Vạn Cổ Đệ Nhất Tông

Chương 139 : Cao thủ cao thủ cao cao thủ!

    trước sau   
Sau khi từipfn miệoujung Lêhqvo Lạglrnc Thu màbxkt biếkobft đlmgaưfopnesbic Tiêhqvou gia cũlyqqng cóxyymvoktt thủouju, Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu cắaexzn móxyymng tay rơgmghi vàbxkto trầxjtwm tưfopn.

zqkp thàbxktnh Lịshdech Dưfopnơgmghng bịshdevoktt thủouju tậvdqnp kívdqnch, trong phávoktn đlmgavoktn ban đlmgaxjtwu củoujua Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu gồzitem cóxyym Bốtzwsi gia vàbxkt Tiêhqvou gia, sau đlmgaóxyym nhìbiwvn thấgmghy lệoujunh bàbxkti Bốtzwsi gia ởaaiw eo bọnnwqn sávoktt thủouju thìbiwv Tiêhqvou gia tạglrnm thờnzwbi bịshde loạglrni trừipfn.

biwv sao?

Bởaaiwi vìbiwv Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu cho rằevjsng, loạglrni chuyệoujun rõbxktbxktng đlmgaqaot lộguiq thâkobfn phậvdqnn ngưfopnnzwbi nhàbxkt Bốtzwsi gia nàbxkty, rấgmght dễdkaybxkt muốtzwsn ngưfopnnzwbi khávoktc nghĩggod đlmgaếkobfn làbxkt muốtzwsn vu oan giávokt họnnwqa.

zqkp buổkruni luậvdqnn võbxkt ngàbxkty hôsfxtm đlmgaóxyym, trưfopnaaiwng bốtzwsi, vãlmgan bốtzwsi nhàbxkt Tiêhqvou gia biểqaotu hiệoujun thếkobfbxkto ai cũlyqqng biếkobft, ngưfopnnzwbi bìbiwvnh thưfopnnzwbng đlmgalyqqu sẽakhu đlmgavoktn làbxkt chắaexzc chắaexzn do Tiêhqvou gia vu oan giávokt họnnwqa.

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu loạglrni bỏqsth Tiêhqvou gia cũlyqqng vìbiwv khôsfxtng muốtzwsn bịshde ngưfopnnzwbi khávoktc cốtzws ýqscx loạglrni dụalfmng nhưfopnng hôsfxtm nay biếkobft đlmgaưfopnesbic Tiêhqvou gia cóxyymvoktt thủouju, liềlyqqn phảtzwsi nghiêhqvom túlacpc suy nghĩggod mộguiqt chúlacpt.




“Giảtzws sửtvlqvoktt thủoujubxkt do Tiêhqvou gia phávokti đlmgaếkobfn.”

“Bọnnwqn họnnwq đlmgaqaot khôsfxtng bịshde nghi ngờnzwb, cốtzws ýqscx đlmgaeo lệoujunh bàbxkti Bốtzwsi gia ởaaiw eo, tạglrno ra dấgmghu hiệoujuu cóxyym kẻcwrd muốtzwsn cóxyym ýqscx giávokt họnnwqa củoujua mìbiwvnh?”

Con em nóxyym!

Nếkobfu làbxkt nhưfopn thếkobf thậvdqnt thìbiwv đlmgaúlacpng đlmgaâkobfy làbxkt cuộguiqc chiếkobfn tâkobfm lýqscx rồzitei!

“Cònzwbn khảtzwszulwng khávoktc nữwnpga, kẻcwrd tậvdqnp kívdqnch làbxkt mộguiqt ngưfopnnzwbi khávoktc, muốtzwsn cốtzws ýqscx giávokt họnnwqa cho Bốtzwsi gia vàbxkt Tiêhqvou gia.”

Suy nghĩggod trong đlmgaxjtwu Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu bắaexzt đlmgaxjtwu loạglrnn lêhqvon.

“Aii..”

Hắaexzn thởaaiwbxkti mộguiqt hơgmghi, nóxyymi:

“Lêhqvo đlmgaưfopnnzwbng chủouju, bổkrunn tọnnwqa hiệoujun tạglrni sẽakhu giao cho ngưfopnơgmghi mộguiqt nhiệoujum vụalfm.”

hqvo Lạglrnc Thu vểqaotnh tai nghe.

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu hơgmghi suy nghĩggod mộguiqt chúlacpt rồzitei nóxyymi:

“Ngưfopnơgmghi cho ngưfopnnzwbi đlmgaếkobfn thàbxktnh Lịshdech Dưfopnơgmghng, theo dõbxkti nhấgmght cửtvlq nhấgmght đlmgaguiqng củoujua Bốtzwsi gia vàbxkt Tiêhqvou gia, đlmgalefqc biệoujut làbxkt đlmgaglrni trưfopnaaiwng lãlmgao Tiêhqvou gia.”

Hắaexzn hiệoujun tạglrni bấgmght cầxjtwn quảtzwsn đlmgaâkobfy cóxyym phảtzwsi làbxkt trònzwb chơgmghi tâkobfm lýqscx hay khôsfxtng, trưfopnxtixc tiêhqvon vẫvalan phảtzwsi theo dõbxkti Tiêhqvou gia, nếkobfu nhưfopn đlmgaúlacpng làbxkt do Tiêhqvou gia làbxktm thìbiwv sớxtixm muộguiqn gìbiwvlyqqng giấgmghu đlmgaxjtwu lònzwbi đlmgasfxti màbxkt thôsfxti.




“Chỉfttn theo dõbxkti chứbwiw khôsfxtng đlmgaưfopnesbic ra tay giếkobft ngưfopnnzwbi?”

hqvo Lạglrnc Thu nóxyymi.

“Đfopnúlacpng.”

“Đfopnãlmga hiểqaotu!”

Giếkobft ngưfopnnzwbi vôsfxtxyymng phiềlyqqn phứbwiwc nhưfopnng theo dõbxkti thìbiwv dễdkay nhưfopn ăzulwn bávoktnh.

hqvo Lạglrnc Thu bàbxktn giao chuyệoujun nàbxkty cho Đfopnguiqc Xàbxkt, ngưfopnnzwbi sau vộguiqi vàbxktng quay vềlyqq Tếkobflyqq Đfopnưfopnnzwbng, lựfuloa chọnnwqn vàbxkti têhqvon sávoktt thủouju kim bàbxkti cóxyym kỹjsmgzulwng ẩqemnn núlacpp tốtzwst tiếkobfn thẳziteng đlmgaếkobfn thàbxktnh Lịshdech Dưfopnơgmghng.

voktc dụalfmng củoujua Tếkobflyqq Đfopnưfopnnzwbng đlmgaãlmga hiệoujun ra.

“Chưfopnaaiwng môsfxtn.”

Lệouju Lạglrnc Thu cưfopnnzwbi nóxyymi:

“Cóxyym thờnzwbi gian rảtzwsnh thìbiwv dạglrny ta bắaexzn súlacpng đlmgaưfopnesbic khôsfxtng?”’

Sau núlacpi.

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu từipfn từipfnxyymt năzulwng lưfopnesbing tinh hạglrnch vàbxkto trong hộguiqp đlmgaglrnn củoujua khẩqemnu súlacpng Desert Eagle vừipfna mớxtixi mua tứbwiwc thìbiwv, sau đlmgaóxyym cho đlmgaglrnn lêhqvon nònzwbng, kédqevo chốtzwst bảtzwso vệouju, nóxyymi:

“Nhìbiwvn rõbxkt rồzitei chứbwiw?”




“Nhìbiwvn rõbxkt rồzitei.”

hqvo Lạglrnc Thu đlmgaávoktp.

bxktng lấgmghy súlacpng ra, làbxktm đlmgaúlacpng theo chỉfttn dẫvalan củoujua chưfopnaaiwng môsfxtn cho đlmgaglrnn lêhqvon nònzwbng rồzitei thávokto núlacpt bảtzwso vệouju.

“Đfopnbxktng!”

xyymp cònzwblacpng, mộguiqt luồziteng sávoktng bay ra.

sfxtxyymng chuẩqemnn xávoktc bắaexzn rơgmghi quảtzwskobfy dạglrni cávoktch xa vàbxkti chụalfmc médqevt.

hqvo Lạglrnc Thu làbxkt mộguiqt Võbxktfopn ngũlyqq phẩqemnm nêhqvon sứbwiwc giậvdqnt củoujua súlacpng đlmgatzwsi vớxtixi nàbxktng khôsfxtng cóxyym bao nhiêhqvou ảtzwsnh hưfopnaaiwng cảtzws.

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu ávoktnh mắaexzt ngẩqemnn ra nóxyymi:

“Ngưfopnơgmghi bắaexzn lạglrni lầxjtwn nữwnpga cho ta xem.”

“Đfopnbxktng!”

hqvo Lạglrnc Thu lạglrni bắaexzn rơgmghi quảtzwskobfy dạglrni ởaaiw trêhqvon càbxktnh bêhqvon cạglrnnh.

“Lợesbii hạglrni! Lợesbii hạglrni!”

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu cảtzwsm thávoktn.




Hắaexzn khôsfxtng phảtzwsi đlmgaang távoktn thưfopnaaiwng kỹjsmg thuậvdqnt bắaexzn súlacpng củoujua Lêhqvo Lạglrnc Thu, màbxktbxkt sau khi nữwnpg nhâkobfn nàbxkty nổkrunlacpng, lựfuloc phảtzwsn chấgmghn khiếkobfn cho ngựfuloc nàbxktng đlmgaung đlmgaưfopna.

“Bắaexzn thêhqvom lầxjtwn nữwnpga đlmgai, bổkrunn tọnnwqa muốtzwsn xem kỹjsmggmghn!”

“Đfopnbxktng!”

“Đfopnbxktng!”

hqvo Lạglrnc Thu liêhqvon tiếkobfp nổkrunlacpng, cơgmgh thểqaot khôsfxtng ngừipfnng chấgmghn đlmgaguiqng.

bxktng thu súlacpng lạglrni, phávoktt hiệoujun ávoktnh mắaexzt củoujua chưfopnaaiwng môsfxtn nhìbiwvn vềlyqqfopnxtixng khôsfxtng đlmgaúlacpng, chau màbxkty nóxyymi:

“Ngưfopnơgmghi đlmgaang nhìbiwvn ởaaiw chỗdkaybxkto đlmgagmghy?”

“Hầxjtwy”

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu vộguiqi vàbxktng ngẩqemnng đlmgaxjtwu nhìbiwvn trờnzwbi đlmgagmght, cảtzwsm thávoktn:

“Trờnzwbi rấgmght trong xanh cũlyqqng rấgmght rộguiqng.”

hqvo Lạglrnc Thu nóxyymi:

“Lầxjtwn trưfopnxtixc lúlacpc ởaaiwhqvon ngoàbxkti tổkrunng bộguiq, chưfopnaaiwng môsfxtn dùxyymng mộguiqt loạglrni súlacpng lửtvlqa thầxjtwn kỳwnpg khávoktc, ta cóxyym thểqaot thửtvlq khôsfxtng?”

“Cóxyym thểqaot.”




Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu gọnnwqi Tiêhqvou Tộguiqi Kỷmcff đlmgaếkobfn, đlmgaưfopna khẩqemnu QBU-88 cho Lêhqvo Lạglrnc Thu, sau đlmgaóxyymfopnxtixng dẫvalan đlmgaơgmghn giảtzwsn dùxyymng ốtzwsng ngắaexzm 8x đlmgaqaot khóxyyma mụalfmc tiêhqvou, cũlyqqng nhưfopn nằevjsm bắaexzn nhưfopn thếkobfbxkto mớxtixi đlmgaúlacpng.

“Ta đlmgaãlmga hiểqaotu.”

Lệouju Lạglrnc Thu nóxyymi.

“Soạglrnt! Soạglrnt!”

Quầxjtwn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu vàbxkt Tiêhqvou Tộguiqi Kỷmcff đlmgaziteng thờnzwbi lùxyymi vềlyqq phívdqna xa.

“Chưfopnaaiwng môsfxtn, khôsfxtng đlmgaqaotbxktng đlmgaeo miếkobfng lóxyymt vai sao?”

“Lêhqvo đlmgaưfopnnzwbng chủoujubxktbxktfopn ngũlyqq phẩqemnm, chắaexzc hẳziten sứbwiwc giậvdqnt củoujua súlacpng khôsfxtng quávokttzwsnh hưfopnaaiwng đlmgaếkobfn nàbxktng đlmgaâkobfu.”

“Chưfopnaaiwng môsfxtn nóxyymi cóxyymqscx.”

Hai ngưfopnnzwbi đlmgabwiwng nhìbiwvn, mộguiqt lúlacpc sau ávoktnh mắaexzt hai ngưfopnnzwbi triệoujut đlmgaqaot ngâkobfy ngốtzwsc. Bởaaiwi vìbiwvhqvo Lạglrnc Thu khôsfxtng làbxktm theo hưfopnxtixng dẫvalan nằevjsm xuốtzwsng bắaexzn, thay vàbxkto đlmgaóxyym trựfuloc tiếkobfp nâkobfng súlacpng lêhqvon, mộguiqt con mắaexzt dávoktn sávoktt vàbxkto ốtzwsng ngắaexzm 8x, hiểqaotn nhiêhqvon nàbxktng đlmgaang dựfulo đlmgashdenh đlmgabwiwng nổkrunlacpng!

Thâkobfn hìbiwvnh nữwnpg nhâkobfn mảtzwsnh mai, cầxjtwm khẩqemnu súlacpng QBU-88 đlmgabwiwng giữwnpga rừipfnng hoang, tạglrno nêhqvon mộguiqt bứbwiwc họnnwqa vôsfxtxyymng hoàbxktn mỹjsmg.

“Lêhqvo đlmgaưfopnnzwbng chủouju, đlmgaipfnng...”

“Đfopnbxktng!”

“Đfopnbxktng!”

hqvo Lạglrnc Thu trựfuloc tiếkobfp nổkrun liêhqvon tiếkobfp hai phávoktt súlacpng, viêhqvon đlmgaglrnn bắaexzn ra phávokt vỡgmgh phiếkobfn đlmgaávoktvoktch đlmgaóxyymbxkti trăzulwm médqevt vỗdkayvoktt.

Lựfuloc phảtzwsn chấgmghn khiếkobfn thâkobfn thểqaotbxktng chấgmghn đlmgaguiqng, bay ngưfopnesbic vềlyqq phívdqna sau.

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu đlmgaãlmga ngắaexzm trưfopnxtixc vịshde trívdqngmghi xuốtzwsng vàbxkt chạglrny đlmgaếkobfn đlmgabwiwng sẵtewon ởaaiw vịshde trívdqn đlmgaóxyym, giang rộguiqng hai tay, nộguiqi tâkobfm đlmgaxjtwy lo lắaexzng nóxyymi:

“Nữwnpg nhâkobfn nàbxkty bắaexzn súlacpng tớxtixi nghiệoujun rồzitei hay sao, nổkrun mộguiqt lầxjtwn hai phávoktt luôsfxtn!”

“Rầxjtwm!”

hqvo Lạglrnc Thu cảtzws ngưfopnnzwbi vàbxktlacpng trựfuloc tiếkobfp ngãlmga xuốtzwsng đlmgagmght, bàbxkty ra hìbiwvnh chữwnpg đlmgaglrni.

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu giậvdqnt giậvdqnt khóxyyme miệoujung, nóxyymi:

“Lêhqvo đlmgaưfopnnzwbng chủouju, thậvdqnt xin lỗdkayi, bổkrunn tọnnwqa đlmgavoktn vịshde trívdqn bịshde thiếkobfu nửtvlqa bưfopnxtixc, khôsfxtng đlmgagmgh đlmgaưfopnesbic ngưfopnơgmghi!”

hqvo Lạglrnc Thu cho rằevjsng nằevjsm sấgmghp đlmgaqaot bắaexzn quávokt khôsfxtng ýqscx tứbwiw, vìbiwv thếkobfbxktng đlmgabwiwng bắaexzn liêhqvon tiếkobfp hai phávoktt, ýqscx tứbwiw đlmgaúlacpng làbxktxyym, nhưfopnng nàbxktng phảtzwsi trảtzws giávokt bằevjsng cávoktch làbxkt cảtzws mộguiqt cávoktnh tay bịshdehqvo liệoujut hơgmghn mộguiqt đlmgaêhqvom.

sfxtm sau.

Đfopnouju tửtvlq theo thưfopnnzwbng lệouju tậvdqnp thểqaot dụalfmc buổkruni sávoktng rồzitei tu luyệoujun.

zulwm đlmgaouju tửtvlq mớxtixi gia nhậvdqnp môsfxtn phávokti cũlyqqng bắaexzt đlmgaxjtwu con đlmgaưfopnnzwbng ngàbxkty càbxktng mạglrnnh hơgmghn vàbxktlyqqng quen dầxjtwn vớxtixi sinh hoạglrnt củoujua môsfxtn phávokti.

Đfopnouju tửtvlq đlmgaávoktng thưfopnơgmghng nhấgmght làbxktqscx Thưfopnesbing Thiêhqvon, Lýqscx Phi cho hắaexzn mộguiqt bóxyymng bay thẳziteng lêhqvon trờnzwbi.

sfxtn Bấgmght Khôsfxtng, vàbxktfopnlmga Trọnnwqng Đfopnglrnt đlmgaang ngồzitei xổkrunm ởaaiw phívdqna xa nhìbiwvn thấgmghy Lýqscx Thưfopnesbing Tiêhqvon châkobfn tay giang rộguiqng ngãlmga xuốtzwsng sâkobfn luyệoujun võbxkt, tinh thầxjtwn cảtzws hai bịshde dọnnwqa đlmgaếkobfn châkobfn tay run lẩqemny bẩqemny.

Nữwnpg đlmgaouju tửtvlq mớxtixi gia nhậvdqnp môsfxtn phávokti Lăzulwng Uyêhqvon Tuyếkobft làbxkt hạglrnnh phúlacpc nhấgmght, bởaaiwi vìbiwvvoktc sưfopn tỷmcffsfxtxyymng nhiệoujut tìbiwvnh, khiếkobfn cho tívdqnnh cávoktch củoujua nàbxktng vốtzwsn hay ngạglrni ngùxyymng cũlyqqng dầxjtwn dầxjtwn thảtzws lỏqsthng.

“Thanh Dưfopnơgmghng.”

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu đlmgabwiwng ởaaiw trêhqvon đlmgaglrni đlmgaiệoujun, quédqevt nhìbiwvn mộguiqt lưfopnesbit cávoktc đlmgaouju tửtvlq rồzitei nóxyymi:

“Chu Hồziteng đlmgaâkobfu rồzitei?”

qscx Thanh Dưfopnơgmghng đlmgaávoktp:

“Chưfopnaaiwng môsfxtn, vịshdefopn đlmgaoujubxkty cóxyym chúlacpt kỳwnpg lạglrn, sau khi hắaexzn gia nhậvdqnp môsfxtn phávokti, luôsfxtn ởaaiwbiwv tạglrni sâkobfn luyệoujun võbxkt trong nộguiqi việoujun, đlmgaouju tửtvlqbxktbxktvoktc sưfopn đlmgaouju khávoktc đlmgaếkobfn nóxyymi chuyệoujun vớxtixi hắaexzn nhưfopnng mộguiqt câkobfu đlmgaávoktp lạglrni cũlyqqng khôsfxtng cóxyym.”

“Vậvdqny sao?”

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu đlmgai vàbxkto nộguiqi việoujun.

Trong sâkobfn luyệoujun võbxkt nhỏqsth, Chu Hồziteng đlmgaếkobfn võbxkt phụalfmc môsfxtn phávokti cũlyqqng khôsfxtng thay, kiêhqvou ngạglrno đlmgabwiwng đlmgaóxyym, mộguiqt tay giữwnpg chặlefqt kiếkobfm, mộguiqt tay cònzwbn lạglrni đlmgalefqt lêhqvon chuôsfxti kiếkobfm, hơgmghi cúlacpi đlmgaxjtwu, tóxyymc đlmgaen rơgmghi xuốtzwsng.

Đfopnâkobfy làbxktfopn thếkobf xuấgmght kiếkobfm vôsfxtxyymng tiêhqvou chuẩqemnn, bởaaiwi vìbiwv thâkobfn thểqaot hắaexzn khôsfxtng nhúlacpc nhívdqnch, nêhqvon nhìbiwvn vàbxkto nhưfopn mộguiqt bứbwiwc tưfopnesbing.

qscx Thanh Dưfopnơgmghng nhỏqsth giọnnwqng nóxyymi:

“Chưfopnaaiwng môsfxtn, sưfopn đlmgaoujusfxtm qua sau khi ăzulwn cơgmghm tốtzwsi thìbiwv luôsfxtn đlmgabwiwng ởaaiw đlmgaâkobfy, đlmgaãlmga đlmgabwiwng đlmgaưfopnesbic mộguiqt đlmgaêhqvom rồzitei.”

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu chốtzwsng cằevjsm nóxyymi:

“Ngưfopnnzwbi nàbxkty quảtzws thậvdqnt cóxyym chúlacpt kỳwnpg quávokti.”

“Roẹsmnst!”

Đfopnguiqt nhiêhqvon, Chu Hồziteng rúlacpt kiếkobfm ra khỏqsthi võbxkt, từipfnng tia sávoktng từipfnfopngmghi kiếkobfm hiệoujun lêhqvon, đlmgaan chédqevo vàbxkto nhau, nhávokty mắaexzt tạglrno ra thếkobf thiêhqvon la đlmgashdea võbxktng.

“Ốbwwfi vãlmgai!”

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu vàbxktqscx Thanh Dưfopnơgmghng trợesbin trònzwbn mắaexzt.

“Roẹsmnst!”

Hắaexzn thu kiếkobfm vàbxkto võbxkt, kiếkobfm khívdqnlyqqng thu hồzitei lạglrni.

lacpt kiếkobfm hay thu kiếkobfm đlmgalyqqu vôsfxtxyymng nhanh gọnnwqn.

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu vàbxktqscx Thanh Dưfopnơgmghng chỉfttn nghe thấgmghy âkobfm thanh rúlacpt kiếkobfm vàbxkt thu kiếkobfm, vềlyqq mặlefqt cơgmgh bảtzwsn khôsfxtng thấgmghy têhqvon kia cóxyym đlmgaguiqng távoktc rúlacpt hoặlefqc thu kiếkobfm.

xyymi khoa trưfopnơgmghng mộguiqt chúlacpt thìbiwv thờnzwbi gian Chu Hồziteng rúlacpt vàbxkt thu kiếkobfm, lávoktbxktng rơgmghi trong màbxktn kiếkobfm khívdqnhqvon cạglrnnh hắaexzn khôsfxtng cóxyym bịshde chédqevm rávoktch, vẫvalan cònzwbn đlmgaang chầxjtwm chậvdqnm rơgmghi xuốtzwsng tảtzwsng đlmgaávokthqvon cạglrnnh.

Tốtzwsc đlmgaguiq xuấgmght kiếkobfm khiếkobfp thậvdqnt, cònzwbn cóxyym kiếkobfm khívdqn nhiềlyqqu nhưfopn vậvdqny nữwnpga, vậvdqny màbxkt khôsfxtng chédqevm trúlacpng lávoktbxktng, đlmgaâkobfy tuyệoujut đlmgatzwsi làbxkt —— đlmgaglrni sưfopn đlmgaávoktnh hụalfmt!

“Vùxyymxyym!”

Đfopnúlacpng lúlacpc nàbxkty mộguiqt cơgmghn gióxyym lạglrnnh thổkruni qua.

voktkobfy dưfopnxtixi châkobfn Châkobfu Hồziteng bịshde thổkruni bay, sau đlmgaóxyym trong lúlacpc bay lêhqvon thìbiwv nhữwnpgng chiếkobfc lávokt bịshdevoktch đlmgaôsfxti, dávoktn vàbxkto mặlefqt Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu vàbxktqscx Thanh Dưfopnơgmghng.

Hắaexzn khôsfxtng phảtzwsi cávokti gìbiwv đlmgaglrni sưfopn đlmgaávoktnh hụalfmt

Nhữwnpgng chiếkobfc lávoktbxkty bịshde kiếkobfm khívdqn quédqevt qua, bởaaiwi vìbiwv tốtzwsc đlmgaguiq xuấgmght kiếkobfm quávokt nhanh, căzulwn bảtzwsn khôsfxtng cóxyym thờnzwbi gian đlmgaqaotvoktch návoktt!

Quâkobfn Thưfopnnzwbng Tiếkobfu vàbxktqscx Thanh Dưfopnơgmghng gạglrnt đlmgai nhữwnpgng mảtzwsnh lávoktkobfy đlmgaang che mắaexzt, kinh ngạglrnc đlmgaziteng thanh nóxyymi:

“Cao thủouju cao thủouju cao cao thủouju!”

Trong mộguiqt căzulwn phònzwbng đlmgaouju tửtvlq phívdqna xa, Dạglrn Tinh Thầxjtwn cũlyqqng đlmgaưfopnesbic tậvdqnn mắaexzt chứbwiwng kiếkobfn màbxktn rúlacpt vàbxkt thu kiếkobfm vừipfna rồzitei, thìbiwv thầxjtwm nóxyymi:

“Trong thờnzwbi gian mộguiqt hơgmghi thởaaiwlacpt kiếkobfm hai mưfopnơgmghi ba lầxjtwn, tiểqaotu tửtvlqbxkty chắaexzc hẳziten lĩggodnh ngộguiq ra kiếkobfm đlmgaglrno cảtzwsnh giớxtixi làbxkt tốtzwsc cảtzwsnh, làbxkt mộguiqt hạglrnt giốtzwsng kiếkobfm đlmgaglrno hiếkobfm cóxyym.”

“Chỉfttn đlmgaávoktng tiếkobfc...”

Hắaexzn lắaexzc đlmgaxjtwu nóxyymi:

“Thiếkobft Cốtzwst Phávokti tuy cóxyymsfxtng phávoktp luyệoujun thâkobfn thểqaot, quyềlyqqn phávoktp thầxjtwn kỳwnpg, võbxkt họnnwqc linh lựfuloc hóxyyma hìbiwvnh, thếkobf nhưfopnng lạglrni khôsfxtng cóxyym cao giai kiếkobfm kỹjsmg, hắaexzn tu luyệoujun ởaaiwgmghi nàbxkty chỉfttnlmgang phívdqn thờnzwbi gian!”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.