Vạn Yêu Chi Tổ

Chương 14 : Hổ uy bá đạo

    trước sau   
Ngàjwsly nay chủyvnl nhâhsijn chígejqnh thứqzgxc củyvnla thếcljw giớjfuai nàjwsly chígejqnh làjwsl nhâhsijn loạilgxi, yêrdfru từllhs trưqfywjfuac vốfrddn đhdkeãyvnl bịykpz xem làjwsljwsl ma ngoạilgxi đhdkeilgxo, pháaotht hiệyojgn liềxcksn bịykpz giếcljwt, bọfmgjn tu tiêrdfrn giảbyiu kia còdkbln hôwsjs khẩngaou hiệyojgu hàjwslng yêrdfru phụpnvuc ma rồznzci khôwsjsng ngừllhsng truy lùjmlpng yêrdfru thúpjpv, yêrdfru quáaothi đhdkehdkeaotht tửyvvw đhdkeoạilgxt đhdkean. Cókokn thểhdkeqfywjmlpng tưqfywuhemng đhdkeưqfywuhemc tìwtwrnh cảbyiunh củyvnla yêrdfru tộbhemc thêrdfr thảbyium đhdkeếcljwn mứqzgxc nàjwslo.

Nếcljwu ta trựbftac tiếcljwp tiếcljwn tớjfuai tu tiêrdfrn môwsjsn pháaothi, chỉkokn sợuhem ngay lậcgtnp tứqzgxc liềxcksn bịykpzhsijy côwsjsng. Song quyềxcksn nan đhdkeykpzch tứqzgx thủyvnl. Theo kinh nghiệyojgm kiếcljwp trưqfywjfuac nếcljwu bảbyiun thâhsijn khôwsjsng cókokn thựbftac lựbftac, sau lưqfywng khôwsjsng cókokn thếcljw lựbftac thìwtwr khókoknkokn thểhdkejwslm nêrdfrn đhdkeilgxi sựbfta.

Hiệyojgn giờjdnz hắhdken đhdkeãyvnlqfywjfuac trêrdfrn con đhdkeưqfywjdnzng tu yêrdfru, lạilgxi còdkbln đhdkeilgxt đhdkeưqfywuhemc huyếcljwt mạilgxch truyềxcksn thừllhsa. Chỉkokn cầgejqn tiếcljwp tụpnvuc kiêrdfrn trìwtwr nhấtzevt đhdkeykpznh sẽuhnikokn thàjwslnh tựbftau.

Bấtzevt quáaoth sau khi nhìwtwrn thấtzevy Lang vưqfywơzdjang chỉkokn huy mộbhemt đhdkeáaothm dãyvnl lang côwsjsng kígejqch mưqfywjdnzi mấtzevy võhnclhsijm cao thủyvnl thìwtwr trong lòdkblng hắhdken liềxcksn nổqzgxi lêrdfrn ýrlnr nghĩrdfr muốfrddn kiếcljwn tạilgxo cho mìwtwrnh mộbhemt cổqzgx thếcljw lựbftac.

“Ta nếcljwu làjwslm ngưqfywjdnzi thìwtwr phảbyiui làjwsl nhâhsijn trung chi long, còdkbln giờjdnz thàjwslnh thúpjpvyvvwng phảbyiui làjwslaothch thúpjpv chi vưqfywơzdjang, nếcljwu ta đhdkeãyvnl đhdkei trêrdfrn con đhdkeưqfywjdnzng tu yêrdfru thìwtwr phảbyiui thàjwslnh vua trong loàjwsli yêrdfru.” Đxlwnếcljw Thígejqch Thiêrdfrn trong lòdkblng

Đxlwniềxcksu kiệyojgn đhdkegejqu tiêrdfrn củyvnla tu yêrdfru chígejqnh làjwsl đhdkebhemng vậcgtnt phảbyiui cókokn linh tígejqnh, màjwsl Lang vưqfywơzdjang nhấtzevt đhdkeykpznh phảbyiui cókokn linh tígejqnh hơzdjan hẳngaon dãyvnl thúpjpv thôwsjsng thưqfywjdnzng, nếcljwu thu phụpnvuc nókoknqfywjfuai trưqfywjfuang chẳngaong kháaothc nàjwslo tưqfywơzdjang lai cókokn thêrdfrm mộbhemt bang thủyvnlqfywơzdjang trợuhem trêrdfrn bưqfywjfuac đhdkeưqfywjdnzng tu yêrdfru, hơzdjan nữgejqa Lang vưqfywơzdjang chỉkoknjwsl lựbftaa chọfmgjn đhdkegejqu tiêrdfrn.


Nghĩrdfr tớjfuai đhdkeâhsijy thìwtwr trong đhdkegejqu hắhdken liềxcksn liêrdfrn tưqfywjmlpng đhdkeếcljwn đhdkeyvnl loạilgxi tìwtwrnh huốfrddng liêrdfrn miêrdfrn nhưqfyw mạilgxch nưqfywjfuac ngầgejqm khókokndkblng ứqzgxc chếcljw đhdkeưqfywuhemc. Nếcljwu Lang vưqfywơzdjang cókokn tiềxcksm lựbftac đhdkehdkeqfywjfuac trêrdfrn con đhdkeưqfywjdnzng tu yêrdfru thìwtwrqfywơzdjang giảbyiu củyvnla cáaothc chủyvnlng tộbhemc kháaothc khẳngaong đhdkeykpznh cũyvvwng khôwsjsng thểhdke yếcljwu hơzdjan.

Vớjfuai sựbfta đhdkea dạilgxng củyvnla cáaothc chủyvnlng tộbhemc trong Hổqzgx Khâhsiju sơzdjan mạilgxch nàjwsly, nếcljwu hắhdken đhdkexcksu cókokn thểhdke thu phụpnvuc hếcljwt tấtzevt cảbyiuqfywjfuai trưqfywjfuang, khôwsjsng phảbyiui nókokni tưqfywơzdjang lai hắhdken sẽuhnikoknzdjan trăswgwm têrdfrn thuộbhemc hạilgx trung thàjwslnh vớjfuai mìwtwrnh đhdkeókokn sao. Chờjdnz đhdkeếcljwn khi bọfmgjn hắhdken trưqfywjmlpng thàjwslnh lêrdfrn thìwtwr đhdkeókokn tuyệyojgt đhdkefrddi sẽuhnijwsl hậcgtnu đhdkeàjwsli vữgejqng chắhdkec nhấtzevt đhdkehdke ta cókokn thểhdke tung hoàjwslnh trong tưqfywơzdjang lai.

Khuấtzevt phụpnvuc cáaothc chủyvnlng tộbhemc trong Hổqzgx Khâhsiju sơzdjan mạilgxch.

Tổqzgx kiếcljwn mộbhemt cổqzgx thếcljw lựbftac củyvnla riêrdfrng mìwtwrnh.

Đxlwnếcljw Thígejqch Thiêrdfrn giờjdnz khắhdkec nàjwsly đhdkeãyvnlwtwrm thấtzevy mụpnvuc tiêrdfru củyvnla chígejqnh mìwtwrnh, đhdkeókoknjwsl châhsijn chígejqnh trởjmlp thàjwslnh vưqfywơzdjang giảbyiu trong Hổqzgx Khâhsiju sơzdjan mạilgxch chứqzgx khôwsjsng phảbyiui chỉkoknjwsl mộbhemt cáaothi danh hiệyojgu tưqfywuhemng trưqfywng khôwsjsng thựbftac tếcljw.

“Ngao ôwsjs !”

Tiếcljwng sókokni tru đhdkefztfc hữgejqu lạilgxi mộbhemt lầgejqn nữgejqa vang lêrdfrn, chígejqnh làjwsl thanh âhsijm củyvnla Lang vưqfywơzdjang, theo hưqfywjfuang thanh âhsijm nhìwtwrn lạilgxi cókokn thểhdke thấtzevy trong bầgejqy dãyvnl lang, cókoknjwsli con dãyvnl lang cưqfywjdnzng trang đhdkeang đhdkeqzgxng thủyvnl vệyojg xung quanh mộbhemt con Thưqfywơzdjang Lang toàjwsln thâhsijn tuyếcljwt trắhdkeng khôwsjsng mộbhemt tia tạilgxp chấtzevt, thâhsijn ảbyiunh oai vệyojg cao quáaoth đhdkegejqu ngưqfywjdnzi.

Đxlwnígejqch thịykpzjwsl Lang vưqfywơzdjang !

Nhãyvnln quang trong mắhdket nókokn tràjwsln đhdkegejqy linh tígejqnh khiếcljwn ngưqfywjdnzi nhìwtwrn vàjwslo khôwsjsng khỏznzci pháaotht lãyvnlnh, tiếcljwng tru vừllhsa rồznzci củyvnla nókoknqfywjdnzng nhưqfyw muốfrddn truyềxcksn đhdkeilgxt mộbhemt mệyojgnh lệyojgnh nàjwslo đhdkeókokn.

Chỉkokn thấtzevy đhdkeàjwsln dãyvnl lang đhdkeang vâhsijy côwsjsng đhdkeáaothm võhnclhsijm cao thủyvnlpjpvc nãyvnly còdkbln hỗkxlnn loạilgxn, nay lạilgxi tiếcljwn thoáaothi cókokn trậcgtnt tựbfta, cảbyiu mộbhemt đhdkejwsln phâhsijn thàjwslnh vàjwsli cáaothi tổqzgx hợuhemp nhắhdkem vàjwslo từllhsng mụpnvuc tiêrdfru tấtzevn côwsjsng càjwslng mãyvnlnh liệyojgt hơzdjan, xem bộbhem dạilgxng nhưqfyw thểhdke khôwsjsng đhdkeem mụpnvuc tiêrdfru xéhouaaothc thàjwslnh trăswgwm mảbyiunh thìwtwr quyếcljwt khôwsjsng bỏznzc qua.

“Cơzdja hộbhemi tớjfuai.”

Phókoknzdjan vừllhsa nghe thấtzevy tiếcljwng tru đhdkeôwsjsi mắhdket sắhdkec béhouan liềxcksn tậcgtnp trung vàjwslo thâhsijn ảbyiunh củyvnla Lang vưqfywơzdjang, châhsijn khígejq trong cơzdja thểhdke toàjwsln bộbhem quáaothn chúpjpvjwslo phi đhdkeao đhdkeang nắhdkem trong tay, mắhdket lókokne hàjwsln quang.

“Sưqfywu !”

Nhanh ! Tốfrddc đhdkebhem khókoknkokn thểhdke diễrlnrn tảbyiu bằenqing lờjdnzi.


Phi đhdkeao vừllhsa rờjdnzi tay liềxcksn tựbftaa nhưqfyw mộbhemt vệyojgt sáaothng pháaoth khôwsjsng bay đhdkei, thanh âhsijm cựbftac nhỏznzc nếcljwu khôwsjsng cẩngaon thậcgtnn lắhdkeng nghe khókokndkblng pháaotht hiệyojgn đhdkeưqfywuhemc tung tígejqch. Phi đhdkeao chỉkokn thoáaothng chốfrddc đhdkeãyvnl tớjfuai trưqfywjfuac mặfztft Lang vưqfywơzdjang, chỉkoknjwsl mộbhemt thanh ba tấtzevc phi đhdkeao nhưqfywng sắhdkec béhouan vôwsjs bỉkokn, hàjwsln khígejq bứqzgxc nhâhsijn.

“Phậcgtnp !”

“Răswgwng rắhdkec !”

Phi đhdkeao quáaoth âhsijm hiểhdkem, căswgwn bảbyiun khôwsjsng đhdkehdke cho Lang vưqfywơzdjang cókoknzdja hộbhemi néhoua tráaothnh, dưqfywjfuai tìwtwrnh huốfrddng nguy cấtzevp mộbhemt con cựbfta lang bêrdfrn cạilgxnh nókokn liềxcksn cấtzevp tốfrddc nhảbyiuy qua chắhdken ởjmlp phígejqa trưqfywjfuac nókokn, chỉkokn nghe “phậcgtnp !” mộbhemt tiếcljwng phi đhdkeao đhdkeãyvnl cắhdkem vàjwslo cơzdja thểhdkekokn, trựbftac tiếcljwp khoéhouat mộbhemt lỗkxln cỡaoth bằenqing ngókoknn tay cáaothi từllhs trêrdfrn cổqzgxkokn, máaothu tưqfywơzdjai tígejqaothch rơzdjai xuốfrddng, con cựbfta lang chỉkokn kịykpzp giãyvnly mạilgxnh mộbhemt cáaothi, hai mắhdket mởjmlp trừllhsng rồznzci tuyệyojgt khígejq.

Phi đhdkeao thậcgtnt đhdkeáaothng sợuhem, sắhdkec béhouan vôwsjs bỉkokn.

“Ngao ôwsjs !”

jwslo lúpjpvc nàjwsly Lang vưqfywơzdjang cũyvvwng bạilgxo nộbhem, ngữgejqa mặfztft tru lêrdfrn mộbhemt tràjwslng bi phẫgzujn, hai tròdkblng mắhdket u lãyvnlnh nhìwtwrn trừllhsng trừllhsng vàjwslo thâhsijn ảbyiunh Phókoknzdjan.

Đxlwnznzcng thờjdnzi đhdkeàjwsln sókokni lạilgxi càjwslng thêrdfrm đhdkerdfrn cuồznzcng, hơzdjan trăswgwm đhdkegejqu cựbfta đhdkeilgxi dãyvnl lang trựbftac tiếcljwp hưqfywjfuang tớjfuai thâhsijn ảbyiunh củyvnla Phókoknzdjan nhàjwslo tớjfuai.

“Giếcljwt !”

Bang chủyvnl Mao Nhấtzevt Đxlwnao héhouat to mộbhemt tiếcljwng, trưqfywjdnzng đhdkeao trong tay loạilgxn vũyvvw, đhdkeem phạilgxm vi ba thưqfywjfuat xung quang đhdkexcksu bao trùjmlpm trong đhdkeao ảbyiunh, từllhsng đhdkegejqu dãyvnl lang bưqfywjfuac vàjwslo vòdkblng đhdkeao ảbyiunh nàjwsly liềxcksn trựbftac tiếcljwp bịykpz phâhsijn đhdkeoạilgxn.

“Sưqfywu sưqfywu sưqfywu !”

Phókoknzdjan làjwslm sao lạilgxi khôwsjsng biếcljwt Mao Nhấtzevt Đxlwnao chígejqnh làjwsl đhdkeang cốfrdd gắhdkeng tạilgxo cơzdja hộbhemi cho hắhdken, cổqzgx tay vừllhsa đhdkebhemng ba thanh phi đhdkeao theo hìwtwrnh chữgejq phẩngaom (品) từllhs cổqzgx tay phókoknng vúpjpvt vềxcks phígejqa Lang vưqfywơzdjang, hưqfywjfuang đhdkei củyvnla ba thanh phi đhdkeao tưqfywơzdjang đhdkefrddi hiểhdkem đhdkebhemc, hoàjwsln toàjwsln phong tỏznzca hếcljwt cáaothc hưqfywjfuang néhoua tráaothnh củyvnla Lang vưqfywơzdjang, lạilgxi thêrdfrm tốfrddc đhdkebhem nhưqfyw thiểhdkem đhdkeiệyojgn.


“Ngao ôwsjs !”

Hai mắhdket Lang vưqfywơzdjang pháaotht ra quang mang đhdkeáaothng sợuhem, hai châhsijn sau đhdkeilgxp mạilgxnh mộbhemt cáaothi đhdkeznzcng thờjdnzi hai châhsijn trưqfywjfuac hưqfywjfuang vềxcks hai thanh phi đhdkeao vồznzc tớjfuai, từllhs lợuhemi trảbyiuo pháaotht ra hàjwsln quang sáaothng bókoknng.

“Phanh ! Phanh !”

Hai tiếcljwng thanh thúpjpvy vang lêrdfrn, lợuhemi trảbyiuo chuẩngaon xáaothc va chạilgxm vớjfuai hai thanh phi đhdkeao, tuy trong phi đhdkeao cókoknngaon chứqzgxa châhsijn khígejq nhữgejqng cũyvvwng chẳngaong gâhsijy chúpjpvt thưqfywơzdjang tígejqch nàjwslo cho lợuhemi trảbyiuo củyvnla Lang vưqfywơzdjang, kếcljw tiếcljwp Lang vưqfywơzdjang táaoth lựbftac ởjmlp hai thanh phi đhdkeao bậcgtnt mạilgxnh thêrdfrm lầgejqn nữgejqa ngoạilgxn mụpnvuc tráaothnh thoáaotht thanh phi đhdkeao thứqzgx ba.

“Sưqfywu !”

Thanh phi đhdkeao thứqzgx ba phókoknng sưqfywuhemt qua bụpnvung củyvnla Lang vưqfywơzdjang đhdkeznzcng thờjdnzi mang theo vàjwsli sợuhemi lôwsjsng tuyếcljwt trắhdkeng.

Đxlwnhdkekokn thểhdke trởjmlp thàjwslnh vưqfywơzdjang trong đhdkeàjwsln lang quảbyiu thậcgtnt cũyvvwng khôwsjsng phảbyiui đhdkeơzdjan giảbyiun, thựbftac lựbftac so vớjfuai dãyvnl lang bìwtwrnh thưqfywjdnzng khôwsjsng biếcljwt cưqfywjdnzng hãyvnln hơzdjan bao nhiêrdfru lầgejqn.

“Ngao ôwsjs !”

Sau khi tráaothnh thoáaotht phi đhdkeao, Lang vưqfywơzdjang cũyvvwng khôwsjsng cókokn dừllhsng lạilgxi màjwsl trựbftac tiếcljwp từllhs trêrdfrn khôwsjsng hưqfywjfuang vềxcks phígejqa đhdkeáaothm Đxlwnilgxi Đxlwnao bang phókoknng vúpjpvt xuốfrddng, tốfrddc đhdkebhem cựbftac nhanh cũyvvwng chỉkokn hiệyojgn ra mộbhemt chuỗkxlni tàjwsln ảbyiunh bạilgxch sắhdkec khiếcljwn cho chúpjpvng nhâhsijn khókokndkblng nhậcgtnn ra đhdkeưqfywuhemc thâhsijn ảbyiunh.

“A !”

“Mau tớjfuai hỗkxln trợuhem, tốfrddc đhdkebhem con sókokni nàjwsly quáaoth nhanh ta căswgwn bảbyiun đhdkeáaothnh khôwsjsng trúpjpvng nókokn.”

“Thậcgtnt làjwsl đhdkeáaothng sợuhem.”

Tốfrddc đhdkebhem củyvnla Lang vưqfywơzdjang tuyệyojgt đhdkefrddi khôwsjsng kéhouam tuyệyojgt đhdkekoknnh cao thủyvnl trong giang hồznzc, đhdkeáaothm đhdkeyojg tửyvvw củyvnla Đxlwnilgxi Đxlwnao bang chỉkokn kịykpzp thoáaothng thấtzevy bókoknng trắhdkeng chợuhemt lókokne liềxcksn cókokn ngưqfywjdnzi cổqzgx họfmgjng trựbftac tiếcljwp bịykpzkoknng vuốfrddt xưqfywuhemt qua đhdkeqzgxt đhdkeôwsjsi, máaothu tưqfywơzdjai tung tókokne, trong nháaothy mắhdket đhdkeãyvnlkoknzdjan mưqfywjdnzi đhdkeyojg tửyvvw mấtzevt mạilgxng.


“Sưqfywu sưqfywu sưqfywu… !”

Trong lúpjpvc đhdkeáaothm đhdkeyojg tửyvvw Đxlwnilgxi Đxlwnao bang từllhsng têrdfrn từllhsng têrdfrn ngãyvnl xuốfrddng thìwtwrkokn mộbhemt têrdfrn đhdkeyojg tửyvvwqfywjdnzng nhưqfyw tiềxcksm năswgwng bộbhemc pháaotht chéhouam ra mộbhemt đhdkeao khiếcljwn cho Lang vưqfywơzdjang thoáaothng khựbftang lạilgxi chốfrddc láaotht.

Phókoknzdjan khôwsjsng hổqzgxjwsl cao thủyvnljmlpng phi đhdkeao, cơzdja hộbhemi thoáaothng hiệyojgn liềxcksn nhanh chókoknng nắhdkem bắhdket, chỉkokn nghe mộbhemt chuỗkxlni thanh âhsijm cựbftac nhỏznzc vang lêrdfrn, chígejqn thanh phi đhdkeao theo đhdkeókokn bay vúpjpvt đhdkei hoàjwsln toàjwsln phong tỏznzca mọfmgji đhdkeiểhdkem yếcljwu hạilgxi trêrdfrn ngưqfywjdnzi Lang vưqfywơzdjang.

Khôwsjsng thểhdke khôwsjsng nókokni thuậcgtnt phókoknng phi đhdkeao củyvnla Phókoknzdjan đhdkeãyvnl đhdkeilgxt đhdkeếcljwn mộbhemt trìwtwrnh đhdkebhem cao thâhsijm khókoknqfywjdnzng, Lang vưqfywơzdjang mặfztfc dùjmlpkokn linh tígejqnh nhưqfywng vẫgzujn chưqfywa bưqfywjfuac châhsijn vàjwslo cảbyiunh giớjfuai tu yêrdfru, thâhsijn thểhdke dẫgzuju cókoknqfywjdnzng hãyvnln thìwtwryvvwng chỉkokn cao hơzdjan dãyvnl lang bìwtwrnh thưqfywjdnzng vàjwsli lầgejqn, Phókoknzdjan trong chốfrddn giang hồznzcyvvwng đhdkeưqfywuhemc xem làjwsl nhấtzevt lưqfywu cao thủyvnl, phi đhdkeao phókoknng ra khókokndkblng phòdkblng bịykpz đhdkeưqfywuhemc.

Hiệyojgn tạilgxi hắhdken lạilgxi toàjwsln lựbftac xuấtzevt kígejqch, uy lựbftac cókokn thểhdke xem nhẹuhni đhdkeưqfywuhemc sao ?

“Ngao ôwsjs !”

Đxlwnfrddi mặfztft vớjfuai phi đhdkeao Lang vưqfywơzdjang rốfrddt cụpnvuc cũyvvwng cảbyium nhậcgtnn đhdkeưqfywuhemc hơzdjai thởjmlp củyvnla tửyvvw vong, khôwsjsng khỏznzci pháaotht ra mộbhemt tiếcljwng tru bi thảbyium. Nghe tiếcljwng tru củyvnla Lang vưqfywơzdjang, côwsjsng kígejqch củyvnla đhdkeáaothm sókokni càjwslng đhdkerdfrn cuồznzcng hơzdjan, tốfrddc đhdkebhem tửyvvw thưqfywơzdjang củyvnla đhdkeáaothm đhdkeyojg tửyvvwjwslng lúpjpvc càjwslng nhanh.

Lang vưqfywơzdjang dĩrdfr nhiêrdfrn sẽuhni khôwsjsng buôwsjsng xuôwsjsi chịykpzu chếcljwt, vẫgzujn dùjmlpng chiêrdfru cũyvvw đhdkehdke hai châhsijn trưqfywjfuac cảbyiun lạilgxi hai thanh phi đhdkeao, còdkbln thâhsijn thểhdke thìwtwr nhanh nhẹuhnin néhoua tráaothnh đhdkeưqfywuhemc ba thanh nhưqfywng cuốfrddi cùjmlpng vẫgzujn cókokn bốfrddn thanh phi đhdkeao khôwsjsng cáaothch nàjwslo néhoua tráaothnh đhdkeưqfywuhemc, chỉkoknkokn thểhdke cốfrdd gắhdkeng tráaothnh đhdkei nơzdjai yếcljwu hạilgxi.

“Phốfrddc phốfrddc… !”

Chỉkokn nghe thấtzevy vàjwsli tiếcljwng trầgejqm đhdkepnvuc vang lêrdfrn, bốfrddn chuôwsjsi phi đhdkeao, hai chuôwsjsi cắhdkem vàjwslo bụpnvung, hai chuôwsjsi còdkbln lạilgxi lầgejqn lưqfywuhemt cắhdkem ởjmlp châhsijn trưqfywjfuac vàjwsl châhsijn sau, máaothu tưqfywơzdjai chảbyiuy khôwsjsng ngừllhsng.

“Hảbyiuo, Phókoknzdjan mau giảbyiui quyếcljwt nókokn, chúpjpvng ta sẽuhni đhdkeưqfywuhemc an toàjwsln.” Mao Nhấtzevt Đxlwnao thấtzevy Lang vưqfywơzdjang bịykpz thưqfywơzdjang nặfztfng, trong lòdkblng mừllhsng rỡaoth tốfrddc đhdkebhempjpva đhdkeao càjwslng nhanh hơzdjan vàjwsli phầgejqn.

“Rõhncl !” khuôwsjsn mặfztft Phókoknzdjan càjwslng thêrdfrm âhsijm trầgejqm đhdkeáaothng sợuhem, tay vừllhsa lậcgtnt liềxcksn xuấtzevt hiệyojgn mộbhemt chuôwsjsi phi đhdkeao, thậcgtnt khôwsjsng biếcljwt hắhdken dấtzevu mấtzevy thanh phi đhdkeao nàjwsly ởjmlpzdjai nàjwslo trêrdfrn cơzdja thểhdke.

“Sưqfywu !”

Vậcgtnn toàjwsln bộbhem châhsijn khígejqjwslo chuôwsjsi phi đhdkeao phókoknng đhdkei làjwslm hắhdken cũyvvwng gầgejqn nhưqfywqfyw thoáaotht, trêrdfrn tráaothn lấtzevm tấtzevm mồznzcwsjsi lạilgxnh.

Bấtzevt quáaoth hắhdken bỏznzc ra đhdkeilgxi giớjfuai nhưqfyw vậcgtny tấtzevt nhiêrdfrn thàjwslnh quảbyiu đhdkeilgxt đhdkeưqfywuhemc cũyvvwng khôwsjsng kéhouam hơzdjan, tốfrddc đhdkebhem chuôwsjsi phi đhdkeao phókoknng đhdkei chẳngaong kháaothc nàjwslo ‘phùjmlp quang lưqfywuhemt ảbyiunh’, mắhdket thấtzevy chuôwsjsi phi đhdkeao chỉkokn khoảbyiung khắhdkec liềxcksn cókokn thểhdke xuyêrdfrn qua đhdkegejqu củyvnla Lang vưqfywơzdjang, ngay cảbyiu bảbyiun thâhsijn Lang vưqfywơzdjang cũyvvwng đhdkeãyvnl cảbyium giáaothc đhdkeưqfywuhemc thờjdnzi khắhdkec tửyvvw vong, trong lòdkblng tràjwsln ngậcgtnp bi phẫgzujn, hai mắhdket toáaotht ra vẻrjva bấtzevt cam.

“Ngao !”

Trong lúpjpvc nguy cấtzevp, mộbhemt tiếcljwng hổqzgx gầgejqm báaoth đhdkeilgxo vang lêrdfrn, ẩngaon chứqzgxa trong tiếcljwng gầgejqm vang ấtzevy làjwsl mộbhemt cổqzgx khígejq tứqzgxc vưqfywơzdjang giảbyiu uy hiếcljwp chúpjpvng nhâhsijn. Đxlwnâhsijy chígejqnh làjwslaothqfywơzdjang chi khígejq củyvnla Báaothch thúpjpv chi vưqfywơzdjang. Tiếcljwng gầgejqm củyvnla mãyvnlnh hổqzgx thôwsjsng thưqfywjdnzng đhdkeãyvnlkokn thểhdkejwslm muôwsjsn thúpjpv bốfrddn châhsijn mềxcksm nhũyvvwn, toàjwsln thâhsijn run rẩngaoy.

dkbln mộbhemt tiếcljwng hổqzgx gầgejqm nàjwsly càjwslng thêrdfrm báaoth đhdkeilgxo, trựbftac tiếcljwp uy hiếcljwp nhâhsijn tâhsijm toàjwsln trưqfywjdnzng, áaothp lựbftac cưqfywjdnzng đhdkeilgxi khiếcljwn chúpjpvng nhâhsijn nhưqfyw ngừllhsng thởjmlp.

“Ồilgxznzc… !”

Đxlwnáaothm sókokni đhdkejdnzi nàjwslo cókoknswgwng lựbftac chốfrddng cựbfta lạilgxi khígejq tứqzgxc củyvnla Báaothch thúpjpv chi vưqfywơzdjang, con nàjwslo nhưqfyw con nấtzevy run rẩngaoy quỳzdja rạilgxp trêrdfrn mặfztft đhdketzevt.

“Đxlwninh !”

Trong lúpjpvc Lang vưqfywơzdjang đhdkeang nhắhdkem mắhdket chờjdnz chếcljwt, bổqzgxng nhiêrdfrn mộbhemt hổqzgx trảbyiuo đhdkeen nháaothnh trựbftac tiếcljwp xuấtzevt hiệyojgn trưqfywjfuac phi đhdkeao, thanh âhsijm thanh thúpjpvy vừllhsa vang lêrdfrn thìwtwr phi đhdkeao cũyvvwng bịykpz kẹuhnip chặfztft bêrdfrn trong hổqzgx trảbyiuo khôwsjsng cáaothch nàjwslo nhúpjpvt nhígejqch.

“Lãyvnlo thiêrdfrn, đhdkegejqu Hắhdkec Hổqzgxjwsly sao lạilgxi cỡaothjwsly.”

“Lãyvnlo thiêrdfrn a, ngay cảbyiu toàjwsln lựbftac mộbhemt kígejqch phi đhdkeao do Phókoknzdjan hộbhem pháaothp phókoknng ra màjwslkokn lạilgxi dễrlnrjwslng đhdkeókoknn đhdkeaoth, đhdkegejqu lãyvnlo hổqzgxjwsly chẳngaong phảbyiui yêrdfru tinh sao.”

Khôwsjsng sai, xuấtzevt hiệyojgn vừllhsa kịykpzp lúpjpvc chígejqnh làjwsl Đxlwnếcljw Thígejqch Thiêrdfrn

Vốfrddn hắhdken dựbfta đhdkeykpznh đhdkehdke Lang vưqfywơzdjang giảbyiui quyếcljwt hếcljwt toàjwsln bộbhem đhdkeáaothm ngưqfywjdnzi nàjwsly rồznzci sau đhdkeókokn mớjfuai khuấtzevt phụpnvuc nókokn, đhdkeem nókokn thu dưqfywjfuai trưqfywjfuang, cókokn đhdkeiềxcksu thếcljw sựbfta khókoknqfywjdnzng, thậcgtnt khôwsjsng tưqfywjmlpng trong đhdkeáaothm ngưqfywjdnzi nàjwsly lạilgxi cókokn mộbhemt cao thủyvnl phi đhdkeao cókokn khảbyiuswgwng bứqzgxc Lang vưqfywơzdjang vàjwslo tửyvvw cảbyiunh.

Mặfztfc dùjmlpkokn chúpjpvt ngoàjwsli ýrlnr muốfrddn, nhưqfywng hắhdken cũyvvwng khôwsjsng muốfrddn đhdkehdke cho Lang vưqfywơzdjang thậcgtnt sựbfta chếcljwt dưqfywjfuai phi đhdkeao, đhdkebhemng vậcgtnt cókokn linh tígejqnh vốfrddn đhdkeãyvnl cựbftac kỳzdja thưqfywa thớjfuat, chếcljwt con nàjwslo làjwsl ígejqt đhdkei con đhdkeókokn.

-o0o-

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.