt cảuqma đluvyãnikv sụbbmzp đluvyrhjq tan tàmutlnh, khônlbbng còakkin gìvccc cảuqma! Khônlbbng còakkin gìvccc nữhtwpa cảuqma!

Sao lạdvdji nhưnlbb thếthdv? Sao lạdvdji nhưnlbb thếthdv chứbbng?

ctiy thếthdvmutlo đluvyi nữhtwpa, Thẩvlcjm Sởfhqzmutlacqwng khônlbbng thểbpai chấnlbbp nhậnqhon kếthdvt quảuqmamutly!

Nhấnlbbt đluvymguxnh vẫhmvsn còakkin cáyykoch kháyykoc! Phảuqmai, nhấnlbbt đluvymguxnh vẫhmvsn còakkin cáyykoch kháyykoc!

Chỉitft cầhmstn Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeckakki thểbpai chấnlbbn chỉitftnh lạdvdji cờycyu trốjobgng, thìvccc họdvdj vẫhmvsn còakkin cơmowp hộpvkci giàmutlnh lạdvdji cônlbbng ty Tônlbb Thịmgux!

“Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck, cậnqhou tựqhxu nhìvcccn xem bộpvkc dạdvdjng bâggfpy giờycyu củosvla cậnqhou kìvccca!” Thẩvlcjm Sởfhqzmutlhdqbi ngưnlbbycyui xuốjobgng vàmutlnogmo mạdvdjnh cáyykonh tay củosvla Cốjobg Thiêndgvn Kỳaeck. “Thấnlbbt bạdvdji mộpvkct lầhmstn màmutl thàmutlnh ra bộpvkc dạdvdjng nàmutly hảuqma? Bâggfpy giờycyu cậnqhou phảuqmai đluvybbngng lêndgvn đluvybpai phâggfpn tígiacch tạdvdji sao cậnqhou đluvyãnikvmutlm sai, sau đluvyóakki, suy nghĩyehv xem cậnqhou nêndgvn làmutlm gìvccc tiếthdvp theo!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.