Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 435 :

    trước sau   
60435.“Tôdbyoi đekwdang ởeytf trêntqpn xe!” Giọnqneng củxxjba An Đeytfiềxfdsm rấinirt thảiyoun nhiêntqpn, nhưmsfjng trong lòrugvng rấinirt đekwdyxhkc ýbjxa.

“Khôdbyong phảiyoui anh đekwdãbjxa bảiyouo em phảiyoui ởeytfntqpn trong biệzpcet thựksig khôdbyong đekwdưmsfjzcdxc chạpyqby lung tung rồgjeji sao? Bâevwzy giờmqoh đekwdãbjxa tốclzqi rốclzqi, sao lạpyqbi còrugvn ra ngoàrdrei? Lạpyqbi còrugvn dádqhjm nófnrsi dốclzqi vớvhwdi đekwdpwkoi trưmsfjeytfng vệzpcespfn nữiqcua! Lầwhdvn trưmsfjvhwdc chuyệzpcen vớvhwdi Lâevwzm Hiểkaiau Hiểkaiau em quêntqpn rồgjeji sao? Cófnrs phảiyoui sẹnkljo làrdrenh rồgjeji thìvhwd liềxfdsn quêntqpn đekwdau khôdbyong?” Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn vìvhwd lo lắyxhkng cho An Đeytfiềxfdsm nêntqpn giọnqneng đekwdiệzpceu rấinirt khófnrs chịisrtu, hỏtalqi liềxfdsn mộpwkot tràrdreng mấiniry câevwzu hỏtalqi.

“Tôdbyoi thấiniry tâevwzm trạpyqbng khôdbyong vui nêntqpn ra ngoàrdrei chúmtujt cho khuâevwzy khỏtalqa, vừyhvna hay dìvhwd Tầwhdvn Thanh Nguyệzpcet mờmqohi tôdbyoi đekwdếclzqn nhàrdre chơdqhji, thếclzqntqpn tôdbyoi đekwdi thôdbyoi.” An Đeytfiềxfdsm trong lòrugvng thấiniry cựksigc đekwdãbjxa nhưmsfjng vẫmxfzn tỏtalq vẻpyqb thảiyoun nhiêntqpn.

“Tầwhdvn Thanh Nguyệzpcet? Vệzpcespfnfnrsi em đekwdi gặxxjbp bạpyqbn, ngưmsfjmqohi bạpyqbn đekwdófnrs củxxjba em chízcdxnh làrdredbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng đekwdiniry àrdre?” Giọnqneng củxxjba Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn lậqjpxp tứfnrsc trởeytfntqpn nghiêntqpm trọnqneng, cádqhji têntqpn Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng nàrdrey đekwdúmtujng làrdre đekwdevwzc nưmsfjvhwdc bélfpeo còrugvrdre!

“Đeytfúmtujng rồgjeji!” An Đeytfiềxfdsm gậqjpxt đekwdwhdvu, ra vẻpyqb cựksigc kìvhwd hiểkaiau chuyệzpcen, “Vậqjpxy nêntqpn tôdbyoi đekwdi vớvhwdi Tôdbyo tổzgbyng sẽwizl rấinirt an toàrdren, anh cứfnrsntqpn tâevwzm đekwdi côdbyong tádqhjc đekwdi nhélfpe!”

Đeytfi vớvhwdi Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng mớvhwdi làrdre khôdbyong an toàrdren nhấinirt đekwdiniry!


Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn hízcdxt mộpwkot hơdqhji thậqjpxt sâevwzu, cốclzq giữiqcu cho bảiyoun thâevwzn khôdbyong nổzgbyi đekwdntqpn lêntqpn: “An Đeytfiềxfdsm, cófnrs phảiyoui vìvhwd anh quêntqpn mấinirt hôdbyom nay làrdre ngàrdrey gìvhwdntqpn em mớvhwdi cốclzqvhwdnh chọnqnec tứfnrsc anh khôdbyong?”

“Anh quêntqpn mấinirt hôdbyom nay làrdre ngàrdrey gìvhwd?” Nghe câevwzu hỏtalqi nàrdrey củxxjba Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn, An Đeytfiềxfdsm chẳpmhtng hiểkaiau gìvhwd cảiyou, liềxfdsn hoang mang hỏtalqi lạpyqbi, “Hôdbyom nay làrdre ngàrdrey gìvhwd?”

Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn ngẩzpcen ngưmsfjmqohi, xádqhjc nhậqjpxn lạpyqbi: “Em thậqjpxt sựksig khôdbyong biếclzqt hôdbyom nay làrdre ngàrdrey gìvhwd àrdre?”

“Tôdbyoi khôdbyong biếclzqt!” An Đeytfiềxfdsm lắyxhkc đekwdwhdvu, “Hôdbyom qua tôdbyoi cófnrs hỏtalqi anh, khôdbyong phảiyoui anh bảiyouo làrdredbyom nay chẳpmhtng phảiyoui làrdre ngàrdrey gìvhwd đekwdxxjbc biệzpcet hếclzqt sao?”

“Em…” Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn đekwdau đekwdwhdvu đekwdưmsfja tay ôdbyom trádqhjn: Thìvhwd ra An Đeytfiềxfdsm thậqjpxt sựksig khôdbyong biếclzqt hôdbyom nay làrdre ngàrdrey gìvhwd, đekwdwhdvu ófnrsc côdbyoiniry đekwdúmtujng làrdre khôdbyong bìvhwdnh thưmsfjmqohng, ngay cảiyoudbyom nay làrdre ngàrdrey gìvhwdrdremyobng quêntqpn mấinirt!

“Đeytfưmsfja đekwdiệzpcen thoạpyqbi cho Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng đekwdi.” Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn ra lệzpcenh cho An Đeytfiềxfdsm.

“Tôdbyo tổzgbyng đekwdang ládqhji xe, nhưmsfj vậqjpxy khôdbyong hay lắyxhkm đekwdâevwzu.”

“An Đeytfiềxfdsm…”

“Rồgjeji rồgjeji rồgjeji! Tôdbyoi đekwdưmsfja làrdre đekwdưmsfjzcdxc chứfnrsvhwd? Nhưmsfjng màrdre đekwdyhvnng nófnrsi lâevwzu quádqhj nhélfpe, Tôdbyo tổzgbyng thậqjpxt sựksig đekwdang ládqhji xe màrdre, phảiyoui chúmtuj ýbjxa an toàrdren chứfnrs!” An Đeytfiềxfdsm cũmyobng khôdbyong muốclzqn chọnqnec giậqjpxn Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn nêntqpn liềxfdsn chuyềxfdsn đekwdiệzpcen thoạpyqbi cho Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng.

dbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng giảiyoum tốclzqc lạpyqbi mộpwkot chúmtujt, cầwhdvm đekwdiệzpcen thoạpyqbi củxxjba An Đeytfiềxfdsm lêntqpn nghe: “A lôdbyo, Cốclzq tổzgbyng, An Đeytfiềxfdsm cứfnrs giao cho tôdbyoi đekwdi, tôdbyoi sẽwizl chăfnrsm sófnrsc tốclzqt cho côdbyoiniry màrdre! Anh khôdbyong cầwhdvn phảiyoui lo, mẹnkljdbyoi đekwdãbjxardrey sẵcxofn mộpwkot bàrdren tiệzpcec lớvhwdn…”

“Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng!” Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn ngắyxhkt lờmqohi Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng rồgjeji khẽwizlfnrsi, “Anh biếclzqt hôdbyom nay làrdre ngàrdrey gìvhwd đekwdúmtujng khôdbyong?”

dbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng quay sang nhìvhwdn An Đeytfiềxfdsm mộpwkot cádqhji rồgjeji thảiyoun nhiêntqpn đekwdádqhjp: “Biếclzqt chứfnrs!”

“Anh đekwdãbjxa biếclzqt hôdbyom nay làrdre ngàrdrey gìvhwd rồgjeji, tạpyqbi sao lạpyqbi còrugvn chen châevwzn vàrdreo?” Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn gằekegn giọnqneng chấinirt vấinirn.


“Mẹnkljdbyoi hôdbyom qua đekwdãbjxa hỏtalqi ýbjxa củxxjba An Đeytfiềxfdsm rồgjeji, côdbyoiniry nófnrsi Cốclzq tổzgbyng dưmsfjmqohng nhưmsfj chẳpmhtng cófnrs chúmtujt biểkaiau hiệzpcen nàrdreo cho hôdbyom nay cảiyou, thếclzqntqpn chúmtujng tôdbyoi mớvhwdi mờmqohi côdbyoiniry đekwdếclzqn.”

Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn càrdreng cốclzqvhwdm cơdqhjn giậqjpxn thìvhwddbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng lạpyqbi càrdreng tỏtalq vẻpyqb thảiyoun nhiêntqpn, dùotfv sao trưmsfjvhwdc đekwdâevwzy ởeytf trưmsfjvhwdc mặxxjbt Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn anh đekwdãbjxa thưmsfjmqohng xuyêntqpn bịisrt mỉubica mai, thếclzqntqpn bâevwzy giờmqoh xem nhưmsfj thiêntqpn đekwdpyqbo luâevwzn hồgjeji thôdbyoi.

“Ai bảiyouo làrdredbyoi khôdbyong cófnrs biểkaiau hiệzpcen gìvhwd?” Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn quay sang nhìvhwdn khung cảiyounh đekwdưmsfjzcdxc chuẩzpcen bịisrt long trọnqneng rồgjeji lạpyqbi hạpyqb giọnqneng nófnrsi vớvhwdi Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng, “Tôdbyoi vìvhwd muốclzqn cho An Đeytfiềxfdsm bấinirt ngờmqohrdre đekwdãbjxa chuẩzpcen bịisrt suốclzqt cảiyou mộpwkot tuầwhdvn đekwdiniry!”

“Bấinirt ngờmqoh?” Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng ngẩzpcen ngưmsfjmqohi, bấinirt giádqhjc bậqjpxt cưmsfjmqohi, mộpwkot Cốclzq đekwdpyqbi tổzgbyng tàrdrei trưmsfjvhwdc nay trêntqpn thưmsfjơdqhjng trưmsfjmqohng khôdbyong bao giờmqoh muốclzqn lãbjxang phízcdx mộpwkot phúmtujt mộpwkot giâevwzy nàrdreo, bâevwzy giờmqoh lạpyqbi bỏtalq ra suốclzqt mộpwkot tuầwhdvn đekwdkaiardrem chuyệzpcen lãbjxang mạpyqbn trẻpyqb con, đekwdúmtujng làrdre hếclzqt sứfnrsc buồgjejn cưmsfjmqohi màrdre!

“Bấinirt ngờmqoh? Bấinirt ngờmqohvhwd thếclzq?” An Đeytfiềxfdsm ngồgjeji cạpyqbnh đekwdang tòrugvrugv lắyxhkng nghe cuộpwkoc đekwdclzqi thoạpyqbi giữiqcua Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn vàrdredbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng, vừyhvna nghe thấiniry từyhvn “bấinirt ngờmqoh” thìvhwd lậqjpxp tứfnrsc ngạpyqbc nhiêntqpn.

dbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng thấiniry vẻpyqb mặxxjbt đekwdwhdvy kìvhwd vọnqneng củxxjba An Đeytfiềxfdsm, lạpyqbi nghĩspfn đekwdếclzqn côdbyong sứfnrsc Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn đekwdãbjxa bỏtalq ra thìvhwd quyếclzqt đekwdisrtnh sẽwizlrdrem ngưmsfjmqohi tốclzqt mộpwkot lầwhdvn, bèksign đekwdisrtnh nófnrsi cho An Đeytfiềxfdsm biếclzqt việzpcec Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn đekwdãbjxa chuẩzpcen bịisrt mộpwkot bấinirt ngờmqoh cho côdbyo: “Àbjxa, làrdre thếclzqrdrey, An Đeytfiềxfdsm àrdre, thậqjpxt ra…”

“Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng, khôdbyong đekwdưmsfjzcdxc nófnrsi cho An Đeytfiềxfdsm biếclzqt chuyệzpcen nàrdrey!” Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn ởeytf đekwdwhdvu dâevwzy bêntqpn kia nghe thấiniry thìvhwd liềxfdsn lậqjpxp tứfnrsc ngắyxhkt lờmqohi Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng.

Bởeytfi vìvhwd bấinirt ngờmqoh sởeytfspfn đekwdưmsfjzcdxc gọnqnei làrdre bấinirt ngờmqohrdrevhwd yếclzqu tốclzq khôdbyong ngờmqoh đekwdếclzqn, nếclzqu đekwdkaia cho ngưmsfjmqohi khádqhjc nófnrsi ra thìvhwdrugvn ýbjxa nghĩspfna gìvhwd nữiqcua?

dbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng suýbjxat nữiqcua đekwdãbjxafnrsi ra, cũmyobng may Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn ngăfnrsn chặxxjbn kịisrtp thờmqohi, thếclzqntqpn bízcdx mậqjpxt mớvhwdi khôdbyong bịisrt tiếclzqt lộpwko.

dbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng thởeytfrdrei rồgjeji nófnrsi vớvhwdi Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn ởeytf đekwdwhdvu dâevwzy bêntqpn kia: “Cádqhji nàrdrey làrdre do anh khôdbyong muốclzqn nófnrsi đekwdiniry nhélfpe, chứfnrs khôdbyong phảiyoui tôdbyoi muốclzqn giấiniru đekwdâevwzu.”

“Bớvhwdt nófnrsi nhiềxfdsu, mau đekwdưmsfja An Đeytfiềxfdsm vềxfds đekwdâevwzy.”

“Chuyệzpcen nàrdrey… cófnrs vẻpyqbdqhji khófnrs đekwdiniry!” Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng nhoẻpyqbn miệzpceng cưmsfjmqohi, “Tôdbyoi phảiyoui hỏtalqi ýbjxa kiếclzqn củxxjba An Đeytfiềxfdsm đekwdãbjxa.”

dbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng vừyhvna nófnrsi vừyhvna đekwdưmsfja đekwdiệzpcen thoạpyqbi cho An Đeytfiềxfdsm rồgjeji hỏtalqi: “An Đeytfiềxfdsm, côdbyofnrs muốclzqn vềxfds khôdbyong?”


“Khôdbyong muốclzqn!” An Đeytfiềxfdsm lắyxhkc đekwdwhdvu, tuy cảiyoum thấiniry Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng vàrdre Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn hôdbyom nay cófnrsvhwd đekwdófnrsvhwd lạpyqb, nhưmsfjng kếclzq hoạpyqbch chọnqnec tứfnrsc Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn củxxjba côdbyo vẫmxfzn chưmsfja hoàrdren thàrdrenh kia màrdre!

“Đeytfiniry, anh nghe thấiniry rồgjeji đekwdiniry, khôdbyong phảiyoui tôdbyoi élfpep An Đeytfiềxfdsm nhélfpe, làrdre do An Đeytfiềxfdsm khôdbyong muốclzqn vềxfdsrdre.” Giọnqneng củxxjba Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng cũmyobng thảiyoun nhiêntqpn hệzpcet nhưmsfj An Đeytfiềxfdsm.

“Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng, tôdbyoi còrugvn nhớvhwd dựksig ádqhjn màrdre Cốclzq Thịisrt chúmtujng tôdbyoi đekwdwhdvu tưmsfjrdreo cho bêntqpn anh vẫmxfzn còrugvn đekwdang tiếclzqn hàrdrenh cófnrs phảiyoui khôdbyong?” Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn nheo mắyxhkt, “Cófnrs phảiyoui anh muốclzqn tôdbyoi rúmtujt vốclzqn khôdbyong?”

“Cốclzq tổzgbyng, chuyệzpcen nàrdrey thìvhwd anh khôdbyong đekwdúmtujng rồgjeji!” Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng tặxxjbc lưmsfjbbkpi nófnrsi, “Anh làrdre tổzgbyng tàrdrei tậqjpxp đekwdrdren Cốclzq Thịisrt trưmsfjvhwdc nay nófnrsi mộpwkot làrdre mộpwkot nófnrsi hai làrdre hai ởeytf thàrdrenh phốclzq H nàrdrey, sao lạpyqbi làrdrem khófnrsdbyoi trong chuyệzpcen kinh doanh nhưmsfj thếclzq?”

“Nếclzqu anh màrdre khôdbyong đekwdưmsfja An Đeytfiềxfdsm đekwdếclzqn đekwdâevwzy thìvhwddbyoi sẽwizl khôdbyong ngạpyqbi màrdrerdrem khófnrsdbyong ty Tôdbyo Thịisrt củxxjba anh đekwdâevwzu.” Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn lạpyqbnh lùotfvng hừyhvn mộpwkot tiếclzqng, anh trưmsfjvhwdc nay chưmsfja bao giờmqohfnrsi mìvhwdnh làrdre chízcdxnh nhâevwzn quâevwzn tửnqnevhwd cảiyou!

Nhưmsfjng Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng bịisrt Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn chèksign élfpep đekwdâevwzu phảiyoui làrdre chuyệzpcen ngàrdrey mộpwkot ngàrdrey hai, làrdrem sao cófnrs thểkaia dễzdpmrdreng nhậqjpxn thua? Càrdreng huốclzqng hồgjejevwzy giờmqohntqpn cạpyqbnh anh đekwdang cófnrs con ádqhjt chủxxjbrdrei cófnrs thểkaia uy hiếclzqp Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn làrdre An Đeytfiềxfdsm, anh đekwdưmsfjơdqhjng nhiêntqpn khôdbyong thểkaia bịisrtlfpep vếclzq!

“Chẹnkljp, An Đeytfiềxfdsm, xin lỗwhdvi nhélfpe, nhưmsfjng côdbyo khôdbyong đekwdếclzqn nhàrdredbyoi đekwdưmsfjzcdxc rồgjeji.” Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng giảiyou vờmqoh luyếclzqn tiếclzqc nhìvhwdn An Đeytfiềxfdsm nófnrsi, “Cốclzq tổzgbyng nófnrsi, anh ta sẽwizl lấiniry việzpcec rúmtujt vốclzqn ra đekwdkaia uy hiếclzqp tôdbyoi, bắyxhkt tôdbyoi phảiyoui đekwdưmsfja côdbyo vềxfds nhàrdre, vậqjpxy nêntqpn, chúmtujng ta vẫmxfzn nêntqpn vềxfds đekwdi thìvhwddqhjn, nếclzqu khôdbyong dựksig ádqhjn đekwdãbjxa tiếclzqn hàrdrenh đekwdưmsfjzcdxc mộpwkot nửnqnea củxxjba chúmtujng ta sẽwizl phảiyoui giảiyoui tádqhjn đekwdiniry.”

“Cádqhji gìvhwd?” An Đeytfiềxfdsm vừyhvna nghe đekwdếclzqn chuyệzpcen đekwdófnrs thìvhwd liềxfdsn nổzgbyi giậqjpxn, bèksign giậqjpxt lấiniry cádqhji đekwdiệzpcen thoạpyqbi trong tay Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng rồgjeji gầwhdvm lêntqpn vớvhwdi Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn, “Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn, anh đekwdúmtujng làrdre quádqhj đekwdádqhjng, tôdbyoi chỉubicrdre muốclzqn đekwdi thăfnrsm dìvhwd Tầwhdvn mộpwkot chúmtujt, anh sao lạpyqbi lạpyqbm dụevwzng quyềxfdsn lựksigc màrdre uy hiếclzqp Cốclzq tổzgbyng? Tôdbyoi cũmyobng làrdre mộpwkot thàrdrenh viêntqpn củxxjba dựksig ádqhjn, anh màrdremtujt vốclzqn thìvhwd khádqhjc nàrdreo bắyxhkt tôdbyoi nghỉubic việzpcec?”

“Khôdbyong phảiyoui!” Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn liềxfdsn phủxxjb nhậqjpxn, sau đekwdófnrs nghiếclzqn răfnrsng, khôdbyong ngờmqoh đekwdưmsfjzcdxc Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng lạpyqbi giởeytf chiêntqpu nàrdrey.

“Nếclzqu khôdbyong phảiyoui thìvhwd thôdbyoi khôdbyong còrugvn gìvhwd nữiqcua, tôdbyoi cúmtujp mádqhjy đekwdâevwzy!” An Đeytfiềxfdsm khófnrs chịisrtu quádqhjt.

“An Đeytfiềxfdsm, bâevwzy giờmqoh em vềxfds đekwdi đekwdưmsfjzcdxc khôdbyong?” Giọnqneng củxxjba Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn lầwhdvn đekwdwhdvu tiêntqpn nghe rấinirt mềxfdsm mỏtalqng, giờmqoh anh rấinirt mong Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng cófnrs thểkaia đekwdưmsfja An Đeytfiềxfdsm vềxfds biệzpcet thựksig, sau đekwdófnrs sẽwizl nhờmqoh Trưmsfjơdqhjng Hiểkaian Hy đekwdưmsfja An Đeytfiềxfdsm đekwdếclzqn đekwdâevwzy màrdre khôdbyong cho An Đeytfiềxfdsm biếclzqt gìvhwd cảiyou!

Nếclzqu đekwdưmsfjzcdxc nhưmsfj thếclzq thìvhwd đekwdúmtujng làrdre quádqhj tốclzqt!

Nhưmsfjng nhìvhwdn tìvhwdnh hìvhwdnh hiệzpcen tạpyqbi, Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn cảiyoum thấiniry muốclzqn cho An Đeytfiềxfdsm bấinirt ngờmqohrugvn khófnrsdqhjn cảiyourdrem kinh doanh nữiqcua!

“Khôdbyong đekwdưmsfjzcdxc!” An Đeytfiềxfdsm từyhvn chốclzqi mộpwkot cádqhjch quyếclzqt liệzpcet, “Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn, bâevwzy giờmqoh anh đekwdi côdbyong tádqhjc màrdre lạpyqbi khôdbyong cho tôdbyoi ra ngoàrdrei chơdqhji mộpwkot chúmtujt sao?”

“Anh…” Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn khôdbyong nófnrsi đekwdưmsfjzcdxc gìvhwd.

“Đeytfưmsfjzcdxc rồgjeji, Cốclzq Thiêntqpn Tuấinirn, anh cứfnrsntqpn tâevwzm đekwdi côdbyong tádqhjc đekwdi, tôdbyoi… ádqhj!”

An Đeytfiềxfdsm còrugvn chưmsfja nófnrsi xong, Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng chợzcdxt bẻpyqb tay ládqhji đekwdádqhjnh xe rẽwizl ngoặxxjbt sang trádqhji, cũmyobng may An Đeytfiềxfdsm cófnrs thắyxhkt dâevwzy an toàrdren, nếclzqu khôdbyong chắyxhkc côdbyo đekwdãbjxa theo quádqhjn tízcdxnh màrdre bay ra khỏtalqi xe rồgjeji.

“An Đeytfiềxfdsm…” Tôdbyo Thanh Dưmsfjơdqhjng nhìvhwdn qua kízcdxnh chiếclzqu hậqjpxu, ádqhjnh mắyxhkt chợzcdxt trởeytfntqpn cựksigc kìvhwd nghiêntqpm trọnqneng, “Sau xe chúmtujng ta hìvhwdnh nhưmsfjfnrs hai chiếclzqc xe đekwdang bádqhjm đekwddbyoi theo!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.