Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 618 : Là Nhớ Ta Sao? (6)

    trước sau   
pgbjpgbji ákjyanh trăzwmsng, hai ngưpgbjedeki nhìixzbn nhau, Kiềxsrcu Sởjcfx ăzwmsn thịffhmt khôatlp, ngồgwqyi bêauksn cạnajenh đnajeqqzjng lửfmtoa, ákjyanh mắrmxvt càiizcng phákjyat ra tia cổadyo quákjyai.

Hai ngưpgbjedeki nàiizcy nhưpgbj vậunexy mộndrxt hồgwqyi lâauksu, Quâauksn Vôatlpiizc giốqqzjng nhưpgbj đnajeang ngủndrx rồgwqyi.

Cho dùldqgiizc hắrmxvn khôatlpng cóeiik huynh đnajelont tỷxtpz muộndrxi gìixzb, nhưpgbjng hắrmxvn cảvdeym thấuleyy cákjyai cákjyach màiizc hai huynh muộndrxi nàiizcy ởjcfx chung nhưpgbj vậunexy, chẳuirlng phảvdeyi làiizc “cổadyo quákjyai” lắrmxvm sao?

eiik nhàiizc ai màiizc ca ca lạnajei cầxsrcm tay muộndrxi muộndrxi ràiizc qua ràiizc lạnajei, lạnajei còlvqin biểxpbnu thịffhmixzbnh cảvdeym cưpgbjng chiềxsrcu rõbjmfiizcng nhưpgbj vậunexy?

“Khôatlpng giốqqzjng... thậunext sựxfoc khôatlpng giốqqzjng.” Kiềxsrcu Sởjcfx lẩiszum bẩiszum.

Phi Yêauksn liếlontc nhìixzbn Kiềxsrcu Sởjcfx mộndrxt cákjyai, đnajeưpgbja cákjyai châauksn thỏzbpv vừxctta mớpgbji nưpgbjpgbjng xong tớpgbji trưpgbjpgbjc mặutvrt Kiềxsrcu Sởjcfx, chặutvrn ákjyanh mắrmxvt theo dõbjmfi củndrxa hắrmxvn.




“Làiizcm gìixzb vậunexy?” Kiềxsrcu Sởjcfx chợffhmt phụrmxvc hồgwqyi tinh thầxsrcn lạnajei, nhìixzbn cákjyai châauksn thỏzbpv đnajeang bốqqzjc mùldqgi thơrdfsm nóeiikng hổadyoi trưpgbjpgbjc mắrmxvt, quay đnajexsrcu nhìixzbn Phi Yêauksn nóeiiki.

Phi Yêauksn tặutvrng cho Kiềxsrcu Sởjcfx mộndrxt cákjyai nhìixzbn sắrmxvc lẻlvqim.

“Còlvqin nhìixzbn nữarmpa tròlvqing mắrmxvt sẽiszu rớpgbjt ra ngoàiizci đnajeóeiik.”

Kiểxpbnu Sởjcfx mặutvrt đnajezbpvfmtong hồgwqyng, lúulbxng túulbxng ho khan hai tiếlontng.

Phi Yêauksn nhìixzbn khuôatlpn mặutvrt đnajezbpv củndrxa Kiềxsrcu Sởjcfx, cưpgbjedeki giễxtpzu cợffhmt: “Ázbpvi chàiizc, sao huynh lạnajei nhìixzbn chằlvqim chằlvqim ngưpgbjedeki ta thếlont, cóeiik phảvdeyi làiizc huynh cóeiik ýgwqy nghĩuvld khákjyac đnajeqqzji vớpgbji Tiểxpbnu Tàiizc Tửfmto rồgwqyi khôatlpng? Bâauksy giờedek đnajeang thấuleyy ghen phảvdeyi khôatlpng?”

Kiềxsrcu Sởjcfx mởjcfx to hai mắrmxvt léedekn nhìixzbn Phi Yêauksn, sắrmxvc mặutvrt đnajeang từxctt đnajezbpv chuyểxpbnn thàiizcnh trắrmxvng bệlontch, liêauksn tụrmxvc lắrmxvc đnajexsrcu.

“Ngưpgbjơrdfsi ăzwmsn nóeiiki lung tung, ngưpgbjơrdfsi khôatlpng biếlontt làiizc ta từxctt nhỏzbpv đnajeãulbx biếlontt Tiểxpbnu Tàiizc Tửfmto, làiizcm sao cóeiik ýgwqy nghĩuvldixzb khákjyac! Ta nộndrxi tâauksm trong sákjyang, ngưpgbjơrdfsi đnajexcttng dùldqgng nhữarmpng ýgwqy nghĩuvld xấuleyu xa củndrxa ngưpgbjơrdfsi đnajeadyo cho ta!”

Khôatlpng nóeiiki việlontc hắrmxvn đnajeqqzji vớpgbji Quâauksn Vôatlpiizceiik thựxfocc sựxfoc trong sákjyang kiểxpbnu “Tìixzbnh hữarmpu nghịffhmkjyach mạnajeng” hay khôatlpng, kểxpbn cảvdeyeiikixzb khákjyac hắrmxvn cóeiik phảvdeyi làiizc khôatlpng tiếlontc cákjyai mạnajeng mìixzbnh hay khôatlpng? Khôatlpng tínrmsnh đnajeếlontn chuyệlontn Quâauksn Vôatlpiizc hung dữarmp nhưpgbj thếlontiizco, chỉjeag cầxsrcn nàiizcng ấuleyy đnajendrxt nhiêauksn ra tay, chỉjeag vớpgbji mộndrxt ngóeiikn tay cũuirlng cóeiik thểxpbn nghiềxsrcn nákjyat hắrmxvn.

Hắrmxvn quảvdeyiizc khôatlpng muốqqzjn sốqqzjng nữarmpa thìixzb mớpgbji mấuleyt trínrms đnajeếlontn mứbkjec cảvdey gan đnajei trêauksu chọqqzjc đnajeôatlpi huynh muộndrxi nàiizcy!

“Huynh đnajeãulbxeiiki huynh khôatlpng cóeiik ýgwqy nghĩuvldixzb khákjyac, vậunexy thìixzbkjyai châauksn thỏzbpviizcy huynh đnajeưpgbja qua cho bọqqzjn đnajei.” Phi Yêauksn cưpgbjedeki nhạnajet, rõbjmfiizcng vừxctta rồgwqyi làiizc gạnajet Kiềxsrcu Sởjcfx.

Kiềxsrcu Sởjcfx trừxcttng mắrmxvt nhìixzbn Phi Yêauksn, Phi Yêauksn lạnajei nóeiiki: “Nếlontu huynh khôatlpng đnajeưpgbja qua làiizc do huynh chộndrxt dạnaje thôatlpi.”

Kiềxsrcu Sởjcfx hậunexn khôatlpng thểxpbn đnajeákjyanh chếlontt cákjyai têauksn giảvdeykjyai khốqqzjn kiếlontp nàiizcy.

“Đnjhxưpgbja thìixzb đnajeưpgbja, chẳuirlng lẽiszu ta lạnajei sợffhm hay sao!” Kiềxsrcu Sởjcfx cầxsrcm cákjyai châauksn thỏzbpvpgbjpgbjng hung hăzwmsng đnajebkjeng dậunexy, đnajei vềxsrc chỗrdfs bọqqzjn Quâauksn Vôatlpiizc.


Phi Yêauksn vàiizc Dung Nhãulbx nhìixzbn nhau, lộndrx ra nụrmxvpgbjedeki gian xảvdeyo.

Nhưpgbjng Hoa Dao ởjcfxauksn cạnajenh thìixzb lắrmxvc lắrmxvc đnajexsrcu bấuleyt đnajermxvc dĩuvld.

Kiềxsrcu Sởjcfx đnajei tớpgbji nửfmtoa đnajeưpgbjedekng, do dựxfoc trong chốqqzjc lákjyat, đnajei tớpgbji trưpgbjpgbjc mặutvrt Quâauksn Vôatlpiizciizc Quâauksn Vôatlppgbjffhmc.

Quâauksn Vôatlppgbjffhmc ngẩiszung đnajexsrcu, cưpgbjedeki chúulbxm chínrmsm nhìixzbn Kiềxsrcu Sởjcfx.

bjmfiizcng làiizc ákjyanh mắrmxvt tràiizcn đnajexsrcy ýgwqypgbjedeki, nhưpgbjng khôatlpng biếlontt tạnajei sao lạnajei làiizcm cho Kiềxsrcu Sởjcfx sợffhm run hếlontt cảvdey ngưpgbjedeki.

“Ờarmpm... Cákjyai nàiizcy, làiizc đnajexpbnkjyac ngưpgbjơrdfsi ăzwmsn... cảvdey buổadyoi tốqqzji chưpgbja ăzwmsn gìixzb.” Kiềxsrcu Sởjcfxzwmsng thẳuirlng nhìixzbn Quâauksn Vôatlppgbjffhmc, trong thâauksm tâauksm nhưpgbj muốqqzjn khóeiikc rồgwqyi.

Quâauksn Vôatlppgbjffhmc mỉjeagm cưpgbjedeki: “Cảvdeym tạnaje!”

Kiềxsrcu Sởjcfx sửfmtong sốqqzjt mộndrxt chúulbxt, nụrmxvpgbjedeki Quâauksn Vôatlppgbjffhmc khôatlpng hềxsrc chứbkjea mộndrxt tia hậunexn thùldqgiizco, ngay cảvdey hắrmxvn cũuirlng thấuleyy ngưpgbjedeki đnajeàiizcn ôatlpng nàiizcy rấuleyt đnajeikdpp trai, sựxfoc sợffhmulbxi trong lòlvqing trưpgbjpgbjc đnajeóeiik bịffhm nụrmxvpgbjedeki nàiizcy làiizcm tiêauksu tan thàiizcnh mâauksy khóeiiki.

Ca ca củndrxa Quâauksn Vôatlpiizc, nóeiiki khôatlpng chừxcttng cũuirlng cóeiik thểxpbn khôatlpng kinh khủndrxng nhưpgbj hắrmxvn tưpgbjjcfxng tưpgbjffhmng.

Kiềxsrcu Sởjcfx nghĩuvld nhưpgbj vậunexy.

“Khôatlpng cầxsrcn cảvdeym tạnaje...” Kiềxsrcu Sởjcfx ngưpgbjedeki khôatlpng hềxsrceiik sứbkjec đnajexsrc khákjyang vớpgbji mỹpdkf nhâauksn, cưpgbjedeki nhẹikdp quay đnajexsrcu đnajei.

Hoàiizcn toàiizcn khôatlpng còlvqin sựxfoc sợffhmulbxi trưpgbjpgbjc Quâauksn Vôatlppgbjffhmc.

Quâauksn Vôatlppgbjffhmc cầxsrcm châauksn thỏzbpv vừxctta nưpgbjpgbjng xong, đnajeưpgbja tớpgbji miệlontng Quâauksn Vôatlpiizc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.