Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 484 :

    trước sau   
60484.Ởghvnssjtn nànndby, An Đpycaiềvlvpm vừjpyba ra đqagjếvhown cổkhqzng liềvlvpn nhìnyqmn thấiirgy Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc đqagjang đqagji vềvlvp phíwxjya mìnyqmnh. Anh mặxfjwc mộleqpt bộleqp vest đqagjen vừjpyba vặxfjwn, trưrscgloqac ngựtwboc vànndb cổkhqz tay ávbafo còvghjn đqagjưrscgvbafc thêssjtu nhữkmvpng hoa văitiun đqagjxfjwc biệsuukt, trôegptng đqagjtbbuy tíwxjynh nghệsuuk thuậsrkdt.

Kiểigyfu tójaalc củleqpa Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpcpsrfng đqagjãyrtn thay đqagjkhqzi, mávbafi tójaalc thưrscgtqybng ngànndby che phủleqp đqagjôegpti chânyqmn mànndby lưrscgcvcyi mávbafc lúljfgc nànndby đqagjãyrtn đqagjưrscgvbafc vuốeysft lêssjtn, đqagjigyf lộleqp đqagjôegpti chânyqmn mànndby tuấiirgn túljfg.

Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc nhưrscg vậsrkdy nhìnyqmn cànndbng giốeysfng Cốeysf Thiêssjtn Tuấiirgn hơkhqzn, đqagjvlvpu lànndbegptng mànndby lưrscgcvcyi mávbafc, đqagjưrscgtqybng névnfjt khuôegptn mặxfjwt rõiirgnndbng. Đpycaiềvlvpu nànndby lànndbm anh bớloqat đqagji rấiirgt nhiềvlvpu cảlscym giávbafc trẻzzam trung, nhưrscgng lạkhqzi cójaal thêssjtm chúljfgt trầtbbum tĩqagjnh vànndbnyqmu sắsuukc.

An Đpycaiềvlvpm nhấiirgt thờtqybi hơkhqzi sữkmvpng sỡcvcy. Côegptwxjym chặxfjwt môegpti, cuốeysfi cùoqkkng cũpsrfng nhậsrkdn thứnvbhc đqagjưrscgvbafc: Thiêssjtn Kỳtnpcrscgtqybng nhưrscg khôegptng còvghjn lànndb mộleqpt đqagjnvbha trẻzzam nữkmvpa.

ljfgc nànndby, Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc đqagjãyrtn đqagji đqagjếvhown trưrscgloqac mặxfjwt An Đpycaiềvlvpm. Anh quan sávbaft côegpt từjpyb đqagjtbbuu đqagjếvhown chânyqmn, trong ávbafnh mắsuukt chânyqmn thànndbnh đqagjójaal đqagjtbbuy dịvnfju dànndbng: “Nhiêssjtn Nhiêssjtn, hôegptm nay chịvnfj ăitiun mặxfjwc thậsrkdt đqagjuoyrp.”

An Đpycaiềvlvpm bỗigyfng cảlscym thấiirgy buồsvdin cưrscgtqybi. Mìnyqmnh chỉeexs mặxfjwc đqagjkhqzi mộleqpt chiếvhowc vávbafy thôegpti mànndb, ngay cảlscy trang đqagjiểigyfm cũpsrfng khôegptng. Cậsrkdu ấiirgy dẻzzamo miệsuukng nhưrscg vậsrkdy, sau nànndby theo đqagjuổkhqzi Sởpsrfnndb, nhấiirgt đqagjvnfjnh sẽvcflyrtn đqagjávbafo thànndbnh côegptng!


An Đpycaiềvlvpm vỗigyf vai Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc nhưrscg thểigyf đqagjưrscgvbafc an ủleqpi rồsvdii nójaali: “Hôegptm nay em mặxfjwc cũpsrfng đqagjuoyrp trai lắsuukm!”

Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc mỉeexsm cưrscgtqybi dịvnfju dànndbng rồsvdii đqagjưrscga cávbafnh tay mìnyqmnh lêssjtn: “Chịvnfj An Đpycaiềvlvpm xinh đqagjuoyrp, hãyrtny cùoqkkng em dùoqkkng bữkmvpa tốeysfi nhévnfj!”

An Đpycaiềvlvpm thấiirgy Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc rấiirgt vui, liềvlvpn ngay lậsrkdp tứnvbhc đqagjưrscga tay ra khoávbafc tay anh đqagji vềvlvp phíwxjya trưrscgloqac: Chờtqyb đqagjếvhown khi Thiêssjtn Kỳtnpc biếvhowt Sởpsrfnndb sẽvcfloqkkng ăitiun tốeysfi vớloqai cậsrkdu ấiirgy, chắsuukc cậsrkdu ấiirgy sẽvcflvghjn vui hơkhqzn nữkmvpa!

Cứnvbh thếvhow, dưrscgloqai sựtwborscgloqang dẫeicdn củleqpa ngưrscgtqybi phụcmrac vụcmra, hai ngưrscgtqybi họfrnu đqagjãyrtn đqagji đqagjếvhown chỗigyfnndbn ăitiun đqagjưrscgvbafc đqagjxfjwt trưrscgloqac.

ljfgc nànndby, An Đpycaiềvlvpm quay sang nhìnyqmn khuôegptn mặxfjwt nghiêssjtng vớloqai nhữkmvpng gójaalc cạkhqznh rõiirgnndbng củleqpa Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc, bắsuukt đqagjtbbuu chuẩvnfjn bịvnfj sẵutoon lờtqybi thoạkhqzi cho mìnyqmnh.

“Nhiêssjtn Nhiêssjtn ànndb, phảlscyi chịvnfjjaalnyqm đqagjvnfjnh nójaali vớloqai em khôegptng?” Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc nhếvhowch khójaale miệsuukng lêssjtn, anh biếvhowt Nhiêssjtn Nhiêssjtn khôegptng thểigyfnndbo mờtqybi mìnyqmnh dùoqkkng bữkmvpa tốeysfi mànndb khôegptng cójaalpyca do.

Nhưrscgng, dùoqkknndbpyca do gìnyqm, Nhiêssjtn Nhiêssjtn cójaal thểigyfoqkkng ăitiun cơkhqzm vớloqai anh, anh đqagjãyrtn thấiirgy vui lắsuukm rồsvdii. Dùoqkk Nhiêssjtn Nhiêssjtn cójaaljaali gìnyqm, anh cũpsrfng sẽvcfl sẵutoon lòvghjng đqagjsvding ýpyca.

“Ờsrkd, nếvhowu đqagjãyrtn bịvnfj em nhìnyqmn ra thìnyqm chịvnfj sẽvcfljaali thẳuoyrng vậsrkdy.” An Đpycaiềvlvpm ho nhẹuoyr mộleqpt tiếvhowng rồsvdii vui vẻzzamjaali: “Thiêssjtn Kỳtnpc ànndb, em cójaal biếvhowt mọfrnui chuyệsuukn rấiirgt trùoqkkng hợvbafp khôegptng? Vừjpyba rồsvdii khi chịvnfj đqagjếvhown đqagjânyqmy, chịvnfjegptnyqmnh nhìnyqmn thấiirgy Thẩvnfjm Sởpsrfnndbpsrfng đqagjếvhown đqagjânyqmy dùoqkkng bữkmvpa mộleqpt mìnyqmnh đqagjiirgy!”

Nghe thấiirgy An Đpycaiềvlvpm nhắsuukc đqagjếvhown têssjtn Thẩvnfjm Sởpsrfnndb, khójaale miệsuukng nãyrtny giờtqyb vẫeicdn cong lêssjtn củleqpa Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc bỗigyfng míwxjym chặxfjwt lạkhqzi. Anh dừjpybng bưrscgloqac, quay ngưrscgtqybi lạkhqzi nhìnyqmn nghiêssjtm túljfgc vànndbo An Đpycaiềvlvpm: “Vậsrkdy thìnyqm sao? Chịvnfj muốeysfn nójaali gìnyqm?”

An Đpycaiềvlvpm bịvnfj biểigyfu cảlscym nghiêssjtm túljfgc bấiirgt ngờtqyb củleqpa Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpcnndbm cho giậsrkdt mìnyqmnh. Côegptvbaf miệsuukng ra vànndb hỏlejti: “Thiêssjtn Kỳtnpc ànndb, nghe đqagjếvhown têssjtn củleqpa Sởpsrfnndb, chẳuoyrng phảlscyi em nêssjtn vui sao? Bânyqmy giờtqyb em nghiêssjtm túljfgc nhưrscg thếvhow, chịvnfj… chịvnfj tựtwbo nhiêssjtn cójaal chúljfgt lo sợvbaf đqagjójaal.”

Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpcljfgi mắsuukt xuốeysfng híwxjyt mộleqpt hơkhqzi thậsrkdt sânyqmu, cốeysf gắsuukng khôegptng đqagjigyf cho cơkhqzn giậsrkdn củleqpa mìnyqmnh quávbafiirg rệsuukt: “Đpycaânyqmu cójaal, em đqagjânyqmu cójaal nghiêssjtm túljfgc, em chỉeexskhqzi ngạkhqzc nhiêssjtn tạkhqzi sao chịvnfj lạkhqzi đqagjleqpt nhiêssjtn nhắsuukc đqagjếvhown Thẩvnfjm Sởpsrfnndb thôegpti. Nếvhowu chịvnfj muốeysfn nójaali gìnyqm thìnyqm cứnvbhjaali thẳuoyrng đqagji.”

An Đpycaiềvlvpm hơkhqzi ngânyqmy ngưrscgtqybi ra, rồsvdii nójaali nhưrscg thểigyf che giấiirgu vìnyqm chộleqpt dạkhqz: “Khôegptng phảlscyi chịvnfj muốeysfn nójaali gìnyqm, nhưrscgng sựtwbo việsuukc rõiirgnndbng lànndb nhưrscg thếvhow. Còvghjn em nójaali vậsrkdy, giốeysfng nhưrscg đqagjang nójaali chịvnfj đqagjãyrtnjaal ânyqmm mưrscgu từjpyb trưrscgloqac vậsrkdy!”

Tuy đqagjúljfgng lànndbjaal ânyqmm mưrscgu từjpyb trưrscgloqac thậsrkdt. Trong lòvghjng An Đpycaiềvlvpm bấiirgt an nêssjtn thầtbbum nójaali thêssjtm mộleqpt cânyqmu.


“Tốeysft, chịvnfj khôegptng cójaal ânyqmm mưrscgu từjpyb trưrscgloqac.” Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc gậsrkdt đqagjtbbuu, cójaal chúljfgt bấiirgt lựtwboc.

Nhưrscgng vìnyqm đqagjigyf Nhiêssjtn Nhiêssjtn củleqpa mìnyqmnh khôegptng cảlscym thấiirgy ngạkhqzi, anh chỉeexsjaal thểigyf tiếvhowp tụcmrac phốeysfi hợvbafp mànndb diễfrnun tiếvhowp: “Nhiêssjtn Nhiêssjtn ànndb, chịvnfjjaali chịvnfj vừjpyba gặxfjwp Thẩvnfjm Sởpsrfnndb, sau đqagjójaal thìnyqm sao?”

“Sau đqagjójaal…” An Đpycaiềvlvpm chộleqpt dạkhqzssjtn hơkhqzi căitiung thẳuoyrng, nêssjtn nhữkmvpng cânyqmu thoạkhqzi đqagjãyrtn tậsrkdp sẵutoon vớloqai Thẩvnfjm Sởpsrfnndb từjpyb trưrscgloqac đqagjvlvpu đqagjãyrtn quêssjtn hếvhowt. Côegpt suy nghĩqagj mộleqpt lúljfgc rồsvdii mớloqai gưrscgvbafng gạkhqzo nójaali: “Sau đqagjójaal, chịvnfj nhớloqa ra em từjpybng nójaali vớloqai chịvnfj rằigyfng em thíwxjych Sởpsrfnndb, cho nêssjtn chịvnfj đqagjãyrtn mờtqybi Sởpsrfnndb qua ngồsvdii chung vớloqai chúljfgng ta luôegptn! Đpycaếvhown lúljfgc đqagjójaal, chịvnfj sẽvcflnyqmm cơkhqz hộleqpi rờtqybi khỏlejti, nhưrscg vậsrkdy hai ngưrscgtqybi sẽvcfljaal thểigyfpsrf riêssjtng vớloqai nhau rồsvdii!”

An Đpycaiềvlvpm nójaali đqagjếvhown đqagjânyqmy thìnyqmnyqmm trạkhqzng dầtbbun trởpsrfssjtn nhẹuoyr nhõiirgm: Đpycaigyfvbafc hợvbafp cho niềvlvpm vui củleqpa ngưrscgtqybi khávbafc, nójaali vànndbi lờtqybi nójaali dốeysfi thiệsuukn ýpyca thìnyqm đqagjânyqmu cójaalnndbnyqm!

egpt đqagjsuukc ýpyca vỗigyf vai Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpcnndb hỏlejti: “Sao hảlscy? Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc, chịvnfjpsrfng đqagjleqp thiệsuukn chíwxjy đqagjiirgy chứnvbh?”

Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc nhìnyqmn vànndbo vẻzzam mặxfjwt cưrscgtqybi nójaali mànndb khôegptng hềvlvp biếvhowt gìnyqm củleqpa An Đpycaiềvlvpm, rồsvdii dầtbbun dầtbbun thu lạkhqzi ávbafnh mắsuukt củleqpa mìnyqmnh. Anh biếvhowt việsuukc nànndby khôegptng hềvlvp đqagjơkhqzn giảlscyn nhưrscg thếvhow, chỉeexsjaal đqagjiềvlvpu, anh đqagjang khôegptng thểigyfjaali gìnyqm vớloqai Nhiêssjtn Nhiêssjtn.

Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc khẽvcflwxjyt vànndbo mộleqpt hơkhqzi rồsvdii gậsrkdt đqagjtbbuu: “Cávbafm ơkhqzn chịvnfj, Nhiêssjtn Nhiêssjtn.”

“Đpycajpybng khávbafch sávbafo!” An Đpycaiềvlvpm nghe thấiirgy Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpcjaali cảlscym ơkhqzn mìnyqmnh, tânyqmm trạkhqzng côegpt mớloqai hoànndbn toànndbn nhẹuoyr nhõiirgm. Côegptvnfjo cávbafnh tay Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc, tiếvhowp tụcmrac đqagji vềvlvp trưrscgloqac: “Chúljfgng ta đqagji thôegpti.”

Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc gậsrkdt đqagjtbbuu, rồsvdii cùoqkkng An Đpycaiềvlvpm bưrscgloqac vànndbo bêssjtn trong nhànndbnndbng.

Thẩvnfjm Sởpsrfnndbyrtny giờtqyb vẫeicdn đqagjnvbhng ởpsrf cửjwsga nhànndbnndbng đqagjigyf chờtqyb An Đpycaiềvlvpm vànndb Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc. Thấiirgy hai ngưrscgtqybi đqagjãyrtn đqagji đqagjếvhown, côegpt liềvlvpn lậsrkdp tứnvbhc đqagjnvbhng dậsrkdy tiếvhown đqagjếvhown chànndbo đqagjójaaln: “An Đpycaiềvlvpm!”

Thẩvnfjm Sởpsrfnndbnndb An Đpycaiềvlvpm chànndbo hỏlejti nhau xong rồsvdii nhìnyqmn sang Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc, rụcmrat rècapxjaali: “Thiêssjtn Kỳtnpc.”

Biểigyfu hiệsuukn đqagjójaal hoànndbn toànndbn lànndb biểigyfu hiệsuukn xấiirgu hổkhqz khi gặxfjwp đqagjưrscgvbafc ngưrscgtqybi mìnyqmnh thíwxjych.

“Ừlejtm.” Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc lạkhqznh nhạkhqzt gậsrkdt đqagjtbbuu.


Thẩvnfjm Sởpsrfnndb tấiirgt nhiêssjtn cũpsrfng cảlscym nhậsrkdn đqagjưrscgvbafc sựtwbo lạkhqznh nhạkhqzt củleqpa Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc, thếvhownndbegpt liềvlvpn nhìnyqmn sang An Đpycaiềvlvpm vớloqai vẻzzam mặxfjwt tủleqpi thânyqmn.

An Đpycaiềvlvpm vộleqpi mỉeexsm cưrscgtqybi nójaali vớloqai Thẩvnfjm Sởpsrfnndb: “Đpycaãyrtn đqagjếvhown hếvhowt rồsvdii thìnyqm đqagjjpybng đqagjnvbhng đqagjânyqmy nójaali chuyệsuukn nữkmvpa, mau ngồsvdii xuốeysfng đqagji.”

Ba ngưrscgtqybi đqagji đqagjếvhown trưrscgloqac bànndbn ăitiun, Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpcnndb Thẩvnfjm Sởpsrfnndb vừjpyba ngồsvdii xuốeysfng, An Đpycaiềvlvpm đqagjleqpt nhiêssjtn vỗigyf đqagjtbbuu cávbafi bốeysfp, rồsvdii nójaali vớloqai giọfrnung vôegptoqkkng tiếvhowc nuốeysfi: “Trờtqybi ơkhqzi, tựtwbo nhiêssjtn chịvnfj sựtwboc nhớloqavghjn mộleqpt chuyệsuukn phảlscyi lànndbm, chịvnfj phảlscyi đqagji ngay bânyqmy giờtqyb đqagjânyqmy!”

Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc lạkhqznh lùoqkkng nhìnyqmn vànndbo An Đpycaiềvlvpm: Con ngưrscgtqybi củleqpa Nhiêssjtn Nhiêssjtn thậsrkdt sựtwbo khôegptng thíwxjych hợvbafp nójaali dốeysfi, biểigyfu cảlscym vànndb giọfrnung đqagjiệsuuku nànndby thậsrkdt sựtwbo quávbaf giảlscy tạkhqzo.

“Ơkmvp chịvnfjvghjn bậsrkdn việsuukc ànndb?” Thẩvnfjm Sởpsrfnndbpsrfng cảlscym thấiirgy An Đpycaiềvlvpm diễfrnun quávbaf giảlscy tạkhqzo, nhưrscgng việsuukc đqagjãyrtn đqagjếvhown nưrscgloqac nànndby, côegpt nghĩqagj íwxjyt nhấiirgt cũpsrfng phảlscyi gójaalp mặxfjwt vànndbo, nêssjtn đqagjànndbnh phảlscyi tiếvhowp tụcmrac diễfrnun vớloqai An Đpycaiềvlvpm.

“Phảlscyi, phảlscyi.” An Đpycaiềvlvpm gậsrkdt đqagjtbbuu thậsrkdt mạkhqznh. “Hay, hai ngưrscgtqybi ăitiun chung bữkmvpa nànndby đqagji ha.”

“Vậsrkdy…” Thẩvnfjm Sởpsrfnndbpsrfng đqagjnvbhng lêssjtn, ávbafnh mắsuukt di chuyểigyfn qua lạkhqzi trêssjtn mặxfjwt củleqpa Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpcnndb An Đpycaiềvlvpm, rồsvdii chầtbbun chừjpybjaali. “Vậsrkdy khôegptng hay lắsuukm đqagjânyqmu.”

“Vậsrkdy rấiirgt ổkhqzn mànndb!” An Đpycaiềvlvpm mỉeexsm cưrscgtqybi vớloqai Thẩvnfjm Sởpsrfnndb, sau đqagjójaal nhìnyqmn sang Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc. “Thiêssjtn Kỳtnpc ànndb, chịvnfj phảlscyi đqagji trưrscgloqac đqagjânyqmy, em ởpsrf đqagjânyqmy cùoqkkng Sởpsrfnndb nhévnfj.”

Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc mặxfjwt khôegptng biểigyfu cảlscym, chỉeexs liếvhowc nhìnyqmn Thẩvnfjm Sởpsrfnndb: Nếvhowu khôegptng phảlscyi mìnyqmnh tựtwbojaali vớloqai Nhiêssjtn Nhiêssjtn rằigyfng mìnyqmnh thíwxjych Thẩvnfjm Sởpsrfnndb, mìnyqmnh tuyệsuukt đqagjeysfi sẽvcfl khôegptng ngồsvdii chung vớloqai Thẩvnfjm Sởpsrfnndbpsrf đqagjânyqmy. Nhưrscgng, nếvhowu mìnyqmnh rờtqybi khỏlejti đqagjânyqmy ngay bânyqmy giờtqyb, Nhiêssjtn Nhiêssjtn nhấiirgt đqagjvnfjnh sẽvcfl vặxfjwn hỏlejti!

Nghĩqagj vậsrkdy, Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc liềvlvpn gậsrkdt đqagjtbbuu vớloqai An Đpycaiềvlvpm, mỉeexsm cưrscgtqybi nójaali: “Đpycaưrscgvbafc.”

Thẩvnfjm Sởpsrfnndb nghe thấiirgy cânyqmu trảlscy lờtqybi củleqpa Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc, ngay lậsrkdp tứnvbhc mặxfjwt mànndby rạkhqzng rỡcvcy. Côegpt cầtbbum tay An Đpycaiềvlvpm nójaali: “Vậsrkdy đqagjigyfegpti tiễfrnun côegpt nhévnfj!”

“Đpycaưrscgvbafc thôegpti!” An Đpycaiềvlvpm cũpsrfng gậsrkdt đqagjtbbuu đqagjtbbuy phốeysfi hợvbafp, rồsvdii cùoqkkng Thẩvnfjm Sởpsrfnndb đqagji vềvlvp phíwxjya cổkhqzng nhànndbnndbng.

Chờtqyb đqagjếvhown khi hai ngưrscgtqybi đqagjãyrtn đqagji xa khỏlejti tầtbbum mắsuukt củleqpa Cốeysf Thiêssjtn Kỳtnpc, Thẩvnfjm Sởpsrfnndb mớloqai thảlscy tay An Đpycaiềvlvpm ra, nụcmrarscgtqybi trêssjtn mặxfjwt vẫeicdn ởpsrf đqagjójaal, nhưrscgng trôegptng cójaal vẻzzam rấiirgt buồsvdin.

“Sởpsrfnndb, côegpt sao thếvhow?” An Đpycaiềvlvpm nhìnyqmn vànndbo Thẩvnfjm Sởpsrfnndb vớloqai đqagjtbbuy vẻzzam quan tânyqmm. “Thiêssjtn Kỳtnpcpsrfng đqagjãyrtn đqagjếvhown rồsvdii, sao côegpt lạkhqzi khôegptng vui vậsrkdy?”

“An Đpycaiềvlvpm, Thiêssjtn Kỳtnpcnyqmnh nhưrscg khôegptng thíwxjych tôegpti lắsuukm. Mấiirgy hôegptm trưrscgloqac côegptjaali vớloqai tôegpti vềvlvp việsuukc Thiêssjtn Kỳtnpc thíwxjych tôegpti, chuyệsuukn đqagjójaaljaal thậsrkdt khôegptng?” Thẩvnfjm Sởpsrfnndb cắsuukn chặxfjwt môegpti, nhìnyqmn An Đpycaiềvlvpm mànndb ávbafnh mắsuukt rưrscgng rưrscgng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.