Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 406 :

    trước sau   
60406.“Mẹigej kiếnkvlp, màymfwy bịypam đnkvliếnkvlc àymfw?” Ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo nóvdaoi xong liềnoxsn cởylzbi chiếnkvlc giàymfwy hôhaoei bẩgosen trêxghen châspgun xuốesyyng rồpojti néymfwm mạfnxxnh vềnoxs phíkgkya Chu Mộkjiang Chỉtmua.

“Bốesyyp” mộkjiat tiếnkvlng, chiếnkvlc giàymfwy cỡxcys 42 ngay lậewxep tứxdryc đnkvlewxep vàymfwo mắkjiat Chu Mộkjiang Chỉtmua.

Chu Mộkjiang Chỉtmua đnkvlau đnkvlếnkvln bụvpwom mắkjiat phảmubti củtmuaa mìljjunh lạfnxxi, nưvnyvwnffc mắkjiat cứxdry vậewxey màymfw chảmubty xuốesyyng. Côhaoe ta cắkjian chặypamt môhaoei, cốesyy khôhaoeng đnkvlhfvvljjunh bậewxet khóvdaoc thàymfwnh tiếnkvlng.

“Mang chiếnkvlc giàymfwy củtmuaa tao sang đnkvlâspguy!” Ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo ngồpojti trong góvdaoc vớwnffi vẻdrnz đnkvlkjiac ýhcfpymfw ra lệuptunh cho Chu Mộkjiang Chỉtmua.

Chu Mộkjiang Chỉtmua cốesyy gắkjiang kìljjum néymfwn sựiwgx thôhaoei thúoutmc muốesyyn khóvdaoc, vẫenrjn bịypamt mắkjiat mìljjunh, cúoutmi xuốesyyng đnkvlưvnyva tay kia ra nhặypamt chiếnkvlc giàymfwy lêxghen.

“Ai cho màymfwy dùkgkyng tay nhặypamt?” Ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo héymfwt lêxghen. “Dùkgkyng miệuptung ngậewxem sang đnkvlâspguy cho tao!”


“Ha ha ha ha…” Cáfkctc nữsufa phạfnxxm nhâspgun nữsufaspguy quanh ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo lạfnxxi đnkvlưvnyvgazec mộkjiat trậewxen cưvnyvymfwi đnkvlãgodq đnkvlymfwi. “Nhanh lêxghen! Mau ngậewxem qua đnkvlâspguy! Lâspguu lắkjiam rồpojti bọsufan tao khôhaoeng đnkvlưvnyvgazec thấsnmky chóvdao, hãgodqy làymfwm cho bọsufan tao vui vẻdrnzkgkyymfwo!”

vnyvwnffc mắkjiat rơodbni lãgodq chãgodq xuốesyyng đnkvlsnmkt, Chu Mộkjiang Chỉtmua cốesyy chịypamu cơodbnn đnkvlau ngàymfwy càymfwng nhiềnoxsu trưvnyvwnffc ngựiwgxc, chiếnkvlc giàymfwy bẩgosen thỉtmuau trong tay đnkvlang bốesyyc ra mùkgkyi hôhaoei thốesyyi, làymfwm côhaoe ta rấsnmkt buồpojtn nôhaoen. Mộkjiat thứxdryodbn bẩgosen nhưvnyv thếnkvl, sao côhaoe ta cóvdao thểhfvvkgkyng miệuptung củtmuaa mìljjunh đnkvlhfvv ngậewxem qua đnkvlóvdao?

“Mẹigej kiếnkvlp! Tao thấsnmky màymfwy bịypam đnkvláfkctnh chưvnyva đnkvltmua!” Ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo nhổeosb mộkjiat ngụvpwom nưvnyvwnffc bọsufat, rồpojti dùkgkyng mắkjiat ra hiệuptuu vớwnffi mộkjiat nữsufa phạfnxxm nhâspgun bêxghen cạfnxxnh. “Màymfwy, qua đnkvlóvdao dạfnxxy cho nóvdao biếnkvlt quy tắkjiac!”

“Dạfnxxspgung, đnkvlfnxxi tỉtmua!” Nữsufa phạfnxxm nhâspgun đnkvlóvdaovnyvymfwng nhưvnyvvmwbng rấsnmkt thíkgkych làymfwm nhữsufang việuptuc đnkvlfnxxp thêxghem mấsnmky cáfkcti nàymfwy, vừbbeoa nhậewxen đnkvlưvnyvgazec lệuptunh củtmuaa ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo, côhaoe ta liềnoxsn phấsnmkn khởylzbi chạfnxxy qua.

“Đzotafnxxi tỉtmuaxgheu màymfwy ngậewxem giàymfwy qua đnkvlóvdaoljjua!” Nữsufa phạfnxxm nhâspgun bưvnyvwnffc đnkvlếnkvln trưvnyvwnffc mặypamt Chu Mộkjiang Chỉtmua rồpojti giẫenrjm mạfnxxnh lêxghen khớwnffp châspgun củtmuaa Chu Mộkjiang Chỉtmua.

Cảmubt ngưvnyvymfwi Chu Mộkjiang Chỉtmua giốesyyng nhưvnyv mộkjiat con búoutmp bêxghe vỡxcys, ngay lậewxep tứxdryc lảmubto đnkvlmubto quỳxghe xuốesyyng đnkvlsnmkt.

Bộkjia đnkvlpojtng phụvpwoc tùkgky vốesyyn đnkvlãgodqvmwb kỹenrj nay lạfnxxi càymfwng ráfkctch náfkctt hơodbnn. Đzotaxgheu gốesyyi trắkjiang nõuqqnn củtmuaa Chu Mộkjiang Chỉtmuavmwbng đnkvlâspguy mộkjiat cụvpwoc xanh, kia mộkjiat cụvpwoc tíkgkym. Côhaoe ta nhìljjun chằpnxcm chằpnxcm vàymfwo chiếnkvlc giàymfwy nằpnxcm trêxghen đnkvlsnmkt, nhưvnyvng vẫenrjn khôhaoeng nhúoutmc nhíkgkych.

Sao côhaoe ta cóvdao thểhfvv ngậewxem chiếnkvlc giàymfwy hôhaoei thốesyyi nhưvnyv vậewxey? Khôhaoeng đnkvlymfwi nàymfwo! Khôhaoeng đnkvlymfwi nàymfwo!

“Vẫenrjn khôhaoeng vâspgung lờymfwi chứxdryljju?” Nữsufa phạfnxxm nhâspgun đnkvlưvnyva tay ra nắkjiam lấsnmky đnkvlxgheu tóvdaoc củtmuaa Chu Mộkjiang Chỉtmua, buộkjiac côhaoe ta phảmubti nhìljjun vàymfwo mìljjunh. “Vậewxey xem ra tao phảmubti mạfnxxnh tay rồpojti!”

Nữsufa phạfnxxm nhâspgun nóvdaoi xong liềnoxsn nhặypamt chiếnkvlc giàymfwy hôhaoei thốesyyi đnkvlóvdaoxghen vàymfw nhéymfwt thẳspgung vàymfwo miệuptung Chu Mộkjiang Chỉtmua.

“Ưxcwxm! Ưxcwxm! Ưxcwxm!” Chu Mộkjiang Chỉtmuakgkyng vẫenrjy đnkvlxghey đnkvlau đnkvlwnffn. Côhaoe ta cốesyy hếnkvlt sứxdryc đnkvlsnmkm đnkvláfkctymfwo nữsufa phạfnxxm nhâspgun kia, cóvdao chếnkvlt cũvmwbng khôhaoeng chịypamu háfkct miệuptung ra.

“A!” Nữsufa phạfnxxm nhâspgun bịypam Chu Mộkjiang Chỉtmua đnkvlang vùkgkyng vẫenrjy vôhaoeljjunh đnkvlfnxxp trúoutmng mộkjiat pháfkctt, làymfwm côhaoe ta đnkvlau đnkvlếnkvln phảmubti héymfwt to lêxghen. Côhaoe ta giậewxem châspgum héymfwt lêxghen giậewxen dữsufa. “Con khốesyyn nàymfwy! Muốesyyn chếnkvlt chứxdryljju!”

Chu Mộkjiang Chỉtmua vừbbeoa thoáfkctt khỏmpegi sựiwgx tróvdaoi buộkjiac củtmuaa nữsufa phạfnxxm nhâspgun liềnoxsn nhanh chóvdaong bòqowj dậewxey, sợgazegodqi chạfnxxy đnkvlếnkvln góvdaoc tưvnyvymfwng cúoutmi đnkvlxgheu ôhaoem lấsnmky hai châspgun mìljjunh. Đzotaôhaoei giàymfwy bẩgosen thỉtmuau đnkvlóvdao vẫenrjn nằpnxcm trêxghen mặypamt đnkvlsnmkt.


“Mẹigej kiếnkvlp! Làymfwm phảmubtn rồpojti nhỉtmua!” Ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo thấsnmky vậewxey liềnoxsn nổeosbi xung thiêxghen. Côhaoe ta vẫenrjy tay nóvdaoi vớwnffi nhóvdaom nữsufa phạfnxxm nhâspgun bêxghen cạfnxxnh: “Chúoutmng màymfwy, lêxghen hếnkvlt cho tao! Hôhaoem nay, dùkgky thếnkvlymfwo đnkvli nữsufaa, tao cũvmwbng phảmubti nhìljjun thấsnmky bộkjia dạfnxxng củtmuaa con khốesyyn nàymfwy khi ngậewxem giàymfwy!”

fkctc nữsufa phạfnxxm nhâspgun vốesyyn rấsnmkt thíkgkych hùkgkya nhau làymfwm đnkvliềnoxsu áfkctc, vàymfwbbeo nhiêxghen họsufa muốesyyn xem bộkjia dạfnxxng củtmuaa Chu Mộkjiang Chỉtmua khi ngậewxem giàymfwy nhưvnyv thếnkvlymfwo. Thếnkvlymfw, giọsufang củtmuaa ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo vừbbeoa dứxdryt, họsufa lậewxep tứxdryc vâspguy quanh Chu Mộkjiang Chỉtmua trong góvdaoc tưvnyvymfwng.

Chu Mộkjiang Chỉtmua đnkvlxgheu tóvdaoc rốesyyi bờymfwi, giốesyyng nhưvnyv mộkjiat ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufa đnkvlãgodq giàymfw đnkvli mưvnyvymfwi tuổeosbi. Côhaoe ta sợgazegodqi nhìljjun vàymfwo nhữsufang nữsufa phạfnxxm nhâspgun đnkvlang nhếnkvlch méymfwp cưvnyvymfwi áfkctc ýhcfp, sợgaze đnkvlếnkvln mứxdryc lùkgkyi vềnoxs sau liêxghen tụvpwoc, nhưvnyvng sau lưvnyvng côhaoe ta làymfw bứxdryc tưvnyvymfwng, làymfwm gìljjuqowjn đnkvlưvnyvymfwng đnkvlhfvvoutmt lui.

“Cầxgheu xin cáfkctc chịypam, hãgodqy tha cho tôhaoei đnkvli!” Cuốesyyi cùkgkyng, Chu Mộkjiang Chỉtmuavmwbng khôhaoeng chịypamu nổeosbi nữsufaa, côhaoe ta héymfwt lêxghen rồpojti bậewxet khóvdaoc.

Song, Chu Mộkjiang Chỉtmuaqowjn chưvnyva khóvdaoc đnkvlưvnyvgazec tiếnkvlng thứxdry hai, nhóvdaom nữsufa phạfnxxm nhâspgun đnkvlãgodq lao đnkvlếnkvln nhưvnyv ong vỡxcys tổeosb. Trong chưvnyva đnkvlxghey mưvnyvymfwi giâspguy, vàymfwi ngưvnyvymfwi đnkvlãgodq giữsufa chặypamt tay châspgun củtmuaa Chu Mộkjiang Chỉtmua, vàymfwi ngưvnyvymfwi kháfkctc lạfnxxi giữsufa chặypamt đnkvlxgheu củtmuaa Chu Mồpojtng Chỉtmua, cuốesyyi cùkgkyng cóvdao mộkjiat ngưvnyvymfwi dùkgkyng sứxdryc cạfnxxy miệuptung Chu Mộkjiang Chỉtmua ra.

fkcti miệuptung mềnoxsm mạfnxxi giốesyyng nhưvnyv quảmubt anh đnkvlàymfwo kia, thưvnyvymfwng ngàymfwy đnkvlưvnyvgazec phủtmua mộkjiat lớwnffp son cao cấsnmkp, mỗqxybi tuầxghen còqowjn đnkvli chăcusvm sóvdaoc mộkjiat lầxghen, bâspguy giờymfw lạfnxxi bịypam nhiềnoxsu bàymfwn tay bẩgosen thỉtmuau đnkvlvpwong vàymfwo!

Chu Mộkjiang Chỉtmua trợgazen to mắkjiat đnkvlxghey kinh hoàymfwng, trơodbn mắkjiat nhìljjun mộkjiat nữsufa phạfnxxm nhâspgun nhặypamt chiếnkvlc giàymfwy hôhaoei thốesyyi vàymfw bẩgosen thỉtmuau đnkvlóvdaoxghen vàymfw nhéymfwt thậewxet mạfnxxnh vàymfwo!

“Ưxcwxm!” Chu Mộkjiang Chỉtmuaymfwo lêxghen thảmubtm thưvnyvơodbnng, cảmubtm thấsnmky miệuptung mìljjunh sắkjiap bịypam chiếnkvlc giàymfwy bẩgosen thỉtmuau kia làymfwm cho nứxdryt ra. Nưvnyvwnffc mắkjiat chảmubty xuốesyyng nhưvnyvvnyva, trong dạfnxxymfwy cũvmwbng đnkvlang nhưvnyvvdaong lớwnffn cuộkjian tràymfwo.

Sao mìljjunh lạfnxxi rơodbni vàymfwo cảmubtnh ngộkjiaymfwy? Tạfnxxi sao?

Chu Mộkjiang Chỉtmua nghẹigejn ngàymfwo nứxdryc nởylzb. Côhaoe ta nghĩbbeo đnkvlâspguy làymfw mộkjiat cơodbnn áfkctc mộkjiang! Khôhaoeng, đnkvliềnoxsu nàymfwy còqowjn khủtmuang khiếnkvlp hơodbnn mộkjiat cơodbnn áfkctc mộkjiang!

“Ha ha ha…”

Cuốesyyi cùkgkyng đnkvlãgodq nhìljjun thấsnmky bộkjia dạfnxxng củtmuaa Chu Mộkjiang Chỉtmua khi ngậewxem giàymfwy, cáfkctc nữsufa phạfnxxm nhâspgun cưvnyvymfwi pháfkctxghen vui vẻdrnz. Họsufa chỉtmuaymfwo Chu Mộkjiang Chỉtmua đnkvlang thêxghe thảmubtm khốesyyn khổeosbymfwvnyvymfwi đnkvlếnkvln méymfwo mặypamt.

“Nàymfwy nàymfwy nàymfwy! Đzotabbeong chỉtmua lo cưvnyvymfwi chứxdry! Giàymfwy củtmuaa tao đnkvlâspguu?” Ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo vẫenrjn ngồpojti ởylzb vịypam tríkgky ban đnkvlxgheu. Côhaoe ta nhúoutmc nhíkgkych cổeosbvdaoi: “Chúoutmng màymfwy cũvmwbng thậewxet làymfw! Mau nhờymfw ‘phu nhâspgun Cốesyy’ ngậewxem giàymfwy qua đnkvlâspguy cho tao chứxdry! Chịypam đnkvlâspguy cũvmwbng muốesyyn tậewxen hưvnyvylzbng mùkgkyi vịypam đnkvlưvnyvgazec ‘quýhcfpymfw’ phụvpwoc vụvpwo!”


“Phảmubti đnkvlsnmky! Phu nhâspgun Cốesyy àymfw, hãgodqy ngậewxem giàymfwy qua cho đnkvlfnxxi tỉtmua đnkvli nàymfwo!” Mộkjiat trong nhữsufang nữsufa phạfnxxm nhâspgun vừbbeoa cưvnyvymfwi vừbbeoa xáfkctch cổeosb áfkcto củtmuaa Chu Mộkjiang Chỉtmua đnkvlhfvvhaoe ta đnkvlxdryng dậewxey, rồpojti đnkvlgosey mạfnxxnh vềnoxs phíkgkya trưvnyvwnffc. “Mau đnkvli nàymfwo!”

“Rầxghem” mộkjiat tiếnkvlng, Chu Mộkjiang Chỉtmua lạfnxxi quỳxghe xuốesyyng đnkvlsnmkt. Lầxghen nàymfwy, Chu Mộkjiang Chỉtmua khôhaoeng khóvdaoc. Côhaoe ta sắkjiap bịypam nhóvdaom nữsufa phạfnxxm nhâspgun nàymfwy hàymfwnh hạfnxx đnkvlếnkvln khôhaoeng biếnkvlt lêxghen tiếnkvlng luôhaoen rồpojti.

“Ốgbidi! Thíkgkych quỳxghe đnkvlếnkvln vậewxey àymfw?” Ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo thấsnmky Chu Mộkjiang Chỉtmua vẫenrjn khôhaoeng nóvdaoi khôhaoeng rằpnxcng, liềnoxsn ngoáfkcty mũvmwbi nóvdaoi: “Vậewxey màymfwy hãgodqy ngậewxem giàymfwy củtmuaa tao rồpojti bòqowj qua đnkvlâspguy đnkvli!”

“Phảmubti đnkvlóvdao! Tròqowjymfwy mớwnffi vui nàymfwy!” Cáfkctc nữsufa phạfnxxm nhâspgun rấsnmkt phấsnmkn khíkgkych, họsufa đnkvláfkctymfwo lưvnyvng Chu Mộkjiang Chỉtmuaymfwt lêxghen. “Bòqowj đnkvli! Mau bòqowj đnkvli!”

Trong khoảmubtnh khắkjiac màymfw Chu Mộkjiang Chỉtmua bịypam nhéymfwt chiếnkvlc giàymfwy vàymfwo miệuptung, tinh thầxghen côhaoe ta đnkvlãgodq sụvpwop đnkvleosb. Bâspguy giờymfwgodqo côhaoe ta trốesyyng rỗqxybng, thậewxem chíkgky ngay cảmubtljjunh làymfw ai, côhaoe ta cũvmwbng tạfnxxm thờymfwi quêxghen mấsnmkt.

fkctc nữsufa phạfnxxm nhâspgun đnkvlfnxxp tiếnkvlp mộkjiat cáfkcti, Chu Mộkjiang Chỉtmua liềnoxsn bòqowj mộkjiat cáfkcti. Đzotafnxxp cáfkcti nữsufaa, côhaoe ta liềnoxsn bòqowj thêxghem cáfkcti nữsufaa.

Cứxdry nhưvnyv thếnkvl, Chu Mộkjiang Chỉtmua đnkvlxgheu tóvdaoc rốesyyi bờymfwi vàymfwhaoekgkyng nhếnkvlch nháfkctc đnkvlãgodq ngậewxem chiếnkvlc giàymfwy củtmuaa ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo kia, từbbeo từbbeoqowj đnkvlếnkvln trưvnyvwnffc mặypamt côhaoe ta.

Ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo thấsnmky áfkctnh mắkjiat Chu Mộkjiang Chỉtmua đnkvlãgodq trởylzbxghen ngâspguy dạfnxxi, côhaoe ta hừbbeo mộkjiat tiếnkvlng lạfnxxnh lùkgkyng khinh bỉtmua, rồpojti đnkvlưvnyva tay ra nắkjiam lấsnmky chiếnkvlc giàymfwy kia kéymfwo mạfnxxnh nóvdao ra ngoàymfwi.

“A!” Chu Mộkjiang Chỉtmua lạfnxxi héymfwt lêxghen mộkjiat tiếnkvlng thảmubtm thưvnyvơodbnng. Cáfkcti miệuptung đnkvlãgodq bịypamfkctch bâspguy giờymfw lạfnxxi bịypam tổeosbn thưvnyvơodbnng lầxghen thứxdry hai. Máfkctu đnkvlmpegvnyvơodbni chảmubty ra từbbeo khóvdaoe miệuptung củtmuaa côhaoe ta, nhỏmpeg xuốesyyng mặypamt đnkvlsnmkt, vàymfwvmwbng nhuộkjiam đnkvlmpeg chiếnkvlc giàymfwy củtmuaa ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo.

Ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo liếnkvlc nhìljjun chiếnkvlc giàymfwy đnkvlãgodq bịypamkgkynh máfkctu củtmuaa Chu Mộkjiang Chỉtmua rồpojti mang vàymfwo vớwnffi vẻdrnz bựiwgxc dọsufac. Côhaoe ta đnkvlxdryng dậewxey giẫenrjm mộkjiat châspgun lêxghen mặypamt Chu Mộkjiang Chỉtmua.

Khuôhaoen mặypamt củtmuaa Chu Mộkjiang Chỉtmuakgkynh sáfkctt vàymfwo mặypamt đnkvlsnmkt bẩgosen thỉtmuau, nhưvnyvng côhaoe ta vẫenrjn trợgazen to mắkjiat màymfw khôhaoeng nóvdaoi gìljju.

“Giàymfwy củtmuaa tao đnkvlãgodq bịypamkgkynh máfkctu củtmuaa màymfwy, thậewxet làymfw xui xẻdrnzo, nêxghen mưvnyvgazen mặypamt củtmuaa màymfwy dùkgkyng mộkjiat láfkctt!” Ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo nóvdaoi xong thìljju đnkvlưvnyva chiếnkvlc giàymfwy lêxghen miếnkvlt mạfnxxnh vàymfwo mặypamt Chu Mộkjiang Chỉtmua.

Mặypamc dùkgky ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo dùkgkyng sứxdryc rấsnmkt mạfnxxnh, nhưvnyvng Chu Mộkjiang Chỉtmua ngay cảmubt việuptuc nhíkgkyu màymfwy lạfnxxi cũvmwbng khôhaoeng. Côhaoe ta chỉtmua trợgazen to mắkjiat, áfkctnh mắkjiat trốesyyng rỗqxybng nhìljjun vàymfwo mộkjiat chỗqxyb.

Chu Mộkjiang Chỉtmua khôhaoeng cóvdao phảmubtn ứxdryng dầxghen dầxghen khiếnkvln cáfkctc nữsufa phạfnxxm nhâspgun mấsnmkt hứxdryng thúoutm. Họsufa thay nhau đnkvláfkct Chu Mộkjiang Chỉtmua mộkjiat cáfkcti, sau đnkvlóvdaoymfwm côhaoe ta đnkvlếnkvln cạfnxxnh bồpojtn cầxgheu, tạfnxxm thờymfwi tha cho côhaoe ta.

“Màymfwy, chàymfw bồpojtn cầxgheu đnkvli!” Ngưvnyvymfwi phụvpwo nữsufaymfwo néymfwm câspguy cọsufa rửnkvla bồpojtn cầxgheu hôhaoei bẩgosen vàymfwo mặypamt Chu Mộkjiang Chỉtmuaymfwvdaoi: “Nếnkvlu chàymfw khôhaoeng sạfnxxch, ngàymfwy mai màymfwy sẽsvfr biếnkvlt mùkgkyi!”

Chu Mộkjiang Chỉtmuaoutmi đnkvlxgheu nhìljjun câspguy cọsufa rửnkvla bồpojtn cầxgheu trong tay, thừbbeo ngưvnyvymfwi ra vàymfw cầxghem nóvdaoxghen, bắkjiat đnkvlxgheu chàymfw bồpojtn cầxgheu thậewxet mạfnxxnh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.