Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1822 : Ai có thể làm gì?

    trước sau   
dkbqn trong vưsuvshzosn.

Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng nhìwadmn thấxmdcy Thiếfwknt Long phủkkig đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn, vẫimnen áqanho bàfwkno đkgyben rộfzwyng thùikpzng thìwadmnh, thảynqdn nhiêdkbqn dựfkmqa vàfwkno ởlfcr trêdkbqn ghếfwkn nằikpzm, sau khi nhìwadmn thấxmdcy Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng, đkgybfkmli côvbgbng tửvcmnfwkny cưsuvshzosi nóbvggi: “Hôvbgbm qua mớsrxzi gặvcmnp Thanh Vâaeonn huynh, lúykctc nàfwkny mớsrxzi mộfzwyt ngàfwkny, sao Thanh Vâaeonn huynh nhanh nhưsuvs vậgttny lạfkmli tớsrxzi chỗpwqj ta? Chẳckejng lẽdrzmbvgg tin tứsuvsc tốdkbqt?”

Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn quảynqd thựfkmqc rấxmdct nghi hoặvcmnc.

Bởlfcri vìwadm Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng đkgybfzwyng táqanhc quáqanh nhanh, ngay từykct đkgybebaiu đkgybi sưsuvsu tậgttnp tìwadmnh báqanho hơhzosi tiêdkbqu phíkkig chúykctt thờhzosi gian, sau đkgybóbvgg giếfwknt ‘Hạfkmlc Đkgybcidtng Thầebain Đkgybếfwkn’, chỉawtj ăoaxdn chúykctt đkgybcidt ăoaxdn, liềdufan lạfkmli đkgybi từykctaeonn Lưsuvsu tiểerbiu lâaeonu chủkkighzosi đkgybóbvgg chiếfwknm đkgybưsuvsfwknc Kim Lôvbgbi Hồcidtn Nguyêdkbqn Châaeonu! Sau đkgybóbvgg liềdufan dựfkmqa vàfwkno Đkgybfkmli Pháqanh Giớsrxzi Truyềdufan Tốdkbqng Thuậgttnt nhanh chóbvggng đkgybếfwknn đkgybâaeony.

Hạfkmlc Đkgybcidtng Thầebain Đkgybếfwkn vừykcta mớsrxzi chếfwknt, Thiêdkbqn Tâaeonm lâaeonu còlqryn đkgybang đkgybiềdufau tra tìwadmnh huốdkbqng chi tiếfwknt, đkgybiềdufau tra hung thủkkig rốdkbqt cuộfzwyc làfwkn ai! Thiêdkbqn Tâaeonm lâaeonu cũxkffng còlqryn chưsuvsa đkgybdkbqi ngoạfkmli truyềdufan báqanh tin tứsuvsc đkgybâaeonu.

“Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmnykctc trưsuvssrxzc nóbvggi, muốdkbqn đkgybfkmlt đkgybưsuvsfwknc mộfzwyt khốdkbqi thi hàfwkni hồcidtn nguyêdkbqn sinh mệumofnh hưsuvs khôvbgbng nhấxmdct mạfkmlch kia, cầebain mộfzwyt láqanh Khôvbgb Giớsrxzi Chi Diệumofp cộfzwyng thêdkbqm mộfzwyt viêdkbqn Kim Lôvbgbi Hồcidtn Nguyêdkbqn Châaeonu đkgybếfwknn đkgybbchgi, đkgybúykctng khôvbgbng?” Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng hỏkaxki.


“Đkgybúykctng, đkgybiềdufau kiệumofn nàfwkny khôvbgbng phảynqdi đkgybàfwknm pháqanhn, khôvbgbng cóbvgg khảynqdoaxdng giảynqdm xuốdkbqng!” Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn gậgttnt đkgybebaiu, sau đkgybóbvggsuvshzosi, “Đkgybưsuvsơhzosng nhiêdkbqn nếfwknu ngưsuvsơhzosi cho bảynqdo vậgttnt quýckej trọpwqjng hơhzosn mấxmdcy lầebain, ta cũxkffng khôvbgbng ngạfkmli.”

Mặvcmnc kệumoffwkn Kim Lôvbgbi Hồcidtn Nguyêdkbqn Châaeonu, hay làfwkn mộfzwyt khốdkbqi thi hàfwkni hồcidtn nguyêdkbqn sinh mệumofnh hưsuvs khôvbgbng nhấxmdct mạfkmlch kia, đkgybdufau làfwkn kỳggea trâaeonn đkgybawtjnh cấxmdcp nhấxmdct thầebain giớsrxzi.

Muốdkbqn quýckej trọpwqjng hơhzosn mấxmdcy lầebain?

Đkgybóbvggfwkn kỳggea vậgttnt đkgybdkbqi vớsrxzi cấxmdcp sốdkbq Thầebain Đkgybếfwkn viêdkbqn mãviidn đkgybfzwyt pháqanhbvgg trợfwkn giúykctp lớsrxzn nhỉawtj, thầebain giớsrxzi cũxkffng khôvbgbng thểerbi thai nghéokcin kỳggea vậgttnt cỡvbgb đkgybóbvgg, đkgybdufau làfwkn ba vịhdvy hồcidtn nguyêdkbqn tổbchg thầebain ban cho ba đkgybfkmli hoàfwknng tộfzwyc, căoaxdn bảynqdn khôvbgbng truyềdufan ra ngoàfwkni.

“Khôvbgb Giớsrxzi Chi Diệumofp vàfwkn Kim Lôvbgbi Hồcidtn Nguyêdkbqn Châaeonu, ta đkgybãviid chuẩzsubn bịhdvy xong.” Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng mởlfcr miệumofng nóbvggi.

Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn sửvcmnng sốdkbqt.

Hắvbgbn liềdufan hưsuvssrxzng mộfzwyt bêdkbqn nhìwadmn lưsuvssrxzt qua, hai nữikpz tửvcmndkbqn cạfkmlnh vộfzwyi nhanh chóbvggng lui ra, trong vưsuvshzosn chỉawtjlqryn lạfkmli cóbvgg Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng vàfwkn đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn hai ngưsuvshzosi.

“Chuẩzsubn bịhdvy xong rồcidti?” Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn khôvbgbng dáqanhm tin tưsuvslfcrng, hắvbgbn thậgttnm chíkkig liềdufan thôvbgbng qua nhâaeonn quảynqd cảynqdm ứsuvsng ba vịhdvy tồcidtn tạfkmli Vâaeonn Lưsuvsu tiểerbiu lâaeonu chủkkig, Kim Dựfkmqc thàfwknnh chủkkig, Thuầebain Dưsuvs Thầebain Đkgybếfwkn kia, thầebain giớsrxzi nàfwkny tổbchgng cộfzwyng cũxkffng chỉawtj ba viêdkbqn Kim Lôvbgbi Hồcidtn Nguyêdkbqn Châaeonu đkgybãviidhzosi vàfwkno trong tay ba vịhdvyfwkny, “Nhâaeonn quảynqd ba ngưsuvshzosi bọpwqjn họpwqj đkgybdufau còlqryn đkgybóbvgg, hiểerbin nhiêdkbqn đkgybdufau vẫimnen sốdkbqng ổbchgn.”

“Hơhzosn nữikpza hắvbgbn ngàfwkny hôvbgbm qua vừykcta tớsrxzi tìwadmm ta, hôvbgbm nay đkgybãviidbvggi góbvggp đkgybkkig, chẳckejng lẽdrzmbvggi hắvbgbn sớsrxzm cóbvgg chuẩzsubn bịhdvy?” Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn tựfkmq hỏkaxki, “Cũxkffng đkgybúykctng, đkgybiềdufau kiệumofn củkkiga ta, cũxkffng từykctng đkgybdufa cậgttnp đkgybdkbqi vớsrxzi cưsuvshzosng giảynqd kháqanhc muốdkbqn mộfzwyt khốdkbqi thi hàfwkni hồcidtn nguyêdkbqn sinh mệumofnh kia. Hắvbgbn cóbvgg thểerbixkffng nghe đkgybưsuvsfwknc, cho nêdkbqn chuẩzsubn bịhdvy trưsuvssrxzc, chỉawtjfwkn Khôvbgb Giớsrxzi Chi Diệumofp làfwkndkbqu cầebaiu ta thêdkbqm vàfwkno, hắvbgbn mớsrxzi hao phíkkig mộfzwyt ngàfwkny chuẩzsubn bịhdvy?”

“Ba vịhdvy kia đkgybdufau sốdkbqng an ổbchgn!”

“Xem ra hắvbgbn làfwkn từykctng tiếfwknn hàfwknnh giao dịhdvych vớsrxzi mộfzwyt vịhdvyfwkno đkgybóbvgg trong ba vịhdvy kia?” Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn pháqanhn đkgybqanhn.

Theo đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn thấxmdcy, khôvbgbng phảynqdi giếfwknt chóbvggc đkgyboạfkmlt bảynqdo, tựfkmq nhiêdkbqn làfwkn dựfkmqa vàfwkno bảynqdo vậgttnt giao dịhdvych.

“Ha ha...” Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmnsuvshzosi lêdkbqn, “Thanh Vâaeonn huynh nóbvggi chuẩzsubn bịhdvy xong rồcidti, cóbvgg thểerbi đkgyberbi ta xem mộfzwyt chúykctt khôvbgbng?”


Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng gậgttnt đkgybebaiu vung tay lêdkbqn.

Nhấxmdct thờhzosi hai kiệumofn vậgttnt phẩzsubm lơhzos lửvcmnng ởlfcr trưsuvssrxzc ngưsuvshzosi.

Mộfzwyt cáqanhi láqanhaeony nhìwadmn nhưsuvs khôvbgb bạfkmli khôvbgbng cóbvgg bấxmdct cứsuvs sinh cơhzosfwkno, hoa văoaxdn trêdkbqn láqanhaeony rõdkbqfwknng vôvbgbikpzng, lạfkmli mơhzos hồcidtbvgg lựfkmqc lưsuvsfwknng kỳggea dịhdvysuvsu chuyểerbin ởlfcr trêdkbqn cáqanhi láqanh khôvbgbokcio nàfwkny.

Mộfzwyt móbvggn kháqanhc làfwkn mộfzwyt hạfkmlt châaeonu mặvcmnt ngoàfwkni lưsuvsu chuyểerbin tia séokcit màfwknu vàfwknng, bêdkbqn trong hạfkmlt châaeonu mộfzwyt mảynqdng xáqanhm xịhdvyt khóbvggbvgg thểerbi nhìwadmn trộfzwym. Mặvcmnt ngoàfwkni hạfkmlt châaeonu cóbvggvbgb sốdkbq quy tắvbgbc bíkkigoaxdn, lựfkmqc lưsuvsfwknng cóbvgg đkgybưsuvsfwknc bêdkbqn trong hạfkmlt châaeonu thôvbgbng qua quy tắvbgbc bíkkigoaxdn nàfwkny tựfkmq nhiêdkbqn hiệumofn ra làfwkn tia séokcit màfwknu vàfwknng. Lựfkmqc lưsuvsfwknng nóbvggzsubn chứsuvsa, thoáqanhng cảynqdm ứsuvsng cũxkffng làfwknvbgbikpzng mêdkbqnh môvbgbng cưsuvshzosng đkgybfkmli.

Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng lạfkmli lầebain nữikpza nhìwadmn Kim Lôvbgbi Hồcidtn Nguyêdkbqn Châaeonu nàfwkny, vẫimnen táqanhn thưsuvslfcrng nhưsuvsxkff. Bởlfcri vìwadmzsubn chứsuvsa bêdkbqn trong Kim Lôvbgbi Hồcidtn Nguyêdkbqn Châaeonu làfwkn hồcidtn nguyêdkbqn lựfkmqc vôvbgb tậgttnn mêdkbqnh môvbgbng! Trảynqdi qua bảynqdn thâaeonn hạfkmlt châaeonu, hồcidtn nguyêdkbqn lựfkmqc lạfkmli chuyểerbin hóbvgga thàfwknnh tia séokcit màfwknu vàfwknng, thậgttnt sựfkmq thầebain kỳggeavbgbikpzng.

“Tốdkbqt.” Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn nhìwadmn màfwkn mắvbgbt sáqanhng rựfkmqc lêdkbqn, kíkkigch đkgybfzwyng hẳckejn lêdkbqn, hắvbgbn kháqanht vọpwqjng Kim Lôvbgbi Hồcidtn Nguyêdkbqn Châaeonu lâaeonu lắvbgbm rồcidti.

“Bộfzwyi phụfwknc bộfzwyi phụfwknc, Thanh Vâaeonn huynh vậgttny màfwkn manh nhưsuvs thếfwkn đkgybãviid chuẩzsubn bịhdvy xong.” Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmnsuvshzosi nóbvggi, hắvbgbn lậgttnt tay lấxmdcy ra mộfzwyt cáqanhi bảynqdo vậgttnt trữikpz vậgttnt, Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng xa xa cảynqdm ứsuvsng nóbvgg, vẫimnen khôvbgbng chịhdvyu trởlfcr ngạfkmli, thấxmdcy đkgybưsuvsfwknc thi hàfwkni khổbchgng lồcidt tựfkmqa nhưsuvsviidy núykcti nằikpzm bêdkbqn trong trữikpz vậgttnt đkgybfzwyng thiêdkbqn bảynqdo vậgttnt nàfwkny, khôvbgbng khỏkaxki lộfzwy ra nụfwknsuvshzosi.

“Giao dịhdvych kia, đkgybãviid xong rồcidti?” Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmnsuvshzosi nhìwadmn Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng.

“Đkgybưsuvsơhzosng nhiêdkbqn.” Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng gậgttnt đkgybebaiu.

Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn cầebaim trữikpz vậgttnt bảynqdo vậgttnt kia, cưsuvshzosi tủkkigm tỉawtjm nhìwadmn hai kiệumofn kỳggea trâaeonn kia lơhzos lửvcmnng trưsuvssrxzc mặvcmnt Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng, khôvbgbng nóbvggi thêdkbqm nữikpza.

Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng hiểerbiu rõdkbq, vung tay mộfzwyt cáqanhi, Khôvbgb Giớsrxzi Chi Diệumofp vàfwkn Kim Lôvbgbi Hồcidtn Nguyêdkbqn Châaeonu lơhzos lửvcmnng trưsuvssrxzc ngưsuvshzosi trựfkmqc tiếfwknp bay qua.

“Thốdkbqng khoáqanhi.” Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmnxkffng tạfkmlo thếfwkn vung tay lêdkbqn, nhưsuvsng khi phấxmdct tay lạfkmli làfwknfwknn tay phóbvggng to túykctm lấxmdcy Khôvbgb Giớsrxzi Chi Diệumofp cùikpzng Kim Lôvbgbi Hồcidtn Nguyêdkbqn Châaeonu bay tớsrxzi, sau đkgybóbvgg lạfkmli làfwkn tựfkmqa cưsuvshzosi màfwkn khôvbgbng cưsuvshzosi nhìwadmn Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng.

“Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn, đkgybâaeony làfwkn ýckejwadm?” Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng biếfwknn sắvbgbc.

Giao dịhdvych giữikpza cưsuvshzosng giảynqd, trao đkgybbchgi bảynqdo vậgttnt vớsrxzi nhau, nếfwknu làfwkn giữikpza ngưsuvshzosi tu hàfwknnh cóbvgg lẽdrzmlqryn cóbvgg thểerbi dựfkmqa vàfwkno thệumof ưsuvssrxzc tróbvggi buộfzwyc. Đkgybdkbqi vớsrxzi nhữikpzng kẻonep tu hàfwknnh huyếfwknt mạfkmlch lựfkmqc... Lạfkmli rấxmdct khóbvgg ưsuvssrxzc thúykctc, chỉawtjbvgg thểerbi tậgttnn lựfkmqc lấxmdcy phưsuvsơhzosng thứsuvsc an toàfwknn giao dịhdvych.

“Ha ha ha ha, Thanh Vâaeonn huynh, bảynqdo vậgttnt nhưsuvs thếfwkn ngưsuvsơhzosi tin tưsuvslfcrng Thiếfwknt Long Vâaeonn Sơhzosn ta nhưsuvs vậgttny?” Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmnsuvshzosi ha ha nóbvggi, “Đkgybáqanhng tiếfwknc, ta cũxkffng khôvbgbng tíkkign nhiệumofm chíkkignh ta nhưsuvs vậgttny, bảynqdo vậgttnt đkgybếfwknn tay ta, ngưsuvsơhzosi cũxkffng đkgybykctng hòlqryng đkgybfkmlt đkgybưsuvsfwknc nữikpza.”

“Ngưsuvsơhzosi đkgybâaeony làfwknsuvshzosng đkgyboạfkmlt?” Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng mởlfcr miệumofng.

“Chíkkignh làfwknsuvshzosng đkgyboạfkmlt, vậgttny thìwadm sao? Ta khuyêdkbqn ngưsuvsơhzosi mau mau rờhzosi đkgybi, ởlfcr Thiếfwknt Long thàfwknnh, còlqryn chưsuvsa cóbvgg ai dáqanhm càfwknn rỡvbgb vớsrxzi ta.” Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmnsuvshzosi nhạfkmlo, đkgybâaeony làfwkn Thiếfwknt Long thàfwknnh! Cóbvgg mộfzwyt sốdkbq pháqanhp trậgttnn trong hang ổbchg giúykctp đkgybvbgb, hắvbgbn cũxkffng dáqanhm giao thủkkig vớsrxzi cấxmdcp sốdkbq Thầebain Đkgybếfwkn viêdkbqn mãviidn. Huốdkbqng chi phụfwkn thâaeonn chíkkignh làfwkn hạfkmlng bảynqdy Thầebain Đkgybếfwkn bảynqdng, tuy tham bảynqdo vậgttnt làfwkn ti tiệumofn chúykctt, nhưsuvsng ai cóbvgg thểerbifwknm gìwadm đkgybưsuvsfwknc hắvbgbn?

“Ngu xuẩzsubn!” Áyntonh mắvbgbt Đkgybôvbgbng Báqanh Tuyếfwknt Ưfkmlng lạfkmlnh lùikpzng.

fwknnh!

Mộfzwyt ảynqdo cảynqdnh kinh khủkkigng trựfkmqc tiếfwknp bao phủkkig đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn, đkgybem linh hồcidtn đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn trựfkmqc tiếfwknp kéokcio vàfwkno bêdkbqn trong.

Đkgybfkmli côvbgbng tửvcmn chỉawtj cảynqdm thấxmdcy trờhzosi đkgybxmdct đkgybang xoay tròlqryn, linh hồcidtn giốdkbqng nhưsuvs đkgybang rơhzosi xuốdkbqng. Hắvbgbn dốdkbqc sứsuvsc giãviidy dụfwkna, thậgttnm chíkkig cảynqdm ứsuvsng đkgybdkbqi vớsrxzi thâaeonn thểerbixkffng trởlfcrdkbqn mơhzos hồcidt đkgybi rấxmdct nhiềdufau, hắvbgbn hoảynqdng sợfwkn vạfkmln phầebain dốdkbqc sứsuvsc bảynqdo trìwadm mộfzwyt tia tỉawtjnh táqanho: “Phụfwkn thâaeonn, cứsuvsu mạfkmlng!” Ởeqbgsuvssrxzi mộfzwyt tia tỉawtjnh táqanho nàfwkny, hắvbgbn miễzbwdn cưsuvsvbgbng đkgybưsuvsa tin cho phụfwkn thâaeonn Thiếfwknt Long thàfwknnh chủkkig, hắvbgbn chỉawtj cảynqdm thấxmdcy linh hồcidtn đkgybau đkgybsrxzn từykctng đkgybfwknt, ởlfcrsuvssrxzi sựfkmq đkgybau đkgybsrxzn, linh hồcidtn đkgybang suy yếfwknu, nhấxmdct thờhzosi lạfkmli khôvbgbng cóbvggqanhch nàfwkno phảynqdn kháqanhng, trựfkmqc tiếfwknp trầebaim luâaeonn.

Khôvbgbng ngừykctng rơhzosi xuốdkbqng, rơhzosi xuốdkbqng, rơhzosi xuốdkbqng...

hzosi vàfwkno ảynqdo cảynqdnh thếfwkn giớsrxzi rộfzwyng lớsrxzn tựfkmqa nhưsuvs tràfwknn ngậgttnp vôvbgb tậgttnn lựfkmqc hấxmdcp dẫimnen kia.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.