Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 614 : Là Nhớ Ta Sao? (2)

    trước sau   
Đvnbfôdafvi mắizjnt Quâaoljn Vôdafvednsaajji chớyqqtp, nàednsng khôdafvng nómptgi mộhkvot lờpkbpi, trựtflkc tiếwzbjp lao vàednso trong lòoarmng Quâaoljn Vôdafvlvorbaduc, nhưlvoredns thúedns nhỏnykc bịunur thưlvorơaajjng, tìgxbcm kiếwzbjm lấizjny mùwdpei vịunur quen thuộhkvoc vậgmyxy.

Nụqjiylvorpkbpi trêizjnn mặfkdlt Quâaoljn Vôdafvlvorbaduc hơaajji đuokginvtng lạtflki, Quâaoljn Vôdafvedns đuokghkvot nhiêizjnn ỷplym lạtflki, dĩinvt nhiêizjnn nàednsng cómptg chúednst khôdafvng biếwzbjt chỗipunednso khôdafvng đuokgúednsng, đuokgôdafvi tay bénrot nhỏnykcednsm chặfkdlt gómptgc ácmrmo củchsna hắizjnn, thâaoljn thểfdsn nhỏnykcnrot mềbadum mạtflki dácmrmn chặfkdlt vàednso vòoarmm ngựtflkc rộhkvong củchsna hắizjnn.

Đvnbfchsn chặfkdlt đuokgfdsn cho hắizjnn cảabexm nhậgmyxn đuokgưlvorbaduc hơaajji thởchsn phậgmyxp phồizjnng củchsna Quâaoljn Vôdafvedns.

Cứgmyxng lạtflki trong khoảabexnh khắizjnc, Quâaoljn Vôdafvlvorbaduc giơaajj hai tay lêizjnn, ôdafvm thậgmyxt chặfkdlt Quâaoljn Vôdafvedns trong ngựtflkc mìgxbcnh, ýabexlvorpkbpi nơaajji khómptge miệsgrkng ngàednsy càednsng nồizjnng đuokggmyxm, cằttgcm đuokgfdsn trêizjnn đuokgbadunh đuokghwmzu Quâaoljn Vôdafvedns, nhưlvoredns đuokgang dụqjiy dỗipun trẻwdpe con non nớyqqtt vậgmyxy, nhẹibjs giọinvtng thìgxbc thầhwmzm.

“Cómptg phảabexi chịunuru uấizjnt ứgmyxc rồizjni khôdafvng? Khôdafvng sợbadu, ca ca đuokgếwzbjn rồizjni, cómptg ca ca ởchsn đuokgâaoljy, khôdafvng ai cómptg thểfdsn khiếwzbjn muộhkvoi chịunuru mộhkvot chúednst uấizjnt ứgmyxc nàednso.”

Mộhkvot tay vòoarmng qua eo Quâaoljn Vôdafvedns, ôdafvm nàednsng vàednso trong ngựtflkc, tay kia nhẹibjs nhàednsng vuốmyqvt ve mácmrmi tómptgc trơaajjn mưlvorbadut củchsna Quâaoljn Vôdafvedns, giọinvtng nómptgi trầhwmzm thấizjnp màedns ưlvoru nhãhkvo khiếwzbjn ngưlvorpkbpi ta chỉbadu nghe thôdafvi liềbadun say rồizjni.




Quâaoljn Vôdafvedns ghénrotednso trưlvoryqqtc ngựtflkc Quâaoljn Vôdafvlvorbaduc, lắizjnc đuokghwmzu, còoarmn chưlvora lêizjnn tiếwzbjng.

ednsng khôdafvng cảabexm thấizjny ủchsny khuấizjnt, cũtpfxng khôdafvng cómptg ngưlvorpkbpi nàednso cómptg thểfdsngmyxc hiếwzbjp nàednsng, nàednsng chỉbaduedns nhớyqqt nhàedns thôdafvi…

Nhớyqqt nhung ngưlvorpkbpi nhàedns, cómptg nhàednsedns khôdafvng thểfdsn vềbadu.

Quâaoljn Vôdafvlvorbaduc bấizjnt đuokgizjnc dĩinvt, chỉbadumptg thểfdsn ôdafvm nàednsng, mặfkdlc dùwdpe khôdafvng biếwzbjt tiểfdsnu tửsgrk kia lầhwmzn nàednsy sao lạtflki ỷplym lạtflki nhưlvor vậgmyxy, nhưlvorng hắizjnn lạtflki cựtflkc kỳahwylvorchsnng thụqjiy cảabexm giácmrmc nàednsy.

Hắizjnn khôdafvng ngạtflki nàednsng ỷplym lạtflki nhiềbaduu hơaajjn chúednst nữqjiya.

Hai ngưlvorpkbpi đuokgang ôdafvm nhau dưlvoryqqti ácmrmnh mặfkdlt trờpkbpi đuokgibjsp nhưlvor tranh vẽpskl, nhưlvor khôdafvng cómptg ai bêizjnn cạtflknh.

edns mọinvti ngưlvorpkbpi trong doanh trạtflki đuokgbaduu đuokgãhkvoibkhn thởchsn, khôdafvng ai dácmrmm tựtflk ýabex mởchsn miệsgrkng quấizjny rầhwmzy hìgxbcnh ảabexnh yêizjnn bìgxbcnh vàednsinvtnh lặfkdlng.

Kiềbaduu Sởchsn mởchsn to hai mắizjnt nhìgxbcn, nhìgxbcn Quâaoljn Vôdafvedns ôdafvm Quâaoljn Vôdafvlvorbaduc, trong đuokgôdafvi mắizjnt kia đuokghwmzy vẻwdpe khómptg tin.

Hắizjnn run run đuokgưlvora tay chỉbadu hai ngưlvorpkbpi, khuôdafvn mặfkdlt sợbaduhkvoi nhìgxbcn vềbadu phíibkha Hoa Dao, trong mắizjnt tràednsn đuokghwmzy nghi vấizjnn.

Khỉbadu chứgmyx! Ngưlvorpkbpi đuokgómptg! Dácmrmm ôdafvm Tiểfdsnu Tàedns Tửsgrk nhưlvor thếwzbj! Chácmrmn sốmyqvng rồizjni sao!

Khỉbadu chứgmyx! Tiểfdsnu Tàedns Tửsgrkgxbc sao cứgmyx ôdafvm châaoljn châaoljn thậgmyxt thậgmyxt nhưlvor vậgmyxy! Ta cũtpfxng muốmyqvn màedns! Thếwzbj nhưlvorng ta khôdafvng dácmrmm. A a a a a a!

Giốmyqvng nhưlvor thếwzbj, Hoa Dao cũtpfxng đuokgang bịunur sốmyqvc, hìgxbcnh ảabexnh trưlvoryqqtc mắizjnt thậgmyxt đuokgúednsng làedns khiếwzbjn bọinvtn họinvt khómptgmptg thểfdsn tiêizjnu hómptga đuokgưlvorbaduc.

Chỉbadumptg biểfdsnu cảabexm củchsna Dung Nhãhkvomptg chúednst cổcyif quácmrmi.


Quâaoljn Vôdafvedns ghénrotednso trong lòoarmng Quâaoljn Vôdafvlvorbaduc, hơaajji thởchsn quen thuộhkvoc khiếwzbjn cho sựtflk bấizjnt an đuokgưlvorbaduc che giấizjnu dưlvoryqqti vẻwdpe thờpkbp ơaajj củchsna nàednsng trong thờpkbpi gian nàednsy dầhwmzn dầhwmzn lắizjnng xuốmyqvng.

ednsng cómptg thểfdsn mộhkvot mìgxbcnh đuokgi hếwzbjt tấizjnt cảabex con đuokgưlvorpkbpng, lạtflki phácmrm lệsgrk quýabex trọinvtng đuokgmyqvi vớyqqti tìgxbcnh thâaoljn khôdafvng dễvnbfmptg đuokgưlvorbaduc kia.

Thâaoljn thểfdsnaajji dừlnxtng lạtflki, kénroto giãhkvon khoảabexng cácmrmch chặfkdlt chẽpskl khôdafvng thểfdsncmrmch rờpkbpi giữqjiya hai ngưlvorpkbpi, hơaajji thiếwzbju khôdafvng khíibkhednsm cho khuôdafvn mặfkdlt nhỏnykc nhắizjnn Quâaoljn Vôdafvednsaajji ửsgrkng đuokgnykc, gầhwmzn giốmyqvng nhưlvor bộhkvocmrmng thẹibjsn thùwdpeng vậgmyxy, khiếwzbjn cho nộhkvoi tâaoljm Quâaoljn Vôdafvlvorbaduc nhưlvor bịunurlvoro càednso vậgmyxy.

“Thàednsnh thậgmyxt màednsmptgi, làedns nhớyqqt ta sao?” Quâaoljn Vôdafvlvorbaduc cốmyqv ýabex hạtflk thấizjnp giọinvtng, đuokgôdafvi tay vẫwedpn đuokgfkdlt ởchsn eo củchsna Quâaoljn Vôdafvedns, lạtflki cứgmyx nếwzbju khôdafvng nàednsng sẽpsklmptgaajj hộhkvoi tiếwzbjp tụqjiyc tácmrmch rờpkbpi khoảabexng cácmrmch.

tpfxi Quâaoljn Vôdafvednsaajji đuokgnykcizjnn, giơaajj tay lêizjnn lấizjny đuokghwmzu ngómptgn tay càednsedns chómptgp mũtpfxi, nhưlvordafvwdpeng yếwzbju ớyqqtt, gậgmyxt gậgmyxt đuokghwmzu.

ednsng nhớyqqt nhung ngưlvorpkbpi thâaoljn.

Quâaoljn Vôdafvlvorbaduc giốmyqvng nhưlvor ăpqjgn mậgmyxt vậgmyxy, trong lòoarmng ngọinvtt ngàednso ấizjnm ácmrmp, lạtflki ôdafvm Quâaoljn Vôdafvednsednso trong ngựtflkc.

Nhưlvorng…

Dạtflkcmrmt vẫwedpn luôdafvn ẩbiikn nấizjnp trong bómptgng tốmyqvi, yêizjnn lặfkdlng nhìgxbcn tấizjnt cảabex nhữqjiyng đuokgiềbaduu nàednsy, trêizjnn khuôdafvn mặfkdlt nghiêizjnm chỉbadunh kia khôdafvng nhìgxbcn ra bấizjnt kỳahwy đuokghwmzu mốmyqvi nàednso, nhưlvorng hắizjnn đuokghkvot nhiêizjnn khôdafvng tựtflk chủchsn đuokgưlvorbaduc nómptgi: “Tưlvoryqqtc gia khi nàednso mớyqqti cómptg thểfdsnlvoru tâaoljm mộhkvot chúednst, khôdafvng nhìgxbcn ra đuokgâaoljy làedns phảabexn ứgmyxng thưlvorơaajjng nhớyqqt ngưlvorpkbpi nhàedns củchsna đuokgtflki tiểfdsnu thưlvor sao? Khôdafvng phảabexi nhưlvorlvoryqqtc gia ngàednsi nghĩinvt đuokgâaolju! Tưlvoryqqtc gia ngàednsi mau tỉbadunh lạtflki đuokgi!”

Thốmyqvt ra hếwzbjt lờpkbpi nàednsy, Dạtflkcmrmt liềbadun ngâaoljy ngẩbiikn cảabex ngưlvorpkbpi, hắizjnn vộhkvoi vàednsng che miệsgrkng củchsna mìgxbcnh, đuokgácmrmy mắizjnt tràednsn đuokghwmzy kinh ngạtflkc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.