Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 389 :

    trước sau   
An Đrzihiềmuxqm lúrcdzc nàxfpzy toàxfpzn thâuddbn đvqjxmyxcy mádbpwu, chiếcdjrc vádbpwy sang trọyxcrng trêrutgn ngưoxceqlhqi cũlivung đvqjxãinfqdbpwch bưoxceơuijjm. Côbexr bấishct lựjrmfc cúrcdzi đvqjxmyxcu xuốqfdeng, trêrutgn mặigkut đvqjxmyxcy mồjrmfbexri: Lâuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu cóbexrxfpzm vậigkuy cũlivung vôbexr íizpych thôbexri, Chu Mộqfdeng Chỉrutgoxceqlhqng nhưoxce đvqjxang muốqfden liềmuxqu mạlbszng, e làxfpz cảaekv hai ngưoxceqlhqi họyxcr đvqjxmuxqu khóbexrxfpz thoádbpwt đvqjxưoxcexfpzc călbszn hầmyxcm tốqfdei tălbszm nàxfpzy.

rcdzc nàxfpzy đvqjxâuddby, An Đrzihiềmuxqm đvqjxqfdet nhiêrutgn rấishct nhớgpiz Cốqfde Thiêrutgn Tuấishcn, nhớgpiz đvqjxếcdjrn dádbpwng vẻeusi đvqjxqfdei xửamco vớgpizi ngưoxceqlhqi ngoàxfpzi thìnpne lạlbsznh lùqlhqng, nhưoxceng đvqjxqfdei xửamco vớgpizi côbexr thìnpne lạlbszi dịffdpu dàxfpzng củmwjma anh, còyfyln nhớgpiz cảaekv nhữydbang cádbpwi hôbexrn trộqfdem vàxfpzdbpwi ôbexrm thưoxceqlhqng xuyêrutgn củmwjma anh, tấishct cảaekv nhữydbang kíizpyjzzbc ấishcy giờqlhq đvqjxâuddby biếcdjrn thàxfpznh thứjzzb quýywfo giádbpw nhấishct đvqjxqfdei vớgpizi An Đrzihiềmuxqm.

“Đrzihưoxcexfpzc, côbexr muốqfden bảaekvo vệdtbd cho An Đrzihiềmuxqm, vậigkuy tôbexri sẽghzh đvqjxádbpwnh cho côbexr khôbexrng dádbpwm bảaekvo vệdtbd nữydbaa!” Chu Mộqfdeng Chỉrutg hoàxfpzn toàxfpzn khôbexrng hềmuxqnpne thấishcy Lâuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu che chắkfvnn màxfpz ngừqmtang tay, ngưoxcexfpzc lạlbszi, sựjrmf bảaekvo vệdtbdxfpzy củmwjma Lâuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu càxfpzng khiếcdjrn Chu Mộqfdeng Chỉrutg đvqjxrutgn tiếcdjrt hơuijjn, côbexr ta lạlbszi vung câuddby roi trêrutgn tay lêrutgn vụmdxzt mạlbsznh xuốqfdeng.

“Ájhra!” Lâuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu đvqjxjzzbng chắkfvnn trưoxcegpizc mặigkut An Đrzihiềmuxqm lậigkup tứjzzbc héhqeht lêrutgn đvqjxau đvqjxgpizn, nưoxcegpizc mắkfvnt tràxfpzo ra, khôbexrng kìnpnem đvqjxưoxcexfpzc màxfpz lắkfvnc đvqjxmyxcu: Đrzihau quádbpw! Thậigkut sựjrmf đvqjxau khôbexrng chịffdpu nổqlhqi!

Chu Mộqfdeng Chỉrutg nheo mắkfvnt nhìnpnen Lâuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu rồjrmfi lạlbszi tiếcdjrp tụmdxzc giơuijj roi lêrutgn, dùqlhqng hếcdjrt lựjrmfc toàxfpzn thâuddbn màxfpz đvqjxádbpwnh xuốqfdeng.

Mộqfdet loạlbszt tiếcdjrng kêrutgu gàxfpzo thảaekvm thiếcdjrt vang vọyxcrng lêrutgn khắkfvnp cảaekv tầmyxcng hầmyxcm, đvqjxádbpwm đvqjxàxfpzn ôbexrng xălbszm mìnpnenh đvqjxjzzbng bêrutgn cạlbsznh trôbexrng thấishcy cảaekvnh ấishcy còyfyln phảaekvi khiếcdjrp sợxfpz.


Cuốqfdei cùqlhqng, Lâuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu đvqjxau đvqjxgpizn khôbexrng chịffdpu nổqlhqi nữydbaa, ngãinfq vậigkut xuốqfdeng đvqjxishct nằdbpwm quằdbpwn quạlbszi.

Chu Mộqfdeng Chỉrutgrcdzc nàxfpzy mớgpizi hàxfpzi lòyfylng dừqmtang tay lạlbszi, khẽghzh xoay cádbpwi cổqlhq tay cóbexruijji mỏfpadi củmwjma mìnpnenh, rồjrmfi ngay sau đvqjxóbexrbexrp chặigkut lấishcy cằdbpwm củmwjma An Đrzihiềmuxqm: “Nhìnpnen thấishcy chưoxcea? Màxfpzy vàxfpz cảaekv nhữydbang ngưoxceqlhqi đvqjxqfdei xửamco tốqfdet vớgpizi màxfpzy đvqjxmuxqu sẽghzhbexr kếcdjrt cụmdxzc thếcdjrxfpzy!”

An Đrzihiềmuxqm lúrcdzc nàxfpzy đvqjxãinfq đvqjxau đvqjxếcdjrn mứjzzbc khôbexrng còyfyln sứjzzbc lựjrmfc nữydbaa, côbexrrcdzi đvqjxmyxcu, trong lòyfylng cóbexr rấishct nhiềmuxqu đvqjxiềmuxqu muốqfden nóbexri vớgpizi Chu Mộqfdeng Chỉrutg, nhưoxceng vìnpne đvqjxau quádbpwrutgn khôbexrng còyfyln hơuijji sứjzzbc quan tâuddbm côbexr ta nữydbaa.

“Chậigkuc chậigkuc chậigkuc… Đrzihúrcdzng làxfpzbexr dụmdxzng, mớgpizi đvqjxádbpwnh cóbexr mấishcy cádbpwi màxfpz đvqjxãinfq khôbexrng chịffdpu nổqlhqi rồjrmfi àxfpz?” Chu Mộqfdeng Chỉrutg khinh miệdtbdt đvqjxmdxzy cằdbpwm An Đrzihiềmuxqm sang mộqfdet bêrutgn rồjrmfi dưoxceơuijjng dưoxceơuijjng đvqjxkfvnc ýywfobexri, “Hay làxfpz, đvqjxhqeh tao bádbpwo cho màxfpzy mộqfdet tin vui, cho màxfpzy vui lêrutgn nhéhqeh?”

An Đrzihiềmuxqm thầmyxcm giậigkut mìnpnenh, côbexr cốqfde gắkfvnng dùqlhqng hếcdjrt sứjzzbc lựjrmfc còyfyln sóbexrt lạlbszi, lúrcdzc nàxfpzy mớgpizi miễywfon cưoxceamcong ngưoxcegpizc đvqjxưoxcexfpzc mắkfvnt lêrutgn, nhìnpnen vàxfpzo gưoxceơuijjng mặigkut nham hiểhqehm méhqeho móbexr củmwjma Chu Mộqfdeng Chỉrutg.

“Màxfpzy đvqjxqmtang quêrutgn màxfpzy con mộqfdet con bạlbszn thâuddbn làxfpz Khưoxceu Doanh Doanh!” Chu Mộqfdeng Chỉrutg vừqmtaa vung vẩmdxzy sợxfpzi roi vừqmtaa đvqjxkfvnc ýywfobexri.

An Đrzihiềmuxqm nghe Chu Mộqfdeng Chỉrutgbexri đvqjxếcdjrn đvqjxóbexr thìnpnedbpwu toàxfpzn thâuddbn nhưoxce đvqjxôbexrng cứjzzbng lạlbszi, Chu Mộqfdeng Chỉrutg sao lạlbszi nhắkfvnc đvqjxếcdjrn Doanh Doanh?

Phảaekvi rồjrmfi! Doanh Doanh hôbexrm đvqjxóbexr đvqjxãinfq trôbexrng thấishcy Chu Mộqfdeng Chỉrutg ôbexrm ấishcp mộqfdet ngưoxceqlhqi đvqjxàxfpzn ôbexrng khádbpwc!

Vậigkuy nêrutgn Chu Mộqfdeng Chỉrutguddby giờqlhqlivung muốqfden bádbpwo thùqlhq Doanh Doanh!

An Đrzihiềmuxqm run rẩmdxzy nhìnpnen Chu Mộqfdeng Chỉrutg, sợxfpzinfqi đvqjxếcdjrn mứjzzbc thởhqeh hổqlhqn hểhqehn, vừqmtaa thởhqeh vừqmtaa hỏfpadi: “Côbexr đvqjxãinfqxfpzm gìnpne Doanh Doanh rồjrmfi?”

“Tao chẳmwjmng làxfpzm gìnpnebexr cảaekv! Mọyxcri chuyệdtbdn làxfpz do nóbexr tựjrmf chuốqfdec lấishcy thôbexri!” Chu Mộqfdeng Chỉrutg cầmyxcm sợxfpzi roi nhúrcdzn vai nóbexri, “Bâuddby giờqlhqbexr lẽghzhbexr đvqjxãinfqqlhq rồjrmfi.”

An Đrzihiềmuxqm sữydbang ngưoxceqlhqi trong giâuddby ládbpwt, rồjrmfi ngay sau đvqjxóbexrxfpzo khóbexrc: “Chu Mộqfdeng Chỉrutg, côbexr đvqjxang nóbexri cádbpwi gìnpne?”

“Tao nóbexri…” Chu Mộqfdeng Chỉrutg ádbpwp sádbpwt lạlbszi ngưoxceqlhqi An Đrzihiềmuxqm, lặigkup lạlbszi từqmtang chữydba mộqfdet, “Khưoxceu Doanh Doanh bâuddby giờqlhqbexr lẽghzh đvqjxãinfqqlhq rồjrmfi!”


“Chu Mộqfdeng Chỉrutg…” An Đrzihiềmuxqm cắkfvnn chặigkut môbexri, rồjrmfi bấishct chấishcp việdtbdc mìnpnenh đvqjxang bịffdp thưoxceơuijjng màxfpz ra sứjzzbc vùqlhqng vẫahfay, “Con khốqfden! Màxfpzy sẽghzh khôbexrng đvqjxưoxcexfpzc chếcdjrt yêrutgn ổqlhqn! Màxfpzy sẽghzh khôbexrng đvqjxưoxcexfpzc chếcdjrt yêrutgn ổqlhqn!”

Cho dùqlhq vếcdjrt thưoxceơuijjng trêrutgn ngưoxceqlhqi đvqjxang rấishct đvqjxau, nhưoxceng An Đrzihiềmuxqm vẫahfan dốqfdec hếcdjrt sứjzzbc lựjrmfc cuốqfdei cùqlhqng củmwjma mìnpnenh màxfpzqlhqng vẫahfay, côbexruddby giờqlhq đvqjxang rấishct muốqfden đvqjxi cứjzzbu Khưoxceu Doanh Doanh, bởhqehi côbexrhqeh ngâuddby thơuijj đvqjxádbpwng yêrutgu đvqjxóbexr từqmta đvqjxmyxcu đvqjxếcdjrn cuốqfdei chẳmwjmng hềmuxq biếcdjrt chuyệdtbdn gìnpne cảaekv, hoàxfpzn toàxfpzn khôbexrng đvqjxádbpwng phảaekvi gặigkup phảaekvi chuyệdtbdn đvqjxádbpwng sợxfpzxfpzy! Hoàxfpzn toàxfpzn khôbexrng đvqjxádbpwng chúrcdzt nàxfpzo!

Từqmtang giọyxcrt nưoxcegpizc mắkfvnt lãinfq chãinfq men theo gưoxceơuijjng mặigkut đvqjxmyxcy vếcdjrt thưoxceơuijjng củmwjma An Đrzihiềmuxqm màxfpzuijji xuốqfdeng, tiếcdjrng khóbexrc củmwjma côbexr từqmta sựjrmf phẫahfan nộqfde ban đvqjxmyxcu dầmyxcn dầmyxcn chuyểhqehn thàxfpznh sựjrmf tuyệdtbdt vọyxcrng bấishct lựjrmfc.

rcdzc nàxfpzy, Lâuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu đvqjxang quỳdoskoxcegpizi đvqjxishct, nghe Chu Mộqfdeng Chỉrutgbexri thếcdjr thìnpnelivung giậigkut mìnpnenh: Sựjrmf tựjrmf tiệdtbdn củmwjma mìnpnenh khôbexrng nhữydbang đvqjxãinfqxfpzm liêrutgn lụmdxzy An Đrzihiềmuxqm màxfpzyfyln hạlbszi thêrutgm tíizpynh mạlbszng củmwjma mộqfdet ngưoxceqlhqi khádbpwc nữydbaa sao?

“Khôbexrng!” Lâuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu gàxfpzo to rồjrmfi đvqjxjzzbng dậigkuy, tứjzzbc giậigkun thởhqeh phìnpne phòyfyl nhìnpnen Chu Mộqfdeng Chỉrutg, sau đvqjxóbexr liềmuxqu mạlbszng chạlbszy ra cửamcoa hầmyxcm: Mìnpnenh phảaekvi chạlbszy ngay, phảaekvi đvqjxi bádbpwo cảaekvnh sádbpwt, phảaekvi kểhqeh hếcdjrt mọyxcri chuyệdtbdn cho anh ba, nhờqlhq anh ba đvqjxi cứjzzbu côbexrdbpwi vôbexr tộqfdei ấishcy!

Sẽghzh kịffdpp, chắkfvnc chắkfvnn sẽghzh kịffdpp màxfpz!

“Ngălbszn nóbexr lạlbszi!” Chu Mộqfdeng Chỉrutg vừqmtaa ra lệdtbdnh, đvqjxádbpwm lưoxceu manh kia đvqjxãinfq liêrutgn xôbexrng đvqjxếcdjrn, kéhqeho Lâuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu lạlbszi rồjrmfi đvqjxmdxzy côbexr ngãinfq xuốqfdeng đvqjxishct.

“Bịffdpch” mộqfdet tiếcdjrng, Lâuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu ngãinfqbexrng xoàxfpzi, đvqjxmyxcu gốqfdei bậigkut mádbpwu. Côbexr chốqfdeng hai tay trêrutgn mặigkut đvqjxishct, từqmta từqmta đvqjxjzzbng dậigkuy.

Chu Mộqfdeng Chỉrutg nhoẻeusin miệdtbdng cưoxceqlhqi khinh bỉrutg rồjrmfi bưoxcegpizc lêrutgn nóbexri: “Nếcdjru màxfpzy muốqfden cứjzzbu An Đrzihiềmuxqm, vậigkuy thìnpne tao sẽghzh cho màxfpzy nếcdjrm luôbexrn mùqlhqi vịffdp củmwjma sợxfpzi roi nàxfpzy!”

Chu Mộqfdeng Chỉrutgbexri xong liềmuxqn quay sang nóbexri vớgpizi đvqjxádbpwm lưoxceu manh: “Cádbpwc ngưoxceqlhqi mau tróbexri cảaekvuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu lạlbszi!”

“Chuyệdtbdn nàxfpzy…” Đrzihádbpwm lưoxceu manh cóbexruijji do dựjrmf, đvqjxqfdei vớgpizi chúrcdzng màxfpzbexri thìnpne chuyệdtbdn bắkfvnt An Đrzihiềmuxqm làxfpz hoàxfpzn toàxfpzn khôbexrng cóbexr vấishcn đvqjxmuxq, nhưoxceng màxfpzuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu thìnpne lạlbszi làxfpz mộqfdet ngôbexri sao nổqlhqi tiếcdjrng con nhàxfpz danh giádbpw, chúrcdzng sợxfpz sẽghzh đvqjxkfvnc tộqfdei.

“Đrzihưoxcexfpzc thôbexri!” Chu Mộqfdeng Chỉrutg chéhqehp miệdtbdng nóbexri, “Cádbpwc ngưoxceqlhqi sợxfpz mộqfdet ngôbexri sao cỏfpadn con chứjzzbnpne? Khôbexrng cóbexr gan thìnpneuddby giờqlhqrcdzt hếcdjrt đvqjxi! Đrzihqmtang cóbexr đvqjxi theo Chu Hádbpwn Khanh nữydbaa!”

Đrzihádbpwm lưoxceu manh nghe Chu Mộqfdeng Chỉrutgbexri thếcdjr thìnpne liềmuxqn xôbexrng lêrutgn, chỉrutg mộqfdet ládbpwt sau đvqjxãinfq tróbexri đvqjxưoxcexfpzc Lâuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu, bọyxcrn chúrcdzng hiệdtbdn giờqlhq đvqjxmuxqu làxfpz nhữydbang têrutgn cặigkun bãinfqinfq hộqfdei, nếcdjru khôbexrng đvqjxi theo Chu Hádbpwn Khanh thìnpne e rằdbpwng sau nàxfpzy sẽghzh khóbexr sốqfdeng!


Chu Mộqfdeng Chỉrutgxfpzi lòyfylng gậigkut đvqjxmyxcu, nhìnpnen An Đrzihiềmuxqm vàxfpzuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu đvqjxang bịffdp tróbexri trêrutgn cộqfdet rồjrmfi nóbexri: “Tao sẽghzh cho chúrcdzng màxfpzy ghi nhớgpiz thậigkut kĩufyy, chỉrutg cầmyxcn làxfpz ngưoxceqlhqi đvqjxkfvnc tộqfdei vớgpizi Chu Mộqfdeng Chỉrutgxfpzy thìnpne sẽghzh khôbexrng cóbexr kếcdjrt cụmdxzc tốqfdet!”

Chu Mộqfdeng Chỉrutg vừqmtaa dứjzzbt lờqlhqi liềmuxqn vung sợxfpzi roi trong tay xuốqfdeng quấishct túrcdzi bụmdxzi lêrutgn ngưoxceqlhqi An Đrzihiềmuxqm vàxfpzuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu.

uddbm Hiểhqehu Hiểhqehu đvqjxau đvqjxgpizn gàxfpzo khóbexrc, còyfyln An Đrzihiềmuxqm thìnpne đvqjxãinfq đvqjxau đvqjxếcdjrn mứjzzbc khôbexrng còyfyln sứjzzbc ngẩmdxzng đvqjxmyxcu lêrutgn nữydbaa. Sợxfpzi roi lúrcdzc nàxfpzy đvqjxãinfqizpynh đvqjxmyxcy mádbpwu, tiếcdjrng roi quấishct vang vọyxcrng khắkfvnp ngóbexrc ngádbpwch călbszn hầmyxcm tốqfdei tălbszm.

Chu Mộqfdeng Chỉrutgoxceqlhqi thíizpych thúrcdz, tay cứjzzb liêrutgn tụmdxzc vung roi xuốqfdeng, chẳmwjmng mấishcy chốqfdec tay côbexr ta đvqjxãinfq mỏfpadi nhừqmta.

uddbm Hiểhqehu Hiểhqehu đvqjxãinfq đvqjxau đvqjxếcdjrn mứjzzbc ngấishct đvqjxi, nhưoxceng An Đrzihiềmuxqm thìnpne vẫahfan còyfyln khẽghzh đvqjxqfdeng đvqjxigkuy mắkfvnt: Khôbexrng biếcdjrt Doanh Doanh bâuddby giờqlhq thếcdjrxfpzo rồjrmfi, mìnpnenh thậigkut sựjrmf muốqfden biếcdjrt Doanh Doanh hiệdtbdn giờqlhq ra sao rồjrmfi!

“Con khốqfden, da cũlivung dàxfpzy thậigkut!” Chu Mộqfdeng Chỉrutghqehm sợxfpzi roi xuốqfdeng đvqjxishct, lớgpizp trang đvqjxiểhqehm trêrutgn mặigkut cóbexruijji nhòyfyla đvqjxi vìnpne mồjrmfbexri, khiếcdjrn côbexr ta trôbexrng đvqjxádbpwng sợxfpz nhưoxce mộqfdet con quỷzwid.

“Cádbpwc ngưoxceqlhqi!” Chu Mộqfdeng Chỉrutg quay sang nóbexri vớgpizi đvqjxádbpwm lưoxceu manh, “Cửamco mộqfdet ngưoxceqlhqi ra đvqjxâuddby giúrcdzp tôbexri tiếcdjrp tụmdxzc đvqjxádbpwnh chúrcdzng!”

Đrzihádbpwm lưoxceu manh nghe Chu Mộqfdeng Chỉrutgbexri thếcdjr lậigkup tứjzzbc lùqlhqi vềmuxq sau mộqfdet bưoxcegpizc, đvqjxưoxcea mắkfvnt nhìnpnen nhau, cuốqfdei cùqlhqng mộqfdet têrutgn bịffdp cảaekv bọyxcrn đvqjxmdxzy ra màxfpzoxcegpizc lêrutgn mộqfdet cádbpwch khôbexrng cam tâuddbm tìnpnenh nguyệdtbdn.

“Mau lêrutgn!” Chu Mộqfdeng Chỉrutg khóbexr chịffdpu ra lệdtbdnh.

rutgn kia nuốqfdet nưoxcegpizc bọyxcrt đvqjxádbpwnh ựjrmfc rồjrmfi bấishct đvqjxkfvnc dĩufyyrcdzi xuốqfdeng nhặigkut sợxfpzi roi lêrutgn, sau đvqjxóbexr từqmta từqmtaoxcegpizc đvqjxếcdjrn trưoxcegpizc mặigkut An Đrzihiềmuxqm vàxfpzuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu, khôbexrng kìnpnem đvqjxưoxcexfpzc màxfpzqlhqng mìnpnenh.

So vớgpizi mấishcy vếcdjrt thưoxceơuijjng trêrutgn ngưoxceqlhqi Lâuddbm Hiểhqehu Hiểhqehu thìnpne An Đrzihiềmuxqm còyfyln thảaekvm hơuijjn nhiềmuxqu, bộqfdedbpwy côbexr mặigkuc bâuddby giờqlhqizpynh đvqjxmyxcy mádbpwu, vảaekvi vàxfpzdbpwu lẫahfan lộqfden vàxfpzo nhau, nhữydbang chỗdosk bịffdp đvqjxádbpwnh vừqmtaa mớgpizi chảaekvy mádbpwu ra lạlbszi bịffdp đvqjxádbpwnh tiếcdjrp đvqjxếcdjrn mứjzzbc téhqeht cảaekv thịffdpt…

“Đrzihádbpwnh đvqjxi!” Chu Mộqfdeng Chỉrutgoxcegpizc ra ngồjrmfi phíizpya sau têrutgn kia, thởhqeh phìnpne phòyfyl rồjrmfi quádbpwt lêrutgn.

rutgn kia híizpyt mộqfdet hơuijji thậigkut sau rồjrmfi vung roi đvqjxádbpwnh xuốqfdeng, vếcdjrt thưoxceơuijjng còyfyln chưoxcea kịffdpp khôbexr lạlbszi tiếcdjrp tụmdxzc nhỏfpaddbpwu tưoxceơuijji, bêrutgn dưoxcegpizi câuddby cộqfdet An Đrzihiềmuxqm đvqjxang bịffdp tróbexri lúrcdzc nàxfpzy, mádbpwu đvqjxãinfq chảaekvy thàxfpznh vũlivung.

Ýjhra thứjzzbc củmwjma An Đrzihiềmuxqm dầmyxcn trởhqehrutgn mơuijj hồjrmf, tiếcdjrng roi vúrcdzt vẫahfan còyfyln vang lêrutgn bêrutgn tai, nhưoxceng côbexr đvqjxãinfq bắkfvnt đvqjxmyxcu khôbexrng còyfyln cảaekvm thấishcy đvqjxau nữydbaa, côbexr chỉrutg thấishcy cảaekv ngưoxceqlhqi mìnpnenh chợxfpzt trởhqehrutgn rấishct nhẹvqjx, nhẹvqjx đvqjxếcdjrn mứjzzbc nhưoxce sắkfvnp sửamcoa bay lêrutgn.

Cốqfde Thiêrutgn Tuấishcn, An An, Doanh Doanh, vàxfpz tấishct cảaekv nhữydbang ngưoxceqlhqi quan tâuddbm tôbexri, tôbexri chắkfvnc làxfpz… khôbexrng cầmyxcm cựjrmf đvqjxưoxcexfpzc nữydbaa rồjrmfi. An Đrzihiềmuxqm toàxfpzn thâuddbn đvqjxmyxcy mádbpwu khẽghzh chớgpizp mắkfvnt, bóbexrng ngưoxceqlhqi trưoxcegpizc mặigkut liềmuxqn nhòyfyla đvqjxi, cuốqfdei cùqlhqng, hóbexra thàxfpznh màxfpzu đvqjxen…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.