Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 377 :

    trước sau   
“Códybm khi khôiurung nghiêsjalm trọdybmng nhưizxo anh nódybmi đcqakâisgsu, códybm thểgbib đcqakúlbqeng nhưizxo cảcrwsnh sálhfst nódybmi, đcqakódybmiyth kẻitxf trộrzmrm vàiytho nhàiyth thôiurui!” An Đsjaliềsrwvm nghĩswtb mộrzmrt lálhfst rồzwrki nódybmi, “Lầxknmn nàiythy lớlbqen chuyệxziwn nhưizxo vậlhfsy chắgpkcc têsjaln trộrzmrm đcqakódybmhxgwng khôiurung dálhfsm quay lạkvpui nữdxnxa đcqakâisgsu!”

“Chuyệxziwn gìbkmnhxgwng cầxknmn phảcrwsi cẩbfzvn thậlhfsn, vậlhfsy nêsjaln em nhấrairt đcqakzfpwnh phảcrwsi nghe anh!” Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn nhìbkmnn An Đsjaliềsrwvm, “Nếwuppu em thậlhfst sựisgs muốyjtun đcqaki thìbkmn phảcrwsi chờburk anh đcqakiềsrwvu tra rõghgg chuyệxziwn nàiythy đcqakãrplr.”

“Nhưizxong đcqakâisgsy làiyth nhàiyth củwsjwa anh, tôiurui vàiytho ởjidf e làiyth khôiurung hay lắgpkcm!” An Đsjaliềsrwvm gãrplri đcqakxknmu, cứjcut cảcrwsm thấrairy khôiurung đcqakưizxoxibxc yêsjaln tâisgsm!

“Đsjalsrwv phònnuhng vẫwsjwn hơcqakn.” Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn cau màiythy, cúlbqei mắgpkct nhìbkmnn An Đsjaliềsrwvm đcqakang do dựisgs, “Cho dùgctx em khôiurung muốyjtun ởjidf đcqakâisgsy, nhưizxong sựisgs an toàiythn củwsjwa An An, em cũhxgwng phảcrwsi suy xéhftbt chứjcut.”

An Đsjaliềsrwvm lậlhfsp tứjcutc ngẩbfzvn gưizxoburki: Đsjalúlbqeng rồzwrki, đcqaksrwv phònnuhng vẫwsjwn hơcqakn, An An làiyth cụvouhc cưizxong củwsjwa mìbkmnnh, tuyệxziwt đcqakyjtui khôiurung đcqakưizxoxibxc phéhftbp gặyithp nguy hiểgbibm nàiytho!

Nghĩswtb đcqakếwuppn đcqakâisgsy, An Đsjaliềsrwvm vừrouoa rồzwrki cònnuhn rấrairt do dựisgs lậlhfsp tứjcutc ngồzwrki xổxltgm xuốyjtung nhìbkmnn An An.


“Mẹhrym, mẹhrym khôiurung cầxknmn nódybmi nữdxnxa, con rấrairt thícrwsch ởjidf đcqakâisgsy.” An An nódybmi xong liềsrwvn ngẩbfzvng đcqakxknmu nhìbkmnn Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn, “Cảcrwsm ơcqakn chúlbqe Cốyjtu đcqakãrplr chuẩbfzvn bịzfpw cho mẹhrym con mộrzmrt căwsjwn nhàiyth vừrouoa đcqakhrymp vừrouoa an toàiythn thếwuppiythy.”

“Đsjalrouong khálhfsch sálhfso, An An.” Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn đcqakưizxoa tay xoa đcqakxknmu An An cưizxoburki nódybmi, “Giálhfsiyth mẹhrym con ngoan bằmswhng mộrzmrt nửzwrka nhưizxo con thìbkmn chúlbqe đcqakãrplr đcqaklxyi tốyjtun côiurung sứjcutc rồzwrki!”

An An đcqakưizxoxibxc Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn khen liềsrwvn đcqakgpkcc ýwtcm nhìbkmnn An Đsjaliềsrwvm: “Mẹhrym ơcqaki, mẹhrym nghe thấrairy chưizxoa? Chúlbqe Cốyjtu bảcrwso mẹhrym phảcrwsi họdybmc con đcqakrairy!”

“An An, sao con càiythng lúlbqec càiythng chẳektrng giốyjtung mẹhrym vậlhfsy?” An Đsjaliềsrwvm bấrairt mãrplrn nhìbkmnn An An rồzwrki trừrouong mắgpkct vớlbqei Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn mộrzmrt cálhfsi, sau đcqakódybm quay ngưizxoburki bưizxolbqec vàiytho biệxziwt thựisgs.

“Ôjakei…” An An thởjidfiythi rồzwrki nódybmi vớlbqei Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn, “Chúlbqe Cốyjtu, hếwuppt cálhfsch rồzwrki, phụvouh nữdxnx cứjcut thícrwsch gâisgsy chuyệxziwn vôiuru cớlbqe nhưizxo vậlhfsy đcqakrairy, chúlbqe phảcrwsi khoan dung vớlbqei mẹhrym con hơcqakn mộrzmrt chúlbqet, bìbkmnnh thưizxoburkng tícrwsnh khícrws mẹhrymhxgwng tốyjtut lắgpkcm!”

Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn cốyjtu gắgpkcng nhịzfpwn cưizxoburki: “Đsjalưizxoxibxc, chúlbqe biếwuppt rồzwrki!”

Hai ngưizxoburki mộrzmrt lớlbqen mộrzmrt nhỏisgs vui vẻitxfizxolbqec vàiytho biệxziwt thựisgs.

Cao Lỗzvkvi nhìbkmnn theo bódybmng dálhfsng ba ngưizxoburki nhàiythrairy, trong lònnuhng hơcqaki nhớlbqe đcqakếwuppn Khưizxou Doanh Doanh: Bâisgsy giờburk mọdybmi chuyệxziwn chỉsjalnnuhn mộrzmrt bưizxolbqec cuốyjtui cùgctxng nữdxnxa làiyth kếwuppt thúlbqec hoàiythn toàiythn rồzwrki! Đsjalxibxi sau khi xửzwrkcrws xong chuyệxziwn củwsjwa Chu Mộrzmrng Chỉsjaliyth Chu Hálhfsn Khanh, mìbkmnnh nhấrairt đcqakzfpwnh sẽmelr toàiythn tâisgsm toàiythn ýwtcm cho Doanh Doanh!

Khẽmelr thởjidfiythi, Cao Lỗzvkvi quay lạkvpui phẩbfzvy tay vớlbqei đcqakálhfsm ngưizxoburki mặyithc álhfso đcqaken sau lưizxong, tỏisgs ýwtcm bảcrwso họdybm phảcrwsi canh gálhfsc biệxziwt thựisgs, cònnuhn anh sau đcqakódybm quay vềsrwviurung ty, tiếwuppp tụvouhc đcqakiềsrwvu tra chuyệxziwn củwsjwa Chu Minh Phong vàiythizxoơcqakng Thanh Lộrzmr.

An Đsjaliềsrwvm bưizxolbqec vàiytho biệxziwt thựisgs, đcqakxknmu tiêsjaln quan sálhfst mộrzmrt lưizxoxibxt cálhfsc módybmn đcqakzwrk trang trícrws sang trọdybmng, sau đcqakódybm mởjidf tủwsjw lạkvpunh kiểgbibm tra: Vừrouoa rồzwrki xảcrwsy ra chuyệxziwn lớlbqen nhưizxo vậlhfsy, An An cònnuhn chưizxoa ăwsjwn gìbkmn, thếwuppsjaln bâisgsy giờburk phảcrwsi nấrairu chúlbqet gìbkmn đcqakódybm cho thằmswhng béhftb, sẵdybmn tiệxziwn nấrairu canh gàiyth đcqakgbib ngàiythy mai mang đcqakếwuppn cho chịzfpw chủwsjw nhàiyth, vìbkmn chịzfpwrairy hôiurum nay đcqakãrplr bịzfpw thưizxoơcqakng rấrairt nặyithng.

Thấrairy tủwsjw lạkvpunh đcqakưizxoxibxc nhéhftbt đcqakxknmy thứjcutc ăwsjwn, An Đsjaliềsrwvm nhoẻitxfn miệxziwng cưizxoburki, đcqakjcutng thẳektrng ngưizxoburki dậlhfsy, vừrouoa đcqaki tìbkmnm nhàiyth bếwuppp vừrouoa hỏisgsi Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn: “Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn, biệxziwt thựisgsiythy to quálhfs, nhàiyth bếwuppp ởjidf đcqakâisgsu thếwupp?”

Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn đcqakang ngồzwrki chơcqaki vớlbqei An An, thấrairy An Đsjaliềsrwvm cứjcut ngơcqak ngálhfsc đcqakjcutng nhìbkmnn quanh quấrairt liềsrwvn bưizxolbqec đcqakếwuppn nắgpkcm tay côiuru rấrairt tựisgs nhiêsjaln: “An Đsjaliềsrwvm, anh thấrairy em càiythng lúlbqec càiythng ngốyjtuc rồzwrki đcqakrairy!”

An Đsjaliềsrwvm nhìbkmnn bàiythn tay đcqakang đcqakưizxoxibxc Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn nắgpkcm, ngẩbfzvn ngưizxoburki mộrzmrt lúlbqec, sau đcqakódybm khẽmelr đcqakrzmrng đcqaklhfsy cálhfsnh tay, muốyjtun rúlbqet tay ra, nhưizxong khôiurung ngờburk lạkvpui bịzfpw Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn kéhftbo sálhfst lạkvpui hơcqakn.


An Đsjaliềsrwvm xấrairu hổxltg, chỉsjal biếwuppt nưizxoơcqakng theo câisgsu nódybmi vừrouoa rồzwrki củwsjwa Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn màiyth khódybm chịzfpwu phảcrwsn bálhfsc: “Anh mớlbqei ngốyjtuc ấrairy!”

Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn nhếwuppch méhftbp, nhưizxong khôiurung nódybmi gìbkmn cảcrwsiythhftbo An Đsjaliềsrwvm vàiytho trong bếwuppp.

An Đsjaliềsrwvm nhìbkmnn căwsjwn bếwuppp đcqakưizxoxibxc trang hoàiythng lộrzmrng lẫwsjwy, cũhxgwng khôiurung kinh ngạkvpuc lắgpkcm, chỉsjal quay sang nódybmi vớlbqei Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn: “Tốyjtui nay xảcrwsy ra nhiềsrwvu chuyệxziwn nhưizxo vậlhfsy, tôiurui cũhxgwng khôiurung cònnuhn tâisgsm trạkvpung nấrairu cơcqakm nữdxnxa, chỉsjal đcqakzfpwnh làiythm módybmn mìbkmniytho trứjcutng càiyth chua đcqakơcqakn giảcrwsn màiyth An An thícrwsch ăwsjwn thôiurui, nểgbibbkmnnh anh đcqakãrplr giúlbqep đcqaklxyiiurui nhiềsrwvu nhưizxo vậlhfsy, códybm muốyjtun tôiurui làiythm luôiurun cho anh mộrzmrt phầxknmn khôiurung?”

“Đsjalưizxoxibxc.” Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn lậlhfsp tứjcutc gậlhfst đcqakxknmu, módybmn mìbkmniytho nàiythy khi mẹhrym anh cònnuhn sốyjtung đcqakãrplr từrouong nấrairu cho anh ăwsjwn mộrzmrt lầxknmn, khôiurung ngờburkcqakn hai mưizxoơcqaki năwsjwm sau, lầxknmn thứjcut hai đcqakưizxoxibxc ăwsjwn lạkvpui làiyth do An Đsjaliềsrwvm làiythm.

Thấrairy Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn đcqakzwrkng ýwtcm dứjcutt khoálhfst nhưizxo vậlhfsy, An Đsjaliềsrwvm thấrairy rấrairt vui, bắgpkct đcqakxknmu ra lệxziwnh cho anh: “Vậlhfsy anh đcqaki rửzwrka càiyth chua đcqaki, sau đcqakódybm đcqaklhfsp trứjcutng vàiytho bálhfst, đcqakálhfsnh lêsjaln.”

Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn thấrairy An Đsjaliềsrwvm thảcrwsn nhiêsjaln sai bảcrwso mìbkmnnh nhưizxo vậlhfsy thìbkmn bấrairt giálhfsc nhoẻitxfn miệxziwng cưizxoburki, xònnuhe tay ra trưizxolbqec mặyitht An Đsjaliềsrwvm nghiêsjalm túlbqec nódybmi vớlbqei côiuru: “An Đsjaliềsrwvm, em biếwuppt khôiurung? Đsjalôiurui tay nàiythy củwsjwa anh chỉsjal cầxknmn kícrws đcqakkvpui mộrzmrt hợxibxp đcqakzwrkng làiythdybm thểgbib kiếwuppm ra đcqakưizxoxibxc sốyjtu tiềsrwvn đcqakwsjw mua mìbkmniytho lấrairp đcqakxknmy trálhfsi đcqakrairt luôiurun đcqakrairy.”

“Thìbkmn sao?” An Đsjaliềsrwvm cầxknmm cálhfsi thìbkmna khoanh tay trưizxolbqec ngựisgsc khódybm chịzfpwu hỏisgsi.

“Thìbkmn…” Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn ngậlhfsp ngừrouong rồzwrki ngoan ngoãrplrn nódybmi. “Thìbkmn đcqakưizxoxibxc làiythm trợxibx thủwsjw củwsjwa em, anh cảcrwsm thấrairy rấrairt vinh hạkvpunh!”

“Hừrouo, nódybmi thếwupp nghe cònnuhn đcqakưizxoxibxc!” An Đsjaliềsrwvm đcqakgpkcc ýwtcm bậlhfst cưizxoburki rồzwrki quay ngưizxoburki đcqaki chuẩbfzvn bịzfpw nguyêsjaln liệxziwu.

An Đsjaliềsrwvm hong khôiuru sốyjtuiyth chua đcqakãrplr đcqakưizxoxibxc Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn rửzwrka, sau đcqakódybm lộrzmrt vỏisgs, cắgpkct thàiythnh miếwuppng nhỏisgs, rồzwrki côiuru bậlhfst bếwuppp lêsjaln đcqakxltg dầxknmu vàiytho chảcrwso.

Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn đcqakjcutng sau lưizxong An Đsjaliềsrwvm, nhìbkmnn côiuru nấrairu nưizxolbqeng bằmswhng álhfsnh mắgpkct ngưizxolxying mộrzmr. An Đsjaliềsrwvm sau khi cho hàiythnh vàiytho xàiytho sơcqak thìbkmn đcqakxltgiyth chua vàiytho xàiytho tiếwuppp.

Khi càiyth chua đcqakãrplrcqaki chícrwsn, An Đsjaliềsrwvm đcqakxltg trứjcutng đcqakãrplr đcqakálhfsnh vàiytho, cònnuhn cho thêsjalm mộrzmrt ícrwst nấrairm hưizxoơcqakng rồzwrki đcqakcrwso đcqaksrwvu.

“Anh códybm thícrwsch ăwsjwn ngọdybmt khôiurung?” An Đsjaliềsrwvm vừrouoa đcqakcrwso vừrouoa hỏisgsi ýwtcm kiếwuppn Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn.

“Sao?” Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn lo mảcrwsi mêsjal ngửzwrki mùgctxi hưizxoơcqakng tỏisgsa ra từrouo chảcrwso, nhấrairt thờburki quêsjaln mấrairt trảcrws lờburki thếwuppiytho.

“Thôiurui bỏisgs đcqaki! Dùgctx sao An An cũhxgwng thícrwsch ăwsjwn ngọdybmt, cònnuhn vềsrwv anh thìbkmn cho gìbkmn ăwsjwn nấrairy đcqaki!” An Đsjaliềsrwvm nódybmi xong liềsrwvn cho mộrzmrt chúlbqet đcqakưizxoburkng vàiytho chảcrwso, vừrouoa đcqakwsjw đcqakgbib trung hònnuha vịzfpw chua củwsjwa càiyth chua.

Khi trứjcutng vàiyth nấrairm đcqakãrplr chícrwsn, An Đsjaliềsrwvm cho mộrzmrt ícrwst nưizxolbqec vàiytho trong chảcrwso, lúlbqec nàiythy đcqakálhfsng lẽmelr phảcrwsi đcqakxltgizxolbqec hầxknmm, tiếwuppc làiythjidf đcqakâisgsy khôiurung códybmsjaln thôiurui vậlhfsy. Nưizxolbqec trong chảcrwso biếwuppn thàiythnh màiythu đcqakisgs, An Đsjaliềsrwvm liềsrwvn khuấrairy đcqaksrwvu theo chiềsrwvu kim đcqakzwrkng hồzwrk đcqakếwuppn khi nưizxolbqec hơcqaki sệxziwt lạkvpui, lúlbqec cảcrwsm nhậlhfsn đcqakưizxoxibxc cálhfsi xẻitxfng trong tay mìbkmnnh đcqakãrplr bắgpkct đcqakxknmu thấrairy hơcqaki nặyithng tay, An Đsjaliềsrwvm bèjfasn cho vàiytho mộrzmrt ícrwst muốyjtui, hạkvput nêsjalm vàiyth dầxknmu hàiytho, sau đcqakódybm đcqakxltgiytho bálhfst.

lbqec nàiythy thìbkmnbkmn nấrairu ởjidf nồzwrki bêsjaln cạkvpunh cũhxgwng đcqakãrplr chícrwsn, An Đsjaliềsrwvm vớlbqet mìbkmn ra, cho vàiytho chung vớlbqei bálhfst trứjcutng càiyth chua vừrouoa nãrplry, sau đcqakódybm xếwuppp thêsjalm rau thơcqakm vàiytho. Mộrzmrt mùgctxi thơcqakm nứjcutc mũhxgwi lan tỏisgsa khắgpkcp gian bếwuppp, nưizxolbqec sốyjtut đcqakisgsizxoơcqaki hònnuha quyệxziwn vớlbqei nhữdxnxng lớlbqep trứjcutng vàiythng ưizxoơcqakm vàiyth nhữdxnxng sợxibxi rau xanh ngắgpkct, khiếwuppn ngưizxoburki ta nhìbkmnn màiyth thèjfasm nhỏisgsrplri.

Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn khịzfpwt khịzfpwt mũhxgwi rồzwrki bưizxolbqec lêsjaln mộrzmrt bưizxolbqec, đcqakzfpwnh bưizxong bálhfst mìbkmn trêsjaln bàiythn.

“Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn, An An cònnuhn chưizxoa ăwsjwn đcqakrairy! Anh làiyth ngưizxoburki lớlbqen màiyth đcqaki giàiythnh ăwsjwn vớlbqei trẻitxf con nhưizxo vậlhfsy sao? Khôiurung lẽmelr chưizxoa bao giờburk ăwsjwn mìbkmniytho trứjcutng àiyth?” An Đsjaliềsrwvm khoanh tay trưizxolbqec ngựisgsc, nghiêsjalm khắgpkcc nhìbkmnn Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn.

Thậlhfst ra trong lònnuhng An Đsjaliềsrwvm lạkvpui thấrairy rấrairt vui, khôiurung ngờburk chỉsjal mộrzmrt bálhfst mìbkmniytho màiyth lạkvpui khiếwuppn Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn mấrairt hếwuppt kiêsjaln nhẫwsjwn nhưizxo vậlhfsy!

“Anh chưizxoa bao giờburk ăwsjwn módybmn mìbkmn do em nấrairu màiyth.” Cốyjtu Thiêsjaln Tuấrairn quyếwuppn luyếwuppn liếwuppc nhìbkmnn bálhfst mìbkmn rồzwrki ủwsjwhxgw bỏisgs xuốyjtung.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.