Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 424 :

    trước sau   
60424.An Đvodkiềmioam vàzcvt Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn vừmljla vềmioa đazyaếcbfjn biệvosst thựbhbo thìvoss An An đazyaãiosu chạomrny đazyaếcbfjn khoásutqc tay Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn hỏogxii: “Chúukgs Cốxhuj, vếcbfjt thưdhmsơlogtng củcdeya mẹmljl con sao rồqjcki?”

“Vếcbfjt thưdhmsơlogtng củcdeya vợcdey chúukgs đazyaãiosu đazyaiczp nhiềmioau rồqjcki, An An cứhgbpnddfn tâdujrm đazyai.” Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn xoa đazyaqcpku An An, rồqjcki đazyatvnvt nhiênddfn nhớpsmi ra gìvoss đazyaóswnb, liềmioan ngồqjcki xổukgsm xuốxhujng nghiênddfm túukgsc nóswnbi, “An An, chúukgs đazyatvnvt nhiênddfn nhớpsmi ra mộtvnvt việvossc hếcbfjt sứhgbpc quan trọfluhng, muốxhujn nóswnbi chuyệvossn riênddfng vớpsmii mẹmljl con, con cóswnb thểztfx tạomrnm thờlogti ra ngoàzcvti chơlogti vớpsmii mấqufby chúukgs vệvosspzlr mộtvnvt chúukgst khôhjytng?”

“Nhưdhmsng màzcvt…” An An cúukgsi đazyaqcpku nóswnbi, “Con muốxhujn chơlogti vớpsmii mẹmljllogt!”

“An An phảjohli hiểztfxu chuyệvossn chứhgbp!” Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn nhìvossn An An rồqjcki dỗtxiozcvtnh, “An An bâdujry giờlogt đazyaãiosulxnnm tuổukgsi rồqjcki, đazyaâdujru phảjohli trẻmirq con ba bốxhujn tuổukgsi, phảjohli hiểztfxu chuyệvossn gìvosszcvt quan trọfluhng chuyệvossn gìvosszcvt khôhjytng quan trọfluhng.”

An An nghĩpzlr ngợcdeyi mộtvnvt lásutqt rồqjcki gậnnyet đazyaqcpku thậnnyet mạomrnnh vớpsmii Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn: “Vậnnyey đazyaưdhmscdeyc, chúukgs Cốxhuj cứhgbpswnbi chuyệvossn vớpsmii mẹmljl đazyai, con ra ngoàzcvti chơlogti đazyaâdujry!”

An An nóswnbi xong liềmioan chạomrny ra ngoàzcvti biệvosst thựbhbo.


“Cứhgbp chơlogti thậnnyet lâdujru vàzcvto nhéorxa, íyewjt nhấqufbt làzcvt ba tiếcbfjng nhéorxa!” Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn bưdhmspsmic lênddfn mộtvnvt bưdhmspsmic nóswnbi vọfluhng ra ngoàzcvti.

Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn nóswnbi câdujru đazyaóswnb đazyaưdhmsơlogtng nhiênddfn khôhjytng phảjohli nóswnbi vớpsmii An An màzcvtzcvt muốxhujn nóswnbi vớpsmii mấqufby vệvosspzlr chơlogti cùsmdjng An An.

Đvodkásutqm vệvosspzlrdujrng đazyaưdhmsơlogtng nhiênddfn nghe thấqufby Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn nóswnbi, trong lòdujrng muốxhujn khóswnbc khôhjytng nênddfn lờlogti: Họfluh đazyamioau làzcvt nhữswnbng chiếcbfjn sĩpzlr chiếcbfjn đazyaqufbu sa trưdhmslogtng, vậnnyey màzcvtdujry giờlogthjytng việvossc chủcdey yếcbfju lạomrni làzcvt chơlogti vớpsmii trẻmirq con!

Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn thấqufby mấqufby vệvosspzlr đazyaưdhmsa An An đazyai rồqjcki mớpsmii hàzcvti lòdujrng quay ngưdhmslogti lạomrni.

Vừmljla quay lạomrni thìvoss liềmioan trôhjytng thấqufby An Đvodkiềmioam đazyaãiosu thay đazyaqjck ngủcdeydhmspsmic ra từmljl phòdujrng ngủcdey.

“An An đazyaâdujru? Vừmljla nãiosuy còdujrn ởpsmi đazyaâdujry màzcvt!” An Đvodkiềmioam vừmljla cầqcpkm cốxhujc nưdhmspsmic trásutqi câdujry màzcvt Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn đazyaãiosu pha cho côhjytnddfn vừmljla hỏogxii.

“Chuyệvossn đazyaóswnb anh cũdujrng khôhjytng rõomrn nữswnba.” Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn thảjohln nhiênddfn ngồqjcki xuốxhujng bênddfn cạomrnnh An Đvodkiềmioam, vừmljla vuốxhujt tóswnbc côhjyt vừmljla nhàzcvtn nhãiosuswnbi: “Chắimcoc lạomrni đazyai tìvossm mấqufby anh vệvosspzlr chơlogti rồqjcki.”

“An An dạomrno nàzcvty thíyewjch ra ngoàzcvti chơlogti quásutq.” An Đvodkiềmioam lẩvodkm bẩvodkm rồqjcki nhấqufbp mộtvnvt ngụcdeym nưdhmspsmic.

“An Đvodkiềmioam.”

“Hửpsmim?”

“Giờlogt An An khôhjytng cóswnbpsmi đazyaâdujry, vậnnyey chúukgsng ta nóswnbi chuyệvossn củcdeya hai chúukgsng ta đazyai.” Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn véorxan tóswnbc mai củcdeya An Đvodkiềmioam lênddfn, ngắimcom nhìvossn gưdhmsơlogtng mặxrtrt nghiênddfng trắimcong trẻmirqo củcdeya côhjyt.

“Chuyệvossn củcdeya hai chúukgsng ta?” An Đvodkiềmioam cau màzcvty, “Hai chúukgsng ta thìvossswnb chuyệvossn gìvoss chứhgbp?”

“Em còdujrn nhớpsmi buổukgsi sásutqng hôhjytm đazyaóswnb, anh đazyaãiosu bảjohlo em đazyacdeyi anh khôhjytng?” Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn nóswnbi đazyaếcbfjn đazyaâdujry, sắimcoc mặxrtrt chợcdeyt sa sầqcpkm xuốxhujng, “Sásutqng hôhjytm đazyaóswnb, anh muốxhujn đazyacdeyi sau khi xửpsmiyewj xong hếcbfjt mọfluhi chuyệvossn thìvoss sẽygyfswnbi cho em nghe tấqufbt cảjohl, ai ngờlogt lạomrni xảjohly ra sựbhbo cốxhuj ngoàzcvti ýmioa muốxhujn.”


“Tôhjyti biếcbfjt rồqjcki, nhưdhmsng tôhjyti bâdujry giờlogt khôhjytng phảjohli đazyaãiosuukgsn rồqjcki sao? Cũdujrng khôhjytng cóswnbvoss phảjohli lo nữswnba.” An Đvodkiềmioam khẽygyf vỗtxio vai Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn đazyaztfx anh yênddfn tâdujrm.

“Nhưdhmsng anh cảjohlm thấqufby chúukgsng ta nênddfn xásutqc đazyanjtnnh thậnnyet rõomrnzcvtng mốxhuji quan hệvoss.” Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn nóswnbi đazyaếcbfjn đazyaâdujry lạomrni nhớpsmi đazyaếcbfjn việvossc vừmljla rồqjcki ởpsmi bệvossnh việvossn, Tầqcpkn Thanh Nguyệvosst cứhgbp muốxhujn gásutqn ghéorxap An Đvodkiềmioam vớpsmii Tôhjyt Thanh Dưdhmsơlogtng.

qufb suốxhuji nưdhmspsmic nóswnbng, anh đazyaãiosuswnb thểztfx đazyaásutqnh bạomrni Tôhjyt Thanh Dưdhmsơlogtng, bâdujry giờlogt nhấqufbt đazyanjtnnh khôhjytng thểztfx đazyaztfx mọfluhi chuyệvossn côhjytng cốxhujc, thếcbfjnddfn phảjohli tiênddfn hạomrn thủcdey vi cưdhmslogtng thôhjyti.

“Xásutqc đazyanjtnnh thậnnyet rõomrnzcvtng mốxhuji quan hệvoss?” An Đvodkiềmioam giảjohl vờlogt khôhjytng hiểztfxu, thong dong uốxhujng nưdhmspsmic trásutqi câdujry rồqjcki nóswnbi, “Xásutqc đazyanjtnnh thậnnyet rõomrnzcvtng mốxhuji quan hệvossvoss chứhgbp? Tôhjyti chẳdujrng hiểztfxu gìvoss cảjohl!”

Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn nhếcbfjch méorxap, thấqufby dásutqng vẻmirq đazyaimcoc ýmioa củcdeya An Đvodkiềmioam thìvoss đazyaàzcvtnh nghiênddfm túukgsc nóswnbi: “Xásutqc đazyanjtnnh rõomrnzcvtng mốxhuji quan hệvoss, chíyewjnh làzcvt chúukgsng ta phảjohli kếcbfjt hôhjytn, cho tấqufbt cảjohl mọfluhi ngưdhmslogti đazyamioau biếcbfjt em chíyewjnh làzcvt vợcdey củcdeya Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn nàzcvty.”

“Chuyệvossn đazyaóswnb khôhjytng đazyaưdhmscdeyc, ai làzcvt vợcdey củcdeya anh chứhgbp?” An Đvodkiềmioam cầqcpkm cốxhujc nưdhmspsmic trásutqi câdujry đazyahgbpng dậnnyey, chuyểztfxn sang ngồqjcki đazyaxhuji diệvossn vớpsmii Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn, “Bâdujry giờlogthjyti đazyaang đazyatvnvc thâdujrn! Đvodktvnvc thâdujrn đazyaqufby cóswnb hiểztfxu khôhjytng? Đvodktvnvc thâdujrn chíyewjnh làzcvt đazyaưdhmscdeyc phéorxap cóswnb quan hệvossnddfu đazyaưdhmsơlogtng vớpsmii bấqufbt kìvoss ngưdhmslogti đazyaàzcvtn ôhjytng nàzcvto!”

Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn đazyaưdhmsơlogtng nhiênddfn biếcbfjt An Đvodkiềmioam chỉacfs đazyaang muốxhujn trúukgst giậnnyen thôhjyti. Cũdujrng phảjohli, trưdhmspsmic đazyaâdujry anh cóswnb lỗtxioi vớpsmii côhjyt, dùsmdjswnb xin lỗtxioi hàzcvtng vạomrnn lầqcpkn cũdujrng khôhjytng đazyacdey. Thôhjyti đazyaưdhmscdeyc rồqjcki, vậnnyey thìvoss anh sẽygyfvossm mộtvnvt dịnjtnp thíyewjch hợcdeyp đazyaztfx cầqcpku hôhjytn An Đvodkiềmioam thậnnyet long trọfluhng, đazyaztfx tấqufbt cảjohl mọfluhi ngưdhmslogti đazyamioau sẽygyf biếcbfjt An Đvodkiềmioam chíyewjnh làzcvt phu nhâdujrn tổukgsng tàzcvti củcdeya tậnnyep đazyazcvtn Cốxhuj Thịnjtn!

Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn bèbhbon ngẩvodkng đazyaqcpku lênddfn nhìvossn An Đvodkiềmioam nghiênddfm túukgsc nóswnbi: “An Đvodkiềmioam, anh sai rồqjcki.”

“Anh nóswnbi cásutqi gìvoss? Tôhjyti nghe khôhjytng rõomrn!” An Đvodkiềmioam khẽygyf ngóswnbng tai, mặxrtrt ngơlogt ngásutqc.

“Anh nóswnbi làzcvt anh sai rồqjcki.” Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn đazyahgbpng dậnnyey bưdhmspsmic đazyaếcbfjn trưdhmspsmic mặxrtrt An Đvodkiềmioam, đazyaưdhmsa tay nắimcom lấqufby cằhgbpm côhjyt rồqjcki hôhjytn côhjyt thậnnyet mạomrnnh.

“Anh đazyaãiosu biếcbfjt mìvossnh sai rồqjcki màzcvtdujrn cóswnb gan cưdhmsiczpng hôhjytn tôhjyti àzcvt?” An Đvodkiềmioam đazyavodky Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn ra, đazyaxrtrt cốxhujc nưdhmspsmic xuốxhujng, cảjohlm thấqufby mìvossnh còdujrn lâdujru mớpsmii dễmynnzcvtng tha thứhgbp cho Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn.

Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn bịnjtn An Đvodkiềmioam đazyavodky ra liềmioan đazyaưdhmsa tay lau nưdhmspsmic trásutqi câdujry díyewjnh trênddfn miệvossng mìvossnh: “Làzcvtm sai làzcvt sựbhbo thậnnyet, còdujrn cưdhmsiczpng hôhjytn làzcvt bảjohln nălxnnng, hai chuyệvossn ấqufby khôhjytng thểztfx gộtvnvp lạomrni màzcvtswnbi đazyaưdhmscdeyc.”

“Cốxhuj tổukgsng tàzcvti lúukgsc nàzcvto cũdujrng cóswnb nhiềmioau líyewj do nhỉacfs!” An Đvodkiềmioam hừmljl mộtvnvt tiếcbfjng, “Khôhjytng nóswnbi vớpsmii anh nữswnba, dùsmdj sao anh cóswnb xin lỗtxioi thìvosshjyti cũdujrng khôhjytng tha thứhgbp cho anh!”


An Đvodkiềmioam nóswnbi xong liềmioan quay ngưdhmslogti hấqufbt mặxrtrt đazyai vềmioa phíyewja phòdujrng ngủcdey.

Nhưdhmsng An Đvodkiềmioam vừmljla mớpsmii bưdhmspsmic đazyai đazyaãiosu bịnjtn Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn ởpsmi phíyewja sau kéorxao vàzcvto lòdujrng.

Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn ôhjytm chặxrtrt hôhjytng An Đvodkiềmioam, nhìvossn vàzcvto đazyaôhjyti mắimcot đazyamljlp long lanh củcdeya côhjyt rồqjcki khẽygyfswnbi: “Rốxhujt cuộtvnvc phảjohli thếcbfjzcvto thìvoss em mớpsmii tha thứhgbp cho anh?”

“Đvodkâdujry làzcvt vấqufbn đazyamioazcvt anh phảjohli tựbhbo suy nghĩpzlr đazyaqufby cóswnb hiểztfxu khôhjytng?” An Đvodkiềmioam hỏogxii lạomrni, “Sao hảjohl? Trưdhmspsmic đazyaâdujry anh đazyaxhuji xửpsmi vớpsmii tôhjyti nhưdhms vậnnyey, bâdujry giờlogtdujrn bắimcot tôhjyti phảjohli giúukgsp anh nghĩpzlrsutqch đazyaztfxhjyti tha thứhgbp cho anh sao? Tôhjyti đazyaâdujru cóswnb ngu đazyaếcbfjn thếcbfj!”

“Thìvoss em cứhgbp ýmioa kiếcbfjn cho anh tham khảjohlo khôhjytng đazyaưdhmscdeyc sao?” Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn véorxao mũdujri An Đvodkiềmioam, giọfluhng dầqcpkn dầqcpkn trầqcpkm xuốxhujng, “Nếcbfju em nóswnbi ra thìvoss sẽygyfswnb thưdhmspsming!”

“Tôhjyti khôhjytng thèbhbom!” An Đvodkiềmioam gâdujrn cổukgs, “Thưdhmspsming cásutqi gìvoss chứhgbp? Tôhjyti khôhjytng thèbhbom đazyaâdujru.”

“Em thậnnyet sựbhbo khôhjytng muốxhujn biếcbfjt làzcvt phầqcpkn thưdhmspsming gìvoss àzcvt?” Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn nhíyewju màzcvty, hơlogti thởpsmiqufbm nóswnbng phàzcvtzcvto tai An Đvodkiềmioam.

An Đvodkiềmioam cảjohlm thấqufby toàzcvtn thâdujrn nhưdhms mềmioam nhũdujrn ra, nhưdhmsng sau đazyaóswnb đazyanjtnnh thầqcpkn lạomrni, tiếcbfjp tụcdeyc kiênddfn quyếcbfjt: “Phảjohli, tôhjyti khôhjytng muốxhujn biếcbfjt! Ưyrzqm…”

An Đvodkiềmioam vừmljla nóswnbi xong thìvoss đazyaãiosu bịnjtn Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn hôhjytn, mùsmdji nưdhmspsmic trásutqi câdujry thơlogtm ngásutqt trong miệvossng côhjyt khiếcbfjn anh nhưdhms chìvossm vàzcvto đazyaênddfnddf, bấqufbt giásutqc màzcvthjytn sâdujru hơlogtn.

“Anh bỏogxi ra… ưdhmsm…” An Đvodkiềmioam bựbhboc bộtvnvi vùsmdjng vẫcozfy, sao đazyatvnvt nhiênddfn đazyaang nóswnbi chuyệvossn thìvosssutqi tênddfn Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn nàzcvty lạomrni lênddfn cơlogtn “thúukgsyewjnh” rồqjcki?

Thậnnyet ra, đazyaiềmioau An Đvodkiềmioam khôhjytng biếcbfjt chíyewjnh làzcvt, sựbhbo tồqjckn tạomrni củcdeya côhjyt, nhấqufbt cửpsmi nhấqufbt đazyatvnvng củcdeya côhjyt đazyamioau làzcvtyewj do cho cơlogtn “thúukgsyewjnh” củcdeya Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn.

Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn đazyaưdhmsa tay ra chặxrtrn cásutqnh tay đazyaang vùsmdjng vẫcozfy củcdeya An Đvodkiềmioam: An Đvodkiềmioam lúukgsc trưdhmspsmic đazyaãiosu phảjohli chịnjtnu bao nhiênddfu khổukgs sởpsmi, bâdujry giờlogt khôhjytng dễmynnzcvtng tha thứhgbp cho mìvossnh cũdujrng làzcvt đazyaiềmioau dễmynn hiểztfxu thôhjyti.

Vậnnyey nênddfn, chuyệvossn cầqcpku xin An Đvodkiềmioam tha thứhgbp tạomrnm thờlogti cứhgbpsutqc lạomrni đazyaãiosu, dùsmdj sao mìvossnh vẫcozfn còdujrn thờlogti gian cảjohl đazyalogti đazyaztfxsmdj đazyaimcop màzcvt.

Chỉacfsswnb đazyaiềmioau, ngọfluhn lửpsmia đazyaang chásutqy bừmljlng bừmljlng trong cơlogt thểztfx anh lúukgsc nàzcvty thìvoss chỉacfsswnb thểztfx nhờlogt An Đvodkiềmioam dậnnyep đazyai thôhjyti.

Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn bếcbfj An Đvodkiềmioam vàzcvto phòdujrng ngủcdey rồqjcki đazyaxrtrt lênddfn giưdhmslogtng, An Đvodkiềmioam còdujrn chưdhmsa kịnjtnp ngồqjcki dậnnyey thìvoss đazyaãiosu bịnjtn anh lao đazyaếcbfjn đazyaèbhbo xuốxhujng giưdhmslogtng rồqjcki.

“Tôhjyti cho anh biếcbfjt, anh khôhjytng tôhjytn trọfluhng ýmioa kiếcbfjn củcdeya tôhjyti, cưdhmsiczpng éorxap tôhjyti thếcbfjzcvty thìvosszcvt mộtvnvt tròdujrdhmsu manh đazyaqufby!” An Đvodkiềmioam chỉacfszcvto mặxrtrt Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn đazyaang nằhgbpm trênddfn ngưdhmslogti mìvossnh, nghiênddfm khắimcoc cảjohlnh cásutqo, “Tôhjyti còdujrn chưdhmsa tha thứhgbp cho anh màzcvt anh đazyaãiosusutqm làzcvtm thếcbfjzcvty! Tôhjyti…”

An Đvodkiềmioam mớpsmii nóswnbi đazyaếcbfjn đazyaóswnb thìvoss chợcdeyt im bặxrtrt.

Bởpsmii vìvoss Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn lúukgsc nàzcvty lạomrni chợcdeyt hásutq miệvossng ngậnnyem lấqufby ngóswnbn tay củcdeya côhjyt!

An Đvodkiềmioam lậnnyep tứhgbpc cảjohlm thấqufby rùsmdjng mìvossnh, cảjohlm giásutqc ấqufbm ásutqp ngưdhmsa ngứhgbpa ấqufby thậnnyet sựbhbo rấqufbt khóswnb diễmynnn tảjohl!

zcvt quan trọfluhng nhấqufbt chíyewjnh làzcvt, vừmljla nãiosuy mìvossnh đazyai vệvoss sinh đazyaãiosu rửpsmia tay chưdhmsa nhỉacfs? An Đvodkiềmioam nhìvossn ásutqnh mắimcot dịnjtnu dàzcvtng củcdeya Cốxhuj Thiênddfn Tuấqufbn, hoàzcvtn toàzcvtn khôhjytng dásutqm nóswnbi ra câdujru hỏogxii khôhjytng lờlogti đazyaásutqp nàzcvty cho anh nghe!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.