Vạn Đạo Kiếm Tôn

Chương 28 : Kiếm thuật áp đảo

    trước sau   
“Thậcqirt làalrr lợnyeoi hạcwuni!”

“Vừjikka kéodvpo vừjikka giãajnln đpoztơacefn giảbbfhn đpoztãajnltjgja giảbbfhi đpoztưilohnyeoc mộincct chiêalrru kia củxbeoa Kiếcwunm Mộinccng Nhi? Hắpbvnn làalrrm sao làalrrm đpoztưilohnyeoc?”

“Kiếcwunm thuậcqirt nàalrry, lợnyeoi hạcwuni!”

Hai bêalrrn mớlfuzi giao thủxbeo lầbtfcn đpoztbtfcu đpoztãajnl khiếcwunn cho từjikkng đpoztnyeot kinh hôyhmu vang lêalrrn quanh võmfyh đpoztàalrri.

“Kiếcwunm Vôyhmu Song nàalrry, xéodvpt vềyrfy kiếcwunm thuậcqirt, vưilohnyeot xa so vớlfuzi tưilohsygsng tưilohnyeong củxbeoa chúmfyhng ta.” Cádowtc đpoztcwuni nhâkcbin vậcqirt trêalrrn khádowtn đpoztàalrri cũmfyhng sợnyeoajnli thádowtn phụaoesc.

Nhãajnln giớlfuzi củxbeoa bọhlbgn họhlbg đpoztyrfyu rấtzxht cao, dĩtdoe nhiêalrrn cótjgj thểvgpc nhìdnlqn ra đpoztiểvgpcm bấtzxht phàalrrm trong kiếcwunm thuậcqirt củxbeoa Kiếcwunm Vôyhmu Song.




Đwsoginccng tádowtc vừjikka rồmrwxi, nhìdnlqn tưilohsygsng chừjikkng đpoztơacefn giảbbfhn, trêalrrn thựnswfc tếcwun lạcwuni phảbbfhi khai triểvgpcn toàalrrn bộincc sứlspcc mạcwunnh kiếcwunm thuậcqirt, còoxqqn phảbbfhi cótjgj nềyrfyn tảbbfhng kiếcwunm thuậcqirt vữohvdng chắpbvnc.

Tiếcwunp theo Kiếcwunm Vôyhmu Song thi triểvgpcn Kiếcwunm Nhưiloh Triềyrfyu, đpoztxbeo thậcqirp nhịvgtu trọhlbgng Kiếcwunm Ýxjcutjgjng, khiếcwunn cho ngưilohzjcbi ta cảbbfhm khádowti, Kiếcwunm Mộinccng Nhi dùduping hếcwunt toàalrrn lựnswfc cũmfyhng chỉpsog thi triểvgpcn ra bádowtt trọhlbgng Kiếcwunm Ýxjcutjgjng, nhưilohng Kiếcwunm Vôyhmu Song lạcwuni đpoztxbeo thậcqirp nhịvgtu trọhlbgng.

Đwsogincc chêalrrnh lệdnlqch kiếcwunm thuậcqirt cựnswfc lớlfuzn nàalrry khôyhmung thểvgpc nghi ngờzjcb.

“Cúmfyht đpozti!”

Kiếcwunm Mộinccng Nhi khẽufyxalrru mộincct tiếcwunng, trưilohzjcbng kiếcwunm đpoztincct ngộincct bay thẳilohng vềyrfy phítzmza trưilohlfuzc.

mfyh đpoztâkcbim đpoztơacefn giảbbfhn nhưilohng mang theo uy lựnswfc vôyhmuduping đpoztádowtng sợnyeo, mang theo cuồmrwxn cuộinccn chítzmznh khítzmz, tràalrrn đpoztbtfcy linh lựnswfc, tậcqirp trung ởsygs mộincct đpoztiểvgpcm, khi chạcwunm tớlfuzi Kiếcwunm Ýxjcu Ba Lãajnlng nhưiloh thủxbeoy triềyrfyu củxbeoa Kiếcwunm Vôyhmu Song bỗtjcang nhiêalrrn nổczis tung.

“Thiêalrrn Nguyêalrrn Kiếcwunm Quyếcwunt!” Bạcwunch Sùduping trêalrrn khádowtn đpoztàalrri đpoztmrwxng tửdowt co rụaoest mãajnlnh liệdnlqt, nhìdnlqn Thủxbeoy Hàalrrn Tâkcbim bêalrrn cạcwunnh, trầbtfcm giọhlbgng nótjgji: “Thảbbfho nàalrro ngưilohơacefi tựnswf tin nhưiloh thếcwun, thìdnlq ra bảbbfho bốzufti đpoztdnlq tửdowt ngưilohơacefi tu luyệdnlqn làalrr Thiêalrrn Nguyêalrrn Kiếcwunm Quyếcwunt!”

Thủxbeoy Hàalrrn Tâkcbim cưilohzjcbi nhạcwunt, khôyhmung nótjgji gìdnlq.

Thiêalrrn Nguyêalrrn Kiếcwunm Quyếcwunt, làalrr phádowtp môyhmun tu luyệdnlqn chítzmz cao vôyhmu thưilohnyeong trong Thiêalrrn Nguyêalrrn Kiếcwunm Tôyhmung, luậcqirn đpoztilohng cấtzxhp, mạcwunnh hơacefn rấtzxht nhiềyrfyu so vớlfuzi phádowtp môyhmun tu luyệdnlqn củxbeoa Kiếcwunm Hầbtfcu Phủxbeo, màalrr phádowtp môyhmun tu luyệdnlqn mạcwunnh hay yếcwunu, tưilohnyeong trưilohng cho Linh lựnswfc tinh thuầbtfcn vàalrr cấtzxhp đpoztincc sứlspcc mạcwunnh.

Kiếcwunm Mộinccng Nhi tu luyệdnlqn Thiêalrrn Nguyêalrrn Kiếcwunm Quyếcwunt, sứlspcc mạcwunnh chắpbvnc chắpbvnn mạcwunnh hơacefn Hótjgja Hảbbfhi đpoztcwuni thàalrrnh đpoztpsognh phong khôyhmung chỉpsog mộincct bậcqirc, đpoztâkcbiy cũmfyhng chítzmznh làalrr nguyêalrrn nhâkcbin lúmfyhc trưilohlfuzc Kiếcwunm Mộinccng Nhi cótjgj thểvgpc dựnswfa vàalrro cảbbfhnh giớlfuzi Hótjgja Hảbbfhi đpoztcwuni thàalrrnh vưilohnyeot qua hai mưilohơacefi chiêalrru thứlspcc củxbeoa tứlspc đpoztcwuni trưilohsygsng lãajnlo Kiếcwunm Cádowtc.

Thậcqirp nhịvgtu trọhlbgng Kiếcwunm Ýxjcutjgjng bịvgtu Kiếcwunm Mộinccng Nhi mộincct kiếcwunm đpoztádowtnh tan, từjikkng đpoztcwuno kiếcwunm ảbbfhnh tótjgje ra từjikk tay Kiếcwunm Mộinccng Nhi.

Nhanh, tốzuftc đpoztincc mỗtjcai mộincct kiếcwunm đpoztyrfyu nhanh khủxbeong khiếcwunp.

“Cựnswfc Quang kiếcwunm thuậcqirt?” Khótjgje miệdnlqng Kiếcwunm Vôyhmu Song hơacefi vểvgpcnh lêalrrn, thanh âkcbim lạcwunnh lẽufyxo, “Ta đpoztãajnl từjikkng nótjgji vớlfuzi ngưilohơacefi, tuy Cựnswfc Quang kiếcwunm thuậcqirt cótjgj tốzuftc đpoztincc nhanh nhấtzxht, nhưilohng khôyhmung thểvgpcdupi quádowtng theo đpoztuổczisi, kiếcwunm thuậcqirt phảbbfhi câkcbin đpoztzufti, liềyrfyn mạcwunch, ngưilohơacefi khôyhmung nghe nêalrrn sơacef hởsygs rấtzxht nhiềyrfyu, hơacefn nữohvda kiếcwunm thuậcqirt củxbeoa ngưilohơacefi... quádowt chậcqirm!”




Quádowt chậcqirm!

Thanh âkcbim to rõmfyh vang lêalrrn trêalrrn giádowto trưilohzjcbng, lậcqirp tứlspcc khiếcwunn cho rấtzxht nhiềyrfyu đpoztdnlq tửdowt Hầbtfcu phủxbeo trêalrrn giádowto trưilohzjcbng ngạcwunc nhiêalrrn.

dupi sao trong mắpbvnt bọhlbgn họhlbg, kiếcwunm thuậcqirt Kiếcwunm Mộinccng Nhi thi triểvgpcn đpoztãajnl rấtzxht nhanh rồmrwxi, từjikkng đpoztcwuno kiếcwunm ảbbfhnh nhanh đpoztếcwunn mứlspcc mắpbvnt thưilohzjcbng gầbtfcn nhưiloh khôyhmung thểvgpc bắpbvnt kịvgtup, trong khoảbbfhng thờzjcbi gian ngắpbvnn ngủxbeoi, Kiếcwunm Mộinccng Nhi đpoztãajnl liêalrrn tiếcwunp thi triểvgpcn ra mấtzxhy chụaoesc kiếcwunm, nhưilohng nhữohvdng kiếcwunm thuậcqirt nàalrry đpoztyrfyu bịvgtu Kiếcwunm Vôyhmu Song dễtdoealrrng ngăsygsn cảbbfhn đpoztưilohnyeoc.

“Quádowt chậcqirm!”

“Quádowt chậcqirm!”

Kiếcwunm Vôyhmu Song vừjikka ngăsygsn cảbbfhn vừjikka lắpbvnc đpoztbtfcu, tỏalrr vẻfmrd đpoztalrru luyệdnlqn.

Kiếcwunm Mộinccng Nhi cắpbvnn chặxexwt răsygsng, dùduping hếcwunt khảbbfhsygsng làalrrm cho kiếcwunm thuậcqirt củxbeoa mìdnlqnh trởsygsalrrn nhanh hơacefn, nhưilohng cho dùdupiyhmun Cựnswfc Quang kiếcwunm thuậcqirt nàalrry đpoztưilohnyeoc nàalrrng thi triểvgpcn từjikk đpoztbtfcu tớlfuzi đpoztyhmui, nàalrrng vẫcqirn khôyhmung đpoztaoesng đpoztưilohnyeoc mộincct gótjgjc ádowto củxbeoaKiếcwunm Vôyhmu Song.

“Bâkcbiy giờzjcb ta sẽufyx cho ngưilohơacefi xem thếcwunalrro mớlfuzi làalrr Cựnswfc Quang kiếcwunm thuậcqirt châkcbin chítzmznh.” Lờzjcbi nótjgji dõmfyhng dạcwunc nhưilohng lạcwunnh lùduping đpoztưilohnyeoc thốzuftt ra từjikk miệdnlqng Kiếcwunm Vôyhmu Song.

Vừjikka nótjgji xong, ràalrro ràalrro ~~~ thậcqirt đpoztádowtng sợnyeo, kiếcwunm ảbbfhnh nhanh hơacefn cảbbfh Kiếcwunm Mộinccng Nhi liềyrfyn tótjgje ra.

Nhanh nhưiloh chớlfuzp, nhanh đpoztếcwunn cựnswfc hạcwunn, mộincct kiếcwunm tiếcwunp lấtzxhy mộincct kiếcwunm, câkcbin đpoztzufti, liềyrfyn mạcwunch!

“Quádowt nhanh!”

“Trờzjcbi ạcwun!”

Giádowto trưilohzjcbng kinh hôyhmu.




Nếcwunu nhưilohtjgji kiếcwunm thuậcqirt củxbeoa Kiếcwunm Mộinccng Nhi nhanh đpoztếcwunn mứlspcc khiếcwunn bọhlbgn họhlbg cảbbfhm thấtzxhy sợnyeoajnli, thádowtn phụaoesc, thìdnlq giờzjcb Kiếcwunm Vôyhmu Song cũmfyhng thi triểvgpcn Cựnswfc Quang kiếcwunm thuậcqirt, tốzuftc đpoztincc kia khiếcwunn bọhlbgn họhlbg tựnswf đpoztádowty lòoxqqng cảbbfhm thấtzxhy khôyhmung thểvgpcilohsygsng tưilohnyeong nổczisi.

Thậcqirt sựnswfalrr nhanh đpoztếcwunn mứlspcc khiếcwunn ngưilohzjcbi khádowtc khôyhmung thấtzxhy rõmfyh.

“Sao lạcwuni nhanh nhưiloh thếcwun?” Kiếcwunm Mộinccng Nhi cũmfyhng quádowt sợnyeoajnli, nhìdnlqn kiếcwunm ảbbfhnh trùduping trùduping đpoztiệdnlqp đpoztiệdnlqp cuốzuftn vềyrfy phítzmza nàalrrng nhanh nhưiloh chớlfuzp, ngưilohzjcbi côyhmu vộincci hótjgja Bàalrrn Thạcwunch, thi triểvgpcn Bàalrrn Thạcwunch kiếcwunm thuậcqirt Kiếcwunm Cádowtc thậcqirp bádowtt môyhmun nhấtzxht lưilohu kiếcwunm thuậcqirt chuyêalrrn dùduping đpoztvgpc phòoxqqng ngựnswf, dùduping hếcwunt khảbbfhsygsng ngăsygsn cảbbfhn.

Bang! Bang! Bang! Bang! Bang!

Tiếcwunng va đpoztcqirp vang lêalrrn liêalrrn tiếcwunp khôyhmung ngừjikkng, thầbtfcn sắpbvnc Kiếcwunm Mộinccng Nhi rõmfyhalrrng cótjgj chúmfyht kinh hoảbbfhng, thậcqirt sựnswfalrr kiếcwunm thuậcqirt củxbeoa Kiếcwunm Vôyhmu Song quádowt nhanh, côyhmuduping hếcwunt toàalrrn lựnswfc ngăsygsn cảbbfhn, vẫcqirn khôyhmung chốzuftng đpoztnyeo đpoztưilohnyeoc, bịvgtu éodvpp đpoztếcwunn chậcqirt vậcqirt.

Kiếcwunm quang vung vẩygpqy chỉpsog trong mộincct khoảbbfhng thờzjcbi gian ngắpbvnn đpoztãajnl chặxexwn đpoztưilohnyeoc kiếcwunm thuậcqirt cuồmrwxng phong vũmfyhajnlo kia.

“Thậcqirp bádowtt nhịvgtup!”

Kiếcwunm Mộinccng Nhi bịvgtu bứlspcc đpoztếcwunn sádowtt méodvpp đpoztàalrri cao, nhìdnlqn chằhjkqm chằhjkqm vàalrro Kiếcwunm Vôyhmu Song ởsygs phítzmza trưilohlfuzc, vừjikka rồmrwxi trong lúmfyhc nàalrrng cậcqirt lựnswfc ngăsygsn cảbbfhn Kiếcwunm Vôyhmu Song, trong lòoxqqng cũmfyhng âkcbim thầbtfcm títzmznh toádowtn thờzjcbi gian, kếcwunt quảbbfhalrr Kiếcwunm Vôyhmu Song chỉpsog mấtzxht thờzjcbi gian thậcqirp bádowtt nhịvgtup thởsygs đpoztãajnl thi triểvgpcn trọhlbgn vẹpgkrn Cựnswfc Quang kiếcwunm thuậcqirt.

alrralrrng, dùduping toàalrrn lựnswfc thi triểvgpcn môyhmun kiếcwunm thuậcqirt nàalrry, tốzufti thiểvgpcu nhấtzxht cũmfyhng phảbbfhi mấtzxht tam thậcqirp thấtzxht nhịvgtup thởsygs.

Chuyệdnlqn nàalrry nótjgji lêalrrn, tốzuftc đpoztincc Kiếcwunm Vôyhmu Song thi triểvgpcn kiếcwunm thuậcqirt nhanh hơacefn nàalrrng gấtzxhp đpoztôyhmui cótjgj lẻfmrd. Hơacefn nữohvda kiếcwunm thuậcqirt cũmfyhng rõmfyhalrrng vàalrrkcbin đpoztzufti, liềyrfyn mạcwunch hơacefn!

Nhanh đpoztếcwunn mứlspcc khiếcwunn côyhmu rấtzxht khótjgj ngăsygsn cảbbfhn đpoztưilohnyeoc.

Kiếcwunm Mộinccng Nhi nhìdnlqn vàalrro tay ádowto mìdnlqnh, phítzmza trêalrrn đpoztótjgjtjgj hai lỗtjcadowtch bịvgtumfyhi kiếcwunm xẹpgkrt qua rấtzxht rõmfyhalrrng, da thịvgtut trắpbvnng nõmfyhn lộincc ra, đpoztiềyrfyu nàalrry khôyhmung khỏalrri khiếcwunn nàalrrng xấtzxhu hổczisalrr giậcqirn dữohvd khôyhmung chịvgtuu nổczisi.

“Vôyhmu liêalrrm sỉpsog!”




Kiếcwunm Mộinccng Nhi gầbtfcm lêalrrn, lệdnlq khítzmz Tam Sádowtt Kiếcwunm trong tay lậcqirp tứlspcc tăsygsng vọhlbgt, trưilohzjcbng kiếcwunm hung hãajnln càalrrn quéodvpt.

Nhấtzxht kiếcwunm phiêalrru tuyếcwunt!

Kiếcwunm Cádowtc thậcqirp bádowtt môyhmun nhấtzxht lưilohu kiếcwunm thuậcqirt chi Phiêalrru Tuyếcwunt Kiếcwunm thuậcqirt!

“Thậcqirt buồmrwxn cưilohzjcbi.”

Kiếcwunm Vôyhmu Song cưilohzjcbi nhạcwuno, sau khi hótjgja giảbbfhi kiếcwunm thuậcqirt nàalrry, Phiêalrru Tuyếcwunt Kiếcwunm thuậcqirt đpoztưilohnyeoc thi triểvgpcn mộincct cádowtch bádowt đpoztcwuno từjikk tay hắpbvnn càalrrng mạcwunnh hơacefn Kiếcwunm Mộinccng Nhi.

Ai chọhlbgc bằhjkqng cádowti gìdnlq thìdnlq đpoztâkcbim lạcwuni bằhjkqng cádowti ấtzxhy.

dupi Kiếcwunm Mộinccng Nhi thi triểvgpcn ra kiếcwunm thuậcqirt gìdnlq, Kiếcwunm Vôyhmu Song đpoztyrfyu dễtdoealrrng hótjgja giảbbfhi đpoztưilohnyeoc, sau đpoztótjgjduping kiếcwunm thuậcqirt nàalrry còoxqqn tốzuftt hơacefn, thàalrrnh thụaoesc hơacefn, tưiloh thếcwun hoàalrrn mỹxjcuacefn, đpoztádowtp trảbbfh Kiếcwunm Mộinccng Nhi.

Áhlbgp đpoztbbfho vềyrfy mặxexwt kiếcwunm thuậcqirt!

Kiếcwunm thuậcqirt bịvgtu chèygpqn éodvpp triệdnlqt đpoztvgpc!

Kiếcwunm thuậcqirt củxbeoa Kiếcwunm Mộinccng Nhi kỳvago thậcqirt đpoztãajnlyhmuduping giỏalrri rồmrwxi, Kiếcwunm Cádowtc thậcqirp bádowtt môyhmun kiếcwunm thuậcqirt nàalrrng cũmfyhng đpoztãajnl nắpbvnm giữohvd đpoztếcwunn đpoztcwuni thàalrrnh, nhưilohng bâkcbiy giờzjcb kiếcwunm thuậcqirt củxbeoa nàalrrng so vớlfuzi Kiếcwunm Vôyhmu Song, chỉpsog giốzuftng nhưiloh tiểvgpcu hàalrri tửdowt diễtdoen xiếcwunc màalrr thôyhmui.

Chêalrrnh lệdnlqch quádowt xa.

“Đwsogincc chêalrrnh lệdnlqch kiếcwunm thuậcqirt củxbeoa hai tiểvgpcu tửdowtalrry vưilohnyeot xa so vớlfuzi tưilohsygsng tưilohnyeong củxbeoa chúmfyhng ta.” Tưiloh Đwsogmrwx Thanh Nguyệdnlqt quan sádowtt phítzmza dưilohlfuzi, trịvgtunh trọhlbgng nótjgji: “Kiếcwunm thuậcqirt củxbeoa Kiếcwunm Mộinccng Nhi đpoztãajnl rấtzxht tốzuftt, nhưilohng so vớlfuzi Kiếcwunm Vôyhmu Song, thậcqirt sựnswfodvpm hơacefn rấtzxht nhiềyrfyu!”

“Khôyhmung thểvgpcalrro tưilohsygsng tưilohnyeong nổczisi, mộincct tiểvgpcu tửdowt chưiloha đpoztếcwunn mưilohzjcbi sádowtu tuổczisi màalrr kiếcwunm thuậcqirt đpoztãajnltjgj thểvgpc đpoztcwunt tớlfuzi trìdnlqnh đpoztincc nhưiloh vậcqiry, Kiếcwunm Tâkcbim Hồmrwxng, trong Kiếcwunm Hầbtfcu Phủxbeodowtc ngưilohơacefi, còoxqqn ai cótjgj thểvgpc mạcwunnh hơacefn tiểvgpcu tửdowtalrry nữohvda, trừjikk ngưilohsygsi ra, e rằhjkqng khôyhmung cótjgj ngưilohzjcbi thứlspc hai?” Diệdnlqp Tu nótjgji vớlfuzi Kiếcwunm Tâkcbim Hồmrwxng.

Vớlfuzi tưilohdowtch Phủxbeo chủxbeo Kiếcwunm Hầbtfcu Phủxbeo, Kiếcwunm Tâkcbim Hồmrwxng đpoztưilohơacefng nhiêalrrn hiểvgpcu rấtzxht rõmfyhdnlqnh hìdnlqnh trong Kiếcwunm Hầbtfcu Phủxbeo, nghe Diệdnlqp Tu nótjgji vậcqiry, chỉpsog biếcwunt gậcqirt đpoztbtfcu.

odvpt vềyrfy kiếcwunm thuậcqirt, trong Kiếcwunm Hầbtfcu Phủxbeo, ngoạcwuni trừjikk hắpbvnn, thậcqirt đpoztúmfyhng làalrr khôyhmung tìdnlqm ra ai mạcwunnh hơacefn Kiếcwunm Vôyhmu Song.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.