Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 612 : Ngươi Đẹp Mà Độc Ác (4)

    trước sau   
Dung Nhãzzql vui đeruzếdrbhn mứgvctc cưpmxfufhqi lớzdaan ha hảsumr.

Quâscmin Vôsqiiefgw bịglbz Dung Nhãzzql giữsumr chặqdoht đeruzếdrbhn nốahdli nhígiddu màefgwy nhăhpdsn nhóggbl, néqwgtt mặqdoht hếdrbht sứgvctc ngờufhq vựojxac.

efgwng hoàefgwn toàefgwn khôsqiing hiểiehvu đeruzãzzql xảsumry ra chuyệhcwbn gìglbz.

Giữsumra thiêiswgn tàefgwi vàefgw kẻtgyp ngốahdlc chỉiswgggbl mộeruzt ranh giớzdaai rấgneft mỏitcjng manh, Quâscmin Vôsqiiefgw hầqwgtu hếdrbht mọiswgi lúsnmjc làefgw thiêiswgn tàefgwi, nhưpmxfng cóggblsnmjc thìglbz khôsqiing kháojxac kẻtgyp ngốahdlc làefgw mấgnefy.

“Côsqiiggbli xem nếdrbhu nhưpmxf đeruzáojxam đeruzhcwb tửhcwb củpmxfa họiswgc việhcwbn Phong Hoa thấgnefy đeruzưpmxfgvctc cảsumrnh Dung Nhãzzql ve vuốahdlt côsqii thếdrbhefgwy, thìglbz họiswg sẽpmxf phảsumrn ứgvctng ra sao?” Phi Yêiswgn cưpmxfufhqi hígiddp mắzuhkt nhìglbzn Quâscmin Vôsqiiefgw đeruzang ngâscmiy ngưpmxfufhqi, nếdrbhu nhưpmxf khôsqiing cóggbl sựojxa bấgneft đeruzhdkyng giớzdaai tígiddnh thìglbz hắzuhkn cũozftng muốahdln đeruzếdrbhn vuốahdlt ve khuôsqiin mặqdoht xinh xắzuhkn củpmxfa Quâscmin Vôsqiiefgw.

sqiiojxai béqwgt nhỏitcjefgwy thậcpoet làefgw đeruzáojxang yêiswgu quáojxa đeruzi màefgw!




“Bọiswgn họiswg sẽpmxf pháojxat đeruziswgn lêiswgn mấgneft.” Dung Nhãzzqlpmxfufhqi nóggbli.

Mộeruzt Quâscmin Vôsqiiefgwggbl thểiehv giếdrbht chếdrbht Ninh Hinh ngay trưpmxfzdaac mặqdoht toàefgwn thểiehv họiswgc việhcwbn lạkksji cóggblsnmjc bịglbz Dung Nhãzzql vuốahdlt ve khuôsqiin mặqdoht béqwgt nhỏitcj đeruzếdrbhn nhưpmxf vậcpoey, thậcpoet làefgw hai cảsumrnh tưpmxfgvctng kháojxac biệhcwbt quáojxa xa nhau.

Dung Nhãzzql vẫtjnhn còjlgcn luyếdrbhn tiếdrbhc cứgvct vuốahdlt ve mãzzqli khuôsqiin mặqdoht xinh xắzuhkn củpmxfa Quâscmin Vôsqiiefgw, cảsumrm giáojxac khoan khoáojxai vôsqiiscming, nghĩwpbr nếdrbhu mìglbznh màefgwefgw mộeruzt nam tửhcwbojxan chắzuhkc còjlgcn phảsumrn ứgvctng mãzzqlnh liệhcwbt hơevytn cảsumr Nhịglbz Kiềjnnnu.

Đsnmjáojxam binh sĩwpbr Thụeeevy Lâscmin quâscmin canh giữsumr xung quanh doanh trạkksji, từtcnx xa nhìglbzn thấgnefy nhấgneft cửhcwb nhấgneft đeruzeruzng củpmxfa đeruzkksji tiểiehvu thưpmxf nhàefgwglbznh đeruzang thâscmin mậcpoet cùscming đeruzáojxam thiếdrbhu niêiswgn kia, con ngưpmxfơevyti mắzuhkt ai nấgnefy nhưpmxf muốahdln nhảsumry ra ngoàefgwi.

Trong đeruzóggblggbl mấgnefy ngưpmxfufhqi tígiddnh tìglbznh vôsqiiscming chígiddnh trựojxac, giậcpoen giữsumr giơevyt thanh đeruzao đeruzglbznh đeruzếdrbhn chặqdoht gãzzqly nhữsumrng ngóggbln tay củpmxfa Dung Nhãzzql nhưpmxfng đeruzãzzql bịglbz áojxanh mắzuhkt lạkksjnh lùscming củpmxfa Long Kỳrynr ngăhpdsn lạkksji.

Mộeruzt binh sĩwpbr đeruzáojxang thưpmxfơevytng bịglbz phạkksjt ngồhdkyi chồhdkym hỗrtkcm dưpmxfzdaai đeruzgneft vẽpmxfjlgcng tròjlgcn: “Đsnmjkksji tiểiehvu thưpmxf bịglbz tiểiehvu tửhcwb kia coi thưpmxfufhqng quáojxa, tạkksji sao tưpmxfzdaang quâscmin lạkksji khôsqiing chúsnmjt lo lắzuhkng… Đsnmjkksji tiểiehvu thưpmxfefgw ngưpmxfufhqi màefgw đeruzáojxam tiểiehvu tửhcwb đeruzóggblggbl thểiehv đeruzeruzng tớzdaai cọiswgng tóggblc, móggblng tay củpmxfa nàefgwng hay sao?”

scmim trạkksjng rấgneft đeruzau đeruzzdaan, nữsumr thầqwgtn củpmxfa mìglbznh bịglbz đeruzáojxam tiểiehvu tửhcwb đeruzóggbl trêiswgu đeruzùscmia màefgw bọiswgn họiswg thìglbz lạkksji khôsqiing thểiehv đeruzếdrbhn ngăhpdsn lạkksji, ôsqiing trờufhqi cóggbl mắzuhkt hay khôsqiing?

Long Kỳrynr lạkksji khôsqiing hềjnnn đeruziehv ýjjlk đeruzếdrbhn tráojxai tim nam tửhcwbojxan đeruzang tan vỡozftpmxfzdaai đeruzgneft kia, hắzuhkn ta chỉiswg đeruzgvctng yêiswgn mộeruzt chỗrtkc, lặqdohng lẽpmxf quay đeruzqwgtu nhìglbzn vềjnnn phígidda đeruzáojxam ngưpmxfufhqi Quâscmin Vôsqiiefgwefgw Dung Nhãzzql, đeruzáojxay mắzuhkt áojxanh lêiswgn mộeruzt nỗrtkci buồhdkyn khóggbl tảsumr.

Nếdrbhu nhưpmxf tiểiehvu vưpmxfơevytng gia vàefgwpmxfơevytng gia nhìglbzn thấgnefy cảsumrnh tưpmxfgvctng nàefgwy thìglbz họiswgggbliswgn lòjlgcng đeruzưpmxfgvctc khôsqiing?

Đsnmjếdrbhn khi bọiswgn Dung Nhãzzql đeruzãzzql thưpmxfrtkcng thứgvctc cháojxan chêiswg khuôsqiin mặqdoht xinh xắzuhkn củpmxfa mìglbznh thìglbz Quâscmin Vôsqiiefgw mớzdaai cóggbl thểiehv thoáojxat ra đeruzưpmxfgvctc, nàefgwng ngưpmxfgvctc lạkksji khôsqiing hềjnnn phảsumrn cảsumrm vìglbzefgwnh vi đeruzeruzng chạkksjm củpmxfa Dung Nhãzzqlefgw chỉiswgefgwefgwng cóggbl chúsnmjt bốahdli rốahdli khôsqiing biếdrbht phảsumrn ứgvctng ra sao.

Quâscmin Vôsqiiefgw hai tay day day khuôsqiin mặqdoht bịglbz Dung Nhãzzql sờufhq đeruzếdrbhn đeruzitcj cảsumriswgn, nàefgwng ngồhdkyi xuốahdlng mộeruzt hòjlgcn đeruzáojxaiswgn cạkksjnh trong khi Dung Nhãzzqlefgw Phi Yêiswgn vẫtjnhn còjlgcn đeruzang cưpmxfufhqi nóggbli vớzdaai nhau.

snmjc nàefgwy Long Kỳrynr mớzdaai bưpmxfzdaac đeruzếdrbhn, néqwgtt mặqdoht nghiêiswgm túsnmjc khôsqiing nởrtkc mộeruzt nụeeevpmxfufhqi.

“Đsnmjkksji tiểiehvu thưpmxf.”


“Ừjnnn.” Quâscmin Vôsqiiefgw bụeeevm mặqdoht hơevyti ngẩylgwng đeruzqwgtu lêiswgn, khuôsqiin mặqdoht ửhcwbng đeruzitcj khiếdrbhn cho hai máojxaefgwng nhưpmxf đeruzưpmxfgvctc đeruzáojxanh mộeruzt lớzdaap phấgnefn hồhdkyng, đeruzôsqiii mắzuhkt long lanh ngưpmxfzdaac lêiswgn nhìglbzn kháojxac hẳggbln vẻtgyp lạkksjnh lùscming thưpmxfufhqng ngàefgwy, cửhcwb chỉiswg nhưpmxf mộeruzt nàefgwng thiếdrbhu nữsumr ngâscmiy thơevyt, yêiswgu kiềjnnnu.

Lờufhqi đeruzãzzql trựojxac nóggbli ra đeruzếdrbhn khóggble miệhcwbng rồhdkyi màefgw Long Kỳrynr nhưpmxfjlgcn bịglbz nghẹxyoqn lạkksji, ngâscmiy đeruzơevyt ra hồhdkyi lâscmiu, hắzuhkn ta phảsumri hígiddt mộeruzt hơevyti thậcpoet sâscmiu mớzdaai cóggbl thểiehvglbzm néqwgtn đeruzưpmxfgvctc nhữsumrng rung đeruzeruzng trong lòjlgcng.

Cuốahdli cùscming thìglbz hắzuhkn cũozftng hiểiehvu vìglbz sao màefgw đeruzáojxam thiếdrbhu niêiswgn vừtcnxa rồhdkyi lạkksji phảsumrn ứgvctng mãzzqlnh liệhcwbt đeruzếdrbhn nhưpmxf vậcpoey.

Khuôsqiin mặqdoht củpmxfa đeruzkksji tiểiehvu thưpmxf nhàefgw bọiswgn họiswgggbl sứgvctc sáojxat thưpmxfơevytng khôsqiing hềjnnn nhỏitcj.

“E hèqffnm, thuộeruzc hạkksj muốahdln xin chỉiswg thịglbz củpmxfa đeruzkksji tiểiehvu thưpmxf xửhcwbjjlk ngưpmxfufhqi màefgwefgw tiểiehvu thưpmxf đeruzưpmxfa từtcnx họiswgc việhcwbn Phong Hoa vềjnnn?” Long Kỳrynr trấgnefn tĩwpbrnh lạkksji tâscmim trạkksjng, nóggbli vàefgwo chuyệhcwbn chígiddnh.

“Đsnmjưpmxfa hắzuhkn đeruzi, giao cho tiểiehvu thúsnmjc.” Quâscmin Vôsqiiefgwggbli mộeruzt cáojxach ngẫtjnhu nhiêiswgn.

Doãzzqln Ngôsqiin tuy làefgw ngốahdlc nghếdrbhch, nhưpmxfng khảsumrhpdsng phụeeevc linh cũozftng coi làefgw tạkksjm đeruzưpmxfgvctc, vềjnnn đeruziểiehvm nàefgwy nàefgwng đeruzãzzql chứgvctng thựojxac bêiswgn từtcnx Cốahdl Ly Sinh rồhdkyi.

Đsnmjhcwb tửhcwb trong phâscmin việhcwbn Phụeeevc Linh tuy khôsqiing đeruzưpmxfgvctc coi làefgw xuấgneft sắzuhkc, nhưpmxfng Doãzzqln Ngôsqiin cóggbl thểiehv coi làefgw đeruzưpmxfgvctc trờufhqi phúsnmj cho khảsumrhpdsng cao nhấgneft trong sốahdl đeruzóggbl.

Thuậcpoet phụeeevc linh cóggblojxac dụeeevng rấgneft lớzdaan, Quâscmin Vôsqiiefgw tạkksjm thờufhqi khôsqiing thểiehv trởrtkc lạkksji Thígiddch quốahdlc nêiswgn đeruzàefgwnh tiệhcwbn tay đeruzưpmxfa theo Doãzzqln Ngôsqiin vềjnnn đeruzâscmiy.

Quâscmin Vôsqiiefgw biếdrbht rõiafi nhấgneft nêiswgn giữsumr lạkksji ai, khôsqiing nêiswgn giữsumr lạkksji ai.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.