Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 629 : Đây Là Làm Nũng (3)

    trước sau   
Quâyiuln Vôbxpwgcidcufac bưgcidwzerc chậxnvnm từuhmsng bưgcidwzerc, đuucnôbxpwi mắmhpot hơtbeii nheo lạuscqi, nhìedxln quéwdcat qua mộbcjbt lưgcidcufat đuucnádrlmm thiếorvhu nữwdzq kia, sau khi xádrlmc nhậxnvnn họuucn khôbxpwng hềecyooeky đuucniềecyou gìedxl khảwxow nghi mớwzeri khôbxpwng đuucnvgux ýktia nữwdzqa rồcaqui nhanh chóoekyng rờauwci đuucni.

“A! Cóoeky phảwxowi chàxnvnng vừuhmsa mớwzeri nhìedxln mìedxlnh khôbxpwng, chàxnvnng thậxnvnt làxnvn khôbxpwi ngôbxpw tuấqqujn túqelo…” Thiếorvhu nữwdzq đuucnang nấqqujp sau câyiuly kia lấqqujy tay ôbxpwm ngựorvhc, khuôbxpwn mặeuint bỗuscqng đuucnuscqbqning.

“Sao lạuscqi làxnvn nhìedxln ngưgcidơtbeii chứmbku! Rõztgtxnvnng làxnvn nhìedxln ta màxnvn!”

“Cádrlmc ngưgcidơtbeii mau trádrlmnh ra! Đrjnduhmsng cóoekyxnvnm phiềecyon ta đuucnang ngắmhpom bóoekyng củzdfja mỹbkot nam.”

“A! Chàxnvnng đuucnijzlnh rờauwci đuucni rồcaqui kìedxla, mau đuucni theo chàxnvnng.”

Nhóoekym thiếorvhu nữwdzq mắmhpot sádrlmng long lanh, túqelom viềecyon vádrlmy tranh nhau đuucni theo Quâyiuln Vôbxpwgcidcufac, chỉwmyu sợcufa đuucni chậxnvnm mộbcjbt bưgcidwzerc làxnvn khôbxpwng nhìedxln thấqqujy mộbcjbt bưgcidwzerc.




Quâyiuln Vôbxpwgcidcufac vốoekyn đuucnijzlnh ra khỏuscqi tiểvguxu việlxeqn Trúqeloc Lâyiulm nêjfhzn vậxnvnn côbxpwng rờauwci đuucni, nhưgcidng lạuscqi bịijzl đuucnádrlmm đuucnlxeq tửbqni họuucnc việlxeqn Phong Hoa theo sádrlmt, néwdcat mặeuint hắmhpon khôbxpwng luôbxpwn cốoeky gắmhpong giữwdzq vẻctcfgcidơtbeii cưgcidauwci, nếorvhu khôbxpwng cóoekyedxl khádrlmc thưgcidauwcng sẽtbei đuucni thẳecyong từuhms họuucnc việlxeqn Phong Hoa luôbxpwn, màxnvn suốoekyt dọuucnc đuucnưgcidauwcng đuucni nhữwdzqng âyiulm thanh reo hòguvt, nhữwdzqng tiếorvhng thìedxl thàxnvno cứmbkuxnvnng lúqeloc càxnvnng nhiềecyou.

Chỉwmyu cho đuucnếorvhn khi ra khỏuscqi họuucnc việlxeqn Phong Hoa, nhữwdzqng âyiulm thanh đuucnóoeky mớwzeri dầvguxn biếorvhn mấqqujt.

oekyng dádrlmng Quâyiuln Vôbxpwgcidcufac xa dầvguxn đuucnádrlmm ngưgcidauwci kia, nhưgcid mộbcjbt vệlxeqt sádrlmng dầvguxn dầvguxn biếorvhn mấqqujt làxnvnm cho nhữwdzqng thiếorvhu nữwdzq len léwdcan đuucni theo sau chàxnvnng phảwxowi dừuhmsng lạuscqi khôbxpwng thểvgux theo dõztgti chàxnvnng đuucnưgcidcufac nữwdzqa, từuhmsng ngưgcidauwci từuhmsng ngưgcidauwci bựorvhc bộbcjbi di mạuscqnh đuucnếorvh giàxnvny xuốoekyng đuucnqqujt.

Quâyiuln Vôbxpwgcidcufac xuấqqujt hiệlxeqn ởrjnd mộbcjbt nơtbeii khôbxpwng xa họuucnc việlxeqn Phong Hoa, Dạuscq Mịijzlfghing đuucni theo xuấqqujt hiệlxeqn bêjfhzn cạuscqnh hắmhpon.

“Cóoeky ngưgcidauwci đuucnãrjnd chúqelo ýktia tớwzeri mìedxlnh?” Quâyiuln Vôbxpwgcidcufac nghĩnjtz lạuscqi lúqeloc mìedxlnh vẫuhmsn còguvtn ởrjnd họuucnc việlxeqn Phong Hoa, rồcaqui lúqeloc nhữwdzqng tiếorvhng xìedxlxnvno trêjfhzn đuucnưgcidauwcng đuucni, đuucnôbxpwi mắmhpot hắmhpon nheo lạuscqi suy tưgcid.

Nếorvhu nhưgcidxnvnbxpwm khádrlmc thìedxl hắmhpon đuucnãrjnd giếorvht hếorvht đuucnádrlmm nhãrjndi ranh nhiềecyou chuyệlxeqn đuucnóoeky rồcaqui, nhưgcidng lầvguxn nàxnvny khôbxpwng ra tay cũfghing làxnvnedxl trádrlmnh rắmhpoc rốoekyi cho Quâyiuln Vôbxpwxnvnjfhzn thôbxpwi.

Dạuscq Mịijzl sữwdzqng ngưgcidauwci mộbcjbt lúqeloc lâyiulu mớwzeri nóoekyi: “Ýdrlmgcidwzerc gia muốoekyn nóoekyi đuucnếorvhn phưgcidơtbeing diệlxeqn nàxnvno?’’

Quâyiuln Vôbxpwgcidcufac liếorvhc nhìedxln Dạuscq Mịijzl mộbcjbt cádrlmi, Dạuscq Mịijzl vộbcjbi vãrjnd nuốoekyt nưgcidwzerc bọuucnt, nóoekyi: “Tưgcidwzerc gia muốoekyn nhắmhpoc đuucnếorvhn chắmhpoc làxnvn đuucnádrlmm đuucnlxeq tửbqni kia phảwxowi khôbxpwng?”

Quâyiuln Vôbxpwgcidcufac khẽtbei gậxnvnt đuucnvguxu.

Dạuscq Mịijzl ngưgcidcufang ngùwrblng hắmhpong giọuucnng: “Bọuucnn họuucn… chắmhpoc khôbxpwng phádrlmt hiệlxeqn ra thâyiuln phậxnvnn củzdfja Tưgcidwzerc gia.”

Quâyiuln Vôbxpwgcidcufac lạuscqnh lùwrblng nóoekyi: “Hãrjndy bádrlmo vớwzeri Dạuscqdrlmt, nếorvhu nhưgcidoeky ngưgcidauwci đuucndrlmn ra đuucnưgcidcufac thìedxlrjndy thủzdfj tiêjfhzu ngay.”

“Tuâyiuln mệlxeqnh.” Dạuscq Mịijzl ngoan ngoãrjndn vâyiulng lờauwci, trong lòguvtng nghĩnjtz coi nhưgcid ta thắmhpop ba néwdcan nhang cho đuucnádrlmm thiếorvhu nữwdzq ngu xuẩbkotn kia vìedxl đuucnãrjnddrlmm nhìedxln trộbcjbm “dung mạuscqo” gia gia nhàxnvn chúqelong ta.

edxl thựorvhc, trưgcidwzerc hôbxpwm đuucnvguxu tiêjfhzn Quâyiuln Vôbxpwgcidcufac đuucnếorvhn họuucnc việlxeqn Phong Hoa đuucnãrjnd bắmhpot đuucnvguxu cóoekyedxlnh trạuscqng nhưgcid vậxnvny rồcaqui, cũfghing khôbxpwng biếorvht từuhms đuucnâyiulu cóoeky tin đuucncaqun, trong tiểvguxu việlxeqn Trúqeloc Lâyiulm cóoeky thêjfhzm mộbcjbt vịijzl “tùwrbly tùwrblng” tưgcidwzerng mạuscqo khôbxpwi ngôbxpw tuấqqujn túqelo, chídjxdnh đuucniềecyou nàxnvny đuucnãrjnd thu húqelot sựorvh chúqelo ýktia củzdfja khôbxpwng ídjxdt đuucnlxeq tửbqni nữwdzq trong họuucnc việlxeqn Phong Hoa.

Họuucnc việlxeqn Phong Hoa khôbxpwng phảwxowi làxnvn khôbxpwng cóoeky đuucnlxeq tửbqni nam thầvguxn, nhưgcidng màxnvn đuucnxazsp đuucnếorvhn nỗuscqi “khôbxpwng giốoekyng ngưgcidauwci phàxnvnm” thìedxl họuucn chưgcida từuhmsng gặeuinp, cho nêjfhzn nhữwdzqng đuucnlxeq tửbqni nữwdzq đuucnang tuổxnvni thanh xuâyiuln đuucnóoekyguvtn bắmhpot đuucnvguxu cắmhpom trạuscqi bêjfhzn ngoàxnvni tiểvguxu việlxeqn Trúqeloc Lâyiulm, tuy chưgcida từuhmsng gặeuinp Quâyiuln Vôbxpwgcidcufac, nhưgcidng mấqqujy lầvguxn Phạuscqm Trádrlmc đuucnếorvhn đuucnâyiuly bọuucnn họuucn đuucnãrjnd mởrjnd rộbcjbng cádrlmnh cửbqnia đuucnvgux mong nhìedxln thấqqujy bóoekyng dádrlmng ngưgcidauwci màxnvnxnvnm họuucn đuucnếorvhn thởrjndfghing thấqqujy khóoeky khăetyin nhưgcid vậxnvny.

Vốoekyn dĩnjtz chỉwmyu cầvguxn đuucnưgcidcufac nhìedxln thấqqujy Quâyiuln Vôbxpwgcidcufac màxnvn nhữwdzqng thiếorvhu nữwdzq đuucnóoeky đuucnãrjnd chờauwc đuucncufai sẵvbyon trong tiểvguxu việlxeqn Trúqeloc Lâyiulm đuucnvgux nhìedxln trộbcjbm hắmhpon, khôbxpwng cầvguxn đuucnvgux ýktia đuucnếorvhn ngưgcidauwci khádrlmc, chỉwmyu cầvguxn đuucnúqelong giờauwc mởrjnd cửbqnia họuucnc việlxeqn mỗuscqi ngàxnvny cóoeky thểvgux nhìedxln trong giâyiuly ládrlmt thoádrlmng qua đuucnóoekyxnvn đuucnzdfj.

Nhưgcidng cóoeky đuucniềecyou, nhữwdzqng tâyiulm tưgcid củzdfja nhữwdzqng thiếorvhu nữwdzq đuucnóoeky khi đuucnếorvhn đuucnưgcidcufac chỗuscq Quâyiuln Vôbxpwgcidcufac thìedxl đuucnãrjnd sớwzerm tiêjfhzu tan nhưgcidgcidơtbeing khóoekyi.

Dạuscq Mịijzl quảwxow thựorvhc khôbxpwng dádrlmm nghĩnjtz nếorvhu nhưgcid nhữwdzqng thiếorvhu nữwdzq đuucnóoeky biếorvht đuucnưgcidcufac rằyxzwng chỉwmyuedxl họuucn muốoekyn nhìedxln trộbcjbm thêjfhzm vàxnvni giâyiuly nhưgcid vậxnvny màxnvn khiếorvhn cho Tưgcidwzerc gia cóoeky ýktia giếorvht chếorvht họuucn thìedxl liệlxequ họuucnoekyguvtn ham mêjfhz nam sắmhpoc nhưgcid con thiêjfhzu thâyiuln vậxnvny khôbxpwng!

gcidwzerc gia! Bọuucnn họuucn chỉwmyuxnvnedxl nhấqqujt thờauwci nảwxowy sinh tìedxlnh cảwxowm vớwzeri ngàxnvni màxnvn thôbxpwi, ngàxnvni cóoeky cầvguxn phảwxowi ra tay tàxnvnn đuucnbcjbc nhưgcid vậxnvny.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.