Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1778 : Giận chó đánh mèo

    trước sau   
“Nhữfivrng ngưpjkhxtkni nàlhtay, lạpnzei cóbtrk bao nhiêtnuru sẽqmmm thậenldt sựgwlohigang sinh tửdnxw vớsnjri Ngựgwlo Phong thịqmmm ta?” Ngựgwlo Phong Lôncsqi, Ngựgwlo Phong Cẩqtrkn nhìflkgn đefyyápicqm đefyyôncsqng cao thủfivr Thầplybn Quâlqprn trong sảabkgnh cung đefyyiệjmrdn nàlhtay.

Con em Ngựgwlo Phong thịqmmm, làlhta sinh ra đefyyãbfdj in dấwmtju ấwmtjn ‘Ngựgwlo Phong thịqmmm’.

Nhưpjkhng còpjkhn cóbtrk rấwmtjt nhiềplnsu cao thủfivrbtrk lẽqmmm vừqagea mớsnjri bắvzubt đefyyplybu cũplnsng sẽqmmm giúsfpyp Ngựgwlo Phong thịqmmm ngăswian cảabkgn kẻpnze thùhigatnurn ngoàlhtai, nhưpjkhng mộtnurt khi thàlhtanh phápicq khôncsqng ngăswian đefyyưpjkhxogac, cápicqc cao thủfivr sợxoga rấwmtjt nhanh sẽqmmm khoanh tay đefyyyjkpng nhìflkgn. ‘Chủfivr nhâlqprn Ma Tâlqprm hộtnuri’ muốcvgxn khốcvgxng chếbfqzpjkha thàlhtanh nàlhtay, cũplnsng cầplybn thu nạpnzep mộtnurt đefyylhtan cao thủfivrlhtay, Ma Tâlqprm hộtnuri cũplnsng khôncsqng muốcvgxn tiếbfqzp thu mộtnurt tòpjkha thàlhtanh chếbfqzt. Cho nêtnurn ‘Bứyjkpc Sơenldn chủfivr’ ‘Hìflkgnh lâlqpru chủfivr’ ‘Gian Ẩsenyn Thầplybn Quâlqprn’ sốcvgx đefyyôncsqng cao thủfivr.

Ngưpjkhxtkni khốcvgxng chếbfqz thàlhtanh trìflkgbtrk thểlpxv thay đefyypnzei!

Nhưpjkhng nhữfivrng cao thủfivrlhtay, phầplybn lớsnjrn đefyyplnsu cóbtrk thểlpxv sừqageng sữfivrng khôncsqng ngãbfdj!

...

Ngựgwlo Phong Thanh Âswiam tựgwloa nhưpjkh sau khi bápicqi sưpjkh vui vẻpnzeenldn rấwmtjt nhiềplnsu, nóbtrki rấwmtjt nhiềplnsu vớsnjri Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng, Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng cũplnsng nghe.

Rốcvgxt cuộtnurc, bữfivra tiệjmrdc mừqageng nàlhtay tan cuộtnurc.

Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng cũplnsng muốcvgxn theo đefyyápicqm đefyyôncsqng rờxtkni khỏxcpvi, Bứyjkpc Sơenldn chủfivr lạpnzei tớsnjri bêtnurn Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng, cưpjkhxtkni tủfivrm tỉytgzm lặdjncng yêtnurn truyềplnsn âlqprm nóbtrki: “Phi Tuyếbfqzt huynh, lúsfpyc trưpjkhsnjrc Bứyjkpc Sơenldn ta vàlhta ngưpjkhơenldi cóbtrk chúsfpyt mâlqpru thuẫxnxen nhỏxcpv, thậenldt ra đefyyplnsu làlhtaflkg mộtnurt tiểlpxvu tửdnxwtnurn làlhta Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu.”

“Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu?” Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng khẽqmmm gậenldt đefyyplybu, đefyyiềplnsu tra kýwzogyjkpc hắvzubn sớsnjrm biếbfqzt châlqprn tưpjkhsnjrng, biếbfqzt làlhta vịqmmm thủfivr vệjmrd kia ởouwu trêtnurn thuyềplnsn lớsnjrn, ởouwupjkhsnjri mìflkgnh hơenldi phóbtrkng thíbtrkch chúsfpyt ‘sứyjkpc quyếbfqzn rũplns’ vẫxnxen cựgwloc chápicqn ghésbebt mìflkgnh.

“Ta muốcvgxn hỏxcpvi Phi Tuyếbfqzt huynh mộtnurt chúsfpyt, nêtnurn xửdnxw tríbtrk nhưpjkh thếbfqzlhtao Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu kia? Ta vốcvgxn đefyyqmmmnh trựgwloc tiếbfqzp đefyyápicqnh giếbfqzt, nhưpjkhng vẫxnxen phảabkgi hỏxcpvi ýwzog Phi Tuyếbfqzt huynh.” Bứyjkpc Sơenldn chủfivr truyềplnsn âlqprm nóbtrki.

“Xửdnxw tríbtrk hắvzubn nhưpjkh thếbfqzlhtao?” Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng nhìflkgn vềplns phíbtrka Bứyjkpc Sơenldn chủfivr.

“Phi Tuyếbfqzt huynh muốcvgxn yếbfqzu xửdnxw tríbtrk nhưpjkh thếbfqzlhtao, liềplnsn xửdnxw tríbtrk nhưpjkh thếbfqzlhtao.” Bứyjkpc Sơenldn chủfivr ngay cảabkg truyềplnsn âlqprm nóbtrki.

Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng càlhtang thêtnurm cảabkgm thấwmtjy vịqmmm Bứyjkpc Sơenldn chủfivrlhtay khôncsqng cóbtrk mộtnurt chúsfpyt ‘ngạpnzeo cốcvgxt’ nàlhtao củfivra đefyypnzei cao thủfivr, nhưpjkhng, tuy khôncsqng cóbtrk ngạpnzeo cốcvgxt, cũplnsng khôncsqng thay đefyypnzei Bứyjkpc Sơenldn chủfivrlhta cao thủfivrbtrk hạpnzeng củfivra toàlhtan bộtnur Tuấwmtjn Sơenldn thàlhtanh. Khôncsqng sửdnxw dụviwdng ‘Hưpjkh giớsnjri ảabkgo cảabkgnh đefyypnzeo’, mìflkgnh cũplnsng khóbtrklhtam gìflkg đefyyưpjkhxogac hắvzubn! Màlhta đefyyiềplnsu tra kýwzogyjkpc đefyyếbfqzn xem, ởouwu trêtnurn chiêtnuru sốcvgx linh hồycqun nghịqmmmch thiêtnurn nhưpjkh củfivra mìflkgnh bêtnurn kia, íbtrkt nhấwmtjt Tuấwmtjn Sơenldn thàlhtanh làlhta nghe cũplnsng chưpjkha từqageng nghe.

Cho nêtnurn, Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng sẽqmmm khôncsqng tùhigay tiệjmrdn vậenldn dụviwdng chiêtnuru sốcvgx linh hồycqun đefyycvgxi đefyyãbfdji cưpjkhxtknng đefyyqmmmch! Bởouwui vìflkg mộtnurt khi thi triểlpxvn, tin tứyjkpc đefyylpxv lộtnur, mìflkgnh chỉytgz sợxogaplnsng khôncsqng cóbtrk thờxtkni gian yêtnurn bìflkgnh nữfivra.

“Ta muốcvgxn gặdjncp Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu nàlhtay trưpjkhsnjrc.” Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng truyềplnsn âlqprm nóbtrki.

“Đppzhưpjkhxogac đefyyưpjkhxogac đefyyưpjkhxogac, Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu kia nay ngay tạpnzei Bứyjkpc Sơenldn củfivra ta.” Bứyjkpc Sơenldn chủfivr rấwmtjt nhiệjmrdt tìflkgnh.

Lậenldp tứyjkpc hai ngưpjkhxtkni cùhigang nhau rờxtkni khỏxcpvi Phùhigaenldn cung, hưpjkhsnjrng tớsnjri Bứyjkpc Sơenldn.

...

Trong Tuấwmtjn Sơenldn thàlhtanh, Bứyjkpc Sơenldn diệjmrdn tíbtrkch cũplnsng rấwmtjt lớsnjrn, kiếbfqzn trúsfpyc liêtnurn miêtnurn, cóbtrkpjkhxogang lớsnjrn thủfivr hạpnze.

Trong mộtnurt tòpjkha đefyypnzei đefyyiệjmrdn.

Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng vàlhta Bứyjkpc Sơenldn chủfivrhigang nhau đefyyi vàlhtao, bêtnurn trong sớsnjrm đefyyãbfdjbtrk mộtnurt sốcvgxpicqc Thầplybn Quâlqprn ởouwu đefyyâlqpry chờxtkn.

“Còpjkhn khôncsqng bápicqi kiếbfqzn Phi Tuyếbfqzt Thầplybn Quâlqprn.” Bứyjkpc Sơenldn chủfivr vừqagea đefyyếbfqzn đefyyãbfdj quápicqt.

“Bápicqi kiếbfqzn Phi Tuyếbfqzt Thầplybn Quâlqprn.” Cápicqc Thầplybn Quâlqprn đefyyóbtrk mỗswiai ngưpjkhxtkni đefyyplnsu vộtnuri hàlhtanh lễqmmm.

Bọxpazn họxpaz đefyyápicqm cao tầplybng nàlhtay củfivra Bứyjkpc Sơenldn đefyyãbfdj nghe nóbtrki, thủfivrvxuxnh củfivra bọxpazn họxpaz ‘Bứyjkpc Sơenldn chủfivr’ ởouwu trong luậenldn bàlhtan tỷseny thíbtrk vớsnjri Phi Tuyếbfqzt Thầplybn Quâlqprn, thếbfqzlhtaplnsng thua mộtnurt bậenldc! Bứyjkpc Sơenldn chủfivrplnsng đefyyãbfdjbtrka thàlhtanh ‘Bứyjkpc Long’ vẫxnxen bịqmmm thưpjkhơenldng, nhưpjkhng Phi Tuyếbfqzt Thầplybn Quâlqprn khôncsqng chịqmmmu chúsfpyt thưpjkhơenldng tíbtrkch. Đppzhiềplnsu nàlhtay làlhtam bọxpazn họxpaz nhữfivrng ngưpjkhxtkni nàlhtay vôncsqhigang kíbtrknh sợxoga ‘Bứyjkpc Sơenldn chủfivr’, kíbtrknh sợxoga vịqmmm Phi Tuyếbfqzt Thầplybn Quâlqprn nàlhtay tưpjkhơenldng tựgwlo.

“Phi Tuyếbfqzt huynh, mau, mờxtkni ngồycqui.” Bứyjkpc Sơenldn chủfivr nhiệjmrdt tìflkgnh nóbtrki, hắvzubn vàlhta Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng ngồycqui ởouwu chủfivr vịqmmm song song cao nhấwmtjt.

Vừqagea ngồycqui xuốcvgxng, Bứyjkpc Sơenldn chủfivr đefyyãbfdj quápicqt: “Đppzhem Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu kia mang lêtnurn!”

“Vâlqprng.”

Rấwmtjt nhanh.

Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu kia bịqmmm dẫxnxen tớsnjri, nay trong cơenld thểlpxv hắvzubn bịqmmm xuyêtnurn xiềplnsng xíbtrkch, đefyyi đefyyưpjkhxtknng cũplnsng thấwmtjt tha thấwmtjt thểlpxvu, sắvzubc mặdjnct tápicqi nhợxogat, bịqmmm ápicqp giảabkgi đefyyếbfqzn phíbtrka trêtnurn đefyypnzei đefyyiệjmrdn. Hắvzubn vừqagea ngẩqtrkng đefyyplybu, đefyyãbfdj thấwmtjy đefyyưpjkhxogac Bứyjkpc Sơenldn chủfivrlhta Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng ngồycqui cao ởouwutnurn trêtnurn.

“Sao cóbtrk thểlpxv?” Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu sửdnxwng sốcvgxt.

Bứyjkpc Sơenldn khôncsqng phảabkgi phápicqi cao thủfivr đefyyi đefyyápicqnh lésbebn Phi Tuyếbfqzt Thầplybn Quâlqprn sao? Khôncsqng phảabkgi cũplnsng chếbfqzt mấwmtjt ba đefyypnzei Thầplybn Quâlqprn sao, tổpnzen thấwmtjt lớsnjrn nhưpjkh thếbfqz, kếbfqzt thùhiga nhưpjkh vậenldy, Bứyjkpc Sơenldn chủfivr thếbfqzlhtapjkhn mờxtkni vịqmmm Phi Tuyếbfqzt Thầplybn Quâlqprn nàlhtay tớsnjri, còpjkhn sóbtrkng vai ngồycqui ởouwu vịqmmm tríbtrk cao nhấwmtjt?


Hắvzubn làlhta rấwmtjt rõouwu, tổpnzen thấwmtjt ba đefyypnzei Thầplybn Quâlqprn, đefyycvgxi vớsnjri ‘Bứyjkpc Sơenldn’ loạpnzei thếbfqz lựgwloc nàlhtay coi nhưpjkh tổpnzen thấwmtjt cựgwloc lớsnjrn rồycqui, nhữfivrng ngàlhtay qua, hắvzubn bịqmmm tra tấwmtjn rấwmtjt thêtnur thảabkgm, rấwmtjt rõouwulhtang Bứyjkpc Sơenldn làlhta phẫxnxen nộtnur cỡegvmlhtao.

“Ta vốcvgxn đefyyqmmmnh trựgwloc tiếbfqzp xửdnxw tửdnxw ngưpjkhơenldi.” Bứyjkpc Sơenldn chủfivr quan sápicqt phíbtrka dưpjkhsnjri, lạpnzenh lùhigang khàlhtan khàlhtan nóbtrki, “Nhưpjkhng Phi Tuyếbfqzt huynh muốcvgxn gặdjncp ngưpjkhơenldi mộtnurt chúsfpyt, ngưpjkhơenldi mớsnjri cóbtrk thểlpxv sốcvgxng đefyyếbfqzn bâlqpry giờxtkn.”

“Phi Tuyếbfqzt huynh?” Trong lòpjkhng Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu nghe xong càlhtang cảabkgm thấwmtjy bi phẫxnxen hơenldn.

Bứyjkpc Sơenldn chủfivr! Ngưpjkhơenldi đefyyưpjkhxtknng đefyyưpjkhxtknng Tuấwmtjn Sơenldn thàlhtanh côncsqng nhậenldn mưpjkhxtkni đefyypnzei cao thủfivr đefyyyjkpng đefyyplybu, dưpjkhsnjri trưpjkhsnjrng đefyyãbfdj chếbfqzt ba đefyypnzei Thầplybn Quâlqprn, xưpjkhng huynh gọxpazi đefyyjmrd vớsnjri ‘hung thủfivr’? Ngưpjkhơenldi còpjkhn cầplybn mặdjnct mũplnsi khôncsqng?

“Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu, ởouwu trưpjkhsnjrc khi đefyyviwdng tớsnjri chiếbfqzc thuyềplnsn lớsnjrn kia, ngưpjkhơenldi ta chưpjkha từqageng gặdjncp nhỉytgz?” Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng mởouwu miệjmrdng.

“Vốcvgxn khôncsqng quen biếbfqzt.” Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu trầplybm trọxpazng nóbtrki.

“Ta trưpjkhsnjrc đefyyóbtrkplnsng khôncsqng kếbfqzt thùhiga vớsnjri ngưpjkhơenldi nhỉytgz?” Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng hỏxcpvi.

“Trưpjkhsnjrc đefyyóbtrklhta chưpjkha kếbfqzt thùhiga.” Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu gậenldt đefyyplybu.

“Thậenldm chíbtrkouwu trưpjkhsnjrc hôncsqm nay, chúsfpyng ta cũplnsng chưpjkha từqageng nóbtrki chuyệjmrdn mộtnurt câlqpru.” Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng tiếbfqzp tụviwdc nóbtrki.

“Đppzhúsfpyng.” Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu nóbtrki.

lqpr trêtnurn thuyềplnsn lớsnjrn, Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng thôncsqng qua thủfivr đefyyoạpnzen Hưpjkh giớsnjri ảabkgo cảabkgnh đefyypnzeo, sứyjkpc quyếbfqzn rũplnsswiang mạpnzenh. Chỉytgzbtrk cựgwloc cápicq biệjmrdt khôncsqng hảabkgo cảabkgm đefyycvgxi vớsnjri Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng, thậenldt sựgwlo chápicqn ghésbebt Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng chỉytgzbtrk Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu nàlhtay. Đppzhcvgxi phưpjkhơenldng đefyyãbfdj chápicqn ghésbebt mìflkgnh, Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng lúsfpyc ấwmtjy cũplnsng sẽqmmm khôncsqng tựgwloflkgm chuyệjmrdn mấwmtjt mặdjnct, cũplnsng lưpjkhxtkni tiếbfqzn lêtnurn nhiềplnsu lờxtkni.

“Trưpjkhsnjrc đefyyóbtrk ngưpjkhơenldi cũplnsng chưpjkha từqageng nóbtrki mộtnurt câlqpru vớsnjri Phi Tuyếbfqzt huynh, ngưpjkhơenldi còpjkhn muốcvgxn Phi Tuyếbfqzt huynh chếbfqzt?” Bứyjkpc Sơenldn chủfivrplnsng nhịqmmmn khôncsqng đefyyưpjkhxogac mởouwu miệjmrdng.

“Đppzhúsfpyng vậenldy, ta cũplnsng rấwmtjt tòpjkhpjkh.” Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng nhìflkgn Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu, “Bởouwui vìflkg chuyệjmrdn sưpjkh muộtnuri ngưpjkhơenldi?”

Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu nghe đefyyưpjkhxogac hai chữfivr ‘sưpjkh muộtnuri’, sắvzubc mặdjnct nhấwmtjt thờxtkni khóbtrk coi, ápicqnh mắvzubt cũplnsng trởouwutnurn đefyytnurn cuồycqung, cưpjkhxtkni lạpnzenh nhìflkgn Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng: “Phi Tuyếbfqzt Thầplybn Quâlqprn thậenldt đefyyúsfpyng làlhta tin tứyjkpc linh thôncsqng.”

Đppzhôncsqng Bápicq Tuyếbfqzt Ưefyyng gậenldt đefyyplybu.

Sau khi đefyyiềplnsu tra kýwzogyjkpc hắvzubn biếbfqzt đefyyưpjkhxogac, Tuấwmtjn Sơenldn thàlhtanh nàlhtay ởouwu trưpjkhsnjrc đefyyóbtrkplnsng từqageng cóbtrk phi thăswiang giảabkg tớsnjri, hơenldn nữfivra tớsnjri mộtnurt lầplybn còpjkhn làlhta ba vịqmmm! Mộtnurt nam tửdnxw mang theo hai vịqmmm phu nhâlqprn, mộtnurt nam hai nữfivr tẫxnxen tấwmtjt cảabkg đefyyplnsu làlhta phi thăswiang giảabkg, vịqmmm nam phi thăswiang giảabkg kia têtnurn ‘Đppzhôncsqng Phưpjkhơenldng Thầplybn Quâlqprn’, hai vịqmmm phu nhâlqprn cùhigang xinh đefyybfdjp kinh diễqmmmm. Bọxpazn họxpaz sau khi tớsnjri Tuấwmtjn Sơenldn thàlhtanh nápicqn lạpnzei đefyyoạpnzen thờxtkni gian khápicqlhtai.

sfpyc ấwmtjy sưpjkh muộtnuri Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu ‘Tiêtnuru Sưpjkhơenldng Thầplybn Quâlqprn’, từqageng đefyyưpjkhxogac ‘Đppzhôncsqng Phưpjkhơenldng Thầplybn Quâlqprn’ cứyjkpu mạpnzeng, thậenldm chíbtrk quan hệjmrd hai ngưpjkhxtkni càlhtang thêtnurm thâlqprn cậenldn, cuốcvgxi cùhigang, Đppzhôncsqng Phưpjkhơenldng Thầplybn Quâlqprn cũplnsng côncsqng khai cưpjkhsnjri Tiêtnuru Sưpjkhơenldng Thầplybn Quâlqprn.

Tiêtnuru Sưpjkhơenldng Thầplybn Quâlqprn, chíbtrknh làlhta Thầplybn Quâlqprn sơenld kỳxnxe.

Ngưpjkhxogac lạpnzei ‘Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu’ làlhtam sưpjkh huynh, làlhta Thầplybn Tưpjkhsnjrng đefyyytgznh phong! Yếbfqzu hơenldn mộtnurt bậenldc. Thiếbfqzt Thàlhtanh Liễqmmmu mộtnurt lòpjkhng si niệjmrdm sưpjkh muộtnuri, chỉytgz tiếbfqzc sưpjkh muộtnuri hắvzubn chưpjkha bao giờxtkn coi trọxpazng hắvzubn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.