Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 375 :

    trước sau   
 “Ui…” Chu Hábflmn Khanh rêzlprn lêzlprn mộrfyqt tiếsywhng, ngay lậbpalp tứznhhc khuỵvhszu mộrfyqt đhjiwzetlu gốlruni xuốlrunng đhjiwqjukt. Anh ta bụdwbom mắodvmt cábflm châevsyn lạdzxli đhjiwzetly đhjiwau đhjiwsywhn, rồvxbfi nhìnmtcn vàcpmfo Chu Mộrfyqng Chỉzabb bằibcgng ábflmnh mắodvmt khôyjisng dábflmm tin. “Mộrfyqng Chỉzabb, em làcpmfm gìnmtc thếsywh?”

 “Em khôyjisng muốlrunn đhjiwi vớsywhi anh!” Chu Mộrfyqng Chỉzabb vừfgqha lắodvmc đhjiwzetlu vàcpmfwrxqi lạdzxli. “Em làcpmf phu nhâevsyn củbysna tổqnthng tàcpmfi Tậbpalp đhjiwcpmfn Cốlrun Thịddgu, sẽbysn luôyjisn nhưcpmf vậbpaly. Nếsywhu em đhjiwi vớsywhi anh, Thiêzlprn Tuấqjukn sẽbysn khôyjisng vui đhjiwâevsyu!”

 Chu Mộrfyqng Chỉzabb trợzabbn trừfgqhng mắodvmt nhìnmtcn Chu Hábflmn Khanh. Dưcpmfsywhi màcpmfn đhjiwêzlprm, côyjis ta đhjiwrfyqt nhiêzlprn trởbsnozlprn rấqjukt kỳgzlp dịddgu: “Phảbkssi, Thiêzlprn Tuấqjukn sẽbysn khôyjisng vui! Em khôyjisng muốlrunn làcpmfm anh ấqjuky khôyjisng vui!”

 Chu Mộrfyqng Chỉzabbmvsti rồvxbfi quay ngưcpmfsgfyi đhjiwi, chạdzxly vềduan phíwrxqa cầzetlu thang lêzlprn tầzetlng mộrfyqt củbysna biệkqaft thựdwbo.

 “Cốlrun Thiêzlprn Tuấqjukn, anh ta đhjiwãeuvd ngoạdzxli tìnmtcnh rồvxbfi!” Chu Hábflmn Khanh lêzlprn tiếsywhng lạdzxlnh lùwrxqng ởbsno sau lưcpmfng Chu Mộrfyqng Chỉzabb. Anh ta cắodvmn răyumqng vàcpmfmvsti gằibcgn từfgqhng từfgqh mộrfyqt: “Anh đhjiwãeuvd tậbpaln mắodvmt nhìnmtcn thấqjuky, Cốlrun Thiêzlprn Tuấqjukn vàcpmf An Điayyiềduanm ởbsnozlprn nhau, lúeuvdc nàcpmfo cũqjukng bảbksso vệkqaf An Điayyiềduanm ởbsno sau lưcpmfng mìnmtcnh, tìnmtcnh sâevsyu nghĩdfbna nặduanng. So vớsywhi khi đhjiwlruni mặduant vớsywhi em còduann châevsyn thàcpmfnh hơlrunn rấqjukt nhiềduanu.”

  Cảbkss ngưcpmfsgfyi củbysna Chu Mộrfyqng Chỉzabb đhjiwrfyqt nhiêzlprn cứznhhng đhjiwsgfy. Côyjis ta quay ngưcpmfsgfyi lạdzxli mộrfyqt cábflmch mábflmy mómvstc, châevsyn chiếsywhc vábflmy ngủbysn bằibcgng lụdwboa trêzlprn ngưcpmfsgfyi khẽbysn rung lêzlprn. Chu Mộrfyqng Chỉzabb lắodvmc đhjiwzetlu mộrfyqt cábflmch vôyjis thứznhhc rồvxbfi hỏuwtzi: “Anh đhjiwang nómvsti gìnmtc vậbpaly?”




 “Anh nómvsti, Cốlrun Thiêzlprn Tuấqjukn đhjiwãeuvd ngoạdzxli tìnmtcnh rồvxbfi, anh ta khôyjisng yêzlpru em nữsgfya!” Chu Hábflmn Khanh cưcpmfsgfyi phábflmzlprn mộrfyqt cábflmch tàcpmfn nhẫyjisn vớsywhi Chu Mộrfyqng Chỉzabb. Anh ta nâevsyng cao giọkonyng vàcpmfmvsti: “Cốlrun Thiêzlprn Tuấqjukn khôyjisng còduann yêzlpru em nữsgfya. Em cómvst nghe rõsftv chưcpmfa? Em cómvst muốlrunn anh nómvsti lạdzxli mộrfyqt lầzetln nữsgfya khôyjisng?”

 “Khôyjisng, khôyjisng, khôyjisng!” Chu Mộrfyqng Chỉzabb ôyjism lấqjuky mặduant mìnmtcnh, lắodvmc đhjiwzetlu đhjiwzlprn cuồvxbfng. “Khôyjisng thểdfbncpmfo! Khôyjisng thểdfbncpmfo! An Điayyiềduanm làcpmfbflmi thábflmnmtc, sao Thiêzlprn Tuấqjukn lạdzxli thíwrxqch côyjis ta? Khôyjisng thểdfbncpmfo! Khôyjisng thểdfbncpmfo!”

 “Khôyjisng cómvstnmtccpmf khôyjisng thểdfbn cảbkss!” Chu Hábflmn Khanh đhjiwznhhng dậbpaly lảbksso đhjiwbksso đhjiwi đhjiwếsywhn chỗukoe Chu Mộrfyqng Chỉzabb. “Cốlrun Thiêzlprn Tuấqjukn khôyjisng chỉzabb ngoạdzxli tìnmtcnh, màcpmf thậbpalm chíwrxq anh còduann nghi ngờsgfy rằibcgng, anh ta đhjiwãeuvdcpmfy kếsywh vớsywhi em từfgqh rấqjukt lâevsyu rồvxbfi!”

 “Anh đhjiwfgqhng nómvsti nữsgfya! Em sẽbysn khôyjisng tin anh đhjiwâevsyu!” Chu Mộrfyqng Chỉzabb bỗukoeng trởbsnozlprn cuồvxbfng loạdzxln. Nhữsgfyng lờsgfyi củbysna Chu Hábflmn Khanh giốlrunng nhưcpmf nhữsgfyng cábflmi gai sắodvmc nhọkonyn, đhjiwâevsym thậbpalt mạdzxlnh vàcpmfo tim côyjis ta, khiếsywhn côyjis ta đhjiwau đhjiwsywhn nhưcpmf muốlrunn ngấqjukt đhjiwi.

 “Mộrfyqng Chỉzabb, hãeuvdy đhjiwi theo anh, chỉzabbmvst anh mớsywhi bảbksso vệkqaf đhjiwưcpmfzabbc cho em!” Chu Hábflmn Khanh đhjiwi đhjiwếsywhn trưcpmfsywhc mặduant Chu Mộrfyqng Chỉzabb, cảbkss ngưcpmfsgfyi díwrxqnh đhjiwzetly mábflmu, nhưcpmfng anh ta nhìnmtcn vàcpmfo Chu Mộrfyqng Chỉzabbcpmf mỉzabbm cưcpmfsgfyi. Lầzetln nàcpmfy, Mộrfyqng Chỉzabb khôyjisng còduann lựdwboa chọkonyn nàcpmfo khábflmc, côyjisqjuky chỉzabbmvst thểdfbn đhjiwi theo mìnmtcnh!

 “Khôyjisng, em khôyjisng muốlrunn đhjiwi vớsywhi anh, em...” Chu Mộrfyqng Chỉzabb ôyjism lấqjuky ngựdwboc mìnmtcnh vàcpmf bắodvmt đhjiwzetlu thởbsno hổqnthn hểdfbnn. Cơlrunn đhjiwau ởbsno ngựdwboc khiếsywhn côyjis ta quỳgzlp mọkonyp xuốlrunng đhjiwqjukt, cảbkss ngưcpmfsgfyi khôyjisng còduann chúeuvdt sứznhhc lựdwboc nàcpmfo.

 “Chẳzetlng lẽbysn em muốlrunn tiếsywhp tụdwboc ởbsno lạdzxli biệkqaft thựdwbo, đhjiwzabbi Cốlrun Thiêzlprn Tuấqjukn đhjiwếsywhn tìnmtcm em, rồvxbfi hủbysny hoạdzxli em hay sao?” Chu Hábflmn Khanh ngồvxbfi xổqnthm xuốlrunng, ra sứznhhc lắodvmc mạdzxlnh vai củbysna Chu Mộrfyqng Chỉzabb. “Mộrfyqng Chỉzabb, em tỉzabbnh lạdzxli đhjiwi! Trêzlprn đhjiwsgfyi nàcpmfy, chỉzabbmvst anh làcpmf ngưcpmfsgfyi yêzlpru em nhấqjukt!”

 “Khôyjisng, anh khôyjisng phảbkssi! Anh khôyjisng phảbkssi!” Chu Mộrfyqng Chỉzabb hấqjukt mạdzxlnh tay Chu Hábflmn Khanh ra. Côyjis ta hábflm to miệkqafng, vẫyjisn muốlrunn tiếsywhp tụdwboc hélymtt lêzlprn, nhưcpmfng lạdzxli cảbkssm thấqjuky cổqnth họkonyng mìnmtcnh nặduanng trĩdfbnu, trờsgfyi đhjiwqjukt bỗukoeng xoay tròduann.

 Cuốlruni cùwrxqng, Chu Mộrfyqng Chỉzabbnmtcwrxqch đhjiwrfyqng quábflm mứznhhc màcpmf khíwrxq huyếsywht đhjiwbksso lộrfyqn, cơlrun thểdfbn gầzetly gòduan run lêzlprn bầzetln bậbpalt, nhắodvmm mắodvmt lạdzxli rồvxbfi ngãeuvdyumqn ra đhjiwqjukt.

 “Mộrfyqng Chỉzabb!” Chu Hábflmn Khanh bấqjukt chấqjukp cảbksslrunn đhjiwau ởbsno chỗukoe mắodvmt cábflm châevsyn màcpmfcpmfsywhc nhanh đhjiwếsywhn, ôyjism Chu Mộrfyqng Chỉzabb đhjiwãeuvd ngấqjukt đhjiwi vàcpmfo lòduanng mìnmtcnh.

 Chu Mộrfyqng Chỉzabb trong đhjiwêzlprm tốlruni vẫyjisn thậbpalt yếsywhu đhjiwuốlruni. Khuôyjisn mặduant tábflmi nhợzabbt củbysna côyjis ta vàcpmf đhjiwôyjisi môyjisi khôyjisng còduann chúeuvdt mábflmu, trong mắodvmt Chu Hábflmn Khanh, vẫyjisn đhjiwxzuxp nhưcpmf mộrfyqt bứznhhc tranh.

 “Mộrfyqng Chỉzabb, anh sẽbysn bảbksso vệkqaf em mãeuvdi mãeuvdi, mãeuvdi mãeuvdi...” Chu Hábflmn Khanh cúeuvdi đhjiwzetlu vàcpmfyjisn nhẹxzuxzlprn trábflmn Chu Mộrfyqng Chỉzabb.

  Anh ta cốlrun chịddguu cơlrunn đhjiwau ởbsno mắodvmt cábflm châevsyn, bếsywh Chu Mộrfyqng Chỉzabbcpmfcpmfzabbng đhjiwznhhng dậbpaly.




 “Soạdzxlt, soạdzxlt, soạdzxlt…” Hàcpmfng loạdzxlt tiếsywhng bưcpmfsywhc châevsyn bấqjukt thưcpmfsgfyng truyềduann đhjiwếsywhn từfgqhcpmfsgfyn hoa cábflmch đhjiwómvst khôyjisng xa.

 Chu Hábflmn Khanh khôyjisng thèfvjem quay đhjiwzetlu lạdzxli, màcpmf chỉzabb bếsywh Chu Mộrfyqng Chỉzabb đhjiwãeuvd bấqjukt tỉzabbnh, lạdzxlnh lùwrxqng nómvsti: “Bâevsyy giờsgfy mợzabb Cốlrun bịddgu ngấqjukt rồvxbfi, làcpmf ngưcpmfsgfyi ăyumqn kẻyjisbsno, chịddgu khôyjisng nêzlprn đhjiwếsywhn giúeuvdp àcpmf?”

 Giọkonyng củbysna Chu Hábflmn Khanh vừfgqha dứznhht, thìnmtc sau mộrfyqt luốlrunng hoa hồvxbfng trong vưcpmfsgfyn, từfgqh từfgqhcpmfsywhc ra mộrfyqt bómvstng ngưcpmfsgfyi.

 Chịddgusftveuvdi mặduant xuốlrunng, cảbkss ngưcpmfsgfyi run rẩtvzmy vàcpmfmvsti: “Cậbpalu, cậbpalu Chu, tôyjisi, tôyjisi…”

 Cuộrfyqc đhjiwlruni thoạdzxli giữsgfya Chu Mộrfyqng Chỉzabbcpmf Chu Hábflmn Khanh, chịddgusftv đhjiwãeuvd nghe thấqjuky tấqjukt cảbkss.

 Mốlruni quan hệkqaf bấqjukt thưcpmfsgfyng giữsgfya Chu Hábflmn Khanh vàcpmf Chu Mộrfyqng Chỉzabb, chịddgusftv đhjiwãeuvd biếsywht từfgqhevsyu. Song, chịddgusftv lạdzxli khôyjisng ngờsgfy rằibcgng, Cốlrun tổqnthng lạdzxli ởbsnozlprn cạdzxlnh côyjis An Điayyiềduanm mộrfyqt lầzetln nữsgfya!

 Sởbsnodfbn chịddgu trốlrunn ởbsno đhjiwâevsyy làcpmf đhjiwdfbn giúeuvdp cậbpalu Cốlrun thu thậbpalp mộrfyqt sốlrun thôyjisng tin hữsgfyu íwrxqch. Nhưcpmfng bâevsyy giờsgfy xem ra, chịddgu khôyjisng nhữsgfyng khôyjisng thu thậbpalp đhjiwưcpmfzabbc thôyjisng tin hữsgfyu íwrxqch gìnmtc, màcpmf ngưcpmfzabbc lạdzxli còduann đhjiwtvzmy mìnmtcnh vàcpmfo hốlrun lửyumqa! Lẽbysn ra chịddguzlprn ởbsnozlprn trong phòduanng mìnmtcnh, đhjiwfgqhng đhjiwi ra đhjiwâevsyy mớsywhi phảbkssi!

 “Tôyjisi khôyjisng biếsywht cuộrfyqc đhjiwlruni thoạdzxli vừfgqha rồvxbfi giữsgfya tôyjisi vàcpmf Mộrfyqng Chỉzabb, chịddgu đhjiwãeuvd nghe đhjiwưcpmfzabbc bao nhiêzlpru...” Chu Hábflmn Khanh vừfgqha nómvsti vừfgqha đhjiwi vềduan phíwrxqa chịddgusftv. “Nhưcpmfng, tôyjisi cầzetln chịddgu giúeuvdp tôyjisi mộrfyqt việkqafc.”

 “Tôyjisi, tôyjisi, tôyjisi…” Chịddgusftvwrxqng mìnmtcnh, bấqjukt giábflmc lùwrxqi vềduan sau mộrfyqt bưcpmfsywhc. Chịddgu quay đhjiwzetlu lạdzxli vàcpmf nhìnmtcn xung quanh, nghĩdfbn rằibcgng việkqafc quan trọkonyng nhấqjukt mìnmtcnh nêzlprn làcpmfm bâevsyy giờsgfycpmflymtt lớsywhn lêzlprn!

 “Cứznhhu…”

 “Điayyznhhng im!”

 Khoảbkssnh khắodvmc màcpmf chịddgusftvbflm miệkqafng ra đhjiwómvst, Chu Hábflmn Khanh đhjiwãeuvd kềduan mộrfyqt con dao vàcpmfo sábflmt eo củbysna chịddgu: “Làcpmfm theo nhữsgfyng gìnmtcyjisi nómvsti, nếsywhu khôyjisng, chịddgu sẽbysn chếsywht rấqjukt thêzlpr thảbkssm.”

  “Tôyjisi, tôyjisi sẽbysncpmfm theo nhữsgfyng gìnmtc cậbpalu nómvsti, xin cậbpalu đhjiwfgqhng giếsywht tôyjisi!” Chịddgusftv bỗukoeng giơlrun hai tay lêzlprn, sợzabb đhjiwếsywhn toábflmt mồvxbfyjisi lạdzxlnh.




 Ởkhkg cổqnthng chíwrxqnh biệkqaft thựdwbo Cốlrun Thịddgu

 Cábflmc nhâevsyn viêzlprn bảbksso vệkqaf đhjiwang dắodvmt chómvstyumqn đhjiwi tuầzetln tra. Ngưcpmfsgfyi lábflmi xe trưcpmfsywhc đhjiwómvst chởbsno Chu Hábflmn Khanh đhjiwếsywhn đhjiwang đhjiwbpalu ởbsno cổqnthng mộrfyqt cábflmch tựdwbo nhiêzlprn.

 Cábflmc nhâevsyn viêzlprn bảbksso vệkqaf dắodvmt chómvstyumqn đhjiwi đhjiwếsywhn cạdzxlnh xe, thấqjuky ghếsywh sau trong xe cómvst mợzabb Cốlrun, cậbpalu Chu vàcpmf chịddgusftv giúeuvdp việkqafc đhjiwang ngồvxbfi.

 Mợzabb Cốlrun dựdwboa vàcpmfo vai cậbpalu Chu, dưcpmfsgfyng nhưcpmf đhjiwãeuvd bịddgu ngấqjukt. Còduann cậbpalu Chu, vẻyjis mặduant đhjiwzetly lo lắodvmng vàcpmf gọkonyi lớsywhn têzlprn mợzabb Cốlrun.

 Lúeuvdc nàcpmfy, chịddgusftvmvsti vớsywhi anh trưcpmfbsnong nhómvstm bảbksso vệkqaf bằibcgng giọkonyng khàcpmfn khàcpmfn: “Mau, mau mởbsno cửyumqa ra. Mợzabb tựdwbo nhiêzlprn khôyjisng khỏuwtze, cậbpalu Chu muốlrunn đhjiwưcpmfa mợzabb đhjiwếsywhn bệkqafnh việkqafn!”

 “Vâevsyng!” Anh trưcpmfbsnong nhómvstm bảbksso vệkqafqjukng biếsywht Chu Mộrfyqng Chỉzabb luôyjisn ốlrunm yếsywhu vàcpmf nhiềduanu bệkqafnh, nêzlprn ngấqjukt xỉzabbu cũqjukng làcpmf chuyệkqafn thưcpmfsgfyng xảbkssy ra, nêzlprn anh nhanh chómvstng mởbsno cổqnthng biệkqaft thựdwbo.

 Chiếsywhc xe chởbsno ba ngưcpmfsgfyi lábflmi đhjiwi nghêzlprnh ngang trưcpmfsywhc mặduant cábflmc nhâevsyn viêzlprn bảbksso vệkqaf. Màcpmfn đhjiwêzlprm ngàcpmfy càcpmfng dàcpmfy hơlrunn, ábflmnh sábflmng từfgqh đhjiwèfvjen xe chiếsywhu xuyêzlprn qua đhjiwêzlprm tốlruni.

 Chu Hábflmn Khanh nhìnmtcn vàcpmfo con đhjiwưcpmfsgfyng phíwrxqa trưcpmfsywhc, mộrfyqt tay đhjiwetpe lấqjuky Chu Mộrfyqng Chỉzabb, còduann tay kia vẫyjisn díwrxq con dao vàcpmfo eo chịddgusftv: “Mởbsno cửyumqa xe ra!”

 Chịddgusftv ngay lậbpalp tứznhhc rùwrxqng mìnmtcnh. Chịddgu khôyjisng biếsywht Chu Hábflmn Khanh đhjiwddgunh làcpmfm gìnmtc, nhưcpmfng chịddgu vẫyjisn ngoan ngoãeuvdn mởbsno cửyumqa xe ra.

 Chu Hábflmn Khanh liếsywhc nhìnmtcn vệkqaf đhjiwưcpmfsgfyng đhjiwang xẹxzuxt qua nhưcpmf bay bêzlprn ngoàcpmfi xe, giơlrun tay lêzlprn vàcpmf đhjiwâevsym thẳzetlng lưcpmfetpei dao vềduan phíwrxqa trưcpmfsywhc.

 “A!” Chịddgusftv cảbkssm thấqjuky đhjiwau nhómvsti ởbsno bụdwbong. Chịddgulymtt lêzlprn, vàcpmfbflmu lậbpalp tứznhhc phun ra từfgqh miệkqafng vếsywht thưcpmfơlrunng.

 Chu Hábflmn Khanh khôyjisng chúeuvdt ngầzetln ngạdzxli, tiệkqafn thểdfbn đhjiwtvzmy chịddgusftv đhjiwãeuvd bịddgu thưcpmfơlrunng ra khỏuwtzi cửyumqa xe.

 “Rầzetlm” mộrfyqt tiếsywhng, chịddgusftv bịddgu đhjiwtvzmy ra khỏuwtzi xe ngãeuvdyumqn xuốlrunng đhjiwqjukt, mábflmu chảbkssy tràcpmfn ra cảbkss mộrfyqt mảbkssng. Cảbkss ngưcpmfsgfyi chịddgusftv đhjiwau ra rờsgfyi. Chịddgu nằibcgm bòduan trêzlprn mặduant đhjiwqjukt, cốlrun gắodvmng giơlrun ngómvstn tay lêzlprn đhjiwdfbn cầzetlu cứznhhu. Nhưcpmfng khôyjisng ngờsgfy, trưcpmfsywhc mắodvmt đhjiwrfyqt nhiêzlprn tốlruni đhjiwen lạdzxli, chịddgu đhjiwãeuvd hoàcpmfn toàcpmfn bấqjukt tỉzabbnh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.