Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1237 : Sư Nương Từ Đâu Ra?

    trước sau   
“Tiếjbzup tụbrwfc chạgnusy đtxmdi!”

Trìzqqenh Mặrfflc bậkhtmt cưzwjkpjnhi ôbdpim cásygfnh tay, chògeprm râsiqru ôbdping vểpvsgnh lêhvetn, đtxmdtakxc ýlqcb trêhvetu chọehrac: “Tiếjbzup đtxmdi! Ta xem ngưzwjkơchpei chạgnusy hưzwjkpjdzng nàgepro!”

bdpicesp xấrhplu hổhvet, “Trìzqqenh lãbhlro, hiểpvsgu lầwahxm thôbdpii, ta khôbdping chạgnusy, ta thậkhtmt sựhhhn muốofxfn ra tiềhhhnn tuyếjbzun gặrfflp Tiểpvsgu U màgepr.”

“Ha ha ha!”

Trìzqqenh Mặrfflc cưzwjkpjnhi mộaszdt tiếjbzung, bưzwjkpjdzc đtxmdếjbzun muốofxfn bắtakxt hắtakxn, Tôbdpicesp bấrhplt đtxmdtakxc dĩbdpi vộaszdi vàgeprng lùkhtmi lạgnusi, nhanh chóhmthng nóhmthi: “Trìzqqenh lãbhlro, ta muốofxfn đtxmdi tìzqqem Thiêhvetn Đoataúkvmuc vưzwjkơchpeng, cầwahxu ngàgepri ấrhply chỉwqhe đtxmdiểpvsgm, khôbdping gặrfflp đtxmdưzwjksygfc Thiêhvetn Đoataúkvmuc vưzwjkơchpeng, ngưzwjkơchpei bắtakxt ta trởwxnc vềhhhncespng vôbdpi dụbrwfng, cấrhplp bậkhtmc Đoataúkvmuc binh củehraa ta khôbdping thểpvsghvetng lêhvetn. Dùkhtmgepro Đoatapylja giai thìzqqecespng chỉwqhegepr phếjbzu vậkhtmt Đoatapylja giai sơchpe đtxmdfwmfng.”

“Khụbrwf khụbrwf khụbrwf!”


Bốofxfn phíiuxua, cóhmth ngưzwjkpjnhi ho khan.

hmth ngưzwjkpjnhi khôbdping vui chấrhpln chỉwqhenh: “Thôbdpii tiểpvsgu hữlbugu, lờpjnhi nàgepry khôbdping hay đtxmdâsiqru! Đoatapylja giai sơchpe đtxmdfwmfng sao lạgnusi làgepr phếjbzu vậkhtmt?”

Ngưzwjkơchpei muốofxfn bịpylj đtxmdásygfnh àgepr?

Ngưzwjkơchpei khôbdping biếjbzut ởwxnc đtxmdâsiqry cóhmth Đoataúkvmuc Binh sưzwjk Đoatapylja giai sao?

Lạgnusi cògeprn làgepr Đoatapylja giai sơchpe đtxmdfwmfng.

bdpicespgeprn chưzwjka nóhmthi gìzqqe, Trìzqqenh Mặrfflc đtxmdãbhlr gậkhtmt đtxmdwahxu, “Cóhmth đtxmdgnuso lýlqcb, Đoatapylja giai sơchpe đtxmdfwmfng đtxmdúkvmung làgepr phếjbzu vậkhtmt, chếjbzu tạgnuso binh khíiuxu cho Sơchpen Hảzrxni dùkhtmng cògeprn đtxmdưzwjksygfc, Nhậkhtmt Nguyệpjdzt thìzqqe cầwahxn tốofxfi thiểpvsgu cầwahxn Đoatapylja giai trung đtxmdfwmfng trởwxnchvetn!”

hvetn kia, nam tửhvco cầwahxm rìzqqeu cũcespng cưzwjkpjnhi ha hảzrxn, “Khôbdping sai, Đoatapylja giai sơchpe đtxmdfwmfng đtxmdúkvmung làgeprchpei yếjbzuu.”

“...”

Nhậkhtmt Nguyệpjdzt vừhveta mởwxnc miệpjdzng tứqfxwc giậkhtmn nóhmthi: “Ta sẽbdpi truyềhhhnn khắtakxp thiêhvetn hạgnus nhữlbugng lờpjnhi cásygfc ngưzwjkơchpei đtxmdãbhlrhmthi, đtxmdpvsg coi Đoataúkvmuc binh đtxmdgnuso sẽbdpi cho cásygfc ngưzwjkơchpei sắtakxc mặrfflt ra sao! Hừhvet, ghélczft bỏbpqf Đoatapylja giai sơchpe đtxmdfwmfng chúkvmung ta àgepr, cóhmth bảzrxnn lĩbdpinh vềhhhn sau cásygfc ngưzwjkơchpei đtxmdhvetng tìzqqem chúkvmung ta chếjbzu tạgnuso binh khíiuxu!”

Trìzqqenh Mặrfflc vàgeprsygfn tửhvco kia cưzwjkpjnhi gưzwjksygfng mộaszdt tiếjbzung, chỉwqhe đtxmdùkhtma mộaszdt chúkvmut thôbdpii màgepr, nếjbzuu thậkhtmt sựhhhn đtxmdtakxc tộaszdi hếjbzut Đoataúkvmuc Binh sưzwjk Đoatapylja giai sơchpe đtxmdfwmfng, hai ngưzwjkpjnhi bọehran họehracespng khôbdping đtxmdưzwjksygfc lợsygfi gìzqqe.

geprn Tôbdpicesp thìzqqe vộaszdi vàgeprng nóhmthi: “Dùkhtm ta thăhvetng cấrhplp thìzqqe nhiềhhhnu nhấrhplt chỉwqhe đtxmdếjbzun đtxmdưzwjksygfc Đoatapylja giai sơchpe đtxmdfwmfng, lúkvmuc nàgepry ta rấrhplt cầwahxn đtxmdưzwjksygfc Thiêhvetn Đoataúkvmuc vưzwjkơchpeng đtxmdgnusi nhâsiqrn chỉwqhe đtxmdiểpvsgm!”

Trìzqqenh Mặrfflc thấrhply hắtakxn lùkhtmi lạgnusi cũcespng khôbdping nóhmthng nảzrxny, cưzwjkpjnhi nóhmthi: “Chỉwqhe đtxmdiểpvsgm ưzwjk? Gấrhplp cásygfi gìzqqe, chờpjnh Thiêhvetn Đoataúkvmuc vưzwjkơchpeng trởwxnc vềhhhn ta mờpjnhi hắtakxn tớpjdzi Đoatagnusi Đoataưzwjkpjnhng phủehra chỉwqhe đtxmdiểpvsgm cho ngưzwjkơchpei, đtxmdưzwjksygfc khôbdping?”

“Đoatahvetng, vậkhtmy ngạgnusi lắtakxm!”


bdpicesp vộaszdi vàgeprng nóhmthi: “Trìzqqenh lãbhlro, ta cũcespng nhớpjdz Tiểpvsgu U, tiệpjdzn thểpvsg đtxmdi gặrfflp nàgeprng luôbdpin.”

“Ồhvet!”

Trìzqqenh Mặrfflc tràgepro phúkvmung cưzwjkpjnhi, phíiuxua sau, trásygfng hásygfn lạgnusi đtxmdhvet thêhvetm dầwahxu vàgepro lửhvcoa: “Nhớpjdz Tiểpvsgu U phảzrxni khôbdping? Trùkhtmng hợsygfp vậkhtmy àgepr? Tiểpvsgu U cũcespng sắtakxp rảzrxnnh rồlunwi, chắtakxc ba ngàgepry sau sẽbdpi vềhhhn, sẽbdpi nghỉwqhe ngơchpei mộaszdt chúkvmut ởwxnc Chưzwjk Thiêhvetn phủehra, khôbdping thìzqqe ngưzwjkơchpei chờpjnh nha đtxmdwahxu đtxmdóhmthwxnc đtxmdâsiqry đtxmdi.”

“...”

sygf nhàgepr ngưzwjkơchpei!

Liêhvetn quan gìzqqe đtxmdếjbzun ngưzwjkơchpei chứqfxw, Tôbdpicesp cạgnusn lờpjnhi, đtxmdgnusi hásygfn cầwahxm rìzqqeu kia, ngưzwjkơchpei xen vàgepro làgeprm gìzqqe.

Đoatagnusi hásygfn cầwahxm rìzqqeu hìzqqenh nhưzwjk cảzrxnm nhậkhtmn đtxmdưzwjksygfc, hoặrfflc làgepr đtxmdsygfn đtxmdưzwjksygfc hắtakxn đtxmdang mắtakxng mìzqqenh, y cưzwjkpjnhi ha hảzrxn hỏbpqfi: “Tiểpvsgu tửhvco, ngưzwjkơchpei khôbdping biếjbzut ta làgepr ai sao?”

“...”

Hắtakxn thậkhtmt sựhhhn khôbdping biếjbzut, chỉwqhe biếjbzut y họehra Ngôbdpi, vừhveta rồlunwi Trìzqqenh Mặrfflc gọehrai nhưzwjk vậkhtmy.

Đoatagnusi hásygfn kia thấrhply hắtakxn thậkhtmt sựhhhn khôbdping biếjbzut, cưzwjkpjnhi mộaszdt tiếjbzung, “Gia hỏbpqfa khôbdping cóhmth mắtakxt nàgepry, lãbhlro tửhvco chíiuxunh làgeprzwjkpjdzng lĩbdpinh củehraa 30 vạgnusn tưzwjkpjdzng sĩbdpi Chiếjbzun Thầwahxn Đoataiệpjdzn, tưzwjkpjdzng chủehra Chiếjbzun Thầwahxn quâsiqrn!”

bdpicesp hỏbpqfi: “Vậkhtmy ngàgepri cảzrxnn ta làgeprm gìzqqe, liêhvetn quan gìzqqe đtxmdếjbzun ngàgepri đtxmdâsiqru!”

“Vớpjdz vẩbhlrn, trưzwjkpjdzc khi ta đtxmdếjbzun Chiếjbzun Thầwahxn đtxmdiệpjdzn đtxmdãbhlrkhtmng lãbhlro Trìzqqenh kếjbzut nghĩbdpia huynh đtxmdpjdz. Lãbhlro Trìzqqenh, đtxmdúkvmung khôbdping?”

Trìzqqenh Mặrfflc vui vẻpjdz gậkhtmt đtxmdwahxu, “Tiểpvsgu tửhvco, theo ta đtxmdếjbzun Đoatagnusi Đoataưzwjkpjnhng phủehra thôbdpii, bớpjdzt nóhmthi nhảzrxnm đtxmdi, nhấrhplt quyếjbzut muốofxfn ta élczfp ngưzwjkơchpei trởwxnc vềhhhn àgepr?”


bdpicespzwjkpjnhi khổhvet, “Ta bảzrxno đtxmdzrxnm, sau khi trởwxnc vềhhhn từhvet chiếjbzun trưzwjkpjnhng Chưzwjk Thiêhvetn, ta liềhhhnn đtxmdi Đoatagnusi Đoataưzwjkpjnhng phủehra. Trìzqqenh lãbhlro, thậkhtmt sựhhhngepr ta cóhmth chíiuxunh sựhhhn, hơchpen nữlbuga sưzwjk phụbrwf ta cògeprn dặrffln dògepr phảzrxni xửhvcolqcb chúkvmut việpjdzc ởwxnc chiếjbzun trưzwjkpjnhng Chưzwjk Thiêhvetn đtxmdâsiqry.”

“Ngưzwjku Básygfch Đoatagnuso cóhmth chuyệpjdzn gìzqqe?”

Trìzqqenh Mặrfflc khôbdping cho làgepr đtxmdúkvmung, “Bảzrxno ngưzwjkơchpei bắtakxt Thầwahxn nữlbug vềhhhngeprm ấrhplm giưzwjkpjnhng cho lãbhlro sao?”

“...”

Chuyệpjdzn nàgepry màgepr ôbdping cũcespng biếjbzut àgepr?

Aiiiz, thanh danh Ngưzwjku phủehra trưzwjkwxncng khôbdping phảzrxni do ta làgeprm hỏbpqfng đtxmdâsiqru nhélczf.

Giờpjnh phúkvmut nàgepry, Tôbdpicesp khôbdping cògeprn biệpjdzn phásygfp nàgepro khásygfc, hắtakxn cắtakxn răhvetng nóhmthi: “Ta phảzrxni đtxmdi chiếjbzun trưzwjkpjnhng Chưzwjk Thiêhvetn, nhấrhplt đtxmdpyljnh phảzrxni đtxmdi, khôbdping đtxmdi khôbdping đtxmdưzwjksygfc! Dùkhtm bịpylj Trìzqqenh lãbhlro bắtakxt tớpjdzi Đoatagnusi Đoataưzwjkpjnhng phủehra, ta cũcespng sẽbdpi khôbdping vui vẻpjdz giúkvmup cásygfc ngưzwjkơchpei đtxmdúkvmuc binh đtxmdâsiqru!”

“Ồhvet.”

Trìzqqenh Mặrfflc gậkhtmt đtxmdwahxu, rồlunwi ôbdping tủehram tỉwqhem cưzwjkpjnhi bảzrxno: “Ngưzwjkơchpei khôbdping vui, kệpjdz ngưzwjkơchpei! Ta vui làgepr đtxmdưzwjksygfc! Tiểpvsgu tửhvco, ngưzwjkơchpei biếjbzut niềhhhnm vui bịpylj roi da quấrhplt vàgepro lưzwjkng khôbdping?”

“...”

Phụbrwft!

hmth ngưzwjkpjnhi xem násygfo nhiệpjdzt khôbdping nhịpyljn đtxmdưzwjksygfc bậkhtmt cưzwjkpjnhi.

bdpicesp bấrhplt đtxmdtakxc dĩbdpi, hélczft lớpjdzn: “Cóhmthzwjkpjnhng giảzrxn Đoatagnusi Minh phủehrawxnc đtxmdâsiqry khôbdping? Cóhmth ngưzwjkpjnhi cưzwjkpjdzp Đoataúkvmuc Binh sưzwjk Đoatapylja giai củehraa Đoatagnusi Minh phủehragepry!”


Hắtakxn hôbdpi mộaszdt trậkhtmn, khôbdping ngờpjnh thậkhtmt sựhhhn lạgnusi cóhmth.

Sau đtxmdóhmth, mộaszdt đtxmdgnuso thâsiqrn ảzrxnnh bay đtxmdếjbzun, mặrfflc y phụbrwfc đtxmden, khôbdping ngờpjnh lạgnusi làgepr nữlbug, thoạgnust nhìzqqen cògeprn khásygf xinh đtxmdlsqsp.

bdpicesp cảzrxnm thấrhply ngoàgepri ýlqcb muốofxfn, ai đtxmdâsiqry?

Ngưzwjkpjnhi Đoatagnusi Minh phủehra àgepr?

Nữlbug nhâsiqrn kia bay đtxmdếjbzun, nhìzqqen vềhhhn phíiuxua mấrhply ngưzwjkpjnhi Trìzqqenh Mặrfflc, lạgnusi nhìzqqen Tôbdpicesp, khẽbdpi nhíiuxuu màgepry hỏbpqfi: “Thôbdpii Lãbhlrng? Tiểpvsgu tửhvco hoa tâsiqrm kia ấrhply hảzrxn?”

“...”

bdpicespsiqrm níiuxun, hìzqqenh nhưzwjk hắtakxn khôbdping đtxmdưzwjksygfc mọehrai ngưzwjkpjnhi coi trọehrang lắtakxm.

Trìzqqenh Mặrfflc cưzwjkpjnhi đtxmdásygfp: “Chíiuxunh làgepr hắtakxn! Tiểpvsgu tửhvcogepry hoa tâsiqrm lắtakxm, khôbdping khíiuxu Đoatagnusi Minh phủehra chíiuxunh làgepr bịpylj loạgnusi ngưzwjkpjnhi nhưzwjk hắtakxn làgeprm hỏbpqfng, đtxmdqfxwc hạgnusnh y xìzqqe Ngưzwjku Básygfch Đoatagnuso. Hồlunwng Nhạgnusn, giao hắtakxn cho ta, ta mang vềhhhn thiếjbzun hắtakxn!”

bdpicesp lạgnusi câsiqrm níiuxun, nhìzqqen vềhhhn phíiuxua nữlbug nhâsiqrn kia.

Nữlbug nhâsiqrn kia cũcespng đtxmdang nhìzqqen hắtakxn, bàgepr mặrfflc ásygfo đtxmden, sắtakxc mặrfflt lạgnusnh lùkhtmng, càgeprng hiệpjdzn rõfsph vẻpjdzbhlrnh khốofxfc.

gepr nhìzqqen Tôbdpicesp mộaszdt lúkvmuc, bìzqqenh thảzrxnn nóhmthi: “Khôbdping cóhmth chúkvmut quy củehragepro, thấrhply ta màgepr khôbdping chàgepro hỏbpqfi mộaszdt tiếjbzung àgepr?”

bdpicesp nhanh chóhmthng tựhhhn hỏbpqfi, đtxmdâsiqry làgepr ai?

Ta khôbdping biếjbzut!


Thôbdpii Lãbhlrng cũcespng chưzwjka từhvetng nóhmthi đtxmdếjbzun!

Loạgnusi ngưzwjkpjnhi nhưzwjkzwjkpjnhng giảzrxn Nhậkhtmt Nguyệpjdzt, nếjbzuu nhậkhtmn thứqfxwc thìzqqe Thôbdpii Lãbhlrng nhấrhplt đtxmdpyljnh sẽbdpihmthi, nhưzwjkng ta thậkhtmt sựhhhn khôbdping biếjbzut màgepr!

Chẳfwmfng lẽbdpigepr... tìzqqenh nhâsiqrn năhvetm xưzwjka củehraa Thôbdpii Lãbhlrng?

bdpicesp bịpylj chíiuxunh mìzqqenh dọehraa sợsygf!

Nữlbug nhâsiqrn thấrhply trògeprng mắtakxt hắtakxn quay trògeprn, hừhvet lạgnusnh mộaszdt tiếjbzung, “Ngưzwjkơchpei suy nghĩbdpisygfi gìzqqe?”

“Khôbdping.”

“Đoataqfxwc hạgnusnh chảzrxn khásygfc gìzqqezwjk phụbrwf hờpjnh củehraa ngưzwjkơchpei!”

Nữlbug nhâsiqrn quásygft lớpjdzn: “Ngưzwjkơchpei cũcespng coi nhưzwjk đtxmdlunw đtxmdpjdz củehraa lãbhlro giàgepr kia, vậkhtmy gọehrai mộaszdt tiếjbzung sưzwjkzwjkơchpeng cũcespng khôbdping quásygf đtxmdásygfng đtxmdâsiqru!”

“Sưzwjk... Sưzwjkzwjkơchpeng?”

bdpicespsygf to miệpjdzng!

sygf!

zwjkzwjkơchpeng từhvet đtxmdâsiqru ra?

“Tiềhhhnn bốofxfi, cùkhtmng lãbhlro sưzwjk củehraa ta làgepr...”

Nữlbug nhâsiqrn ásygfo đtxmden lạgnusnh nhạgnust nóhmthi: “Lãbhlro giàgepr kia chưzwjka nóhmthi àgepr? Giỏbpqfi lắtakxm! Thậkhtmt to gan! Ta tọehraa trấrhpln Chưzwjk Thiêhvetn phủehra 50 năhvetm, hắtakxn lang thang bêhvetn ngoàgepri 50 năhvetm màgeprgeprn chưzwjka bao giờpjnh nhắtakxc đtxmdếjbzun ta ưzwjk?”

“Cásygfi kia... Khôbdping phảzrxni, từhvetng nhắtakxc rồlunwi!”

bdpicesp vộaszdi nóhmthi: “Básygfi kiếjbzun sưzwjkzwjkơchpeng, mỗhhhni ngàgepry lãbhlro sưzwjk đtxmdhhhnu nhắtakxc đtxmdếjbzun ngàgepri, mỗhhhni ngàgepry đtxmdhhhnu nóhmthi nhớpjdz ngàgepri, ta thấrhply ôbdping ấrhply tốofxfi nàgepro cũcespng nhìzqqen vềhhhn phíiuxua Bắtakxc, hóhmtha ra làgeprzqqezwjkzwjkơchpeng, sưzwjk phụbrwf ta rấrhplt nhớpjdzzwjkzwjkơchpeng”

Hắtakxn sắtakxp mấrhplt nãbhlro đtxmdếjbzun nơchpei rồlunwi.

Rốofxft cuộaszdc làgeprzqqenh huốofxfng gìzqqe đtxmdâsiqry?

Trìzqqenh Mặrfflc ởwxnchvetn cạgnusnh vộaszdi xen vàgepro: “Hồlunwng Nhạgnusn, hiệpjdzn giờpjnhhvetn Ngưzwjku Básygfch Đoatagnuso kia vôbdpikhtmng mừhvetng rỡzccc khi ngưzwjkơchpei khôbdping ởwxnc nhàgepr, sao cóhmth thểpvsg nhắtakxc đtxmdếjbzun ngưzwjkơchpei? Nhâsiqrn cảzrxnnh cóhmth ai khôbdping biếjbzut Ngưzwjku Básygfch Đoatagnuso hắtakxn thíiuxuch nhấrhplt giúkvmup đtxmdzccc ngưzwjkpjnhi khásygfc, giảzrxni cứqfxwu phụbrwf nữlbug nhàgeprgeprnh làgepr niềhhhnm vui, nếjbzuu làgepr ta thìzqqe ta đtxmdãbhlr sớpjdzm đtxmdásygfnh chếjbzut hắtakxn rồlunwi!”

Ôwqheng vừhveta dứqfxwt lờpjnhi, nữlbug nhâsiqrn ásygfo đtxmden lạgnusnh lùkhtmng nóhmthi: “Họehra Trìzqqenh kia, ngưzwjkơchpei muốofxfn châsiqrm ngògepri quan hệpjdz phu thêhvet chúkvmung ta sao?”

“...”

Trìzqqenh Mặrfflc im lặrfflng, másygf, ta hùkhtma theo ngưzwjkơchpei màgepr thôbdpii, nữlbug nhâsiqrn nàgepry sao khóhmth chiềhhhnu thếjbzu.

kvmuc nàgepry, Tôbdpicesp lộaszd vẻpjdz khiếjbzup sợsygf, “Ngàgepri... Thậkhtmt sựhhhngepr phu nhâsiqrn củehraa lãbhlro sưzwjk nhàgepr ta?”

Khôbdping thểpvsggepro!

Ngưzwjku phủehra trưzwjkwxncng lăhvetng nhăhvetng lạgnusi cògeprn xấrhplu xíiuxu nhưzwjk vậkhtmy, thếjbzugepr lạgnusi cóhmth vợsygf rồlunwi?

Hắtakxn chưzwjka nghe ngưzwjkpjnhi ta nóhmthi bao giờpjnh.

Nữlbug tửhvco ásygfo đtxmden lạgnusnh lùkhtmng nóhmthi: “Quảzrxn nhiêhvetn hắtakxn khôbdping nhắtakxc đtxmdếjbzun ta! Lásygf gan khôbdping nhỏbpqf! Lãbhlro giàgeprgepry, sớpjdzm muộaszdn gìzqqe ta cũcespng sẽbdpiiuxunh sổhvet vớpjdzi hắtakxn!”

Dứqfxwt lờpjnhi, bàgepr nhìzqqen vềhhhn phíiuxua Tôbdpicesp, bìzqqenh thảzrxnn nóhmthi: “Ngưzwjkơchpei họehrac gìzqqe khôbdping họehrac, lạgnusi họehrac thóhmthi lăhvetng nhăhvetng củehraa hắtakxn, đtxmdhhhnu khôbdping phảzrxni thứqfxw tốofxft! Trìzqqenh Mặrfflc muốofxfn mang ngưzwjkơchpei vềhhhn, thiếjbzun ngưzwjkơchpei, mỗhhhni ngàgepry tra tấrhpln ngưzwjkơchpei, ta chẳfwmfng quan tâsiqrm, nhưzwjkng lãbhlro quỷfecegepry cũcespng khôbdping cóhmth ýlqcb tốofxft, khôbdping thểpvsg đtxmdpvsg hắtakxn mang ngưzwjkơchpei đtxmdi!”

Trìzqqenh Mặrfflc cưzwjkpjnhi ha hảzrxn: “Hồlunwng Nhạgnusn, đtxmdhvetng nóhmthi nhưzwjk vậkhtmy, tiểpvsgu tửhvcogepry vàgepr Tiểpvsgu U nhàgepr ta lưzwjkzcccng tìzqqenh tưzwjkơchpeng duyệpjdzt, ta phảzrxni dẫnbngn hắtakxn trởwxnc vềhhhn chuẩbhlrn bịpylj thàgeprnh thâsiqrn, khôbdping thểpvsg bộaszdi tìzqqenh bạgnusc nghĩbdpia đtxmdúkvmung khôbdping?”

Nữlbug tửhvco ásygfo đtxmden gậkhtmt đtxmdwahxu, “Nêhvetn nhưzwjk thếjbzu! Loạgnusi ngưzwjkpjnhi nàgepry thìzqqe phảzrxni nhìzqqen chằcntkm chằcntkm, phảzrxni cóhmth nữlbug nhâsiqrn tra tấrhpln hắtakxn! Nhưzwjk vậkhtmy, trăhvetm năhvetm sau hắtakxn thấrhply nữlbug nhâsiqrn liềhhhnn run rẩbhlry, khôbdping dásygfm lăhvetng nhăhvetng nữlbuga!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.