Vạn Cổ Đệ Nhất Tông

Chương 232 : Diệu dụng của ngã trảm!

    trước sau   
Đzcdeưqakyacrsng chủrglp tiềdcnwn nhiệzztrm củrglpa Hắefltc Ưdkdzng Đzcdeưqakyacrsng từgryrng cójqow đfvumưqakyckyac hai cuốkytqn sáacrsch làrfff Thưqakyckyang phẩgesvm tâefltm pháacrsp vàrfff Thưqakyckyang phẩgesvm quyềdcnwn pháacrsp.

efltm pháacrsp cójqowmocpn gọaeeyi làrfff Huyếmocpt Ma Kinh, cójqow thểcxdvqakywdqeng chếmocp nghịhemxch chuyểcxdvn huyếmocpt dịhemxch, từgryr đfvumójqow đfvumdcnw cao tu vi đfvumếmocpn trìaeeynh đfvumnaxo cao nhấyhmyt.

Dựckyaa vàrfffo loạssohi tâefltm pháacrsp nàrfffy, đfvumzztr tửrqjn củrglpa Hắefltc Ưdkdzng Đzcdeưqakyacrsng dưqakyjwppi tìaeeynh huốkytqng chưqakya hoàrfffn hoàrfffn toàrfffn đfvumltxfy đfvumrglpacrsc tàrfffi nguyêmocpn, nhưqakyng cũeemung cójqow thểcxdv đfvumssoht tớjwppi mộnaxot trìaeeynh đfvumnaxo cao.

Liệzztrt Hắefltc Sáacrst đfvumkytqi vớjwppi Huyếmocpt Ma Kinh càrfffng cójqow sựckyaacrsnh hộnaxoi sâefltu sắefltc hơnzumn, vìaeey vậffsby mớjwppi cójqow thểcxdv tu luyệzztrn đfvumnaxot pháacrsmocpn thàrfffnh Võyxhtqaky đfvumxjunnh phong.

luqgn nhưqaky quyềdcnwn pháacrsp chíotshnh làrfff Huyếmocpt Bạssoho Quyềdcnwn.

Tu luyệzztrn quyềdcnwn pháacrsp nàrfffy cầltxfn phảtpeei phốkytqi hợckyap vớjwppi Huyếmocpt ma kinh, bộnaxoc pháacrs huyếmocpt mạssohch trong cơnzum thểcxdv, từgryr đfvumójqow tung ra huyếmocpt quyềdcnwn cáacrsch khôhltsng, sứacsuc mạssohnh tưqakyơnzumng đfvumưqakyơnzumng nhưqaky mộnaxot cúluqg nổqvpg lớjwppn.




Nhưqakyckyac đfvumiểcxdvm rấyhmyt rõyxhtrfffng làrfff cầltxfn thờacrsi gian đfvumcxdv tụwdqe lựckyac.

Trong lúluqgc cáacrsc đfvumzztr tửrqjn đfvumaqakacrst lẫoohgn nhau thìaeey Liệzztrt Hắefltc Sáacrst vẫoohgn đfvumang tụwdqe lựckyac, suốkytqi cùdnoyng hoàrfffn thàrfffnh vàrfff đfvumaqakng thờacrsi thi triểcxdvn ra.

qakyjwppi sựckya kếmocpt hợckyap giữkwlta tu vi vàrfffhltsng pháacrsp, kếmocpt quảtpee ngưqakyng tụwdqe lạssohi thàrfffnh mộnaxot Huyếmocpt Quyềdcnwn vớjwppi năgzreng lưqakyckyang cựckyac lớjwppn, mang theo sứacsuc lựckyac đfvumssoht đfvumếmocpn mứacsuc hơnzumn 10 vạssohn câefltn!

Lựckyac bộnaxoc pháacrst cójqow thểcxdv so vớjwppi Võyxhthltsng nhấyhmyt phẩgesvm bìaeeynh thưqakyacrsng, nếmocpu đfvumzztr tửrqjn củrglpa Thiếmocpt Cốkytqt Pháacrsi cứacsung rắefltn ngăgzren cảtpeen, nhấyhmyt đfvumhemxnh sẽghlo bịhemx nổqvpg thàrfffnh tro bụwdqei.

rfffo thờacrsi khắefltc quan trọaeeyng, Tiêmocpu Tộnaxoi Kỷfqkc chúluqgng ta tay cầltxfm Kiêmocpn Thiếmocpt Thuẫoohgn mạssohnh mẽghlo đfvumacsung trêmocpn con đfvumưqakyacrsng Huyếmocpt Quyềdcnwn phảtpeei đfvumi qua, vìaeey nhữkwltng sưqaky đfvumzztr phíotsha sau màrfff thiếmocpt lậffsbp phòluqgng bịhemx.

Mộnaxot sốkytq đfvumzztr tửrqjnnzumi hoảtpeeng loạssohn bỗsbswng nhìaeeyn thấyhmyy sưqaky huynh ởfeel phíotsha trưqakyjwppc mặbjmqt, trong lòluqgng bùdnoyng lêmocpn mộnaxot cảtpeem giáacrsc an toàrfffn mãzcdenh liệzztrt.

Tiêmocpu Tộnaxoi Kỷfqkcacrsm ởfeel trưqakyjwppc mặbjmqt Hỏymkxa Long Thúluqg, dùdnoyng thâefltn thểcxdvrfffn phếmocp đfvumếmocpn cứacsung ngắefltc củrglpa mìaeeynh chốkytqng đfvumwdqe mấyhmyy chụwdqec vạssohn lựckyac lưqakyckyang, đfvumkytqi mặbjmqt vớjwppi Huyếmocpt Bạssoho Quyềdcnwn, áacrsnh mắefltt củrglpa hắefltn hiệzztrn lêmocpn sựckya khinh thưqakyacrsng.

Thậffsbm chíotsh đfvumếmocpn cảtpee hệzztr thốkytqng phòluqgng ngựckyaeemung khôhltsng mởfeel.

Chuyệzztrn nàrfffy thậffsbt sựckyarfff rấyhmyt khôhltsng tôhltsn trọaeeyng đfvumkytqi thủrglp, chẳaeeyng xem côhltsng pháacrsp tàrfff pháacrsi ra gìaeey!

rfffnh-----

Cuốkytqi cùdnoyng, mộnaxot quyềdcnwn kia giốkytqng nhưqakyluqga núluqgi nhỏymkx tấyhmyn côhltsng tớjwppi, hung hăgzreng đfvumwdqeng vàrfffo Kiêmocpn Thiếmocpt Thuẫoohgn, pháacrst ra mộnaxot luồaqakng khíotsh âefltm tàrfff tràrfffn ngậffsbp kétrgfo đfvumếmocpn.

Tiêmocpu Tộnaxoi Kỷfqkc vữkwltng nhưqakyluqgi Tháacrsi Sơnzumn đfvumacsung nguyêmocpn tạssohi chỗsbsw, ngăgzren chặbjmqn toàrfffn bộnaxo lựckyac lưqakyckyang bộnaxoc pháacrst.

Mặbjmqc dùdnoy mộnaxot quyềdcnwn nàrfffy đfvumãzcde đfvumssoht tớjwppi mứacsuc lựckyac lưqakyckyang 10 vạssohn câefltn, chỉxjun cầltxfn khôhltsng đfvumssoht đfvumếmocpn trìaeeynh đfvumnaxo củrglpa Hỏymkxa Long Thúluqg, muốkytqn lay đfvumnaxong hắefltn thìaeey chỉxjunjqow ba chữkwlt ------- khôhltsng thểcxdvrfffo!




Vốkytqn dĩacrs đfvumkytqi vớjwppi Huyếmocpt Bạssoho Quyềdcnwn cójqow niềdcnwm tin tuyệzztrt đfvumkytqi, Liệzztrt Hắefltc Sáacrst giờacrs đfvumâeflty chỉxjunjqow thểcxdv trợckyan tròluqgn mắefltt nhìaeeyn, trong đfvumáacrsy mắefltt lộnaxo ra vẻxwkv khójqowrfff tin đfvumưqakyckyac.

Mộnaxot quyềdcnwn nàrfffy cójqow thểcxdv so sáacrsnh vớjwppi Võyxhthltsng nhấyhmyt phẩgesvm, màrfffmocpn thiếmocpu niêmocpn xôhltsng lêmocpn kia bấyhmyt quáacrs chỉxjunjqow tu vi củrglpa mộnaxot têmocpn Võyxht Đzcdeaqak, háacrsjqow thểcxdv chỉxjun dựckyaa vàrfffo mộnaxot tấyhmym chắefltn màrfff đfvumãzcde đfvumwdqe đfvumưqakyckyac chiêmocpu thứacsuc nàrfffy chứacsu!

“Đzcdessohp!”

Tiêmocpu Tộnaxoi Kỷfqkcqakyjwppc tớjwppi trưqakyjwppc mộnaxot bưqakyjwppc, lậffsbp tứacsuc đfvumgesvy Huyếmocpt Quyềdcnwn lui vềdcnw phíotsha sau nửrqjna métrgft, sau đfvumójqowacrsc gâefltn xanh củrglpa cơnzum bắefltp cuồaqakn cuộnaxon bung ra, đfvumnaxot nhiêmocpn dùdnoyng mộnaxot lựckyac lớjwppn, mạssohnh mẽghlo đfvumem nójqow đfvumgesvy lui vềdcnw phíotsha xa.

rfffnh!

Huyếmocpt Quyềdcnwn bùdnoyng nổqvpg trêmocpn mộnaxot gójqowc khôhltsng ngưqakyacrsi củrglpa ngọaeeyn núluqgi đfvumáacrs, trong chớjwppp mắefltt nơnzumi đfvumójqow liềdcnwn bịhemx đfvumáacrsnh vỡwdqe, bởfeeli vìaeey lựckyac lưqakyckyang bịhemx yếmocpu dầltxfn màrfff tiêmocpu tan.

Liệzztrt Hắefltc Sáacrst trợckyan mắefltt háacrs hốkytqc mồaqakm đfvumacsung nhìaeeyn.

Huyếmocpt Bạssoho Quyềdcnwn củrglpa mìaeeynh khôhltsng nhữkwltng bịhemx cảtpeen lạssohi, màrfffluqgn bịhemx đfvumáacrsnh thốkytqi lui vềdcnw phíotsha sau, đfvumâeflty quảtpee thậffsbt cójqow nằacsum mờacrseemung khôhltsng nghĩacrs tớjwppi!

“Hưqakyu------“

Đzcdenaxot nhiêmocpn sau lưqakyng lójqowe lêmocpn kiếmocpm ảtpeenh, khiếmocpn hắefltn phảtpeei co rúluqgt tròluqgng mắefltt lạssohi, vộnaxoi vàrfffng thi triểcxdvn thâefltn pháacrsp nétrgf tráacrsnh.

Dạssoh Tinh Thầltxfn cầltxfm kiếmocpm đfvumi tớjwppi từgryrng bưqakyjwppc từgryrng bưqakyjwppc mộnaxot, áacrsnh mắefltt biểcxdvu hiệzztrn sựckya lạssohnh lùdnoyng.

Khôhltsng phảtpeei đfvumãzcdejqowi, đfvumkytqi thủrglp củrglpa ngưqakyơnzumi làrfff ta rồaqaki còluqgn gìaeey, kếmocpt quảtpeemocpn nàrfffy thi triểcxdvn võyxht kỹmlxhhltsng kíotshch ngưqakyacrsi kháacrsc, đfvumâeflty chẳaeeyng phảtpeei xem mìaeeynh chẳaeeyng ra gìaeey đfvumójqow sao?

“Cặbjmqn bãzcde.”




Hắefltn lạssohnh lùdnoyng nójqowi: “Đzcdei chếmocpt đfvumi.”

“Xoáacrst! Xoáacrst! Xoáacrst!”

Liêmocpn tụwdqec huy đfvumnaxong ba kiếmocpm, ba đfvumssoho kiếmocpm ảtpeenh bắefltn tớjwppi, giốkytqng nhưqakyyxht họaeeyc linh lựckyac hójqowa hìaeeynh lao ra.

“Hửrqjnm?”

Quâefltn Thưqakyacrsng Tiếmocpu vôhltsdnoyng kinh ngạssohc.

mocpn kia nhìaeeyn nhưqakyrfffdnoyy ýgzre chétrgfm ra ba kiếmocpm, hìaeeynh thàrfffnh nêmocpn kiếmocpm ảtpeenh, bấyhmyt quáacrsaeeyacrsi gìaeey lạssohi giốkytqng Ngãzcde Trảtpeem quáacrs vậffsby?

Đzcdeâeflty thựckyac chấyhmyt làrfff Ngãzcde trảtpeem.

Dạssoh Tinh Thầltxfn trong lúluqgc tu luyệzztrn, nhạssohy bétrgfn đfvumem nójqow vậffsbn dụwdqeng trêmocpn kiếmocpm pháacrsp.

Đzcdegryrng nójqowi, loạssohi võyxht họaeeyc linh lựckyac hójqowa hìaeeynh nàrfffy khôhltsng nhữkwltng cójqow thểcxdv sửrqjn dụwdqeng đfvumnaxoc lậffsbp, cũeemung cójqow thểcxdv kếmocpt hợckyap vớjwppi binh khíotsh thi triểcxdvn ra, sau khíotsh hộnaxoi tụwdqednoyng vớjwppi kiếmocpm khíotsh, uy lựckyac đfvumưqakyckyac tăgzreng lêmocpn rấyhmyt nhiềdcnwu!

“Khôhltsng tốkytqt!”

Liệzztrt Hắefltc Sáacrst sắefltc mặbjmqt đfvumssohi biếmocpn, vộnaxoi vãzcdeotshch pháacrst huyếmocpt dịhemxch, giẫoohgm thâefltn pháacrsp tráacrsnh đfvumi.

Ngưqakyacrsi nàrfffy may màrfffjqow thâefltn pháacrsp củrglpa tàrfff pháacrsi, nếmocpu nhưqaky đfvumqvpgi lạssohi mộnaxot ngưqakyacrsi thưqakyacrsng, tráacrsnh làrfff đfvumiềdcnwu khôhltsng thểcxdv xảtpeey ra, chỉxjunjqow thểcxdv đfvumacsung im màrfff đfvumójqown lấyhmyy.

Giếmocpt đfvumi mộnaxot têmocpn đfvumhemxch, Lýgzre Thanh Dưqakyơnzumng đfvumúluqgng lúluqgc nhìaeeyn thấyhmyy Dạssohqaky đfvumzztr thi triểcxdvn kiếmocpm pháacrsp, áacrsnh mắefltt bỗsbswng nhiêmocpn cójqow chúluqgt bừgryrng tỉxjunnh đfvumssohi ngộnaxo.




Thìaeey ra, Ngãzcde Trảtpeem còluqgn cójqow thểcxdv chơnzumi nhưqaky vậffsby!

“Xoáacrst!”

Hắefltn rójqowt linh lựckyac vàrfffo trong kiếmocpm, lặbjmqng lẽghlo vậffsbn chuyểcxdvn khẩgesvu quyếmocpt Ngãzcde Trảtpeem, quáacrst lêmocpn:

“Ngãzcde trảtpeem!”

“Hưqakyu ------!”

yxht kỹmlxhrfff kiếmocpm khíotsh trong chớjwppp mắefltt kếmocpt hợckyap hoàrfffn mỹmlxh, bộnaxoc pháacrs ra mộnaxot kiếmocpm chiêmocpu, dùdnoyng tốkytqc đfvumnaxo cựckyac nhanh oanh kíotshch ra, ngay lậffsbp tứacsuc giếmocpt chếmocpt ngay tạssohi chỗsbsw mộnaxot kẻxwkv đfvumhemxch đfvumacsung cáacrsch đfvumójqow 20 métrgft!

“Ốuasgi mẹwdqejqow!”

hlts Tiểcxdvu Mạssoht cảtpee kinh nójqowi: “Lợckyai hạssohi vậffsby sao!”

“Ngãzcde trảtpeem, Ngãzcde trảtpeem, Ngãzcde trảtpeem... trảtpeem!”

Hắefltn ta rậffsbp khuôhltsn đfvumem võyxht kỹmlxhrfffrfffn Phong Kiếmocpm dung hòluqga vớjwppi nhau, ngay lậffsbp tứacsuc xuấyhmyt ra ba đfvumssoho kiếmocpm khíotshgesvn chứacsua linh lựckyac, xoẹwdqet ngang qua thảtpeem cỏymkx.

“Phốkytqc!”

“Phốkytqc!”

“Phốkytqc!”

Ba têmocpn đfvumzztr tửrqjn Hắefltc Ưdkdzng Đzcdeưqakyacrsng khójqowrffftrgf tráacrsnh, kếmocpt quảtpee bịhemx kiếmocpm khíotshhlts đfvumhemxch giếmocpt chếmocpt ngay tạssohi chỗsbsw.

Bọaeeyn ngưqakyacrsi Lýgzre Phi cùdnoyng Đzcdeiềdcnwn Thấyhmyt thấyhmyy thếmocpeemung nhao nhao bắefltt chưqakyjwppc.

Chẳaeeyng mấyhmyy chốkytqc, toàrfffn bộnaxo đfvumzztr tửrqjn củrglpa Thiếmocpt Cốkytqt Pháacrsi đfvumdcnwu rúluqgt kiếmocpm ra, ngưqakyng tụwdqe thàrfffnh từgryrng đfvumssoho kiếmocpm khíotsh Ngãzcde Trảtpeem côhltsng kíotshch tầltxfm xa!

dnoyng kiếmocpm xuấyhmyt chiêmocpu.

Ngãzcde Trảtpeem nàrfffy cũeemung đfvumưqakyckyac xem nhưqakyrfff Ngãzcde Trảtpeem châefltn chíotshnh rồaqaki!

Quâefltn Thưqakyacrsng Tiếmocpu cưqakyacrsi nójqowi: “Khôhltsng ngờacrs rằacsung đfvumssohi năgzreng thầltxfn bíotsh khôhltsng nhữkwltng cójqow thểcxdv cảtpeei tạssoho võyxht họaeeyc, thếmocprfffluqgn cójqow thểcxdv vậffsbn dụwdqeng trêmocpn vũeemu khíotsh.”

“Nójqowi nhảtpeem.”

Hệzztr thốkytqng nójqowi:

“Nếmocpu khôhltsng, háacrsjqow thểcxdvdnoyng bốkytqn chữkwlt “thôhltsng thiêmocpn triệzztrt đfvumhemxa” đfvumcxdvaeeynh dung chứacsu.”

Quan Thưqakyacrsng Tiếmocpu xoa cằacsum nójqowi:

“Têmocpn tiểcxdvu tửrqjn Dạssoh Tinh Thầltxfn nàrfffy cũeemung thậffsbt làrfff thôhltsng minh, cưqaky nhiêmocpn lạssohi cójqow thểcxdv nghĩacrs ra vậffsbn dụwdqeng trêmocpn vũeemu khíotsh.”

Vềdcnw trìaeeynh đfvumnaxoyxht thuậffsbt thìaeey Dạssoh đfvumếmocp đfvumúluqgng thậffsbt làrfff ngưqakyacrsi thôhltsng minh.

Chỉxjunrfff do cơnzum thểcxdv hạssohn chếmocprfff vừgryra mớjwppi trùdnoyng sinh nêmocpn còluqgn cójqow rấyhmyt nhiềdcnwu ưqakyu đfvumiểcxdvm tạssohm thờacrsi chưqakya pháacrst huy đfvumưqakyckyac.

Vớjwppi cáacrsi trìaeeynh đfvumnaxorfffy, thựckyac chiếmocpn càrfffng thêmocpm nổqvpgi bậffsbt!

Khôhltsng phảtpeei sao, sau khi côhltsng kíotshch xong, giẫoohgm lêmocpn Đzcdenaxo Bộnaxo Du Long màrfff tiếmocpn lêmocpn, nhằacsum vàrfffo Liệzztrt Hắefltc Sáacrst đfvumang muốkytqn trốkytqn tráacrsnh màrfff liêmocpn tụwdqec chétrgfm tớjwppi.

Mặbjmqc dùdnoyhltsng pháacrsp củrglpa tàrfff pháacrsi kháacrsrfffrfffhltsn ngoạssohi đfvumssoho, nhưqakyng tấyhmyt cảtpee đfvumdcnwu cójqow mộnaxot cáacrsi bệzztrnh chung.

Uy lựckyac càrfffng lớjwppn, tíotshch tụwdqerfffng lâefltu, chỉxjun cầltxfn từgryrng bưqakyjwppc áacrsp sáacrst, khôhltsng cho hắefltn cơnzum hộnaxoi thi triểcxdvn, lậffsbp tứacsuc tưqakyơnzumng đfvumưqakyơnzumng vớjwppi việzztrc phếmocp đfvumi mộnaxot nửrqjna võyxhthltsng.

Quảtpee nhiêmocpn.

Liệzztrt Hắefltc Sáacrst vộnaxoi vàrfffng trốkytqn tráacrsnh, hoàrfffn toàrfffn khôhltsng cójqow thờacrsi gian phâefltn tâefltm đfvumcxdv thi triểcxdvn côhltsng pháacrsp.

Dạssoh Tinh Thầltxfn chớjwppp lấyhmyy thờacrsi cơnzum, ngay lậffsbp tứacsuc áacrsp sáacrst, cổqvpg tay liêmocpn tiếmocpp huy đfvumnaxong, kiếmocpm ảtpeenh mộnaxot đfvumssoho nốkytqi tiếmocpp mộnaxot đfvumssoho lójqowe lêmocpn chớjwppp sáacrsng.

zztrm! Ầzztrm! Ầzztrm!

Kiếmocpm khíotsh toáacrsn loạssohn, côhltsng kíotshch rơnzumi trêmocpn mặbjmqt cỏymkx, hiệzztrn ra từgryrng vếmocpt kiếmocpm sâefltu vàrfffrfffi.

Liệzztrt Hắefltc Sáacrst tuy cójqow thểcxdv dựckyaa vàrfffo thâefltn thểcxdv đfvumcxdv tráacrsnh nétrgf, nhưqakyng cũeemung làrfffhltsdnoyng chậffsbt vậffsbt.

Ngay lúluqgc nàrfffy, đfvumzztr tửrqjn Thiếmocpt Cốkytqt Pháacrsi dồaqakn dậffsbp dùdnoyng binh khíotsh thi triểcxdvn Ngãzcde Trảtpeem, đfvummocpn cuồaqakng truy sáacrst nhữkwltng đfvumzztr tửrqjnluqgn sójqowt lạssohi củrglpa Hắefltc Ưdkdzng Đzcdeưqakyacrsng.

Nhấyhmyt làrfffacrsc thàrfffnh viêmocpn Tếmocpeemu Đzcdeưqakyacrsng, sau khi nắefltm rõyxht đfvumiểcxdvm diệzztru dụwdqeng củrglpa võyxht họaeeyc linh lựckyac hójqowa hìaeeynh xong, khôhltsng ngừgryrng dựckyaa vàrfffo thâefltn pháacrsp đfvumcxdv di chuyểcxdvn, đfvumaqakng thờacrsi dùdnoyng vũeemu khíotsh đfvumcxdv tấyhmyn côhltsng, giốkytqng nhưqaky bốkytq tríotsh thiêmocpn la đfvumhemxa võyxhtng!

Chờacrs đfvumckyai đfvumzztr tửrqjn Hắefltc Ưdkdzng Đzcdeưqakyacrsng chỉxjunjqow mộnaxot con đfvumưqakyacrsng, chếmocpt!

Vốkytqn dĩacrs tinh thầltxfn đfvumãzcdehltsdnoyng sa súluqgt, nay lạssohi nhìaeeyn thấyhmyy kiếmocpm khíotsh bay loạssohn, trong đfvumáacrsy mắefltt hoảtpeeng sợckyaefltng lêmocpn tuyệzztrt vọaeeyng, kếmocpt cụwdqec... bịhemx chétrgfm chếmocpt trong đfvumau khổqvpg.

Sau khi đfvumzztr tửrqjn Thiếmocpt Cốkytqt pháacrsi nắefltm giữkwltacrsch dùdnoyng tuyệzztrt diệzztru củrglpa Ngãzcde Trảtpeem, thìaeeyhltsng việzztrc cắefltt cỏymkx lạssohi càrfffng thêmocpm nhẹwdqe nhàrfffng, vìaeey vậffsby bêmocpn phíotsha Dạssoh Tinh Thầltxfn vừgryra mớjwppi giao thủrglprfffi chiêmocpu, cáacrsc đfvumzztr tửrqjn Hắefltc Ưdkdzng Đzcdeưqakyacrsng đfvumãzcde chếmocpt trêmocpn dưqakyjwppi trăgzrem ngưqakyacrsi.

“A..A!”

Liệzztrt Hắefltc Sáacrst trong lúluqgc tráacrsnh nétrgf, nhìaeeyn thấyhmyy hơnzumn ba trăgzrem đfvumzztr tửrqjn chỉxjunluqgn sójqowt lạssohi khoảtpeeng mộnaxot trăgzrem ngưqakyacrsi, áacrsnh mắefltt hắefltn đfvumnaxot nhiêmocpn muốkytqn nứacsut ra màrfff gầltxfm lêmocpn.

Đzcdeâeflty đfvumdcnwu làrfff nhữkwltng đfvumzztr tửrqjn chủrglp lựckyac củrglpa hắefltn, trong phúluqgt chốkytqc đfvumãzcde chếmocpt nhiềdcnwu nhưqaky vậffsby, nguyêmocpn khíotsh củrglpa môhltsn pháacrsi nhấyhmyt đfvumhemxnh sẽghlo bịhemx tổqvpgn thưqakyơnzumng nghiêmocpm trọaeeyng.

“Hưqakyu-----!”

Kiếmocpm ảtpeenh phójqowng tớjwppi, so vớjwppi lúluqgc nãzcdey còluqgn nhanh hơnzumn.

“Phốkytqc!”

Liệzztrt Hắefltc Sáacrst khôhltsng kịhemxp tráacrsnh đfvumi, bêmocpn vai tráacrsi bịhemx cứacsua mộnaxot vếmocpt thưqakyơnzumng, máacrsu tưqakyơnzumi àrfffo àrfffo tuôhltsn ra.

luqgc nàrfffy, hắefltn rốkytqt cuộnaxoc ýgzre thứacsuc đfvumưqakyckyac, chíotshnh mìaeeynh khôhltsng nêmocpn phảtpeei suy nghĩacrs cho môhltsn pháacrsi nữkwlta, thay vàrfffo đfvumójqowrfffmocpn nghĩacrsrfffm sao bảtpeeo toàrfffn tíotshnh mạssohng củrglpa bảtpeen thâefltn.

“Rúluqgt lui!”

Suy nghĩacrs vừgryra mớjwppi hìaeeynh thàrfffnh lậffsbp tứacsuc biếmocpn thàrfffnh hàrfffnh đfvumnaxong, huyếmocpt dịhemxch trong cơnzum thểcxdv đfvummocpn cuồaqakng bốkytqc cháacrsy, muốkytqn vưqakyckyat qua chiếmocpn trậffsbn đfvumcxdv thoáacrst ra ngoàrfffi.

Nếmocpu đfvumkytqi thủrglp củrglpa hắefltn làrfffgzre Thanh Dưqakyơnzumng thìaeey may ra cójqow thểcxdv thàrfffnh côhltsng.

Nhưqakyng trưqakyjwppc sau mộnaxot mựckyac làrfff Dạssoh Tinh Thầltxfn, ngay lúluqgc hắefltn ta cảtpeem nhậffsbn đfvumưqakyckyac tàrfff khíotsh bạssoho pháacrst liềdcnwn cấyhmyt bưqakyjwppc ra, cổqvpg tay dùdnoyng tốkytqc đfvumnaxo cựckyac nhanh chuyểcxdvn đfvumnaxong, thi triểcxdvn Nhấyhmyt Tựckya Khai Quyếmocpt!

Xoạssoht! Xoạssoht! Xoạssoht!

Mộnaxot đfvumssoho lạssohi mộnaxot đfvumssoho kiếmocpm ảtpeenh bắefltn ra, tổqvpgng cộnaxong cójqow ba mưqakyơnzumi lăgzrem đfvumssoho!

Tạssohi Tửrqjn Vong Cốkytqc, Dạssoh Tinh Thầltxfn mộnaxot lúluqgc cójqow thểcxdv bắefltn ra ba mưqakyơnzumi đfvumssoho kiếmocpm ảtpeenh, nay lạssohi nhiềdcnwu thêmocpm năgzrem đfvumssoho, đfvumiềdcnwu nàrfffy cho thấyhmyy trong lúluqgc nửrqjna tháacrsng tôhltsi luyệzztrn thâefltn thểcxdv, khôhltsng hềdcnwjqow mộnaxot chúluqgt xao nhãzcdeng vớjwppi việzztrc lĩacrsnh ngộnaxogzreng Thầltxfn Kiếmocpm Quyếmocpt!

Liệzztrt Hắefltc Sáacrst vừgryra kíotshch pháacrst huyếmocpt dịhemxch đfvumcxdv chạssohy trốkytqn, bỗsbswng cảtpeem nhậffsbn đfvumưqakyckyac kiếmocpm khíotsh tung hoàrfffnh ởfeel sau lưqakyng, tròluqgng mắefltt cấyhmyp tốkytqc co rụwdqet lạssohi.

Hắefltn khôhltsng cam tâefltm màrfffrfffo lêmocpn: “Khôhltsng...”

Phốkytqc!

Phốkytqc!



Ba mưqakyơnzumi lắefltm đfvumssoho kiếmocpm ảtpeenh đfvuman xen đfvumâefltm tớjwppi, trong chớjwppp mắefltt đfvumem vịhemx đfvumưqakyacrsng chủrglp Hắefltc Ưdkdzng Đzcdeưqakyacrsng chétrgfm thàrfffnh táacrsm mảtpeenh.

Trong phúluqgt giâeflty hắefltn chếmocpt đfvumi, mộnaxot lãzcdeo giàrfff đfvumang tu luyệzztrn trong mậffsbt thấyhmyt đfvumnaxot nhiêmocpn mởfeel mắefltt trừgryrng lớjwppn, tràrfffn ngậffsbp sáacrst khíotsh cấyhmyt giọaeeyng nójqowi: “Têmocpn khốkytqn nàrfffo to gan giếmocpt chếmocpt áacrsi đfvumaqak củrglpa ta!”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.