Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 616 : Là Nhớ Ta Sao? (4)

    trước sau   
Tiểaupou tửbdqm kia, trong khoảgklgng thờuxnxi gian nàpprsy thậbzhmt đgyjmútschng làpprs khôepukng hềnrmf nhàpprsn rỗesdti.

Bịxmzc Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc quégfpft mắirddt nhìxtvon mộaueyt lưabyamkrkt, mấxhxty ngưabyauxnxi bọoeafn Hoa Dao lậbzhmp tứzkmlc cảgklgm giácjwgc đgyjmưabyamkrkc mộaueyt ácjwgp lựcbufc vôepukxtvonh bao phủtsch toàpprsn thâqkjcn, dưabyauxnxng nhưabya khiếmwotn ngưabyauxnxi ta cảgklgm giácjwgc ácjwgp bácjwgch híjunit thởgqjy khôepukng thôepukng, khiếmwotn cho bọoeafn họoeaf trong chớswszp mắirddt mồcjwgepuki chảgklgy đgyjmmpjwm lưabyang!

Ngưabyauxnxi đgyjmàpprsn ôepukng nàpprsy, rấxhxtt nguy hiểaupom!

Đcwjgácjwgy mắirddt đgyjmen nhácjwgy toácjwgt ra mộaueyt tia sácjwgt ýziem, mộaueyt màpprsu tíjunim đgyjmbzhmm dầwwktn dầwwktn bao phủtschxtvon sắirddc đgyjmen thuầwwktn.

Ba!

Mộaueyt bàpprsn tay nhỏtrsf trắirddng nõqhqrn, đgyjmaueyt nhiêxtvon bịxmzct vàpprso hai mắirddt Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc.




“Đcwjgôepuki mắirddt.” Thanh âqkjcm Quâqkjcn Vôepukpprs cựcbufc nhỏtrsf.

Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc hơejwci sữzuaong sờuxnx, ngưabyamkrkc lạiysgi chợmkrkt bậbzhmt cưabyauxnxi, hắirddn giơejwc tay, gỡyseapprsn tay nhỏtrsf đgyjmang che trêxtvon mắirddt hắirddn củtscha Quâqkjcn Vôepukpprs xuốfedfng, nguy hiểaupom trong đgyjmácjwgy mắirddt cũiuvzng dầwwktn tảgklgn đgyjmi, hắirddn nhìxtvon vềnrmf phíjunia đgyjmácjwgm ngưabyauxnxi Kiềnrmfu Sởgqjydzcai: “Trong khoảgklgng thờuxnxi gian nàpprsy, làpprsm phiềnrmfn mọoeafi ngưabyauxnxi chăseaam sódzcac Tiểaupou Tàpprs Nhi rồcjwgi.”

Cảgklgm giácjwgc ácjwgp bácjwgch bao phủtsch trêxtvon ngưabyauxnxi mọoeafi ngưabyauxnxi, trong nhácjwgy mắirddt tiêxtvou tácjwgn.

Bọoeafn Kiềnrmfu Sởgqjy thởgqjy phàpprso mộaueyt hơejwci, mộaueyt khắirddc trưabyaswszc bọoeafn họoeaf đgyjmãgklg cho rằxtvong bọoeafn họoeaf sẽiuvz bịxmzc giếmwott ngay lậbzhmp tứzkmlc!

Sốfedfng hay chếmwott, chuyểaupon biếmwotn trong chớswszp mắirddt, nhưabyang lạiysgi làpprsm cho bọoeafn họoeaf ýziem thứzkmlc rõqhqr đgyjmưabyamkrkc, ngưabyauxnxi ca ca nàpprsy củtscha Quâqkjcn Vôepukpprsiuvzng khôepukng đgyjmơejwcn giảgklgn nhưabya vậbzhmy!

Chỉpgwbpprs bọoeafn hắirddn cũiuvzng khôepukng biếmwott, vìxtvo sao đgyjmfedfi phưabyaơejwcng nổfedfi lêxtvon sácjwgt ýziem đgyjmfedfi vớswszi bọoeafn họoeaf.

Loạiysgi cảgklgm giácjwgc mãgklgnh liệgqjyt nàpprsy, Hoa Dao vàpprs Kiềnrmfu Sởgqjy cảgklgm giácjwgc rõqhqrpprsng nhấxhxtt, Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc chớswszp mắirddt phódzcang thíjunich ra uy ácjwgp, dĩnugi nhiêxtvon mạiysgnh hơejwcn hai gãgklg Viêxtvom Ma đgyjmiệgqjyn trưabyaswszc đgyjmâqkjcy bọoeafn hắirddn gặgklgp phảgklgi trêxtvon Vâqkjcn Sơejwcn!

seaan bảgklgn chíjuninh làpprs khôepukng cùimopng đgyjmmrning cấxhxtp!

“Đcwjgâqkjcu códzca, đgyjmnrmfu làpprs Tiểaupou Tàpprs Tửbdqm đgyjmang chăseaam sódzcac bọoeafn ta.” Hoa Dao bìxtvonh phụxtvoc hôepuk hấxhxtp trưabyaswszc tiêxtvon.

Kiềnrmfu Sởgqjygqjy mộaueyt bêxtvon lútschng tútschng cưabyauxnxi, rõqhqrpprsng làpprs bịxmzc dọoeafa đgyjmtsch sợmkrk.

Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc gậbzhmt đgyjmwwktu cưabyauxnxi, cũiuvzng khôepukng códzca ýziemdzcai chuyệgqjyn tiếmwotp vớswszi bọoeafn Hoa Dao, trựcbufc tiếmwotp ôepukm Quâqkjcn Vôepukpprs đgyjmi tớswszi mộaueyt bêxtvon ngồcjwgi xuốfedfng nghỉpgwb ngơejwci, tưabya thếmwot thoảgklgi mácjwgi, giốfedfng nhưabyapprs Quâqkjcn Vôepukpprs khôepukng códzca chútscht trọoeafng lưabyamkrkng nàpprso.

“Tiểaupou Tàpprs Nhi mớswszi vừedwxa rồcjwgi làpprs lo lắirddng cho ta?” Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc lôepuki kégfpfo đgyjmôepuki tay nhỏtrsfgfpf củtscha Quâqkjcn Vôepukpprs, vừedwxa rồcjwgi chíjuninh làpprspprsn tay nàpprsy che lêxtvon hai mắirddt gầwwktn biếmwotn sắirddc củtscha hắirddn.

“Sợmkrk huynh hùimop dọoeafa ngưabyauxnxi khácjwgc thôepuki.” Quâqkjcn Vôepukpprsimopy ýziem mởgqjy miệgqjyng.


Khôepukng phảgklgi hàpprsnh vi cốfedf ýziem, chỉpgwbpprs theo bảgklgn năseaang màpprs thôepuki.

Thâqkjcn phậbzhmn củtscha Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc vẫmpjwn làpprs mộaueyt đgyjmiềnrmfu bíjunifedfn, sau khi Quâqkjcn Vôepukpprs sốfedfng lạiysgi chưabyaa từedwxng nghe qua códzca ngưabyauxnxi códzca đgyjmôepuki mắirddt màpprsu tíjunim, liêxtvon tưabyagqjyng đgyjmếmwotn giớswszi linh hệgqjy thựcbufc vậbzhmt trêxtvon ngưabyauxnxi mìxtvonh mang tớswszi phiềnrmfn phứzkmlc, nàpprsng liềnrmfn theo bảgklgn năseaang giơejwc tay lêxtvon, che lạiysgi chỗesdtpprs Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc khácjwgc hẳmrnin vớswszi ngưabyauxnxi thưabyauxnxng.

Khôepukng phảgklgi khôepukng tíjunin nhiệgqjym bọoeafn Kiềnrmfu Sởgqjy, chỉpgwbpprs khôepukng muốfedfn sinh nhiềnrmfu rắirddc rốfedfi.

Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc khẽiuvzabyauxnxi, cầwwktm bàpprsn tay nhỏtrsfgfpf Quâqkjcn Vôepukpprs, nhẹzgwh nhàpprsng đgyjmgklgt mộaueyt nụxtvoepukn.

Tiểaupou tửbdqm kia đgyjmãgklg biếmwott bảgklgo vệgqjy tim hắirddn rồcjwgi, đgyjmiểaupom biếmwotn hódzcaa nàpprsy làpprsm hắirddn códzca chútscht hưabyagqjyng thụxtvo.

“Thứzkmlpprsy cho muộaueyi.” Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc mởgqjypprsn tay nhỏtrsfgfpf củtscha Quâqkjcn Vôepukpprs trêxtvon tay mìxtvonh ra, tay kia lấxhxty ra mộaueyt hạiysgt đgyjmbzhmu màpprsu vàpprsng đgyjmgklgt vàpprso lòiuvzng bàpprsn tay Quâqkjcn Vôepukpprs.

Hạiysgt đgyjmbzhmu nho nhỏtrsfpprsu vàpprsng rơejwci vàpprso lòiuvzng bàpprsn tay Quâqkjcn Vôepukpprs, mang theo mộaueyt tia ấxhxtm ácjwgp, chỉpgwbpprs nhẹzgwh nhàpprsng đgyjmxtvong chạiysgm lạiysgi giốfedfng nhưabya mộaueyt dòiuvzng nưabyaswszc ấxhxtm ácjwgp từedwxtschc làpprsn da tiếmwotp xútschc vớswszi hạiysgt giốfedfng bắirddt đgyjmwwktu lan đgyjmếmwotn cơejwc thểaupo Quâqkjcn Vôepukpprs, sựcbufxhxtm ácjwgp nàpprsy khiếmwotn cho linh hồcjwgn củtscha nàpprsng phảgklgng phấxhxtt códzca đgyjmưabyamkrkc mộaueyt tia an ủtschi.

“Đcwjgâqkjcy làpprs?” Quâqkjcn Vôepukpprs ngẩfedfng đgyjmwwktu nhìxtvon Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc.

Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc cưabyauxnxi nódzcai: “Thứzkmlpprsy códzca thểaupo chữzuaoa trịxmzc linh hồcjwgn củtscha muộaueyi, mặgklgc dùimop khôepukng códzcacjwgch nàpprso đgyjmaupo cho muộaueyi ngay lậbzhmp tứzkmlc chuyểaupon biếmwotn tốfedft đgyjmzgwhp, nhưabyang cũiuvzng códzca thểaupo chữzuaoa trịxmzc mộaueyt chútscht.”

Quâqkjcn Vôepukpprs trầwwktm mặgklgc nhìxtvon Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc, Dạiysgcjwgt từedwxng nódzcai qua, trong khoảgklgng thờuxnxi gian nàpprsy Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc cũiuvzng khôepukng ởgqjy Hạiysg Tam giớswszi, sựcbuf biếmwotn mấxhxtt củtscha hắirddn chỉpgwb sợmkrkpprsdzca quan hệgqjy vớswszi hạiysgt đgyjmbzhmu màpprsu vàpprsng nàpprsy.

xtvopprsng, cốfedf ýziem đgyjmi tìxtvom sao?

“Ăibkdn?” Quâqkjcn Vôepukpprs chậbzhmm rãgklgi mởgqjy miệgqjyng hỏtrsfi.

Quâqkjcn Vôepukabyamkrkc lạiysgi lắirddc đgyjmwwktu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.