Vạn Giới Pháp Thần

Chương 436 : Một chiến trường khác

    trước sau   
Mộfkfjt trăjofrm đeicyqomoa xung quanh đeicyưewwva mắwclpt nhìbvsjn sang dòuwxu hỏzdlxi xem lãbhlro khọmpbhm yêpjmpu tinh nàjsrty biếgrxtt gìbvsj vềfyet đeicybhlri phưewwvơktcung…

bhlro khọmpbhm nàjsrty hơktcui giữwclpbvsjnh tĩtjafnh lạxeafi đeicyưewwva mắwclpt nhìbvsjn sang đeicyáshzrm thịjsrt tộfkfjc trưewwvqvyyng nótjafi:

“Ta biếgrxtt hắwclpn… vàjsrtktcung biếgrxtt gia tộfkfjc hắwclpn nótjafi làjsrt ai… Chúfkfjng… chúfkfjng ta nêpjmpn giao ra hung thủpjxs đeicyãbhlr tậyklwp kígzcsch cậyklwu chủpjxs nhàjsrt bọmpbhn họmpbh, nếgrxtu khôjofrng…”

pjmpn nàjsrty nótjafi xong sợbkwfbhlri rùuwxung mìbvsjnh mộfkfjt cáshzri.

Kháshzr nhiềfyetu yêpjmpu tinh lớeaecn tuổvusdi kháshzrc khuôjofrn mặdsfdt đeicyfyetu trắwclpng bệapcxch, vẻpwya mặdsfdt đeicyưewwva đeicyáshzrm, hiểbkwfn nhiêpjmpn bọmpbhn nàjsrty đeicyãbhlr biếgrxtt đeicyưewwvbkwfc thâeeodn phậyklwn củpjxsa thanh niêpjmpn tótjafc vàjsrtng kia rồxthhi.

shzrc thịjsrt tộfkfjc trưewwvqvyyng khuôjofrn mặdsfdt khôjofrng hiểbkwfu, sau nghe thủpjxs hạxeafpjmpn dưewwveaeci truyềfyetn tin lêpjmpn lậyklwp tứqomoc táshzri ménilcp, khuôjofrn mặdsfdt khótjaf coi nhìbvsjn nhau.


Tấapcxt cảucgs đeicyfyetu trong lòuwxung thầbmmrm nghĩtjaf: Nhưewwvng ta khôjofrng biếgrxtt hung thủpjxsjsrt ai.

Đaxteếgrxtn con yêpjmpu tinh Verne thìbvsj thựbxgzc sựbxgz sợbkwf khôjofrng dáshzrm thởqvyy ra rồxthhi, hắwclpn còuwxun cốbhlrnilcnilcfkfji cúfkfji đeicybkwf nhótjafm phùuwxu thủpjxsy bêpjmpn dưewwveaeci khôjofrng nhìbvsjn thấapcxy mìbvsjnh.

eeody giờskfa hắwclpn mớeaeci biếgrxtt mìbvsjnh nhâeeody vàjsrto vớeaeci ai rồxthhi, Chúfkfja tểbkwftjafng tốbhlri Rumplestiltskin… Nhâeeodn vậyklwt bằmapyng sứqomoc mạxeafnh củpjxsa mộfkfjt mìbvsjnh thốbhlrng nhấapcxt toàjsrtn bộfkfj phígzcsa bắwclpc đeicyucgso Anh. Nếgrxtu khôjofrng phảucgsi mộfkfjt sốbhlr gia tộfkfjc cổvusdbhlro bêpjmpn ngoàjsrti can thiệapcxp, thìbvsjtjaf lẽrnda cảucgs đeicyucgso Anh bịjsrt ôjofrng ta chiếgrxtm đeicyoạxeaft.

Hắwclpn chửktcui ầbmmrm nêpjmpn: 

“Khốbhlrn nạxeafn, sao chúfkfjng màjsrty khôjofrng đeicyiềfyetu tra cho kĩtjaf thâeeodn phậyklwn đeicybhlri phưewwvơktcung trưewwveaecc đeicyi… đeicyáshzrng chếgrxtt… lũktcujofr dụokggng.”

Nhưewwvng hắwclpn phảucgsi giữwclpbvsjnh bìbvsjnh tĩtjafnh, giờskfa phúfkfjt nàjsrty, nếgrxtu hắwclpn bịjsrt ngưewwvskfai pháshzrt hiệapcxn ra, thìbvsj khôjofrng cầbmmrn đeicyáshzrm phùuwxu thủpjxsy đeicyfkfjng tay, bọmpbhn yêpjmpu tinh nàjsrty sẽrndajofri cảucgs thịjsrt tộfkfjc củpjxsa hắwclpn ra dâeeodng lêpjmpn cho vịjsrt Chúfkfja tểbkwf kia.

Nếgrxtu hắwclpn dùuwxung kho báshzru vàjsrt tấapcxm bảucgsn đeicyxthh énilcp toàjsrtn tộfkfjc yêpjmpu tinh phảucgsi bảucgso vệapcxbvsjnh, phưewwvơktcung áshzrn nàjsrty cũktcung khôjofrng đeicyưewwvbkwfc… lũktcupjmpu tinh Kai còuwxun ham sốbhlrng sợbkwf chếgrxtt hơktcun nhiềfyetu, bọmpbhn chúfkfjng khôjofrng dáshzrm vìbvsj củpjxsa cảucgsi màjsrt đeicywclpc tộfkfji vớeaeci mộfkfjt trong nhữwclpng vịjsrt phùuwxu thủpjxsy mạxeafnh nhấapcxt thếgrxt giớeaeci.

Trong lúfkfjc xoắwclpn tígzcst khôjofrng biếgrxtt làjsrtm sao, thìbvsj trong đeicybmmru têpjmpn nàjsrty nảucgsy ra mộfkfjt ýewwv nghĩtjaf, hắwclpn đeicyau xótjaft thờskfajsrti lẩowgcm bẩowgcm:

“Chỉgrxtuwxun cáshzrch vậyklwy thôjofri!”

pjmpn nàjsrty xoay sang vịjsrtpjmpu tinh chủpjxs trìbvsj, nótjafi thìbvsj thàjsrto mấapcxy câeeodu gìbvsj đeicyótjaf. Têpjmpn yêpjmpu tinh chủpjxs trìbvsj nghe xong áshzrnh mắwclpt kinh dịjsrt nhìbvsjn vềfyet con yêpjmpu tinh giàjsrt.

Rồxthhi hắwclpn nhìbvsjn quanh mộfkfjt trăjofrm têpjmpn yêpjmpu tinh thịjsrt tộfkfjc trưewwvqvyyng, ra hiệapcxu bọmpbhn chúfkfjng nghe theo lờskfai củpjxsa hắwclpn, têpjmpn yêpjmpu tinh chủpjxs trìbvsjtjafi vớeaeci đeicyáshzrm thuộfkfjc hạxeaf củpjxsa cha Ambrose:

“Xin cáshzrc vịjsrt chờskfa trong mộfkfjt phúfkfjt, chúfkfjng tôjofri sẽrnda cho cáshzrc vịjsrt mộfkfjt câeeodu trảucgs lờskfai thỏzdlxa mãbhlrn.”

tjafi rồxthhi, mộfkfjt tầbmmrm ma lựbxgzc ngăjofrn cáshzrch âeeodm thanh nộfkfji dung bàjsrtn luậyklwn củpjxsa mộfkfjt trăjofrm vịjsrt thịjsrt tộfkfjc trưewwvqvyyng vớeaeci bêpjmpn ngoàjsrti xuấapcxt hiệapcxn. Tuy nhiêpjmpn, hìbvsjnh ảucgsnh bêpjmpn từfkfjpjmpn ngoàjsrti cho thấapcxy bọmpbhn nàjsrty nótjafi chuyệapcxn rấapcxt kịjsrtch liệapcxt.


jsrt con yêpjmpu tinh Verne đeicyqomong gậyklwy gầbmmrm lêpjmpn vớeaeci đeicyáshzrm thịjsrt tộfkfjc trưewwvqvyyng mộfkfjt câeeodu xanh rờskfan:

“Chỉgrxt mộfkfjt mìbvsjnh ta biếgrxtt cáshzrch vàjsrto trong kho báshzru, tìbvsjm tớeaeci mótjafn vũktcu khígzcsgzcs mậyklwt củpjxsa Vua yêpjmpu tinh, thứqomo giúfkfjp chúfkfjng ta trởqvyy thàjsrtnh chủpjxs nhâeeodn củpjxsa cảucgs thếgrxt giớeaeci nàjsrty 60 nghìbvsjn năjofrm trưewwveaecc. Cáshzrc ngưewwvskfai bâeeody giờskfa khôjofrng muốbhlrn đeicyáshzrnh cưewwvbkwfc thìbvsjtjafnh viễjgxqn làjsrtm nôjofr lệapcx cho bọmpbhn Elders đeicyi.”

Đaxteáshzrm thịjsrt tộfkfjc trưewwvqvyyng trầbmmrm lặdsfdng, bọmpbhn họmpbh ai nấapcxy đeicyfyetu cau màjsrty mígzcsm môjofri, trong lòuwxung đeicyapcxu tranh nộfkfji tâeeodm gay gắwclpt… Nhưewwvng rồxthhi, bọmpbhn chúfkfjng phảucgsi ra quyếgrxtt đeicyjsrtnh.

pjmpn chủpjxs trìbvsjtjafi:

“Bâeeody giờskfa chúfkfjng ta bỏzdlx phiếgrxtu. Đaxteáshzrnh hay làjsrtjsrtng. Xin mờskfai cáshzrc vịjsrt.”

Rấapcxt nhanh, hơktcun mộfkfjt nửktcua sốbhlrpjmpu tinh biểbkwfu quyếgrxtt đeicyáshzrnh, mộfkfjt phầbmmrn ba chốbhlrng đeicybhlri khôjofrng tạxeafo nêpjmpn thay đeicyvusdi củpjxsa toàjsrtn bộfkfj Hộfkfji đeicyxthhng, bọmpbhn yêpjmpu tinh nàjsrty thởqvyyjsrti ngộfkfjt phệapcxt xuốbhlrng ghếgrxt củpjxsa mìbvsjnh.

Cuốbhlri cùuwxung mộfkfjt ngưewwvskfai trong sốbhlr bọmpbhn họmpbhpjmpn tiếgrxtng:

“Chúfkfjng ta quyếgrxtt đeicyjsrtnh đeicyáshzrnh nhưewwvng khôjofrng phảucgsi muốbhlrn sốbhlrng chếgrxtt vớeaeci Chúfkfja tểbkwftjafng tôjofri, màjsrtjsrtbvsjtjafn vũktcu khígzcs kia…” Nótjafi tớeaeci đeicyâeeody, têpjmpn nàjsrty khinh thưewwvskfang hừfkfj lạxeafnh mộfkfjt tiếgrxtng vềfyet phígzcsa con yêpjmpu tinh Verne.

“Vớeaeci năjofrm nhìbvsjn yêpjmpu tinh, hiệapcxn tạxeafi chúfkfjng ta thựbxgzc sựbxgz khôjofrng cầbmmrn sợbkwf vịjsrt chúfkfja tểbkwf kia…” Ôaxteng ta nhấapcxn rấapcxt mạxeafnh chứqomo hiệapcxn tạxeafi, ýewwvasitjsrtng làjsrt chỉgrxteeody giờskfa thôjofri, nếgrxtu sau khi mỗskfai ngưewwvskfai vềfyet mộfkfjt nơktcui, vềfyet đeicyjsrta bàjsrtn củpjxsa mìbvsjnh chỉgrxttjaf chếgrxtt chắwclpc.

“Vìbvsj vậyklwy, đeicybkwf bảucgso toàjsrtn cho tộfkfjc yêpjmpu tinh sau nàjsrty, tôjofri đeicyfyet nghịjsrt mộfkfjt nhótjafm ngưewwvskfai sẽrnda chia ra đeicyi lấapcxy mótjafn vũktcu khígzcs kia, rồxthhi sau đeicyótjaf chúfkfjng ta rúfkfjt lui ngay lậyklwp tứqomoc khỏzdlxi đeicyucgso Anh, dùuwxu sao đeicyâeeody làjsrt đeicyjsrta bàjsrtn củpjxsa phùuwxu thủpjxsy…”

Bọmpbhn yêpjmpu tinh kháshzrc nghe xong gậyklwt đeicybmmru, trong lòuwxung bọmpbhn chúfkfjng nghĩtjaf, dùuwxutjaf chiếgrxtm đeicyưewwvbkwfc mótjafn vũktcu khígzcs thìbvsj vẫtkjbn chưewwva thểbkwfjsrt đeicybhlri thủpjxs củpjxsa Chúfkfja tểbkwftjafng tốbhlri đeicyưewwvbkwfc, cầbmmrn thờskfai gian đeicybkwf toàjsrtn bộfkfj tộfkfjc yêpjmpu tinh lêpjmpn kếgrxt hoạxeafch, pháshzrt triểbkwfn, mưewwvu đeicyxthh.

Mộfkfjt sốbhlr kháshzrc tinh minh hơktcun cưewwvskfai nham hiểbkwfm, cáshzrch nàjsrty rấapcxt hay, sau khi lấapcxy đeicyưewwvbkwfc mótjafn vĩtjaf khígzcs, têpjmpn Verne vàjsrtshzri thịjsrt tộfkfjc Troyyen củpjxsa hắwclpn hoàjsrtn toàjsrtn khôjofrng cótjaf ýewwv nghĩtjafa gìbvsj cảucgs, lúfkfjc đeicyótjaf chỉgrxt cầbmmrn bắwclpt lấapcxy chúfkfjng giao nộfkfjp cho Chúfkfja tểbkwftjafng tốbhlri, thêpjmpm mộfkfjt khoảucgsn bồxthhi thưewwvskfang đeicybkwf em xuôjofri việapcxc nàjsrty…

Khảucgsjofrng nàjsrty con yêpjmpu tinh Verne cũktcung nhậyklwn ra, nhưewwvng hắwclpn khôjofrng làjsrtm gìbvsj đeicyưewwvbkwfc, hắwclpn quyếgrxtt đeicyjsrtnh trưewwveaecc bảucgso vệapcx mạxeafng củpjxsa mìbvsjnh đeicyãbhlr.


Kếgrxtt thúfkfjc thảucgso luậyklwn, cáshzri vòuwxung áshzrnh sáshzrng biếgrxtn mấapcxt, têpjmpn chủpjxs trìbvsj nhìbvsjn Verne ýewwv bảucgso đeicyếgrxtn lưewwvbkwft hắwclpn ra mặdsfdt, chígzcsn chígzcsn têpjmpn còuwxun lạxeafi cũktcung nhìbvsjn hắwclpn ýewwvewwvơktcung tựbxgz.

Verne biếgrxtt mìbvsjnh bịjsrt đeicyowgcy lêpjmpn làjsrtm bia đeicyqaal đeicyxeafn, lòuwxung giậyklwn màjsrt khôjofrng dáshzrm pháshzrt táshzrc, hắwclpn đeicyqomong dậyklwy nhìbvsjn đeicyáshzrm thuộfkfjc hạxeaf củpjxsa cha Ambrose nótjafi:

“Tộfkfjc yêpjmpu tinh chúfkfjng ta khôjofrng hiểbkwfu ýewwv củpjxsa cáshzrc ngàjsrti làjsrtbvsj, chúfkfjng ta đeicyãbhlr thảucgso luậyklwn, đeicyiềfyetu tra màjsrt khôjofrng pháshzrt hiệapcxn bấapcxt kìbvsjpjmpn hung thủpjxsjsrto ởqvyy đeicyâeeody. Xin lỗskfai nhưewwvng xin cáshzrc ngàjsrti đeicyi cho.”

Ngưewwvskfai khổvusdng lồxthhjsrtu xanh láshzreeody hénilct lêpjmpn:

“Bọmpbhn yêpjmpu tinh chúfkfjng bay dáshzrm chốbhlrng lạxeafi lệapcxnh củpjxsa Chúfkfja thểbkwf hảucgs… cáshzrc ngưewwvskfai muốbhlrn gâeeody chiếgrxtn phảucgsi khôjofrng. Mau gia ra têpjmpn hung thủpjxs, nếgrxtu khôjofrng hậyklwu quảucgs chuộfkfjc nấapcxy.”

Verne hừfkfj lạxeafnh:

“Chiếgrxtn thìbvsj chiếgrxtn. Yêpjmpu tinh chúfkfjng ta sợbkwfbvsj.”

“Tốbhlrt… Tốbhlrt lắwclpm… Anh em. Chuẩowgcn bịjsrt chiếgrxtn đeicyapcxu.” Ngưewwvskfai khổvusdng lồxthh gầbmmrm lêpjmpn chấapcxn đeicyfkfjng cảucgs mộfkfjt khoảucgsng trờskfai…

pjmpn ngoàjsrti từfkfjng tiếgrxtng la hénilct ầbmmrm ầbmmrm vang lêpjmpn, rấapcxt nhiềfyetu phùuwxu thủpjxsy xuấapcxt hiệapcxn, lao tớeaeci cáshzri lềfyetu khổvusdng lồxthh củpjxsa đeicyáshzrm yêpjmpu tinh.

shzrch xa đeicyótjaf mấapcxy câeeody sốbhlr, đeicyáshzrm tham tửktcu củpjxsa cáshzrc gia tộfkfjc phùuwxu thủpjxsy kháshzrc khuôjofrn mặdsfdt khiếgrxtp sợbkwf, lẩowgcm bẩowgcm:

“Đaxtepjmpn đeicypjmpn thậyklwt rồxthhi, bọmpbhn chúfkfjng đeicypjmpn hếgrxtt cảucgs rồxthhi… Chúfkfja tểbkwftjafng tốbhlri Rumplestiltskin lạxeafi tuyêpjmpn chiếgrxtn vớeaeci tộfkfjc yêpjmpu tinh…”

“Quáshzr đeicypjmpn rồxthh… thếgrxt giờskfai nàjsrty sẽrnda đeicyi vềfyet đeicyâeeodu…”

“Màjsrtshzrc ngưewwvskfai biếgrxtt Chúfkfja tểbkwftjafng tốbhlri cótjaf con trai khôjofrng?”


“Ai biếgrxtt đeicyưewwvbkwfc, nhưewwvng việapcxc nàjsrty cầbmmrn báshzro gấapcxp trởqvyy lạxeafi vớeaeci gia chủpjxs… Trậyklwn chiếgrxtn nàjsrty sẽrndajsrtm biếgrxtn đeicyvusdi cảucgs thếgrxt giớeaeci mấapcxt…”

“Đaxteưewwvbkwfc rồxthhi, ngưewwvskfai tiếgrxtp tụokggc ởqvyy đeicyâeeody canh trừfkfjng…”

“Ok.”

uwxung lúfkfjc đeicyótjaf, hàjsrtng chụokggc đeicyxeafo áshzrnh sáshzrng đeicyfkfjn thổvusd từfkfj phígzcsa chiếgrxtn trưewwvskfang bắwclpn đeicyi bốbhlrn phưewwvơktcung táshzrm hưewwveaecng, sựbxgz kiệapcxn nàjsrty sẽrndajsrtm rung chuyểbkwfn toàjsrtn bộfkfj giớeaeci phùuwxu thủpjxsy.

Trêpjmpn khôjofrng, trong đeicyáshzrm mâeeody cũktcung khôjofrng bìbvsjnh tĩtjafnh, Philip Karling lơktcu lửktcung giữwclpa khôjofrng trung, xung quanh ôjofrng làjsrtjofrm bótjafng đeicyen khôjofrng rõasit mặdsfdt mũktcui.

Mộfkfjt têpjmpn trong sốbhlr chúfkfjng chấapcxt vấapcxn:

“Rumplestiltskin, ngưewwvơktcui muốbhlrn làjsrtm gìbvsj, tạxeafi sao lạxeafi ra tay vớeaeci tộfkfjc yêpjmpu tinh?”

“Hừfkfj, cáshzrc ngưewwvskfai khôjofrng phảucgsi khôjofrng nghe, bọmpbhn chúfkfjng dáshzrm tấapcxn côjofrng con trai ta.”

“Ngưewwvskfai cótjaf con trai, đeicyfkfjng tưewwvqvyyng chúfkfjng ta khôjofrng biếgrxtt…”

“Bọmpbhn ngưewwvskfai thậyklwt khôjofrng biếgrxtt. Trậyklwn chiếgrxtn bắwclpt đeicybmmru rồxthhi, cáshzrc ngưewwvskfai dáshzrm nhúfkfjng tay vàjsrto khôjofrng, thígzcsch thìbvsj chiếgrxtn?” 

“Ngưewwvơktcui…” Têpjmpn nàjsrty tứqomoc khôjofrng nótjafi đeicyưewwvbkwfc gìbvsj. Bọmpbhn họmpbhjofrm ngưewwvskfai cộfkfjng lạxeafi khôjofrng làjsrt đeicybhlri thủpjxs củpjxsa hắwclpn, đeicyáshzrnh khôjofrng đeicyưewwvbkwfc, nótjafi khôjofrng xong… Têpjmpn nàjsrty quay sang mộfkfjt bêpjmpn kháshzrc nótjafi:

“Odin, khôjofrng phảucgsi hắwclpn bắwclpt cótjafc đeicyqomoa con trai mớeaeci sinh củpjxsa ngưewwvơktcui sao?”

tjafng đeicyen đeicybhlri diệapcxn lộfkfj ra con mắwclpt chộfkfjt, bìbvsjnh thảucgsn nótjafi:


“Nótjaf khôjofrng phảucgsi mớeaeci sinh, nótjaf đeicyãbhlr hai trăjofrm tuổvusdi rồxthhi vàjsrt biếgrxtt quyếgrxtt đeicyjsrtnh củpjxsa mìbvsjnh.”

pjmpn nàjsrty nótjafi vậyklwy nhưewwvng áshzrnh mắwclpt khôjofrng mấapcxy thâeeodn thiệapcxn nhìbvsjn Philip Karling, ngưewwvskfai cha nàjsrto cũktcung bấapcxt mãbhlrn khi con trai mìbvsjnh chạxeafy theo mộfkfjt têpjmpn kháshzrc, mặdsfdc dùuwxupjmpn đeicyótjaf mạxeafnh hơktcun mìbvsjnh.

Philip Karling nhìbvsjn quanh năjofrm ngưewwvskfai, ôjofrng âeeodm trầbmmrm nótjafi:

“Đaxtepjxs rồxthhi. Nếgrxtu cáshzrc ngưewwvskfai khôjofrng đeicyjsrtnh ra tay thìbvsjnilco vềfyet đeicyi, nếgrxtu khôjofrng đeicyfkfjng tráshzrch ta.”

“Ngưewwvơktcui…”

Đaxteúfkfjng lúfkfjc đeicyótjaf, mộfkfjt trậyklwn cuồxthhng phong xuấapcxt hiệapcxn, mộfkfjt ngưewwvskfai đeicyàjsrtn ôjofrng cưewwvskfang tráshzrng tótjafc xanh mắwclpt xanh, da xanh xuấapcxt hiệapcxn, ôjofrng ta gầbmmrm lêpjmpn:

“Rumplestiltskin, ngưewwvơktcui đeicyãbhlr tựbxgz ýewwv pháshzr bỏzdlx hiệapcxp ưewwveaecc thìbvsj đeicyfkfjng tráshzrch chúfkfjng ta.”

Tiếgrxtp đeicyótjaf, thêpjmpm mưewwvskfai bótjafng ngưewwvskfai kháshzrc xuấapcxt hiệapcxn, tấapcxt cảucgs áshzrnh mắwclpt tótjafe lửktcua nhìbvsjn vềfyet phígzcsa Philip Karling.

Đaxtebhlri mặdsfdt vớeaeci nhâeeodn sốbhlr đeicyôjofrng nhưewwv vậyklwy, cha củpjxsa Ambrose khôjofrng e sợbkwfjsrtuwxun hưewwvng phấapcxn nótjafi:

“Đaxteâeeody khôjofrng phảucgsi ta xénilc bỏzdlx hiệapcxp ưewwveaecc vớeaeci bọmpbhn họmpbh, nhưewwvng cáshzrc ngưewwvơktcui dáshzrm tháshzrch thứqomoc ta… Chếgrxtt!”

Philip Karling hénilct lêpjmpn, tay biếgrxtn ra mộfkfjt lưewwvqaali háshzri đeicyen kịjsrtt, nhấapcxp nháshzry nhữwclpng tia chớeaecp đeicyen bótjafng, bổvusd vềfyet phígzcsa têpjmpn da xanh.

“Mọmpbhi ngưewwvskfai, xôjofrng lêpjmpn, chúfkfjng ta énilcp chếgrxtt hắwclpn.” Têpjmpn màjsrtu xanh nótjafi, đeicyưewwva bàjsrtn tay đeicyótjafn đeicyqaal tia sénilct bắwclpn ra từfkfjeeody lưewwvqaali háshzri.

ewwvskfai năjofrm ngưewwvskfai xung quanh lúfkfjc nàjsrty đeicyxthhng loạxeaft ra chiêpjmpu, đeicyáshzrnh vềfyet phígzcsa Philip Karling. Trậyklwn chiếgrxtn còuwxun kinh khủpjxsng hơktcun bêpjmpn dưewwveaeci

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.