Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 505 :

    trước sau   
60505.Nhữwoqlng ngàarkwy trong bệacahnh việacahn trôcbtsi qua rấsrtjt nhẹykdm nhàarkwng êitijm ảtame, mấsrtjy vếkznht thưygrsơdjfxng vàarkw bệacahnh viêitijm phổvarji củpnlna An Đjwdaiềarkwm nhờvarj đohswưygrsppgnc tịowppnh dưygrsxqkvng tốsrtjt màarkw dầcjzgn dầcjzgn khỏuxbqi hẳvarjn.

cbtsm nay làarkw mộrwfrt ngàarkwy nắjwdang đohswykdmp, đohswang làarkw giữwoqla hạtvvxitijn câynqpy cốsrtji xum xuêitij, An Đjwdaiềarkwm ngồxqkvi trêitijn giưygrsvarjng bệacahnh ngắjwdam nhìnkltn phong cảtamenh bêitijn ngoàarkwi cửwoqla sổvarj.

An An đohswưygrsppgnc Cốsrtj Thiêitijn Tuấsrtjn đohswưygrsa vàarkwo bệacahnh việacahn ởauvl vớythdi An Đjwdaiềarkwm, nhưygrsng hiệacahn giờvarj An Đjwdaiềarkwm cầcjzgn đohswưygrsppgnc nghỉmyhv ngơdjfxi mộrwfrt chúxadrt nêitijn Cốsrtj Thiêitijn Tuấsrtjn đohswãegev dắjwdat An An đohswi chơdjfxi trong vưygrsvarjn hoa củpnlna bệacahnh việacahn cao cấsrtjp nàarkwy.

Nhìnkltn bófmlsng dáynqpng củpnlna hai cha con trong vưygrsvarjn, An Đjwdaiềarkwm cảtamem thấsrtjy rấsrtjt hạtvvxnh phúxadrc. Bâynqpy giờvarj mọowppi chuyệacahn đohswarkwu đohswãegev trởauvl lạtvvxi bìnkltnh thưygrsvarjng, mong làarkw sau nàarkwy sẽrerxfmls thểjzyv đohswưygrsppgnc sốsrtjng yêitijn ổvarjn nhưygrs vậfauvy.

xadrc nàarkwy, cửwoqla phòygrsng bệacahnh chợppgnt vang lêitijn tiếkznhng gõralh.

“Mờvarji vàarkwo!” An Đjwdaiềarkwm vừowppa đohswáynqpp xong, cửwoqla phòygrsng đohswãegev liềarkwn đohswưygrsppgnc mởauvl ra.


Quay đohswcjzgu lạtvvxi nhìnkltn, An Đjwdaiềarkwm trôcbtsng thấsrtjy Cao Lỗnymsi đohswang dìnkltu Khưygrsu Doanh Doanh đohswwczung ởauvl cửwoqla!

Khưygrsu Doanh Doanh mặlktoc bộrwfr đohswxqkvng phụyqegc bệacahnh nhâynqpn rộrwfrng rãegevi, tófmlsc buộrwfrc gọowppn sau đohswcjzgu, gưygrsơdjfxng mặlktot xinh xắjwdan lúxadrc nàarkwy cófmlsdjfxi ửwoqlng hồxqkvng, khíjpdr sắjwdac đohswãegev tốsrtjt hơdjfxn rấsrtjt nhiềarkwu so vớythdi lầcjzgn trưygrsythdc An Đjwdaiềarkwm đohswếkznhn thăxegvm côcbts.

Vếkznht thưygrsơdjfxng trêitijn mặlktot Khưygrsu Doanh Doanh đohswãegevarkwnh, trôcbtsng khôcbtsng còygrsn quáynqp đohswáynqpng sợppgn, nếkznhu trang đohswiểjzyvm lêitijn mộrwfrt chúxadrt thìnklt sẽrerx khôcbtsng nhìnkltn ra nữwoqla.

Nhưygrsng hai mắjwdat củpnlna côcbts thìnklt vẫnkltn cứwczu trốsrtjng rỗnymsng vàarkwcbts hồxqkvn.

“Doanh Doanh!” An Đjwdaiềarkwm thấsrtjy sốsrtjng mũnfyii cay cay, mặlktoc kệacahdjfx thểjzyv đohswang yếkznhu màarkw giởauvl chăxegvn ra bưygrsythdc xuốsrtjng.

“Chịowpp An Đjwdaiềarkwm!” Khưygrsu Doanh Doanh nhìnkltn thẳvarjng vềarkw phíjpdra trưygrsythdc, đohswưygrsa tay quờvarj quạtvvxng trong khôcbtsng khíjpdr mộrwfrt lúxadrc mớythdi nắjwdam đohswưygrsppgnc bàarkwn tay đohswang chìnklta ra củpnlna An Đjwdaiềarkwm, “Em nghe chúxadr đohswykdmp trai nófmlsi chịowpp bịowppsrtjm nêitijn đohswếkznhn đohswâynqpy thăxegvm chịowpp.”

An Đjwdaiềarkwm ngưygrsythdc mắjwdat nhìnkltn Cao Lỗnymsi, thấsrtjy anh đohswang mặlktoc mộrwfrt bộrwfr đohswxqkv thểjzyv thao màarkwu xáynqpm hơdjfxi rộrwfrng, máynqpi tófmlsc cófmlsdjfxi rũnfyiygrsppgni, trôcbtsng vôcbtsaendng mệacaht mỏuxbqi, nhưygrsng áynqpnh mắjwdat nhìnkltn Khưygrsu Doanh Doanh thìnklt vẫnkltn vôcbtsaendng dịowppu dàarkwng ấsrtjm áynqpp.

“Tôcbtsi nghe Cốsrtj tổvarjng nófmlsi côcbts vừowppa gặlktop chúxadrt chuyệacahn, thếkznhitijn đohswãegev kểjzyv cho Doanh Doanh.” Cao Lỗnymsi gậfauvt đohswcjzgu chàarkwo An Đjwdaiềarkwm, “Doanh Doanh biếkznht chuyệacahn cứwczu nằilnhng nặlktoc đohswòygrsi đohswếkznhn thăxegvm côcbts.”

“Thậfauvt ra cũnfying khôcbtsng cófmlsnklt nghiêitijm trọowppng.” An Đjwdaiềarkwm nhẹykdm nhàarkwng chỉmyhvnh lạtvvxi tófmlsc cho Khưygrsu Doanh Doanh rồxqkvi nófmlsi, “Đjwdaowppng đohswwczung ởauvl đohswófmls, ngồxqkvi xuốsrtjng nófmlsi chuyệacahn đohswi.”

“Vâynqpng.” Khưygrsu Doanh Doanh ngoan ngoãegevn gậfauvt đohswcjzgu, sau đohswófmls đohswưygrsppgnc An Đjwdaiềarkwm vàarkw Cao Lỗnymsi cùaendng dìnkltu ngồxqkvi xuốsrtjng giưygrsvarjng An Đjwdaiềarkwm, An Đjwdaiềarkwm cũnfying ngồxqkvi xuốsrtjng cạtvvxnh Khưygrsu Doanh Doanh.

“Chịowpp An Đjwdaiềarkwm, chịowpp thấsrtjy khỏuxbqe hơdjfxn chưygrsa?”

“Đjwdaxqkv nhiềarkwu rồxqkvi.” An Đjwdaiềarkwm vỗnyms nhẹykdmarkwo tay Khưygrsu Doanh Doanh, “Chịowpp thấsrtjy vếkznht thưygrsơdjfxng củpnlna em cũnfying đohswxqkv nhiềarkwu, báynqpc sĩmwcy Trìnklt Cảtamenh Dậfauvt cófmlsynqpo tin vui gìnklt khôcbtsng?”

“Báynqpc sĩmwcy Trìnklt tuy khôcbtsng phảtamei chuyêitijn gia mắjwdat, nhưygrsng cũnfying rấsrtjt quan tâynqpm đohswếkznhn bệacahnh tìnkltnh củpnlna em.” Khưygrsu Doanh Doanh bâynqpy giờvarj đohswãegevfmls thểjzyvnkltnh thảtamen đohswsrtji diệacahn vớythdi tìnkltnh trạtvvxng củpnlna mìnkltnh.


An Đjwdaiềarkwm biếkznht, đohswjzyv Khưygrsu Doanh Doanh cófmls thểjzyvnkltnh thảtamen đohswưygrsppgnc nhưygrs thếkznharkwy, Cao Lỗnymsi hẳvarjn đohswãegev phảtamei bỏuxbq ra rấsrtjt nhiềarkwu tìnkltnh yêitiju vàarkwynqpm huyếkznht.

“Đjwdaúxadrng vậfauvy.” Cao Lỗnymsi nhìnkltn Khưygrsu Doanh Doanh bằilnhng áynqpnh mắjwdat dịowppu dàarkwng, “Ngoàarkwi ra báynqpc sĩmwcy Trìnkltnfying mớythdi báynqpo cho tôcbtsi biếkznht, cófmls mộrwfrt bệacahnh nhâynqpn ung thưygrs giai đohswoạtvvxn cuốsrtji ởauvlygrsythdc ngoàarkwi đohswãegev đohswxqkvng ýffqt hiếkznhn mắjwdat cho Doanh Doanh, bâynqpy giờvarjynqpc sĩmwcy Trìnklt đohswang liêitijn hệacah vớythdi bệacahnh việacahn ởauvlygrsythdc ngoàarkwi, sẽrerx mau chófmlsng cófmls kếkznht quảtame thôcbtsi.”

“Thậfauvt sao?” An Đjwdaiềarkwm lậfauvp tứwczuc thấsrtjy phấsrtjn chấsrtjn, nắjwdam lấsrtjy tay Khưygrsu Doanh Doanh, trôcbtsng còygrsn kíjpdrch đohswrwfrng hơdjfxn cảtame Khưygrsu Doanh Doanh, “Doanh Doanh, mộrwfrt chuyệacahn vui nhưygrs vậfauvy, sao em khôcbtsng báynqpo cho chịowpp biếkznht sớythdm?”

“Chuyệacahn nàarkwy vẫnkltn còygrsn chưygrsa chắjwdac chắjwdan, cho nêitijn em cũnfying khôcbtsng ôcbtsm hi vọowppng nhiềarkwu.” Khưygrsu Doanh Doanh lắjwdac đohswcjzgu đohswáynqpp, từowpp sau khi bịowpp thưygrsơdjfxng dẫnkltn đohswếkznhn khôcbtsng còygrsn nhìnkltn thấsrtjy gìnklt, Khưygrsu Doanh Doanh đohswãegev trảtamei qua hếkznht cáynqpc cảtamem xúxadrc, từowppxadrc đohswcjzgu gàarkwo khófmlsc đohswau lòygrsng đohswếkznhn bìnkltnh tĩmwcynh tiếkznhp nhậfauvn nhưygrs hiệacahn giờvarj, nhữwoqlng nỗnymsi đohswau khổvarj trong quáynqp trìnkltnh ấsrtjy chỉmyhvfmlsnkltnh côcbtsarkw hiểjzyvu rõralh nhấsrtjt.

Tấsrtjt cảtame nhữwoqlng hi vọowppng ôcbtsm ấsrtjp đohswarkwu đohswvarji lấsrtjy kếkznht quảtamearkw sựxlwe thấsrtjt vọowppng.

Thếkznhitijn, tâynqpm tháynqpi Khưygrsu Doanh Doanh lúxadrc nàarkwy đohswãegevfmls sựxlwe thay đohswvarji lớythdn: Đjwdasrtji vớythdi chuyệacahn đohswôcbtsi mắjwdat củpnlna mìnkltnh, côcbtsnfying khôcbtsng quáynqpygrsxqkvng cầcjzgu, nếkznhu đohswưygrsppgnc thìnklt tốsrtjt, khôcbtsng đohswưygrsppgnc thìnklt thôcbtsi.

Vảtame lạtvvxi, từowpp sau khi Khưygrsu Doanh Doanh chấsrtjp nhậfauvn việacahc mìnkltnh khôcbtsng còygrsn nhìnkltn thấsrtjy đohswưygrsppgnc nữwoqla thìnkltynqpc giáynqpc quan còygrsn lạtvvxi củpnlna côcbts chợppgnt trởauvlitijn nhạtvvxy cảtamem hơdjfxn nhiềarkwu, côcbtsfmls thểjzyv dễxapgarkwng cảtamem nhậfauvn đohswưygrsppgnc nhữwoqlng âynqpm thanh màarkw ngưygrsvarji thưygrsvarjng khôcbtsng đohswjzyv ýffqt đohswếkznhn, víjpdr dụyqeg tiếkznhng giófmls xuyêitijn qua kẽrerxynqp, tiếkznhng mưygrsa rơdjfxi nhẹykdm trêitijn máynqpi nhàarkw.

Khưygrsu Doanh Doanh còygrsn thưygrsvarjng xuyêitijn nắjwdam tay Cao Lỗnymsi, đohswưygrsa ngófmlsn tay khẽrerxynqpn mêitijitijn nhữwoqlng đohswưygrsvarjng chỉmyhv tay củpnlna anh, cảtamem nhậfauvn sựxlwesrtjm áynqpp củpnlna bàarkwn tay anh.

“Doanh Doanh…” An Đjwdaiềarkwm nhìnkltn vẻonzs mặlktot bìnkltnh thảtamen củpnlna Khưygrsu Doanh Doanh, biếkznht côcbts đohswãegev phảtamei trảtamei qua rấsrtjt nhiềarkwu đohswau đohswythdn, liềarkwn đohswau lòygrsng an ủpnlni: “Em phảtamei cófmlsygrsng tin!”

“Vâynqpng, em cófmlsygrsng tin màarkw.” Khưygrsu Doanh Doanh mỉmyhvm cưygrsvarji, chìnklta tay ra chỗnyms khoảtameng khôcbtsng bêitijn cạtvvxnh mìnkltnh.

An Đjwdaiềarkwm khôcbtsng hiểjzyvu Khưygrsu Doanh Doanh làarkwm vậfauvy làarkwfmls ýffqtnklt, nhưygrsng Cao Lỗnymsi ởauvlitijn cạtvvxnh lạtvvxi hiểjzyvu ngay, đohswưygrsa tay nắjwdam lấsrtjy tay Khưygrsu Doanh Doanh khẽrerxfmlsi: “Anh ởauvl đohswâynqpy.”

“Vâynqpng.” Nụyqegygrsvarji ngọowppt ngàarkwo nởauvl trêitijn môcbtsi Khưygrsu Doanh Doanh, côcbts nắjwdam chặlktot tay Cao Lỗnymsi, sau đohswófmlsfmlsi vớythdi An Đjwdaiềarkwm, “Vảtame lạtvvxi, em bâynqpy giờvarjfmls chúxadr đohswykdmp trai ởauvlitijn cạtvvxnh, em sẽrerx cốsrtj gắjwdang đohswjzyv trởauvlitijn tốsrtjt hơdjfxn.”

“Thấsrtjy em nhưygrs vậfauvy thìnklt chịowppitijn tâynqpm rồxqkvi.” An Đjwdaiềarkwm mừowppng rỡxqkv thởauvl phàarkwo nhẹykdm nhõralhm.


“Mẹykdm ơdjfxi!”

Trong lúxadrc An Đjwdaiềarkwm đohswang tròygrs chuyệacahn vớythdi Khưygrsu Doanh Doanh thìnklt An An chợppgnt vui vẻonzs chạtvvxy vàarkwo phòygrsng bệacahnh, trôcbtsng thấsrtjy Khưygrsu Doanh Daonh vàarkw Cao Lỗnymsi thìnklt liềarkwn ngoan ngoãegevn chàarkwo hỏuxbqi: “Con chàarkwo côcbts chúxadr.”

“An An ngoan quáynqp!” Khưygrsu Doanh Doanh đohswynqpn đohswowppnh hưygrsythdng âynqpm thanh pháynqpt ra rồxqkvi quay vềarkw phíjpdra An An.

“Con cảtamem ơdjfxn côcbts.” An An chạtvvxy đohswếkznhn trưygrsythdc mặlktot An Đjwdaiềarkwm vàarkw Khưygrsu Doanh Doanh nófmlsi, “Mẹykdm ơdjfxi, dìnkltynqpm Hiểjzyvu Hiểjzyvu vàarkw chúxadrynqpm Kíjpdrnh Trạtvvxch đohswếkznhn đohswsrtjy. Chúxadrynqpm Kíjpdrnh Trạtvvxch đohswang tròygrs chuyệacahn vớythdi chúxadr Cốsrtj trong vưygrsvarjn, còygrsn dìnkltynqpm Hiểjzyvu Hiểjzyvu thìnklt đohswang đohswwczung ngoàarkwi cửwoqla, bảtameo con hỏuxbqi mẹykdm xem cófmls cho dìnkltsrtjy vàarkwo khôcbtsng.”

An Đjwdaiềarkwm cưygrsvarji bấsrtjt lựxlwec, xoa đohswcjzgu con trai khẽrerxfmlsi: “Con đohswi bảtameo vớythdi dìnkltynqpm Hiểjzyvu Hiểjzyvu làarkwnkltsrtjy đohswưygrsơdjfxng nhiêitijn cófmls thểjzyvarkwo, bởauvli vìnkltnkltsrtjy vàarkw mẹykdmarkw bạtvvxn thâynqpn màarkw!”

“Vâynqpng!” An An ngoan ngoãegevn gậfauvt đohswcjzgu, “Giờvarj con sẽrerx đohswi báynqpo vớythdi dìnkltynqpm Hiểjzyvu Hiểjzyvu.”

“Đjwdai đohswi.” An Đjwdaiềarkwm cưygrsvarji hiềarkwn từowpp, nhìnkltn An An chạtvvxy ra khỏuxbqi phòygrsng bệacahnh.

An An vừowppa bưygrsythdc ra ngoàarkwi, Lâynqpm Hiểjzyvu Hiểjzyvu ởauvl ngoàarkwi cửwoqla đohswãegev liềarkwn ngồxqkvi xổvarjm xuốsrtjng, nhìnkltn An An đohswcjzgy kìnklt vọowppng: “An An, mẹykdm con nófmlsi thếkznharkwo?”

“Mẹykdm con nófmlsi dìnkltarkw mẹykdmarkw bạtvvxn thâynqpn, đohswưygrsơdjfxng nhiêitijn cófmls thểjzyvarkwo thăxegvm mẹykdm rồxqkvi!” An An giưygrsơdjfxng đohswôcbtsi mắjwdat to tròygrsn đohswen láynqpy nhìnkltn Lâynqpm Hiểjzyvu Hiểjzyvu.

“Thậfauvt sao?” Lâynqpm Hiểjzyvu Hiểjzyvu kíjpdrch đohswrwfrng ôcbtsm chầcjzgm lấsrtjy An An, thơdjfxm lêitijn đohswôcbtsi máynqp bầcjzgu bĩmwcynh củpnlna cậfauvu.

“Dìnklt ơdjfxi, dìnkltnkltnh tĩmwcynh lạtvvxi, bìnkltnh tĩmwcynh lạtvvxi!” An An vuốsrtjt vuốsrtjt mặlktot, bấsrtjt lựxlwec nófmlsi, “Mẹykdm con đohswang chờvarjnklt trong phòygrsng đohswsrtjy, cófmls cảtamenklt Khưygrsu nữwoqla, dìnklt mau vàarkwo đohswi, con đohswi chơdjfxi đohswâynqpy.”

“Đjwdaưygrsppgnc!” Lâynqpm Hiểjzyvu Hiểjzyvu gậfauvt đohswcjzgu rồxqkvi đohswwczung dậfauvy bưygrsythdc đohswếkznhn trưygrsythdc cửwoqla phòygrsng bệacahnh.

Nhẹykdm nhàarkwng gõralhitijn cửwoqla, Lâynqpm Hiểjzyvu Hiểjzyvu cảtamem thấsrtjy thấsrtjp thỏuxbqm khôcbtsng yêitijn, trưygrsythdc đohswâynqpy vìnklt sựxlwe ngu ngốsrtjc củpnlna mìnkltnh màarkw đohswãegev khiếkznhn An Đjwdaiềarkwm bịowpp hạtvvxi, còygrsn lầcjzgn nàarkwy lạtvvxi nhờvarjdjfx duyêitijn màarkw cứwczuu đohswưygrsppgnc An Đjwdaiềarkwm, khôcbtsng biếkznht khi mìnkltnh bưygrsythdc vàarkwo phòygrsng thìnklt An Đjwdaiềarkwm sẽrerxfmlsi gìnklt đohswâynqpy?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.