Vạn Đế Chí Tôn

Chương 152 : 152

    trước sau   



“Đakbviềamwzu nàacsmy sao cóafrq thểhinq?”
“Tiểhinqu tửpxtoacsmy vậcnygy màacsm khôyftgng chếckhwt!”
Khi mọckhwi ngưyftgvpici đuiubưyftga mắjgtrt nhìwtfzn vềamwz phíjvraa Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw thìwtfz tấdstvt cảpzsp đuiubamwzu sữurcang sờvpic.

Bởfbuti vìwtfz tạscpoi nơwynwi đuiubóafrq ngoàacsmi hắjgtrn ra còyzpan mộfozrt nam tửpxto kháurcac.

Nam tửpxtoacsmy gưyftgơwynwng mặwynwt bìwtfznh thưyftgvpicng, toàacsmn thâsmsen mặwynwc mộfozrt bộfozr trưyftgvpicng bàacsmo màacsmu trắjgtrng, dưyftgckhwi châsmsen hắjgtrn làacsm mộfozrt đuiubcnygu thújgtr nhưyftgafrqi màacsmu đuiuben.

Ngưyftgvpici nàacsmy đuiubújgtrng làacsmsistng Huyềamwzn Thiêvpicn khôyftgng sai.
Trong đuiubáurcam ngưyftgvpici cũnhgcng chỉleufafrqvpicn nam tửpxto mặwynwt đuiuben từckhwng tậcnygn mắjgtrt thấdstvy Lăsistng Huyềamwzn Thiêvpicn phong ấdstvn đuiubcnygu Giao Long kia làacsm khôyftgng kinh ngạscpoc.

Nhưyftgng đuiubppxki lạscpoi áurcanh mắjgtrt củaudoa hắjgtrn cóafrq chújgtrt sợaudoqxsvi, bởfbuti vìwtfz hắjgtrn biếckhwt nam tửpxtoacsmy rấdstvt rấdstvt mạscponh.
“Hừckhw, ta vốyftgn cóafrq chújgtrt tiếckhwc nuốyftgi vìwtfz khôyftgng thểhinq tựojrk tay giếckhwt ngưyftgơwynwi.


smsey giờvpic nếckhwu nhưyftg ngưyftgơwynwi còyzpan sốyftgng nhưyftg vậcnygy cũnhgcng tốyftgt” lújgtrc nàacsmy Ngao Thếckhw phụakbvc hồjsqoi lạscpoi tinh thầcnygn bưyftgckhwc ra mộfozrt bưyftgckhwc nóafrqi.
Hắjgtrn cũnhgcng khóafrq hiểhinqu vìwtfz sao tiểhinqu tửpxtoacsmy cóafrq thểhinq sốyftgng sóafrqt trởfbut ra, hơwynwn nữurcaa tựojrka hồjsqonhgcng khôyftgng bịuiub thưyftgơwynwng gìwtfz.

Nhưyftgng theo hắjgtrn nghĩqxsv hẳxvtkn làacsm việrfsnn trưyftgfbutng vìwtfz muốyftgn bảpzspo đuiubpzspm an toàacsmn cho Lăsistng Tiếckhwu Thiêvpicn nêvpicn mớckhwi cho hắjgtrn thủaudo đuiuboạscpon gìwtfz bảpzspo mệrfsnnh.

Khôyftgng thấdstvy trưyftgckhwc đuiubóafrq Mụakbvc Uy Long còyzpan từckhwng muốyftgn cho tiểhinqu tửpxtoacsmy miễuddin thi vòyzpang ba sao, tấdstvt nhiêvpicn làacsm việrfsnn trưyftgfbutng cũnhgcng rấdstvt áurcai tàacsmi rồjsqoi.
Sau khi quan sáurcat kỹcnyg đuiubáurcam ngưyftgvpici kia cùfvreng Lăsistng Tiếckhwu Thiêvpicn đuiubang đuiubfvreng bêvpicn cạscponh mìwtfznh, Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw mớckhwi thởfbut ra mộfozrt hơwynwi nóafrqi: “Hắjgtrc hắjgtrc, huynh đuiubrfsn khôyftgng ngờvpic ngưyftgơwynwi thậcnygt sựojrkyzpan sốyftgng nha!”.
Trưyftgckhwc đuiubâsmsey dùfvre cho hắjgtrn cảpzspm thấdstvy nam tửpxtoacsmy rấdstvt mạscponh, nhưyftgng cũnhgcng chỉleuf nghĩqxsv mạscponh hơwynwn hắjgtrn thờvpici đuiubiểhinqm nàacsmy mộfozrt chújgtrt màacsm thôyftgi.

Cho nêvpicn đuiubyftgi vớckhwi đuiubcnygu Giao Long kia cùfvreng Lăsistng Tiếckhwu Thiêvpicn giao thủaudo, Lộfozr Huyềamwzn Cơwynwafrqurcam chíjvran phầcnygn khẳxvtkng đuiubuiubnh làacsmsistng Tiếckhwu Thiêvpicn triệrfsnt đuiubhinq xong.

Đakbvyftgi mặwynwt vớckhwi áurcanh mắjgtrt kinh nghi củaudoa Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw, cũnhgcng nhưyftg tháurcai đuiubfozr củaudoa mọckhwi ngưyftgvpici, Lăsistng Huyềamwzn Thiêvpicn cũnhgcng khôyftgng quáurca đuiubhinq ýrfsn.

Hắjgtrn thảpzspn nhiêvpicn hưyftgckhwng Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw đuiubfvreng bêvpicn cạscponh nóafrqi: “Cưyftgckhwp bóafrqc nhưyftg thếckhwacsmo?”.

“Ặjslxc ….”
Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw nghe vậcnygy thìwtfzafrq chújgtrt xấdstvu hổppxkjgtri đuiubcnygu.

Từckhw khi mọckhwi ngưyftgvpici cho rằqctlng Lăsistng Tiếckhwu Thiêvpicn chếckhwt, tấdstvt cảpzsp đuiubáurcam con cháurcau quýrfsn tộfozrc đuiubamwzu nhắjgtrm vàacsmo hắjgtrn khiếckhwn hắjgtrn lújgtrc nàacsmo cũnhgcng phảpzspi ẩfozrn nújgtrp, sao còyzpan cóafrq thểhinq nghĩqxsv đuiubếckhwn chuyệrfsnn cưyftgckhwp đuiuboạscpot Tửpxtowtfz Hoa đuiubâsmsey.
sistng Huyềamwzn Thiêvpicn thấdstvy biểhinqu hiệrfsnn củaudoa hắjgtrn tấdstvt nhiêvpicn đuiuburcan ra đuiubưyftgaudoc chújgtrt gìwtfz, hắjgtrn cũnhgcng khôyftgng tiếckhwp tụakbvc hỏuiubi màacsm chỉleuf khẽyzem lắjgtrc đuiubcnygu.

Sau đuiubóafrq mỉleufm cưyftgvpici hưyftgckhwng đuiubáurcam ngưyftgvpici trưyftgckhwc mặwynwt nóafrqi: “Cáurcac ngưyftgơwynwi cóafrq hai lựojrka chọckhwn.

Mộfozrt làacsm giao Tửpxtowtfz Hoa ra, hai làacsm bịuiub thưyftgơwynwng rồjsqoi giao ra!”.
“Cáurcai gìwtfz?”
“Tiểhinqu tửpxtoacsmy bịuiub ngu rồjsqoi sao?”
Đakbváurcam ngưyftgvpici Ngao Thếckhwfvreng Phùfvreng Huy thấdstvy vậcnygy thìwtfz nhìwtfzn Lăsistng Huyềamwzn Thiêvpicn nhưyftg nhìwtfzn ngưyftgvpici ngốyftgc.

Trưyftgckhwc khôyftgng nóafrqi nơwynwi nàacsmy cóafrq bao nhiêvpicu ngưyftgvpici, cho dùfvre tháurcanh vưyftgơwynwng cảpzspnh đuiubếckhwn chưyftga chắjgtrc cóafrq thểhinqyftgckhwp đuiuboạscpot.

smsey giờvpic mộfozrt tiểhinqu tửpxto linh vưyftgơwynwng cảpzspnh lạscpoi muốyftgn cưyftgckhwp đuiuboạscpot Tửpxtowtfz Hoa từckhw trong tay bọckhwn họckhw, khôyftgng phảpzspi ngu ngốyftgc thìwtfzacsmwtfz.
— QUẢqdfnNG CÁhvaxO —
Cho dùfvreacsm mấdstvy ngưyftgvpici từckhwng cùfvreng Lăsistng Huyềamwzn Thiêvpicn tiếckhwn vàacsmo Tháurcanh Thiêvpicn Việrfsnn thôyftgng qua bậcnygc thang kia cũnhgcng nghĩqxsv nhưyftg vậcnygy.

Bởfbuti vìwtfz biểhinqu hiệrfsnn củaudoa Lăsistng Huyềamwzn Thiêvpicn hiểhinqn nhiêvpicn làacsm nhằqctlm vàacsmo tấdstvt cảpzsp mọckhwi ngưyftgvpici tạscpoi đuiubâsmsey, cũnhgcng khôyftgng phảpzspi chỉleuf nhắjgtrm đuiubếckhwn đuiubáurcam ngưyftgvpici con ôyftgng cháurcau cha kia.
“Lăsistng Tiếckhwu Thiêvpicn, ta côyftgng nhậcnygn thiêvpicn phújgtr củaudoa ngưyftgơwynwi rấdstvt cao, cũnhgcng cóafrq chújgtrt bảpzspn lĩqxsvnh mớckhwi cóafrq thểhinq thoáurcat khỏuiubi đuiubcnygu Giao Long kia.

Nhưyftgng ngưyftgơwynwi cũnhgcng đuiubckhwng nghĩqxsv mọckhwi ngưyftgvpici sẽyzemwtfz chuyệrfsnn nàacsmy màacsm sợaudo ngưyftgơwynwi nha!” Mộfozrc Liêvpicn hai mắjgtrt cũnhgcng âsmsem trầcnygm nhắjgtrc nhởfbutsistng Huyềamwzn Thiêvpicn.
Theo nàacsmng nghĩqxsvsistng Tiếckhwu Thiêvpicn hẳxvtkn làacsmwtfz cảpzspm thấdstvy bảpzspn thâsmsen cóafrq thểhinq thoáurcat khỏuiubi Giao Long nêvpicn mọckhwi ngưyftgvpici sẽyzem sợaudoqxsvi, khôyftgng dáurcam hưyftgckhwng hắjgtrn ra tay.

Nhưyftgng ởfbut đuiubâsmsey đuiubamwzu làacsm thiêvpicn tàacsmi, sao cóafrq thểhinq khôyftgng biếckhwt hắjgtrn đuiubưyftgaudoc việrfsnn trưyftgfbutng cho đuiubãqxsvi ngộfozrwtfz đuiubóafrq đuiubhinq qua ảpzspi đuiubâsmsey.


wtfz vậcnygy nàacsmng mớckhwi muốyftgn nóafrqi cho hắjgtrn biếckhwt đuiubhinq hắjgtrn nhâsmsen lújgtrc mọckhwi ngưyftgvpici chưyftga ra tay màacsm trốyftgn đuiubi.


Chỉleuf cầcnygn hắjgtrn cóafrq thểhinq tiếckhwn ra ngoàacsmi, nhưyftg vậcnygy Tháurcanh Thiêvpicn Việrfsnn chắjgtrc chắjgtrn sẽyzem trọckhwng đuiubiểhinqm bồjsqoi dưyftgacsmng hắjgtrn.
Ngao Thếckhw nghe Mộfozrc Liêvpicn nóafrqi vậcnygy thìwtfz khinh bỉleuf: “Mộfozrc Liêvpicn, ngưyftgơwynwi nghĩqxsv hắjgtrn còyzpan cóafrq thểhinq rờvpici đuiubi sao? Bao vâsmsey hắjgtrn lạscpoi!”.
Ngao Thếckhw vừckhwa dứfvret lờvpici đuiubáurcam ngưyftgvpici Phùfvreng Huy cùfvreng Lýrfsn Nham đuiubãqxsv nhanh chóafrqng vâsmsey quanh hai ngưyftgvpici Lăsistng Huyềamwzn Thiêvpicn cùfvreng Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw.

Ngay cảpzsprfsn Phong Trầcnygn thưyftgơwynwng thểhinq chỉleuf vừckhwa khôyftgi phụakbvc mộfozrt tíjvranhgcng tiếckhwn vàacsmo hàacsmng ngũnhgc.

fvre sao nhiệrfsnm vụakbv củaudoa bọckhwn hắjgtrn cũnhgcng chỉleufacsm ngăsistn hai ngưyftgvpici chạscpoy thoáurcat màacsm thôyftgi, còyzpan chiếckhwn đuiubdstvu tấdstvt nhiêvpicn làacsm đuiubhinq Ngao Thếckhw ra tay rồjsqoi.
“Chậcnygm đuiubãqxsv!”
Đakbvújgtrng lújgtrc nàacsmy mộfozrt thanh âsmsem nhàacsmn nhạscpot vang lêvpicn, sau đuiubóafrq mộfozrt nam tửpxto mặwynwt màacsmy đuiuben nhẻqxsvm từckhw xa đuiubi tớckhwi trưyftgckhwc mặwynwt Lăsistng Huyềamwzn Thiêvpicn.

Sau đuiubóafrq hắjgtrn lấdstvy tújgtri trữurca vậcnygt củaudoa mìwtfznh đuiubppxk ra, vôyftg sốyftg Tửpxtowtfz Hoa cùfvreng đuiuban dưyftgaudoc chữurcaa thưyftgơwynwng xuấdstvt hiệrfsnn trưyftgckhwc mắjgtrt mọckhwi ngưyftgvpici.
Bởfbuti vìwtfz trưyftgckhwc khi tiếckhwn vàacsmo nơwynwi đuiubâsmsey Tháurcanh Thiêvpicn Việrfsnn đuiubãqxsvvpicu cầcnygu phong ấdstvn tújgtri trữurca vậcnygt củaudoa bảpzspn thâsmsen lạscpoi, cho nêvpicn mọckhwi ngưyftgvpici cũnhgcng chỉleufafrq thểhinq sửpxto dụakbvng tújgtri trữurca vậcnygt màacsm Tháurcanh Thiêvpicn Việrfsnn đuiubưyftga cho.

wtfz vậcnygy màacsm nam tửpxto kia cũnhgcng khôyftgng sợaudo bảpzspn thâsmsen lộfozr ra bảpzspo vậcnygt gìwtfz trưyftgckhwc mặwynwt mọckhwi ngưyftgvpici.
Sau khi đuiubppxk hếckhwt đuiubjsqo trong tújgtri trữurca vậcnygt ra, hắjgtrn chỉleuf nhẹuvsgyftgaudom lạscpoi mộfozrt đuiubóafrqa Tửpxtowtfz Hoa, sau đuiubóafrqyftgckhwng Lăsistng Huyềamwzn Thiêvpicn nóafrqi: “Tạscpoi hạscpo Từckhw Khuyếckhwt, lầcnygn nàacsmy bắjgtrt buộfozrc phảpzspi tiếckhwn vàacsmo Tháurcanh Thiêvpicn Việrfsnn, mong Lăsistng huynh đuiubhinq lạscpoi cho ta mộfozrt đuiubóafrqa Tửpxtowtfz Hoa”.
“Chuyệrfsnn gìwtfz xảpzspy ra?”
“Ngu ngốyftgc!”
Mọckhwi ngưyftgvpici đuiubamwzu cho rằqctlng têvpicn tiểhinqu tửpxto gọckhwi Từckhw Khuyếckhwt nàacsmy đuiubãqxsv bịuiub Giao Long đuiubáurcanh bịuiub thưyftgơwynwng nêvpicn sinh lòyzpang sợaudoqxsvi.

Chíjvranh vìwtfz vậcnygy màacsm mớckhwi cho rằqctlng Lăsistng Tiếckhwu Thiêvpicn thoáurcat khỏuiubi Giao Long làacsmyftgfvreng ghêvpic gớckhwm, nêvpicn mớckhwi trựojrkc tiếckhwp mang Tửpxtowtfz Hoa dâsmseng lêvpicn.
sistng Huyềamwzn Thiêvpicn thấdstvy vậcnygy thìwtfz nhẹuvsgwtfzm cưyftgvpici nóafrqi: “Tốyftgt, nểhinqwtfznh ngưyftgơwynwi làacsm ngưyftgvpici đuiubcnygu tiêvpicn ta đuiubhinq lạscpoi ngưyftgơwynwi ba đuiubóafrqa đuiubi!”.
afrqi rồjsqoi hắjgtrn đuiubưyftga hai đuiubóafrqa Tửpxtowtfz Hoa cho Từckhw Khuyếckhwt, hắjgtrn tấdstvt nhiêvpicn biếckhwt Từckhw Khuyếckhwt đuiubãqxsv thấdstvy mộfozrt màacsmn hắjgtrn phong ấdstvn đuiubcnygu Giao Long kia.

Nhưyftgng Lăsistng Huyềamwzn Thiêvpicn cũnhgcng khôyftgng đuiubhinq ýrfsn, càacsmng khôyftgng cóafrq ýrfsn vạscpoch trầcnygn Từckhw Khuyếckhwt.

Đakbvyftgi vớckhwi hắjgtrn màacsmafrqi ngưyftgvpici kháurcac làacsmm việrfsnc chỉleuf cầcnygn khôyftgng ảpzspnh hưyftgfbutng đuiubếckhwn hắjgtrn, hắjgtrn sẽyzem khôyftgng quan tâsmsem.
“Đakbva tạscpo!” Từckhw Khuyếckhwt cầcnygm ba đuiubóafrqa Tửpxtowtfz Hoa trong tay hưyftgckhwng Lăsistng Huyềamwzn Thiêvpicn ôyftgm quyềamwzn nóafrqi.


— QUẢqdfnNG CÁhvaxO —
Vốyftgn dĩqxsv chỉleuf cầcnygn đuiubscpot đuiubưyftgaudoc Tửpxtowtfz Hoa làacsmafrq thểhinq tiếckhwn nhậcnygp Tháurcanh Thiêvpicn Việrfsnn, tấdstvt nhiêvpicn thâsmsen phậcnygn củaudoa ngưyftgơwynwi ra sao làacsm phụakbv thuộfozrc vàacsmo sốyftgyftgaudong Tửpxtowtfz Hoa cũnhgcng nhưyftg thiêvpicn phújgtr ngưyftgơwynwi đuiubãqxsv thểhinq hiệrfsnn.

qpddyzpang thiêvpicn phújgtr hắjgtrn cũnhgcng khôyftgng bộfozrc lộfozrwtfz nhiềamwzu, bâsmsey giờvpic chỉleufafrq thểhinq hy vọckhwng vàacsmo vòyzpang nàacsmy màacsm thôyftgi.
Thậcnygt khôyftgng ngờvpic lạscpoi ra mộfozrt cáurcai quáurcai thai nhưyftg vậcnygy, cũnhgcng may Lăsistng Huyềamwzn Thiêvpicn đuiubhinq lạscpoi cho hắjgtrn ba đuiubóafrqa hoa.

Theo hắjgtrn nghĩqxsv đuiubáurcam ngưyftgvpici kia hẳxvtkn làacsm mộfozrt đuiubóafrqa cũnhgcng khôyftgng còyzpan đuiubi, nhưyftg vậcnygy ngoạscpoi trừckhwsistng Huyềamwzn Thiêvpicn cùfvreng Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw hắjgtrn sẽyzemacsm ngưyftgvpici thứfvre ba, nhưyftg vậcnygy thâsmsen phậcnygn khôyftgng quáurca thấdstvp cũnhgcng khôyftgng quáurca cao.

Vừckhwa tráurcanh đuiubưyftgaudoc ngưyftgvpici đuiubhinq ýrfsn, lạscpoi cóafrq thểhinq tráurcanh ngưyftgvpici kháurcac gâsmsey phiềamwzn phứfvrec, cũnhgcng làacsm khôyftgng tệrfsn.
“Ngu ngốyftgc!” Phùfvreng Huy thấdstvy vậcnygy thìwtfz thầcnygm mắjgtrng mộfozrt tiếckhwng.
jgtrc nàacsmy Lăsistng Huyềamwzn Thiêvpicn mớckhwi đuiubhinq ýrfsn đuiubếckhwn đuiubáurcam ngưyftgvpici đuiubang vâsmsey xung quanh, hắjgtrn thảpzspn nhiêvpicn hưyftgckhwng Lộfozr Huyềamwzn Cơwynwafrqi: “Ngưyftgơwynwi xửpxtorfsn bọckhwn họckhw đuiubi, đuiubhinq mỗjncqi ngưyftgvpici mộfozrt đuiubóafrqa làacsm đuiubưyftgaudoc rồjsqoi!”.
Hắjgtrn cũnhgcng khôyftgng cóafrq ýrfsn đuiubuiubnh lấdstvy hếckhwt Tửpxtowtfz Hoa củaudoa đuiubáurcam ngưyftgvpici nàacsmy, trong mắjgtrt hắjgtrn bọckhwn họckhwyzpan chưyftga đuiubaudoyftgurcach đuiubhinq hắjgtrn loạscpoi ra đuiubâsmsey.
“Tốyftgt!” Lộfozr Huyềamwzn Cơwynwyftgvpici to nóafrqi.
sistng Tiếckhwu Thiêvpicn đuiubãqxsv tựojrk tin nhưyftg vậcnygy, chắjgtrc chắjgtrn thựojrkc lựojrkc sẽyzem khôyftgng tầcnygm thưyftgvpicng.


Nhưyftg vậcnygy hắjgtrn hẳxvtkn làacsm chỉleuf cầcnygn đuiubyftgi phóafrq khoảpzspng vàacsmi têvpicn đuiubi.

“Têvpicn mậcnygp ngôyftgng cuồjsqong, đuiubi chếckhwt đuiubi!”.
Phùfvreng Huy cùfvreng mấdstvy ngưyftgvpici Lýrfsn Nham vâsmsey xung quanh thấdstvy Lộfozr Huyềamwzn Cơwynwyftgvpici ngôyftgng cuồjsqong nhưyftg vậcnygy thìwtfz théyftgt lêvpicn mộfozrt tiếckhwng.

Sau đuiubóafrq tấdstvt cảpzsp đuiubamwzu lộfozr ra tháurcanh lựojrkc hưyftgckhwng hắjgtrn đuiubáurcanh tớckhwi.

wynwn mưyftgvpici ngưyftgvpici đuiubáurcanh tớckhwi Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw tấdstvt cảpzsp đuiubamwzu làacsm tháurcanh linh cảpzspnh, trong đuiubóafrqrfsn Nham cùfvreng Hồjsqong Tuệrfsn thìwtfzacsm tháurcanh linh cảpzspnh trung giai.

nhgcng chỉleufafrq Phùfvreng Huy làacsm tháurcanh linh cảpzspnh cao giai.

Tuy mấdstvy ngưyftgvpici đuiubãqxsv từckhwng lĩqxsvnh giáurcao qua bảpzspn lãqxsvnh củaudoa têvpicn mậcnygp nàacsmy, nhưyftgng nơwynwi nàacsmy còyzpan cóafrq Ngao Thếckhw sao bọckhwn họckhwafrq thểhinq sợaudoqxsvi đuiubâsmsey.

wtfz vậcnygy mọckhwi ngưyftgvpici đuiubamwzu đuiubvpicn cuồjsqong bộfozrc pháurcat tháurcanh lựojrkc hưyftgckhwng Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw tấdstvn côyftgng.
“Đakbvvpicu trùfvreng tiểhinqu kỹcnygacsm thôyftgi!”.
Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw thảpzspn nhiêvpicn nóafrqi mộfozrt tiếckhwng, sau đuiubóafrq tháurcanh lựojrkc toàacsmn thâsmsen hắjgtrn đuiubamwzu bộfozrc pháurcat liêvpicn tụakbvc thi triểhinqn Toáurcai Tâsmsem Chưyftgfbutng cùfvreng Nhàacsmn Vâsmsen Bộfozr, chẳxvtkng mấdstvy chốyftgc đuiubãqxsv đuiubem toàacsmn bộfozr đuiubáurcam ngưyftgvpici Phùfvreng Huy đuiubáurcanh bay ra xa.

~ phốyftgc phốyftgc ~
— QUẢqdfnNG CÁhvaxO —
“Tháurcanh … tháurcanh hoàacsmng cảpzspnh!”
“Lạscpoi làacsm mộfozrt vịuiub tháurcanh hoàacsmng cảpzspnh đuiubêvpic giai, thậcnygt sựojrk đuiubáurcang sợaudo!”
Đakbváurcam ngưyftgvpici xung quanh thấdstvy vậcnygy thìwtfz âsmsem thầcnygm than nhẹuvsg mộfozrt tiếckhwng, tháurcanh hoàacsmng cảpzspnh cóafrq thểhinqafrqi làacsm cảpzspnh giớckhwi tốyftgi cưyftgvpicng trong khóafrqa lầcnygn nàacsmy.

Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw khôyftgng chỉleufafrq thiêvpicn phújgtr kinh ngưyftgvpici cóafrq thểhinq ngộfozr ra Diễuddin Sinh pháurcap tắjgtrc, màacsmyzpan làacsm mộfozrt vịuiub tháurcanh hoàacsmng cảpzspnh.

Sao mọckhwi ngưyftgvpici cóafrq thểhinq khôyftgng khiếckhwp sợaudo đuiubâsmsey.
Tháurcanh hoàacsmng cùfvreng tháurcanh linh cảpzspnh tuy chỉleufurcach nhau mộfozrt chữurca, nhưyftgng khoảpzspng cáurcach lạscpoi rộfozrng lớckhwn vôyftgfvreng.

Tháurcanh hoàacsmng sởfbutqxsvafrq thểhinqyftgng làacsm hoàacsmng bởfbuti vìwtfz thựojrkc lựojrkc bọckhwn họckhw hoàacsmng toàacsmn cóafrq thểhinqyftgng hoàacsmng giảpzsp rồjsqoi, háurcaacsm tháurcanh linh cảpzspnh cóafrq thểhinq so sáurcanh.
Quan trọckhwng nhấdstvt làacsm Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw thiêvpicn phújgtr tráurcac tuyệrfsnt, lạscpoi thêvpicm tu vi cao cưyftgvpicng sao đuiubáurcam ngưyftgvpici Phùfvreng Huy cóafrq thểhinqfvreng hắjgtrn chốyftgng lạscpoi đuiubâsmsey.
“Dừckhwng tay cho ta!”.
Sau khi Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw đuiubáurcanh bạscpoi đuiubáurcam ngưyftgvpici Phùfvreng Huy, hắjgtrn cũnhgcng khôyftgng quan tâsmsem đuiubếckhwn thưyftgơwynwng tíjvrach củaudoa bọckhwn họckhw.

acsm trựojrkc tiếckhwp giậcnygt đuiubi tújgtri trữurca vậcnygt củaudoa đuiubáurcam ngưyftgvpici đuiubóafrq khiếckhwn cho Ngao Thếckhw đuiubfvreng tạscpoi nơwynwi xa cũnhgcng khôyftgng nhịuiubn đuiubưyftgaudoc nữurcaa, trựojrkc tiếckhwp đuiubáurcanh tớckhwi bêvpicn nàacsmy.
“Tháurcanh hoàacsmng cảpzspnh trung giai?” Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw thấdstvy vậcnygy thìwtfz nhẹuvsgqxsvu mỗjncqi mộfozrt tiếckhwng.

Sau đuiubóafrqfvreng chưyftgfbutng đuiubyftgi chưyftgfbutng cùfvreng Ngao Thếckhw chốyftgng lạscpoi.
~ ầcnygm ầcnygm ~
Hai ngưyftgvpici ngưyftgvpici tớckhwi ta lui hơwynwn mộfozrt trăsistm chưyftgfbutng khiếckhwn cho đuiubdstvt đuiubáurcafvreng rừckhwng câsmsey xung quanh đuiubamwzu bịuiub pháurcaurcat.

Chỉleufacsmacsmng đuiubáurcanh Ngao Thếckhwacsmng giậcnygt mìwtfznh, bởfbuti vìwtfz hắjgtrn tuy trêvpicn tu vi cao hơwynwn Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw nhưyftgng khôyftgng hiểhinqu sao thâsmsen thểhinqvpicn kia lạscpoi vôyftgfvreng cứfvreng rắjgtrn.

Hắjgtrn vậcnygy màacsm nhấdstvt thờvpici khôyftgng thểhinqacsmm gìwtfz đuiubưyftgaudoc têvpicn mậcnygp nàacsmy.
Nhưyftgng Ngao Thếckhw khôyftgng biếckhwt, hắjgtrn chỉleufacsm giậcnygt mìwtfznh nhưyftgng Lộfozr Huyềamwzn Cơwynw đuiubãqxsv chửpxtoi thầcnygm khôyftgng biếckhwt bao nhiêvpicu lầcnygn.

Nếckhwu khôyftgng phảpzspi tu vi hắjgtrn bịuiub phong ấdstvn, ngay cảpzsp ýrfsn thứfvrec chiếckhwn đuiubdstvu cùfvreng côyftgng pháurcap đuiubamwzu bịuiubqxsvo đuiubcnygu kia đuiubáurcanh xuốyftgng tháurcanh hoàacsmng cảpzspnh đuiubêvpic giai, thìwtfz sao hắjgtrn cóafrq thểhinq bịuiub Ngao Thếckhw đuiubáurcanh khổppxk sởfbut nhưyftg vậcnygy đuiubâsmsey.
Đakbvújgtrng vậcnygy, tuy cơwynw thểhinq hắjgtrn do từckhwng tu luyệrfsnn đuiubếckhwn đuiubscpoi tháurcanh cảpzspnh nêvpicn rắjgtrn chắjgtrc nhưyftgng tháurcanh lựojrkc khôyftgng đuiubaudo.

wtfz vậcnygy màacsm mỗjncqi lầcnygn Ngao Thếckhw đuiubáurcanh trújgtrng cơwynw thểhinq hắjgtrn đuiubamwzu phảpzspn chấdstvn vôyftg trong khiếckhwn cho hắjgtrn đuiubau đuiubckhwn khôyftgng thôyftgi..




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.