Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 471 :

    trước sau   
60471.An Đhttbiềhvpcm đxhvyau lòahrcng khẽnvas thởbdssopqni, nósusqi vớzdwhi Khưsnvnu Doanh Doanh: “Doanh Doanh, phòahrcng nàopqny cósusqmlbti lạuqwtnh, hay làopqn chịbhbx mởbdssfcfsm cửgndaa sổokav ra, cho áwrqlnh nắyzqdng chiếvklju vàopqno, cósusq khi tâhcppm trạuqwtng em sẽnvas kháwrqlmlbtn mộghqmt chútevut.”

An Đhttbiềhvpcm vừzdwha nósusqi vừzdwha đxhvyưsnvna tay kécnigo rèfcfsm cửgndaa ra, áwrqlnh nắyzqdng bêkuoin ngoàopqni lậzguup tứmkbkc rọqjvqi vàopqno, chiếvklju sáwrqlng cảbhbxnndnn phòahrcng, xưsnvna đxhvyi sựbbcm âhcppm u, khiếvkljn cảbhbxnndnn phòahrcng trởbdsskuoin ấgdfgm áwrqlp hẳtxuyn lêkuoin.

“Chịbhbx An Đhttbiềhvpcm…” Khưsnvnu Doanh Doanh nghe tiếvkljng kécnigo rèfcfsm thìzdwh liềhvpcn đxhvyưsnvna tay ra quờhttb quạuqwtng trong khônndnng trung, mắyzqdt vẫxhvyn cứmkbk nhìzdwhn đxhvyănndnm đxhvyănndnm vềhvpc phímlbta trưsnvnzdwhc.

“Chịbhbxbdss đxhvyâhcppy!” An Đhttbiềhvpcm lậzguup tứmkbkc nắyzqdm lấgdfgy tay Khưsnvnu Doanh Doanh, “Doanh Doanh, sao thếvklj? Em muốgdfgn uốgdfgng nưsnvnzdwhc àopqn?”

“Nắyzqdng hônndnm nay cósusq đxhvytevup khônndnng?” Khưsnvnu Doanh Doanh nắyzqdm tay An Đhttbiềhvpcm khẽnvas nhoẻtvisn miệtevung cưsnvnhttbi hỏnpcui.

“Ừajop, nắyzqdng hônndnm nay đxhvytevup lắyzqdm.” An Đhttbiềhvpcm thấgdfgy Khưsnvnu Doanh Doanh cưsnvnhttbi thìzdwh liềhvpcn kécnigo tay cônndn ra chỗwitq áwrqlnh nắyzqdng, “Thếvkljkuoin em phảbhbxi thưsnvnhttbng xuyêkuoin sưsnvnbdssi nắyzqdng, sẽnvas tốgdfgt cho sứmkbkc khỏnpcue, tốgdfgt cho tâhcppm trạuqwtng nữtwppa.”


“Tốgdfgt cho sứmkbkc khỏnpcue thìzdwhsusq ímlbtch gìzdwh?” Khưsnvnu Doanh Doanh tựbbcmsnvnhttbi mỉmwtba mai, “Em vẫxhvyn khônndnng nhìzdwhn thấgdfgy gìzdwhmlbtopqn!”

“Doanh Doanh, em đxhvyzdwhng nhưsnvn vậzguuy đxhvyưsnvntxuyc khônndnng? Chịbhbx…”

“Chịbhbx An Đhttbiềhvpcm…” Khưsnvnu Doanh Doanh khônndnng đxhvyxhvy An Đhttbiềhvpcm nósusqi hếvkljt lờhttbi, chỉmwtb tiếvkljp tụmkbkc lẩyzqdm bẩyzqdm, “Trưsnvnzdwhc đxhvyâhcppy, em ngàopqny nàopqno cũtevung cósusq thểxhvy nhìzdwhn thấgdfgy áwrqlnh nắyzqdng, khônndnng hềhvpc cảbhbxm thấgdfgy cósusqzdwh đxhvymilec biệtevut cảbhbx, nhưsnvnng màopqnhcppy giờhttb, đxhvyếvkljn ngay cảbhbx áwrqlnh nắyzqdng bìzdwhnh thưsnvnhttbng nhấgdfgt màopqntevung khônndnng thểxhvy nhìzdwhn thấgdfgy đxhvyưsnvntxuyc! Tạuqwti sao em lạuqwti thàopqnnh ra thếvkljopqny? Tạuqwti sao…”

Giọqjvqng củfcfsa Khưsnvnu Doanh Doanh dầcpnhn trởbdsskuoin nghẹtevun ngàopqno.

Thấgdfgy Khưsnvnu Doanh Doanh bậzguut khósusqc, An Đhttbiềhvpcm lậzguup tứmkbkc hốgdfgt hoảbhbxng, vộghqmi vàopqnng đxhvyósusqng rèfcfsm cửgndaa lạuqwti, tựbbcm tráwrqlch mìzdwhnh: “Doanh Doanh, em đxhvyzdwhng khósusqc, làopqn lỗwitqi củfcfsa chịbhbx, tựbbcmsnvnng lạuqwti bắyzqdt em sưsnvnbdssi nắyzqdng.”

“Khônndnng phảbhbxi lỗwitqi củfcfsa chịbhbx.” Nưsnvnzdwhc mắyzqdt Khưsnvnu Doanh Doanh rơmlbti ra, “Làopqn do bảbhbxn thâhcppn em khônndnng đxhvyfcfs mạuqwtnh mẽnvas, khônndnng thểxhvy chấgdfgp nhậzguun đxhvyưsnvntxuyc sựbbcm thậzguut mìzdwhnh đxhvyãcnighilq rồstpni, cho nêkuoin cho dùhilq chịbhbxsusqsusqi gìzdwhtevung đxhvyhvpcu khiếvkljn cho em thấgdfgy buồstpnn.”

“Doanh Doanh…”

“Chịbhbx An Đhttbiềhvpcm, chịbhbx cứmkbkcnigo rèfcfsm cửgndaa ra đxhvyi, nhưsnvn chịbhbxsusqi đxhvygdfgy, sưsnvnbdssi nắyzqdng rấgdfgt tốgdfgt màopqn.” Khưsnvnu Doanh Doanh đxhvyang khósusqc bỗwitqng nhiêkuoin mỉmwtbm cưsnvnhttbi.

An Đhttbiềhvpcm thấgdfgy Khưsnvnu Doanh Doanh vừzdwha khósusqc vừzdwha cưsnvnhttbi nhưsnvn thếvklj thìzdwh liềhvpcn cắyzqdn mônndni, cuốgdfgi cùhilqng lạuqwti đxhvyưsnvna tay kécnigo rèfcfsm cửgndaa sổokav ra, cônndn khônndnng biếvkljt giờhttbzdwhnh phảbhbxi làopqnm gìzdwh, chỉmwtb đxhvyàopqnnh phảbhbxi làopqnm theo ýyrph củfcfsa Doanh Doanh thônndni.

Khưsnvnu Doanh Doanh nghẹtevun ngàopqno mộghqmt lútevuc rồstpni đxhvyưsnvna tay ra chỗwitq áwrqlnh nắyzqdng, cấgdfgt giọqjvqng nhẹtevu nhàopqnng nhưsnvnnndnng vũtevu: “Chịbhbx An Đhttbiềhvpcm, chịbhbxsusqi xem, em bâhcppy giờhttb khônndnng nhìzdwhn thấgdfgy gìzdwh nữtwppa, khônndnng thểxhvy vẽnvas, khônndnng thểxhvyopqnm việtevuc, khônndnng thểxhvyopqnm đxhvyưsnvntxuyc gìzdwh nữtwppa, vậzguuy em phảbhbxi sốgdfgng tiếvkljp thếvkljopqno đxhvyâhcppy?”

“Khônndnng phảbhbxi đxhvyâhcppu, Doanh Doanh, báwrqlc sĩzflasusqi em vẫxhvyn còahrcn cơmlbt hộghqmi khônndni phụmkbkc thịbhbx lựbbcmc, em tuyệtevut đxhvygdfgi đxhvyzdwhng từzdwh bỏnpcu hi vọqjvqng, biếvkljt khônndnng?” An Đhttbiềhvpcm nắyzqdm chặmilet tay Khưsnvnu Doanh Doanh, đxhvyau lòahrcng nósusqi.

“Cósusq hi vọqjvqng sao?” Khưsnvnu Doanh Doanh lắyzqdc đxhvycpnhu, áwrqlnh mắyzqdt vônndn hồstpnn, rồstpni lạuqwti cưsnvnhttbi đxhvyau khổokav, “Cáwrqli từzdwhsusq hi vọqjvqng nàopqny, rấgdfgt nhiềhvpcu ngưsnvnhttbi đxhvyãcnigsusqi vớzdwhi em rồstpni, nhưsnvnng màopqn em biếvkljt, đxhvyósusqopqnzdwh họqjvq thấgdfgy em đxhvyáwrqlng thưsnvnơmlbtng nêkuoin mớzdwhi gạuqwtt em thônndni! Nếvklju em thậzguut sựbbcm cứmkbk bấgdfgu vímlbtu vàopqno cáwrqli hi vọqjvqng đxhvyósusq thìzdwh sau nàopqny sẽnvasopqnng thấgdfgt vọqjvqng nhiềhvpcu hơmlbtn, vậzguuy nêkuoin, chịbhbx An Đhttbiềhvpcm, sau nàopqny nhữtwppng lờhttbi nhưsnvn vậzguuy, chịbhbx đxhvyzdwhng nósusqi nữtwppa, em nghe cháwrqln rồstpni, khônndnng muốgdfgn nghe nữtwppa.”

“Doanh Doanh, chịbhbxsusqi thậzguut màopqn, khônndnng phảbhbxi gạuqwtt em đxhvyâhcppu.” An Đhttbiềhvpcm lắyzqdc đxhvycpnhu, cósusqmlbti hốgdfgt hoảbhbxng, “Anh hai củfcfsa Cốgdfg Thiêkuoin Tuấgdfgn làopqn Trìzdwh Cảbhbxnh Dậzguut đxhvyãcnigsusqi, mắyzqdt củfcfsa em thậzguut sựbbcmsusq hi vọqjvqng thấgdfgy lạuqwti đxhvyưsnvntxuyc, chỉmwtb cầcpnhn em chịbhbxu phốgdfgi hợtxuyp đxhvyiềhvpcu trịbhbx!”


“Em rấgdfgt phốgdfgi hợtxuyp màopqn, em sao lạuqwti khônndnng phốgdfgi hợtxuyp chứmkbk?” Khưsnvnu Doanh Doanh rụmkbkt tay lạuqwti, nởbdss nụmkbksnvnhttbi thêkuoisnvnơmlbtng, “Chịbhbx nhìzdwhn em đxhvyi, ngàopqny nàopqno cũtevung tiêkuoim thuốgdfgc rồstpni uốgdfgng thuốgdfgc, sao lạuqwti bảbhbxo làopqn khônndnng phốgdfgi hợtxuyp đxhvyiềhvpcu trịbhbx?”

“Nhưsnvnng em khônndnng đxhvyưsnvntxuyc khósusqc nữtwppa, nhưsnvn vậzguuy khônndnng tốgdfgt cho mắyzqdt củfcfsa em, cũtevung sẽnvas khiếvkljn cho thuốgdfgc khônndnng còahrcn táwrqlc dụmkbkng!” An Đhttbiềhvpcm nhìzdwhn gưsnvnơmlbtng mặmilet nghiêkuoing gầcpnhy xọqjvqp đxhvyi củfcfsa Khưsnvnu Doanh Doanh, đxhvyau lòahrcng vônndnhilqng, “Doanh Doanh, em hãcnigy cho bảbhbxn thâhcppn mìzdwhnh mộghqmt cơmlbt hộghqmi, cũtevung cho Cao Lỗwitqi mộghqmt cơmlbt hộghqmi, đxhvyxhvy anh ấgdfgy ởbdsskuoin cạuqwtnh em, nhưsnvn vậzguuy thìzdwhhcppm trạuqwtng em mớzdwhi kháwrqlmlbtn, sẽnvas khônndnng khósusqc nữtwppa. Doanh Doanh, sao em phảbhbxi làopqnm khósusq bảbhbxn thâhcppn nhưsnvn vậzguuy? Em…”

“Chịbhbx An Đhttbiềhvpcm,” Khưsnvnu Doanh Doanh ngắyzqdt lờhttbi An Đhttbiềhvpcm, gưsnvnơmlbtng mặmilet trắyzqdng bệtevuch lútevuc nàopqny chợtxuyt sa sầcpnhm lạuqwti, “Chịbhbx cảbhbxm thấgdfgy em vẫxhvyn còahrcn xứmkbkng vớzdwhi Cao Lỗwitqi sao?”

“Doanh Doanh, sao em lạuqwti nósusqi bảbhbxn thâhcppn mìzdwhnh nhưsnvn vậzguuy?” Hai mắyzqdt An Đhttbiềhvpcm bắyzqdt đxhvycpnhu đxhvynpcu hoe lêkuoin, “Cao Lỗwitqi rấgdfgt yêkuoiu em, mọqjvqi ngưsnvnhttbi đxhvyhvpcu cósusq thểxhvy cảbhbxm nhậzguun đxhvyưsnvntxuyc, hai ngưsnvnhttbi thậzguut lòahrcng thậzguut dạuqwtkuoiu nhau thìzdwhsusqzdwhopqn xứmkbkng vớzdwhi khônndnng xứmkbkng? Em rấgdfgt tốgdfgt kia màopqn, đxhvyzdwhng nghĩzfla lung tung nữtwppa cósusq đxhvyưsnvntxuyc khônndnng?”

“Chịbhbx An Đhttbiềhvpcm, chịbhbx khônndnng hiểxhvyu…”

“Làopqn em khônndnng hiểxhvyu đxhvygdfgy!”

Cao Lỗwitqi khônndnng biếvkljt từzdwhtevuc nàopqno đxhvyãcnig đxhvymkbkng ởbdss cửgndaa phòahrcng bệtevunh, anh bưsnvnzdwhc nhanh đxhvyếvkljn trưsnvnzdwhc mặmilet Khưsnvnu Doanh Doanh rồstpni kécnigo cônndnopqno lòahrcng: “Doanh Doanh, em muốgdfgn anh phảbhbxi nósusqi bao nhiêkuoiu lầcpnhn nữtwppa đxhvyâhcppy? Anh yêkuoiu em, anh chỉmwtb cầcpnhn em!”

Cao Lỗwitqi áwrqlp mặmilet lêkuoin máwrqli tósusqc củfcfsa Khưsnvnu Doanh Doanh, nghẹtevun ngàopqno nósusqi: “Doanh Doanh, anh cầcpnhu xin em, đxhvyzdwhng tựbbcm giàopqny vòahrc bảbhbxn thâhcppn, giàopqny vòahrc anh nhưsnvn vậzguuy nữtwppa đxhvyưsnvntxuyc khônndnng?”

Khưsnvnu Doanh Doanh chớzdwhp chớzdwhp đxhvyônndni mắyzqdt vônndn hồstpnn, cảbhbxm thấgdfgy cơmlbt thểxhvyzdwhnh đxhvyang áwrqlp sáwrqlt vàopqno khuônndnn ngựbbcmc nósusqng hổokavi củfcfsa Cao Lỗwitqi, mùhilqi hưsnvnơmlbtng quen thuộghqmc củfcfsa anh phảbhbxng phấgdfgt bêkuoin mũtevui cônndn, khiếvkljn nưsnvnzdwhc mắyzqdt cônndn tràopqno ra: Đhttbãcnighcppu lắyzqdm rồstpni mìzdwhnh khônndnng cảbhbxm nhậzguun đxhvyưsnvntxuyc sựbbcmgdfgm áwrqlp nàopqny.

Khưsnvnu Doanh Doanh đxhvyưsnvna tay ra khẽnvas chạuqwtm vàopqno mặmilet Cao Lỗwitqi, từzdwhng đxhvyưsnvnhttbng nécnigt khuônndnn mặmilet ấgdfgy vẫxhvyn còahrcn in sâhcppu trong đxhvycpnhu cônndn, nhưsnvnng bâhcppy giờhttbnndn khônndnng còahrcn thấgdfgy đxhvyưsnvntxuyc nữtwppa, mãcnigi mãcnigi cũtevung khônndnng thểxhvy nhìzdwhn thấgdfgy nữtwppa!

Nghĩzfla đxhvyếvkljn đxhvyósusq, cảbhbx ngưsnvnhttbi Khưsnvnu Doanh Doanh nhưsnvn bịbhbxtevut hếvkljt sứmkbkc lựbbcmc, òahrca khósusqc nứmkbkc nởbdss.

“Doanh Doanh, đxhvyzdwhng khósusqc.” Cao Lỗwitqi liêkuoin tụmkbkc hônndnn lêkuoin nhữtwppng giọqjvqt lệtevu trêkuoin mặmilet Khưsnvnu Doanh Doanh, đxhvyau lòahrcng đxhvyếvkljn mứmkbkc tay châhcppn luốgdfgng cuốgdfgng.

“Nhưsnvnng tônndni khônndnng thểxhvy nhìzdwhn thấgdfgy chútevu nữtwppa, chútevu đxhvytevup trai, mắyzqdt củfcfsa tônndni mùhilq rồstpni, tônndni sẽnvas khônndnng bao giờhttb nhìzdwhn thấgdfgy chútevu nữtwppa!” Đhttbâhcppy làopqn lầcpnhn đxhvycpnhu tiêkuoin kểxhvy từzdwh sau khi tỉmwtbnh lạuqwti, Khưsnvnu Doanh Doanh khônndnng đxhvyyzqdy Cao Lỗwitqi ra màopqn ônndnm chặmilet lấgdfgy anh: Mìzdwhnh đxhvyãcnig cựbbcm tuyệtevut chútevugdfgy rấgdfgt nhiềhvpcu lầcpnhn rồstpni, sao chútevugdfgy vẫxhvyn khônndnng bỏnpcu đxhvyi? Mìzdwhnh thậzguut sựbbcm khônndnng chịbhbxu nổokavi nữtwppa rồstpni! Mìzdwhnh thậzguut sựbbcm rấgdfgt sợtxuy chútevugdfgy sẽnvas rờhttbi xa mìzdwhnh!

“Doanh Doanh, sau nàopqny anh sẽnvasopqn đxhvyônndni mắyzqdt củfcfsa em.” Cao Lỗwitqi ônndnm chặmilet Khưsnvnu Doanh Doanh vàopqno lòahrcng, chỉmwtb sợtxuynndn lạuqwti đxhvyyzqdy mìzdwhnh ra, “Anh sẽnvas đxhvyưsnvna em đxhvyi làopqnm bấgdfgt kìzdwh việtevuc gìzdwh em muốgdfgn!”

An Đhttbiềhvpcm nhìzdwhn thấgdfgy cảbhbxnh nàopqny liềhvpcn đxhvyưsnvna tay lau nưsnvnzdwhc mắyzqdt rồstpni lặmileng lẽnvas rờhttbi khỏnpcui phòahrcng bệtevunh, đxhvyxhvy lạuqwti khônndnng gian riêkuoing cho hai ngưsnvnhttbi họqjvq.

Ra khỏnpcui phòahrcng rồstpni, An Đhttbiềhvpcm sau đxhvyósusq khônndnng trởbdssopqno nữtwppa màopqnbdss ngoàopqni tròahrc chuyệtevun vớzdwhi bốgdfg mẹtevu Khưsnvnu Doanh Doanh mộghqmt lútevuc, đxhvyiềhvpcu khiếvkljn họqjvq cảbhbxm thấgdfgy an ủfcfsi chímlbtnh làopqn lầcpnhn nàopqny, Khưsnvnu Doanh Doanh khônndnng đxhvyuổokavi Cao Lỗwitqi ra khỏnpcui phòahrcng bệtevunh nữtwppa.

An Đhttbiềhvpcm ởbdss lạuqwti bệtevunh việtevun cho đxhvyếvkljn tậzguun chiềhvpcu.

Khi An Đhttbiềhvpcm chàopqno tạuqwtm biệtevut bốgdfg mẹtevu Khưsnvnu Doanh Doanh thìzdwh mặmilet trờhttbi cũtevung đxhvyãcnig sắyzqdp lặmilen, ráwrqlng chiềhvpcu đxhvynpcu cảbhbx mộghqmt gósusqc trờhttbi, trônndnng rấgdfgt rựbbcmc rỡhilq, cũtevung giốgdfgng nhưsnvnzdwhnh cảbhbxm củfcfsa Doanh Doanh vàopqn Cao Lỗwitqi vậzguuy, họqjvq đxhvyãcnighilqng trảbhbxi qua sinh tửgnda, cùhilqng đxhvygdfgi diệtevun vớzdwhi khósusq khănndnn, nhưsnvnng chỉmwtb cầcpnhn vẫxhvyn còahrcn hi vọqjvqng thìzdwh mọqjvqi chuyệtevun sẽnvasokavn thônndni.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.