Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 614 : Là Nhớ Ta Sao? (2)

    trước sau   
Đnhtbôidgfi mắfbibt Quânhtbn Vôidgfypixvcxei chớzrvtp, nàypixng khôidgfng nógkzti mộunaot lờdmrbi, trựswxwc tiếreqwp lao vàypixo trong lòhioyng Quânhtbn Vôidgfnhtbalotc, nhưnhtbypix thúcxpp nhỏpkrh bịuemd thưnhtbơvcxeng, tìyyvdm kiếreqwm lấmfxky mùoeqsi vịuemd quen thuộunaoc vậpllvy.

Nụhioynhtbdmrbi trêvpgin mặgjpft Quânhtbn Vôidgfnhtbalotc hơvcxei đtxoonrhmng lạwaspi, Quânhtbn Vôidgfypix đtxoounaot nhiêvpgin ỷvpgc lạwaspi, dĩcxpp nhiêvpgin nàypixng cógkzt chúcxppt khôidgfng biếreqwt chỗvorwypixo khôidgfng đtxooúcxppng, đtxooôidgfi tay béyjui nhỏpkrhcxppm chặgjpft gógkztc áxudho củvpgca hắfbibn, thânhtbn thểihlb nhỏpkrhyjui mềbvpsm mạwaspi dáxudhn chặgjpft vàypixo vòhioym ngựswxwc rộunaong củvpgca hắfbibn.

Đnhtbvpgc chặgjpft đtxooihlb cho hắfbibn cảqghmm nhậpllvn đtxooưnhtbalotc hơvcxei thởalot phậpllvp phồwsbkng củvpgca Quânhtbn Vôidgfypix.

Cứzrvtng lạwaspi trong khoảqghmnh khắfbibc, Quânhtbn Vôidgfnhtbalotc giơvcxe hai tay lêvpgin, ôidgfm thậpllvt chặgjpft Quânhtbn Vôidgfypix trong ngựswxwc mìyyvdnh, ýyjuinhtbdmrbi nơvcxei khógkzte miệypixng ngàypixy càypixng nồwsbkng đtxoopllvm, cằwsbkm đtxooihlb trêvpgin đtxoohmxpnh đtxoohblqu Quânhtbn Vôidgfypix, nhưnhtbypix đtxooang dụhioy dỗvorw trẻjddr con non nớzrvtt vậpllvy, nhẹcmih giọnrhmng thìyyvd thầhblqm.

“Cógkzt phảqghmi chịuemdu uấmfxkt ứzrvtc rồwsbki khôidgfng? Khôidgfng sợalot, ca ca đtxooếreqwn rồwsbki, cógkzt ca ca ởalot đtxooânhtby, khôidgfng ai cógkzt thểihlb khiếreqwn muộunaoi chịuemdu mộunaot chúcxppt uấmfxkt ứzrvtc nàypixo.”

Mộunaot tay vòhioyng qua eo Quânhtbn Vôidgfypix, ôidgfm nàypixng vàypixo trong ngựswxwc, tay kia nhẹcmih nhàypixng vuốpkrht ve máxudhi tógkztc trơvcxen mưnhtbalott củvpgca Quânhtbn Vôidgfypix, giọnrhmng nógkzti trầhblqm thấmfxkp màypix ưnhtbu nhãhioy khiếreqwn ngưnhtbdmrbi ta chỉhmxp nghe thôidgfi liềbvpsn say rồwsbki.




Quânhtbn Vôidgfypix ghéyjuiypixo trưnhtbzrvtc ngựswxwc Quânhtbn Vôidgfnhtbalotc, lắfbibc đtxoohblqu, còhioyn chưnhtba lêvpgin tiếreqwng.

ypixng khôidgfng cảqghmm thấmfxky ủvpgcy khuấmfxkt, cũpllvng khôidgfng cógkzt ngưnhtbdmrbi nàypixo cógkzt thểihlbzrvtc hiếreqwp nàypixng, nàypixng chỉhmxpypix nhớzrvt nhàypix thôidgfi…

Nhớzrvt nhung ngưnhtbdmrbi nhàypix, cógkzt nhàypixypix khôidgfng thểihlb vềbvps.

Quânhtbn Vôidgfnhtbalotc bấmfxkt đtxoofbibc dĩcxpp, chỉhmxpgkzt thểihlb ôidgfm nàypixng, mặgjpfc dùoeqs khôidgfng biếreqwt tiểihlbu tửalot kia lầhblqn nàypixy sao lạwaspi ỷvpgc lạwaspi nhưnhtb vậpllvy, nhưnhtbng hắfbibn lạwaspi cựswxwc kỳureunhtbalotng thụhioy cảqghmm giáxudhc nàypixy.

Hắfbibn khôidgfng ngạwaspi nàypixng ỷvpgc lạwaspi nhiềbvpsu hơvcxen chúcxppt nữbyuwa.

Hai ngưnhtbdmrbi đtxooang ôidgfm nhau dưnhtbzrvti áxudhnh mặgjpft trờdmrbi đtxoocmihp nhưnhtb tranh vẽmfxk, nhưnhtb khôidgfng cógkzt ai bêvpgin cạwaspnh.

ypix mọnrhmi ngưnhtbdmrbi trong doanh trạwaspi đtxoobvpsu đtxooãhioynrhmn thởalot, khôidgfng ai dáxudhm tựswxw ýyjui mởalot miệypixng quấmfxky rầhblqy hìyyvdnh ảqghmnh yêvpgin bìyyvdnh vàypixcxppnh lặgjpfng.

Kiềbvpsu Sởalot mởalot to hai mắfbibt nhìyyvdn, nhìyyvdn Quânhtbn Vôidgfypix ôidgfm Quânhtbn Vôidgfnhtbalotc, trong đtxooôidgfi mắfbibt kia đtxoohblqy vẻjddr khógkzt tin.

Hắfbibn run run đtxooưnhtba tay chỉhmxp hai ngưnhtbdmrbi, khuôidgfn mặgjpft sợalothioyi nhìyyvdn vềbvps phínrhma Hoa Dao, trong mắfbibt tràypixn đtxoohblqy nghi vấmfxkn.

Khỉhmxp chứzrvt! Ngưnhtbdmrbi đtxooógkzt! Dáxudhm ôidgfm Tiểihlbu Tàypix Tửalot nhưnhtb thếreqw! Cháxudhn sốpkrhng rồwsbki sao!

Khỉhmxp chứzrvt! Tiểihlbu Tàypix Tửalotyyvd sao cứzrvt ôidgfm chânhtbn chânhtbn thậpllvt thậpllvt nhưnhtb vậpllvy! Ta cũpllvng muốpkrhn màypix! Thếreqw nhưnhtbng ta khôidgfng dáxudhm. A a a a a a!

Giốpkrhng nhưnhtb thếreqw, Hoa Dao cũpllvng đtxooang bịuemd sốpkrhc, hìyyvdnh ảqghmnh trưnhtbzrvtc mắfbibt thậpllvt đtxooúcxppng làypix khiếreqwn bọnrhmn họnrhm khógkztgkzt thểihlb tiêvpgiu hógkzta đtxooưnhtbalotc.

Chỉhmxpgkzt biểihlbu cảqghmm củvpgca Dung Nhãhioygkzt chúcxppt cổzrvt quáxudhi.


Quânhtbn Vôidgfypix ghéyjuiypixo trong lòhioyng Quânhtbn Vôidgfnhtbalotc, hơvcxei thởalot quen thuộunaoc khiếreqwn cho sựswxw bấmfxkt an đtxooưnhtbalotc che giấmfxku dưnhtbzrvti vẻjddr thờdmrb ơvcxe củvpgca nàypixng trong thờdmrbi gian nàypixy dầhblqn dầhblqn lắfbibng xuốpkrhng.

ypixng cógkzt thểihlb mộunaot mìyyvdnh đtxooi hếreqwt tấmfxkt cảqghm con đtxooưnhtbdmrbng, lạwaspi pháxudh lệypix quýyjui trọnrhmng đtxoopkrhi vớzrvti tìyyvdnh thânhtbn khôidgfng dễeoyvgkzt đtxooưnhtbalotc kia.

Thânhtbn thểihlbvcxei dừvpgcng lạwaspi, kéyjuio giãhioyn khoảqghmng cáxudhch chặgjpft chẽmfxk khôidgfng thểihlbxudhch rờdmrbi giữbyuwa hai ngưnhtbdmrbi, hơvcxei thiếreqwu khôidgfng khínrhmypixm cho khuôidgfn mặgjpft nhỏpkrh nhắfbibn Quânhtbn Vôidgfypixvcxei ửalotng đtxoopkrh, gầhblqn giốpkrhng nhưnhtb bộunaoxudhng thẹcmihn thùoeqsng vậpllvy, khiếreqwn cho nộunaoi tânhtbm Quânhtbn Vôidgfnhtbalotc nhưnhtb bịuemdrmrzo càypixo vậpllvy.

“Thàypixnh thậpllvt màypixgkzti, làypix nhớzrvt ta sao?” Quânhtbn Vôidgfnhtbalotc cốpkrh ýyjui hạwasp thấmfxkp giọnrhmng, đtxooôidgfi tay vẫjddrn đtxoogjpft ởalot eo củvpgca Quânhtbn Vôidgfypix, lạwaspi cứzrvt nếreqwu khôidgfng nàypixng sẽmfxkgkztvcxe hộunaoi tiếreqwp tụhioyc táxudhch rờdmrbi khoảqghmng cáxudhch.

pllvi Quânhtbn Vôidgfypixvcxei đtxoopkrhvpgin, giơvcxe tay lêvpgin lấmfxky đtxoohblqu ngógkztn tay càypixypix chógkztp mũpllvi, nhưnhtbidgfoeqsng yếreqwu ớzrvtt, gậpllvt gậpllvt đtxoohblqu.

ypixng nhớzrvt nhung ngưnhtbdmrbi thânhtbn.

Quânhtbn Vôidgfnhtbalotc giốpkrhng nhưnhtb ăbvpsn mậpllvt vậpllvy, trong lòhioyng ngọnrhmt ngàypixo ấmfxkm áxudhp, lạwaspi ôidgfm Quânhtbn Vôidgfypixypixo trong ngựswxwc.

Nhưnhtbng…

Dạwaspxudht vẫjddrn luôidgfn ẩpllvn nấmfxkp trong bógkztng tốpkrhi, yêvpgin lặgjpfng nhìyyvdn tấmfxkt cảqghm nhữbyuwng đtxooiềbvpsu nàypixy, trêvpgin khuôidgfn mặgjpft nghiêvpgim chỉhmxpnh kia khôidgfng nhìyyvdn ra bấmfxkt kỳureu đtxoohblqu mốpkrhi nàypixo, nhưnhtbng hắfbibn đtxoounaot nhiêvpgin khôidgfng tựswxw chủvpgc đtxooưnhtbalotc nógkzti: “Tưnhtbzrvtc gia khi nàypixo mớzrvti cógkzt thểihlbnhtbu tânhtbm mộunaot chúcxppt, khôidgfng nhìyyvdn ra đtxooânhtby làypix phảqghmn ứzrvtng thưnhtbơvcxeng nhớzrvt ngưnhtbdmrbi nhàypix củvpgca đtxoowaspi tiểihlbu thưnhtb sao? Khôidgfng phảqghmi nhưnhtbnhtbzrvtc gia ngàypixi nghĩcxpp đtxooânhtbu! Tưnhtbzrvtc gia ngàypixi mau tỉhmxpnh lạwaspi đtxooi!”

Thốpkrht ra hếreqwt lờdmrbi nàypixy, Dạwaspxudht liềbvpsn ngânhtby ngẩpllvn cảqghm ngưnhtbdmrbi, hắfbibn vộunaoi vàypixng che miệypixng củvpgca mìyyvdnh, đtxooáxudhy mắfbibt tràypixn đtxoohblqy kinh ngạwaspc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.