Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1764 : Hồn nguyên tổ thần (2)

    trước sau   
hymti xong lãzegyo giảnvlp lạqwwznh lùbyxkng dữozqo tợteeen mang theo năqehbm vịnvlpifawcizzng sĩldco nhanh chóhymtng hưifawcizzng chiếvfqlc thuyềsoyxn lớcizzn kia trêuuhin bầadbbu trờszlei bay đukgti.

Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng cũldcong lậejxzp tứkupec đukgtuổxosbi theo, cùbyxkng nhau bay đukgti.

Bay lêuuhin thuyềsoyxn lớcizzn.

“Ta lànpfm Ngựqehb Phong Thanh Âutuvm.” Mộrprot vịnvlp nữozqo tửxaql árkmuo bànpfmo lam nhạqwwzt mắhymtt tỏlfkva sárkmung, tòqehbqehb nhìwqsen Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng, mỉcizzm cưifawszlei nóhymti, “Nghe Vâjvghn quảnvlpn gia nóhymti, ngưifawơkupei lànpfm phi thăqehbng giảnvlp?”

Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng cưifawszlei cưifawszlei.

Phi thăqehbng giảnvlp?


Đadbbóhymtnpfmrkmui quárkmui gìwqse?

Vừvqqva rồgofli vịnvlpjvghn quảnvlpn gia kia cũldcong từvqqvng nhắhymtc tớcizzi phi thăqehbng giảnvlp, nhưifawng Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng lạqwwzi khôlwgcng hiểgoflu ra sao, giờszle phúbyxkt nànpfmy vịnvlp nữozqo tửxaqlnpfmy rõuuhinpfmng đukgtnvlpa vịnvlpifawơkupeng đukgtxaqli tôlwgcn quýdlui hỏlfkvi, Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng chỉcizzhymt thểgoflifawszlei ứkupeng phóhymt.

“Đadbbâjvghy lànpfm tam tiểgoflu thưifaw nhànpfm ta.” Vâjvghn quảnvlpn gia mắhymtt lạqwwznh lùbyxkng nhìwqsen Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng, nóhymti, “Muốxaqln cứkupeu ngưifawơkupei, mang ngưifawơkupei cùbyxkng nhau rờszlei khỏlfkvi nơkupei nànpfmy, cũldcong lànpfm tam tiểgoflu thưifaw phâjvghn phóhymt.”

“Phi Tuyếvfqlt tạqwwz âjvghn cứkupeu mạqwwzng củrproa tam tiểgoflu thưifaw.” Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng lậejxzp tứkupec nóhymti.

“Việeokic nhỏlfkv, khôlwgcng đukgtárkmung nhắhymtc tớcizzi.” Vịnvlp tam tiểgoflu thưifaw ‘Ngựqehb Phong Thanh Âutuvm’ nànpfmy lạqwwzi lànpfm liêuuhin tụaekic truy hỏlfkvi, “Quêuuhiifawơkupeng phi thăqehbng giảnvlprkmuc ngưifawơkupei nghe nóhymti hoànpfmn toànpfmn khôlwgcng giốxaqlng vớcizzi thầadbbn giớcizzi chúbyxkng ta, cóhymt thểgoflhymti chúbyxkt khôlwgcng? Ta vẫrpron rấnljet tòqehbqehb, đukgtárkmung tiếvfqlc thầadbbn giớcizzi chúbyxkng ta khôlwgcng cóhymtrkmuch nànpfmo hạqwwz giớcizzi.”

“Khụaeki khụaeki khụaeki.” Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng bỗyuhtng nhiêuuhin ho khan vànpfmi tiếvfqlng, sắhymtc mặbmxot đukgtlfkvuuhin, khóhymte miệeoking mơkupe hồgoflhymtkuperkmuu.

Chỉcizzhymt thểgofl giảnvlp bộrpro bịnvlp thưifawơkupeng!

Khôlwgcng dárkmum trảnvlp lờszlei! Dùbyxk sao mìwqsenh đukgtxaqli vớcizzi cárkmui gìwqse phi thăqehbng giảnvlp, đukgtxaqli vớcizzi cárkmui gìwqse thầadbbn giớcizzi hoànpfmn toànpfmn khôlwgcng hiểgoflu ra sao, nếvfqlu tùbyxky ýdlui trảnvlp lờszlei, mộrprot khi lộrpro ra, ai biếvfqlt hậejxzu quảnvlp thếvfqlnpfmo? Chi đukgtrproi ngũldconpfmy thoạqwwzt nhìwqsen lai lịnvlpch còqehbn khôlwgcng nhỏlfkv, nóhymti khôlwgcng chừvqqvng còqehbn cóhymt phưifawơkupeng phárkmup liêuuhin hệeoki vớcizzi gia tộrproc, mìwqsenh mộrprot khi bạqwwzi lộrpro, gia tộrproc đukgtxaqli phưifawơkupeng sợteeeldcong lậejxzp tứkupec biếvfqlt đukgtưifawteeec, lànpfmm ầadbbm ĩldcouuhin, đukgtxaqli vớcizzi mìwqsenh sẽkecz rấnljet bấnljet lợteeei.

Vẫrpron lànpfm thu mìwqsenh chúbyxkt, mau chóhymtng dung nhậejxzp thếvfql giớcizzi nànpfmy.

“Ngưifawơkupei bịnvlp thưifawơkupeng? Cóhymt cầadbbn chúbyxkng ta hỗyuht trợteee hay khôlwgcng?” Ngựqehb Phong Thanh Âutuvm thìwqse vộrproi nhìwqsen vềsoyx phíkyqua Vâjvghn quảnvlpn gia ởndhzuuhin, “Vâjvghn quảnvlpn gia, ngưifawơkupei xem xem, cóhymtrkmuch nànpfmo giúbyxkp hắhymtn trịnvlp liệeokiu thưifawơkupeng thếvfql hay khôlwgcng?”

“Hắhymtn bịnvlp thưifawơkupeng rấnljet đukgtbmxoc thùbyxk, ta cũldcong nhìwqsen khôlwgcng thấnljeu, chỉcizz biếvfqlt thâjvghn thểgofl hắhymtn tuy cốxaql gắhymtng árkmup chếvfql, nhưifawng vẫrpron khôlwgcng thểgofl hoànpfmn toànpfmn khỏlfkvi.” Vâjvghn quảnvlpn gia lắhymtc đukgtadbbu.

“Khôlwgcng cóhymt việeokic gìwqse, ta lúbyxkc trưifawcizzc mộrprot mựqehbc khôlwgcng thểgofl toànpfmn thâjvghn tâjvghm chữozqoa thưifawơkupeng, chỉcizz cầadbbn ởndhz đukgtnvlpa phưifawơkupeng an toànpfmn, hảnvlpo hảnvlpo tĩldconh tu mộrprot phen, hao phíkyqu thêuuhim chúbyxkt thờszlei gian thìwqsehymt thểgofl khôlwgci phụaekic.” Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng vộrproi nóhymti.

Ngưifawszlei tu hànpfmnh cưifawszleng đukgtqwwzi, bìwqsenh thưifawszleng sinh mệeokinh lựqehbc đukgtsoyxu vôlwgcbyxkng cưifawszleng đukgtqwwzi, sứkupec khôlwgci phụaekic đukgtsoyxu rấnljet mạqwwznh. Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng nóhymti mìwqsenh cóhymt thểgofl xửxaqldlui đukgtưifawteeec, mọadvhi ngưifawszlei cũldcong đukgtsoyxu tin.


“Ừwqsem, vậejxzy ngưifawơkupei cẩcwpjn thậejxzn chúbyxkt.” Tam tiểgoflu thưifaw ‘Ngựqehb Phong Thanh Âutuvm’ nhắhymtc nhởndhz, “Vâjvghn quảnvlpn gia, mau an bànpfmi cho hắhymtn đukgti nghỉcizz ngơkupei, đukgtgofl hắhymtn chữozqoa thưifawơkupeng cho tốxaqlt.”

“Đadbbưifawteeec, tam tiểgoflu thưifaw.” Vâjvghn quảnvlpn gia đukgtárkmup.

...

Kẹvusxt.

Trong mộrprot khoang riêuuhing khôlwgcng bắhymtt mắhymtt củrproa thuyềsoyxn lớcizzn, Vâjvghn quảnvlpn gia đukgtcwpjy cửxaqla mànpfmnpfmo, lạqwwznh nhạqwwzt nóhymti: “Ngưifawơkupei ởndhz mộrprot gian nànpfmy đukgti, còqehbn cóhymt, tam tiểgoflu thưifawkyqunh tìwqsenh thiệeokin lưifawơkupeng, khôlwgcng giốxaqlng phi thăqehbng giảnvlprkmuc ngưifawơkupei từvqqv nhỏlfkv yếvfqlu từvqqvng bưifawcizzc mộrprot bòqehbuuhin ai cũldcong giảnvlpo hoạqwwzt cóhymtjvghm kếvfql. Ngưifawơkupei đukgtvqqvng ởndhz chỗyuht tam tiểgoflu thưifaw đukgtùbyxka giỡbaqpn tâjvghm kếvfql thủrpro đukgtoạqwwzn gìwqse, tam tiểgoflu thưifawhymt lẽkecz sẽkecz bịnvlp ngưifawơkupei lừvqqva gạqwwzt, nhưifawng ngưifawơkupei khôlwgcng lừvqqva đukgtưifawteeec ta. Dárkmum lừvqqva đukgtếvfqln trêuuhin đukgtadbbu Tuấnljen Sơkupen Ngựqehb Phong thịnvlp, ngưifawơkupei sẽkecz chếvfqlt rấnljet thêuuhi thảnvlpm, hiểgoflu chưifawa?”

“Vâjvghn quảnvlpn gia yêuuhin tâjvghm, tam tiểgoflu thưifaw đukgtxaqli vớcizzi ta cóhymt âjvghn cứkupeu mạqwwzng, ta bárkmuo âjvghn còqehbn khôlwgcng kịnvlpp, sao lạqwwzi lấnljey oárkmun trảnvlp ơkupen?” Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng nóhymti.

“Hừvqqv, lấnljey oárkmun trảnvlp ơkupen nhiềsoyxu rồgofli, lờszlei ta nóhymti, ngưifawơkupei cũldcong nhớcizz kỹqlsd đukgtárkmuy lòqehbng.” Vâjvghn quảnvlpn gia nhìwqsen Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng, trong mắhymtt cóhymt sựqehb lạqwwznh lẽkeczo, lậejxzp tứkupec quay đukgtadbbu bỏlfkv đukgti.

Cửxaqla khéuylcp lạqwwzi.

Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng mộrprot mìwqsenh khoanh châjvghn ngồgofli xuốxaqlng, mớcizzi coi nhưifaw thởndhz phànpfmo.

Vừvqqva mớcizzi tiếvfqln vànpfmo thếvfql giớcizzi nànpfmy, lànpfm thờszlei đukgtiểgoflm yếvfqlu ớcizzt nhấnljet ngâjvghy thơkupe nhấnljet, sợteee nhấnljet khôlwgcng cẩcwpjn thậejxzn lộrpro tẩcwpjy, đukgtưifawa tớcizzi mộrprot đukgtárkmum đukgtôlwgcng kẻbocc đukgtnvlpch, thậejxzm chíkyqunpfmng ầadbbm ĩldconpfmng lớcizzn!

“Nhữozqong ngưifawszlei cóhymt thểgofl đukgti vànpfmo cấnljem đukgtnvlpa ‘Xànpfm Nha Lang Đadbbqwwzo’, lựqehba chọadvhn liềsoyxu mộrprot phen cuốxaqli cùbyxkng, đukgtưifawteeec Nguyêuuhin đukgtưifawa đukgtếvfqln nơkupei nànpfmy! Đadbbnvlpa phưifawơkupeng bựqehbc nànpfmy hárkmuhymt thểgofl tầadbbm thưifawszleng?” Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng lắhymtc đukgtadbbu, “Íjzipt nhấnljet cóhymt tồgofln tạqwwzi cóhymt thểgofl uy hiếvfqlp đukgtếvfqln ‘chíkyqulwgcn’ hoànpfmng cấnljep viêuuhin mãzegyn nhỉcizz?”

adbb đukgtnvlpa phưifawơkupeng cỡbaqpnpfmy, vừvqqva mớcizzi bắhymtt đukgtadbbu vẫrpron thu mìwqsenh chúbyxkt thìwqsekupen.

...

Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng ởndhz trêuuhin thuyềsoyxn, cũldcong khôlwgcng lụaekic soárkmut kýdluikupec ngưifawszlei ta, phòqehbng ngừvqqva bịnvlp phárkmut hiệeokin.

Hắhymtn chỉcizznpfm lợteeei dụaeking ‘Hưifaw giớcizzi ảnvlpo cảnvlpnh’ mộrprot sốxaql thủrpro đukgtoạqwwzn đukgtơkupen giảnvlpn lànpfmm ngưifawszlei ta sinh ra hảnvlpo cảnvlpm đukgtxaqli vớcizzi hắhymtn, cốxaql ýdlui dẫrpron mộrprot sốxaql ngưifawszlei nóhymti ra rấnljet nhiềsoyxu chuyệeokin, đukgtgofl Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng dầadbbn dầadbbn biếvfqlt chúbyxkt tìwqsenh huốxaqlng, vềsoyx ‘Phi thăqehbng giảnvlp’ hắhymtn cũldcong hiểgoflu biếvfqlt chúbyxkt.

“Thìwqse ra lànpfm thếvfql.” Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng hiểgoflu rõuuhi, “Thếvfql giớcizzi nànpfmy, lànpfm thầadbbn giớcizzi? Còqehbn cóhymt rấnljet nhiềsoyxu khôlwgcng gian cấnljep thấnljep khárkmuc, bịnvlp bọadvhn họadvh gọadvhi lànpfm hạqwwz giớcizzi, hạqwwz giớcizzi cóhymt rấnljet nhiềsoyxu khôlwgcng gian, trong đukgtóhymt ngưifawszlei mạqwwznh nhấnljet mớcizzi cóhymt hi vọadvhng phi thăqehbng, phi thăqehbng đukgtếvfqln thầadbbn giớcizzi?”

“Phi Tuyếvfqlt huynh.”

adbbuuhin cạqwwznh nóhymti chuyệeokin phiếvfqlm vớcizzi Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng lànpfm mộrprot thủrpro vệeoki đukgtkupeng ởndhz cạqwwznh méuylcp thuyềsoyxn, thủrpro vệeokildcong rảnvlpnh tớcizzi nhànpfmm chárkmun, cưifawszlei nóhymti, “Ta lúbyxkc trưifawcizzc cũldcong chỉcizz nghe nóhymti vềsoyx phi thăqehbng giảnvlp, ngưifawơkupei vẫrpron lànpfm phi thăqehbng giảnvlp đukgtadbbu tiêuuhin ta nhìwqsen thấnljey đukgtóhymt! Ởadbb trong truyềsoyxn thuyếvfqlt, phi thăqehbng giảnvlp tớcizzi thầadbbn giớcizzi mặbmxoc dùbyxkhymt khôlwgcng íkyqut, nhưifawng phâjvghn tárkmun ởndhz thầadbbn giớcizzi mêuuhinh môlwgcng, tựqehb nhiêuuhin sẽkecz trởndhzuuhin thưifawa thớcizzt. Hơkupen nữozqoa cho dùbyxkndhz trưifawcizzc mắhymtt chúbyxkng ta cũldcong khôlwgcng nhậejxzn ra! Lầadbbn nànpfmy vẫrpron lànpfmjvghn quảnvlpn gia cóhymt mặbmxot, ‘Bíkyquch Quang Thầadbbn Nhãzegyn’ củrproa Vâjvghn quảnvlpn gia nhìwqsen ra Phi Tuyếvfqlt huynh ngưifawơkupei khôlwgcng cóhymt huyếvfqlt mạqwwzch hồgofln nguyêuuhin tổxosb thầadbbn, mớcizzi xárkmuc đukgtnvlpnh ngưifawơkupei lànpfm phi thăqehbng giảnvlp.”

“Cũldcong may cóhymtjvghn quảnvlpn gia, ta mớcizzi cóhymt thểgofluuhin chiếvfqlc thuyềsoyxn nànpfmy.” Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng cưifawszlei nóhymti, trong lòqehbng yêuuhin lặbmxong ghi nhớcizz ‘Hồgofln nguyêuuhin tổxosb thầadbbn huyếvfqlt mạqwwzch’.

Khôlwgcng cóhymt hồgofln nguyêuuhin tổxosb thầadbbn huyếvfqlt mạqwwzch, thìwqsenpfm phi thăqehbng giảnvlp?

Vậejxzy, vôlwgc sốxaql con dâjvghn gốxaqlc củrproa cárkmui thầadbbn giớcizzi nànpfmy, đukgtsoyxu cóhymt huyếvfqlt mạqwwzch hồgofln nguyêuuhin tổxosb thầadbbn?

Hồgofln nguyêuuhin tổxosb thầadbbn nànpfmy... Lànpfm hồgofln nguyêuuhin sinh mệeokinh? Lànpfm chếvfqlt, hay lànpfm sốxaqlng?

Nếvfqlu lànpfm hồgofln nguyêuuhin sinh mệeokinh cưifawszleng đukgtqwwzi sốxaqlng, vậejxzy thếvfql giớcizzi nànpfmy đukgtãzegyhymt chúbyxkt đukgtárkmung sợteee rồgofli!

“Ngưifawơkupei cảnvlpm ơkupen tam tiểgoflu thưifaw, cũldcong may mắhymtn lànpfm tam tiểgoflu thưifaw, tam tiểgoflu thưifawnpfmm ngưifawszlei tốxaqlt, mớcizzi cứkupeu ngưifawơkupei vừvqqva rồgofli.” Thủrpro vệeoki kia nóhymti, “Nếvfqlu khôlwgcng phảnvlpi tam tiểgoflu thưifaw mởndhz miệeoking, Vâjvghn quảnvlpn gia nànpfmo sẽkecz hao phíkyqu lựqehbc lưifawteeeng cốxaql ýdlui thi triểgofln thầadbbn nhãzegyn đukgti quan sárkmut ngưifawơkupei?”

Thầadbbn giớcizzi rộrprong lớcizzn.

Thuyềsoyxn lớcizzn phi hànpfmnh ởndhz giữozqoa mâjvghy mùbyxk, dựqehba theo Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng hỏlfkvi biếvfqlt đukgtưifawteeec, muốxaqln đukgtếvfqln Tuấnljen Sơkupen thànpfmnh còqehbn cầadbbn hơkupen hai thárkmung.

Thờszlei gian ởndhz trêuuhin thuyềsoyxn, Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng mộrprot mặbmxot tĩldconh tu thôlwgci diễohynn quy tắhymtc Hưifaw khôlwgcng đukgtqwwzo củrproa thếvfql giớcizzi nànpfmy, đukgtang dầadbbn dầadbbn thay đukgtxosbi phárkmup môlwgcn hồgofln nguyêuuhin luyệeokin thểgofl củrproa mìwqsenh, lànpfmm tìwqsenh huốxaqlng thâjvghn thểgofl phâjvghn giảnvlpi cũldcong đukgtưifawteeec giảnvlpm bớcizzt. Mộrprot mặbmxot khárkmuc, chíkyqunh lànpfm muốxaqln ứkupeng phóhymt vịnvlp tam tiểgoflu thưifaw ‘Ngựqehb Phong Thanh Âutuvm’ nànpfmy.

“Kẻboccuuhin lànpfm Hạqwwzng Bànpfmng Vâjvghn kia, cuốxaqli cùbyxkng thếvfqlnpfmo, chưifawa giếvfqlt mấnljet đukgteoki đukgteoki củrproa ngưifawơkupei chứkupe?” Trong mộrprot nhãzegy gian củrproa thuyềsoyxn lớcizzn, Ngựqehb Phong Thanh Âutuvm vànpfm Đadbbôlwgcng Bárkmu Tuyếvfqlt Ưvqqvng ngồgofli đukgtxaqli mặbmxot nhau, nànpfmng liêuuhin tụaekic khẩcwpjn trưifawơkupeng hỏlfkvi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.