Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 176 : Thiết Cốt Phái ăn thịt, tán tu uống canh thừa

    trước sau   
Từotning con Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang từotni hai bêdtbzn lao tớrczri, đddaycywo tửunmj Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi nhàgnhmn nhãyuhe ra sứdifpc chédnasm giếeeyft.

Mộjdylt láavzbt sau đddayónrlr, trêdtbzn đddayưrckejrtmng đddayãyuheavzbn loạphdhn mấdnasy chụfwcwc cáavzbi xáavzbc hung thúphdh.

Đgmnqáavzbm táavzbn tu đddaydifpng phíeeyfa sau, trừotning mắamrct háavzb miệcywong nhìbxvgn tìbxvgnh cảjmyxnh trưrckerczrc mắamrct.

Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi nàgnhmy quáavzbgnhm đddayáavzbng sợuyev, Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang liêdtbzn tụfwcwc ngưrckejrtmi sau nốbifti tiếeeyfp kẻkhcx trưrckerczrc ngãyuhe xuốbiftng bỏjmyx mạphdhng, nhìbxvgn vàgnhmo chẳdtbzng kháavzbc gìbxvg bọgmnqn hung thúphdh đddayang vộjdyli vãyuhe đddayi đddaynrlru thai!

"Ngao ôzbrz!"

Tiếeeyfng sónrlri tru lầnrlrn nữbxvga truyềllydn ra, Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang nhấdnast thờjrtmi ngừotning tiếeeyfn côzbrzng.




Chúphdhng nónrlr đddaydifpng trêdtbzn váavzbch núphdhi, háavzb to cáavzbi miệcywong rộjdylng, bắamrct đddaynrlru ngưrckeng tụfwcw hỏjmyxa cầnrlru.

Con đddaynrlru đddayàgnhmn ýayxg thứdifpc đddayưrckeuyevc đddaybifti phủnrlr phíeeyfa dưrckerczri quáavzbrckejrtmng hãyuhen, cho nêdtbzn đddayqmeki sang côzbrzng kíeeyfch tầnrlrm xa làgnhm hỏjmyxa cầnrlru, đddayâzbrzy làgnhm mộjdylt sựejho lựejhoa chọgmnqn vôzbrzbwmcng thôzbrzng minh!

"Nhiềllydu con Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang cùbwmcng nhau ngưrckeng tụfwcw hỏjmyxa cầnrlru nhưrcke vậddayy, căfwcwn bảjmyxn khôzbrzng cónrlravzbch nàgnhmo nédnas tráavzbnh!"

"Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi sắamrcp đddayi đddayjrtmi nhàgnhm ma rồedkhi!"

Mọgmnqi ngưrckejrtmi vộjdyli vàgnhmng rúphdht lui, phưrckeơdtbzng hưrckerczrng chíeeyfnh làgnhm miệcywong hang.

Thếeeyf nhưrckeng, bọgmnqn hắamrcn khôzbrzng cónrlr hoàgnhmn toàgnhmn rờjrtmi đddayi màgnhm thay vàgnhmo đddayónrlrgnhm muốbiftn nhìbxvgn xem Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi sẽjdyl đddaybifti phónrlr vớrczri tìbxvgnh huốbiftng nàgnhmy nhưrcke thếeeyfgnhmo đddayâzbrzy?

"Bành!"

"Bành!"

Ngay lúphdhc nàgnhmy, mấdnasy chụfwcwc con Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang đddayedkhng loạphdht phun ra hỏjmyxa cầnrlru, nhiệcywot đddayjdyl cựejhoc cao, trong chớrczrp mắamrct hòxgmxa tan làgnhmn khónrlri mờjrtm nhạphdht xung quanh.

Đgmnqcywo tửunmj Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi lầnrlrn lưrckeuyevt giơdtbz tấdnasm khiêdtbzn lêdtbzn đddayfgcd đddayòxgmxn, bấdnast quáavzb khôzbrzng cónrlreeyfch hoạphdht hàgnhmng ràgnhmo phòxgmxng ngựejho. Bởfwcwi vìbxvg chưrckefwcwng môzbrzn đddayãyuhenrlrfwcwn dặgnhmn, khôzbrzng đddayếeeyfn trưrckejrtmng hợuyevp khẩftann cấdnasp tuyệcywot đddaybifti khôzbrzng đddayưrckeuyevc lãyuheng phíeeyffwcwng lưrckeuyevng.

"..."

Đgmnqáavzbm táavzbn tu giậddayt giậddayt khónrlre miệcywong.

Đgmnqphdhi ca, đddayùbwmca cáavzbi gìbxvg vậddayy đddayâzbrzy chíeeyfnh làgnhm hỏjmyxa linh lựejhoc!




avzbc ngưrckeơdtbzi thếeeyfgnhm lạphdhi dùbwmcng khiếeeyfn sắamrct đddayfgcd đddayòxgmxn, khôzbrzng nónrlri đddayếeeyfn cưrckejrtmng đddayjdylnrlr thểdklt tiếeeyfp nhậddayn oanh kíeeyfch, chỉbyff vẻkhcxn vẹxbqzn nhiệcywot đddayjdylqzutng đddaynrlrgnhmm phỏjmyxng tay rồedkhi!

"Bàgnhmnh bàgnhmnh bàgnhmnh!"

Ngay lúphdhc nàgnhmy, hỏjmyxa linh lựejhoc từotni hai hưrckerczrng lao tớrczri đddayáavzbnh chuẩftann xáavzbc vàgnhmo bêdtbzn trêdtbzn tấdnasm khiêdtbzn, áavzbnh lửunmja bắamrcn tung tónrlre, rồedkhi sau đddayónrlr phai mờjrtm nhưrcke mộjdylt đddayónrlra pháavzbo hoa nởfwcw rộjdyl rồedkhi tan biếeeyfn.

avzbc đddaycywo tửunmjrckeuyevn nhờjrtm sứdifpc phòxgmxng ngựejho củnrlra Kiêdtbzn Thiếeeyft Thuẫxtuqn, vẫxtuqn đddaydifpng tạphdhi chỗrrlbgnhm khôzbrzng bịtdhv đddayáavzbnh bay ra ngoàgnhmi, trêdtbzn mặgnhmt bọgmnqn họgmnqgnhm nhữbxvgng nédnast khinh thưrckejrtmng.

"Ngao ôzbrz —— —— "

Tiếeeyfng sónrlri tru mộjdylt lầnrlrn nữbxvga vang lêdtbzn.

"Vùbwmcbwmc!"

Mấdnasy chụfwcwc con Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang dưrckejrtmng nhưrcke nhậddayn đddayưrckeuyevc mệcywonh lệcywonh, lạphdhi mộjdylt lầnrlrn nữbxvga ngưrckeng tụfwcw hỏjmyxa cầnrlru, sau đddayónrlrrckerczrng vềllyd phíeeyfa đddaycywo tửunmj Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi phun ra.

Đgmnqáavzbng tiếeeyfc, lầnrlrn thứdifp hai ngưrckeng tụfwcw hỏjmyxa cầnrlru tuy lựejhoc lưrckeuyevng mạphdhnh hơdtbzn lầnrlrn trưrckerczrc, nhưrckeng kếeeyft quảjmyx vẫxtuqn bịtdhvavzbc đddaycywo tửunmjbwmcng Kiêdtbzn Thiếeeyft Thuẫxtuqn cứdifpng rắamrcn ngăfwcwn chặgnhmn, khôzbrzng cónrlr bấdnast kỳavzb dấdnasu hiệcywou cho thấdnasy bịtdhv thưrckeơdtbzng.

Nhiệcywot đddayjdyl đddayâzbrzu?

Thậddayt xin lỗrrlbi, Kiêdtbzn Thiếeeyft Thuẫxtuqn làgnhmgnhmng cáavzbch nhiệcywot!

"Bành!"

"Bành!"

Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang nhìbxvgn đddayuyevt tấdnasn côzbrzng củnrlra mìbxvgnh khôzbrzng đddayphdht hiệcywou quảjmyx, tiếeeyfp tụfwcwc đddaydtbzn cuồedkhng phun phun hỏjmyxa cầnrlru.

Trong lúphdhc nhấdnast thờjrtmi, hỏjmyxa cầnrlru nhưrckerckea rơdtbzi xuốbiftng, đddaycywo tửunmj Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi lậddayp tứdifpc đddaydifpng sáavzbt lạphdhi gầnrlrn nhau, sau đddayónrlr giơdtbz tấdnasm khiêdtbzn lêdtbzn tạphdho thàgnhmnh mộjdylt thếeeyf phòxgmxng ngựejho hoàgnhmn mỹusuj.

"Ngao ôzbrz —— —— "

Tiếeeyfng sónrlri tru lạphdhi vang lêdtbzn.

Quâzbrzn Thưrckejrtmng Tiếeeyfu nghe vàgnhmo cảjmyxm thấdnasy cựejhoc kỳavzb bựejhoc mìbxvgnh, quáavzbt to:

"Tộjdyli Kỷdtbz, bắamrcn chếeeyft cáavzbi con ồedkhn àgnhmo kia cho bổqmekn tọgmnqa!"

"Xoáavzbt!"

Tiêdtbzu Tộjdyli Kỷdtbz lấdnasy khẩftanu QBU88 ra, đddaygnhmt ởfwcw phíeeyfa trêdtbzn tấdnasm khiêdtbzn, ốbiftng ngắamrcm 8x khónrlra chặgnhmt mụfwcwc tiêdtbzu làgnhm con Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang đddayang ngửunmja đddaynrlru tru to, sau đddayónrlr nhanh chónrlrng bónrlrp còxgmx.

"Védnaso —— —— "

Viêdtbzn đddayphdhn bay ra khôzbrzng vang lêdtbzn bấdnast kỳavzb tiếeeyfng đddayjdylng nàgnhmo, chỉbyff dựejhoa theo mắamrct thưrckejrtmng khónrlrnrlr thểdklt bắamrct kịtdhvp đddayưrckejrtmng đddayphdhn, vôzbrzbwmcng chuẩftann xáavzbc xuyêdtbzn vàgnhmo tráavzbn củnrlra con Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang.

Tiếeeyfng tru cứdifp thếeeyf bịtdhv cắamrct đddaydifpt.

"Rầnrlrm!"

Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang bịtdhv bắamrcn chếeeyft rơdtbzi từotni trêdtbzn núphdhi xuốbiftng, rơdtbzi xuốbiftng phíeeyfa trưrckerczrc thếeeyf phòxgmxng sựejho củnrlra cáavzbc đddaycywo tửunmj Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi, từotnibxvgnh dáavzbng vàgnhmeeyfch thưrckerczrc củnrlra nónrlr so vớrczri đddayedkhng loạphdhi cónrlr thểdklt thấdnasy lớrczrn hơdtbzn hẳdtbzn!




"Trờjrtmi đddaydnast!"

gmnqtdhva Viêdtbzm Lang Vưrckeơdtbzng cứdifp nhưrcke ngủnrlrm củnrlr tỏjmyxi rồedkhi!"

"Chẳdtbzng lẽjdyl, đddayâzbrzy chíeeyfnh làgnhm uy danh hiểdkltn háavzbch súphdhng lửunmja thầnrlrn kỳavzb củnrlra Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi?!"

Mọgmnqi ngưrckejrtmi khiếeeyfp sợuyev khôzbrzng thôzbrzi.

Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi rấdnast nổqmeki danh trong quậddayn Thanh Dưrckeơdtbzng, bọgmnqn họgmnqbwmcng QBU-88 đddayáavzbnh náavzbt bảjmyxng hiệcywou củnrlra Hạphdho Khíeeyfzbrzn, đddaydklt cho cáavzbc võqmek giảjmyx nghịtdhv luậddayn mãyuhei khôzbrzng thôzbrzi.

Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang Vưrckeơdtbzng chỉbyff huy đddayãyuhe bịtdhv giếeeyft giếeeyft, mấdnasy chụfwcwc con Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang dưrckejrtmng nhưrcke đddayáavzbnh mấdnast lýayxg tríeeyf, khôzbrzng còxgmxn tựejho ngưrckeng tụfwcw hỏjmyxa cầnrlru, màgnhm giưrckeơdtbzng nanh múphdha vuốbiftt lao lêdtbzn liềllydu chếeeyft.

"Thu khiêdtbzn, giếeeyft sạphdhch!"

Quâzbrzn Thưrckejrtmng Tiếeeyfu thảjmyxn nhiêdtbzn nónrlri.

"Xoáavzbt xoáavzbt xoáavzbt!"

Đgmnqcywo tửunmj Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi nhanh chónrlrng váavzbc Kiêdtbzn Thiếeeyft Thuẫxtuqn ởfwcw sau lưrckeng, sau đddayónrlr truyềllydn linh lựejhoc vàgnhmo hai nắamrcm đddaydnasm, chơdtbzi sáavzbp láavzbgnhm vớrczri đddayáavzbm Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang đddayang lao lêdtbzn.

"Bành! Bành!"

ayxg Ngọgmnqc Hoa lao lêdtbzn trưrckerczrc tiêdtbzn vớrczri tưrckeavzbch làgnhm mộjdylt tấdnasm khiêdtbzn sốbiftng, dựejhoa theo phưrckeơdtbzng hưrckerczrng hắamrcn thi triểdkltn Bạphdho Liệcywot Quyềllydn, nhìbxvgn thấdnasy đddaynrlru củnrlra hai con Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang bịtdhv trựejhoc tiếeeyfp đddayáavzbnh nổqmek!

rckejrtmi têdtbzn đddaycywo tửunmj trung phẩftanm linh căfwcwn tuy khôzbrzng cónrlr binh khíeeyf, nhưrckeng tay khôzbrzng tấdnasc sắamrct cũqzutng đddaynrlr giếeeyft chếeeyft Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang.




gnhm nhìbxvgn tìbxvgnh cảjmyxnh, tấdnast cảjmyx đddayllydu làgnhm bịtdhv đddayáavzbnh nổqmek đddaynrlru!

Mộjdylt khi lựejhoc lưrckeuyevng đddayphdht đddayếeeyfn trìbxvgnh đddayjdyl nhấdnast đddaytdhvnh, coi nhưrcke sọgmnqyuheo cứdifpng rắamrcn, cũqzutng bịtdhv đddayáavzbnh cho náavzbt bấdnasy!

Trong lúphdhc nhấdnast thờjrtmi, ónrlrc, máavzbu tưrckeơdtbzi bắamrcn tung tónrlre, hìbxvgnh ảjmyxnh vôzbrzbwmcng khốbiftc liệcywot!

"A a!"

fwcwng Uyêdtbzn Tuyếeeyft cũqzutng họgmnqc theo cáavzbc sưrcke huynh, tung quyềllydn đddayáavzbnh liêdtbzn tụfwcwc vàgnhmo đddaynrlru củnrlra mộjdylt con Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang, nệcywon đddayếeeyfn thâzbrzn thểdklt thàgnhmnh bãyuhei thịtdhvt vụfwcwn, nộjdyli tạphdhng vỡfgcdavzbt, rồedkhi mớrczri lấdnasy hếeeyft can đddayjmyxm mởfwcw mắamrct ra nhìbxvgn.

"..."

Đgmnqáavzbm táavzbn tu ởfwcw phíeeyfa xa cảjmyxm thấdnasy lạphdhnh hếeeyft cảjmyx sốbiftng lưrckeng.

Bọgmnqn họgmnq nhìbxvgn Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi có thêdtbz̉ ngăfwcwn lạphdhi thếeeyfzbrzng củnrlra bầnrlry Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang, liệcywon nhậddayn thứdifpc tấdnasm khiêdtbzn nàgnhmy chắamrcc chắamrcn phẩftanm chấdnast bấdnast phàgnhmm, thếeeyfgnhmzbrzy giờjrtm ngưrckejrtmi ta lạphdhi thu khiêdtbzn bạphdho sáavzbt, mớrczri biếeeyft cáavzbi gìbxvg gọgmnqi làgnhmqzutng hãyuhen!

dtbzn mưrckejrtmi phúphdht sau.

Toàgnhmn thểdklt mấdnasy chụfwcwc con Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang pháavzbt cuồedkhng đddayãyuhe ngãyuhe xuốbiftng trưrckerczrc mặgnhmt đddaycywo tửunmj Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi.

Con đddayưrckejrtmng vốbiftn chậddayt hẹxbqzp nay lạphdhi chấdnast đddaynrlry xáavzbc chếeeyft, máavzbu tưrckeơdtbzi chảjmyxy ròxgmxng ròxgmxng, hộjdyli tụfwcw thàgnhmnh nháavzbnh sôzbrzng nhỏjmyx, trong khôzbrzng khíeeyfxgmxn vưrckeơdtbzng lạphdhi mùbwmci máavzbu khiếeeyfn ngưrckejrtmi ta phảjmyxi buồedkhn nôzbrzn.

"Huệcywo..!"

fwcwng Uyêdtbzn Tuyếeeyft lầnrlrn đddaynrlru thầnrlry tìbxvgnh cảjmyxnh máavzbu me nhưrcke vậddayy, nhịtdhvn đddayưrckeuyevc đddayưrckeuyevc phảjmyxi vịtdhvn váavzbch núphdhi nôzbrzn mửunmja.

gmnqi lấdnasy tinh hạphdhch vềllyd đddayâzbrzy."

Quâzbrzn Thưrckejrtmng Tiếeeyfu ra lệcywonh cho cáavzbc đddaycywo tửunmj.

"Vâzbrzng!"

Chúphdhng đddaycywo tửunmj nhao nhao hàgnhmnh đddayjdylng, lầnrlrn lưrckeuyevt rạphdhch ngựejhoc Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang tìbxvgm kiếeeyfm tinh hạphdhch, sau đddayónrlr từotning viêdtbzn tinh hạphdhch đddayưrckeuyevc đddayàgnhmo mónrlrc ra, tổqmekng cộjdylng thu hoạphdhch đddayưrckeuyevc hơdtbzn năfwcwm mưrckeơdtbzi viêdtbzn tinh hạphdhch.

Đgmnqáavzbm táavzbn tu núphdhp ởfwcw phíeeyfa xa, trong áavzbnh mắamrct nổqmeki lêdtbzn sựejhozbrzm mộjdyl.

Mộjdylt viêdtbzn tinh hạphdhch, chíeeyfnh làgnhm tiềllydn nha!

"Chưrckefwcwng môzbrzn!"

zbrz Tiểdkltu Mạphdht mónrlrc tinh hạphdhch củnrlra Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang Vưrckeơdtbzng giơdtbzdtbzn cao, cưrckejrtmi nónrlri:

"Chúphdhng ta cónrlrgnhmng ngon."

Quâzbrzn Thưrckejrtmng Tiếeeyfu đddayem toàgnhmn bộjdyleeyfnh hạphdhch thu vàgnhmo trong khôzbrzng gian giớrczri chỉbyff, sau đddayónrlrphdhng tay mộjdylt cáavzbi, nónrlri:

"Tiếeeyfp tụfwcwc rèjmyxn luyệcywon."

Mọgmnqi ngưrckejrtmi nghe lệcywonh chưrckefwcwng môzbrzn di chuyểdkltn, từotning ngưrckejrtmi biểdkltu hiệcywon lêdtbzn áavzbnh mắamrct phấdnasn khởfwcwi.

Vừotnia rồedkhi bọgmnqn hắamrcn đddaybifti mặgnhmt vớrczri bầnrlry Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang rấdnast khẩftann trưrckeơdtbzng, sau khi trảjmyxi qua mộjdylt phen chédnasm giếeeyft, hiệcywon tạphdhi nhiệcywot huyếeeyft đddayang sôzbrzi tràgnhmo lêdtbzn.

Từotni khi nhữbxvgng đddaycywo tửunmjgnhmy gia nhậddayp Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi đddayllydu mộjdylt mựejhoc tu luyệcywon, hôzbrzm nay đddayi theo chưrckefwcwng môzbrzn đddayếeeyfn Tửunmj Vong Cốbiftc rèjmyxn luyệcywon, khôzbrzng thểdklt nghi ngờjrtmgnhm thờjrtmi đddayiểdkltm hoàgnhmn hảjmyxo đddaydklt chứdifpng minh thàgnhmnh quảjmyx tu luyệcywon củnrlra mìbxvgnh!

Quâzbrzn Thưrckejrtmng Tiếeeyfu dẫxtuqn cáavzbc đddaycywo tửunmj tiếeeyfn sâzbrzu vàgnhmo trong, đddayáavzbm táavzbn tu vốbiftn muốbiftn rúphdht lui bỗrrlbng nhiêdtbzn thay đddayqmeki ýayxg đddaytdhvnh cảjmyx gan tiếeeyfn lêdtbzn, khi bọgmnqn hắamrcn đddayi đddayếeeyfn hiệcywon trưrckejrtmng đddaynrlry đddaydnast làgnhmavzbc chếeeyft củnrlra Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang, sựejho chấdnasn đddayjdylng trong lòxgmxng vẫxtuqn còxgmxn chưrckea bìbxvgnh phụfwcwc!

dtbzn mộjdylt trăfwcwm con Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang cónrlr thựejhoc lựejhoc tưrckeơdtbzng đddayưrckeơdtbzng Võqmek Đgmnqedkh cảjmyxnh, trong thờjrtmi gian ngắamrcn toàgnhmn bộjdyl vềllyd chầnrlru ôzbrzng bàgnhm, chuyệcywon nàgnhmy thậddayt sựejho quáavzb khủnrlrng bốbift!

"Xoáavzbt! Xoáavzbt!"

Rấdnast nhiềllydu táavzbn tu lấdnasy dao găfwcwm ra, bắamrct đddaynrlru lộjdylt da sónrlri cùbwmcng xưrckeơdtbzng sónrlri.

Mặgnhmc dùbwmc tinh hạphdhch trâzbrzn quýayxggnhm thi thểdklt Đgmnqtdhva Viêdtbzm Lang Vưrckeơdtbzng Thi đddayãyuhe bịtdhv lấdnasy đddayi, nhưrckeng mấdnasy thứdifpgnhmng thừotnia nàgnhmy vẫxtuqn cónrlr chúphdht giáavzb trịtdhv trêdtbzn thịtdhv trưrckejrtmng, kiếeeyfm lờjrtmi đddayưrckeuyevc mộjdylt khoảjmyxn khôzbrzng nhỏjmyx.

Trưrckerczrc hếeeyft càgnhmi gìbxvgqzutng khoan nónrlri.

Đgmnqáavzbm võqmek giảjmyxnrlr gan tiếeeyfn theo, từotni trưrckerczrc mắamrct đddayếeeyfn xem cũqzutng cónrlr chúphdht thu hoạphdhch.

Íxbqzt ra Thiếeeyft Cốbiftt Pháavzbi ăfwcwn thịtdhvt, bọgmnqn hắamrcn ởfwcw phíeeyfa sau húphdhp chédnasn canh thừotnia!

Con đddayưrckejrtmng nhỏjmyx trong hẻkhcxm núphdhi khôzbrzng dàgnhmi, Quâzbrzn Thưrckejrtmng Tiếeeyfu dẫxtuqn theo cáavzbc đddaycywo tửunmj rấdnast nhanh đddayi đddayếeeyfn phầnrlrn cuốbifti, trong tầnrlrm mắamrct bỗrrlbng chốbiftc hiệcywon ra làgnhm mộjdylt mảjmyxnh rừotning núphdhi rậddaym rạphdhp, cónrlrrckeơdtbzng mùbwmc nhàgnhmn nhạphdht lưrckeuyevn lờjrtm.

"Rốbiftng!"

xgmxn cónrlr thểdklt nghe đddayưrckeuyevc tiếeeyfng hung thúphdh gầnrlrm thédnast.

Mặgnhmt đddaydnast dưrckerczri châzbrzn cónrlrgnhmu đddayjmyx sậddaym, dưrckejrtmng nhưrckegnhm vếeeyft máavzbu theo năfwcwm tháavzbng lưrckeu lạphdhi, xưrckeơdtbzng ngưrckejrtmi xưrckerczrng thu vung vãyuhei tứdifp phíeeyfa, bầnrlru khôzbrzng khíeeyfnrlr chúphdht âzbrzm trầnrlrm quỷdtbz dịtdhv.

Đgmnqâzbrzy chíeeyfnh làgnhmdtbzn trong Tửunmj Vong Cốbiftc, mộjdylt nơdtbzi đddayưrckeuyevc xưrckeng làgnhm cấdnasm đddaytdhva!

Quâzbrzn Thưrckejrtmng Tiếeeyfu châzbrzn thàgnhmnh nónrlri:

"Mọgmnqi thờjrtmi khắamrcc đddayllydu phảjmyxi cảjmyxnh giáavzbc bốbiftn phíeeyfa."

"Vâzbrzng!"

Chúphdhng đddaycywo tửunmj giãyuhen đddayjdyli hìbxvgnh ra, lẫxtuqn nhau giữbxvg mộjdylt khoảjmyxng cáavzbch nhấdnast đddaytdhvnh, hìbxvgnh thàgnhmnh mộjdylt thếeeyf trậddayn phòxgmxng ngựejho lấdnasy chưrckefwcwng môzbrzn làgnhmm trung tâzbrzm.

"Védnaso —— —— "

Ngay lúphdhc nàgnhmy, mộjdylt đddayphdho áavzbnh sáavzbng từotni trong chỗrrlb tốbifti xôzbrzng tớrczri, sau đddayónrlr cảjmyxn ởfwcw phíeeyfa trưrckerczrc đddayưrckejrtmng đddayi củnrlra mọgmnqi ngưrckejrtmi.

Đgmnqónrlrgnhm mộjdylt con báavzbo cónrlr thâzbrzn hìbxvgnh kháavzb to lớrczrn, da lôzbrzng làgnhm mộjdylt màgnhmu đddayen, hai tròxgmxng mắamrct hiểdkltn lộjdyl sựejho lạphdhnh lùbwmcng.

"Chưrckefwcwng môzbrzn."

ayxg Thanh Dưrckeơdtbzng thấdnasp giọgmnqng nónrlri:

gmnqâzbrzy làgnhm Hắamrcc Mao Báavzbo."

"Rốbiftng!"

Hắamrcc Mao Báavzbo gầnrlrm nhẹxbqz mộjdylt tiếeeyfng, đddayjdylt nhiêdtbzn pháavzbt lựejhoc xôzbrzng tớrczri, duỗrrlbi ra mónrlrng vuốbiftt ởfwcw châzbrzn trưrckerczrc, mang theo mộjdylt cổqmek lựejhoc lưrckeuyevng bứdifpc ngưrckejrtmi!

"Tộjdyli Kỷdtbz, chơdtbzi nónrlr!"

"Vâzbrzng!"

ddayphdhp đddayphdhp đddayphdhp!"

Tiêdtbzu Tộjdyli Kỷdtbz từotni trong thếeeyf trậddayn phòxgmxng sựejhozbrzng ra, hai bàgnhmn tay chộjdylp vàgnhmo hai cáavzbi châzbrzn trưrckerczrc củnrlra báavzbo thúphdh, mưrckejrtmi ngónrlrn tay nhưrcke đddayinh sắamrct chếeeyf trụfwcw, mưrckeuyevn thếeeyf hung hăfwcwng quậddayt báavzbo thúphdh xuốbiftng mặgnhmt đddaydnast.

"Rốbiftng!"

Hắamrcc Mao Báavzbo pháavzbt ra tiếeeyfng kêdtbzu thốbiftng khổqmek.

Châzbrzn trưrckerczrc đddayãyuhe bịtdhv đddaybifti phưrckeơdtbzng bắamrct lấdnasy, nónrlrfwcwn bảjmyxn làgnhm khôzbrzng cónrlravzbch nàgnhmo đddaydifpng dậddayy, kếeeyft quảjmyx thâzbrzn thểdklt lạphdhi bịtdhv nhấdnasc lêdtbzn, rồedkhi lạphdhi vôzbrzbxvgnh đddayddayp mạphdhnh xuốbiftng đddaydnast.

"Bành! Bành! Bành!"

Hắamrcc Mao Báavzbo cónrlr thựejhoc lựejhoc ngang cơdtbz vớrczri Võqmek Đgmnqedkh đddaybyffnh phong, cứdifp nhưrcke vậddayy cảjmyx ngưrckejrtmi khôzbrzng cáavzbch nàgnhmo đddaydifpng dậddayy, thay vàgnhmo đddayónrlrgnhm bịtdhv va đddayddayp mạphdhnh đddayếeeyfn run rẩftany, sau mộjdylt hồedkhi khíeeyf tuyệcywot bỏjmyx mạphdhng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.