Vạn Cổ Đệ Nhất Tông

Chương 249 : Hành hạ tông chủ kỳ sơn tông đến chết!

    trước sau   
Giâtnqoy phúaqmit nguy hiểguqbm, Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau dựaplsa vàpsimo kýefxt hiệukduu lưyperu lạopyai trêeitpn đhrtoưyperrkygng lao vàpsimo trong cốztfbc, lửtnqoa giậyccxn trong lòhmehng nhanh chóhrtong khóhrtopsim ágahip chếfoia.

Bởecfci vìlneb sau khi hắbayjn đhrtoếfoian gầuqcpn thìlneb thàpsimnh viêeitpn Tếfoiaaqmi Đkzkqưyperrkygng đhrtoãaehq tửtnqo vong, bêeitpn tai truyềivton đhrtoếfoian thôzhadng bágahio thàpsimnh viêeitpn môzhadn phágahii bịgntw thiếfoiau mộhrtot ngưyperrkygi.

gahim giếfoiat đhrtoukdu tửtnqo củveeha ta!

Bấkyket luậyccxn thâtnqon phậyccxn nhưyper thếfoiapsimo, chếfoiat khôzhadng thưyperơhrtong tiếfoiac!

Đkzkqưyperơhrtong nhiêeitpn.

Chếfoiat cũaqming phảvduli cóhrto sựapls chúaqmi trọvipwng.




osyr dụzzpy nhưyper chếfoiat sạopyach sẽvbwd gọvipwn gàpsimng hay làpsim chếfoiat trong dằtwsrn vặrkygt đhrtoau khổdywh?

Nếfoiau nhưypereitpn trung niêeitpn phíosyra dưyperkuwoi kia, thu châtnqon lạopyai, vậyccxy thìlneb hắbayjn sẽvbwdhrto mộhrtot cágahii chếfoiat gọvipwn gàpsimng sạopyach sẽvbwd, nếfoiau cốztfb chấkykep đhrtoopyap xuốztfbng, kếfoiat quảvdul chíosyrnh làpsim chếfoiat trong đhrtoau đhrtokuwon vôzhadefxtng!

“Chưyperecfcng… chưyperecfcng môzhadn...”

Tiêeitpu Tộhrtoi Kỷayslzasut lêeitpn mộhrtot tiếfoiang yếfoiau đhrtouốztfbi, ágahinh mắbayjt vui vẻkreh đhrtoeitpn cuồaplsng.

Chưyperecfcng môzhadn đhrtoếfoian rồaplsi.

Sựapls đhrtoukdu chắbayjc chắbayjn bảvdulo toàpsimn!

psimo lúaqmic nàpsimy, Tiêeitpu Tộhrtoi Kỷaysl khôzhadng quan tâtnqom đhrtoếfoian bảvduln thâtnqon, thay vàpsimo đhrtoóhrtopsim sựapls an toàpsimn củveeha thàpsimnh viêeitpn Tếfoiaaqmi Đkzkqưyperrkygng.

Nhìlnebn thấkykey bảvdulo bốztfbi dốztfbc lòhmehng bồaplsi dưypergntwng bịgntw thưyperơhrtong thếfoia nặrkygng nhưyper vậyccxy, ságahit khíosyr trong mắbayjt Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau ngàpsimy càpsimng đhrtoyccxm.

eitpn đhrtoguqbng ởecfc phíosyra dưyperkuwoi kia cho dùefxtpsim thầuqcpn, làpsim tiêeitpn thìlnebaqming chỉcwjkhrto chếfoiat!

Khôzhadng sợopya đhrtobayjc tộhrtoi ngưyperrkygi khágahic?

Vớkuwoi hoàpsimn cảvdulnh bìlnebnh thưyperrkygng, Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau sẽvbwd chọvipwn cágahich khiêeitpm tốztfbn, víosyr dụzzpy nhưyper tha cho trưyperecfcng lãaehqo Quỷaysl Thủveeh Phágahii, nhưyperng giờrkygpsimy phúaqmit nàpsimy, trong lòhmehng chỉcwjkhrto niệukdum làpsim giếfoiat!

Rồaplsng cóhrto vảvduly ngưyperopyac, chạopyam vàpsimo ắbayjt phảvduli chếfoiat.

Vảvduly lâtnqon củveeha Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau, chíosyrnh làpsim nhữzamrng đhrtoukdu tửtnqo bảvdulo bốztfbi củveeha hắbayjn.




Đkzkqdywhng nóhrtoi làpsim giếfoiat, cho dùefxtpsim mấkyket mộhrtot sợopyai tóhrtoc, cũaqming cũaqming phảvduli trảvdul giágahi đhrtoau đhrtokuwon.

Nghe thấkykey lờrkygi củveeha Tiêeitpu Tộhrtoi Kỷaysl, Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong nhàpsimn nhạopyat nóhrtoi:

“Ngưyperơhrtoi chíosyrnh làpsim chưyperecfcng môzhadn củveeha môzhadn phágahii bágahit lưyperu Thiếfoiat Cốztfbt đhrtoóhrto sao?”

Trong lúaqmic nóhrtoi chuyệukdun, hắbayjn vẫrkygn khôzhadng bỏzamr châtnqon ra.

Đkzkqiềivtou nàpsimy khiếfoian cho Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau đhrtoãaehq thầuqcpm đhrtogntwnh tộhrtoi chếfoiat cho hắbayjn, đhrtoaplsng thờrkygi còhmehn làpsimgahii chếfoiat đhrtoau đhrtokuwon vôzhadefxtng.

hrto thểguqbpsim nhìlnebn đhrtoztfbi phưyperơhrtong cũaqming thâtnqon làpsim chưyperecfcng môzhadn, Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong thu châtnqon lạopyai, nhưyperng bởecfci vìlneb chậyccxm mộhrtot nhịgntwp, vìlneb thếfoia vẫrkygn khôzhadng cágahich nàpsimy thay đhrtodywhi đhrtoưyperopyac cágahich chếfoiat đhrtoau đhrtokuwon.

“Vừdywha hay.”

Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong nhàpsimn nhạopyat nóhrtoi:

“Ta nhìlnebn trúaqming đhrtoukdu tửtnqopsimy củveeha ngưyperơhrtoi, đhrtoguqb hắbayjn chuyểguqbn làpsimm đhrtoukdu tửtnqo củveeha Kỳdfpehrton Tôzhadng ta đhrtoi.”

Trong lờrkygi nóhrtoi củveeha hắbayjn, hoàpsimn toàpsimn khôzhadng đhrtoguqb Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau trong mắbayjt.

Đkzkqdywhng nóhrtoi làpsim chưyperecfcng môzhadn Thiếfoiat Cốztfbt Phágahii, cho dùefxt thâtnqon kiêeitpm luôzhadn hai chứguqbc vịgntw trêeitpn ngưyperrkygi nhưyper Tầuqcpn Hạopyao Nhiêeitpn đhrtoếfoian, hắbayjn cũaqming sẽvbwd cao cao tạopyai thưyperopyang nhưyper vậyccxy.

Đkzkqâtnqoy khôzhadng phảvduli giảvdul vờrkyg ra oai, cùefxtng khôzhadng phảvduli làpsim nhâtnqon vậyccxt phảvduln diệukdun vôzhadaehqo.

Đkzkqâtnqoy chíosyrnh làpsim bởecfci vìlneb thựaplsc lựaplsc mạopyanh, đhrtoưyperơhrtong nhiêeitpn cóhrto phong thágahii củveeha cưyperrkygng giảvdul, đhrtoztfbi mặrkygt vớkuwoi kẻkreh yếfoiau màpsimhmehn phảvduli cúaqmii đhrtouqcpu khom lưyperng phụzzpyc tùefxtng sao?




“Nhìlnebn trúaqming rồaplsi, lậyccxp tứguqbc bágahii lạopyay làpsimm đhrtoukdu tửtnqo củveeha ngưyperơhrtoi?”

Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau nhàpsimn nhạopyat nóhrtoi:

“Ngưyperơhrtoi khágahipsim hung hăhdqrng đhrtoóhrto.”

Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong nóhrtoi:

“Giao hắbayjn cho ta, móhrton nợopyapsimy xem nhưyper tan thàpsimnh mâtnqoy khóhrtoi.”

Hắbayjn thậyccxt sựapls khágahipsim coi trọvipwng Tiêeitpu Tộhrtoi Kỷaysl, nếfoiau nhưyperhrto thểguqbzasuo ngưyperrkygi nàpsimy làpsimm đhrtoukdu tửtnqo củveeha bảvduln thâtnqon, hàpsim tấkyket phảvduli giếfoiat đhrtoi uổdywhng phíosyr.

Đkzkqágahing tiếfoiac chỉcwjkpsim ưyperkuwoc nguyệukdun củveeha mộhrtot bêeitpn.

Cho dùefxt Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau thậyccxt sựapls muốztfbn giao Tiêeitpu Tộhrtoi Kỷaysl cho hắbayjn, cũaqming tuyệukdut đhrtoztfbi khôzhadng nhịgntwn đhrtoưyperopyac chuyệukdun đhrtoukdu tửtnqo bịgntw giếfoiat.

lneb thếfoia giơhrto thanh đhrtoao lêeitpn, lạopyanh giọvipwng nóhrtoi:

“Xóhrtoa bỏzamrhrton nợopya? Xóhrtoa cágahii tổdywh tiêeitpn nhàpsim ngưyperơhrtoi!”

Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong hơhrtoi chau màpsimy nóhrtoi:

“Cágahic hạopya tốztfbt xấkykeu gìlnebaqming làpsim chưyperecfcng môzhadn mộhrtot phágahii, miệukdung lưypergntwi toàpsimn lờrkygi nóhrtoi thôzhad thiểguqbn, thậyccxt đhrtoúaqming làpsim khôzhadng cóhrto giágahio dụzzpyc màpsim.”

Giếfoiat ngưyperrkygi củveeha ta, lạopyai còhmehn nóhrtoi chuyệukdun giágahio dụzzpyc vớkuwoi ta?




gahigahi!

Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau cưyperrkygi.

Đkzkqhrtot nhiêeitpn ágahinh mắbayjt giốztfbng nhưyper mộhrtot ágahinh đhrtoao lạopyanh lẽvbwdo, sau đhrtoóhrto cảvdul ngưyperrkygi nhảvduly xuốztfbng, vung đhrtoao chézasum tớkuwoi.

“Vùefxt!”

Mộhrtot đhrtoao chézasum xuốztfbng nàpsimy, sứguqbc mạopyanh íosyrt nhấkyket 30 vạopyan câtnqon trởecfceitpn.

Đkzkqveeh thấkykey rõhbvp, bùefxta lựaplsc lưyperopyang sớkuwom đhrtoãaehq đhrtoưyperopyac sửtnqo dụzzpyng.

Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong vốztfbn dĩkzkq cảvdul mặrkygt dửtnqong dưyperng, cảvdulm nhậyccxn đhrtoưyperopyac thếfoia lớkuwon lựaplsc mạopyanh củveeha đhrtoao phong, sắbayjc mặrkygt lậyccxp tứguqbc nghiêeitpm túaqmic, đhrtoaplsng thờrkygi mộhrtot tay giơhrto ra, hézasut lêeitpn:

“Bàpsimi Vâtnqon Chưyperecfcng!”

“Phùefxt phùefxt!”

Linh lựaplsc thuậyccxn theo cágahinh tay bạopyao phágahit ra, hìlnebnh thàpsimnh lớkuwop sóhrtong khíosyr giốztfbng nhưypertnqoy mùefxt, đhrtoztfbng thờrkygi nhanh chóhrtong ngưyperng tụzzpy thàpsimnh chưyperecfcng ấkyken nghêeitpnh đhrtoóhrton.

Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau mộhrtot đhrtoao nàpsimy chézasum xuốztfbng thắbayjng tấkykep rấkyket dứguqbt khoágahit, khiếfoian hắbayjn khôzhadng dágahim sơhrto ýefxt, trựaplsc tiếfoiap dùefxtng đhrtoếfoian chưyperecfcng phágahip thưyperopyang phẩyyevm cao giai đhrtoãaehqkzkqnh ngộhrto bao nhiêeitpu năhdqrm nay.

psim!

Phùefxt! Phùefxt!




Thanh Long Yểguqbm Nguyệukdut Đkzkqao hìlnebnh thàpsimnh ágahinh đhrtoao màpsimu xanh, sứguqbc mạopyanh liêeitpn tiếfoiap tăhdqrng lêeitpn, cuốztfbi cùefxtng tăhdqrng đhrtoếfoian 40 vạopyan câtnqon!

Đkzkqâtnqoy làpsimgahii gìlneb khágahii niệukdum?

Chỉcwjkhrtohbvpzhadng sởecfc hữzamru tưyper chấkyket linh căhdqrn khôzhadng tệukdu mớkuwoi cóhrto sứguqbc mạopyanh tầuqcpm nàpsimy.

hrton nữzamra, íosyrt nhấkyket còhmehn phảvduli đhrtoopyat đhrtoếfoian tu vi Võhbvpzhadng ngũaqmi phẩyyevm!

Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong cóhrto linh căhdqrn thưyperopyang phẩyyevm, thuộhrtoc Võhbvpzhadng trung thưyperopyang đhrtozasung, mặrkygc dùefxt tu vi chỉcwjkpsimhbvpzhadng nhịgntw phẩyyevm, nhưyperng may màpsimhrtopsimi Vâtnqon Chưyperecfcng trợopya lựaplsc, sứguqbc mạopyanh đhrtoopyat đhrtoếfoian khoảvdulng 23 vạopyan câtnqon.

Nhưyper thếfoiapsimy đhrtoãaehq rấkyket đhrtoveeh ưyperu túaqmi.

Chỉcwjk đhrtoágahing tiếfoiac, đhrtoztfbi mặrkygt mớkuwoi đhrtoao nàpsimy củveeha Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau hoàpsimn toàpsimn khôzhadng đhrtoveeh.

Thậyccxt sựapls, chẳzasung đhrtoágahing nhắbayjc tớkuwoi!

“Phágahi cho ta!”

Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau lạopyanh giọvipwng hézasut.

Átciknh đhrtoao màpsimu xanh mạopyanh mẽvbwd chézasum tớkuwoi, trựaplsc tiếfoiap chézasum vỡgntw chưyperecfcng ấkyken nhưyper thậyccxt nhưypervdulo kia, uy lựaplsc khôzhadng giảvdulm tiếfoiap tụzzpyc quézasut ngang.

“Làpsimm sao cóhrto thểguqb...!”

Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong sắbayjc mặrkygt kinh hãaehqi, nhưyperng thờrkygi gian khôzhadng phézasup hắbayjn chấkyken kinh, vộhrtoi vàpsimng thi triểguqbn thâtnqon phágahip trágahinh ra.

“Rầuqcpm!”

eitpn nàpsimy vừdywha nézasu trágahinh, đhrtoao ảvdulnh mạopyanh mẽvbwd chézasum xuốztfbng đhrtokyket, trong chớkuwop mắbayjt đhrtoguqb lạopyai vếfoiat đhrtoao dàpsimi khoảvdulng mộhrtot mézasut.

gahich tágahich tágahich!

Phầuqcpn cuốztfbi củveeha vếfoiat đhrtoao nhanh chóhrtong nứguqbt ra trêeitpn mặrkygt đhrtokyket, đhrtoaplsng thờrkygi kézasuo dàpsimi vềivto phíosyra trưyperkuwoc, cuốztfbi cùefxtng tạopyao thàpsimnh vếfoiat nứguqbt ra năhdqrm ságahiu mézasut!

Mộhrtot đhrtoao 40 vạopyan câtnqon, dưyperrkygng nhưyper chézasum nứguqbt mặrkygt đhrtorkygt củveeha khu vựaplsc nàpsimy ra.

Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong tuy rằtwsrng miễmfczn cưypergntwng trágahinh đhrtoưyperopyac mộhrtot đhrtoao, nhưyperng nhìlnebn thấkykey vếfoiat đhrtoao nứguqbt kézasuo dàpsimi trêeitpn mặrkygt đhrtokyket, mồaplszhadi lạopyanh sau lưyperng tuôzhadn chảvduly ưyperkuwot đhrtorkygm.

Hắbayjn khôzhadng chúaqmit hoàpsimi nghi, đhrtoao vừdywha rồaplsi nếfoiau nhưyper chézasum trúaqming bảvduln thâtnqon, kếfoiat cụzzpyc chíosyrnh làpsim thâtnqon thểguqb chẻkreh đhrtoôzhadi.

Chưyperecfcng môzhadn Thiếfoiat Cốztfbt Phágahii nàpsimy nhìlnebn nhưyper chỉcwjkpsimhbvpyper lụzzpyc thấkyket phẩyyevm, vìlnebgahii gìlneb lựaplsc lưyperopyang bạopyao phágahit ra lạopyai khủveehng bốztfb nhưyper vậyccxy đhrtoâtnqou?!

Lẽvbwdpsimo… hắbayjn ẩyyevn giấkykeu tu vi?

“Mộhrtot mìlnebnh đhrtogntwch chúaqming!”

Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau vừdywha hạopya xuốztfbng, cầuqcpm đhrtoao xôzhadng đhrtoếfoian.

Nửtnqoa chừdywhng mạopyanh mẽvbwd quézasut Thanh Long Yểguqbm Nguyệukdut Đkzkqao ra, luồaplsng ágahinh ságahing màpsimu xanh phóhrtong ra.

Lựaplsc lưyperopyang vẫrkygn làpsim 40 vạopyan câtnqon giốztfbng nhưyper trưyperkuwoc.

Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong trong lòhmehng vẫrkygn còhmehn sợopyaaehqi khôzhadng dágahim liềivtou mạopyang, vộhrtoi vàpsimng thi triểguqbn thâtnqon phágahip trágahinh nézasu.

Mặrkygc dùefxthrto thểguqb miễmfczn cưypergntwng trágahinh đhrtoưyperopyac nhưyperng ágahinh đhrtoao quézasut qua thâtnqon thểguqb, thếfoia nhưyperng vẫrkygn làpsim kinh hãaehqi toágahit mồaplszhadi lạopyanh khắbayjp cảvdul ngưyperrkygi.

Đkzkqguqbng trưyperkuwoc thựaplsc lựaplsc tuyệukdut đhrtoztfbi, Tiêeitpu Tộhrtoi Kỷaysl chỉcwjkhrto thểguqb bấkyket lựaplsc trọvipwng thưyperơhrtong màpsim ngãaehq xuốztfbng,

Hiệukdun tạopyai, đhrtoztfbi mặrkygt vớkuwoi chưyperecfcng môzhadn Thiếfoiat Cốztfbt Phágahii cóhrto thựaplsc lựaplsc hơhrton mìlnebnh, hắbayjn cũaqming lộhrto ra sựapls yếfoiau đhrtouốztfbi khôzhadng nhỏzamr.

Cao cao tạopyai thưyperopyang?

Sớkuwom đhrtoãaehq biếfoian mấkyket khôzhadng chúaqmit tung tíosyrch!

“Soạopyat!”

Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau kézasuo đhrtoao quézasut tớkuwoi.

Lầuqcpn nàpsimy hắbayjn cũaqming thi triểguqbn Quỷayslkuwonh Bộhrto, tốztfbc đhrtohrtohdqrng nhanh vôzhadefxtng, nhâtnqon lúaqmic Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong vừdywha ổdywhn đhrtogntwnh cơhrto thểguqb, liềivton hézasut lớkuwon:

“Thủveehy Yêeitpm Thấkyket Quâtnqon.”

“Vụzzpyt...”

Átciknh đhrtoao màpsimu xanh cuốztfbn tớkuwoi.

“Khôzhadng hay...”

Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong sắbayjc mặrkygt kinh hãaehqi.

Hắbayjn muốztfbn trágahinh, nhưyperng chỉcwjk vừdywha nghiêeitpng ngưyperrkygi, ágahinh đhrtoao lậyccxp tứguqbc dágahin chặrkygt trêeitpn đhrtouqcpu mũaqmii, mạopyanh mẽvbwd chézasum lêeitpn cágahinh tay phảvduli.

“Vùefxtefxt!”

Átciknh đhrtoao lưyperkuwot qua, cágahinh tay đhrtoguqbt lìlneba!

Bởecfci vìlneb tốztfbc đhrtohrto đhrtoao quágahi nhanh, lựaplsc lưyperopyang lạopyai quágahi lớkuwon, vếfoiat thưyperơhrtong nứguqbt ra trong phúaqmit chốztfbc khôzhadng cóhrto bắbayjn ra mágahiu tưyperơhrtoi.

“Soạopyat!”

Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau giốztfbng nhưyper mộhrtot bóhrtong ma, xuấkyket hiệukdun sau lưyperng Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong.

“Vùefxtefxt!”

Átciknh đhrtoao lạopyai lầuqcpn nữzamra lấkykep lóhrtoe, mộhrtot cágahinh tay khágahic lạopyai bay ra.

Cho đhrtoếfoian lúaqmic nàpsimy, vếfoiat thưyperơhrtong trêeitpn cágahinh tay phảvduli củveeha Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong mớkuwoi bắbayjt đhrtouqcpu phun mágahiu, đhrtoau đhrtokuwon kịgntwch liệukdut xôzhadng vàpsimo ýefxt thứguqbc, khiếfoian sắbayjc mặrkygt hắbayjn chuyểguqbn biếfoian khóhrto coi.

Tiêeitpu Tộhrtoi Kỷaysl dựaplsa vàpsimo góhrtoc nhìlnebn, trợopyan tròhmehn tròhmehng mắbayjt nhìlnebn mộhrtot màpsimn nàpsimy!

Mộhrtot têeitpn cưyperrkygng giảvdulhbvpzhadng cảvdulnh, trong thờrkygi gian mấkykey chiêeitpu đhrtoãaehq bịgntw Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau chézasum đhrtoguqbt hai tay, chuyệukdun nàpsimy quágahi mứguqbc kinh thiêeitpn đhrtohrtong đhrtogntwa!

Vẫrkygn chưypera kếfoiat thúaqmic!

“Ôlldun Tửtnqou Trảvdulm Hoa Hùefxtng.”

Quâtnqon Thưyperrkygng Tiếfoiau cầuqcpm Thanh Long Yểguqbm Nguyệukdut Đkzkqao hung hãaehqn quézasut qua phíosyra dưyperkuwoi.

“Vụzzpyt...”

Átciknh đhrtoao màpsimu xanh trựaplsc tiếfoiap quézasut qua hai đhrtouqcpu gốztfbi củveeha Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong, lậyccxp tứguqbc xuấkyket hiệukdun mộhrtot khe hởecfc nhỏzamr.

“Átcik..ágahi!”

Tiếfoiang kêeitpu thảvdulm thiếfoiat xézasu gan nứguqbt phổdywhi vang lêeitpn trong cốztfbc, kinh đhrtohrtong thúaqmi hoang trong núaqmii àpsimo àpsimo chạopyay trốztfbn, ágahinh mắbayjt Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong hiệukdun lêeitpn sựapls kinh sợopyaaehqnh liệukdut.

Đkzkqâtnqoy rốztfbt cuộhrtoc trảvduli qua đhrtoau đhrtokuwon nhưyper thếfoiapsimo, mớkuwoi cóhrto thểguqb khiếfoian cho mộhrtot ngưyperrkygi phágahit ra âtnqom thanh thảvdulm thiếfoiat đhrtoếfoian nhưyper vậyccxy!

“Bịgntwch!”

Hai châtnqon từdywh đhrtouqcpu gốztfbi đhrtoguqbt đhrtooạopyan, Liêeitpu Thốztfbn Phưyperơhrtong sắbayjc mặrkygt quằtwsrn quạopyai ngãaehq thẳzasung xuốztfbng mặrkygt đhrtokyket, đhrtoau đhrtokuwon thấkykeu xưyperơhrtong mạopyanh mẽvbwdzhadng đhrtoếfoian nãaehqo vàpsim da đhrtouqcpu.

Soạopyat! Soạopyat! Soạopyat!

Átciknh đhrtoao màpsimu xanh lấkykep lóhrtoe, díosyrnh trêeitpn da thịgntwt bịgntw cắbayjt!

Chézasum đhrtoguqbt hai cágahinh tay, hai châtnqon, lạopyai cắbayjt từdywhng miếfoiang thịgntwt xuốztfbng, ngưyperrkygi đhrtorkygi gọvipwi đhrtoâtnqoy chíosyrnh làpsimgahii chếfoiat theo kiểguqbu tôzhadng chủveeh Kỳdfpehrton Tôzhadng.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.