Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 441 :

    trước sau   
60441.An Đjpouiềorpcm nghe Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnepqaomi nhưvbld thếmpsc thìwfhp trong lòdjgong rấvcakt xúkecuc đorrcdpehng: Lúkecuc trưvbldcudhc, khi kếmpsct hôombvn vớcudhi Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn, côombv đorrcãkecu biếmpsct quan hệlkxe giữrfnra anh vàqrls bốftyh khôombvng tốftyht rồgyvki, bìwfhpnh thưvbldoatang khôombvng nóqaomi vớcudhi nhau bao nhiênqvqu câvocgu, lúkecuc Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn nắsjvym đorrcưvbldvyckc hếmpsct quyềorpcn kiểobetm soámaoit Cốftyh Thịvkyr thìwfhp đorrcãkecu đorrcưvblda bốftyh, mẹvcak kếmpscqrls Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep sang Mỹvjos, vậcngby màqrls khôombvng ngờoata, thờoatai gian trưvbldcudhc vìwfhp muốftyhn tìwfhpm côombvqrls anh lạtouki chủdisp đorrcdpehng gọobeti đorrciệlkxen sang cho bốftyh.

Tuy bốftyh anh ởckyc Mỹvjosviqsng cóqaom chúkecut thếmpsc lựilzvc, nhưvbldng ởckycmaoich thàqrlsnh phốftyh H quámaoi xa, hoàqrlsn toàqrlsn khôombvng giúkecup đorrcưvbldvyckc gìwfhp, Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn chắsjvyc vìwfhp quámaoi lo lắsjvyng nênqvqn mớcudhi muốftyhn thửflae hếmpsct tấvcakt cảefpf mọobeti cámaoich.

Nhưvbldng nhữrfnrng việlkxec nàqrlsy Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn trưvbldcudhc nay chưvblda bao giờoata kểobet cho mìwfhpnh biếmpsct!

Nghĩvyck đorrcếmpscn đorrcóqaom, An Đjpouiềorpcm liềorpcn ngẩfazing đorrclpdbu nhìwfhpn Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn, nhìwfhpn vẻhoce mặeihqt nghiênqvqng củdispa anh, đorrcóqaomqrls mộdpeht gưvbldơwebyng mặeihqt góqaomc cạtouknh đorrcvcakp trai, đorrcưvbldoatang névjost gợvycki cảefpfm, An Đjpouiềorpcm càqrlsng nhìwfhpn càqrlsng thấvcaky tim nhưvbld mềorpcm nhũviqsn ra.

“Đjpouúkecung vậcngby, tôombvi vàqrls An Đjpouiềorpcm đorrcãkecu trởckyc lạtouki bênqvqn nhau rồgyvki, hơwebyn nữrfnra còdjgon cóqaom con, đorrcãkecu bốftyhn tuổjpoui rồgyvki!” Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn nhìwfhpn Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnepqaomi, “Cho nênqvqn chỗckycqrlsy chỉqrls hợvyckp vớcudhi cảefpf nhàqrls ba ngưvbldoatai chúkecung tôombvi sốftyhng vớcudhi nhau thôombvi, cậcngbu làqrls ngưvbldoatai ngoàqrlsi…”

“Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn!” An Đjpouiềorpcm lậcngbp tứmaoic ngắsjvyt lờoatai Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn, bởckyci cho dùpvmoqaomi gìwfhp thìwfhp Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep vẫtrasn làqrls em trai củdispa anh, bâvocgy giờoata trênqvqn ngưvbldoatai khôombvng mộdpeht xu díhwvunh túkecui, Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn sao cóqaom thểobetqaomi chuyệlkxen quámaoi đorrcámaoing nhưvbld vậcngby?


Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn khôombvng ngờoatai An Đjpouiềorpcm lạtouki năissxm lầlpdbn bảefpfy lưvbldvyckt vìwfhp Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnepqrls ngắsjvyt lờoatai anh, cơwebyn bấvcakt mãkecun kìwfhpm névjosn từhocekecuy giờoatavocgng tràqrlso, anh nuốftyht nưvbldcudhc bọobett, gằviqsn giọobetng gọobeti tênqvqn An Đjpouiềorpcm: “An Đjpouiềorpcm!”

“Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn…” An Đjpouiềorpcm kềorpcmaoit mặeihqt vàqrlso tai Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn, nhẹvcak nhàqrlsng khuyênqvqn nhủdisp, “Cho Thiênqvqn Kỳhnepckyc lạtouki đorrci màqrls! Cậcngbu ấvcaky vừhocea mớcudhi tốftyht nghiệlkxep đorrctouki họobetc, khôombvng biếmpsct gìwfhp cảefpf, chúkecung ta khôombvng thểobet bỏbdsu mặeihqc cậcngbu ấvcaky đorrcưvbldvyckc.”

“Sao chứmaoi? Nếmpscu cậcngbu ta phảefpfi ngủdisp ngoàqrlsi đorrcưvbldoatang thìwfhp em đorrcau lòdjgong lắsjvym đorrcúkecung khôombvng?” Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn càqrlsng sa sầlpdbm névjost mặeihqt.

“Đjpouâvocgu cóqaom, tôombvi chỉqrls cảefpfm thấvcaky anh làqrlsm thếmpscqrlsy khôombvng hay lắsjvym!”

“Anh lạtouki khôombvng cảefpfm thấvcaky mìwfhpnh làqrlsm thếmpscqrls khôombvng hay!”

“Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn…”

An Đjpouiềorpcm vàqrls Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn cứmaoi thìwfhp thầlpdbm to nhỏbdsu, ngưvbldoatai nàqrlsy mộdpeht câvocgu ngưvbldoatai kia mộdpeht câvocgu, bấvcakt giámaoic gạtoukt Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep sang mộdpeht bênqvqn.

“E hètchhm…” Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep đorrcviqsng hắsjvyng thậcngbt lớcudhn, ngắsjvyt ngang cuộdpehc tranh luậcngbn củdispa An Đjpouiềorpcm vàqrls Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn.

“Àftyh…” An Đjpouiềorpcm quay sang nhìwfhpn Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep, cúkecui mắsjvyt nghĩvyck mộdpeht chúkecut rồgyvki tranh lờoatai Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn màqrlsqaomi trưvbldcudhc, “Thiênqvqn Kỳhnep àqrls, Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn vừhocea rồgyvki nóqaomi vớcudhi chịvkyrqrls đorrcãkecu đorrcgyvkng ýuxqc cho em ởckyc lạtouki, cho nênqvqn em khôombvng cầlpdbn phảefpfi lo nữrfnra.”

“An Đjpouiềorpcm…” Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn nắsjvym lấvcaky cámaoinh tay An Đjpouiềorpcm, cau màqrlsy dữrfnr dộdpehi: Anh khôombvng quan tâvocgm chuyệlkxen Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnepqaomckyc lạtouki đorrcâvocgy hay khôombvng, màqrls chíhwvunh thámaoii đorrcdpeh An Đjpouiềorpcm dàqrlsnh cho Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep mớcudhi khiếmpscn anh khóqaom chịvkyru, mìwfhpnh nhấvcakt đorrcvkyrnh phảefpfi cho côombvvcaky mộdpeht bàqrlsi họobetc mớcudhi đorrcưvbldvyckc!

“Hay quámaoi!” Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep nghe An Đjpouiềorpcm nóqaomi nhưvbld thếmpsc thìwfhp liềorpcn đorrcmaoing dậcngby, đorrcưvblda mắsjvyt nhìwfhpn mộdpeht lưvbldvyckt xung quanh biệlkxet thựilzv rồgyvki chỉqrlsqrlso mộdpeht căissxn phòdjgong nóqaomi, “Em muốftyhn ởckyc phòdjgong nàqrlsy!”

An Đjpouiềorpcm vàqrls Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn đorrcgyvkng loạtoukt nhìwfhpn theo hưvbldcudhng tay chỉqrls củdispa Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep, sau khi thấvcaky căissxn phòdjgong đorrcóqaom rồgyvki thìwfhp cảefpf hai đorrcorpcu cóqaom biểobetu cảefpfm phứmaoic tạtoukp, bởckyci vìwfhpissxn phòdjgong màqrls Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep vừhocea chỉqrlsvcaky nằviqsm gầlpdbn phòdjgong ngủdisp củdispa An Đjpouiềorpcm nhấvcakt.

“Khôombvng đorrcưvbldvyckc.” An Đjpouiềorpcm lậcngbp tứmaoic lắsjvyc đorrclpdbu, phòdjgong ngủdisp củdispa côombv nằviqsm gầlpdbn ngay đorrcóqaom, Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn rấvcakt hay chạtouky vàqrlso, tuy phòdjgong ấvcaky cámaoich âvocgm rấvcakt tốftyht, nhưvbldng màqrls


An Đjpouiềorpcm bấvcakt giámaoic đorrcbdsu bừhoceng mặeihqt, cảefpfm thấvcaky cảefpfissxn phòdjgong lúkecuc nàqrlsy tràqrlsn ngậcngbp mộdpeht bầlpdbu khôombvng khíhwvu ngưvbldvyckng ngùpvmong.

“Đjpouưvbldvyckc màqrls, cậcngbu cứmaoickyc phòdjgong đorrcóqaom!” Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn thìwfhp lạtouki chẳlobong ngưvbldvyckng chúkecut nàqrlso, ngưvbldvyckc lạtouki còdjgon búkecung tay támaoin đorrcgyvkng, quay sang nhìwfhpn Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep, ámaoinh mắsjvyt nhưvbld đorrcang muốftyhn nóqaomi: Cậcngbu đorrcãkecuhwvunh sai nưvbldcudhc cờoata rồgyvki!

“Anh…” An Đjpouiềorpcm trừhoceng mắsjvyt vớcudhi Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn rồgyvki quay sang hỏbdsui Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep, “Thiênqvqn Kỳhnep, em cóqaom chắsjvyc làqrls muốftyhn ởckyc phòdjgong nàqrlsy khôombvng?”

Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep khi vừhocea thấvcaky ámaoinh mắsjvyt khiênqvqu khíhwvuch củdispa Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn liềorpcn bấvcakt giámaoic sa sầlpdbm névjost mặeihqt, nhưvbldng sau đorrcóqaom lạtouki vui vẻhoceqaomi: “Vâvocgng, chíhwvunh làqrls phòdjgong nàqrlsy.”

“Thôombvi đorrcưvbldvyckc rồgyvki.” An Đjpouiềorpcm do dựilzv mộdpeht hồgyvki, cuốftyhi cùpvmong đorrcàqrlsnh phảefpfi gậcngbt đorrclpdbu, “Vậcngby thìwfhp bảefpfo giúkecup việlkxec dọobetn dẹvcakp phòdjgong ấvcaky cho em đorrci, em xem luôombvn cầlpdbn thênqvqm đorrcgyvkwfhp thìwfhp bảefpfo giúkecup việlkxec ngàqrlsy mai đorrci mua, còdjgon tốftyhi nay…”

“Nhiênqvqn Nhiênqvqn, cảefpfm ơwebyn chịvkyr, tốftyhi nay chưvblda cầlpdbn chuẩfazin bịvkyrwfhp nhiềorpcu đorrcâvocgu, em ởckyc tạtoukm mộdpeht đorrcênqvqm cũviqsng đorrcưvbldvyckc, sámaoing mai hẵissxng tíhwvunh tiếmpscp!” Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnepvbldơwebyn vai tỏbdsu vẻhoce mệlkxet mỏbdsui rồgyvki nóqaomi tiếmpscp, “Thôombvi em vềorpc phòdjgong nghỉqrls ngơwebyi đorrcâvocgy, hôombvm nay vìwfhp chuẩfazin bịvkyr quàqrls sinh nhậcngbt cho Nhiênqvqn Nhiênqvqn nênqvqn em thấvcaky hơwebyi mệlkxet rồgyvki!”

Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep vừhocea nóqaomi vừhocea bưvbldcudhc đorrcếmpscn cửflaea phòdjgong, nhâvocgn tiệlkxen còdjgon nhắsjvyc lạtouki cho An Đjpouiềorpcm chuyệlkxen “Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn đorrcãkecu quênqvqn sinh nhậcngbt củdispa côombv”.

Ngay lậcngbp tứmaoic, vẻhoce mặeihqt đorrcang đorrcsjvyc ýuxqc củdispa Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn lậcngbp tứmaoic xụsjvy xuốftyhng, cảefpfm thấvcaky mìwfhpnh phảefpfi mau nghĩvyckmaoich giảefpfi thíhwvuch vớcudhi An Đjpouiềorpcm vềorpc thámaoii đorrcdpeh củdispa mìwfhpnh từhoceombvm qua đorrcếmpscn giờoata.

Nhưvbldng An Đjpouiềorpcm thìwfhp lạtouki khôombvng quan tâvocgm nhiềorpcu, côombv chỉqrls phẩfaziy tay nóqaomi vớcudhi Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep: “Đjpouưvbldvyckc rồgyvki, em nghỉqrls ngơwebyi đorrci nhévjos!”

“Vâvocgng, Nhiênqvqn Nhiênqvqn ngủdisp ngon!” Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnepvbldoatai vớcudhi An Đjpouiềorpcm, vẫtrasn làqrls nụsjvyvbldoatai rạtoukng rỡckyc mang đorrclpdby hơwebyi ấvcakm thiếmpscu niênqvqn, khiếmpscn An Đjpouiềorpcm trôombvng thấvcaky màqrls vui trong lòdjgong!

Cốftyh Thiênqvqn Kỳhnep vừhocea đorrcóqaomng cửflaea, An Đjpouiềorpcm liềorpcn ngồgyvki xuốftyhng ghếmpsc sofa, muốftyhn nóqaomi chuyệlkxen rõvkosqrlsng vớcudhi Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn.

Nhưvbldng Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn còdjgon chưvblda đorrcvycki An Đjpouiềorpcm mởckyc miệlkxeng đorrcãkecu lậcngbp tứmaoic đorrcmaoing dậcngby bưvbldcudhc đorrcếmpscn phòdjgong củdispa An An: Phảefpfi kiểobetm tra xem An An đorrcãkecu ngủdisp chưvblda thìwfhp mớcudhi cóqaom thểobetnqvqn tâvocgm “nóqaomi chuyệlkxen rõvkosqrlsng” vớcudhi An Đjpouiềorpcm đorrcưvbldvyckc.

“Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn, anh đorrci đorrcâvocgu đorrcvcaky?” An Đjpouiềorpcm vộdpehi vàqrlsng bưvbldcudhc theo.


Khi mởckyc cửflaea phòdjgong An An ra, cảefpf An Đjpouiềorpcm vàqrls Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn đorrcorpcu thấvcaky An An đorrcãkecu ngủdisp rồgyvki, đorrcdpehng támaoic củdispa cảefpf hai đorrcorpcu lậcngbp tứmaoic trởckycnqvqn nhẹvcak nhàqrlsng. Dưvbldcudhi ámaoinh đorrcètchhn vàqrlsng mờoata mờoata, An An đorrcang ôombvm chiếmpscc xe đorrcgyvk chơwebyi trong tay ngủdisp ngon làqrlsnh.

Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn vàqrls An Đjpouiềorpcm khẽeihqvbldcudhc đorrcếmpscn bênqvqn cạtouknh An An, khung cảefpfnh gia đorrcìwfhpnh ấvcakm ámaoip hiệlkxen ra, An Đjpouiềorpcm đorrcưvblda tay cấvcakt chiếmpscc xe củdispa An An đorrci, còdjgon Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn đorrcưvblda tay tắsjvyt đorrcètchhn, sau đorrcóqaom dắsjvyt An Đjpouiềorpcm rờoatai khỏbdsui phòdjgong.

An Đjpouiềorpcm sợvyckqrlsm An An tỉqrlsnh giấvcakc nênqvqn đorrcvycki sau khi Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn đorrcóqaomng cửflaea phòdjgong rồgyvki mớcudhi giằviqsng khỏbdsui tay anh.

“Sao thếmpsc, giậcngbn rồgyvki àqrls?” Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn tiếmpscn lênqvqn mộdpeht bưvbldcudhc ôombvm An Đjpouiềorpcm vàqrlso lòdjgong.

“Anh cóqaomqrlsm gìwfhp sai đorrcâvocgu, tôombvi việlkxec gìwfhp phảefpfi giậcngbn?” An Đjpouiềorpcm quay mặeihqt đorrci, khôombvng muốftyhn nhìwfhpn Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn.

“Nhưvbldng anh đorrcãkecu quênqvqn sinh nhậcngbt em.” Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn nghĩvyck mộdpeht lúkecuc, cuốftyhi cùpvmong quyếmpsct đorrcvkyrnh khôombvng nóqaomi cho An Đjpouiềorpcm biếmpsct việlkxec anh đorrcãkecu chuẩfazin bịvkyr bấvcakt ngờoata cho côombv.

Bởckyci vìwfhpombvm nay trôombvi qua quámaoi nhanh, lạtouki xảefpfy ra mộdpeht loạtoukt chuyệlkxen, nếmpscu đorrcobet An Đjpouiềorpcm biếmpsct côombv đorrcãkecu bỏbdsu lỡckyc mấvcakt buổjpoui tiệlkxec sinh nhậcngbt vàqrls cầlpdbu hôombvn bấvcakt ngờoataqrls anh dàqrlsy côombvng chuẩfazin bịvkyr thìwfhpombv hẳlobon sẽeihq cảefpfm thấvcaky luyếmpscn tiếmpscc lắsjvym.

Nếmpscu đorrcãkecu vậcngby thìwfhp chi bằviqsng chọobetn mộdpeht dịvkyrp khámaoic tốftyht hơwebyn đorrcobet cầlpdbu hôombvn An Đjpouiềorpcm vậcngby, bởckyci vìwfhp anh vàqrls An Đjpouiềorpcm vẫtrasn còdjgon thờoatai gian cảefpf đorrcoatai ởckycnqvqn nhau màqrls!

“Anh còdjgon biếmpsct hôombvm nay làqrls sinh nhậcngbt tôombvi àqrls?” An Đjpouiềorpcm nghe Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn nóqaomi thếmpsc, cuốftyhi cùpvmong cũviqsng quay ngưvbldoatai lạtouki. Thậcngbt ra, khi ởckyckecui biểobetn, lúkecuc Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn chạtouky đorrcếmpscn ôombvm côombv thìwfhpombv đorrcãkecu tha thứmaoi cho anh rồgyvki.

An Đjpouiềorpcm cóqaom thểobet cảefpfm nhậcngbn đorrcưvbldvyckc, Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn vẫtrasn rấvcakt quan tâvocgm đorrcếmpscn côombv, cóqaom thểobet do thờoatai gian nàqrlsy thậcngbt sựilzv bậcngbn rộdpehn nênqvqn anh mớcudhi quênqvqn mấvcakt sinh nhậcngbt côombv, thậcngbm chíhwvu ngay cảefpfombvdjgon quênqvqn nữrfnra màqrls!

qaom đorrciềorpcu, An Đjpouiềorpcm cảefpfm thấvcaky mìwfhpnh vẫtrasn nênqvqn tỏbdsu vẻhoce giậcngbn dỗckyci mộdpeht chúkecut.

“Vậcngby anh phảefpfi làqrlsm thếmpscqrlso thìwfhp mớcudhi đorrcưvbldvyckc em tha thứmaoi?” Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn cúkecui đorrclpdbu hôombvn lênqvqn mũviqsi An Đjpouiềorpcm, cấvcakt giọobetng quyếmpscn rũviqs ngọobett ngàqrlso.

“Tôombvi làqrlsm sao màqrls biếmpsct?” An Đjpouiềorpcm nhìwfhpn Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn đorrcang ngàqrlsy mộdpeht ámaoip sámaoit mìwfhpnh, mạtouknh miệlkxeng nóqaomi.

“Nếmpscu vậcngby thìwfhp…” Cốftyh Thiênqvqn Tuấvcakn mỉqrlsm cưvbldoatai, ôombvm chặeihqt eo An Đjpouiềorpcm, “Anh đorrcàqrlsnh phảefpfi dốftyhc hếmpsct sứmaoic lựilzvc củdispa nửflaea đorrcoatai mìwfhpnh… àqrls, khôombvng phảefpfi, làqrls dốftyhc hếmpsct tríhwvu tuệlkxe củdispa nửflaea đorrcoatai mìwfhpnh đorrcobet nhậcngbn lấvcaky sựilzv tha thứmaoi củdispa em rồgyvki.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.