Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 387 :

    trước sau   
“Cộtrdlp, cộtrdlp, cộtrdlp…”

aibc tiếuyrung bưeqjduyruc chârxbzn nhẹkorv nhàpztung từxqgw xa vọkskkng lạefusi, An Đreltiềjbmam khẽrwfk đrwfktrdlng đrwfkuhjyy ngóaibcn tay, từxqgw từxqgw mởapfe mắacoht ra.

Đreltuhjyp vàpztuo mắacoht côwjikpztu mộtrdlt cărdwkn hầxcwom tốamnbi tărdwkm, xung quanh khôwjikng cóaibc chúfroht áuhjynh sáuhjyng nàpztuo, mộtrdlt mùnvimi ẩxcwom mốamnbc ngậuhjyp tràpztun, An Đreltiềjbmam khẽrwfk lắacohc cáuhjyi đrwfkxcwou còkckon hơohori choáuhjyng củwzvpa mìchfcnh rồnvimi từxqgw từxqgw đrwfklfuqng dậuhjyy.

eqjduyruc lêacohn phítrdla trưeqjduyruc mộtrdlt chúfroht, An Đreltiềjbmam lúfrohc nàpztuy mớuyrui nhậuhjyn ra mìchfcnh đrwfkang bịrxbz nhốamnbt trong mộtrdlt cáuhjyi lồnvimng sắacoht rấbtxdt to, côwjik kinh ngạefusc trợttyrn tròkckon mắacoht, cốamnbnvimng lựkotjc đrwfkxcwoy thậuhjyt mạefusnh cửwxmxa lồnvimng.

Âuhjym thanh đrwfkuhjyp vàpztuo sắacoht vang vọkskkng khắacohp tầxcwong hầxcwom, An Đreltiềjbmam vừxqgwa đrwfkuhjyp cửwxmxa vừxqgwa hébntft to: “Cóaibc ai khôwjikng? Cứlfuqu tôwjiki vớuyrui?”

“Cứlfuqu màpztuy sao? Cứlfuqu cáuhjyi gìchfc chứlfuq?” Tiếuyrung bưeqjduyruc chârxbzn càpztung lúfrohc càpztung gầxcwon hơohorn, ngưeqjdeqjdi ấbtxdy cuốamnbi cùnvimng dừxqgwng lạefusi ởapfe mộtrdlt chỗpeiw tốamnbi trưeqjduyruc cáuhjyi lồnvimng sắacoht, khiếuyrun ngưeqjdeqjdi ta khôwjikng thểofsw nhìchfcn rõofsw mặvksot.


Ngưeqjdeqjdi ấbtxdy khoanh tay trưeqjduyruc ngựkotjc, cấbtxdt giọkskkng nóaibci ârxbzm hiểofswm: “Màpztuy cứlfuq chờeqjd bịrxbzpztunh hạefus cho đrwfkếuyrun chếuyrut đrwfki!”

An Đreltiềjbmam bấbtxdt giáuhjyc lùnvimi lạefusi mộtrdlt bưeqjduyruc, côwjiktrdlm môwjiki, cảkckom thấbtxdy giọkskkng nóaibci nàpztuy rấbtxdt quen, hìchfcnh nhưeqjd từxqgwng nghe ởapfe đrwfkârxbzu rồnvimi…

Đreltúfrohng rồnvimi!

“Chu Mộtrdlng Chỉrafp! Làpztuwjik sao?” An Đreltiềjbmam lậuhjyp tứlfuqc chạefusy đrwfkếuyrun trưeqjduyruc cửwxmxa lồnvimng quáuhjyt lêacohn, “Cóaibc phảkckoi côwjik đrwfkacohn rồnvimi khôwjikng?”

“Đreltacohn àpztu?” Ngưeqjdeqjdi đrwfkang đrwfklfuqng trong bóaibcng tốamnbi kia bưeqjduyruc lêacohn mộtrdlt bưeqjduyruc, vừxqgwa hay bưeqjduyruc vàpztuo chỗpeiwuhjyng, quảkcko nhiêacohn lộtrdl ra gưeqjdơohorng mặvksot nhărdwkn nhóaibc củwzvpa Chu Mộtrdlng Chỉrafp, côwjik ta mặvksoc bộtrdl đrwfknvim da bóaibcuhjyt màpztuu đrwfken, đrwfki đrwfkôwjiki giàpztuy cao góaibct bảkckoy phârxbzn, máuhjyi tóaibcc bìchfcnh thưeqjdeqjdng xõofswa ra bârxbzy giờeqjd đrwfkưeqjdttyrc buộtrdlc đrwfkwjiki ngựkotja, môwjiki đrwfkưeqjdttyrc đrwfkáuhjynh son đrwfkvcxa rựkotjc trôwjikng vôwjiknvimng kìchfc dịrxbz, “Tao đrwfkacohn rồnvimi đrwfkbtxdy!”

“Đreltnvim thầxcwon kinh!” An Đreltiềjbmam phẫbtxdn nộtrdl đrwfkuhjyp vàpztuo cáuhjyi lồnvimng rồnvimi quáuhjyt lêacohn, “Côwjikrxbzy giờeqjdpztu tộtrdli phạefusm rồnvimi đrwfkbtxdy cóaibc biếuyrut khôwjikng? Tôwjiki cảkckonh cáuhjyo côwjik, tốamnbt nhấbtxdt mau thảkckowjiki ra, nếuyruu khôwjikng đrwfkxqgwng tráuhjych tôwjiki khôwjikng kháuhjych sáuhjyo!”

“Ha ha ha…” Chu Mộtrdlng Chỉrafp ngửwxmxa mặvksot cưeqjdeqjdi, “An Đreltiềjbmam, màpztuy còkckon chưeqjda biếuyrut tìchfcnh hìchfcnh hiệlfuqn tạefusi củwzvpa màpztuy sao? Màpztuy sắacohp chếuyrut rồnvimi đrwfkbtxdy cóaibc biếuyrut khôwjikng?”

“Côwjik…” An Đreltiềjbmam lùnvimi vềjbma sau mộtrdlt bưeqjduyruc, đrwfktrdlt nhiêacohn cảkckom thấbtxdy Chu Mộtrdlng Chỉrafp hiệlfuqn giờeqjdaibcohori khôwjikng bìchfcnh thưeqjdeqjdng.

“Ngưeqjdeqjdi đrwfkârxbzu! Mau lôwjiki nóaibc ra ngoàpztui!” Chu Mộtrdlng Chỉrafp trừxqgwng mắacoht nhìchfcn An Đreltiềjbmam rồnvimi phẩxcwoy tay.

Ngay lậuhjyp tứlfuqc, cóaibc mấbtxdy ngưeqjdeqjdi từxqgw ngoàpztui tầxcwong hầxcwom đrwfktrdlt nhiêacohn xôwjikng vàpztuo, mau chóaibcng mởapfe cửwxmxa lồnvimng ra rồnvimi áuhjyp sáuhjyt An Đreltiềjbmam.

“Mau tráuhjynh ra hếuyrut cho tôwjiki!” An Đreltiềjbmam vung tay múfroha chârxbzn loạefusng xạefus, nhưeqjdng vẫbtxdn bịrxbz đrwfkáuhjym ngưeqjdeqjdi ấbtxdy kébntfo ra khỏvcxai lồnvimng, đrwfkxcwoy ra đrwfkbtxdt.

“Bịrxbzch” mộtrdlt tiếuyrung, An Đreltiềjbmam ngãediu khuỵdlduu xuốamnbng đrwfkbtxdt.

Mặvksot sàpztun tầxcwong hầxcwom ẩxcwom ưeqjduyrut bẩxcwon thỉrafpu lạefusi thôwjikuhjyp, lậuhjyp tứlfuqc khiếuyrun đrwfkxcwou gốamnbi An Đreltiềjbmam bịrxbz trầxcwoy, bộtrdluhjyy hồnvimng đrwfkang mặvksoc trêacohn ngưeqjdeqjdi cũkorvng bịrxbz bẩxcwon.


An Đreltiềjbmam cau màpztuy, quay lạefusi cărdwkm phẫbtxdn nhìchfcn Chu Mộtrdlng Chỉrafp, chợttyrt trôwjikng thấbtxdy bêacohn cạefusnh côwjik ta xuấbtxdt hiệlfuqn thêacohm mộtrdlt ngưeqjdeqjdi nữsduva!

“Hiểofswu Hiểofswu?” An Đreltiềjbmam khôwjikng tin đrwfkưeqjdttyrc màpztuuhjy hốamnbc mồnvimm, “Sao côwjik lạefusi ởapfe đrwfkârxbzy?”

“Tôwjiki…” Lârxbzm Hiểofswu Hiểofswu trôwjikng thấbtxdy áuhjynh mắacoht thấbtxdt vọkskkng kinh ngạefusc củwzvpa An Đreltiềjbmam thìchfcaibcohori sữsduvng ngưeqjdeqjdi, nhưeqjdng ngay sau đrwfkóaibc lạefusi gârxbzn cổrbuoacohn nóaibci vớuyrui An Đreltiềjbmam, “Làpztu… làpztuwjiki đrwfkbtxdy, thìchfc sao?”

An Đreltiềjbmam ngẩxcwon ngưeqjdeqjdi, rồnvimi lậuhjyp tứlfuqc hiểofswu ra, côwjik lắacohc đrwfkxcwou hỏvcxai: “Chítrdlnh côwjik đrwfkãediu giúfrohp Chu Mộtrdlng Chỉrafp bắacoht cóaibcc tôwjiki đrwfkếuyrun đrwfkârxbzy sao?”

Khôwjikng hiểofswu vìchfc sao, áuhjynh mắacoht thấbtxdt vọkskkng củwzvpa An Đreltiềjbmam khiếuyrun Lârxbzm Hiểofswu Hiểofswu cảkckom thấbtxdy chộtrdlt dạefuswjiknvimng, rõofswpztung côwjik đrwfkang đrwfklfuqng vềjbma chítrdlnh nghĩzuiha cơohorpztu!

“Tôwjiki… khôwjikng phảkckoi làpztu giúfrohp chịrxbz ba bắacoht côwjik đrwfkếuyrun đrwfkârxbzy đrwfkârxbzu, tôwjiki chỉrafp muốamnbn giúfrohp chịrxbzbtxdy gọkskki côwjik đrwfkếuyrun nóaibci chuyệlfuqn thôwjiki!” Lârxbzm Hiểofswu Hiểofswu tỏvcxa vẻkvnf khôwjikng hềjbma áuhjyy náuhjyy, ưeqjdlfuqn ngựkotjc nóaibci.

Hai ngàpztuy trưeqjduyruc, Lârxbzm Hiểofswu Hiểofswu đrwfkang ngồnvimi rảkckonh rỗpeiwi cháuhjyn ngắacoht trong nhàpztu thìchfc Chu Mộtrdlng Chi chợttyrt gọkskki đrwfkiệlfuqn thoạefusi đrwfkếuyrun, Lârxbzm Hiểofswu Hiểofswu còkckon chưeqjda kịrxbzp hỏvcxai gìchfc thìchfc Chu Mộtrdlng Chỉrafp đrwfkãediu bậuhjyt khóaibcc nứlfuqc nởapfe.

rxbzm Hiểofswu Hiểofswu lúfrohc ấbtxdy hốamnbt hoảkckong, vộtrdli bảkckoo Chu Mộtrdlng Chỉrafpaibcchfc từxqgw từxqgwaibci.

“Hiểofswu Hiểofswu, chịrxbz sợttyr lắacohm, Thiêacohn Tuấbtxdn đrwfkãediuchfc ngưeqjdeqjdi thứlfuq ba màpztu khôwjikng cầxcwon chịrxbz nữsduva! Ngưeqjdeqjdi đrwfkàpztun bàpztu đrwfkóaibc thôwjikng minh hơohorn chịrxbz, cóaibc nhiềjbmau mưeqjdu môwjikohorn chịrxbz, còkckon giảkcko vờeqjd đrwfkáuhjyng thưeqjdơohorng hơohorn chịrxbz nữsduva! Chịrxbz lầxcwon nàpztuy thậuhjyt sựkotjaibc tay rồnvimi. Hiểofswu Hiểofswu, em phảkckoi giúfrohp chịrxbz!” Chu Mộtrdlng Chỉrafpapfe đrwfkxcwou dârxbzy bêacohn kia nưeqjduyruc mắacoht xốamnbi xảkcko.

rxbzm Hiểofswu Hiểofswu nghe Chu Mộtrdlng Chỉrafpaibci nhưeqjd thếuyru thìchfc lậuhjyp tứlfuqc nổrbuoi giậuhjyn đrwfkùnvimng đrwfkùnvimng: “Phụpeiw nữsduvrxbzy giờeqjd đrwfkúfrohng làpztu khôwjikng biếuyrut xấbtxdu hổrbuo! Hởapfe ra làpztu lạefusi làpztum ngưeqjdeqjdi thứlfuq ba! Chịrxbz ba, ngưeqjdeqjdi đrwfkàpztun bàpztu đrwfkóaibcpztu ai? Nóaibci cho em biếuyrut đrwfki, em sẽrwfk giúfrohp chịrxbz trúfroht cơohorn giậuhjyn nàpztuy!”

“Hiểofswu Hiểofswu, thậuhjyt ra ngưeqjdeqjdi đrwfkóaibc em cũkorvng quen đrwfkbtxdy, chítrdlnh làpztu An Đreltiềjbmam!”

“An Đreltiềjbmam?” Lârxbzm Hiểofswu Hiểofswu lặvksop lạefusi lờeqjdi Chu Mộtrdlng Chỉrafp, sau đrwfkóaibceqjdeqjdi lạefusnh lùnvimng: Quảkcko nhiêacohn, An Đreltiềjbmam vẫbtxdn chưeqjda nhậuhjyn đrwfkưeqjdttyrc bàpztui họkskkc, vẫbtxdn cứlfuq xen vàpztuo giữsduva anh chịrxbz ba!

rxbzm Hiểofswu Hiểofswu cầxcwom chặvksot đrwfkiệlfuqn thoạefusi trong tay, trêacohn mặvksot hiệlfuqn đrwfkxcwoy vẻkvnf khinh miệlfuqt An Đreltiềjbmam: Từxqgw khi mìchfcnh quay phim vớuyrui An Đreltiềjbmam, trôwjikng thấbtxdy An Đreltiềjbmam lêacohn xe củwzvpa anh ba làpztu đrwfkãediu cảkckom thấbtxdy chuyệlfuqn nàpztuy khôwjikng đrwfkơohorn giảkckon rồnvimi! Thếuyruacohn mìchfcnh mớuyrui liêacohn tụpeiwc thầxcwom nhắacohc nhởapfe An Đreltiềjbmam, đrwfkofswwjik ta biếuyrut đrwfkưeqjdeqjdng quay đrwfkxcwou!


Nhưeqjdng cuốamnbi cùnvimng thìchfc sao?

An Đreltiềjbmam vẫbtxdn cứlfuq khôwjikng biếuyrut hốamnbi hậuhjyn! Lúfrohc đrwfkxcwou mìchfcnh đrwfkãediu nhìchfcn lầxcwom côwjik ta rồnvimi! An Đreltiềjbmam đrwfkúfrohng làpztu mộtrdlt ngưeqjdeqjdi phụpeiw nữsduv khôwjikng biếuyrut liêacohm sỉrafp!

“Đreltúfrohng, chítrdlnh làpztu An Đreltiềjbmam.” Chu Mộtrdlng Chỉrafp sụpeiwt sịrxbzt mũkorvi nóaibci, “Thậuhjyt ra, Hiểofswu Hiểofswu àpztu, chịrxbz chỉrafp muốamnbn nóaibci chuyệlfuqn tửwxmx tếuyru vớuyrui ngưeqjdeqjdi đrwfkàpztun bàpztu đrwfkóaibc thôwjiki, chứlfuq khôwjikng muốamnbn hạefusi gìchfcwjik ta, cho nêacohn em phảkckoi giúfrohp chịrxbz đrwfkbtxdy!”

rxbzm Hiểofswu Hiểofswu thấbtxdy dáuhjyng vẻkvnf nhúfrohn nhưeqjdeqjdng thấbtxdu tìchfcnh đrwfkefust lítrdlbtxdy củwzvpa Chu Mộtrdlng Chỉrafp thìchfc lạefusi càpztung thấbtxdy ghébntft An Đreltiềjbmam nhiềjbmau hơohorn, côwjiktrdlm môwjiki nghĩzuih mộtrdlt chúfroht rồnvimi nóaibci: “Thếuyrupztuy đrwfki chịrxbz ba, em sẽrwfk gọkskki đrwfkiệlfuqn thoạefusi cho An Đreltiềjbmam, lậuhjyt bàpztui vớuyrui côwjik ta, bảkckoo côwjik ta đrwfkếuyrun nhậuhjyn lỗpeiwi vớuyrui chịrxbz!”

“Đreltxqgwng đrwfkxqgwng đrwfkxqgwng, Hiểofswu Hiểofswu, em tuyệlfuqt đrwfkamnbi đrwfkxqgwng làpztum vậuhjyy!” Chu Mộtrdlng Chỉrafp hốamnbt hoảkckong lắacohc đrwfkxcwou, “Bârxbzy giờeqjd Thiêacohn Tuấbtxdn đrwfkãediu bịrxbz trúfrohng bùnvima mêacoh thuốamnbc lúfroh, thếuyruacohn luôwjikn bảkckoo vệlfuq An Đreltiềjbmam, nếuyruu em màpztu chạefusy đrwfki lậuhjyt bàpztui vớuyrui An Đreltiềjbmam rồnvimi bảkckoo côwjik ta nhậuhjyn sai thìchfc e làpztuwjik ta sẽrwfk chạefusy đrwfkếuyrun trưeqjduyruc mặvksot Thiêacohn Tuấbtxdn rồnvimi đrwfkóaibcng vai ngưeqjdeqjdi bịrxbz hạefusi đrwfkbtxdy! Quan hệlfuq giữsduva chịrxbzpztu Thiêacohn Tuấbtxdn vốamnbn đrwfkãediurdwkng thẳnhaing rồnvimi, giờeqjd lạefusi làpztum thếuyru nữsduva thìchfc bọkskkn chịrxbz chẳnhaing mấbtxdy chốamnbc màpztu li hôwjikn mấbtxdt!”

“Nghiêacohm trọkskkng vậuhjyy sao?” Lârxbzm Hiểofswu Hiểofswu giậuhjyt bắacohn mìchfcnh, “Vậuhjyy chịrxbz ba nóaibci đrwfki, em phảkckoi làpztum sao đrwfkofsw giúfrohp chịrxbz?”

“Thếuyrupztuy, em cứlfuqpztum đrwfkúfrohng theo lờeqjdi chịrxbzaibci làpztu đrwfkưeqjdttyrc!” Chu Mộtrdlng Chỉrafp trưeqjduyruc tiêacohn cảkckom ơohorn Lârxbzm Hiểofswu Hiểofswu rốamnbi rítrdlt, sau đrwfkóaibcaibci ra kếuyru hoạefusch củwzvpa mìchfcnh.

Vậuhjyy làpztu, mọkskki chuyệlfuqn đrwfkãediu xảkckoy ra nhưeqjd thếuyru, An Đreltiềjbmam đrwfkãediu bịrxbz bắacoht cóaibcc đrwfkếuyrun cărdwkn hầxcwom tốamnbi tărdwkm nàpztuy.

An Đreltiềjbmam nghe Lârxbzm Hiểofswu Hiểofswu nóaibci nhưeqjd thếuyru thìchfc khôwjikng tin đrwfkưeqjdttyrc màpztu lắacohc đrwfkxcwou nóaibci: “Nóaibci chuyệlfuqn vớuyrui chịrxbz ba củwzvpa côwjik sao? Nóaibci cáuhjyi gìchfc chứlfuq? Cóaibc ai nóaibci chuyệlfuqn vớuyrui ngưeqjdeqjdi ta theo kiểofswu nàpztuy khôwjikng?”

“Đreltóaibcpztuchfcwjik đrwfkãediupztum ra chuyệlfuqn ghêacoh tởapfem, tấbtxdt nhiêacohn phảkckoi bịrxbz đrwfkamnbi xửwxmx thếuyrupztuy rồnvimi!” Lârxbzm Hiểofswu Hiểofswu vẫbtxdn khôwjikng hềjbma tỏvcxa ra áuhjyy náuhjyy.

“Tôwjiki đrwfkãediupztum ra chuyệlfuqn ghêacoh tởapfem sao? Tôwjiki đrwfkãediupztum chuyệlfuqn ghêacoh tởapfem gìchfc chứlfuq?”

“Côwjik… côwjik đrwfkãediu pháuhjy hoạefusi cuộtrdlc hôwjikn nhârxbzn củwzvpa anh chịrxbz ba!”

“Pháuhjy hoạefusi cuộtrdlc hôwjikn nhârxbzn củwzvpa Cốamnb Thiêacohn Tuấbtxdn vàpztu Chu Mộtrdlng Chỉrafp sao?” An Đreltiềjbmam cưeqjdeqjdi khẩxcwoy, rồnvimi côwjik quay sang nhìchfcn Chu Mộtrdlng Chỉrafppztuaibci, “Lârxbzm Hiểofswu Hiểofswu, côwjikaibc thểofsw hỏvcxai thẳnhaing Chu Mộtrdlng Chỉrafp, bốamnbn nărdwkm trưeqjduyruc, làpztu ai đrwfkãediu pháuhjy hoạefusi cuộtrdlc hôwjikn nhârxbzn củwzvpa tôwjiki? Rồnvimi ai làpztu ngưeqjdeqjdi bốamnbn nărdwkm sau lạefusi làpztum ra chuyệlfuqn phảkckon bộtrdli Cốamnb Thiêacohn Tuấbtxdn?”

“Chuyệlfuqn nàpztuy…” Lârxbzm Hiểofswu Hiểofswu lậuhjyp tứlfuqc ngẩxcwon ngưeqjdeqjdi vớuyrui cârxbzu hỏvcxai củwzvpa An Đreltiềjbmam, sau đrwfkóaibc quay sang hỏvcxai Chu Mộtrdlng Chỉrafp, “Chịrxbz ba, An Đreltiềjbmam đrwfkang nóaibci gìchfc thếuyru?”

Nhưeqjdng Chu Mộtrdlng Chỉrafp hoàpztun toàpztun khôwjikng quan târxbzm Lârxbzm Hiểofswu Hiểofswu, chỉrafp trừxqgwng mắacoht rồnvimi bưeqjduyruc thẳnhaing đrwfkếuyrun trưeqjduyruc mặvksot An Đreltiềjbmam, khom lưeqjdng bóaibcp mạefusnh vàpztuo cằttyrm củwzvpa An Đreltiềjbmam: “Sao? Màpztuy đrwfkãediu chịrxbzu nhậuhjyn mìchfcnh chítrdlnh làpztu An Nhiêacohn mấbtxdt títrdlch bốamnbn nărdwkm trưeqjduyruc rồnvimi đrwfkóaibc àpztu?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.