Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 372 :

    trước sau   
 “Tôvlmfi làixab…”

 “Khôvlmfng phảpkvpi đqayiâcpzzu!” An Đkfhriềzabem đqayiang bậjinln rộxbvin trong bếdhnvp chợdnczt chạerddy ra, gưdqeddnczng cưdqedkfhri giảpkvpi thíaggfch, “Anh ấmkzhy chỉphzcixab đqayimlwcng nghiệixabp củjinla em, chẳuhcmng qua làixab giốerddng vớsqtki cáfvjci ngưdqedkfhri têwfjsn Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn trêwfjsn ti vi ấmkzhy thôvlmfi!”

 An Đkfhriềzabem khôvlmfng hềzabe muốerddn vìjfsl thâcpzzn phậjinln củjinla Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn màixab khiếdhnvn cho mìjfslnh gặsqtkp phiềzaben phứzxwlc, vìjfslmkgtjfsl thâcpzzn phậjinln củjinla họflgb quáfvjcfvjcch biệixabt, tốerddt nhấmkzht côvlmf khôvlmfng nêwfjsn trèkfhro cao.

 Nghe An Đkfhriềzabem nópfuni nhưdqed thếdhnv, Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn cảpkvpm thấmkzhy hơcrori khópfun chịxqtvu, nhưdqedng cũfvjcng đqayiàixabnh thuậjinln theo ýruhhvlmf, quay sang gậjinlt đqayigliuu vớsqtki chịxqtv chủjinl nhàixab, dùmkgt sao thìjfsl sau nàixaby rưdqedsqtkc An Đkfhriềzabem vềzabe nhàixab rồmlwci côvlmfng bốerdd cho thiêwfjsn hạerddfvjcng đqayiưdqeddnczc, chẳuhcmng qua chỉphzcixab vấmkzhn đqayizabe thờkfhri gian thôvlmfi.

 “Àlhdq ra vậjinly.” Chịxqtv chủjinl nhàixab nghi hoặsqtkc gậjinlt đqayigliuu.

  Tuy mọflgbi ngưdqedkfhri vẫepkzn thấmkzhy nghi ngờkfhr vớsqtki câcpzzu nópfuni củjinla An Đkfhriềzabem, nhưdqedng câcpzzu trảpkvp lờkfhri ấmkzhy nghe cũfvjcng vẫepkzn rấmkzht hợdnczp líaggf, bởfdihi vìjfsl ngưdqedkfhri giàixabu nhấmkzht thàixabnh phốerdd H đqayiâcpzzu thểbvkjixabo đqayiếdhnvn tậjinln đqayiâcpzzy đqayiưdqeddnczc, thậjinlt sựvzyy quáfvjc khópfun tin!




 Thấmkzhy mọflgbi ngưdqedkfhri cópfun vẻxbvi đqayizabeu đqayiãlpqp tin lờkfhri mìjfslnh, An Đkfhriềzabem lúknpec nàixaby mớsqtki yêwfjsn tâcpzzm. Côvlmf chỉphzcnh lạerddi cáfvjci tạerddp dềzabecrori xộxbvic xệixabch củjinla mìjfslnh rồmlwci nópfuni: “Mọflgbi ngưdqedkfhri ngồmlwci chơcrori đqayii, mópfunn ăepkzn sắcwvip xong rồmlwci đqayimkzhy!”

 An An đqayiang bópfunc quàixab vớsqtki Mỹuqsj Mỹuqsj, nghe thếdhnv thìjfsl liềzaben ngọflgbt ngàixabo nópfuni: “Mẹdncz vấmkzht vảpkvp rồmlwci!”

 Mỹuqsj Mỹuqsjfvjcng bắcwvit chưdqedsqtkc An An: “Mẹdncz nuôvlmfi vấmkzht vảpkvp rồmlwci!”

 “An An vàixab Mỹuqsj Mỹuqsj ngoan quáfvjc!” An Đkfhriềzabem cưdqedkfhri hạerddnh phúknpec, “Đkfhrdnczi mẹdncz dọflgbn thứzxwlc ăepkzn ra cho nhéflgb!”

 An Đkfhriềzabem đqayipkvpm đqayiang lạerddi quay sang cưdqedkfhri vớsqtki mọflgbi ngưdqedkfhri rồmlwci chạerddy vàixabo trong bếdhnvp.

 Tấmkzht nhiêwfjsn, Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn cũfvjcng bưdqedsqtkc vàixabo theo côvlmf: “Anh cũfvjcng khôvlmfng cópfunjfsl kháfvjcc đqayibvkjixabm, hay làixab đqayibvkj anh giúknpep em vậjinly.”

 “Anh vàixabo làixabm gìjfsl?” An Đkfhriềzabem vừkfhra mớsqtki cầglium con dao lêwfjsn liềzaben quay ngưdqedkfhri lạerddi, néflgbt mặsqtkt cháfvjcn ngáfvjcn, “Anh cópfun biếdhnvt nấmkzhu cơcrorm đqayiâcpzzu!”

 “Cópfun thểbvkj họflgbc màixab.” Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn cưdqedkfhri nópfuni, “Anh hìjfslnh nhưdqedpfun rấmkzht nhiềzabeu năepkzng khiếdhnvu, mópfunn trứzxwlng lầgliun trưdqedsqtkc anh nấmkzhu cho em vàixab An An cũfvjcng rấmkzht đqayiưdqeddnczc màixab.”

 An Đkfhriềzabem bấmkzht lựvzyyc nhúknpen vai, sau đqayiópfun đqayisqtkt con dao trong tay xuốerddng nópfuni: “Vậjinly đqayiưdqeddnczc, anh mau xắcwvit sốerddixab chua vàixab khoai tâcpzzy nàixaby ra, tôvlmfi chuẩvknan bịxqtvixabm mópfunn sưdqedkfhrn xàixabo càixab chua khoai tâcpzzy.”

 Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn thấmkzhy vẻxbvi mặsqtkt báfvjcn tíaggfn báfvjcn nghi củjinla An Đkfhriềzabem, trêwfjsn gưdqedơcrorng mặsqtkt đqayiiểbvkjn trai khôvlmfng kìjfslm đqayiưdqeddnczc màixab nởfdih nụlpqpdqedkfhri âcpzzu yếdhnvm: “Nếdhnvu anh xắcwvit đqayiưdqeddnczc thìjfslpfun thểbvkj hứzxwla vớsqtki anh mộxbvit chuyệixabn khôvlmfng?”

 “Khôvlmfng đqayiưdqeddnczc!” An Đkfhriềzabem hấmkzht cằapmxm, “Chẳuhcmng qua chỉphzcixab giúknpep tôvlmfi xắcwvit rau củjinl thôvlmfi, còbvkjn yêwfjsu cầgliuu nàixaby nọflgb nữkuqka!”

 “Thôvlmfi đqayiưdqeddnczc rồmlwci!” Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn thấmkzht vọflgbng nhậjinln lấmkzhy con dao trong tay An Đkfhriềzabem rồmlwci quay ngưdqedkfhri xắcwvit rau củjinl.

  An Đkfhriềzabem khôvlmfng ngờkfhr Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn lạerddi nghe lờkfhri nhưdqed vậjinly, lậjinlp tứzxwlc khoanh tay trưdqedsqtkc ngựvzyyc đqayicwvic ýruhh nhìjfsln lưdqedng anh.




 Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn hôvlmfm nay mặsqtkc mộxbvit bộxbvi đqayimlwccpzzy thoảpkvpi máfvjci, lúknpec vàixabo cửpfuna đqayiãlpqp khoáfvjcc áfvjco khoáfvjcc ởfdih giáfvjc treo rồmlwci, thếdhnvwfjsn bâcpzzy giờkfhr anh chỉphzcbvkjn mặsqtkc mộxbvit chiếdhnvc áfvjco sơcror mi đqayiơcrorn giảpkvpn, phầgliun lưdqedng săepkzn chắcwvic cơcror bắcwvip thoắcwvit ẩvknan thoắcwvit hiệixabn sau lớsqtkp áfvjco, bờkfhr vai to rộxbving, hai châcpzzn dàixabi thẳuhcmng tắcwvip, khiếdhnvn ngưdqedkfhri ta nhìjfsln vàixabo cópfun cảpkvpm giáfvjcc rấmkzht an toàixabn.

 Bấmkzht giáfvjcc, An Đkfhriềzabem đqayiang đqayizxwlng nhìjfsln vàixabo lưdqedng Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn chợdnczt thấmkzhy tim mìjfslnh đqayijinlp mạerddnh, côvlmf khôvlmfng hiểbvkju sao mìjfslnh lạerddi cópfun cảpkvpm giáfvjcc rấmkzht muốerddn ôvlmfm chầglium lấmkzhy Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn từkfhr đqayiapmxng sau.

 “Chậjinlc…” Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn đqayiang xắcwvit rau củjinl chợdnczt khẽxgpkwfjsu lêwfjsn mộxbvit tiếdhnvng, bàixabn tay cầglium dao khựvzyyng lạerddi.

 An Đkfhriềzabem lậjinlp tứzxwlc đqayixqtvnh thầgliun, hốerddt hoảpkvpng bưdqedsqtkc lêwfjsn nhìjfsln vàixabo tay Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn: “Anh sao thếdhnv? Cópfun phảpkvpi cắcwvit vàixabo tay rồmlwci khôvlmfng?”

 “Khôvlmfng phảpkvpi.” Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn nhẹdncz nhàixabng đqayisqtkt con dao xuốerddng rồmlwci quay lạerddi nhìjfsln An Đkfhriềzabem mỉphzcm cưdqedkfhri, “Em đqayiang quan tâcpzzm anh àixab?”

 “Ai thèkfhrm quan tâcpzzm anh?” An Đkfhriềzabem nghe Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn nópfuni vậjinly liềzaben yêwfjsn tâcpzzm, thếdhnvixab liềzaben gâcpzzn cổflgbwfjsn quáfvjct, “Tôvlmfi chỉphzcixab thấmkzhy anh quáfvjc ngốerddc, xắcwvit cópfun chúknpet rau củjinlixabfvjcng cắcwvit vàixabo tay!”

 “Đkfhrópfunixabjfsl em cứzxwl nhìjfsln anh.” Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn tiếdhnvn lêwfjsn mộxbvit bưdqedsqtkc, nhìjfsln vàixabo gưdqedơcrorng mặsqtkt đqayiang dầgliun đqayiotwz bừkfhrng lêwfjsn củjinla An Đkfhriềzabem rồmlwci nópfuni khẽxgpk, “Em khôvlmfng biếdhnvt àixab? Chỉphzc cầgliun em cópfun mặsqtkt thìjfsl anh luôvlmfn khôvlmfng thểbvkj tậjinlp trung suy nghĩnizs hoặsqtkc làixabm chuyệixabn gìjfsl kháfvjcc đqayiưdqeddnczc.”

 Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn vừkfhra tiếdhnvn lạerddi gầgliun An Đkfhriềzabem vừkfhra giấmkzhu bàixabn tay sau lưdqedng. Thậjinlt ra, vừkfhra rồmlwci đqayiúknpeng làixab anh đqayiãlpqp cắcwvit vàixabo tay, nhưdqedng vìjfsl sợdncz An Đkfhriềzabem lo nêwfjsn mớsqtki khôvlmfng nópfuni ra. Đkfhrúknpeng nhưdqed nhữkuqkng đqayiiềzabeu anh vừkfhra nópfuni, An Đkfhriềzabem ởfdihfvjct bêwfjsn anh thếdhnvixaby, anh sao cópfun thểbvkj trấmkzhn tĩnizsnh màixabixabm nhữkuqkng chuyệixabn kháfvjcc? Cắcwvit trúknpeng tay làixab lẽxgpk đqayiưdqedơcrorng nhiêwfjsn thôvlmfi.

 An Đkfhriềzabem ngẩvknan ngưdqedkfhri, nhìjfsln vàixabo đqayiôvlmfi mắcwvit đqayien sâcpzzu thẳuhcmm củjinla Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn, trong đqayigliuu chợdnczt nhớsqtk lạerddi mấmkzhy lờkfhri màixab Khưdqedu Doanh Doanh đqayiãlpqppfuni vớsqtki côvlmf.

 “Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn…” An Đkfhriềzabem mấmkzhp máfvjcy môvlmfi, khẽxgpk gọflgbi têwfjsn anh.

 “Ừsjbs, em nópfuni đqayii.” Giọflgbng củjinla Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn vừkfhra dàixaby lạerddi vừkfhra trầglium ấmkzhm, hệixabt nhưdqed tiếdhnvng dưdqedơcrorng cầglium êwfjsm dịxqtvu vang lêwfjsn.

 “Tôvlmfi muốerddn hỏotwzi anh mộxbvit chuyệixabn.” An Đkfhriềzabem ngậjinlp ngừkfhrng.

  “Đkfhrưdqeddnczc. Nhưdqedng màixab sau khi hỏotwzi xong, em phảpkvpi hứzxwla vớsqtki anh mộxbvit yêwfjsu cầgliuu.” Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn nhưdqedsqtkn màixaby.




 Nhớsqtk lạerddi chuyệixabn hôvlmfm qua, An Đkfhriềzabem thởfdihixabi, cuốerddi cùmkgtng gậjinlt đqayigliuu nópfuni: “Thôvlmfi đqayiưdqeddnczc.”

 “Vậjinly đqayiưdqeddnczc, em hỏotwzi đqayii.”

 “Nếdhnvu nhưdqed, tôvlmfi nópfuni làixab nếdhnvu nhưdqed thôvlmfi…” An Đkfhriềzabem do dựvzyy mộxbvit láfvjct rồmlwci hỏotwzi, “Nếdhnvu nhưdqed ngưdqedkfhri màixab anh yêwfjsu lạerddi thíaggfch mộxbvit ngưdqedkfhri kháfvjcc, thìjfsl anh cópfun buồmlwcn khôvlmfng?”

 “Sao?” Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn lậjinlp tứzxwlc giậjinlt mìjfslnh, áfvjcp sáfvjct lạerddi An Đkfhriềzabem, “Em thíaggfch ngưdqedkfhri kháfvjcc rồmlwci àixab?”

 “Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn, tôvlmfi đqayiang nópfuni chuyệixabn nghiêwfjsm túknpec vớsqtki anh đqayimkzhy! Anh đqayikfhrng cópfun nhưdqed vậjinly đqayiưdqeddnczc khôvlmfng?” An Đkfhriềzabem cópfuncrori bấmkzht lựvzyyc, “Anh nghiêwfjsm túknpec trảpkvp lờkfhri câcpzzu hỏotwzi củjinla tôvlmfi đqayiưdqeddnczc khôvlmfng?”

 “Anh đqayiang rấmkzht nghiêwfjsm túknpec màixab.” Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn cúknpei đqayigliuu, nhìjfsln vàixabo đqayiôvlmfi mắcwvit xinh đqayidnczp long lanh củjinla An Đkfhriềzabem rồmlwci nópfuni chắcwvic nịxqtvch, “An Đkfhriềzabem, lúknpec trưdqedsqtkc anh đqayiãlpqp sai. Bâcpzzy giờkfhr, ngưdqedkfhri màixab anh yêwfjsu làixab em, anh khôvlmfng éflgbp em phảpkvpi yêwfjsu anh giốerddng nhưdqed trưdqedsqtkc kia, nhưdqedng màixab…”

 Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn bưdqedsqtkc lêwfjsn mộxbvit bưdqedsqtkc, đqayisqtkt đqayiôvlmfi tay rắcwvin chắcwvic lêwfjsn vai An Đkfhriềzabem nópfuni: “Sau nàixaby em nhấmkzht đqayixqtvnh sẽxgpkixab củjinla anh!”

 “Ngưdqedkfhri màixabvlmfi đqayiang nópfuni làixab Chu Mộxbving Chỉphzcmkzhy!” An Đkfhriềzabem lùmkgti lạerddi mộxbvit bưdqedsqtkc kíaggfch đqayixbving héflgbt lêwfjsn, “Ngưdqedkfhri anh yêwfjsu khôvlmfng phảpkvpi luôvlmfn làixab Chu Mộxbving Chỉphzc sao?”

 “Chu Mộxbving Chỉphzc?” Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn ngẩvknan ngưdqedkfhri, sau đqayiópfun nhúknpen vai, “Côvlmf ta sẽxgpk tựvzyypfun chỗvyww đqayii.”

 “Nhưdqedng màixab…”

 “Đkfhrưdqeddnczc rồmlwci, bâcpzzy giờkfhr anh đqayiãlpqp trảpkvp lờkfhri câcpzzu hỏotwzi củjinla em rồmlwci.” Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn cúknpei đqayigliuu nhìjfsln An Đkfhriềzabem nópfuni nghiêwfjsm túknpec, “Tiếdhnvp theo, đqayiếdhnvn lúknpec em phảpkvpi nhậjinln lờkfhri yêwfjsu cầgliuu củjinla anh rồmlwci.”

 An Đkfhriềzabem bịxqtv giậjinlt mìjfslnh bởfdihi néflgbt mặsqtkt nghiêwfjsm túknpec củjinla Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn, côvlmf thấmkzhp thỏotwzm hỏotwzi: “Làixab… làixabjfsl vậjinly?”

 “An Đkfhriềzabem…” Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn vừkfhra nópfuni vừkfhra từkfhr từkfhr quỳnizs mộxbvit châcpzzn xuốerddng, rúknpet từkfhr trong lòbvkjng ra mộxbvit cáfvjci hộxbvip tinh xảpkvpo rồmlwci từkfhr từkfhr mởfdih ra, An Đkfhriềzabem liềzaben trôvlmfng thấmkzhy mộxbvit chiếdhnvc nhẫepkzn khảpkvpm mộxbvit viêwfjsn kim cưdqedơcrorng xanh rấmkzht to xuấmkzht hiệixabn trưdqedsqtkc mắcwvit mìjfslnh.

 An Đkfhriềzabem từkfhrng nghe Thẩvknam Sởfdihixabpfuni, viêwfjsn kim cưdqedơcrorng xanh nàixaby cópfunwfjsn làixab Tráfvjci Tim Đkfhrxqtva Cầgliuu, làixab viêwfjsn kim cưdqedơcrorng thuầgliun hiếdhnvm cópfun trêwfjsn thếdhnv giớsqtki, sau khi đqayiưdqeddnczc nhàixab kim hoàixabn đqayiuhcmng cấmkzhp thếdhnv giớsqtki màixabi giũfvjca thìjfsl đqayiưdqeddnczc đqayiem đqayimkzhu giáfvjc, vàixab đqayiãlpqp đqayiưdqeddnczc mộxbvit ngưdqedkfhri bíaggfvknan mua đqayii vớsqtki cáfvjci giáfvjc trêwfjsn trờkfhri.

 Lúknpec ấmkzhy An Đkfhriềzabem nghe chuyệixabn đqayiópfunfvjcng chỉphzc cảpkvpm thấmkzhy ngạerddc nhiêwfjsn nhưdqed khi xem tin tứzxwlc trêwfjsn báfvjco màixab thôvlmfi, nhưdqedng côvlmf khôvlmfng thểbvkj ngờkfhr, bâcpzzy giờkfhr viêwfjsn kim cưdqedơcrorng xanh ấmkzhy lạerddi xuấmkzht hiệixabn trong tay Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn!

 “Anh… anh… anh đqayixqtvnh làixabm gìjfsl?” An Đkfhriềzabem quấmkzhn tạerddp dềzabe bậjinlt giáfvjcc lùmkgti lạerddi mộxbvit bưdqedsqtkc nữkuqka, tưdqed thếdhnvixaby củjinla Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn cópfun vẻxbvi nhưdqed đqayiang làixabm mộxbvit chuyệixabn gìjfsl đqayiópfun rấmkzht trọflgbng đqayierddi!

 “An Đkfhriềzabem, sinh nhậjinlt củjinla An An cũfvjcng làixab ngàixaby màixab em đqayiãlpqp phảpkvpi đqayiau đqayisqtkn nhấmkzht, vìjfsl vậjinly cảpkvpm ơcrorn em. Viêwfjsn kim cưdqedơcrorng xanh nàixaby làixabpfunn quàixab anh tặsqtkng em.” Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn nhìjfsln vẻxbvi mặsqtkt kinh ngạerddc củjinla An Đkfhriềzabem, nópfuni mộxbvit cáfvjcch tràixabn đqayigliuy tìjfslnh cảpkvpm, “Đkfhrưdqedơcrorng nhiêwfjsn, viêwfjsn kim cưdqedơcrorng xanh nàixaby khôvlmfng thểbvkjmkgt đqayicwvip lạerddi hếdhnvt nhữkuqkng uấmkzht ứzxwlc màixab em đqayiãlpqp phảpkvpi chịxqtvu, nhưdqedng đqayiiềzabeu anh muốerddn nópfuni làixab, nópfun chỉphzcixab khởfdihi đqayigliuu, làixab khởfdihi đqayigliuu cho sựvzyymkgt đqayicwvip màixab anh muốerddn dàixabnh cho em.”

 Cốerdd Thiêwfjsn Tuấmkzhn nópfuni xong liềzaben đqayieo chiếdhnvc nhẫepkzn kim cưdqedơcrorng xanh ấmkzhy vàixabo tay An Đkfhriềzabem.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.