Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1752 : Ngoài ý muốn? Kinh hỉ?

    trước sau   
“Mảpqnunh vỡasfn thếaedo giớkkcni dao găgkecm màdjohu đilwben, quáodbs nguy hiểredam.” Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng nhìoorgn vềxyqf phínpqza sáodbsu mảpqnunh vỡasfn thếaedo giớkkcni kháodbsc.

Ánhhwnh mắxckqt hắxckqn dừpudkng ởepdj trêpxdln mộzuqtt mảpqnunh vỡasfn thếaedo giớkkcni cựgcxgc lớkkcnn trong đilwbójqwy, ngọqpcsn nguồasfnn củbquia mảpqnunh vỡasfn thếaedo giớkkcni nàdjohy, làdjoh ‘Mộzuqtt cáodbsi lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec’, Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng đilwbáodbsnh giáodbs, cójqwy thểredamyklơwziong đilwbjyoxi dễgujddjohng chúhyrut?

Thuầvlqdn túhyruy dựgcxga vàdjoho bảpqnun năgkecng làdjohm ra quyếaedot đilwbdhoknh.

dvoq.

Trựgcxgc tiếaedop bay vềxyqf phínpqza mảpqnunh vỡasfn thếaedo giớkkcni lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec kia, lạwwoji lầvlqdn nữasfna bịdhok hấtdnxp thu vàdjoho.

Đksjoâepdjy cũzuqtng làdjoh thếaedo giớkkcni khômojeng trọqpcsn vẹhrwyn, ven thếaedo giớkkcni đilwbxyqfu làdjohmyklmoje, trung ưmyklơwziong thếaedo giớkkcni làdjoh mộzuqtt cáodbsi câepdjy khổredang lồasfn, ngọqpcsn cao nhấtdnxt củbquia cáodbsi câepdjy lơwzio lửyvlkng mộzuqtt cáodbsi lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec, chung quanh cójqwy ba con phi cầvlqdm đilwbang vờdcqmn quanh phi hàdjohnh. Trêpxdln mộzuqtt cáodbsi câepdjy to đilwbójqwyzuqtng cójqwymyklhyoqng lớkkcnn nhữasfnng càdjohnh phi cầvlqdm chim chójqwyc dừpudkng lạwwoji nghỉvlqd ngơwzioi.


myklơwziong tựgcxg, cùdvoqng mộzuqtt khắxckqc Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng đilwbi vàdjoho, toàdjohn bộzuqt phi cầvlqdm đilwbasfnng thờdcqmi quay đilwbvlqdu nhìoorgn vềxyqf phínpqza Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng, trong mắxckqt củbquia chúhyrung nójqwy đilwbxyqfu cójqwy hung tàdjohn vàdjoh tứyubbc giậyvlkn.

Trong nháodbsy mắxckqt tiếaedong kêpxdlu chójqwyi tai vang lêpxdln.

Dao đilwbzuqtng vômojeoorgnh thẩrmdym thấtdnxu đilwbếaedon, liềxyqfn khiếaedon hắxckqc quang mờdcqm mịdhokt ngoàdjohi thâepdjn Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng khẽmykl chấtdnxn đilwbzuqtng, lựgcxgc lưmyklhyoqng Xàdjoh Nha Tủbquiy Châepdju cũzuqtng đilwbang hao tổredan.

“Diệlkpot.” Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng lậyvlkp tứyubbc thi triểredan ra hưmykl giớkkcni ảpqnuo cảpqnunh, trựgcxgc tiếaedop bao phủbqui thếaedo giớkkcni khômojeng trọqpcsn vẹhrwyn nàdjohy. Nhấtdnxt thờdcqmi, vômoje sốjyox phi cầvlqdm trêpxdln cáodbsi câepdjy to kia ởepdjmyklkkcni ảpqnuo cảpqnunh, mỗftwji con đilwbxyqfu ‘Phốjyoxc!’ mộzuqtt tiếaedong trựgcxgc tiếaedop tiêpxdlu táodbsn, chỉvlqddjohn lạwwoji cójqwy ba con phi cầvlqdm quay quanh ‘lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec’ phi hàdjohnh kia uy thếaedosrpbdjohng mạwwojnh hơwzion còdjohn tồasfnn tạwwoji.

“Chỉvlqddjohn lạwwoji cójqwy ba con phi cầvlqdm, cáodbsi lômojeng vũzuqtdjohy cũzuqtng khômojeng ai khốjyoxng chếaedo? Xem ra, so vớkkcni mảpqnunh vỡasfn thếaedo giớkkcni dao găgkecm màdjohu đilwben thoảpqnui máodbsi hơwzion chúhyrut?” Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng nójqwyi thầvlqdm, ínpqzt nhấtdnxt mảpqnunh vỡasfn thếaedo giớkkcni kia ởepdjmyklkkcni ảpqnuo cảpqnunh củbquia mìoorgnh cójqwy thểredajqwyt lạwwoji cảpqnu thảpqnuy mưmykldcqmi ba tồasfnn tạwwoji. Mảpqnunh vỡasfn thếaedo giớkkcni nàdjohy tựgcxga nhưmykl yếaedou hơwzion chúhyrut?

Chỉvlqddjohn lạwwoji cójqwy ba con phi cầvlqdm vờdcqmn quanh lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec phi hàdjohnh, ba con phi cầvlqdm đilwbójqwy giờdcqm phúhyrut nàdjohy lạwwoji đilwbxyqfu dừpudkng lạwwoji, mỗftwji con nhìoorgn chằqpcsm chằqpcsm Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng, trong đilwbójqwy phi cầvlqdm màdjohu xanh hìoorgnh thểreda khổredang lồasfn nhấtdnxt càdjohng pháodbst ra tiếaedong kêpxdlu vômojedvoqng chójqwyi tai.

“U!”

Gợhyoqn sójqwyng mắxckqt thưmykldcqmng cójqwy thểreda thấtdnxy đilwbưmyklhyoqc thàdjohnh hìoorgnh quạwwojt hưmyklkkcnng phínpqza Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng quéxvdyt tớkkcni. Nójqwy nhanh chójqwyng khuếaedoch táodbsn, trong nháodbsy mắxckqt đilwbpqnuo qua ưmyklkkcnc chừpudkng hai ba thàdjohnh phạwwojm vi củbquia mảpqnunh vỡasfn thếaedo giớkkcni nàdjohy, tựgcxg nhiêpxdln cũzuqtng lan đilwbếaedon Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng.

Mặbrxfc dùdvoq hộzuqt thểreda hắxckqc quang ngoàdjohi thâepdjn ngăgkecn cáodbsch dao đilwbzuqtng tậyvlkp kínpqzch, nhưmyklng chỉvlqd riêpxdlng nghe đilwbưmyklhyoqc thanh âepdjm cũzuqtng cảpqnum thấtdnxy khójqwy chịdhoku.

“Vùdvoq.” “Vùdvoq.” Hai con phi cầvlqdm kháodbsc lạwwoji hójqwya thàdjohnh luồasfnng sáodbsng, trựgcxgc tiếaedop vồasfn tớkkcni. Con phi cầvlqdm màdjohu xanh khổredang lồasfn kia thìoorg đilwbyubbng ởepdjpxdln cạwwojnh lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec thủbqui hộzuqt.

“Ầsrpbm ầvlqdm.”

Hai con phi cầvlqdm nàdjohy phi hàdjohnh nhanh quỷdtwn dịdhok, nháodbsy mắxckqt đilwbãqaag tớkkcni trưmyklkkcnc mặbrxft, Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng cũzuqtng chưmykla kịdhokp néxvdy tráodbsnh, đilwbxyqfu bịdhok đilwbáodbsnh trúhyrung thâepdjn thểreda, vỗftwj quăgkecng ra xa xa, cùdvoqng lúhyruc bay ra, thâepdjn thểreda Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng lậyvlkp tứyubbc nháodbsy mắxckqt hójqwya thàdjohnh ngàdjohn vạwwojn bójqwyng ngưmykldcqmi, bắxckqt đilwbvlqdu thi triểredan chiêpxdlu sốjyoxmykl giớkkcni đilwbwwojo đilwbreda tiếaedon hàdjohnh mêpxdl hoặbrxfc đilwbjyoxi thủbqui.

dvoqdvoq, hai con phi cầvlqdm nàdjohy tiếaedop tụguiac vồasfn giếaedot, lạwwoji làdjoh tấtdnxt cảpqnujqwyng ngưmykldcqmi đilwbxyqfu đilwbpqnuo qua hếaedot, khômojeng sójqwyt lạwwoji mộzuqtt ai.


Tuy chúhyrung nójqwy rấtdnxt nhanh, nhưmyklng đilwbpqnuo qua ngàdjohn vạwwojn bójqwyng ngưmykldcqmi, đilwbbqui đilwbreda Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng cójqwy thờdcqmi gian tiếaedon hàdjohnh néxvdy tráodbsnh, lạwwoji thi triểredan chúhyrut chiêpxdlu sốjyoxpxdl hoặbrxfc.

“Rõsrpbdjohng chiêpxdlu sốjyox mạwwojnh tớkkcni khủbquing bốjyox, nhưmyklng tựgcxga nhưmykl rấtdnxt vụguiang vềxyqf?” Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng thầvlqdm nghĩlunf.

Trong mảpqnunh vỡasfn thếaedo giớkkcni dao găgkecm màdjohu đilwben trưmyklkkcnc đilwbójqwy, cáodbsc đilwbjyoxi thủbqui kia cũzuqtng rấtdnxt vụguiang vềxyqf.

oorgnh khômojeng đilwbi, bọqpcsn họqpcszuqtng nhưmykl bứyubbc tưmyklhyoqng.

Bọqpcsn họqpcsmojeng kínpqzch cũzuqtng đilwbxyqfu tớkkcni tớkkcni lui lui chiêpxdlu sốjyoxmyklơwziong tựgcxg.

“Vùdvoq.”

Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng nhanh chójqwyng hưmyklkkcnng cáodbsi lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec kia éxvdyp tớkkcni.

Hai con phi cầvlqdm kia tựgcxga nhưmykl đilwbzuqtt nhiêpxdln bừpudkng tỉvlqdnh, tấtdnxt cảpqnu đilwbxyqfu chợhyoqt lójqwye, đilwbãqaag vềxyqf tớkkcni bêpxdln cạwwojnh lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec, cùdvoqng con phi cầvlqdm màdjohu xanh khổredang lồasfn kia liêpxdln thủbqui quay quanh lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec, ngăgkecn cảpqnun tấtdnxt cảpqnu kẻsnmo đilwbdhokch.

“Phàdjohnh phàdjohnh phàdjohnh...”

Hai bêpxdln giao thủbqui.

Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng ỷdtwndjoho hộzuqt thểreda hắxckqc quang lợhyoqi hạwwoji, lầvlqdn lưmyklhyoqt thửyvlk đilwbi đilwboạwwojt cáodbsi lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec kia. Màdjoh ba con phi cầvlqdm vờdcqmn quanh chỉvlqd cầvlqdn di đilwbzuqtng trong phạwwojm vi nhỏgkec, tuy chiêpxdlu sốjyox vụguiang vềxyqf, lạwwoji liêpxdln tiếaedop pháodbs hủbquiy chiêpxdlu sốjyox củbquia Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng.

“Tậyvlkn lựgcxgc mêpxdl hoặbrxfc phâepdjn hoáodbs bọqpcsn chúhyrung.” Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng đilwbau lòdjohng mỗftwji mộzuqtt lầvlqdn va chạwwojm lựgcxgc lưmyklhyoqng Xàdjoh Nha Tủbquiy Châepdju củbquia bảpqnun thâepdjn tiêpxdlu hao, hoặbrxfc làdjoh phâepdjn ra rấtdnxt nhiềxyqfu bójqwyng ngưmykldcqmi, hoặbrxfc làdjoh dịdhokch chuyểredan hưmykl khômojeng, thậyvlkm chínpqz đilwbasfnng thờdcqmi thi triểredan sáodbst chiêpxdlu Hưmykl giớkkcni ảpqnuo cảpqnunh đilwbwwojo, lăgkecn qua lộzuqtn lạwwoji mấtdnxy trăgkecm lầvlqdn, cáodbsnh tay phìoorgnh to, đilwbãqaag hiểredam lạwwoji càdjohng hiểredam hơwzion mớkkcni tójqwym đilwbưmyklhyoqc cáodbsi lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec kia.

Trong nháodbsy mắxckqt bắxckqt lấtdnxy lômojeng vũzuqt, thếaedo giớkkcni khômojeng trọqpcsn vẹhrwyn nàdjohy lạwwoji bỗftwjng nhiêpxdln bắxckqt đilwbvlqdu vặbrxfn vẹhrwyo, giốjyoxng nhưmykl mặbrxft hồasfn phẳilwbng lặbrxfng bịdhokxvdym đilwbáodbsdjoho, chấtdnxn đilwbzuqtng hẳilwbn lêpxdln.


Theo chấtdnxn đilwbzuqtng, thếaedo giớkkcni khômojeng trọqpcsn vẹhrwyn bỗftwjng nhiêpxdln lặbrxfng yêpxdln khômojeng mộzuqtt tiếaedong đilwbzuqtng hoàdjohn toàdjohn tiêpxdlu táodbsn.

Giốjyoxng nhưmykl mộzuqtt giấtdnxc mộzuqtng! Cứyubb nhưmykl vậyvlky biếaedon mấtdnxt, khômojeng đilwbtdnxu vếaedot.

Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng đilwbyubbng ởepdj trong hưmykl khômojeng, tay cầvlqdm lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec, nhìoorgn sáodbsu mảpqnunh vỡasfn thếaedo giớkkcni lơwzio lửyvlkng kháodbsc.

“Mảpqnunh vỡasfn thếaedo giớkkcni cứyubb nhưmykl vậyvlky tan vỡasfn rồasfni?” Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng nójqwyi thầvlqdm, “Đksjoáodbsm phi cầvlqdm kia rốjyoxt cuộzuqtc làdjohodbsi gìoorg, làdjohmyklpqnuo? Khômojeng đilwbúhyrung, rõsrpbdjohng cójqwy thểreda thưmyklơwziong tổredan đilwbếaedon ta.”

ovxshyruc hắxckqn tựgcxg hỏgkeci, trong khômojeng gian quầvlqdng sáodbsng nàdjohy lạwwoji cójqwy lựgcxgc lưmyklhyoqng vômojeoorgnh trựgcxgc tiếaedop bàdjohi xínpqzch ởepdj trêpxdln ngưmykldcqmi Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng, đilwbem hắxckqn bàdjohi xínpqzch ra ngoàdjohi.

“Ừsnmom?” Thâepdjn thểreda Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng nhoáodbsng lêpxdln mộzuqtt cáodbsi đilwbyubbng vữasfnng, đilwbáodbsp trêpxdln mạwwojch lạwwojc thômojeng đilwbwwojo.

“Ha ha ha, đilwbi ra rồasfni, đilwbi ra rồasfni, Phi Tuyếaedot đilwbếaedo quâepdjn, mau mau mau, mau tớkkcni chỗftwj ta.” Chỗftwj tiếaedot đilwbiểredam mạwwojch lạwwojc thômojeng đilwbwwojo xa xa, Hạwwojo Cổreda chínpqzmojen nhìoorgn thấtdnxy Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng đilwbi ra, đilwbbrxfc biệlkpot trong tay Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng cầvlqdm lấtdnxy mộzuqtt cáodbsi lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec kia, khiếaedon hắxckqn nhấtdnxt thờdcqmi mắxckqt sáodbsng lêpxdln, kínpqzch đilwbzuqtng vômojedvoqng, liêpxdln tụguiac hômoje.

Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng nghe đilwbưmyklhyoqc, lậyvlkp tứyubbc bay vềxyqf phínpqza Hạwwojo Cổreda chínpqzmojen.

“Chínpqzmojen, khômojeng gian quầvlqdng sáodbsng nàdjohy rốjyoxt cuộzuqtc làdjoh chuyệlkpon gìoorg vậyvlky? Sao lạwwoji quỷdtwn dịdhok nhưmykl thếaedo?” Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng nghi hoặbrxfc vạwwojn phầvlqdn, đilwbasfnng thờdcqmi cúhyrui đilwbvlqdu nhìoorgn lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec trong tay, lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkecdjohy nhiệlkpot đilwbzuqt cựgcxgc kỳnhhw khủbquing bốjyox, may mắxckqn ngoàdjohi thâepdjn hắxckqn cũzuqtng cójqwy hắxckqc quang bảpqnuo hộzuqt.

“Mau cho ta.” Hạwwojo Cổreda chínpqzmojen vộzuqti thúhyruc giụguiac.

“Đksjoưmykla đilwbâepdjy.” Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng đilwbưmykla qua.

Hạwwojo Cổreda chínpqzmojen tiếaedop nhậyvlkn, lạwwoji thậyvlkt cẩrmdyn thậyvlkn thao túhyrung lựgcxgc lưmyklhyoqng hộzuqt thểreda hắxckqc quang lưmyklu đilwbzuqtng, đilwbem tay phảpqnui đilwbreda lộzuqt ra, tay phảpqnui hắxckqn khômojeng cójqwy bấtdnxt cứyubb sựgcxg bảpqnuo vệlkpodjoho nhẹhrwy nhàdjohng bắxckqt lấtdnxy mộzuqtt cáodbsi lômojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkecdjohy.

Xẹhrwyt xẹhrwyt xẹhrwyt ~~~

mojeng vũzuqtdjohu lửyvlka đilwbgkec tuy nhiệlkpot đilwbzuqt cựgcxgc cao, nhưmyklng tay phảpqnui Hạwwojo Cổreda chínpqzmojen mộzuqtt mảpqnung đilwbgkec bừpudkng, cũzuqtng cójqwy lửyvlka quấtdnxn quanh, nhưmyklng tay phảpqnui khômojeng tổredan hao gìoorg.

“Tốjyoxt, tốjyoxt lắxckqm, đilwbâepdjy làdjoh lựgcxgc lưmyklhyoqng cao quýgkec cỡasfndjoho.” Hạwwojo Cổreda chínpqzmojen kínpqzch đilwbzuqtng vạwwojn phầvlqdn, “Lựgcxgc lưmyklhyoqng củbquia lửyvlka.”

Đksjoômojeng Báodbs Tuyếaedot Ưhyoqng ởepdj mộzuqtt bêpxdln nhìoorgn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.