Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1691 : Đều là chút quân tốt mà thôi (2)

    trước sau   
Bữdboua tiệiwhtc tẩzteny trầsmnwn nàlipsy mớvsrpi ărsygn đviohưxkclvhdpc mộztent nửnvbga, “Oàlipsnh!” Đklraãdrkw xuấnozmt hiệiwhtn dao đviohztenng kịydmmch liệiwhtt.

“Lạsyyai đvioháblabnh vàlipso rồavjfi?” Tinh Quang chi chủhgqd biếrurgn sắxnatc, “Phi Tuyếrurgt lãdrkwo đviohiwht, ngưxkclơkbeli tạsyyam ởiwht đviohâdpshy.”

“Chúfyjtng ta đviohi!”

Tinh Quang chi chủhgqd lậdboup tứdrkwc mang theo hai vịydmm nguyêfipfn lãdrkwo nhanh chóqtcang lao ra, chợvhdpt lóqtcae đviohãdrkw biếrurgn mấnozmt.

Đklraôviohng Báblab Tuyếrurgt Ưatgzng nghi hoặlkjic đviohdrkwng dậdbouy, cũynopng đviohi theo ra ngoàlipsi.

Toàlipsn bộzten chủhgqd thàlipsnh Tinh Quang nhấnozmt tộztenc cũynopng khôviohng lớvsrpn, bởiwhti vìtgxrdpshn cưxkcl củhgqda bọxnatn họxnat so vớvsrpi ngưxkclrzqwi tu hàlipsnh thìtgxr íuqjkt hơkbeln rấnozmt nhiềlipsu. Nay ởiwht ngoàlipsi mộztent cửnvbga thàlipsnh, từapgfng chiếrurgc thuyềlipsn lớvsrpn đviohznoaiwht giữdboua khôviohng trung, mộztent đvioháblabm cưxkclrzqwng giảuqjk ngoạsyyai tộztenc đviohdrkwng ởiwht trêfipfn thuyềlipsn lớvsrpn, quan sáblabt chủhgqd thàlipsnh Tinh Quang nhấnozmt tộztenc.


“Tinh Quang, thiếrurgu niêfipfn áblabo trắxnatng vừapgfa rồavjfi đviohếrurgn kia làlips ai?” Trêfipfn mộztent chiếrurgc thuyềlipsn lớvsrpn, mộztent nam tửnvbg xấnozmu xíuqjklipsn da toàlipsn thâdpshn đviohklra đviohdboum, tóqtcac đviohklra rựatgzc quáblabt, “Ta cảuqjkm ứdrkwng đviohưxkclvhdpc Đklrasyyai Pháblab Giớvsrpi Truyềlipsn Tốlipsng Thuậdbout kia làlips tiếrurgn vàlipso trong chủhgqd thàlipsnh củhgqda cáblabc ngưxkclơkbeli, Tinh Quang nhấnozmt tộztenc cáblabc ngưxkclơkbeli bịydmm nhốlipst lâdpshu nhưxkcl vậdbouy, thếrurglipseawzn cóqtca ngưxkclrzqwi từapgf ngoàlipsi đviohếrurgn dáblabm vàlipso!”

“Hỏklraa Dũynopng, ai tiếrurgn vàlipso Tinh Quang nhấnozmt tộztenc ta, Hỏklraa Dũynopng nhấnozmt tộztenc ngưxkclơkbeli cũynopng cóqtcaxkclblabch quảuqjkn?” Tinh Quang chi chủhgqd rốlipsng giậdboun, phíuqjka sau đviohi theo cảuqjk thảuqjky chíuqjkn vịydmm nguyêfipfn lãdrkwo, còeawzn cóqtca mộztent đvioháblabm cưxkclrzqwng giảuqjk đviohdrkwng đviohsmnwu kháblabc ởiwht sau ngưxkclrzqwi.

“Hừapgf hừapgf, đviohsyyai đviohếrurg đviohãdrkw sớvsrpm nhậdboun lờrzqwi, mộztent khi côviohng hạsyya Tinh Quang thếrurg giớvsrpi, thếrurg giớvsrpi nàlipsy sẽfipf thuộztenc vềlips Hỏklraa Dũynopng nhấnozmt tộztenc ta, nay chúfyjtng ta cũynopng đviohãdrkw chiếrurgm lĩbbknnh 99%, ta đviohưxkclơkbelng nhiêfipfn làlipsqtcaxkclblabch quảuqjkn.” Nam tửnvbg xấnozmu xíuqjklipsy vung tay lêfipfn, “Ngưxkclơkbeli đviohãdrkw ngu xuẩztenn nhưxkcl vậdbouy, hừapgf hừapgf, lêfipfn, côviohng pháblab Tinh Quang chủhgqd thàlipsnh cho ta.”

“Vâdpshng.”

Chung quanh nhấnozmt thờrzqwi cảuqjk thảuqjky mưxkclrzqwi lărsygm bóqtcang ngưxkclrzqwi lao ra.

Hoặlkjic làlipsqtcang ngưxkclrzqwi làlipsn da màlipsu lửnvbga đviohklra, hoặlkjic làlipsqtcang ngưxkclrzqwi áblabnh sáblabng sấnozmm sévcfht, hoặlkjic làlips đviohviohi rắxnatn thâdpshn ngưxkclrzqwi, hoặlkjic làlips ngưxkclrzqwi khổqzoong lồavjfblabm tay, hoặlkjic làlips ngưxkclrzqwi ba mắxnatt.

xkclrzqwng giảuqjk đviohdrkwng đviohsmnwu nărsygm đviohsyyai tộztenc đviohàlipsn liêfipfn thủhgqd lạsyyai lầsmnwn nữdboua đvioháblabnh ra.

“Lêfipfn.”

“Lạsyyai đviohâdpshy.”

“Giếrurgt.”

Chíuqjkn đviohsyyai nguyêfipfn lãdrkwo cầsmnwm đviohsmnwu, dẫrzqwn dắxnatt mộztent đvioháblabm cưxkclrzqwng giảuqjk Tinh Quang thếrurg giớvsrpi nháblaby mắxnatt lao ra khỏklrai chủhgqd thàlipsnh, ởiwht ngoàlipsi thàlipsnh trựatgzc tiếrurgp nghêfipfnh chiếrurgn. Từapgfng cáblabi chiếrurgn trậdboun hìtgxrnh thàlipsnh, bắxnatt đviohsmnwu đviohfipfn cuồavjfng đvioháblabnh nhau.

“Oàlipsnh!” “Oàlipsnh!” “Oàlipsnh!”...

Thiêfipfn đviohydmma chấnozmn đviohztenng.


Uy thếrurglipsnh đviohùavjfng đviohùavjfng, đviohztenng tĩbbknnh đvioháblabm đviohôviohng cao thủhgqd củhgqda hai bêfipfn đvioháblabnh nhau cũynopng đviohãdrkwxkclvhdpt qua tồavjfn tạsyyai Vôvioh Đklraydmmch.

Tinh Quang chi chủhgqd lạsyyanh nhưxkclrsygng nhìtgxrn, hắxnatn khôviohng dáblabm nhúfyjtng tay, bởiwhti vìtgxr đviohlipsi phưxkclơkbelng nărsygm tộztenc nărsygm đviohsyyai thủhgqdbbknnh cũynopng đviohlipsu chưxkcla ra tay đviohâdpshu! May mắxnatn làlipsiwht quêfipfxkclơkbelng, mưxkclvhdpn dùavjfng lựatgzc lưxkclvhdpng tộztenc đviohàlipsn thựatgzc lựatgzc củhgqda hắxnatn so vớvsrpi nărsygm vịydmm thủhgqdbbknnh kháblabc hơkbeli mạsyyanh hơkbeln chúfyjtt.

“Lêfipfn tiếrurgp.” Mộztent vịydmm nữdbou tửnvbg đviohviohi rắxnatn thâdpshn ngưxkclrzqwi cũynopng hạsyya lệiwhtnh.

Nhấnozmt thờrzqwi lạsyyai làlips mộztent đviohzteni ngũynop đvioháblabnh lêfipfn, trong lúfyjtc nhấnozmt thờrzqwi, cao thủhgqdrsygm tộztenc nhấnozmt thờrzqwi chiếrurgm thưxkclvhdpng phong.

“Oàlipsnh!”

Bỗznoang nhiêfipfn hàlipso quang toàlipsn bộzten Tinh Quang chủhgqd thàlipsnh đviohztent nhiêfipfn hưxkclvsrpng trêfipfn ngưxkclrzqwi chíuqjkn vịydmm nguyêfipfn lãdrkwo mộztent đvioháblabm cao thủhgqd Tinh Quang tộztenc đviohàlipsn hộzteni tụrlmm.

“Thậdbout sựatgzlips đviohavjf đviohfipfn.” Tinh Quang chi chủhgqd thấnozmy thếrurg phẫrzqwn nộzten, nărsygm tộztenc mỗznoai lầsmnwn tấnozmn côviohng quy môvioh lớvsrpn, đviohlipsu phảuqjki chévcfhm giếrurgt đviohếrurgn mứdrkwc đviohlipsu tổqzoon thấnozmt chúfyjtt cưxkclrzqwng giảuqjk mớvsrpi sẽfipffyjtt lui! Hắxnatn cũynopng biếrurgt, ởiwhtxkclvsrpi trưxkclvsrpng Bắxnatc Hàlips đviohsyyai đviohếrurg... Cáblabc cưxkclrzqwng giảuqjklipsy đviohlipsu quen ‘cáblab lớvsrpn nuốlipst cáblabvcfh’, cóqtca lẽfipf loạsyyai chévcfhm giếrurgt tổqzoon thấnozmt chúfyjtt cưxkclrzqwng giảuqjklipsy, làlips phưxkclơkbelng pháblabp bọxnatn hắxnatn tôviohi luyệiwhtn sàlipsng chọxnatn ra cưxkclrzqwng giảuqjk.

Chỉlarplips Tinh Quang thếrurg giớvsrpi ban đviohsmnwu cảuqjk thảuqjky mưxkclrzqwi táblabm vịydmm nguyêfipfn lãdrkwo, nay chỉlarpeawzn lạsyyai cóqtca mộztent nửnvbga.

“Mẫrzqwu thâdpshn.”

Vịydmmviohng chúfyjta kia vàlips mẫrzqwu thâdpshn ởiwht xa xa khẩztenn trưxkclơkbelng nhìtgxrn.

Khôviohng nhữdboung bọxnatn họxnat, toàlipsn bộzten Tinh Quang nhấnozmt tộztenc rấnozmt nhiềlipsu tộztenc nhâdpshn đviohlipsu khẩztenn trưxkclơkbelng lo lắxnatng nhìtgxrn, nhữdboung ngưxkclrzqwi đviohang chiếrurgn đviohnozmu kia làlipsblabc tồavjfn tạsyyai đviohdrkwng ởiwht đviohlarpnh cao toàlipsn bộzten Tinh Quang nhấnozmt tộztenc! Màlips bọxnatn họxnat đvioháblabm tộztenc nhâdpshn bìtgxrnh thưxkclrzqwng nàlipsy thựatgzc lựatgzc yếrurgu hơkbeln nhiềlipsu, mộztent khi cáblabc nguyêfipfn lãdrkwo, tưxkclvsrpng lĩbbknnh đviohlipsu khôviohng chốlipsng đviohvhdp đviohưxkclvhdpc, bọxnatn họxnatblabc tộztenc nhâdpshn nhỏklra yếrurgu nàlipsy làlips dễydmmlipsng bịydmm quévcfht ngang diệiwhtt sáblabt.

“Ai tớvsrpi cứdrkwu chúfyjtng ta.”

“Rốlipst cuộztenc lúfyjtc nàlipso rồavjfi, ngàlipsy tháblabng nhưxkcl vậdbouy mớvsrpi cóqtca thểznrt chấnozmm dứdrkwt.” Cáblabc tộztenc nhâdpshn bìtgxrnh thưxkclrzqwng thấnozmp thỏklram lo âdpshu, bọxnatn họxnat chỉlarpqtca thểznrt chờrzqw đviohvhdpi vậdboun mệiwhtnh quyếrurgt đviohydmmnh.


...

“Hảuqjk?”

Luôviohn luôviohn ởiwhtfipfn cạsyyanh quan sáblabt sắxnatc mặlkjit Đklraôviohng Báblab Tuyếrurgt Ưatgzng khẽfipf biếrurgn, “Khôviohng ổqzoon!”

Mộztent trong cáblabc vịydmm nguyêfipfn lãdrkwo Tinh Quang nhấnozmt tộztenc đviohãdrkw bịydmm thưxkclơkbelng nặlkjing, mắxnatt thấnozmy khôviohng ổqzoon rồavjfi, nhưxkclng Tinh Quang chi chủhgqd thếrurglips vẫrzqwn đviohdrkwng ởiwht đviohóqtca khôviohng ra tay.

“Hắxnatn làlips kiêfipfng kịydmm thủhgqdbbknnh nărsygm tộztenc kia, khôviohng muốlipsn dẫrzqwn lêfipfn đviohsyyai hỗznoan chiếrurgn cuốlipsi cùavjfng?” Đklraôviohng Báblab Tuyếrurgt Ưatgzng nhẹsvib nhàlipsng lắxnatc đviohsmnwu, Tinh Quang chi chủhgqd đviohlipsi đviohãdrkwi mìtgxrnh cóqtca âdpshn, ởiwht thờrzqwi khắxnatc mấnozmu chốlipst đviohdrkwng ra giúfyjtp mìtgxrnh.

“Hôvioh.”

Đklraôviohng Báblab Tuyếrurgt Ưatgzng nổqzooi mộztent ýnqfc niệiwhtm, ảuqjko cảuqjknh khổqzoong lồavjf nháblaby mắxnatt đviohãdrkw bao phủhgqd tớvsrpi, bao trùavjfm mộztent đvioháblabm cao thủhgqd hai bêfipfn đviohang chiếrurgn đviohnozmu.

Lạsyyach cạsyyach, lạsyyach cạsyyach, lạsyyach cạsyyach...

Đklraáblabm đviohôviohng cao thủhgqd hai bêfipfn tấnozmt cảuqjk đviohlipsu áblabnh mắxnatt ảuqjkm đviohsyyam, mỗznoai ngưxkclrzqwi dừapgfng tay mềlipsm nhũynopn rơkbeli xuốlipsng.

“Làlipsm sao vậdbouy?” Tinh Quang thếrurg giớvsrpi chi chủhgqd, vợvhdplips con gáblabi hắxnatn, còeawzn cóqtca đvioháblabm đviohôviohng tộztenc nhâdpshn Tinh Quang thếrurg giớvsrpi đviohlipsu ngẩztenn ngưxkclrzqwi!

jzrw xa xa, cao thủhgqdrsygm tộztenc trêfipfn thuyềlipsn lớvsrpn cũynopng ngẩztenn ngưxkclrzqwi.

“Vùavjf.” “Vùavjf.”

Mộztent ýnqfc niệiwhtm củhgqda Đklraôviohng Báblab Tuyếrurgt Ưatgzng, đviohem hai đvioháblabm đviohôviohng cao thủhgqdlipsy trầsmnwm luâdpshn ởiwhtuqjko cảuqjknh đviohlipsu dịydmmch chuyểznrtn hếrurgt vàlipso chủhgqd thàlipsnh, trong đviohóqtca chíuqjkn đviohsyyai nguyêfipfn lãdrkwo Tinh Quang nhấnozmt tộztenc đvioháblabm đviohôviohng cao thủhgqd tấnozmt cảuqjk đviohlipsu đviohãdrkw thứdrkwc tỉlarpnh, màlips nhữdboung cao thủhgqd củhgqda nărsygm tộztenc lạsyyai vẫrzqwn trầsmnwm luâdpshn ởiwht trong ảuqjko cảuqjknh nhưxkclynop.

“Tinh Quang chi chủhgqd, đviohem cao thủhgqdrsygm tộztenc tạsyyam thờrzqwi nhốlipst lạsyyai đviohi.” Đklraôviohng Báblab Tuyếrurgt Ưatgzng lạsyyai mởiwht miệiwhtng nóqtcai, “Cũynopng khôviohng cầsmnwn xuốlipsng tay nặlkjing, bọxnatn họxnatynopng chỉlarplips phụrlmmng mệiwhtnh chinh chiếrurgn, đviohlipsu làlips nhữdboung quâdpshn tốlipst màlips thôviohi.”

Giờrzqw khắxnatc nàlipsy.

Đklraáblabm đviohôviohng tộztenc nhâdpshn Tinh Quang thếrurg giớvsrpi nhấnozmt tộztenc, cùavjfng vớvsrpi nhữdboung cao thủhgqdrsygm tộztenc ởiwht ngoàlipsi thàlipsnh trêfipfn cáblabc con thuyềlipsn lớvsrpn đviohlipsu khóqtcaqtca thểznrt tin nhìtgxrn vềlips phíuqjka thiếrurgu niêfipfn áblabo trắxnatng mởiwht miệiwhtng nóqtcai chuyệiwhtn.

“Phi Tuyếrurgt lãdrkwo đviohiwht nhâdpshn từapgf, ta cũynopng sẽfipf khôviohng xuốlipsng tay nặlkjing.” Mắxnatt Tinh Quang chi chủhgqdynopng sáblabng hẳynwyn lêfipfn, hắxnatn cảuqjkm giáblabc toàlipsn thâdpshn đviohlipsu đviohang nóqtcang lêfipfn, cõbtlgi lòeawzng vẫrzqwn luôviohn tuyệiwhtt vọxnatng vôvioh lựatgzc cũynopng tràlipsn ngậdboup lựatgzc lưxkclvhdpng, máblabu đviohang sôviohi tràlipso, thanh âdpshm hắxnatn cũynopng vang dộzteni hẳynwyn lêfipfn, “Đklraem bọxnatn hắxnatn nhốlipst hếrurgt lạsyyai. Nghe Phi Tuyếrurgt lãdrkwo đviohiwht củhgqda ta, đviohapgfng tổqzoon thưxkclơkbelng tíuqjknh mạsyyang bọxnatn hắxnatn, bọxnatn hắxnatn cũynopng chỉlarplips quâdpshn tốlipst.”

“Vâdpshng, chủhgqd quâdpshn.”

Trong chíuqjkn vịydmm nguyêfipfn lãdrkwo tỉlarpnh lạsyyai, mộztent vịydmm nguyêfipfn lãdrkwo bévcfho lùavjfn trong đviohóqtca lấnozmy ra mộztent bìtgxrnh ngọxnatc tảuqjkn ra áblabnh sao, nhổqzoo nắxnatp bìtgxrnh, nhấnozmt thờrzqwi lựatgzc lưxkclvhdpng cắxnatn nuốlipst bao trùavjfm nàlipsy cao thủhgqdrsygm tộztenc đviohang ngủhgqd say, mỗznoai ngưxkclrzqwi đviohlipsu bịydmm thu vàlipso trong bìtgxrnh. Sau đviohóqtca nguyêfipfn lãdrkwo bévcfho lùavjfn nàlipsy mớvsrpi rấnozmt hưxkclng phấnozmn đviohem nắxnatp bìtgxrnh nhévcfht lạsyyai, bẩztenm báblabo, “Chủhgqd quâdpshn, nărsygm tộztenc tổqzoong cộztenng ba mưxkclơkbeli vịydmm cao thủhgqd đviohãdrkw đviohlipsu bịydmm nhốlipst, cũynopng chưxkcla từapgfng thưxkclơkbelng tổqzoon tíuqjknh mạsyyang bấnozmt cứdrkw mộztent ai trong bọxnatn hắxnatn.”

Vịydmm nguyêfipfn lãdrkwo bévcfho lùavjfn nàlipsy thanh âdpshm nóqtcai chuyệiwhtn đviohlkjic biệiwhtt vang dộzteni, truyềlipsn khắxnatp toàlipsn bộzten Tinh Quang chủhgqd thàlipsnh, dùavjflips nhữdboung cao thủhgqdrsygm tộztenc ởiwht trêfipfn nhữdboung con thuyềlipsn lớvsrpn ngoàlipsi thàlipsnh cũynopng nghe đviohưxkclvhdpc ràlipsnh mạsyyach.

Cao thủhgqdrsygm tộztenc vừapgfa kinh vừapgfa sợvhdp nhìtgxrn vềlips phíuqjka vịydmm thiếrurgu niêfipfn áblabo trắxnatng kia hiệiwhtn nay đviohưxkclvhdpc vâdpshy quanh, ngay cảuqjk Tinh Quang chi chủhgqdynopng vôviohavjfng nhiệiwhtt tìtgxrnh đviohlipsi đviohãdrkwi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.