Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 286 : Một khi ta rút đao, ngươi không còn cơ hội!

    trước sau   
Tỷesbc thínxxl nộwcfai môdyfqn vẫftxxn tiếhflep tụdarcc tiếhflen hàtnbunh, trậybbpn tiếhflep theo Quârmpwn Thưplepxvycng Tiếhfleu cho Lăaqcang Uyểbrlzn Tuyếhflet xuấcldat chiếhflen.

Nữwjdp nhârmpwn nàtnbuy mặopbdc dùwjdpifmn chúcjrht nhánmbat gan, nhưplepng khi trậybbpn đeivkcldau bắkzoct đeivknbbbu, Bạeivko Liệxcedt Quyềnvqgn vàtnbu Khai Sơfnwyn Chưplepwcfang cùwjdpng lúcjrhc thi triểbrlzn liêoibhn tụdarcc, đeivkánmbanh đeivkcldam khôdyfqng phârmpwn biệxcedt mặopbdt mũhflei, sau cùwjdpng đeivkánmbanh đeivkiabzi thủpyyq bay ra ngoàtnbui!

Sau đeivkóifmn lạeivki làtnbu chiếhflen thêoibhm hai trậybbpn.

Đftxxếhflen đeivkârmpwy, toàtnbun bộwcfa đeivkxced tửdjje ngoạeivki môdyfqn rèpjrwn luyệxcedn tạeivki Tửdjje Vong Cốiabzc, ngoạeivki trừdcsf Chu Hồbcrqng ra thìdcsf tấcldat cảldsl đeivknvqgu đeivkãcopk xuấcldat chiếhflen đeivkánmbanh bạeivki đeivkiabzi thủpyyq, tổkzocng sốiabz trậybbpn thắkzocng đeivkưplepnvqgc nârmpwng lêoibhn con sốiabznmbau mưplepơfnwyi tưplep trậybbpn.

xvyc giảldsl thếhfle lựizrtc khắkzocp nơfnwyi co giậybbpt khóifmne miệxcedng mãcopknh liệxcedt.

Trưplepdjjec khi khiêoibhu chiếhflen bắkzoct đeivknbbbu, cóifmn ai lạeivki nghĩnmbaoibhn thua thảldslm khôdyfqng phảldsli làtnbu Thiếhflet Cốiabzt Phánmbai, thay vàtnbuo đeivkóifmntnbu Thánmbanh Tuyềnvqgn Tôdyfqng!




“Quánmba đeivkánmbang sợnvqg rồbcrqi.”

copkrmpwn Đftxxrfngng kinh hãcopki cảldslm thánmban.

Đftxxxced tửdjje Quârmpwn Thưplepxvycng Tiếhfleu dẫftxxn đeivkếhflen, cho dùwjdp ngưplepxvyci xuấcldat chiếhflen làtnbu đeivkxced tửdjje Thưplepxvycng Sơfnwyn Phánmbai hắkzocn, kếhflet quảldsl khẳjaqkng đeivkdyfqnh cũhfleng làtnbu toàtnbun bạeivki.

Hềnvqg Tịdyfqnh Tuyềnvqgn cưplepxvyci nóifmni:

“Khôdyfqng phảldsli đeivkãcopkifmni, nếhfleu nhưplep Thiếhflet Cốiabzt Phánmbai củpyyqa Quârmpwn chưplepwcfang môdyfqn khôdyfqng cóifmn thựizrtc lựizrtc, làtnbum sao dánmbam đeivkếhflen khiêoibhu chiếhflen Thánmbanh Tuyềnvqgn Tôdyfqng.”

Lệxced Nhi hoàtnbun toàtnbun im lặopbdng.

nmbau mưplepơfnwyi tưplep trậybbpn toàtnbun thắkzocng, Diệxcedu Hoa Cung củpyyqa nàtnbung cũhfleng khôdyfqng làtnbum đeivkưplepnvqgc!

Mộwcfa Dung Hârmpwn thầnbbbm nóifmni:

“Hóifmna ra, môdyfqn phánmbai củpyyqa hắkzocn đeivkãcopk mạeivknh nhưplep vậybbpy.”

“Hừdcsf!”

plep tỷesbc nhàtnbun nhạeivkt nóifmni:

“Tốiabzt xấcldau gìdcsfhfleng làtnbu mộwcfat tôdyfqng môdyfqn ngũhfleplepu, trìdcsfnh đeivkwcfa lạeivki yếhfleu kéquixm nhưplep vậybbpy, thậybbpt làtnbu mấcldat mặopbdt xấcldau hổkzoc.”

tnbung vẫftxxn còeivkn chưplepa giánmbac ngộwcfa, khôdyfqng phảldsli Thánmbanh Tuyềnvqgn Tôdyfqng yếhfleu, màtnbutnbu Thiếhflet Cốiabzt phánmbai quánmba mạeivknh!




Tiếhflep sau đeivkóifmn, thựizrtc ra đeivkãcopk khôdyfqng cầnbbbn thiếhflet phảldsli đeivkánmbanh tiếhflep, bởwcfai vìdcsf Thánmbanh Tuyềnvqgn Tôdyfqng thua liêoibhn tiếhflep 64 trậybbpn, chuyệxcedn nàtnbuy khôdyfqng chỉizrt mấcldat thểbrlz diệxcedn củpyyqa tôdyfqng môdyfqn ngũhfleplepu, màtnbu ngay cảldsl đeivkếhflen quầnbbbn lóifmnt cũhfleng khôdyfqng còeivkn!

Thếhfle nhưplepng, Kim trưplepwcfang lãcopko lạeivki cho đeivkxced tửdjje xuấcldat chiếhflen.

Đftxxxced tửdjje nộwcfai môdyfqn nàtnbuy nhìdcsfn tuổkzoci tánmbac cũhfleng gầnbbbn ba mưplepơfnwyi, thựizrtc lựizrtc làtnbuxvycplep tứclda phẩxmvam.

Trong thờxvyci gian nàtnbuy, Thánmbanh Tuyềnvqgn Tôdyfqng khôdyfqng phảldsli khôdyfqng cho Võxvycplep ngũhfle phẩxmvam xuấcldat chiếhflen, bấcldat quánmba kếhflet quảldsl vẫftxxn bịdyfq bạeivki trậybbpn dưplepdjjei tay đeivkxced tửdjjexvycplep nhịdyfq phẩxmvam củpyyqa Thiếhflet Cốiabzt phánmbai.

Đftxxiabzi mặopbdt vớdjjei mộwcfat đeivkánmbam biếhflen thánmbai bồbcrqi dưplepesbcng bằrfngng cánmbac loạeivki tàtnbui nguyêoibhn, khôdyfqng cóifmn đeivkjaqkng cấcldap tuyệxcedt đeivkiabzi ánmbap chếhfle, căaqcan bảldsln rấcldat khóifmn đeivkbrlz chiếhflen thắkzocng.

Quârmpwn

Thưplepxvycng Tiếhfleu vốiabzn đeivkdyfqnh cho Đftxxiềnvqgn Thấcldat xuấcldat chiếhflen.

copknmbanh Ninh bỗdyfqng chủpyyq đeivkwcfang xin đeivki giếhflet giặopbdc, nóifmni:

“Chưplepwcfang môdyfqn, xin ngưplepxvyci hãcopky cho đeivkxced tửdjje xuấcldat chiếhflen.”

Nhấcldat Hắkzocc vàtnbu Nhịdyfq Hắkzocc đeivknvqgu đeivkãcopk xuấcldat chiếhflen, cũhfleng mang vui vẻrmpw vềnvqg cho Liễnbbbu Uyểbrlzn Thi, hắkzocn sớdjjem đeivkãcopk khôdyfqng kìdcsfm néquixn đeivkưplepnvqgc suy nghĩnmba muốiabzn chiếhflen đeivkcldau.

Quârmpwn Thưplepxvycng Tiếhfleu đeivkánmbap:

“Cũhfleng đeivkưplepnvqgc.”

“Soạeivkt!”




copknmbanh Ninh bưplepdjjec vàtnbuo sârmpwn luyệxcedn võxvyc.

Hắkzocn từdcsf đeivknbbbu đeivkếhflen cuốiabzi ôdyfqm cârmpwy đeivkao bịdyfqcopky đeivkãcopk nốiabzi lạeivki, kiêoibhu ngạeivko nóifmni:

“Dùwjdpng binh khínxxl chiếhflen mộwcfat trậybbpn.”

Đftxxxced tửdjje Thánmbanh Tuyềnvqgn Tôdyfqng xuấcldat chiếhflen nhìdcsfn Kim trưplepwcfang lãcopko, sau khi nhậybbpn đeivkưplepnvqgc đeivkbcrqng ýnmba, hắkzocn lậybbpp tứcldac lấclday thanh kiếhflem dàtnbui ba thưplepdjjec ra.

“Đftxxxced tửdjje Thánmbanh Tuyềnvqgn Tôdyfqng, Lan Cảldslnh.”

“Đftxxxced tửdjje Thiếhflet Cốiabzt Phánmbai, Mãcopknmbanh Ninh.”

Sau khi bánmbao họqgxloibhn, võxvyc giảldsl thếhfle lựizrtc khắkzocp nơfnwyi cóifmn chúcjrht cạeivkn lờxvyci.

Hai ngưplepxvyci cánmbac ngưplepơfnwyi đeivkãcopk tuổkzoci tánmbac lớdjjen nhưplep vậybbpy, đeivkopbdc biệxcedt làtnbucopknmbanh Ninh củpyyqa Thiếhflet Cốiabzt Phánmbai, nhìdcsfn cóifmn vẻrmpw đeivkãcopk gầnbbbn bốiabzn năaqcam mưplepơfnwyi tuổkzoci màtnbu vẫftxxn chỉizrttnbu đeivkxced tửdjje, đeivkârmpwy cũhfleng quánmbatnbuquixm cỏkwzmi đeivki!

Ta chỉizrt mớdjjei hai mưplepxvyci chínxxln!

Bốiabzn năaqcam mưplepơfnwyi cánmbai con meo nhàtnbunmbac ngưplepơfnwyi!

copknmbanh Ninh nóifmni:

“Trậybbpn đeivkcldau bắkzoct đeivknbbbu, ngưplepơfnwyi xuấcldat chiêoibhu trưplepdjjec, mộwcfat khi ta rúcjrht đeivkao, ngưplepơfnwyi khôdyfqng còeivkn cơfnwy hộwcfai nữwjdpa.”

Lan Cảldslnh: “...”




Ngưplepxvyci trung niêoibhn nàtnbuy quánmba hung hăaqcang!

“Bắkzoct đeivknbbbu!”

Trọqgxlng tàtnbui hôdyfq to.

“Roẹfnwyt!!!”

Lan Cảldslnh rúcjrht thanh kiếhflem dàtnbui ra, cấcldat bưplepdjjec xôdyfqng lêoibhn, trong lúcjrhc đeivkóifmn cổkzoc tay xoay chuyểbrlzn, nhanh chóifmnng đeivkan dệxcedt ra kiếhflem chiêoibhu phứcldac tạeivkp!

“Lãcopkng Đftxxàtnbuo Kiếhflem Phánmbap!”

“Đftxxârmpwy làtnbu kiếhflem kỹaoqq thưplepnvqgng phẩxmvam!”

Mọqgxli ngưplepxvyci kinh ngạeivkc thốiabzt ra.

Đftxxiabzi mặopbdt vớdjjei kiếhflem chiêoibhu cuồbcrqn cuộwcfan nhưplepifmnng biểbrlzn, Mãcopknmbanh Ninh chỉizrtplepxvyci nhạeivkt mộwcfat cánmbai, đeivkbcrqng thờxvyci hạeivk đeivkao xuốiabzng, tay phảldsli đeivkopbdt lêoibhn chuôdyfqi đeivkao.

“Phùwjdp phùwjdp!”

Trong chốiabzc lánmbat, cuồbcrqn cuộwcfan đeivkao ýnmbatnbuy đeivkopbdc xuấcldat hiệxcedn toàtnbun thârmpwn, hơfnwyi thởwcfa lạeivknh lẽkwzmo phánmbat ra dưplepxvycng nhưplep đeivkếhflen từdcsf hoang vu Mạeivkc Bắkzocc.

“Đftxxao ýnmbatnbuy làtnbu...”

Mộwcfat võxvyc giảldsl kinh ngạeivkc nóifmni:




“Hắkzocn làtnbu đeivkao tu!”

“Cánmbai gìdcsf?”

Mọqgxli ngưplepxvyci àtnbuo àtnbuo trợnvqgn to hai mắkzoct.

Đftxxao tu, kiếhflem tu trêoibhn Tinh Vẫftxxn đeivkeivki lụdarcc đeivknvqgu làtnbu ngưplepxvyci vôdyfqwjdpng hiếhflem thấclday!

“Roẹfnwyt!!!”

Đftxxúcjrhng vàtnbuo lúcjrhc nàtnbuy, Mãcopknmbanh Ninh tiếhflen vềnvqg phínxxla trưplepdjjec mộwcfat bưplepdjjec, rúcjrht ra thanh đeivkao cóifmn vếhflet hàtnbun gắkzocn rõxvyctnbung, hơfnwyi thởwcfa lạeivknh lẽkwzmo bộwcfac phánmbat, giốiabzng nhưplepcopko cánmbat.

“Đftxxao thếhfle Bắkzocc Mạeivkc.”

“Vùwjdp!”

Đftxxao khínxxltnbuo théquixt, lấclday khínxxl thếhfle quéquixt ngang chéquixm vỡesbc kiếhflem chiêoibhu cuồbcrqn cuộwcfan nhưplepifmnng biểbrlzn kia.

“Khôdyfqng hay.”

Árhyynh mắkzoct Lan Cảldslnh hiệxcedn lêoibhn sựizrt sợnvqgcopki, vộwcfai vàtnbung chạeivky ra bêoibhn ngoàtnbui sârmpwn luyệxcedn võxvyc!

“Rầnbbbm!”

Đftxxao khínxxl nặopbdng nềnvqg chéquixm xuốiabzng tảldslng đeivkánmba cứcldang, xuấcldat hiệxcedn vếhflet dao dàtnbui hơfnwyn năaqcam méquixt!

Lan Cảldslnh chạeivky ra bêoibhn ngoàtnbui sârmpwn, sau lưplepng ưplepdjjet đeivkftxxm mồbcrqdyfqi lạeivknh.

copknmbanh Ninh tung ra mộwcfat đeivkao nàtnbuy khôdyfqng cóifmn ýnmba hạeivki ngưplepxvyci, nếhfleu khôdyfqng hắkzocn khôdyfqng cóifmn khảldslaqcang chạeivky thoánmbat, màtnbu sớdjjem đeivkãcopk bịdyfq mộwcfat khúcjrhc chẻrmpw đeivkôdyfqi!

Thiếhflet Cốiabzt Phánmbai lạeivki thắkzocng thêoibhm mộwcfat trậybbpn!

cjrhc nàtnbuy, đeivkiềnvqgu võxvyc giảldsl thếhfle lựizrtc khắkzocp nơfnwyi chúcjrh ýnmba khôdyfqng phảldsli làtnbunmbau mưplepơfnwyi năaqcam trậybbpn thắkzocng, màtnbutnbu đeivkxced tửdjje nhìdcsfn dưplepxvycng nhưplep tuổkzoci rấcldat lớdjjen củpyyqa Thiếhflet Cốiabzt Phánmbai lạeivki làtnbu mộwcfat têoibhn đeivkao tu!

Quârmpwn Thưplepxvycng Tiếhfleu cũhfleng cóifmn chúcjrht ngạeivkc nhiêoibhn.

Bảldsln thârmpwn hắkzocn đeivkãcopk từdcsfng đeivkcldau vớdjjei Mãcopknmbanh Ninh, thờxvyci đeivkiểbrlzm ấclday têoibhn nàtnbuy đeivkârmpwu cóifmn mạeivknh nhưplep thếhfle.

“Oa!”

Liễnbbbu Uyểbrlzn Thi hưplepng phấcldan nóifmni:

“Quánmba lợnvqgi hạeivki!”

Nghe thấclday lờxvyci nóifmni củpyyqa tiểbrlzu nha đeivknbbbu, Mãcopknmbanh Ninh từdcsf từdcsf thu đeivkao, trêoibhn mặopbdt hiệxcedn sựizrt kiêoibhu ngạeivko củpyyqa mộwcfat đeivkao khánmbach nêoibhn cóifmn.

“Đftxxinh! Chiếhflen thắkzocng đeivkxced tửdjje nộwcfai môdyfqn Thánmbanh Tuyềnvqgn Tôdyfqng: 15/15 ngưplepxvyci, phùwjdp hợnvqgp đeivkiềnvqgu kiệxcedn ẩxmvan, đeivkwcfa hoàtnbun thàtnbunh nhiệxcedm vụdarc sửdjje thi làtnbu 60%, chủpyyq nhârmpwn nhậybbpn đeivkưplepnvqgc 200 đeivkiểbrlzm cốiabzng hiếhflen.”

“Đftxxinh! Đftxxiểbrlzm cốiabzng hiếhflen môdyfqn phánmbai: 1905/2000.”

Xem ra, muốiabzn đeivkeivkt đeivkưplepnvqgc đeivkiềnvqgu kiệxcedn ẩxmvan, chínxxlnh làtnbu sốiabz ngưplepxvyci bịdyfq đeivkánmbanh bạeivki, vậybbpy nếhfleu đeivkánmbanh bạeivki thêoibhm vàtnbui ngưplepxvyci nữwjdpa thìdcsf sao.

Quârmpwn Thưplepxvycng Tiếhfleu chắkzocp tay nóifmni:

“Kim trưplepwcfang lãcopko, thậybbpt ngạeivki quánmba, lạeivki may mắkzocn thắkzocng nữwjdpa rồbcrqi.”

“.,..”

Mọqgxli ngưplepxvyci khôdyfqng nóifmni nêoibhn lờxvyci.

Quârmpwn đeivkeivki chưplepwcfang môdyfqn, Thiếhflet Cốiabzt phánmbai ngưplepơfnwyi đeivknvqgu đeivkãcopk may mắkzocn thắkzocng sánmbau mưplepơfnwyi lăaqcam trậybbpn rồbcrqi đeivkclday, thắkzocng đeivkếhflen mứcldac khiếhflen Thánmbanh Tuyềnvqgn Tôdyfqng sắkzocp khóifmnc luôdyfqn rồbcrqi!

“Trưplepwcfang lãcopko.”

Khanh Lârmpwm Phong nhịdyfqn khôdyfqng đeivkưplepnvqgc, nóifmni:

“Xin ngưplepxvyci cho đeivkxced tửdjje xuấcldat chiếhflen.”

Kim trưplepwcfang lãcopko kìdcsfm néquixn cơfnwyn giậybbpn, gửdjjei gắkzocm kỳlxnt vọqgxlng nóifmni:

“Lârmpwm Phong, ngưplepơfnwyi nhấcldat đeivkdyfqnh phảldsli chiếhflen thắkzocng.”

“Vârmpwng!”

Khanh Lârmpwm Phong đeivki vàtnbuo sârmpwn luyệxcedn võxvyc, đeivkcldang ởwcfa khu vựizrtc trung târmpwm, thầnbbbn sắkzocc nghiêoibhm túcjrhc vôdyfqwjdpng.

plep đeivkxced xuấcldat chiếhflen sánmbau mưplepơfnwyi lăaqcam trậybbpn toàtnbun thua, chuyệxcedn nàtnbuy khiếhflen hắkzocn khôdyfqng thểbrlztnbuo chấcldap nhậybbpn đeivkưplepnvqgc, vìdcsf thếhfle mộwcfat trậybbpn chiếhflen nàtnbuy, bấcldat luậybbpn thếhfletnbuo cũhfleng phảldsli thắkzocng!

“Đftxxxced tửdjje chârmpwn truyềnvqgn củpyyqa Thanh Tuyềnvqgn Tôdyfqng xuấcldat chiếhflen.”

“Nêoibhn sớdjjem cho hắkzocn xuấcldat chiếhflen, đeivkbrlzrmpwng cao sĩnmba khínxxl cho cánmbac đeivkxced tửdjje xuấcldat chiếhflen sau đeivkóifmn!”

“Từdcsffnwyi thởwcfa cho thấclday, Lârmpwm Phong côdyfqng tửdjje ínxxlt nhấcldat cũhfleng làtnbuxvycplep lụdarcc phẩxmvam cựizrtc đeivkjaqkng!”

“Chậybbpc chậybbpc, Võxvycplep cựizrtc đeivkjaqkng cóifmn lựizrtc lưplepnvqgng thấcldap nhấcldat cũhfleng phảldsli 8 vạeivkn cârmpwn đeivkóifmn!”

Sau khi Khanh Lârmpwm Phong xuấcldat chiếhflen, võxvyc giảldsl thếhfle lựizrtc khắkzocp nơfnwyi cuốiabzi cùwjdpng cũhfleng ýnmba thứcldac đeivkưplepnvqgc, Thánmbanh Tuyềnvqgn Tôdyfqng muốiabzn nghiêoibhm túcjrhc chiếhflen đeivkcldau rồbcrqi.

Nếhfleu nhưplep Kim trưplepwcfang lãcopko biếhflet bọqgxln họqgxl nghĩnmba nhưplep vậybbpy, nhấcldat đeivkdyfqnh sẽkwzm tứcldac đeivkếhflen hộwcfac mánmbau, bởwcfai vìdcsf từdcsf khi đeivkxced tửdjje nộwcfai môdyfqn tỷesbc thínxxl, Thánmbanh Tuyềnvqgn Tôdyfqng ta đeivkãcopk rấcldat nghiêoibhm túcjrhc rồbcrqi, nhưplepng căaqcan bảldsln thắkzocng khôdyfqng đeivkưplepnvqgc!

“Hừdcsf.”

Tầnbbbn minh chủpyyq lạeivknh lùwjdpng nóifmni:

“Lârmpwm Phong côdyfqng tửdjjeifmn linh căaqcan cựizrtc phẩxmvam, hơfnwyn nữwjdpa còeivkn làtnbuxvycplep cựizrtc đeivkrfngng, đeivkdcsfng nóifmni đeivkxced tửdjje Thiếhflet Cốiabzt Phánmbai, cho dùwjdp Quârmpwn Thưplepxvycng Tiếhfleu xuấcldat chiếhflen cũhfleng sẽkwzm bịdyfq bạeivko ngưplepnvqgc.”

“Cuốiabzi cùwjdpng cũhfleng cóifmn tròeivk hay đeivkbrlz xem.”

dyfqn chủpyyq Trưplepxvycng Đftxxao Môdyfqn vàtnbunmbac lãcopko đeivkeivki liêoibhn minh cưplepxvyci lêoibhn.

nmbau mưplepơfnwyi lăaqcam trậybbpn tỷesbc thínxxl, Thiếhflet Cốiabzt Phánmbai thắkzocng sánmbau mưplepơfnwyi lăaqcam trậybbpn, chuyệxcedn nàtnbuy khiếhflen tránmbai tim bọqgxln hắkzocn nguộwcfai lạeivknh, bârmpwy giờxvyc Khanh Lârmpwm Phong xuấcldat chiếhflen, phánmbat ra hơfnwyi thởwcfaplepxvycng hãcopkn, giúcjrhp bọqgxln hắkzocn nhanh chóifmnng lấclday lạeivki tinh thầnbbbn!

Cho dùwjdpifmn thắkzocng trậybbpn nàtnbuy, vậybbpy cũhfleng chẳjaqkng vẻrmpw vang gìdcsf!

“Ngưplepxvyci nàtnbuy khôdyfqng yếhfleu.”

Quârmpwn Thưplepxvycng Tiếhfleu chốiabzng cằrfngm, suy nghĩnmba mộwcfat hồbcrqi, nóifmni:

“Tộwcfai Kỷesbc, ngưplepxvyci ra chàtnbuo hỏkwzmi hắkzocn đeivki.”

“Vârmpwng.”

Tiêoibhu Tộwcfai Kỷesbcplepdjjec ra.

Sau khi cảldsl ngưplepxvyci đeivkcldang ởwcfa trung târmpwm sârmpwn luyệxcedn võxvyc, nóifmni:

“Thiếhflet Cốiabzt Phánmbai, Tiêoibhu Tộwcfai Kỷesbc.”

Tiêoibhu Tộwcfai Kỷesbc?

Thầnbbbn sắkzocc cánmbac võxvyc giảldsl ngẩxmvan ra, đeivkbcrqng loạeivkt nhìdcsfn vềnvqg phínxxla Mộwcfa Dung Hârmpwn đeivkang ởwcfa phínxxla xa xem chiếhflen.

“Sưplep muộwcfai.”

plep tỷesbchfleng ngạeivkc nhiêoibhn nóifmni:

“Tiêoibhu Tộwcfai Kỷesbctnbuy lẽkwzmtnbuo làtnbu vịdyfqdyfqn phu trưplepdjjec đeivkârmpwy củpyyqa muộwcfai?”

Mộwcfa Dung Hârmpwn khôdyfqng nóifmni, ánmbanh mắkzoct sánmbang nhìdcsfn chằrfngm chằrfngm vềnvqg phínxxla nam nhârmpwn đeivkang kiêoibhu ngạeivko đeivkcldang trêoibhn sârmpwn luyệxcedn võxvyc, thầnbbbm nóifmni:

“Đftxxbcrqng môdyfqn củpyyqa ngưplepơfnwyi rấcldat mạeivknh, còeivkn ngưplepơfnwyi thìdcsf sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.