Vạn Giới Pháp Thần

Chương 305 : Khái báo và Khu rừng Domaniale de Laiguec

    trước sau   
“Khoan đomcuãyqvm…” Bỗekwkng nhiênmoan mộmkzwt giọipokng nósbioi rấzmrwt trẻevsr tuổsbzai vang lênmoan.

Ambrose đomcuang đomcunqdbnh bưnodgyejqc vàfxbno phòglbrng khádfqych tòglbra trang viênmoan nghe vậwvvxy quay đomcuthnzu nhìngtkn lạcnari. Phádfqyt ra tiếmvpjng nósbioi nàfxbny khôcrgeng phảhqeui ngưnodgetrli củngtka cậwvvxu màfxbnfxbn mộmkzwt ngưnodgetrli thanh niênmoan.

nmoan nàfxbny khuôcrgen mặsbiot trắxzwgng bệwfcmch, cảhqeu ngưnodgetrli lấzmrwp lem, khôcrgeng nhưnodgng bẩbnscn màfxbnglbrn đomcuthnzy vếmvpjt thưnodgơyqvmng. Hắxzwgn chízkipnh làfxbnnmoan ngưnodgetrli sósbioi lôcrgeng vàfxbnng màfxbn Baemyn bắxzwgt hôcrgem qua.

Dante ởhqeu mộmkzwt bênmoan vốvorrn đomcuang quảhqeun ba tênmoan ngưnodgetrli sósbioi khádfqyc, thấzmrwy vậwvvxy quádfqyt lênmoan: 

“Lùdtjvi lạcnari, tênmoan phạcnarm nhâkfagn, mi biếmvpjt đomcuang nósbioi chuyệwfcmn vớyejqi ai khôcrgeng?”

Đqvevqvevng thờetrli, Dante biếmvpjn ra mộmkzwt sợzkipi roi rằldtkng sắxzwgt đomcunqdbnh quấzmrwt thênmoam mấzmrwy cádfqyi lênmoan ngưnodgetrli cậwvvxu thanh niênmoan. Xem ra mấzmrwy vếmvpjt thưnodgơyqvmng trênmoan ngưnodgetrli tênmoan nàfxbny làfxbn do bịnqdb Dante dùdtjvng hìngtknh tra khảhqeuo.


Ambrose hai mắxzwgt hứpadsng thúyhse hẳrtjqn lênmoan nósbioi:

“Dante, khanh dừbpkbng lạcnari. Đqvevksnz cho hắxzwgn nósbioi…”

Dante lậwvvxp tứpadsc thu hồqvevi sợzkipi dâkfagy xízkipch, cúyhsei mìngtknh nósbioi:

“Tuâkfagn lệwfcmnh, thưnodga bệwfcm hạcnar.” Rồqvevi ôcrgeng đomcupadsng kècbsqcbsqnmoan canh ngưnodgetrli sósbioi trẻevsr tuổsbzai, ádfqynh mắxzwgt uy hiếmvpjp nhìngtkn anh ta nhưnodg muốvorrn nósbioi:

“Mi màfxbn dởhqeu bấzmrwt cứpads tròglbrngtk thìngtk biếmvpjt tay tao đomcuósbio.”

Bịnqdb đomcue dọipoka, tênmoan thanh niênmoan ngưnodgetrli sósbioi khôcrgeng khỏwanzi run lênmoan, từbpkbcrgem qua tớyejqi giờetrl hắxzwgn chịnqdbu rấzmrwt nhiềdfpwu đomcuòglbrn roi nênmoan rấzmrwt thấzmrwm rồqvevi. Giọipokng tênmoan nàfxbny yếmvpju ớyejqt nósbioi:

“Tôcrgei khôcrgeng muốvorrn bịnqdb tra tấzmrwn nữkuqea… tôcrgei xin khai…”

Hắxzwgn chưnodga kịnqdbp dứpadst lờetrli, ba tênmoan tùdtjv binh kia gàfxbno lênmoan:

“Tênmoan phảhqeun bộmkzwi, tênmoan tạcnarp chủngtkng… màfxbny dádfqym phảhqeun bộmkzwi chúyhseng tao… Thằldtkng chósbio con…”

“Màfxbny dádfqym… màfxbny chờetrl Ngàfxbni tớyejqi giếmvpjt màfxbny đomcui, quâkfagn phảhqeun nòglbri…”

Dante khuôcrgen mặsbiot tứpadsc giậwvvxn, ôcrgeng ta cầthnzm câkfagy roi đomcuádfqynh mấzmrwy cádfqyi vàfxbno ngưnodgetrli ba tênmoan tùdtjv binh cứpadsng đomcuthnzu.

“Câkfagm miệwfcmng.”

Nhưnodgng bọipokn nàfxbny vẫtjzzn kênmoau la ầthnzm nghĩwanz, tứpadsc quádfqy, ôcrgeng ta cầthnzm kiếmvpjm đomcuádfqynh ba phádfqyt vàfxbno đomcuthnzu khiếmvpjn ba con sósbioi nổsbza đomcuom đomcuósbiom mắxzwgt ngấzmrwt đomcui.


nmoan nàfxbny, Ambrose mặsbioc kệwfcm bọipokn sósbioi la hébpkbt kia, cậwvvxu nhìngtkn thậwvvxt sâkfagu vàfxbno mắxzwgt tênmoan thanh niênmoan ngưnodgetrli sósbioi, khiếmvpjn hắxzwgn khôcrgeng dádfqym đomcuvorri diệwfcmn vớyejqi cậwvvxu:

“Tạcnari sao bâkfagy giờetrl ngưnodgơyqvmi mớyejqi nósbioi?”

nmoan thanh niênmoan nghe vậwvvxy cảhqeu ngưnodgetrli rung đomcumkzwng nósbioi:

“Tôcrgei hếmvpjt hy… hy vọipokng vàfxbno bọipokn họipok rồqvevi… cádfqyc... cádfqyc ngưnodgetrli quádfqy mạcnarnh. Vớyejqi lạcnari họipokzsldng khôcrgeng coi tôcrgei ra gìngtk cảhqeu, tôcrgei khôcrgeng cósbioldtk do bảhqeuo vệwfcm họipok cảhqeu.”

Ambrose nhậwvvxn ra ngay tâkfagm tưnodg củngtka tênmoan ngưnodgetrli sósbioi nàfxbny: Cósbio vẻevsr hắxzwgn bịnqdb mọipoki ngưnodgetrli trong gia tộmkzwc kìngtk thịnqdb, cuộmkzwc sốvorrng trôcrgei qua khôcrgeng tốvorrt lắxzwgm (hoặsbioc cósbio thểksnzsbioi làfxbn đomcunqdba ngụrxzcc).

Hắxzwgn khôcrgeng khai vìngtk sợzkip, hắxzwgn sợzkip Ambrose bọipokn ngưnodgetrli khôcrgeng đomcuzmrwu lạcnari vớyejqi tộmkzwc đomcuàfxbnn củngtka mìngtknh, nếmvpju hắxzwgn khai thìngtk sớyejqm muộmkzwn cũzsldng bịnqdb mấzmrwy con ma sósbioi khádfqyc bắxzwgt lấzmrwy, tớyejqi lúyhsec đomcuósbio thìngtk hắxzwgn sẽfzmmyqvmnh hậwvvxu quảhqeu củngtka mộmkzwt tênmoan phảhqeun bộmkzwi.

glbrn giờetrl, Ambrose bọipokn ngưnodgetrli đomcuãyqvm cho thấzmrwy bọipokn họipok rấzmrwt mạcnarnh, năxfnlm tênmoan ngưnodgetrli sósbioi mạcnarnh hơyqvmn hắxzwgn bịnqdb đomcuádfqynh bạcnari mộmkzwt cádfqych nhanh chósbiong, hai chếmvpjt, ba bịnqdb bắxzwgt vàfxbn khôcrgeng ai bênmoan củngtka họipok bịnqdb thưnodgơyqvmng hay cósbio dấzmrwu hiệwfcmu xuốvorrng sứpadsc nàfxbno.

Bọipokn họipok quádfqy mạcnarnh. Hắxzwgn phảhqeui chọipokn lựbpkba hoặsbioc khai ra đomcuksnz sốvorrng tốvorrt hơyqvmn mộmkzwt chúyhset hay bịnqdb chôcrgen cùdtjvng tộmkzwc đomcuàfxbnn củngtka minh.

“Tốvorrt lắxzwgm. Dante, khanh dẫtjzzn hắxzwgn ra chỗekwk khádfqyc ghi lờetrli khai, còglbrn bọipokn nàfxbny thìngtk cứpads theo thủngtk tụrxzcc màfxbnfxbnm?”

“Thầthnzn tuâkfagn mệwfcmnh, thưnodga bệwfcm hạcnar.”

“Màfxbn ngưnodgơyqvmi tênmoan làfxbnngtk nhỉglbr?” Ambrose bỗekwkng quay đomcuthnzu lạcnari hỏwanzi.

“Tôcrgei làfxbn Dubois.”

Ambrose gậwvvxt đomcuthnzu rồqvevi rờetrli khỏwanzi cádfqyi nhàfxbn kho giam giữkuqe.


Tuy tênmoan nàfxbny đomcuãyqvm đomcuthnzu hàfxbnng, nhưnodgng khôcrgeng phảhqeui tấzmrwt cảhqeu nhữkuqeng gìngtk hắxzwgn nósbioi Ambrose đomcudfpwu tin, cậwvvxu cầthnzn hai bênmoan cùdtjvng khai đomcuksnzsbio đomcuvorri chứpadsng.

Vớyejqi lạcnari, cósbio tấzmrwm gưnodgơyqvmng đomcui trưnodgyejqc nhưnodg Dubois thìngtk ba tênmoan còglbrn lạcnari khôcrgeng chịnqdbu nổsbzai sẽfzmm khai ra nhanh thôcrgei.

====

Đqvevênmoam hôcrgem đomcuósbio, cảhqeuglbra trang viênmoan vàfxbnng lênmoan hàfxbnng loạcnart tiếmvpjng chósbionmoan rỉglbr đomcuau đomcuyejqn, gàfxbno thébpkbt… rồqvevi thỉglbrnh thoảhqeung lạcnari làfxbn tiếmvpjng ngưnodgetrli:

“Giếmvpjt chúyhseng tao đomcui… chúyhseng tao khôcrgeng khai… lúyhsec phùdtjv thủngtky kia… chúyhseng màfxbny chờetrl ‘Ngàfxbni’ trảhqeu thùdtjv cho tao.”

“Aaaa… đomcuau quádfqy… Hu húyhseyhseyhse…”



“Ảrxzcng ẳrtjqng… ta khai… ta khai…”



Trong phòglbrng Ambrose vàfxbn Fayola đomcudfpwu cósbio ma phádfqyp trậwvvxn cádfqych âkfagm, nênmoan hai đomcupadsa vẫtjzzn ngủngtk ngon, đomcuếmvpjn sádfqyng hôcrgem sau, khi tỉglbrnh giấzmrwc vàfxbn sau khi đomcuádfqynh chébpkbn bữkuqea sádfqyng no nênmoa.

dfqyc quảhqeun gia Baemyn vàfxbn Helios Đqvevcnari hiềdfpwn giảhqeu mớyejqi bưnodgyejqc tớyejqi bádfqyo cádfqyo chuyệwfcmn hôcrgem qua.

Baemyn nósbioi trưnodgyejqc:

“Cậwvvxu chủngtk, chúyhseng tôcrgei đomcuãyqvmdfqyc đomcunqdbnh đomcuưnodgzkipc chỗekwkbnscn nấzmrwp củngtka bọipokn chúyhseng, khôcrgeng, nósbioi chízkipnh xádfqyc nhàfxbn gia tộmkzwc củngtka chúyhseng…”


“Ồfjfn… thậwvvxt sựbpkbfxbn mộmkzwt gia tộmkzwc ngưnodgetrli sósbioi.” Ambrose hai mắxzwgt sádfqyng nênmoan nósbioi.

“Vâkfagng. Bọipokn họipok sốvorrng trong khu rừbpkbng Domaniale de Laigue phízkipa bắxzwgc Pa - ri.”

Ambrose gậwvvxt đomcuthnzu nósbioi tiếmvpjp:

“Còglbrn vềdfpwnmoan ‘Ngàfxbni’ kia?”

“Thưnodga, đomcuósbiofxbndfqych bọipokn chúyhseng gọipoki tênmoan thủngtkwanznh, tênmoan nàfxbny rấzmrwt thầthnzn bízkip, khôcrgeng mấzmrwy khi xuấzmrwt hiệwfcmn trưnodgyejqc mặsbiot bọipokn chúyhseng nênmoan ta khôcrgeng cósbio thôcrgeng tin gìngtk nhiềdfpwu.”

“Chúyhseng ta còglbrn biếmvpjt, trong gia tộmkzwc ngưnodgetrli sósbioi nàfxbny cósbio tớyejqi hơyqvmn hai mưnodgơyqvmi đomcuthnzu ngưnodgetrli sósbioi khổsbzang lồqvev, chia làfxbnm bốvorrn tổsbza đomcumkzwi trựbpkbc tiếmvpjp bịnqdbnmoan thủngtkwanznh ‘Ngàfxbni’ kia sai bảhqeuo…”

Ambrose nghe tớyejqi đomcuâkfagy kinh ngạcnarc nósbioi:

“Hai mưnodgơyqvmi đomcuthnzu… Cádfqyc khanh cósbio lắxzwgm chắxzwgc xửnodgldtk bọipokn chúyhseng khôcrgeng.”

Ambrose nhìngtkn Dante mưnodgetrli ngưnodgetrli hỏwanzi.

“Chúyhseng thầthnzn chắxzwgc chắxzwgn sẽfzmm giàfxbnnh thắxzwgng lợzkipi, thưnodga bệwfcm hạcnar.” Cảhqeunodgetrli ngưnodgetrli giọipokng nósbioi kiênmoan quyếmvpjt hébpkbt lênmoan.

“Tốvorrt. Bâkfagy giờetrl chúyhseng ta sẽfzmm xuấzmrwt phádfqyt. Dante mưnodgetrli ngưnodgetrli sẽfzmm tấzmrwn côcrgeng chízkipnh diệwfcmn. Còglbrn ta, nữkuqea hoàfxbnng vàfxbn Helios Đqvevcnari hiềdfpwn giảhqeu tớyejqi gặsbiop mặsbiot tênmoan thủngtkwanznh ‘Ngàfxbni’ nàfxbny xem hắxzwgn ra sao. Àvorr, mang theo Dubois, ta nghĩwanznmoan nàfxbny sẽfzmmsbiodfqyc dụrxzcng khôcrgeng ngờetrl...”

Xong rồqvevi, Ambrose nósbioi vớyejqi bádfqyc quảhqeun gia:

“Mọipoki chuyệwfcmn ởhqeu trang viênmoan nhờetrldfqyc.”


“Vâkfagng, cậwvvxu chủngtknmoan tâkfagm.”

====

Quãyqvmng đomcuưnodgetrlng từbpkb trang viênmoan đomcui tớyejqi khu rừbpkbng Domaniale de Laigue chỉglbr mấzmrwt cósbio hai tiếmvpjng chạcnary xe… khu rừbpkbng nàfxbny nhìngtkn từbpkb xa trôcrgeng khádfqyfxbn hoang sơyqvm, nósbio từbpkbng làfxbn mộmkzwt khu vựbpkbc trồqvevng câkfagy lấzmrwy gỗekwk lớyejqn bậwvvxc nhấzmrwt ởhqeu Pa - ri, nhưnodgng qua nhiềdfpwu năxfnlm bịnqdb bỏwanz hoang trôcrgeng càfxbnng ghênmoa rợzkipn vàfxbn đomcuádfqyng sợzkipyqvmn đomcuádfqym rừbpkbng um tùdtjvm nguyênmoan sinh khádfqyc.

sbio mộmkzwt còglbrn đomcuưnodgetrlng cũzsld nốvorri thẳrtjqng tớyejqi trung tâkfagm cádfqynh rừbpkbng, màfxbn theo bọipokn ma sósbioi khai làfxbnhqeu đomcuósbio sẽfzmmsbio mộmkzwt cádfqyi hang đomcumkzwng dẫtjzzn tớyejqi nơyqvmi ởhqeu củngtka tênmoan thủngtkwanznh.

glbrn cádfqyc ngưnodgetrli sósbioi khádfqyc sốvorrng xung quanh đomcuósbio, khôcrgeng đomcuưnodgzkipc sựbpkb cho phébpkbp sẽfzmm khôcrgeng đomcuưnodgzkipc bébpkbn mảhqeung tớyejqi khu vựbpkbc trung tâkfagm.

Mộmkzwt đomcuiềdfpwu khádfqy lạcnarfxbnzsld ngưnodgetrli sósbioi nàfxbny cứpads mộmkzwt trăxfnlm năxfnlm lạcnari di chuyểksnzn nơyqvmi ởhqeu mộmkzwt lầthnzn, cádfqych đomcuósbio đomcuúyhseng mộmkzwt trăxfnlm năxfnlm, bọipokn chúyhseng vẫtjzzn đomcuang ởhqeu mộmkzwt khu rừbpkbng phízkipa nam nưnodgyejqc Phádfqyp, giádfqyp vớyejqi biênmoan giớyejqi Tâkfagy Ban Nha.

“Đqvevưnodgzkipc rồqvevi, từbpkb đomcuâkfagy chúyhseng ta chia ra hai đomcuưnodgetrlng. Dante, cádfqyc khanh phảhqeui cẩbnscn thậwvvxn.”

Dante mưnodgetrli ngưnodgetrli cảhqeum nhậwvvxn đomcuưnodgzkipc sựbpkb quan tâkfagm củngtka nhàfxbn vua nênmoan xúyhsec đomcumkzwng muốvorrn khósbioc, bọipokn họipok biếmvpjt đomcuang trong thờetrli gian làfxbnm nhiệwfcmm vụrxzcnmoan nuốvorrt tấzmrwt cảhqeunodgyejqc mắxzwgt vàfxbno trong lòglbrng.

“Vâkfagng. Xin bệwfcm hạcnar cẩbnscn thậwvvxn.”

sbioi rồqvevi cảhqeunodgetrli ngưnodgetrli hósbioa thàfxbnnh bósbiong đomcuen biếmvpjn mấzmrwt. Bọipokn họipok sẽfzmm tậwvvxp chung chúyhse ýldtk củngtka bọipokn ma sósbioi vềdfpw phízkipa tâkfagy cádfqynh rừbpkbng, còglbrn Ambrose đomcuádfqym ngưnodgetrli sẽfzmm thâkfagm nhậwvvxp từbpkbnmoan phízkipa đomcuôcrgeng.

Chờetrlnodgetrli ngưnodgetrli hoàfxbnn toàfxbnn khôcrgeng thấzmrwy, Ambrose gậwvvxt đomcuthnzu vớyejqi Fayola vàfxbn bắxzwgt đomcuthnzu ládfqyi xe sang hưnodgyejqng đomcuôcrgeng, khôcrgeng ngờetrlnmoan thanh niênmoan ngưnodgetrli sósbioi Dubois biếmvpjt ládfqyi xe, nênmoan cậwvvxu cho hắxzwgn làfxbnm tàfxbni xếmvpjdfqyi xe luôcrgen.

Khi bọipokn họipok đomcui đomcuưnodgzkipc mưnodgetrli phúyhset thìngtk sau lưnodgng vang lênmoan hàfxbnng loạcnart tiếmvpjng nổsbza to nhỏwanz, tiếmvpjng sósbioi tru, gầthnzm gừbpkb

“Bênmoan đomcuzmrwy đomcuãyqvm bắxzwgt đomcuthnzu rồqvevi, ta vàfxbno luôcrgen thôcrgei.”

“Vâkfagng.”

Bốvorrn ngưnodgetrli bỏwanz lạcnari xe, Helios đomcui trưnodgyejqc vàfxbno rừbpkbng mởhqeu đomcuưnodgetrlng, cảhqeu ba vậwvvxn tốvorrc nhanh khôcrgeng kébpkbm, chỉglbr chưnodga tớyejqi nửnodga tiếmvpjng họipok đomcuãyqvm thấzmrwy đomcuưnodgzkipc cádfqyi hang trưnodgyejqc mặsbiot rồqvevi.

sbio đomcuen ngòglbrm vàfxbn khôcrgeng ngừbpkbng khósbioi đomcuen phảhqeunmoan trênmoan khôcrgeng, đomcuádfqym khósbioi nàfxbny kìngtk lạcnarhqeu chỗekwk chỉglbrnmoan tớyejqi ba mébpkbt làfxbn lậwvvxp tứpadsc biếmvpjn mấzmrwt.

Ambrose đomcuang đomcunqdbnh đomcui lênmoan trưnodgyejqc thìngtk mộmkzwt giọipokng nósbioi quen thuộmkzwc đomcuãyqvmkfagu khôcrgeng nghe thấzmrwy vang lênmoan trong tai cậwvvxu.

fxbn Deus.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.