Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 513 :

    trước sau   
60513.Mộquhnt cảlqcxm giámjnkc kỳntcf lạbgmw xuấptwst hiệnnvzn từnydxbekdng bàdouhn châdhfmn, Thẩlfpfm Sởcwmkdouh chớtkfyp chớtkfyp mắlfpft rồgkuai tănbmpng tốaulmc đfaakquhn xửwoafcbsa vếodnmt thưbuziơaulmng cho Chu Hámjnkn Khanh.

douhi phútfijt sau, vếodnmt thưbuziơaulmng củcaoia Chu Hámjnkn Khanh cũbgbgng đfaakưbuzifaakc xửwoafcbsantcfn thỏkkgua, nhưbuzing nhữjdumng viêpjidn đfaakbgmwn trêpjidn xưbuziơaulmng bảlqcx vai, cámjnknh tay vàdouhbuziơaulmng đfaaksyvwu gốaulmi, Thẩlfpfm Sởcwmkdouh khôwhlwng cónjnk khảlqcxnbmpng lấptwsy ra đfaakưbuzifaakc.

Thẩlfpfm Sởcwmkdouh liếodnmc nhìntcfn Chu Hámjnkn Khanh đfaakang còbekdn hôwhlwn mêpjid rồgkuai đfaakưbuzia tay ra cốaulm hếodnmt sứtyfic kétkfyo anh ta ra khỏkkgui cốaulmp xe.

“Rầsyvwm” mộquhnt tiếodnmng…

Thẩlfpfm Sởcwmkdouhnbmpng hếodnmt sứtyfic bìntcfnh sinh đfaaknkywwhlwi Chu Hámjnkn Khanh ra nétkfym xuốaulmng đfaakptwst.

njnk lẽcwmk do đfaakãjgkt chạbgmwm vàdouho vếodnmt thưbuziơaulmng, Chu Hámjnkn Khanh đfaakang hôwhlwn mêpjid đfaakãjgkt phámjnkt ra tiếodnmng kêpjidu đfaakau đfaaktkfyn khôwhlwng rõhsuwdouhng, chỉnkyw tiếodnmc bâdhfmy giờwoaf tiếodnmng mưbuzia vàdouh tiếodnmng sấptwsm sétkfyt quámjnk lớtkfyn, nêpjidn Thẩlfpfm Sởcwmkdouh hoàdouhn toàdouhn khôwhlwng nghe thấptwsy.


Thẩlfpfm Sởcwmkdouh thởcwmk hổntcfn hểnkywn, đfaakưbuzia tay lêpjidn quẹrintt đfaaki nưbuzitkfyc mưbuzia trêpjidn mặymsnt mìntcfnh, rồgkuai nétkfym tấptwst cảlqcx nhữjdumng gìntcfntcfnh mang đfaakếodnmn xuốaulmng đfaakptwst: “Thuốaulmc vàdouh íxijqt đfaakgkua ănbmpn ởcwmk trong nàdouhy, cónjnk sốaulmng sónjnkt đfaakưbuzifaakc hay khôwhlwng, phảlqcxi xem sốaulm phậsyvwn củcaoia anh rồgkuai.”

Thẩlfpfm Sởcwmkdouh dừnydxng lạbgmwi mộquhnt lútfijc đfaaknkyw liếodnmc nhìntcfn xung quanh rồgkuai lẩlfpfm bẩlfpfm: “Dùnbmp anh chếodnmt, chắlfpfc thi thểnkywbgbgng mấptwst vàdouhi ngàdouhy mớtkfyi đfaakưbuzifaakc phámjnkt hiệnnvzn. Cộquhnng thêpjidm việnnvzc anh làdouh tộquhni phạbgmwm trốaulmn trạbgmwi, chắlfpfc cũbgbgng khôwhlwng cónjnk ai truy cứtyfiu đfaakâdhfmu!”

Đngeoưbuzia tay lêpjidn kétkfyo lạbgmwi cổntcf ámjnko ưbuzitkfyt nhẹrintp, cuốaulmi cùnbmpng Thẩlfpfm Sởcwmkdouh liếodnmc nhìntcfn Chu Hámjnkn Khanh: Chu Hámjnkn Khanh, hy vọshvong anh sẽcwmk đfaakưbuzifaakc sốaulmng tiếodnmp. Qua mộquhnt thờwoafi gian nữjduma, tôwhlwi sẽcwmk đfaakếodnmn đfaakâdhfmy xem thửwoafntcfnh hìntcfnh.

Nếodnmu tôwhlwi khôwhlwng tìntcfm thấptwsy thi thểnkyw củcaoia anh, vậsyvwy chứtyfing minh anh đfaakãjgkt sốaulmng sónjnkt.

Song, tôwhlwi biếodnmt anh sẽcwmk khôwhlwng rờwoafi khỏkkgui thàdouhnh phốaulm H nàdouhy, anh sẽcwmk tiếodnmp tụbayrc trảlqcx thùnbmp cho Chu Mộquhnng Chỉnkyw.

Đngeoếodnmn lútfijc đfaakónjnk, chútfijng ta sẽcwmk lạbgmwi hợfaakp támjnkc vớtkfyi nhau!

Thẩlfpfm Sởcwmkdouh khẽcwmk mỉnkywm cưbuziwoafi rồgkuai cầsyvwm lấptwsy tútfiji củcaoia mìntcfnh vàdouh ngồgkuai vàdouho xe. Áavlcnh sámjnkng củcaoia đfaakèwhlwn xe xuyêpjidn qua màdouhn mưbuzia, Thẩlfpfm Sởcwmkdouh đfaakbgmwp châdhfmn ga vàdouhmjnki vềbekd phíxijqa trưbuzitkfyc.

bekdn Chu Hámjnkn Khanh bịodnm thưbuziơaulmng cứtyfi nằnjnkm trêpjidn mặymsnt đfaakptwst nhưbuzi thếodnm, nhữjdumng hạbgmwt mưbuzia liêpjidn tụbayrc đfaaksyvwp xuốaulmng mặymsnt, cơaulm thểnkywdouh vếodnmt thưbuziơaulmng củcaoia anh ta.

Vếodnmt thưbuziơaulmng màdouh Thẩlfpfm Sởcwmkdouh vừnydxa mớtkfyi bănbmpng bónjnk xong cho anh ta cũbgbgng dầsyvwn bịodnm ưbuzitkfyt đfaakggwem bởcwmki nưbuzitkfyc mưbuzia. Nưbuzitkfyc mưbuzia trộquhnn lẫggwen vớtkfyi mámjnku trêpjidn vếodnmt thưbuziơaulmng, từnydx từnydx chảlqcxy xuốaulmng, sau đfaakónjnk nhuộquhnm đfaakkkgu lớtkfyp bùnbmpn đfaakptwst bêpjidn dưbuzitkfyi ngưbuziwoafi anh ta.

“Đngeoùnbmpng”, lạbgmwi làdouh mộquhnt tiếodnmng sấptwsm đfaakinh tai nhứtyfic ónjnkc.

“Mộquhnng, Mộquhnng Chỉnkyw…” Chu Hámjnkn Khanh đfaakang hôwhlwn mêpjid đfaakãjgkt khôwhlwi phụbayrc lạbgmwi đfaakưbuzifaakc chútfijt ýcbsa thứtyfic nhờwoaf tiếodnmng sấptwsm. Anh ta hámjnk miệnnvzng ra, vẫggwen lẩlfpfm bẩlfpfm gọshvoi têpjidn Chu Mộquhnng Chỉnkyw.

Chu Hámjnkn Khanh nhắlfpfm mắlfpft lạbgmwi mộquhnt cámjnkch yếodnmu ớtkfyt. Anh ta cảlqcxm thấptwsy cảlqcx ngưbuziwoafi mìntcfnh nhưbuzi bịodnmmjnkch ra. Tấptwst cảlqcxmjnkc bộquhn phậsyvwn củcaoia cơaulm thểnkyw đfaakbekdu đfaakau đfaaktkfyn dữjdum dộquhni, đfaakau đfaakếodnmn mứtyfic làdouhm cho nãjgkto anh ta hỗyyqcn loạbgmwn, cảlqcxm thấptwsy nhưbuzintcfnh đfaakang trong mộquhnt giấptwsc mơaulm.

Chu Hámjnkn Khanh trong giấptwsc mơaulmbuziwoafng nhưbuzi đfaakãjgkt nghe thấptwsy vàdouhi giọshvong nónjnki.


ntcfnh nhưbuzinjnk ai đfaakónjnk đfaakãjgktnjnki chuyệnnvzn vớtkfyi anh ta, nhưbuzing mớtkfyi đfaakónjnk đfaakãjgkt biếodnmn mấptwst.

buziwoafng nhưbuzi anh ta đfaakãjgkt nghe thấptwsy tiếodnmng mưbuzia vàdouh tiếodnmng sấptwsm sétkfyt, nhưbuzing anh ta cũbgbgng nghe thấptwsy giọshvong nónjnki củcaoia Chu Mộquhnng Chỉnkyw. Dưbuziwoafng nhưbuziwhlwptwsy đfaakang khónjnkc, dưbuziwoafng nhưbuzi đfaakang nónjnki vớtkfyi mìntcfnh rằnjnkng côwhlwptwsy rấptwst đfaakámjnkng thưbuziơaulmng. Côwhlwptwsy sốaulmng khổntcf cảlqcx đfaakwoafi, nhữjdumng thứtyfi bảlqcxn thâdhfmn muốaulmn đfaakbekdu khôwhlwng thểnkywnjnk đfaakưbuzifaakc, sau khi chếodnmt, ngay cảlqcx tro cốaulmt cũbgbgng biếodnmn mấptwst.

Nghe thấptwsy giọshvong nónjnki nàdouhy, cơaulmn đfaakau trêpjidn ngưbuziwoafi Chu Hámjnkn Khanh lạbgmwi dữjdum dộquhni hơaulmn, nhưbuzing ýcbsa thứtyfic củcaoia anh ta lạbgmwi càdouhng rõhsuwdouhng hơaulmn chútfijt nữjduma.

Mộquhnng Chỉnkyw, em đfaaknydxng khónjnkc…

Chu Hámjnkn Khanh khôwhlwng còbekdn sứtyfic đfaaknkywnjnki, anh ta chỉnkywnjnk thểnkyw thầsyvwm tròbekd chuyệnnvzn vớtkfyi “Mộquhnng Chỉnkyw” củcaoia mìntcfnh trong lòbekdng: Mộquhnng Chỉnkyw, em yêpjidn tâdhfmm, anh sẽcwmk trảlqcx thùnbmp cho em. Anh sẽcwmk giútfijp em yêpjidn tâdhfmm ra đfaaki.

Trưbuzitkfyc lútfijc đfaakónjnk, anh sẽcwmk khôwhlwng bao giờwoaf chếodnmt, khôwhlwng bao giờwoaf

**

douhi ngàdouhy trôwhlwi qua nhanh nhưbuzi chớtkfyp, sứtyfic khỏkkgue củcaoia An Đngeoiềbekdm đfaakãjgkt hồgkuai phụbayrc hoàdouhn toàdouhn dưbuzitkfyi sựrkqd chănbmpm sónjnkc tậsyvwn tìntcfnh củcaoia Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn. Khôwhlwng chỉnkyw vậsyvwy, côwhlwbekdn đfaakưbuzifaakc Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn vỗyyqctkfyo lêpjidn hai câdhfmn rưbuzinbmpi nữjduma.

An Đngeoiềbekdm ngồgkuai trêpjidn giưbuziwoafng bệnnvznh, chốaulmng cámjnki cằnjnkm hơaulmi nọshvong vàdouh trợfaakn mắlfpft nhìntcfn Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn: “Đngeobekdu tạbgmwi anh hếodnmt đfaakptwsy! Anh xem, tôwhlwi đfaakãjgkt bịodnm anh cho ănbmpn nêpjidn bétkfyo nhưbuzi thếodnmdouho rồgkuai nàdouhy?”

“Làdouhm gìntcfnjnk!” Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn lắlfpfc đfaaksyvwu ngâdhfmy thơaulm. “Em đfaakâdhfmu cónjnktkfyo. Anh thấptwsy em đfaaksyvwy đfaakymsnn mưbuzitkfyt mámjnkt, vôwhlwnbmpng dễcbsa thưbuziơaulmng.”

Trưbuzitkfyc lờwoafi khen ngợfaaki châdhfmn thàdouhnh củcaoia Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn, An Đngeoiềbekdm hoàdouhn toàdouhn khôwhlwng đfaakámjnknh giámjnk cao: “Dễcbsa thưbuziơaulmng gìntcf chứtyfi? Tôwhlwi sẽcwmk giảlqcxm câdhfmn khi trởcwmk vềbekd biệnnvzt thựrkqd, khôwhlwng ai cónjnk thểnkyw cảlqcxn đfaakưbuzifaakc tôwhlwi!”

“Đngeoưbuzifaakc thôwhlwi.” Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn gậsyvwt đfaaksyvwu vớtkfyi An Đngeoiềbekdm tỏkkgu vẻnnvz rấptwst támjnkn thàdouhnh. “Anh sẽcwmk giútfijp em.”

“Anh làdouhm sao giútfijp đfaakưbuzifaakc tôwhlwi?” An Đngeoiềbekdm lắlfpfc đfaaksyvwu khôwhlwng tin. “Đngeoếodnmn lútfijc đfaakónjnk, tôwhlwi sẽcwmk thay đfaakntcfi thónjnki quen ănbmpn uốaulmng mộquhnt chútfijt, vàdouh chạbgmwy bộquhn nhiềbekdu hơaulmn làdouh đfaakưbuzifaakc rồgkuai.”


“Đngeoâdhfmy khôwhlwng phảlqcxi làdouhmjnkch tốaulmt nhấptwst.” Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn ôwhlwm lấptwsy eo củcaoia An Đngeoiềbekdm, rồgkuai nónjnki vớtkfyi vẻnnvz nghiêpjidm tútfijc. “Anh cónjnk mộquhnt cámjnkch hay hơaulmn!”

“Cámjnkch gìntcf hay hơaulmn?” An Đngeoiềbekdm khôwhlwng hiểnkywu.

“Tấptwst nhiêpjidn làdouh...” Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn nónjnki đfaakếodnmn đfaakâdhfmy liềbekdn dừnydxng lạbgmwi, sau đfaakónjnkwhlwn lêpjidn dámjnki tai củcaoia An Đngeoiềbekdm, rồgkuai nónjnki vàdouho tai côwhlw nửwoafa câdhfmu còbekdn lạbgmwi.

Mặymsnt củcaoia An Đngeoiềbekdm đfaakquhnt nhiêpjidn đfaakkkgu bừnydxng lêpjidn. Côwhlwnjnk chútfijt bấptwst lựrkqdc, lạbgmwi càdouhng cónjnk chútfijt xấptwsu hổntcf: “Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn, anh cónjnk thểnkywdouho đfaaknydxng giởcwmk tròbekd suốaulmt ngàdouhy khôwhlwng?”

“Làdouhm chuyệnnvzn đfaakónjnk vớtkfyi vợfaakntcfnh màdouhdouh giởcwmk tròbekd àdouh?” Giọshvong củcaoia Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn rấptwst ngâdhfmy thơaulmdouh đfaakámjnkng thưbuziơaulmng. “Hơaulmn nữjduma, trong suốaulmt thờwoafi gian em nằnjnkm việnnvzn, anh chỉnkyw đfaakưbuzifaakc ôwhlwm em nhưbuzing khôwhlwng thểnkyw đfaakbayrng vàdouho em, em cónjnk biếodnmt anh phảlqcxi chịodnmu đfaakrkqdng vấptwst vảlqcx nhưbuzi thếodnmdouho khôwhlwng?”

“Tôwhlwi…” An Đngeoiềbekdm nhìntcfn vàdouho vẻnnvz mặymsnt giậsyvwn dữjdum củcaoia Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn, nhưbuzi thểnkywwhlw đfaakãjgktdouhm đfaakiềbekdu gìntcf đfaakónjnk xấptwsu xa khôwhlwng đfaakámjnkng đfaakưbuzifaakc tha thứtyfi vậsyvwy. Làdouhm ơaulmn đfaaki, côwhlw chỉnkywbuzinbmpng thưbuziơaulmng thôwhlwi màdouh. Tạbgmwi Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn khôwhlwng thểnkyw kiểnkywm soámjnkt đfaakưbuzifaakc bảlqcxn thâdhfmn, đfaakâdhfmu cónjnk trámjnkch côwhlw đfaakưbuzifaakc!

“Em cũbgbgng cảlqcxm thấptwsy bảlqcxn thâdhfmn hơaulmi quámjnk đfaakámjnkng rồgkuai, cho nêpjidn đfaakodnmnh bùnbmp đfaaklfpfp cho anh thậsyvwt tửwoaf tếodnm phảlqcxi khôwhlwng?” Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn đfaakãjgkt phámjnkt huy thậsyvwt tốaulmt bảlqcxn chấptwst củcaoia “gian thưbuziơaulmng”, đfaakámjnknh đfaakòbekdn phủcaoi đfaaksyvwu trưbuzitkfyc khi An Đngeoiềbekdm kịodnmp lêpjidn tiếodnmng.

“Tôwhlwi…”

“Bâdhfmy giờwoaf bắlfpft đfaaksyvwu cũbgbgng đfaakưbuzifaakc.” Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn nâdhfmng cằnjnkm An Đngeoiềbekdm lêpjidn, đfaakôwhlwi mắlfpft sâdhfmu thẳsgifm củcaoia anh lưbuzitkfyt qua đfaakôwhlwi mắlfpft đfaakàdouho long lanh vàdouh đfaakôwhlwi môwhlwi mịodnmn đfaakkkgu củcaoia An Đngeoiềbekdm. “Anh cónjnk thểnkyw miễcbsan cưbuzinbmpng màdouh giútfijp em toạbgmwi nguyệnnvzn.”

“Anh đfaaki đfaaki!” An Đngeoiềbekdm chỉnkywdouho cửwoafa phòbekdng bệnnvznh. “Tôwhlwi khôwhlwng muốaulmn nhìntcfn thấptwsy ngưbuziwoafi mặymsnt dàdouhy trơaulm trẽcwmkn nhưbuzi anh nữjduma!”

“Em đfaakàdouhnh lòbekdng sao?” Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn hôwhlwn vàdouho xưbuziơaulmng quai xanh củcaoia An Đngeoiềbekdm, đfaaknkyw lạbgmwi trêpjidn đfaakónjnk mộquhnt dấptwsu ấptwsn cónjnkntcfnh dạbgmwng đfaakquhnc đfaakámjnko.

Cảlqcx ngưbuziwoafi An Đngeoiềbekdm bỗyyqcng run lêpjidn, côwhlw vộquhni đfaaklfpfy Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn ra xa: “Anh đfaaknkyw ýcbsa chútfijt đfaaki! Bâdhfmy giờwoaf đfaakang ởcwmk trong bệnnvznh việnnvzn.”

“Đngeoâdhfmy làdouh phòbekdng riêpjidng, khôwhlwng cónjnk sựrkqd cho phétkfyp củcaoia anh, khôwhlwng ai dámjnkm xôwhlwng vàdouho đfaakâdhfmu.” Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn đfaakưbuzia ngónjnkn tay cámjnki lêpjidn vuốaulmt ve mámjnk An Đngeoiềbekdm mộquhnt cámjnkch nhẹrint nhàdouhng, giọshvong anh trầsyvwm vàdouh đfaaksyvwy sứtyfic hútfijt.

“Nhưbuzing, nhưbuzing màdouh…” An Đngeoiềbekdm lắlfpfp bắlfpfp khôwhlwng nónjnki nêpjidn lờwoafi. Côwhlw nhìntcfn vàdouho đfaakôwhlwi mắlfpft đfaaken nhámjnknh củcaoia Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn, cảlqcxm thấptwsy rằnjnkng bêpjidn mámjnk bịodnm Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn vuốaulmt ve lútfijc nàdouhy đfaakâdhfmy đfaakang nónjnkng ran nhưbuzi lửwoafa.

whlw nhútfijc nhíxijqch cổntcf họshvong, cảlqcxm thấptwsy mìntcfnh hơaulmi khámjnkt nưbuzitkfyc, vàdouhaulm thểnkywwhlwbgbgng bắlfpft đfaaksyvwu khẽcwmk run lêpjidn.

Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn rấptwst hàdouhi lòbekdng vớtkfyi biểnkywu hiệnnvzn nàdouhy củcaoia An Đngeoiềbekdm. Anh khẽcwmk mỉnkywm cưbuziwoafi, còbekdn tay kia đfaakãjgkt âdhfmm thầsyvwm chui vàdouho bêpjidn trong ámjnko côwhlw, cởcwmki nútfijt ámjnko củcaoia côwhlw ra mộquhnt cámjnkch thuầsyvwn thụbayrc.

Trưbuzitkfyc ngựrkqdc bỗyyqcng nhiêpjidn nhẹrint hẫggweng, lútfijc nàdouhy An Đngeoiềbekdm mớtkfyi giậsyvwt mìntcfnh nhậsyvwn ra ámjnko ngựrkqdc củcaoia mìntcfnh đfaakãjgkt bịodnm Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn cởcwmki ra rồgkuai!

“Khôwhlwng đfaakưbuzifaakc thậsyvwt màdouh!” An Đngeoiềbekdm giữjdum chặymsnt tay Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn, vừnydxa thởcwmk dốaulmc khe khẽcwmk vừnydxa lắlfpfc đfaaksyvwu nguầsyvwy nguậsyvwy. “Khôwhlwng thểnkywdouhm vậsyvwy trong bệnnvznh việnnvzn đfaakưbuzifaakc.”

“Thôwhlwi đfaakưbuzifaakc rồgkuai, anh nghe lờwoafi em.” Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn thởcwmkdouhi. Mộquhnt ngưbuziwoafi luôwhlwn đfaaksyvwy mưbuziu tríxijqdouh hung hănbmpng trưbuzitkfyc mặymsnt ngưbuziwoafi ngoàdouhi nhưbuzi anh, lútfijc nàdouhy đfaakâdhfmy trôwhlwng cónjnk vẻnnvzaulmi tủcaoii thâdhfmn. “Vềbekd nhàdouh rồgkuai chútfijng ta tiếodnmp tụbayrc.”

“Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn, vềbekd nhàdouh rồgkuai tiếodnmp tụbayrc gìntcf? Tôwhlwi khôwhlwng cónjnk ýcbsa đfaakónjnk, anh đfaakútfijng làdouh…”

An Đngeoiềbekdm vừnydxa đfaakodnmnh phêpjidntcfnh hàdouhnh vi cốaulmntcfnh hiểnkywu sai ýcbsawhlwnjnki củcaoia Cốaulm Thiêpjidn Tuấptwsn, bỗyyqcng mộquhnt hồgkuai chuôwhlwng đfaakiệnnvzn thoạbgmwi vang lêpjidn gấptwsp rútfijt đfaakãjgkt cắlfpft ngang lờwoafi côwhlw.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.